Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3: Điều bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Tên Hội trưởng đứng trên cao nhếch mép cười một cái. Hắn hắng giọng vài tiếng, ánh mắt gian tà hướng về phía nó rồi lại cầm micro nói lớn:


"Mọi người trật tự! Tôi xin thông báo: Thư ký hội trưởng năm nay là Mori Ran, lớp đặc biệt khóa 1, no.2 top 10!"


Vâng, và cái điều bí ẩn nhất trong ngày đã được khai sáng, mở màn cho biết bao sự ngạc nhiên khó hiểu của những người có mặt trong hội trường hôm nay.


"Cô ta.....cô ta là con nhỏ đã đánh Shinichi-sama!"


"Sao cơ? Tại sao anh ấy lại để nó làm Thư ký riêng????"


"Trông nó cũng xinh đẹp lắm, hay là anh Shinichi bị quyến rũ rồi???"


"Tầm bậy! Anh ý không bao giờ rung động trước con gái!"


"Đúng thế! Cô ta lại đánh Shinichi-sama ngay ngoài đường, làm sao anh ấy lại bị cô ta hớp hồn được!!!"


Ở phía trên cùng, là những học sinh ưu tú của học viện, các Ryos trong top 10, cũng đang bàn luận âm thầm.


"Shinichi, hắn ta lại đổi danh sách trong khi đang phát biểu." – Một chàng trai có nước da ngâm đen cười nửa miệng.


"Và tớ cũng không ngờ mình lại là Thư ký hội phó." – Cô nàng với mái tóc nâu đỏ cắt ngắn cười nửa miệng. – "Trong khi chức vụ cơ bản của tớ là Thư ký hội trưởng."


"Đừng nói với tớ là cậu thích làm thư ký riêng cho hắn ta đấy nhé!"


"Im đi, tóc vàng kim! Cậu không thể nói câu nào có ý nghĩa hơn câu này à?" - Cô khẽ véo vào tay anh chàng bên cạnh khiến hắn la ó lên.


"Con nhỏ đó cũng ghê gớm thật! Chỉ mới khóa 1 thôi mà đã vượt qua chúng ta để có vị trí no.2."


"Em cũng khóa 1 thôi mà Kaito-san!" - Một nữ sinh ngồi bên cạnh cô gái tóc nâu đỏ cười khúc khích.


"Ayumi thuộc dạng khác. Em quen với bọn anh lâu rồi nên chẳng có gì phải ngạc nhiên cả!" - Anh chàng tóc vàng kim nháy mắt với cô. - "Vả lại, em xinh xắn và còn rất thông minh!"


"Hakuba-san, anh đang trêu em hay là khen em đấy?!"


"Tất nhiên là hắn khen em rồi! Có bao giờ hắn để sổng con mồi ngon ngay trước mặt đâu nào!"


"Hattori-kun, cậu nói như biết hết rồi ấy!" - Cô nàng tóc nâu đỏ khẽ cười.


"Cái tên chết tiệt!" - Hakuba lườm mắt. - "Chắc là cậu chưa có nên ganh tị với tớ chứ gì!"


"Cậu đang nói về Kaito đấy à?" - Heji nói tỉnh queo. - " Ờ đúng đấy, hắn ta chưa có đâu. Cậu nên giới thiệu vài cô cho hắn đi là vừa!"


"Này, sao lại lôi tớ vào đây! Vừa phải thôi đấy nhé!" - Kaito gầm gừ. - "Cậu có hơn gì tớ không hả?"


"À, cậu nói với Hakuba ấy hả?" - Heji lại tỉnh bơ. - "Hắn ta hơn cậu là cái chắc. Tí nữa ra ngoài nhờ hắn đưa bí quyết."


Hakuba và Kaito, lúc này đang trong tình trạng mất kiểm soát. Và sau một hồi suy nghĩ, cả hai quyết định sẽ bắt tay làm một liên minh để hạ sát cái người da nâu đang nhởn nhơ bên cạnh.


"Chuẩn bị di chúc đi là vừa, Heji đáng yêu ạ!" – Hakuba cười đểu.


"Tớ ghi sổ hết rồi, cứ yên tâm. Lát nữa ra ngoài đánh hội đồng một lần cho sướng!" - Kaito bẻ tay răng rắc.


"Được, chơi với mấy cậu một trận!" - Heji cũng chẳng chịu thua, hùng hồ dõng dạc tuyên bố.


Và cứ thế, một cuộc chiến tranh lạnh xảy ra giữa các cậu trai suốt cả thời gian còn lại. Hai cô gái thì chỉ biết cười thầm cho cái tính trẻ con của họ.



Lại nói đến chỗ các nàng phía dưới. Mori Ran, hiện đang đứng hình trong 1 phút 30 giây, và chỉ sau khoảng thời gian ít ỏi đó, nó đã giật mình tỉnh ngủ sau cơn mê và hoảng hốt cả lên. Phía trên kia, Shinichi cũng đã tiếp tục lời phát biểu nhưng nó mặc kệ. Còn cái gì quan trọng hơn cảm xúc trong lòng nó cơ chứ!


"Trời ơi!!!!!!!!! Tại sao tớ lại là thư ký riêng của hắn?"

  "Đừng có trách ông trời, Ran ạ! Có trách thì trách cái số con rệp của cậu ấy!" – Aoko cười cười.


"Mà làm Thư ký hội trưởng cũng oai lắm!" - Kazuha khúc khích. - "Suốt ngày ở cạnh chàng Hội trưởng đẹp trai nhé. Đi đâu cũng phải kề kề sát bên nhé. Nếu làm sai việc gì thì cũng được Hội trưởng bảo kê nhé."


"Đúng đúng, thích lắm cơ! Cậu có biết các nữ sinh trong trường ai cũng muốn ngồi ở vị trí đó không vậy hử?" - Sonoko cười đắc thắng.


"Ờ, thích thì cứ làm. Tớ sẵn sàng dâng hiến cả cái chức vụ này cho những ai điên khùng muốn ở bên cạnh hắn!"


"Ran à, cậu thật chẳng biết tận hưởng gì cả!" - Đồng thanh.


"Vậy.....công việc của một thư ký là gì?"


"Đơn giản lắm!" - Sonoko nói. - "Mỗi sáng, cậu phải đến trường cùng với Hội trưởng, anh ta sẽ qua nhà đón cậu. Và trên chiếc xe BWM đen mui trần bóng loáng, cả hai người sẽ cùng nói về những việc cần làm trong ngày. Thư ký cũng như Hội trưởng, đều phải đi học. Nhưng các cậu làm nhiều việc hơn những người khac. Vì thế nên cậu và hắn ta được học lớp đặc biệt."


Nó hoảng sợ khi nghĩ mình sẽ phải đi chung xe với hắn ta. Hắn chạy nhanh như điện, đến học viện thì chắc tim nó rớt ra ngoài mất.


"Còn nữa, công việc của anh ta cũng rất ít, hồ sơ có nhiều lắm thì cũng có khoảng hơn 10 chồng, mỗi chồng như thế chắc khoảng hơn 20 cái.

"Trong các buổi họp hội học sinh, cậu bắt buộc phải ở đó, ghi chú những gì cần thiết trong sổ tay và đưa lại cho anh ta. Ngoài ra, trong các bữa tiệc của trường hay các cuộc gặp mặt giữa các học viện với nhau thì cậu cũng phải có mặt! Nói chung là hắn đi đâu thì cậu theo đó!"


Nó biến sắc sau khi nghe Sonoko tuyên bố chắc nịch.


"Cậu chỉ được nghỉ một lát khi hắn đang làm việc riêng và khi đã tan học, lúc đó cậu có thể trở về nhà. Nhưng đừng có tưởng bở, chỉ cần anh ta thông báo cho cậu có việc liên quan đến học viện thì dù cậu ở đâu cũng phải tức tốc phóng đến chỗ hắn."


Nó khóc ròng trước lời nói phũ phàng của Kazuha.


"Tèn tén ten, và đây là điều hạnh phúc nhất! Cậu với anh ta sẽ là một cặp!!!!!!!!!" - Đồng thanh.


"Cái gì???? Tớ với hắn ta????" - Nó thất thanh.


Cả bọn vừa cười khúc khích vừa gật gật đầu.


"Là một cặp????"


Lại gật gật.


"Tại sao?????"


"Cậu biết mà, chẳng lẽ học viên trong trường này nỡ lòng để Hội trưởng điển trai của họ phải cặp với một đứa con gái ở trường khác mà thậm chí còn chưa biết tên. Hội trưởng và Thư ký thành một đôi cũng là cách để củng cố quyền lực, hiểu chưa?" - Kazuha khẽ véo má nó.


"Có nghĩa là cậu cứ việc diễn cặp với anh ta là được. Các học viện ở Tokyo cạnh tranh nhau rất gay gắt để dành lấy vị trí xếp hạng đầu bảng. Thậm chí còn đưa những nữ sinh làm...."gián điệp" giữa các học viện. Teitan cũng từng bị một lần vào mấy năm trước, do Hội phó cặp với một nữ sinh trường Kari và cuối cùng thì bị mất toàn bộ bảng kế hoạch của học viện. Sau đấy thì anh ta bị cách chức và bị đuổi khỏi Teitan." - Sonoko lắc đầu.


Nó lùng bùng cả hai lỗ tai. Học viện kiểu này thì y như là một đế quốc thời cổ đại, anh em trong dòng họ kết hôn để củng cố quyền lực cả nước, còn ở đây thì Thư ký và Hội trưởng cặp với nhau để bảo vệ đống tài liệu chết tiệt đó.


"Cậu đừng buồn, cả hai Hội phó đều cặp với những thư ký của họ mà! Cậu cũng chẳng phải là người duy nhất đâu!" - Aoko cười cười.


"Và tớ cũng chẳng hiểu sao tớ lại phải làm thư ký của hắn!" - Nó nắm chặt tay. - "Cái tên công tử bột đó, hắn uống lộn thuốc an thần à?"


"Hắn thích cậu!!!!" - Lại đồng thanh.


"Tớ là kẻ thù của hắn đấy nhá!" - Nó lườm.


"Hô hô hô, ai biết được! Cậu nghĩ cậu là kẻ thù của hắn. nhưng nếu hắn nghĩ khác thì sao ????" - Kazuha cười gian.


Và thế là Aoko và Sonoko cười lăn lộn. Vừa cười vừa bàn tán xôn xao về chuyện của nó và hắn. nào là, ....hắn bị rung động trước vẻ đẹp và sự bạo lực của nó, rồi hắn cố ý cho nó làm thư ký riêng, và cuối cùng hắn với nó thành một cặp đúng nghĩa....v.v....v.v.....


Nó chỉ biết á khẩu ngồi thu lu như pho tượng, mặc cho ba nhỏ bạn cứ luyên thuyên về chuyện của nó. Ran khóc thầm trong bụng, tự nhủ tại sao hôm ấy lại đánh hắn để rồi lại phải chịu cực hình khổ sai thế này. Đúng là một ngày còn hơn cả tồi tệ!

___End___

,

"



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top