Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Facebook:iKON fanfic VN

Airplane_Thái Giám

Chương 69:

Xe Bobby dừng lại ở một khu nhà kho bỏ hoang,bên ngoài chỉ có hai người canh giữ.Thấy cậu đến bọn chúng bước đến kính cẩn mở xe cho cậu:

-Mời Kim thiếu gia,Điệp vương đang chờ ngài.

Bobby bước ra,cậu dang hai tay,đứng thẳng người cho bọn chúng kiểm tra vũ khí nhưng thấy cậu như vậy chúng chỉ cười khì:

-Kim thiếu gia chắc không biết từ khi chúng tôi đi theo Điệp Vương đến nay chưa cần kiểm tra vũ khí của nạn nhân bao giờ.Chủ nhân của chúng tôi thích những kích thích và bất ngờ.

-Thế ư?

-Vâng,chủ nhân của chúng tôi luôn cho nạn nhân cơ hội được sống nhưng từ trước đến giờ chưa có ai sống sót.Hi vọng Kim thiếu gia sẽ là người đầu tiên.

-Nếu ông ta đã tự phụ như thế tại sao không trực tiếp ám sát ta mà lại giở trò bẩn thỉu này?

Lúc này cánh cửa nhà kho bật mở,một người đàn ông bước ra,tướng mạo vô cùng quỷ mị,ánh mắt long lanh như nước hồ thu,đôi môi mỏng đỏ hồng khẽ nhếch nên,mái tóc đỏ rực và từng đường nét trên gương mặt tinh xảo như được bàn tay thượng đế chạm khắc.Thấy ông ta,hai người áo đen đều cúi người xuống.Ông ta phất tay ra hiệu cho họ đứng thẳng lên rồi cất giọng éo éo:

-Kim thiếu gia,ta tuy tự phụ nhưng không hề ngu ngốc.Nếu trực tiếp ám sát người thừa kế tương lai của gia tộc Nam Song,ta còn mong sống yên ổn sao?Tuy ta không sợ nhưng ta ngại phiền toái,vì thế ta sẽ sắp xếp cho cậu một lí do chết không thể khiến ai nghi ngờ.Cậu đoán xem?

-Nếu ta mà đoán được ý định của Điệp vương mà ông còn sống được sao?

-Cũng phải.

Ông ta cười ngạo mạn.Tiếng cười xuyên qua màng nhĩ của Bobby như một mũi tên sắc bén.

-BI đâu?

-Cậu ta ư?Cậu ta đang đợi cậu ở trong đấy.

Bobby đi vào trong,đôi mắt cậu như bị hàng ngàn mũi tên đâm vào vậy.BI bị trói trên một chiếc ghế sắt han gỉ,đôi mắt nhắm nghiền,hơi thở yếu ớt,khắp người toàn là máu,chân tay còn cắm nguyên mấy cái đinh sắt,miệng bị bịt kín,không thể phát ra tiếng thét đau đớn.

Bobby quay về phía sau:

-Ông đã làm gì cậu ấy?

-Như cậu thấy,gần đây ta có tìm thấy một quyển sách tra khảo của Trung Quốc khá thú vị mà chưa tìm được người thí nghiệm nên dùng tạm cậu ta một chút.Cậu yên tâm,cậu ta không chết được đâu.

Bobby đột ngột lấy súng ra nhắm thẳng về phía Điệp vương,đạn bay rất nhanh nhưng Điệp vương đã kéo ngay một thuộc hạ của mình về phía trước đỡ đạn còn thuộc hạ còn lại của ông ta lấy súng nhắm thẳng vào tay cầm súng của Bobby.Cậu bị trúng đạn,khẩu súng rơi xuống đất.Điệp vương cười ha hả,đi đến nhặt súng của Bobby lên,đùa nghịch trên tay như một thứ đồ chơi:

-Khẩu Glock-17 này vẫn tốt đấy,tiếc là cậu chỉ bắn được có 1 phát,lãng phí 16 viên còn lại,để ta giúp cậu nhé.

Ông ta chĩa súng vào đầu Bobby nhưng khi tiếng súng vang lên,thuộc hạ đứng bên cạnh ông ta ngã xuống.Ông ta bắn liên tiếp 16 phát vào người hắn ta.Thấy vậy,Bobby cười cợt:

-Ông ngay cả thủ hạ cũng giết ư?Có phải bởi vì hắn ta đã bắn tôi không?Dù ông có tạo ra lí do nào cho caí chết của tôi thì nếu trên người tôi có vết thương súng bắn thì hẳn người ta sẽ nghi ngờ tôi bị ám sát,ông không thoát được đâu.

-Cậu đoán đúng mà cũng không đúng.Tên thuộc hạ này sớm muộn ta cũng giết,cậu biết tại sao mỗi lần đi thực hiện yêu cầu của khách hàng ta chỉ mang có 1,2 tên thuộc hạ không?

-Để chúng thay ông làm chút việc vặt ông không thích và để.. thủ tiêu cho dễ?

-Binggo.Quả là thông minh.Bởi vậy mới nói,tuy hắn bắn cậu gây ra chút phiền toái cho ta nhưng sớm muộn ta cũng giết hắn,nên như ta nói,ta bắn hắn bởi vì không muốn lãng phí đạn của khẩu Glock-17 thôi.

-Ông định giết tôi bằng cách nào đây?

-Chờ đi.Sẽ hay ho lắm đấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top