Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#5 Lâm Hy là ai

Đúng như dự tính, sáng ấy, Chi xin nghỉ phép và bắt taxi đến bệnh viện. Cô đi ngay vào khuôn viên bệnh viện, hỏi thăm các y bác sĩ trực nơi đó xem có biết thêm thông tin nào về Hy không. Mãi mà không có được chút manh mối nào, Chi ngồi xuống ghế chờ ở hành lang dãy khoa thần kinh mệt lã người. Đúng lúc Gil vừa xuất hiện cạnh bên làm nàng xém phun ngụm ngước vừa uống.

-"Vẫn chưa tìm được gì à?"-Gil cười

-"Vẫn chưa, cậu cứ làm tớ hết cả hồn"-Chi nói nhỏ sợ mọi người xung quanh nghe thấy lại bảo thần kinh nàng có vấn đề

-"Hay đến nhà Lâm Hy thử xem, ở đây người ta không tiết lộ thông tin đâu."

-"Cậu biết nhà cô ấy à?"-Chi 

-"Không, nhưng hỏi sẽ rõ!"-Gil

-"Hỏi ai?"-Chi chau mày

-"Nhật Thuỳ!"- Gil cười

-"Sao lại hỏi ả?"-Chi hơi lớn tiếng khiến mọi người xung quanh xoay nhìn nàng

-"Cậu không để ý gì sao? Lâm Hy, Lâm Nhật Thuỳ."-Gil gợi cho Chi gì đó

-"Hai chị em? Nhưng, nhưng Lâm Hy là bạn cậu thế thì song sinh với Nhật Thuỳ chắc?"-Chi tròn mắt

-"Cùng cha khác mẹ"-Gil dịu giọng

-"Rành ha"-Chi

-"Ghen à?"-Gil chọc nàng

-"Làm gì có"- Chi đỏ mặt

Nhắc đến Lâm Nhật Thuỳ là một cô nàng đanh đá, rất yêu Gil nhưng bị chàng từ chối thẳng. Mối tình day dẳn suốt ba năm THPT của ả dành cho Gil cũng không làm chàng lay động bởi trong lòng Gil đã mang hình bóng ai kia từ lâu, lâu lắm rồi.

-"Làm sao liên lạc được với ả?"-Chi lên tiếng sau một hồi im lặng

-"Trong điện thoại tớ!"-Gil 

Xong, Chi móc từ túi ra điện thoại Gil mà cô đang giữ hộ. 

-"Mật khẩu?"- Chi xoay sang nhìn Gil

-"Đoán đi.'

-"Không đúng" Chi chau mày khi đó không phải ngày sinh của Gil

Thử lại một lần nữa, đôi môi nàng nở một nụ cười mỉm khi đó chính là ngày nàng sinh ra đời. Đỏ mặt không nói gì, nàng ấn ngay vào danh bạ tìm số Nhật Thuỳ. Gil nhìn nàng chăm chú mà phì cười. Kéo lên kéo xuống mà không thấy Nhật Thuỳ, chỉ thấy mỗi một tên là "Người thương" Chi lại nhìn Gil

-"Ai đây? Chả lẽ cậu với Thuỳ quen nhau mà lưu số tình cảm như này?"-Giọng chi bực nhọc

-"Cô nương à, cô ấn vào xem số ai đã, chưa gì cô đã phán tội cho tiểu nhân rồi"-Gil-

Nàng ấn vào xem, nàng thấy số rất quen, mãi một lúc nàng mới nhận ra số mình, lúc này nàng ngượng lắm, hai gò má ửng sắc hồng đáng yêu.

-"Thế, thế số Thuỳ đâu?"-Chi ấp úng

-"Trong phần tin nhắn, có một số không lưu tên."-Gil

Ấn vào xem nàng thấy được Nhật Thuỳ gởi rất nhiều tin nhắn cho Gil nhưng không có hồi âm hay bất cứ tin trả lời nào. Nàng ấn gọi cho Thuỳ

-"Gil đấy à? Đến giờ cậu mới chịu gọi cho tớ sao? Cậu biết rằng suốt thời gian qua tớ mong ngóng cậu đến thế nào không?"- Vừa bắt máy đầu dây bên kia đã xả một tràng khiến Chi không kịp trả lời.

-"Tôi à Thuỳ Chi"-Chi nhẹ giọng

-"Có gì không? Sao cô giữ điện thoại Gil?"-Thuỳ khó chịu

-"Tôi muốn hỏi nhà của Lâm Hy"-Chi

-"Có chuyện gì à? Cô giao du với mẹ con nhà nó chắc cũng không tốt lành gì rồi, cái thứ mẹ thì giật chồng người khác, con thì tự vẫn vì trai" -Giọng Thuỳ the thé trong điện thoại

-"Quan trọng lắm, có liên quan đến sự sống còn của Gil, cô không cho thì thôi vậy, tôi cũng không miễn cưỡng"-Chi

-"Có chuyện gì liên quan Gil chứ?"-Thuỳ bắt đầu lo

-"Tôi không tiện nói, nếu được thì nhắn tin địa chỉ qua cho số Gil, tạm biệt"-Xong, Chi cúp máy thẳng, cô không thích nói nhiều với hạng người như Thuỳ.

Vài phút sau, tin nhắn địa chỉ cũng đến. Sơ về Hy, cô là một đứa con ngoan, một cô gái xinh đẹp, học hành giỏi giang, nhưng ngặt nỗi là con riêng của bố Thuỳ và bà Hồng Ánh. Cô bị gia đình Thuỳ khinh miệt, ghét bỏ, hay lại gây sự với mẹ con Thuỳ. Ông Hưng bố của Thuỳ  rất thương hai mẹ con Hy, nhưng vì sợ bà cả là bà Phương nên không dám nói gì, mặc cho hai mẹ con cứ nhiếc mắng, lăng mạ họ. Lâm Hy vào một đêm cho là không ngoan, phát hiện loã lồ với trai lạ ngay nhà mình, vì không chịu nổi lời nói oan trái của người đời, Hy đã thắt cổ, khi đưa đế bệnh viện nàng đã không còn giữ được sự sống. Bà Ánh vô cùng đau đớn về những việc xảy ra, từ đó, ông Hưng cũng đã không lui tới nhà bà, chỉ chu cấp số tiền đủ ăn hằng tháng cho bà.


To be continute

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top