Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 2 - 2.4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


(Lời nhắn từ người dịch:

Chắc mọi người đang rất mong đợi cảnh nóng của Shi Jin với Mo Yeon đúng không ạ? Vấn đề là trên trang truyện chính của tác giả (asiafanfic) không có đăng tải phần này lên, đợi đến ngày hôm nay (Chủ nhật, 19/06), tác giả mới gửi qua mail cho những người muốn đọc. Tại em còn nhỏ, không có kinh nghiệm trong việc dịch mấy cái này nên có lẽ em không dịch được TT Mong mọi người thông cảm cho em. Nhưng bù lại, em sẽ nhờ chị Tuyết (bên fic Second Chances) dịch dùm, nên cuối tuần em sẽ gửi cho chị Quỳnh hai chap hẳn hoi luôn nha ạ! (một cái là 3.1; cái kia là hàng 'hot' :3 ) 

Mong mọi người tiếp tục đọc và vote cho fic, để làm động lực cho em dịch nha <3 Em cảm ơn <3 )


Sáng hôm sau, Mo Yeon thức dậy..

Đầu cô như trống rỗng về những gì đã làm vào tối qua. Mình đã làm điều đó với Yoo Shi Jin sao? Thật không thể tin được! Đêm qua còn vượt hơn cả mong đợi của mình.! – cô thầm nghĩ. Rồi cô rúc thân mình vào người cô đang nằm bên, vùi mặt vào vòm ngực vạm vỡ ấy...

Shi Jin bỗng khúc khích cười. Anh thức dậy cũng đã được một lúc rồi, nhưng ngắm nhìn Mo Yeon ngủ, đôi khi chem chép miệng quả thực rất thích thú. Không thể tin nổi cô gái của anh đang, gọi như thế nào mới tế nhị đây nhỉ, 'không mảnh vải che thân'.đang ngoan ngoãn nằm cạnh anh.

Tất cả những gì mà cặp đôi này muốn là dành thời gian ở bên nhau, nhưng vụ núi lửa đó đã phá vỡ kế hoạch trong mộng của họ. Anh nhìn sang đồng hồ trên bàn, đã 7 giờ sáng rồi. Chuyến bay không lâu nữa sẽ cất cánh, có nghĩa là họ chỉ còn vài tiếng đồng hồ dư dả để hoàn thành trọn vẹn kế hoạch đi nghỉ của mình.

Anh vuốt tóc cô, nhẹ nhàng lay đầu cô đang nằm trên cánh tay mình, khẽ nói "Bác sĩ Kang, dậy đi nào."

Nhưng cô chỉ ôm anh chặt hơn, khiến anh mỉm cười hài lòng. "Em có thật sự muốn giết thời gian chúng mình còn ở Canada là ở trên giường không?"

"Sẽ là câu trả lời có nếu anh ở bên em như vậy." giọng cô phát ra từ thân người anh. Môi cô dính chặt trên người anh, lấy răng cắn, để lại vết tím mờ nhạt.

Lại nữa rồi, cái cảm giác này, giống hệt tối qua...

Không được. – anh nghĩ – Không thể như vậy nữa, không thì mình sẽ không được ra khỏi giường mất.

Anh luồn lách thân mình ra khỏi người cô, rón rén đi vào nhà tắm. Cô giữ anh lại nhưng không thể. Tối qua dùng hết sức lực của mình rồi, nên sáng cô uể oải vô cùng, dù có kéo người anh lại, hôn anh, cắn môi anh bao nhiêu lần đi chăng nữa, anh cũng cố mà thoát khỏi cô...

Aishh, người phụ nữ này, rất biết cách khêu gợi anh đấy!

Anh tắm rửa xong cũng khá là nhanh, khi ra khỏi phòng tắm thì đập vào mắt anh là Mo Yeon đang ngồi trên dậy, chải tóc từ tốn. Cô chỉ quấn chăn che đi người mình, miệng nhấm nháp miếng .bánh và coi tin tức buổi sáng.

Hình ảnh anh chỉ phủ lớp khăn quanh hông mình khiến cô ngay lập tức chú ý. Cô nhướn mày, quay người lại, cố không dán mắt lên thân hình đó của anh.

"Này, KangMo Yeon. Em chỉ vừa mới có một bước tiến lớn trên thân thể của tôi vào tối qua và hồi nãy thì em lại rất muốn chiếm lĩnh cơ thể tôi, mà bây giờ thì em thậm chí còn không nhìn mặt tôi ư?." Si Jin thích thú chọc yêu cô.

"Anh im đi." Mo Yeon đứng dậy, giữ khăng khăng cái chăn rồi chạy vụt vào nhà tắm, cô thận trọng khóa cửa lại.

"Yoo Si Jin, đồ ngốc!" cô la lên.

"Aish! Xấu hổ lắm chứ bộ! Anh ấy đâu có biết là mình đã dùng hết dũng khí làm việc hôm qua đâu chứ! Thật là! Mà hồi sáng mình làm cái gì thế này. Aishhh, chẳng lẽ còn say ư?" Cô liên tục cốc vào đầu mình.

Cô cũng nhanh chóng tắm xong, cô quên không lấy quần áo nên đành miễn cưỡng quấn chiếc khăn tắm xung quanh người mình đi ra ngoài.

Cô tiến lại gần chỗ vali, nhưng Shi Jin đã khóa lại hết, thậm chí chẳng găm chìa khóa để cô còn lấy đồ mặc nữa.

"Này, sao anh lại đóng gói hết đồ quần áo của em chứ?" cô khó chịu hỏi, thật sự mà nói cô rất lười đào lại đống đồ trong túi của cô. Rồi phải sắp xếp lại nữa...

Shi Jin chẳng buồn nhìn cô, anh bật cười, "Hôm qua em tinh mắt lắm mà. Nhìn lại đi, đồ của em ở trên giường hết đấy."

Cô nhìn về phía giường, và bất ngờ nhìn thấy bộ đồ anh để trên đó. Anh cũng có mắt chọn đấy chứ. Đó là bộ đầm trắng thanh lịch mà anh đã mua cho cô không lâu trước đó. Cô tính sẽ diện nó để dạo chơi cùng anh dưới bầu trời Vancouver trong xanh lãng mạn. Sao hôm nay anh chu đáo vậy nhỉ? Còn để máy sấy tóc với guốc ở đó nữa cơ chứ. Waa!

Cô mỉm cười. Hạnh phúc làm sao khi cô có một người bạn trai như anh vậy.!

*****

"Chúng ta đang đi đâu vậy?" Mo Yeon hỏi trong lúc cô cài dây an toàn vào.

"Như các cặp đôi khác thôi, ăn sáng, rồi xem phim, hẹn hò! Hoặc tùy theo ý em. Tận hưởng nốt thời gian ở đây đi chứ." Si Jin trả lời.

"Phim hả?" Mo Yeon bĩu môi, "Nhất định là phải xem cho trọn vẹn đó!"

"Anh cũng mong vậy.."

*****

Ăn sáng xong, cả Mo Yeon và Shi Jin lái xe đến một rạp chiếu phim trong thành phố. Vừa hay ngày hôm đó các rạp phim đều phát sóng lại các bộ phim đã ghi dấu ấn vào lịch sử điện ảnh.

"Trời!" Mo Yeon chỉ vào một poster trên tường. "Sẽ chiếu một bộ phim của Nicholas Parker kìa anh." Cô hào hứng nói.

Anh nhìn theo và đọc sơ lược tóm tắt của bộ phim. Rồi anh vẫy tay cô, lảng đi chỗ khác.

"Là phim Will you hold my hand? (Anh sẽ giữ tay em chứ?) đó anh!" Mo Yeon la lên.

"Đừng coi nó em ạ. Quá nhiều tình tiết lâm ly bi đát, không hợp với quân nhân như anh."

Kang Mo Yeon lườm anh. "Này" cô càu nhàu, "Em tưởng là em có thể quyết định hôm nay mình muốn làm cái gì chứ, em muốn coi phim này." Cô chỉ trỏ vân vê, nũng nịu tay anh như một đứa con nít gắng coi cho bằng được. "Bên cạnh đó, anh nói là muốn cùng em đóng phim tình cảm mà, đợt chỗ đất bom đó, nhớ không, vậy thì bây giờ bắt đầu đi." Vừa dứt lời cô kéo tay anh đến quầy bán vé.

"Cho tôi hai vé đi ạ!" Mo Yeon đưa tiền cho thu ngân nói.

"Cô và anh đây muốn ngồi ở đâu ạ?"

"Anh Yoo Si Jin, anh muốn ngồi ở đâu? Hay là cái ở hàng giữa này...."

"Không không." Anh lắc đầu rồi chỉ vào hai ghế ở phía cuối, hàng xa nhất, ở chỗ tối nhất. "Chúng tôi sẽ ngồi ở đây."

Cô thu ngân mỉm cười gật đầu.

"Này, chỗ này đâu có đẹp, tối mà còn xa nữa." Mo Yeon phàn nàn.

"Ổn mà, ngồi ở đó thì tha hồ mà tình cảm thân mật như em đã nói chứ."

"Aish, thật là!." Mo Yeon lườm anh lần nữa, miễn cưỡng lấy vé từ thu ngân, cô đi vượt mặt anh vào rạp mà không thèm quay lại nhìn anh.

Mất một hồi, họ mới tìm thấy chỗ ngồi của mình...

Mo Yeon nhìn quanh phòng rạp. Không có quá nhiều người nhưng thế này lại thoải mái hơn đối với một cặp đôi như cô và anh. Chỗ ngồi mà Shi Jin chọn cũng không tệ lắm. Cuối dãy nhưng tầm nhìn khá là tốt.

"Anh xin lỗi." Shi Jin đưa ly nước vào tay cô. Anh biết Mo Yeon thích Americano hơn nhưng ở đây chỉ phục vụ đúng Latte.

"Sao cũng được. Anh cũng ngồi xuống đi. Sắp bắt đầu rồi." Cô nhấm nháp ly cà phê. "Cảm ơn anh vì cái này."

Si Jin bỏ đồ đựng nước lên, xích người mình vào người cô, rồi thì thầm vào tai cô.

"Anh đang cảm thấy rất hồi hộp đó."

"Tại sao chứ?"

"Anh đang ngồi ở bên một người đẹp và đèn sắp tắt. Đây là khoảnh khắc mà anh cảm thấy hồi hộp nhất." anh cong vút miệng lên nói.

Mo Yeon bật cười, hồi tưởng lại buổi xem phim đầu tiên của họ. Phải, thật đấy, cuộc hẹn hò đó đúng là một thảm họa!

"Anh không định đi đâu bất thình lình nữa đúng chứ?" Mo Yeon nhìn chằm chằm anh.

Anh mỉm cười, cầm tay cô lên và trao cho cô một nụ hôn ở đó. "Không đâu. Hôm nay anh là của em."

Bỗng điện thoại Mo Yeon reng lên...

"Khoan đã, đợi em xíu."

Kiểm tra tên người gọi, cô nhấc máy trả lời ngay, hình như có nét gì đó hồi hộp trên khuôn mặt cô.

"Vâng, thưa trưởng khoa." Cô nhỏ nhẹ, là cuộc gọi của Trưởng Khoa Nội bệnh viện Haesung. Là một người dày dặn kinh nghiệm, uy tín, ông rất có tiếng trong ngành phẫu thuật học, với vô số các giải thưởng, bằng chứng nhận của Nhà nước. Vì thế, Mo Yeon không khỏi bồi hồi...

"Bác sĩ Kang." Ông đáp, "Tôi biết là cô vẫn đang có hàng đống việc trong phòng cấp cứu, nhưng tôi muốn có một yêu cầu, đại loại là đề nghị dành cho cô."

"Xin trưởng khoa cứ nói đi ạ?"

"À được rồi, có thể là cô đã biết, tôi cũng sắp nghỉ hưu, và tôi định sẽ về quê mở một phòng khám nhỏ kiếm sống qua ngày. Vậy nên vị trí của tôi trong bệnh viện sẽ bị bỏ trống."

"Vậy ý của ngài là..."

"Vậy ý của tôi là muốn cho cô một cơ hội, để cô thăng tiến trong sự nghiệp, thay thế vị trí của tôi nếu như cô sẵn sàng đấu tranh cho nó.." ông từ tốn nói với cô,. "Tôi biết thực lực của cô với giáo sư Kim Eun Ji như thế nào, và tôi thấy cô rất xứng đáng, nên tôi muốn nói với cô, trước."

"Nhưng mà bây giờ tôi đang..? Làm thế nào mà... Tôi xin lỗi, tôi không hiểu ý của trưởng khoa,"

"Tôi biết là cô đang ở Canada, nhưng khi cô quay về phiền cô dành chút ít thời gian đến văn phòng của tôi để biết thêm chi tiết hơn."

"Dạ vâng, xin cảm ơn ông trưởng khoa."

Cô tự tát vào mặt mình, ngỡ như đây là mơ. Xong rồi cô nhìn vào mắt Shi Jin.

"Em không định đứng dậy đó chứ?"

Mo Yeon lắc đầu, "Vậy thì tại sao em lại nhìn anh như vậy?"

Cô im lặng một hồi, cố kiềm nén sự hạnh phúc đang vỡ òa trong cô, "Em nghĩ là em sắp được thăng chức rồi.." thế nhưng mỉm cười không lâu, cô lại lo lắng. "Em cũng không chắc nữa. Em mới được đề nghị làm Trưởng khoa. Nhưng đến vị trí Giáo sư cũng bị con nhỏ đó vượt mặt. Chắc gì đã là em chứ?"

"Ý em là sao?"

"Nếu như trưởng khoa đã nói với em là 'trước' rồi thì thể nào ông ấy cũng nói với người khác sau em. Thể nào cũng phải cật lực làm việc đấu tranh không bị dắt mũi bởi con nhỏ đó nữa, rồi vân vân và mây mây—Không biết đâu! Đừng bận tâm về nó nữa!" Mo Yeon rồi ngả đầu vào lưng anh, hai mắt nhắm tịt.

Anh chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra với cô, nhưng có một điều anh rất chắc chắn, rằng điệu bộ của cô bây giờ cực kì dễ thương...

Vài phút sau, toàn bộ ánh đèn trên trần nhà được tắt hết, bộ phim bắt đầu chiếu. Shi Jin bất đắc dĩ ngồi coi một bộ phim toàn những tình tiết 'bánh bèo', lãng mạn sến súa đến mức lâu lâu anh cứ bất giác rùng mình. Cho đến một phân đoạn, Mo Yeon bỗng thút thít, sụt sùi.

"Này, em ổn chứ?" Si Jin quay sang hỏi cô, lấy khăn giấy trong túi mình ra, nhưng cô lại đẩy tay anh..

"Shhh! Yoo Si Jin, anh im lặng xíu đi!" cô thì thầm, tiếp tục xuýt xoa.

*****

"Này, em thật sự rất cảm động với mấy cái đó à?" Si Jin hỏi Mo Yeon khi cả hai đang bước ra khỏi rạp. "Nhất là cái cảnh mà thằng cha đó cùng cô gái đó đứng ôm hôn trong mưa, nói ra ba cái câu nhảm nhí, gì mà em sẽ đi, rồi anh sẽ nắm tay em chứ, aishhh, em cũng gắng mình khóc được à?"

Mo Yeon lấy khăn tay mình lau hai con mắt đang đỏ hoe, "Thì sao chứ? Em vậy đó. Xí! Đồ vô tâm."

Rồi cô đùng đùng bỏ đi, để anh phải chạy theo cô mấy vòng liền, cô thấy số phận hai nhân vật chính đó rất đáng thương mà, có điều việc anh không cảm thông cho tình yêu trắc trở của họ, thậm chí chẳng chú tâm đến bộ phim đó nữa khiến cô cảm thấy rất bực bội..

Nhưng sau đó...

Chỉ với một nụ hôn trên má cô, cái ôm trước Quảng trường thành phố, cái nắm tay thật chặt của anh trong suốt lúc dạo chơi ở Vancouver, và kết thúc hành trình ở Canada bằng một nụ hôn chocolate, cô chẳng còn bực giận gì nữa...

Kết thúc hành trình 8 ngày ở Canada, bận rộn cũng có, vui vẻ cũng có, và quan trọng hơn hết, là Mo Yeon và Shi Jin đã có bước tiến mới trong mối quan hệ của họ...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top