Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 8 : giấc mơ trở lại

- " Nè tôi biết ông hay qua lại với mấy cô gái không đứng đắng tôi không nói gì vì họ tự nguyện dâng thân của mình cho ông còn đây là em gái của Jun mà , tôi biết Gil nó quyến rũ nhưng ông cũng phải kìm lại chứ " _ S.t ngồi trên sofa nhìn Gil khóc sụt sùi thút thít ôm Chi vào lòng cùng với đôi mắt đỏ hoe ngấm nước mắt lại khiến cho S.t bực thêm giọng trách móc nhìn Isaac và nói , 

- " ít nhất ông cũng phải cho tôi vào tham khảo chứ " _ Will bất bình đứng phắt người dậy tiếng lại phía Isaac nắm cổ áo la lớn , Isaac cau mày khó chịu hất tay Will ra

 - " Tôi chưa làm gì cô ta cả , Tôi không hứng thú với phụ nữ ngực phẳng " _ Isaac bình tĩnh trả lời tay sửa lại cổ áo cười nhẹ nhìn Gil đang giở trò mèo khóc chuột trước mặt anh , Gil vừa nghe thế đỏ bừng mặt đứng bật dậy

- " Tôi không phẳng " _ Gil trả lời một cách khó chịu dù anh ta thấy thân thể cô nhưng là cô thiệt anh ta thiệt thứ nào chứ còn tỏ vẻ mình là vô tội đúng là cái đồ biến thái vô liên sỉ mà

- " vậy sao ! nhưng sao tôi lại thấy ngược lại nhỉ , và tôi cũng đã kêu cô ngồi yên ở dưới đây rồi mà ai kêu cô mò lên phòng tôi là tại cô muốn tôi thôi " _Isaac gương mặt đắt ý nhìn cô và nói, làm Gil giận lại gấp đôi hơn

- " Anh là gì của tôi mà bắt tôi phải nghe anh , đồ sắc lang biến thái vô loại vô liêm sỉ " _ Gil chỉ thẳng mạt Isaac cái mặt anh ta bây giờ cô chỉ muốn tát anh ta một cái nhìn không thể ưa nổi đã nhìn thấy cô rồi mà lại còn chê bay như vậy anh ta có phải đàn ông không chứ đáng ghét đáng ghét thật mà

- " Thôi....Thôi giờ cũng tối rồi hay mình đi ăn rồi còn về nữa , Gil à em đang bị thương đấy chưa lành hẳng đâu " _ Jun cang ngăng nếu để họ cải nhau chắc là tới sáng cũng có thể cải được thật mệt mỏi anh định đến để đưa ít đồ cho em mình nhưng lại gặp tình huống này làm anh không muốn cho Gil ở đây chút nào

-" Tôi nể anh tôi tạm tha anh đấy , Chi ơi mình lên phòng đi " _ Gil hất cầm lôi chi theo mình lên lầu để thay đồ , Isaac nhìn dáng vẻ bực dọc ấy của cô có vài phần nực cười nhưng gương mặt không lộ ra " Cô gái này thật thú vị "

     _ Tối _

- " Ngủ ngoan nhé,  bồ đã hứa với mình ngoan rồi đấy "_ Chi dặn dò Gil rồi cô vuốt tóc Gil như vuốt tóc con của mình, Gil thì cũng ngoan lắm cô nhắm mắt lại và bắt đầu chìm sâu vào giấc ngủ. Thấy Gil ngủ sâu rồi Chi mới xuống nhà lấy ít đồ rồi lại lên phòng. Nhìn bộ dạng ngủ như đứa trẻ của Gil , Chi bật cười nhẹ cô thấy Gil đã thay đổi mái tóc dài đen mượt mà Gil yêu quý nhất cô cũng đành lòng cắt bỏ , khi gặp lại Gil cô thấy Gil ít cười hơn hẳn làm trong lòng Chi lại đau lòng không thể nói ra hoàn toàn trái ngược với tính cách của anh trai cô 


- " Cô bạn ngốc này đúng là ngốc mà, nhìn bồ đáng yêu như thế làm cho mình có ý nghĩ nhất thiết phải ghép cậu với anh mình thành 1 cặp " _ Chi chống tay nhẹ lên càm nhìn Gil ngủ rồi thầm nói

"Cốc . . . Cốc"


Nghe tiếng gõ cửa vang lên , Chi bước xuống mở cửa thì thấy Isaac 

- " Hai chưa ngủ sao , mời anh vào "._ Chi nép qua 1 bên để Isaac vào, Khánh vào trong ngồi xuống chiếc ghế sofa rồi anh thấy My ngủ trên giường như 1 đứa bé anh liền nói

- " Em với em ấy tính ở chung phòng à "_ Khánh không hiểu sao tự nhiên qua đây hỏi đều đó, nghe câu hỏi ấy Tú Anh gật đầu

- " À à! Em thấy hình như khi nói chuyện với Gil thì vẻ lạnh lùng của anh mất đi rồi lúc đó như anh trở thành 1 con người khác hẳn đi ấy "_ Chi chu mỏ nói sự thật nhìn về phía anh mình khẽ cười

- " Con người như thế nào "_ Anh thấy thái dộ em mình đang rất thích thú trong lòng anh có vài phần khó hiểu nhưng vẫn giữ nguyên thái độ lạnh lùng hỏi em mình

- " Biết nói sao ta, rất đáng yêu là người con trai cá tính trong mắt các cô gái .
"_ Chi lấy ngón tay chống lên càm suy ngẫm rồi nói

- " Con nhóc này lo mà lấy chồng đi đừng tối ngày gọi bạn bè chồng vợ hay những từ như thế, sao này ế luôn đấy "_ Isaac xoa đầu em gái mình  ân cần âu yếm mang một chút trách móc nói

- " Hihi bất quá 2 anh em mình ế chung thôi, có Hai ở đây em đâu sợ chứ "_ Chi ôm cổ anh mình từ đằng sau âu yếm cười và  nói

- " Hay quá ha "_ Chi lấy tay quyẹt mũi cười đắt ý , Isaac thấy vậy cũng bật cười theo , nụ cười thân thiện khiến bao cô gái phải rung động

- " Đừng mà...đừng rời xa con....."_ Gil bật khóc miệng cô không ngừng van xin đôi mắt dần dầnđẫm lệ khiến cho đối thoại của họ phải dừng lại.

- " Gil khóc sao, chẳng phải bồ ấy rất hạnh phúc lắm sao , chuyện gì mà khiến bồ ấy lại khóc "_ Chi nhíu mày nhìn qua Gil còn Isaac thì mặt không 1 chút cảm xúc gì nhìn người con gái đang ngủ mà cất tiếng nức nở trong mơ kia.

- "Me . . . mẹ ơi . . . mẹ"_ Lần thứ 2 Gil gọi mẹ trong giấc mơ ước đẫm nước mắt.

- " Mẹ ?. . . chẳng phải  Gil đang ở chung nhà với mẹ và cha mình hay sao? "_ Chi thắc mắc những tiếng gọi kỳ hoặc trong mơ của Gil . Đôi mắt đen của Isaac bây giờ càng xanh đậm và giống biển sâu giữa trời đêm vô tận hơn anh nhíu mày nhìn về phía cô gái đang khóc trên chiếc giường rộng lớn kia

 =*= 
Trong giấc mơ của My  =*=

_ Tại căn biệt thự lớn_

- "Mẹ . . mẹ ơi đừng đi, mẹ tính bỏ con và anh sao. "_ Đôi mắt của Gil đỏ mọng và ngấn lệ.

- " Mẹ xin lỗi! Mẹ rất thương con nhưng cho mẹ thời gian, mẹ cần có thời gian để quên đi mọi thứ. "_ Người phụ nữ xinh đẽp mà Gil gọi bằng mẹ kia trả lời, đôi mắt bà cũng ngấn lệ mang chút luyến tiết nhìn ề phía con gái mình .

-" Mẹ đừng đi nha mẹ, ở lại với con và anh nha mẹ. . . Cha . . . cha bảo mẹ đừng đi đi  cha con xin cha đấy. "_ Gil quay qua năn nỉ người đàn ông trung niên ngồi trên chiếc ghế salong kia khong mang vẻ luyến tiết mà chỉ còn chứa sự lạnh lùng và không chút yêu thương

- " Trúc  à ! nghe  cha  nói đây có lẽ  là giải pháp tốt nhất cho mẹ con cũng như cha "_ Ông buông câu nói đau lòng Gil sững người đôi chân bất lực khuỵn xuống nề gạch lạnh giá  đây không phải sự thật đây không phải là cha cô cha cô sẽ không làm vậy sẽ không bao giờ làm thế với mẹ con cô

- " Không! Không phải vậy, cha không còn thương con, cha không còn thương con nữa rồi, lúc trước con muốn làm gì cha cũng đồng ý với giúp con nhưng giờ . . . cha không còn thương con nữa rồi , Con ghét ba...rất ghét ba " _ Gil bật khóc lên, thật sự cô sợ nhất cái cảm giác người thân bỏ mình từng người từng người một bỏ cô mà đi cô sợ cái cảm giác không còn thứ gì bên cạnh nhưng giờ cái cảm giác tồi tệ ấy lại tìm đến với cô ngay trong ngày sinh nhật của cô, có lẽ đây là món quà mà ông trời giành cho cô. Nhưng cô làm gì sai chứ bao năm qua cô rất luôn nghe lời cha mẹ cô, cô chẳng có khi nào nghe lời cha mẹ cả sao giờ ông lại tặng món quà trờ trêu như thế cho cô.

-  "Trúc à! Con đã lớn rồi đừng như thế được không." _ Cha cô không hề nói 1 tiếng nào giúp cô để mẹ cô trơ lại có lẽ đúng như cô nói ông đã không còn thương cô như trước.

- " Cha không giữ mẹ lại, được con sẽ giữ mẹ lại . . . Mẹ giờ con chẳng còn ai cả mẹ đừng bỏ con được không. "_ Cô cầm chắt tay mẹ mình không buông bởi cô nghĩ một khi cô buông lỏng tay bà ra thì bà sẽ bỏ đi

- "Con gái ngốc của mẹ à, mẹ vào trong đó ở, con vẫn có thể cùng anh còn chủ nhật hằng tuần đến thăm mẹ mà." _ Bà cố kìm nuớc mắt xoa đầu Gil nói

- " Không! Con không muốn. "_ Gil bật khóc hét lên như đứa trẻ đáng thương đang bị bỏ rơi xa lánh

- " Ngoan, đi con gái của mẹ, mẹ thương. "_ Nhưng cuối cùng bà không kìm được nước mắt nữa mà tuôn trào, nỗi đau trong tim lại quặn lên từng cơn đau nhói

-  "Mẹ xin lỗi. Bây giờ mẹ phải đi rồi "_ Và cuối cùng bà cũng lấy được can đảm mà bỏ đi rời xa đứa con gái đáng thương của bà.

- " Mẹ . . . mẹ ơi mẹ ơi. "_ Cô biết chạy đuổi the chiếc taxi chở bà rời xa cô, cô cứ chạy đuổi theo mãi và cô vấp té rồi co gục ngã nhìn bà đang dần rời xa khuất bóng cô. Rồi cô đứng dậy vào nhà, thấy cha cô ngồi thản nhiên trên ghế salong lòng cô đau đớn.

- "Cha thật sự không còn thương mẹ và con nữa, con ghét cha, con  sẽ không trở ề trừ phi mẹ ề nhà " _ cô dọn đồ rời khỏi nhà trước khi đi cô quay đầu nhìn lại ngôi nhà từng là mái ấm hạnh phúc của cô lần cuối, rồi cô dằn lòng và bước đi


Ờ ngoài giấc mơ cô vẫn không ngừng bật khóc mãi cho đến khi thức giấc, khi cô thức giấc thì người đầy mồ hôi và mặt đầy nước mắt

- " Gil bồ sao vậy? có chuyện gì mà bồ khóc vậy? "
_ Thấy Gil tỉnh lại Chi liền lo lắng tiếng đến hỏi.

-"Mình khóc ư!"

Gil ngẩn người lấy tay chạm nhẹ khoé mi thì còn đọng lạy giọt nước mắt nóng hổi ấy.

- "Bồ sao vậy. "_ Thấy Gil không trả lời làm Chi lo lắng hơn

- " À không gì đâu! Chắc là gặp ác mộng đó mà. "_ Gil không muốn nói ra, cô  trấn an Chi bằng nụ cười tươi tắn

- " Hmm đúng là trẻ con "_ Isaac ngồi trên ghế sofa gác chân trái lên đùi phải với tác phong thường ngày lạnh lùng của anh, rồi anh đứng dậy đi  . . .

"Bum . . ."

- " Gil bồ làm gì vậy? "_ Chi hoảng người liền hỏi Gil

- " Xin lỗi mình chỉ thuận tay thôi. " _ Đúng là thuận tay thật nhưng mà cái này thuận quá đáng, người ta chỉ nói có 1 câu àm đã lấy lọ thuốc kế bên giường ném vào đầu người ta khi người ta vừa quay lưng đi rồi.

-" Cô. "
_Isaac quay lại, anh không tức giận và chỉ nhìn cô bằng đôi mắt lạnh hơn băng.

- " Cái này là anh nói mà, tôi con nít nên từ đây về sau tôi gây ra chuyện gì hay phạm phải lỗi gì thì tôi cũng không sao bởi anh là người lớn, tôi là con nít, người ta nói người lớn không trách con nít đúng không. "_ Gil buông 1 câu biện luận cho mình , nghe câu đó của Gil , Isaac không hề bất lực mà còn nhếch mép cười

- " Nhưng con nít cũng cần người lớn dạy dỗ em nên người. Từ ngày mai tôi sẽ thay Jun dạy dỗ em làm điều đấy "_ Isaac chỉ nói 1 câu đó rồi bỏ đi về phòng. Gil thì cắn nhẹ môi nhìn anh rồi hét to

- " Đươc để tôi chờ xem anh làm gì để dạy dỗ tôi. Đúng là cái đồ khó ưa mà "_ Chi đứng 1 bên cũng chính thức bó tay với cô bạn này rồi nhưng cô không ngăn cản Gil làm những việc ấy bởi theo lẽ thường "Ghét của nào trời trao của nấy" nên rồi báo ứng sẽ đến với họ và họ sẽ từ oan gia trờ thành một đôi uyên ương đó chính là mong muốn và suy luận của Chi.  

 MỘT TUẦN SAU

  Vết thương do tai nạn xe của Gil cũng lành lại và hôm nay thì cô cũng đã hoạt động bình thường trở lại, năng động như hôm nào. Hôm nay cô sẽ đi xin việc làm, với trình độ học cực kỳ giỏi của cô thì có lẽ việc xin việc làm không mấy là khó bởi cô đậu ngành marketing loại giỏi và thông thạo rất nhiều thứ tếng như: Anh, Pháp, Hoa, Hàn, Nhật . . . . Với tài năng và tiêu chuẩn đầy đủ về một nhân viên Marketing cô tử tin sải bước vào tập đoàn GK. Có lẽ hôm nay là ngày tốt để xin việc làm nên nơi đây, ở hàng ghế chờ có rất nhiều người ngồi để xin việc. Nhưng khi cô bước vào thì thấy một số người bước ra với vẻ mặt buồn bã và bực bội có người còn nói:

   - " Nhìn cái tập đoàn lớn như thế mà kén chọn thấy sợ bộ họ tưởng trên đời này có mình tập đoàn họ là lớn thôi sao" _ Một cô gái trog đám người đó vừa phỏng vấn xong bước ra nghe ngữ điệu và bộ dạng tức giận đó không cần đoán cũng biết là cô ta đã thất bại khi xin việc rồi. Nhưng nhìn kỹ lại dung mạo và gương mặt cô gái đó làm cho sự tự tin của Gil giảm xuống, cô ta hơn Gil về ngoại hình, giọng nói hay hơn Gil  gương mặt cũng đẹp hơn cooraats nhiều với lại nhìn dáng vẻ cô ta là một tiểu thư con nhà giàu học rất giỏi thế mà không được nhận vậy còn cô thì sao, có lẽ cô sẽ bị loại ngay câu hỏi đầu tiên rồi.

  Lúcnày trong lòng Gil thầm mong " Ông trời ơi, người con gái đó hơn con về mọi mặt từ nhan sắc lẫn tài năng thế mà cô ta không được chọn, còn con không lẽ con sẽ bị từ chối ngay câu hỏi đầu tiên chứ huhu". Khổ thay cho thân phận của cô, có trời mới biết lúc này cô khóc không ra nước mắt khi nhìn lại những người con gái ở đây người nào người nấy tất cả đều hơn cô thế mà họ lần lượt ra về cả, trời ạ vậy số cô sẽ ra sao đây???

 Trong khi Gil đang hồi hộp vì sợ cuộc phỏng vấn thất bại ngay câu hỏi đầu tiên thì ngay lúc đó ở 1 căn phòng khác.

- " Cuộc phỏng vấn sao rồi "_ Người nam ngồi trên ghế sofa quay mặt về phía cửa sổ, nhìn không gian bao la rộng lớn của thành phố và bất giác anh hỏi khi nghe tiếng mở cửa cùng với tiếng giày tây bước vào.

- " Thưa chủ tịch hiện vẫn chưa có cô gái nào thích hơp cả. "_ Người nam vừa bước vào trả lời, nhìn dáng vẻ và gương mặt của anh so với người nam ngồi trên ghế sofa kia thì thấy anh nhỏ hơn người đó 2 Tuổi

- " Hiện còn mấy người. "_ Giọng nói oai nghiêm, lạnh lùng của một vương giả cất tiếng hỏi.

- " Thưa còn 1 cô gái duy nhất, nhìn trình độ học của cô gái đó cũng rất khá. "_ Anh báo cáo cho chủ mình nghe

- "cô ta tên gì? "_ Người ngồi trên ghế hỏi

- " Lê Thanh Trúc ạ "_ Anh nhìn tên trong hồ sơ và hình trong hồ sơ rồi nói.

- " Đưa hồ sơ của cô gái đó cho tôi xem. "
_ Người nam đó cất tiếng đề nghị.

  Việc xem hồ sơ của người xin việc làm đối với chủ là quá đỗi bình thường nhưng với anh khi chủ anh đề nghị xem hồ sơ làm anh bất ngờ. Bởi từ trước đến giờ chủ anh chưa khi nào xem hồ sơ của người xin việc làm cả, việc đó đều kêu anh giải quyết thế mà hôm nay . . . Nhưng ý chủ là anh không thể từ chối, dù sao việc này cũng rất bình thường  anhta  đưa cho chủ tịch, người nam ngồi trên ghế sofa kia xem hồ sơ của Gil đôi môi anh tuấn theo quán tính bất giác công lên nhưng chỉ trong vài giây rồi trở về vẻ lạnh lùng như trước.

- " Phỏng vấn cô ta, nhận và sắp xếp cô ta vào làm thư ký cho tôi. "_ Người đó cất tiếng lạnh lùng đến thấu xương người. Nghe câu ấy của chủ anh làm anh ngạc nhiên, nhưng rồi anh cũng gật đầu

- " Vâng "_  Anh rời khỏi căn phòng đó, khi cánh cửa vừa đóng lại thì cũng là lúc đôi môi kia lại vẽ ra một đường cong  trên gương mặt nam hoàng mỹ ấy mang một chút gian xảo .

- " Đúng là trùng hợp "
  

  _TO BE CONTINUED_

* Authour:   cảm giác hỗm rài bị lười nên giờ sẽ ráng siêng để mau Full fic ^^ ủng hộ fic mèo nha êu nhắm êu nhắm ^^ Hãy đoán xem người  ở cuối truyện là ai tất cả sẽ có ở fic sau =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top