Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phiên ngoại 2: Vợ chồng nhà người ta

Cuộc sống vợ chồng của Ngô Thế Huân và Lộc Hàm có nhiều điểm khác cũng có nhiều điểm giống những cặp vợ chồng khác. Khác ở chỗ hai người đều là nam, giống là Lộc Hàm cũng có thể sinh con =))))

Đùa thôi chứ giống nhau là ở chỗ hai người cũng thường xuyên cãi nhau vì vấn đề con cái. 

Ví như tháng trước, Nhiên Hy không muốn học vị gia mà Lộc Hàm thuê về, Ngô Thế Huân liền lập tức chiều con đuổi việc vị gia sư kia. Lộc Hàm biết liền đen mặt lại, cãi nhau lôi đình với Ngô Thế Huân một trận rồi anh lỡ miệng mắng cậu một câu. Lộc Hàm liền giận dỗi trở về nhà bố mẹ, mặc kệ 3 bố con ở nhà tự xoay sở cuộc sống

Cuối cùng Ngô Thế Huân cũng phải vác mông đến nhà bố mẹ vợ lôi vợ mình về cho bằng được sau đó một câu, hai câu ngon ngọt gọi tên cậu "Lộc Hàm", còn mặt dày mang quà đến xin lỗi vị gia sư kia sau đó phải tìm cách để con trai mình chịu học lại, sau đó mọi chuyện mới được êm xuôi.

Đôi khi, Ngô Thế Huân thấy bản thân thật mệt mỏi 

Điểm chung thứ tiếp là hai người thường xuyên cãi nhau vì vấn đề công việc.

Lộc Hàm sau khi làm đám cưới với Ngô Thế Huân nhất quyết không chịu làm việc tại công ty của anh, nằng nặc đòi qua làm việc cùng Biện Bạch Hiền. 

Lộc Hàm không muốn bị mang mác dính lấy Ngô Thế Huân còn Thế Huân thì muốn cậu làm việc chung công ty với mình sẽ yên tâm phần nào hơn, cậu cũng không bị chèn ép, hơn nữa anh còn có thể làm mấy việc "trái nội quy của công ty" với cậu nữa. 

Không ai hiểu ai, không ai chịu nghe đối phương giải thích cuối cùng là cãi nhau một trận đến nhà hàng xóm cũng biết

Sau đó Ngô Thế Huân không thèm quan tâm đến Lộc Hàm đang mang bầu, bỏ qua bên Nhật để tĩnh tâm lại. Chẳng ngờ 7 ngày sau, Từ Niên gọi điện kêu Lộc Hàm đang nằm trong bệnh viện vì bị xuất huyết dạ dày. Ngô Thế Huân lo lắng vội vàng chạy về ngay, bỏ qua mấy cái việc cãi nhau trẻ con kia

Về đến nơi vẫn thấy Lộc Hàm an nhàn ngồi ăn bánh, uống sữa, ôm Từ Niên nằm trên ghế sofa xem phim. Cậu gọi anh về hóa ra chỉ để sửa đèn trong phòng ngủ. Ngô Thế Huân nén giận sửa đèn xong xuôi tính rời đi thì Lộc Hàm khóa trái cửa phòng lại rồi chủ động quyến rũ anh. 

Sau một đêm mặn nồng, mọi chuyện được giải quyết êm xuôi. Ngô Thế Huân đồng ý để Lộc Hàm qua làm cùng Biện Bạch Hiền, cơ mà đến tận bây giờ anh vẫn lo vợ mình bị người ta bắt nạt

(Au: Toàn vợ anh bắt nạt vợ người ta thì có)

Điểm chung tiếp là việc nhà cửa

Ngô Thế Huân cùng Lộc Hàm sống chung trong căn hộ tại trung tâm Bắc Kinh 5 năm thì anh đòi chuyển qua chỗ khác, Lộc Hàm không đồng ý vì căn hộ hiện tại đều thuận lợi cho việc đến trường của Từ Niên và Nhiên Hy cũng như đến chỗ làm của cậu

Ngô Thế Huân vốn dĩ muốn gì đều phải được đấy, mặc dù sống bên Lộc Hàm tính cách đó đã có chút giảm xuống nhưng với những việc quan trọng anh vẫn phải khăng khăng có bằng được.

Vậy là hai người chiến tranh lạnh luôn. Sáng cố tình đụng mặt nhau nhưng không nói gì hết, tối về muộn, thay phiên nhau mua cơm hàng về và vẫn là không nói với nhau một câu, ban đêm thì Lộc Hàm qua phòng Từ Niên ngủ, Ngô Thế Huân qua phòng Nhiên Hy ngủ.

Cuối cùng Nhiên Hy không chịu được, khóc lóc cả ngày với Lộc Hàm bảo cậu mau kêu cha bé về phòng đi. Lộc Hàm có giận Ngô Thế Huân nhưng vẫn phải thương con, cuối cùng cũng chịu mở miệng ra kêu anh về phòng.

Bản thân vào mỗi tối đều luân phiên qua phòng từng đứa một ngủ ké. Cho đến khi bà nội và bà ngoại của hai đứa đến, đòi ngủ lại qua đêm Lộc Hàm đành phải qua phòng ngủ cùng Ngô Thế Huân.

Vâng! Và vấn đề một lần nữa được giải quyết, cả nhà chuyển qua một căn hộ to hơn ngay bên cạnh căn hộ vốn đang sống. Lộc Hàm biết được vị trí căn hộ mới chỉ muốn đánh Ngô Thế Huân mấy cái, biết trước ở đây cậu đã đồng ý từ lâu rồi, cần gì phải tốn công chiến tranh lạnh

Điểm chung cuối là cả hai đều yêu thương gia đình nhỏ này và hết sức mình bảo vệ sự bình yên của gia đình

Mặc dù vậy, Ngô Thế Huân và Lộc Hàm vẫn có một chuyện khác với những cặp vợ chồng khác. 

Đó chính là chuyện sáng nay, Lộc Hàm sau một đêm bị Ngô Thế Huân lật qua lật lại đến tận mờ sáng mới ngừng liền phát hiện ra trên ngực và cổ có vô số dấu hôn hồng hồng, đỏ đỏ. Không chỉ ở ngực, cổ mà trên cánh tay, bắp đùi cũng vô vàn. Tóm lại chỗ nào trên người Lộc Hàm cũng đầy dấu hôn

Lộc Hàm chính xác không nhịn được mà nghiến răng, nghiến lợi giơ ngón tay giữa lên. Chạy ra khỏi nhà vệ sinh nhìn Ngô Thế Huân đang mặc quần áo

Nhìn thấy Lộc Hàm đang chỉ mặc chiếc áo phông rộng thùng thình đi ra, Ngô Thế Huân tối qua vốn dĩ đã ăn no vẫn không nhịn được nuốt nước bọt. Ai bảo vào sáng sớm, tinh lực của đàn ông là dồi dào nhất chứ

Mặc kệ cậu đang cau mày, mím môi - chắc chắn đang tức giận, anh tiến lại gần phía cậu. Ôm lấy Lộc Hàm, chèn ép cậu dựa vào cửa phòng vệ sinh mà cưỡng hôn

Lộc Hàm chưa kịp lên tiếng, thân thể đột nhiên bị anh kéo vào trong ngực, cằm bị dùng sức nâng lên, một đôi môi lập tức áp xuống môi cậu.

"A. . . . . ."

Lộc Hàm trong đầu nhất thời trống rỗng.

Nụ hôn sáng sớm lần này vô cùng kịch liệt. Lộc Hàm dám khẳng định người đang ôm mình trong lòng bị tinh trùng thượng nào cmnr

Môi của anh nóng như lửa, nhiệt độ như muốn thiêu cháy người, hôn đến môi trở nên ướt át rồi mới cạy mở khớp hàm, đưa đầu lưỡi vào trong thăm dò.

Môi răng bị dịu dàng nhưng mạnh mẽ cướp đoạt, đầu lưỡi muốn lùi về phía sau bị anh quấn lấy mút vào, hàm trên bị liếm đến tê dại, sống lưng Lộc Hàm đột nhiên cảm thấy có một dòng điện xẹt qua.

"A. . . . ."

Tiếng rên rỉ không khống chế được vụt khỏi miệng, có vẻ như càng thêm kích thích giác quan của người khác. Ngô Thế huân dứt khoát đưa tay ra giữ chặt ót Lộc Hàm, đầu lưỡi xâm nhập càng sâu vào bên trong.

Cằm Lộc Hàm bị anh dùng tay nâng lên, một tay khác thì giữ chặt ót cậu, thân thể bị ép sát vào cửa phòng vệ sinh, hoàn toàn không còn đường trốn.

Phía sau là cánh cửa gỗ lạnh lẽo, nhưng nhiệt độ của người đàn ông trước mặt lại nóng như lửa, tình cảnh nóng lạnh đan xen này làm cho tim Lộc Hàm đập như trống, da đầu cũng cảm thấy tê dại.

Bị hôn kịch liệt như thế, Lộc Hàm dù có thừa kinh nghiệm căn bản không đủ sức chống đỡ.

Hô hấp bị anh cướp đoạt, mỗi chỗ trong miệng đều lưu lại mùi vị của Ngô Thế Huân. Từng đợt khoái cảm mãnh liệt làm cho đại não Lộc Hàm hoàn toàn mất đi năng lực suy nghĩ, hốc mắt cũng dần dần dâng lên một tầng hơi nước.

"A . . . . . . Hm. . . . . ."

Bên trong căn phòng yên lặng chỉ còn lại tiếng môi lưỡi quấn quýt mập mờ, còn có tiếng rên rỉ nho nhỏ nhưng rất kích thích.

Đợi đến khi sắc mặt Lộc Hàm đỏ rực, hít thở không được, lúc này Ngô Thế huân mới hài lòng buông cậu ra, trước đó còn quan tâm liếm sạch chất lỏng bên miệng cậu.

Lộc Hàm dùng sức, há miệng hớp từng ngụm không khí. Sau gần một phút Lộc Hàm mới điều chỉnh lại hô hấp được, cậu ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện người đàn ông trước mặt trông vẫn bình tĩnh như cũ, có điều anh em của Ngô Thế Huân sớm căng cứng rồi

Lộc Hàm vốn dĩ không đỏ mặt vì xấu hổ mà là đỏ mặt vì tức giận:

- Mới sáng sớm anh động dục cái gì a?

Ngô Thế Huân áp hai tay lên cánh cửa phòng vệ sinh, không cho cậu lui. Thì thầm nhỏ vào tai cậu:

 - Không phải vì em đang tính chủ động quyến rũ anh sao?   

- Con mắt nào của anh dám khẳng định em quyến rũ anh? - Lộc Hàm nhíu mày nhìn Ngô Thế Huân

- Vậy cần anh chụp hình lại cho em xem sao?

Ngô Thế Huân cười nhỏ, không yên vị cúi đầu cắn nhũ hoa sau lớp áo phông mỏng của cậu. Thấy nó căng cứng lên anh mới hài lòng mỉm cười nhỏ, tiếp tục mút mát. Lộc Hàm nắm chặt hai tay, tức giận đẩy Ngô Thế Huân ra:

- Anh quậy đủ chưa? Tối qua còn chưa đủ sao?

- Bảo bối, em giúp anh đi a~ Chẳng lẽ em muốn chồng em vác cái thứ này đến công ty sao?

- Chết tiệt! Mặt anh ngày càng dày rồi đúng không?

- Em nói gì anh cũng nghe hết đó bảo bối

- ANH! - Lộc Hàm tức trợn tròn mắt, sau đó nói tiếp - Sao anh dám để lại nhiều dấu hôn như vậy hả? Chẳng phải trước khi làm em đã nhắc anh cấm để lại dấu hôn ở cổ rồi sao? Tí nữa đồng nghiệp của em hỏi thì sao hả?

- Cơ mà cổ em khiêu ngợi như vậy không để lại dấu hôn thì để lại ở đâu giờ?

- NGÔ THẾ HUÂN!

Ngô Thế Huân biết Lộc Hàm đây đã xù lông rồi, nghiêm túc lại không trêu chọc cậu nữa. Đi lại phía tủ quần áo lấy ra cho Lộc Hàm cái áo cao cổ:

- Mặc cái này liền có thể che đi!

- Trời mùa hè kêu em đi mặc áo cao cổ? Anh đi mà mặc

- Vậy thì hôm nay xin nghỉ đi, đợi mai dấu hôn mờ đi thì hẵng đi làm

- Hừ! Dấu hôn anh tạo ra thì nhanh nhất là ba ngày mới mờ được, đồ cầm thú

- Mấy lần trước anh tạo dấu hôn em vẫn đi làm bình thường mà

- Ha! Mấy lần trước mà anh nói là 5 năm trước, lúc đó anh vẫn chưa cầm thú được như bây giờ, tinh lực cũng không được dồi dào bằng. 

- Vậy thì nghỉ luôn một tuần đi, anh cũng xin nghỉ cùng rồi gia đình mình đi du lịch

- Nhiên Hy và Từ Niên đang thi học kỳ - Lộc Hàm trước khuôn mặt thản nhiên như không của Ngô Thế Huân không nhịn được căm phẫn nắm chặt tay hình thành nắm đấm - Cấm túc 2 tuần! Cấm động, cấm chạm, cấm sờ!

Ngô Thế Huân nghe xong bị giật mình, đây không phải lần đầu tiên Lộc Hàm cấm túc anh cơ mà cấm túc ngay lúc sáng sớm mà còn đúng khi anh đang đau phát trướng thì quả là cao tay:

- Bảo bối à, anh thực sự rất đau! Giúp anh đi, chẳng lẽ em muốn chồng em bị chê cười?

- Tự vào nhà vệ sinh đi

Trong lòng Ngô Thế Huân không ngừng kêu gào thảm thiết, Lộc Hàm cậu giận anh thật rồi. Đi đến giường ngồi xuống cạnh Lộc Hàm, kéo người cậu đối diện với mình, ôm một cái thì thầm to nhỏ:

- Bảo bối! Lần sau anh sẽ không để lại nhiều dấu hôn như vậy nữa.

- Còn có lần sau?

- À! Không có, anh sẽ thật nhẹ nhàng nè. Mau tha lỗi cho anh đi!

- Muốn tha lỗi sao?

Trong lúc không để ý, Ngô Thế Huân đã không quan sát được khóe miệng cậu khẽ nhếch lên. Ngô Thế Huân chỉ biết gật đầu lìa lịa trước vợ tôn kính của mình

- Vậy anh đồng ý cho em để lại dấu hôn trên người anh đi

Lộc Hàm vô cùng tự nhiên vươn tay ra ôm cổ Ngô Thế Huân, nâng cặp chân thon dài ra gác lên đùi anh không biết vô tình hay cố ý lỡ chạm qua người anh em đang hưng phấn ngóc đầu lên cao

Ngô Thế Huân khẽ nhíu mày một phần vì câu nói của Lộc Hàm, một phần vì hành động vô-ý-thức kia của cậu. Anh biết lúc này chưa thích hợp để đè cậu xuống ăn một lần nữa:

- Bảo bối! Như vậy là em muốn đảo chính sao? Anh sẽ không cho đâu 

- Hừ! Anh làm như để lại dấu hôn là đảo chính ý! Mà đảo được, em đã sớm đảo rồi.

- Vậy sao?

- Ngô Thế Huân, anh có biết anh để lại bao nhiêu dấu hôn thế này em không chỉ mất mặt mà lúc anh tạo dấu hôn cũng rất đau, bộ anh không thương em sao?

Ngô Thế Huân khẽ nhếch môi, trò này của cậu xưa rồi. Lần trước muốn "nằm trên" cũng dùng trò giả bộ tủi thân này và anh cũng đồng ý cho cậu "nằm trên" cơ mà cậu không ngờ rằng mình vẫn "ở ngoài".

Cậu phải biết rằng đối với anh chiêu bài chỉ nên sử dụng một lần thôi chứ.

Thấy Ngô Thế Huân không nói gì hết, Lộc Hàm được nước tiến tới trèo lên trên đùi anh, đặt mông mình ngay tại vị trí đang nhô lên của Ngô Thế Huân, mông nhỏ còn uốn éo uốn éo.

- Mau cho em để lại dấu hôn đi a~ Nếu không anh tự mình vào phòng vệ sinh giải quyết nhé

Ngô Thế Huân cắn răng kìm nén dục vọng, đẩy Lộc Hàm ngồi xuống giường, mỉm cười ôn nhu xoa đầu cậu:

- Bảo bối! Nghỉ ngơi cho tốt, không có chuyện anh cho em để lại dấu hôn đâu

Nói xong không thèm quan tâm đến biểu cảm khuôn mặt của Lộc Hàm như thế nào, bản thân tự giác đi vào phòng vệ sinh và DIY (Do It Yourself) cũng tự hiểu rằng sẽ bị cấm túc 2 tuần

Cấm túc thì cấm túc! Có 2 tuần thôi mà, hình phạt này không phải anh chưa trải qua

Đúng như anh dự đoán mặt cậu đã đen xì lại khi anh vẫn không đồng ý nhưng sau đó lại hiện lên một nụ cười đầy thâm hiểm.

******

Ngô Thế Huân vốn dĩ nghĩ Lộc Hàm sẽ giận dỗi mình, tất nhiên là không cho anh đụng vào người rồi trốn qua nhà người khác. Chiều nay trên đường về nhà anh vốn đang suy tính xem cậu sẽ qua nhà ai, có lẽ là nhà Lộc Thiên đi =)))

Cơ mà anh không ngờ nghĩ tới việc vừa mở cửa nhà ra đã thấy Lộc Hàm đang mặc tạp dề chạy ra ôm eo anh, không thèm để ý đến hai đứa con đang đứng bên cạnh.

- Ông xã! Anh đi làm về mệt rồi đúng không? Em chuẩn bị nước tắm cho anh rồi đó

- Baba! Ba đang tính làm gì vậy? - Nhiên Hy nhíu mày nghi ngờ hỏi

- Mới 6 giờ chiều thì tắm rửa gì a~ Mà baba còn vào bếp nữa? - Từ Niên cũng không khỏi tò mò

- Hai đứa mau đi tắm đi! Baba nấu cơm xong rồi

Ngô Thế Huân khóe môi giật giật nói với hai đứa con, bản thân cũng tự mình tránh xa Lộc Hàm hơn một chút. Chẳng phải cậu sẽ giận dỗi đi, lần này lại trò gì khác nữa?

Lộc Hàm không nói gì chỉ mỉm cười nhẹ nhìn 3 cha con nhà kia đang nhìn mình với ánh mắt lo ngại. Làm Ngô Thế Huân ôm đống nghi ngờ to đùng đi tắm, hai anh em nhà kia cũng tò mò không kém.

Buổi tối khi đi ngủ, Lộc Hàm vẫn yên yên bình bình nằm trong vòng tay của Ngô Thế Huân ngủ ngon lành chứ không chạy qua phòng của Từ Niên hay Nhiên Hy làm anh càng không ngủ được.

Ngô Thế Huân thấy vợ mình không phản ứng như mình tưởng tượng trong lòng đầy thấp thỏm lo lắng, vợ ngoan ngoãn như vậy cũng thấy lo. Bỗng dưng anh thấy bản thân đang suy nghĩ thừa thãi quá rồi

Cơ mà, sự suy nghĩ của Ngô Thế Huân không hề thừa thãi như anh nghĩ vì chỉ qua một tuần khi Nhiên Hy và Từ Niên thi học kỳ xong, âm mưu của Lộc Hàm mới được thể hiện một cách rõ ràng

Khi hai đứa vừa thi xong Lộc Hàm liền vứt cả hai sang nhà Phác Xán Liệt với Biện Bạch Hiền mà không thèm để ý đến ánh mắt tủi thân của Nhiên Hy

Tối đến Lộc Hàm đòi Ngô Thế Huân ngồi xem phim cùng mình cho bằng được, anh nghĩ dù sao cũng theo lời cậu yên tĩnh vào ban đêm hơn 1 tuần để hai đứa con có thời gian để ôn thi nên hôm nay ăn cậu ngay tại sofa chẳng phải rất kích thích sao?

Và tối hôm đó, Ngô Thế Huân phải nhịn gần chết. Lộc Hàm quyết định xem phim ma nên suốt 3 tiếng cứ dí chặt lấy người anh, tay nắm tay, mặt ngay sát mặt ngay cả khí nóng Lộc Hàm phả ra anh cũng cảm nhận được. Hai chân cậu còn vô cùng tự nhiên gác lên đùi anh

Anh biết cậu đã nhìn thấy người anh em của mình cương lên một tẹo nghĩ rằng Lộc Hàm sẽ thẹn thùng giải quyết dùm anh nhưng ai ngờ cậu lơ đẹp luôn, tiếp tục vô tình đưa chân ra chà sát cho người anh em ngẩng đầu thật cao mới chịu phủi mông đi lên tầng

Ngô Thế Huân vội vàng chạy lên tầng đè Lộc Hàm xuống giường, thấy cậu vô cùng tự giác cởi áo ra dục vọng trong người anh ngày một tăng cao. Dáng vợ anh thật sự vô cùng đẹp,người vốn dĩ đã trắng, eo cũng thon, sau khi sinh con người có da có thịt hơn, ngực cũng có phần căng lên nên nhu cầu của anh mới cao hơn - tất cả là lỗi của cậu

Chuẩn bị giai đoạn đầu là hôn môi thì Lộc Hàm bỗng dưng đưa ngón tay mình lên chặn môi của Ngô Thế Huân, giọng ngọt như kẹo nói:

- Anh có chịu cho em để lại dấu hôn không?

Ngô Thế Huân dục vọng đang sôi trào bị cậu hỏi câu đó liền bị ngốc, sau đó mỉm cười:

- Tất nhiên là không rồi! 

- Không thì vào phòng vệ sinh 

Lộc Hàm mỉm cười vô cùng ngọt ngào nói rồi nhanh tay mặc áo lại chạy tót qua phòng của Từ Niên ở đối diện, khóa trái cửa lại ngủ tới tận sáng không thèm quan tâm đến tiếng nước dội xối xả xuống cả đêm trong phòng vệ sinh ở phòng đối diện

Lộc Hàm ván này thua

Ngô Thế Huân cuối cùng cũng nhận ra suy tính của mình không hề thừa thãi, chỉ là Lộc Hàm đã thay đổi chiến lược thôi

Tối tiếp theo anh không thèm ngồi xem phim chung cùng cậu nữa, bỏ lên thư phòng. Lộc Hàm cũng lẽo đẽo theo sau trèo lên đùi Ngô Thế Huân tiếp tục sự nghiệp quyến rũ anh và Ngô Thế Huân một lần nữa bị mắc câu. Trước khi ăn cậu gọn gàng đoạn hội thoại sớm quen lại được vang lên:

- Anh có chịu cho em để lại dấu hôn không?  

- Tất nhiên là không rồi!

- Không thì vào phòng vệ sinh 

Sau 3 lần như vậy Ngô Thế Huân khả năng kiềm chế đã lên đến hạng level max nhưng Lộc Hàm cũng biết thay đổi sang cách quyến rũ khác

Lộc Hàm vẫn là thua tiếp

9 giờ tối sau khi đi ăn cùng khách hàng xong Ngô Thế Huân về nhà thì cả căn nhà đều tối om, có lẽ Lộc Hàm qua nhà Biện Bạch Hiền chơi với 3 đứa nhỏ rồi! Mệt mỏi đi lên phòng ngủ thì thấy ánh đèn từ trong phòng tắm hắt ra.

Ngô Thế Huân tò mò đi vào và đập ngay vào mắt chính là hình ảnh Lộc Hàm đang ngồi trong bồn tắm với tư thế rất chi là khêu ngợi, cả hậu huyệt màu hồng phấn cũng mờ mờ ảo ảo qua làn khói, máu nóng dồn từ mặt xuống chân

- Thế Huân - Giọng nói ngọt hơn mật ong của Lộc Hàm vang lên làm Ngô Thế Huân phải bám tay vào tường mới đứng vững được - Tắm cho em a~

Hiện tại anh chỉ muốn như con thiêu thân lao vào ăn trọn cậu thôi cơ mà chắc chắn không thể ăn cậu dễ dàng như vậy!

- Bảo bối, em vẫn muốn để lại dấu hôn sao?

- Chồng! Chẳng lẽ anh không muốn em sao?

Vẫn là giọng ngọt ngào đó vang lên, quá mạnh để làm lòng người tan chảy. Thật sự lúc này Ngô Thế Huân chỉ muốn vứt quách cái sĩ diện người làm công mà ăn trọn Lộc Hàm rồi để cậu tạo cái dấu hôn lên. Cơ mà Ngô Thế huân anh không cho phép điều đó xảy ra

Ngô Thế Huân bỏ qua mấy cái hành động vô cùng kích thích của Lộc Hàm mà tắm nhanh chóng cho cậu rồi một lực vứt cậu lên giường, bản thân lại làm bạn với phòng vệ sinh và DIY

Lộc Hàm ván này thua

Lộc Hàm sau khi thua anh 1 tuần dài không nhịn được vô cùng muốn đánh người, lần này cậu biết còn khiêu khích anh như vậy nữa chắc chắn anh không nhịn được đè mình xuống ăn sạch mà bản thân cũng không được tạo dấu hôn lên người anh nên phải chuyển qua cách mới

Buổi chiều khi Ngô Thế Huân về đã thấy Nhiên Hy cùng Từ Niên đang ăn bánh ngồi xem TV, hỏi Lộc Hàm đâu cả hai đứa đồng thời chỉ lên lầu

Đón hai đứa về, chẳng lẽ cậu đã từ bỏ ý định rồi sao?

Cơ mà anh cũng không thèm quan tâm nữa, vào trong phòng thấy tiếng nước chảy trong phòng vệ sinh chắc hẳn cậu đang tắm anh liền nằm lên giường ngủ. Tốt nhất cậu đừng bày trò khiêu khích anh như 1 tuần qua vì cậu dám tái phạm chắc chắn anh sẽ làm thú bị xổng chuồng ăn sạch con mồi không chừa một cái xương

Trong lúc mơ hồ, một đôi tay nhẹ nhàng vuốt qua cơ thể hắn. Sự thoải mái quá mức này khiến hắn phát ra vài tiếng rên rỉ, bên tai còn nghe thanh âm trầm ổn: "Thế Huân, rất mệt sao?"

Ngô Thế Huân mở mắt liền nhìn thấy Lộc hàm ngồi ở bên giường, thoát hạ quần áo của anh, hai tay vuốt ve cơ thể anh, đây có lẽ là nguyên nhân khiến Ngô Thế Huân vừa rồi cảm thấy thoải mái.

- Bảo bối

Đôi tay ma quái của cậu lướt qua cơ bụng săn chắc, dừng lại bên hông anh, sau khi cởi quần anh quăng đi liền nấn ná, chạy dọc theo bắp đùi tráng kiện của Ngô Thế huân, làm anh ngừng thở, sợ cơ hội hiếm có này nhanh chóng vụt qua.

Hiện tại cậu đang dẫn dụ anh, cơ thể bị cấm dục đã lâu sao có thể bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy chứ? Hơn nữa, đôi tay mềm mại đó lại đang ra sức khơi gợi lửa tình nơi anh.

Thứ nam tính của Ngô Thế Huân từ từ ngóc dậy. Lộc Hàm phủ lên người anh, đôi tay mềm mại nắm lấy bộ vị tối nóng bỏng khiến anh hưng phấn đến phát run, phát ra mấy tiếng rên rỉ.

Ngô Thế Huân đẩy eo tới trước, Lộc Hàm không chỉ vuốt ve mà còn dùng ngón cái ấn xuống đỉnh của người anh em. Loại khoái cảm này, Ngô Thế Huân không thể miêu tả bằng lời được.

Ngô Thế Huân sẽ không như lần trước nhẫn lại mà một mạch đè cậu xuống dưới

- Anh có chịu cho em để lại dấu hôn không?

- Tất nhiên là không rồi!

- Không thì vào phòng vệ sinh

- Không có chuyện đó đâu, bảo bối! Lần này em đi quá giới hạn của anh rồi!

Ngô Thế Huân vừa nói xong liền áp môi mình xuống môi cậu điên cuồng mút mát, trao đổi nước bọt. Đừng nói 2 tuần không được làm tình mà 2 tuần đều không được hôn môi luôn kìa 

Bàn tay không hề thừa thãi cởi cúc áo của cậu ra. Khi cơ thể cậu trần trụi không một mảnh vải che thân thì tiếng Từ Niên vang lên:

- Baba! Bác hai đến nè!

Ngô Thế Huân thật muốn đánh người, sao có khả năng đến đúng lúc như vậy cơ chứ? Cơ mà Lộc Hàm hôm nay ngoan ngoãn dâng mình lên trước mặt anh, Ngô Thế Huân đâu có ngu ngốc mà bỏ qua không thèm ra ngoài, chuẩn bị tiến hành giai đoạn hai thì:

- Hai đứa kiềm chế chút đi, anh hai đến thăm không thèm ra sao? - Vâng! Giọng của Lộc Thiên phá đám

Lộc Hàm đẩy Ngô Thế Huân ra, mỉm cười vô cùng bất đắc dĩ mặc quần áo lại:

- Còn lại anh tự xử nhé!

Sau khi Ngô Thế Huân vào phòng vệ sinh và DIY Lộc Hàm mới ở ngoài nói vọng vào

- Tất cả là vì anh không để em tạo dấu hôn đó!

Nói xong đi ra ngoài, và Ngô Thế Huân biết rằng mọi chuyện đều do Lộc Hàm dựng lên và anh một lần nữa bị mắc bẫy

Thì tất nhiên là do Lộc Hàm bày ra nên Lộc Thiên và Điền Mặc Tử mới đến chơi hơn 3 tiếng mà toàn nói mấy chuyện nhảm nhí không đâu. Ngô Thế Huân rất muốn giết người ngay lập tức

Và Lộc Hàm không biết lần này Ngô Thế Huân đã hoàn toàn hạ mình trước cậu

Trước khi Lộc Thiên và Điền Mặc Tử rời đi, Ngô Thế Huân đã kịp vứt hai đứa con cho hai người họ, bản thân đuổi khách xong xuôi vội bế vợ mình lên tầng

Chiếm lấy cánh môi ra sức mút, ngón tay vuốt ve trên ngực khẽ nhéo lên đầu vú săn cứng. Bị tập kích bất ngờ, Lộc hàm " A "một tiếng, khuôn miệng bị chiếc lưỡi kia đi vào càn quét, dụ dỗ lưỡi cậu đi qua, anh ngậm chặt ra sức mút chiếc lưỡi nhỏ mềm thơm.  

- Bảo bối! Anh nguyện cho em để lại dấu hôn

- Ah! - Lộc Hàm là bị shock, sau đó tâm trạng đầy phấn khởi, cuối cùng cũng thành công

Bờ môi mỏng của Ngô Thế Huân nhanh chóng áp lên môi Lộc Hàm một lần nữa. Anh đem đầu lưỡi liếm vòng quanh hàm răng của cậu. Lộc Hàm mở rộng miệng, anh liền nhanh chóng tiến vào, tìm được đồng bạn, bắt đầu mút.

Tay Ngô Thế Huân trực tiếp sờ vào trong quần áo của Lộc Hàm, tìm được đầu vú, bắt đầu vuốt ve, tay kia thì đang bóp cái mông, cậu đành phải yếu ớt áp vào trên người của anh. Tay cũng sờ trên yết hầu, phần eo của anh.  

Quá chăm chú hôn môi Lộc Hàm không phát hiện áo sơmi của mình tháo nút toàn bộ bị cởi ra, ngay cả quần đùi cũng bị anh kéo xuống. Thân thể khẽ rùng mình, cậu nhận ra rằng hậu huyệt của mình đã ướt sũng

- Sau khi sinh xong em rất mẫn cảm đó bảo bối! Anh mới đụng có tẹo mà hậu huyệt đã sớm ướt rồi

- Anh đi chết đi!

Hai tay Ngô Thế huân cầm lấy chân cậu, bắt Lộc Hàm phải mở to hai chân ngồi trước mặt anh. Còn Ngô Thế Huân ngồi ở cái ghế ngay trước mặt cậu, làm cho hai chân cậu gác trên tay vịn kia trông như thể đang vây anh lại. 

Bản thân Lộc Hàm trong thứ thế M, chiếc áo không che được quá nhiều mà bên dưới là nude hoàn toàn. Mọi thứ bên dưới đều được phơi bày trước mặt người yêu, một cảm giác khó tả xuất hiện. Thứ mà vừa nãy mới chỉ hơi ngẩng đầu giờ như bị kích thích mà từ từ cương lên.

Bàn tay kia nhoáng cái đã cầm lấy dương vật của cậu.

" Ô ..." 

Cảm giác kia lập tức lan toả toàn thân, Lộc Hàm chỉ biết một bên rên rỉ một bên cố chống tay ngồi thẳng. Còn đang chật vật thì cảm giác như đầu lưỡi kia đang liếm láp mình, khi Ngô Thế Huân ngậm nó trong miệng tay cậu đã run đến nỗi hết chống đỡ nổi.

Ngô Thế Huân liền tách ra, khi cậu vừa nhăn trán thì tay trái anh đã nhanh chóng cầm lấy dương vật mà an ủi nó còn tay kia thì quét hết đồ ở đằng sau Lộc hàm ra một bên. Lúc này Lộc Hàm ngay lập tức ngả lưng xuống mặt bàn gỗ băng lạnh ở dưới.

(Au: Sao không lên giường vậy hai anh?

Huân: Như vầy cho kích thích

Au: Hà)

Vừa nằm xuống, anh liền cũng cúi đầu ngâmj lấy dương vật của cậu vào trong miệng.

" Mmm .. mm..." 

Thấy Lộc hàm rên rỉ vui sướng, Ngô Thế Huân liền ra sức nuốt xuống.

Lộc Hàm bị Ngô Thế Huân dẫn dắt vào dục vọng. Cùng lúc bàn tay to lớn kia tiến đến nhẹ nhàng xoa bóp cái mông nộn thịt, Lộc Hàm liền nhẹ nâng hông lên phối hợp.

Cảm nhận được ngón tay to lớn của anh không ngừng chơi đùa trong cúc huyệt mình, Lộc Hàm liền không nhịn được mà rên rỉ to hơn, hai chân kẹp lấy người Ngô Thế Huân mà đu lên.

" A ... a ...aaa"

- Um ... bảo bối, thích chứ?- Anh ngẩng đầu lên nhìn cậu

" Um ..." 

Tay Ngô Thế huân sờ lên đầu nhũ non mềm  của cậu, một tay lại anh xoa xoa mông Lộc Hàm. Rồi nhanh chóng một cái nhét ba ngón tay vào trong cúc huyệt của cậu.

" Aaaaaaa ..."

- 2 tuần sao em có thể chịu đựng được vậy?

Ngô Thế huân vừa nói vừa dùng ngón tay mình khuấy lộng, móng tay cào vào vách thịt non mềm bên trong khiến cho Lộc Hàm không kìm nổi mà lớn tiếng rên rỉ.

" A ... a ... ngứa quá."

Ngô Thế Huân đưa lưng ra sau, ngồi dựa vào ghế mà nhìn. Lộc Hàm liền cuống cuồng tiến đến muốn khoá ngồi lên anh nhưng lại không thể. Chiếc ghế tuy rộng nhưng không đủ chỗ cho hai người đàn ông trưởng thành ngồi.

Thấy cậu suốt ruột như thế, anh lúc này mới chịu giúp đỡ.

Chỉ thấy vừa nãy còn mặt đối mặt nhìn nhau mà giờ đã quay ngược hẳn ra đằng sau, còn chưa nhìn kĩ đã thấy hai tay kia nhấc lên rồi để Lộc hàm từ từ ngồi chồng lên anh. 

Cúc huyệt tuy đã có ba ngón tay mở cửa đi trước nhưng vẫn không thể so sánh với thứ hùng vĩ kia của anh được. Không dễ dàng đi vào, cảm giác côn thịt  to cố chen vào cúc huyệt nhỏ bé thật sự làm cậu rất đau. 

Nhưng cùng với đó là tình dục lại tăng lên, càng hiện rõ lên, càng đậm hơn. Lộc Hàm loay hoay cố làm mình thả lỏng để anh có thể dễ dàng tiến vào hơn.

- UMH....đau quá

- Không sao, ... thả lỏng cơ thể nào ..

Ngô Thế huân cầm lấy dương vật của mình hướng đến cúc huyệt của Lộc Hàmthúc vào vài lần.

- A ... a ... a ...- Mỗi lần lần thúc lên cậu cũng đều cố gắng mở rộng cúc huyệt để anh có thể vào được sâu hơn.

Khi côn thịt nóng bỏng của Ngô Thế huân nhét đầy cúc huyệt, từ trong họng Lộc Hàm tự giác phát ra tiếng rên rỉ đầy thoả mãn.

Thả lỏng thân mình, Lộc Hàm dựa hẳn vào lòng ngực Ngô Thế Huân, để mặc cho anh bài phó, để cho anh nâng cậu lên rồi thả xuống, côn thịt mỗi lần đều chạm vào đỉnh, sau lưng chà xát với múi cơ bụng săn chắc của anh.

Ngô Thế huân dần dần thúc mạnh hơn, hai tay ôm chắc lấy hông của cậu, đưa đẩy lên xuống càng nhanh, dồn đẩy côn thịt của mình để nó có thể tiến càng sâu vào trong cơ thể của Lộc Hàm.

Một lúc sau, càng lúc càng mạnh rồi anh bất chợt đứng lên. Lộc Hàm bất ngờ bị mất thăng bằng, chỉ còn cách tì người lên bàn. Anh liền cứ thế ôm chặt lấy hông cậu mà thúc mạnh về phía trước.

"A ... a ... a ..."

Đong đưa thắt lưng, mạnh mẽ ra vào, kịch liệt yêu thương, khiến cho cơ thể Lộc Hàm, đầu nhũ của cậu dưới sự ma sát của của mặt bàn cùng với tấm lưng trần đượcNgô Thế Huân liếm lộng mà càng thêm run rẩy, càng mở to miệng mà lớn tiếng rên rỉ.

" A ... a ... nhanh .. nhanh quá ..."

- Sao thế? ... Em có đau không?

- A ...a ... không, .. không đau.

- Bảo bối! Vậy anh nhanh hơn nhé

Ngô Thế Huân vừa nói vừa liếm một đường từ sống lưng đến vành tai tôi.

Lộc Hàm nào có thể chịu được kích thích hơn thế nữa nhưng mà từ sâu trong lòng vẫn muốn được Ngô Thế hUân yêu thương hơn nữa

- A ... muốn ... ô ... nhanh .. nhanh nữa lên ... hức .. a sâu quá ...Ô ... đúng chỗ ấy ... chọc .. mau chọc lại vào chỗ ấy ...a ..."

Đột nhiên Ngô Thế huân càng lúc càng đâm chọc mạnh mẽ hơn, Lộc Hàm theo bản năng co rut lại cúc huyệt, theo đó là hơi thở dồn dập của anh phả bên tai.

- Đúng rồi! Cứ thế, kẹp thật chặt lấy anh như thế

Khi Ngô Thế Huân nói tay cũng liền bóp lấy mông Lộc hàm mạnh hơn, cái mông dưới sự vò nặn của anh đã sớm đổi màu hổng ửng rồi.

Lộc Hàm liền kẹp đằng sau lại, cảm giác được anh ở trong tôi mà run run rồi mạnh mẽ phun ra. Nóng bỏng một cỗ tinh dịch bắn vào sâu trong người Lộc Hàm. Cùng lúc đó cậu cũng thét lên một tiếng rồi bắn trong bàn tay to lớn của Ngô Thế Huân.

Ngô Thế Huân cúi đầu xuống hôn môi cậu, bàn tay vẫn phủ ở chỗ ấy, côn thịt sau khi bắn vẫn còn cảm giác căng cứng lại vẫn đang cắm trong người Lộc Hàm.

Ngô Thế Huân ôm Lộc Hàm ngã ngồi ra ghế đằng sau, ở trên ghế tiếp tục vuốt ve cơ thể cậu

Sau mấy hồi miên man như vậy, cuối cùng thú tính của Ngô Thế Huân cũng giảm bớt đi, đặt cậu nằm trên giường. Ngô Thế Huân tự động hiến tặng thân thể cho Lộc Hàm:

- Bảo bối! Em mau tạo dấu hôn đi!

Lộc Hàm đang mềm nhũn người như vừa bị xe tông nghe đến đây liền hưng phấn ngồi hẳn dậy, trèo lên người anh cúi đầu bắt đầu hành động

Đáng lẽ cậu sẽ giống anh điên cuồng hôn từ dọc cổ xuống vai thật nhẹ nhàng, mút mát để tạo một dấu hôn. Những nụ hôn đỏ chói mắt xuất hiện một nhiều trên làn da của anh.Nhưng sự thật cậu cắn anh mấy phát liền đều hiện lên màu đỏ và máu chảy

Lộc Hàm thực muốn khóc

Ngô Thế Huân bị cắn đau đến nhíu mày không nhịn được lên tiếng:

- Lộc Hàm em có biết tạo dấu hôn không vậy?

- Ách! Để em làm tiếp

- Em làm tiếp lần thứ 4 rồi đó!

- Một lần nữa thôi mà!!

Ngô Thế Huân mềm lòng để cậu "tạo dấu hôn" lần cuối. Lộc Hàm đã sớm từ bỏ, chỉ cúi xuống cắn một cái thật mạnh vào cổ Ngô Thế Huân, cắn thật lâu và khi cậu nhả ra trên cổ anh là một dấu răng rõ ràng.

Ngô Thế Huân mặt đen xì lại, môi giật liên hồi:

- Em làm trò con bò gì vậy?

- Chồng yêu, ngủ ngon nhé! Mai em chọn quần áo cho anh

Ngô Thế Huân không nói gì kéo Lộc Hàm vào trong lòng đánh giấc nồng. 

Sáng hôm sau khi tỉnh dậy đã thấy áo trong tủ của mình bị vứt đâu hết không hay chỉ còn duy nhất một cái áo sơ mi cổ thấp, chính xác là khoe thành công dấu răng của cậu và vô cùng nhiều vết thương tối qua

Lộc Hàm quả thực rất cao tay

Ngô Thế Huân mặt đầy hắc tuyến mặc chiếc áo đó đến công ty. Lộc Hàm  hát hò, nhảy múa đủ kiểu ở công ty của mình

- Ngô tổng, cổ anh...

- Bị chó dại cắn!

HOÀN TOÀN VĂN - BẠN HỌC BIẾN THÁI

-------------------------------------------------------------------------------------------

Vâng, hoàn fic rồi đó nha! H ngắn hơn mọi khi vì giờ là trưa ta sợ đăng nhiều mấy nàng không ăn nổi cơm ^^ Cơ mà PN thấy Ngô Thế Huân thay đổi tính cách ghê, biến thái đó! Lộc Hàm đúng chuẩn dụ thụ còn gì ^^

VOTE AND CMT CHO AU

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top