Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hồi 1. 5-2


Chương 5.2

Mùa đông ở Nhân Xuyên kéo dài lê thê, mưa cũng dày đặc. Người ta ghét trời mưa, ghét đến độ chỉ muốn vứt quách cả không gian này đi. Bởi ai đã nói ngày ta buồn thì trời đổ mưa, để mưa không kiêng nể ai, gào thét như muốn quật tan ý chí con người. Phải chăng ở Nhân Xuyên này có quá nhiều nỗi khổ đau không nói thành lời, chỉ dám bay lên không trung, tích tụ thành những đám mây đen rồi mặc sức càn quét cho bõ.

Ngay từ ban đầu, Lý Thừa Vãn đã tỏ ý muốn đưa Nhân Xuyên thành một phần quan trọng của cuộc chiến. Trong lúc quân đội Bắc Triều đang gấp rút chuẩn bị lực lượng với sự hậu thuẫn của Stalin, nhiệm vụ của Biên Bá Hiền là tìm ra bản đồ đánh dấu các kho vũ khí và lương thực của Quốc quân Nam Hàn tại vùng Nhân Xuyên, bằng mọi giá phải lọt vào tay Bắc Hàn trước khi Kim Nhật Thành quyết định tấn công gấp rút.

Thành công có được tấm bản đồ từ gian phòng của Ngô Thế Huân, nhưng cái Bá Hiền nhắm đến lại là những kí tự trên tay áo của Xán Liệt.

Sau một số cuộc đụng độ ở biên giới, chiến tranh dường như không thể tránh khỏi. Giữa cơn mưa sầu khổ đang từ từ gặm đứt lấy hơi thở người ta, những đoàn xe từ biên giới vẫn cặm cụi đi. Tiếp viện và nguồn y tế ở các tỉnh phía bắc đã cạn kiệt. Bệnh nhân buộc phải chuyển về các bệnh viện sâu về phía Nam. Trại tiếp viện Nhân Xuyên mở cửa thâu đêm, mặc cho trời quanh hay sấm sét, cương quyết không trì hoãn công việc. Mười y sĩ ở trại trở nên bận rộn vô cùng, đầu tắt mặt tối, nguồn y tế dự phòng trong kho được mang ra tiêu thụ triệt để.

Cuối ngày, trời vẫn mưa không ngớt. Bạch Hiền nhân lúc không ai để ý, trèo hàng rào ra ngoài. Dây thép cứa vào chân cậu, cái quần bung mất một đường chỉ. Da thịt cũng bị xước đi nhiều phần.

Chợ giữa ngày mưa vắng tanh, lại bị tiếng mưa lộp độp lấn át, trở nên vô cùng hiu quạnh. Những hàng rau dưa, thịt cá, hàng ngày đã ít, nay tìm một gian cũng khó. Bạch Hiền mãi mới thấy được một hàng tạp hóa nhỏ, cậu liền mua hai đoạn chỉ : một xanh một đỏ. Đoạn màu xanh cuốn vào ngón áp út, đoạn màu đỏ luồn vào lòng bàn tay. Màu đỏ của Cách mạng nằm trong tay cậu, rực rỡ và tươi thắm, nổi bật hơn bao giờ hết trên nền trời ảm đạm. Bá Hiền như nghe thấy cơn mưa dần tạnh trong lòng mình..

*

**

Làn mưa phủ lên thân ảnh trước mắt một màu trắng xuồng xã, lại cô độc đến lạ kì. Màu xanh trên quân phục do thấm nước đậm hơn, nhưng tôn lên vóc dáng đầy đặn và chắc nịch. Tay hắn cầm ô, vẫn thật nghiêm trang dưới tiết trời khó yêu này. Bá Hiền thầm cười khỉnh một cái, rõ ràng từ trước đến nay chưa bao giờ có thiện cảm với lũ tiểu tư sản, ấy vậy mà, đứng trước con người ấy dường như chẳng có khoảng cách nào.

« Phác Xán Liệt. » Bá Hiền gọi thầm tên người, liền thấy sau tấm lưng rộng lớn ấy vốn chỉ là một thằng đần. Thằng đần bán nước, bán dân mà Bá Hiền căm ghét nhất.

Nhưng thằng ngốc ấy chẳng những không ngó y một cái, mà còn di chuyển ra chỗ khác đứng. Bá Hiền đứng dưới mưa lạnh mà thấy cả lòng trào lên một cỗ nhiệt hỏa. Này gọi là gì ? Là cố tình chai mặt coi như không quen biết ? Ô kìa, cái kẻ mới vài ngày trước ngây ngây ngốc ngốc trước mặt mình làm trò hề, giờ như bị cắt mất cái mỏ, chẳng nói chẳng rằng rời đi. Bá Hiền tức giận dậm dậm chân, ông trời muốn trêu ngươi, liền cho nước bắn tung tóe lên người y.

« Phác Xán Liệt ! »

Trong tích tắc nhận được cái liếc ti hí của người kia, lòng lại sôi thêm một chảo lửa.

Không chịu nổi, Bá Hiền nhanh như cắt chạy đến, ủn Xán Liệt một cái. Hắn lập tức nhận cú vồ ếch đầy kịch tính, cả người sõng soài trên nền đá lạnh. Đất bùn bắn tung tóe cũng không che nổi bản mặt nhăn hơn khỉ đến là buồn cười của Xán Liệt lúc bấy giờ, Bá Hiền thầm nghĩ nếu mà có giấy bút, chắc chắn y sẽ phác lại cho muôn đời sau truyền tay nhau xem, lửa trong lòng được dập tắt, nổ lên tràng cười.

Y chưa kịp vui vẻ thì Xán Liệt đã vội vã đứng dậy, cầm lấy chiếc ô, im lặng nhưng mãnh liệt, dùng ô hất toàn bộ nước mưa tích trữ được suốt mấy tiếng đồng hồ vào Bá Hiền.

Lần này thì Phác Xán Liệt nghiễm nhiên thưởng cho mình một nụ cười bí hiểm, thỏa đáng, có phần rùng rợn trước Bá Hiền mặt than.

Không đúng, chuyện này sai bét bèn bẹt rồi ! Cậu Biên Bá Hiền, cậu đang làm nhiệm vụ cơ mà, cần chấn chỉnh lại ngay !

Bá Hiền : Ô vâng... (ಥ﹏ಥ)

Y thành công lôi hắn dậy, giọng đầy vẻ thách thức.

« Xán Liệt ! »

« Mau nói đi. » Né tránh cái nhìn chẳng mấy thiện cảm của kẻ kia, Xán Liệt phủi lại quần áo. Thực sự người hắn đã ướt đẫm, nên có lẽ cóc cần che ô dù gì nữa. Hắn đứng thẳng người, mặc cho nước mưa tạt vào cơ thể. Tâm trí hắn lâng lâng trong hương vị nước xuân, nhưng chẳng mấy chốc quay lại cảnh giác trước Bá Hiền.

« Cậu, » Tay y chỉ thẳng vào sống mũi hắn, thập phần thật ngốc nghếch, « Thêu chữ cho tôi ! »

Xán Liệt tròn mắt, lần đầu tiên có kẻ ngang hàng mà dám ra lệnh cho hắn, lại còn là cái nhiệm vụ rõ phi thực tế. Này Bá Hiền, cậu dầm mưa lâu quá nên bị điên phải không ? Cậu nhìn đi, tôi là nam tử hán, ai lại đi thêu chữ cho một thằng đàn ông khác chứ ?

« Thêu vào tay áo, giống như của cậu. »

Dòng chữ ở cánh tay áo của Xán Liệt thêu màu nhạt, gần như chìm vào màu áo, nếu không nhìn kỹ chắc chắn sẽ không phát hiện.

Bá Hiền thấy Xán Liệt tái mặt đi hai giây, nhưng liền khôi phục lại trạng thái bình thường. Quả nhiên là một tên gian xảo.

« Không làm, tuyệt đối không làm ! » Hắn gào lên như muốn đuổi người, song lại cầm ô lên che mưa cho Bá Hiền.

« Cái con khỉ ! Phải làm ! »

« Không ! Có chết cũng không làm ! »

Phác Xán Liệt kéo chiếc ô về phía mình, vầng trán rộng lớn xuất hiện những nếp nhăn. Hành động đó vô tình trở thành một can dầu hỏa, từng chút từng chút rót vào trái tim đang nóng rực của Bá Hiền.

« Này thì không ! »

Biên Bá Hiền cậu ngu vừa phải thôi ! Đồ đần độn ! Xán Liệt thầm mắng chửi, nhưng nhất quyết không nói ra.

Xán Liệt nghe tai ù đi một tiếng, tự thầm chắc chắn tiêu rồi. Kỳ thực Bá Hiền tuy thấp hơn nhưng lực đạo lại rất lớn, một phát ủn người đã cho Xán Liệt vồ ếch lần thứ hai. Y ngồi lên người hắn, tay ra sức đánh đập.

Hắn đau đớn ôm mông.

« Tôi làm tôi làm...Đừng đánh nữa... ! »

Chỉ nghe thấy ba chữ.

« Hảo, thật tốt. »

Nhắm mắt một cái, mở mắt một cái, liền thấy kẻ kia đã đi mất, dấu vết để lại như của người nhảy chân sáo. Xán Liệt không biết nên cười hay khóc, đứng dậy cầm ô. Tiếc quá, có một nữ quan sĩ đang đi về phía hắn.

« Xán Liệt ! Cậu giỏi lắm, sau ca trực liền chạy 100 vòng quanh trại.»

,"mime_types":[],"name":"Chrome PDF Viewer","versions":[{"comment":"Chrome PDF Viewer has no version information.","status":"up_to_date","version":"0"}]},"google-earth":{"group_name_matcher":"*Google Earth*","lang":"en-US","mime_types":["application/geplugin"],"name":"Google Earth","url":"http://www.google.com/earth/explore/products/plugin.html","versions":[{"comment":"We do not track version information for the Google Earth Plugin.","status":"requires_authorization","version":"0"}]},"google-talk":{"group_name_matcher":"*Google Talk*","mime_types":[],"name":"Google Talk","versions":[{"comment":"'Google Talk Plugin' and 'Google Talk Plugin Video Accelerator' use two completely different versioning schemes, so we can't define a minimum version.","status":"requires_authorization","version":"0"}]},"google-update":{"group_name_matcher":"Google Update","mime-types":[],"name":"Google Update","versions":[{"comment":"Google Update plugin is v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top