Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em trai này, chẳng hay em cũng muốn đi đến gần? Không phải ông nội muốn em rước tiểu thư Minatozaki về làm cháu dâu hay sao nha."

Đúng thật là Nhị thiếu gia nhà Naniko lúc không mở miệng thì lịch sự, phong nhã, lúc mở miệng ra lại làm Jeongyeon kinh ngạc đến mức xém hất hết ly rượu đang cầm vào bản mặt gợi đòn kia.

Cháu dâu? Lúc nào cô có ý với vị tiểu thư cao quý này? Đùa cô à!

"Đừng có nói bừa. Em không có ý gì với tiểu thư Minatozaki cả."

Nghe Jeongyeon nói như vậy, Jiro ngại ngùng sờ sờ mũi mình.

Nhưng tại sao anh lại cảm thấy tiểu thư Minatozaki cùng với em trai mình lại rất xứng đôi, dù anh không biết vì sao lại thấy như vậy...

Không được! Xứng đôi như vậy phải tác hợp mới được!! Bây giờ không thích, chưa chắc sau này không thích.

Vì vậy, anh quyết định phải đẩy thuyền cho em trai mình. Vừa suy tính trong lòng xong, Jiro liền lùi bước lén lút chạy đi tìm hai đồng minh nhà mình.

Lúc này, Jeongyeon hoàn toàn không biết bản thân bị ba người anh trai tốt cấu kết, toan tính bán mình đi...

======

Qua bàn luận kĩ càng, ba anh em nhà Naniko quyết định chọn phương pháp vũ lực nhất, trực tiếp đem Jeongyeon đóng gói đưa đến trước mặt tiểu thư Minatozaki.

Thứ nhất, làm hai người có không gian gặp gỡ, nói chuyện, tìm hiểu....Sau đó, nước chảy thành sông, bọn họ chỉ cần thuận nước đẩy thuyền, vậy là hoàn thành tâm nguyện của ba anh em...Bậy, tâm nguyện của ông nội mới đúng.

Bán được em trai, vậy thì bọn họ cũng sẽ không bị ông nội đem ra đấu võ đến bầm dập thân xác. Nghĩ đến đó thôi là sướng rơ cả người.

Trọng tâm, là tiểu thư Minatozaki nhan sắc quả là một tiên nữ hạ phàm, dường như mọi mặt nàng đều giỏi, tính tình thì khỏi phải bàn cãi. So sánh với đám thiên kim nhà giàu mất não, kiêu căng còn tốt hơn rất nhiều. Rất xứng đôi với em trai ba người, còn là mẫu con dâu lý tưởng của mọi nhà đều muốn.

Jiro dẫn đầu đi đến, kéo mạnh tay Jeongyeon. Jeongyeon vừa nhìn thấy anh mình làm thế thì hoàn toàn ngơ ngác, làm gì nắm kéo cô mạnh như vậy...Muốn dắt cô đi nơi nào???

Sau vài giây, Jiro đã thành công chuyển phát nhanh đem Jeongyeon trực tiếp đưa tới nơi Sana đang ngồi, vẻ mặt bây giờ có chút giống như gian thương nhìn vị tiểu thư hoàn mỹ trước mặt.

"Chào tiểu thư Minatozaki, tôi là Naniko Jiro, còn đây là em trai Yoo Jeongyeon nhà tôi. Lại đây nào, em trai. Mau giới thiệu." Jiro rất tự nhiên chào hỏi Sana, đồng thời nhanh tay đẩy Jeongyeon đi đến phía trước.

Jeongyeon ngẩn người, cô có phải vừa bị anh trai mình bán? Vừa nhìn qua lại thấy Sana đang dùng vẻ mặt nghiền ngẫm nhìn mình, ánh mắt kia tràn ngập sự lạnh lùng.

"Thật trùng hợp, lại gặp Minatozaki tiểu thư." Jeongyeon lạnh nhạt gật nhẹ đầu như chào hỏi người con gái này.

Jiro thấy Jeongyeon nhẹ nhàng chào hỏi như vậy, anh liền nhanh chóng chen vào.

"Nghe em nói như vậy...Đúng rồi, hai người quen biết nhau?" Giọng Jiro đều là sự tò mò, vừa liếc mắt nhìn Jeongyeon rồi lại lén lút nhìn phản ứng của Sana.

Hai mắt Jiro sáng lên. Tốt!!! Đều quen biết nhau, vậy càng dễ dàng rước em dâu!!!

"Nếu hai người quen biết nhau, vậy cứ nói chuyện đi haha. Vậy tôi đi trước vậy."

Tốc độ nói của Jiro cũng giống như bật tốc biến làm Jeongyeon chưa kịp mở miệng từ chối, thì cả bóng cũng chẳng thấy đâu!

Jeongyeon hơi hơi hé miệng, đây là anh trai tốt hay sao? Cứ như vậy vứt bỏ cô cho người xa lạ?

"Tiểu thư, cô muốn ăn thứ gì không? Tôi giúp cô đi lấy." Jeongyeon lịch sự hỏi, cô thật sự không biết phải nói gì với người này.

Sana nghe vậy chỉ nhàn nhạt gật đầu. Điều đó làm Jeongyeon cũng nhẹ nhàng thở ra, từng bước đi chậm rãi đến quầy thức ăn. Sana nhìn theo bóng lưng Jeongyeon, trong mắt hiện lên tia suy tư.

Hôm nay, Jeongyeon hoàn toàn khác với khi ở trường học, khí chất thành thục, trưởng thành. Chỉ là tính tình lạnh nhạt với nàng vẫn không thay đổi.

Càng ngày Jeongyeon giống như lại càng đẹp hơn, một vẻ đẹp trung tính vô cùng hút mắt. Giống như con thiên nga trong bầy gà. Đi đến nơi nào, đều nổi bật đến mức hấp dẫn không biết bao nhiêu người.

Sana nhanh chóng lướt mắt nhìn đi nơi khác, trong lòng lại là một sự hoảng hốt, nàng vì sao lại nhìn xem Jeongyeon đến không rời mắt.

Chuyển qua mắt nhìn bóng dáng Jeongyeon phía xa. Nàng chỉ cảm thấy Jeongyeon thật nổi bật, thật là một viên ngọc đẹp khiến nàng muốn chiếm nó làm của riêng mình...Thật là, nàng lại bị sao vậy, vì sao lại suy nghĩ như thế.

Nâng lên ly rượu hơi hơi nhấp một ngụm, đôi môi đỏ gợi cảm đầy vẻ mị hoặc, làm những vị nam tính xung quanh nhìn vào chỉ thèm khát, nuốt nước miếng mình.

Jeongyeon nhìn quầy đồ ăn đa dạng trước mặt, lòng lại bối rối không biết nên lấy đồ ăn nào mới tốt. Người sau lưng Jeongyeon thấy vậy, chỉ nhẹ nhàng nói.

"Ngài đang băn khoăn gì sao?" Jeongyeon vừa nghe giọng nói này liền xoay người, sau đó lại ngây người. Khóe miệng có chút giật giật. Lại gặp thêm oan gia...

"Yoo Jeongyeon? Sao cậu lại ở chỗ này?" Mina hoàn toàn không nghĩ tới lại gặp Jeongyeon ở nơi này, đúng là có duyên.

Mina im lặng cẩn thận nhìn bộ dáng hiện tại của Jeongyeon.

Không thể không nói hôm nay, Jeongyeon quả thật rất có khí chất, khác xa với bộ dáng thường ngày, tựa như thay đổi thành một người khác.

Càng thêm đẹp lại càng có mị lực, càng thêm hấp dẫn mọi người, xung quanh không ít thiên kim đã bắt đầu ngo ngoe rục rịch tới làm quen. Đúng là trêu chọc đào hoa.

"Hội trưởng, thử nghĩ xem?" Jeongyeon nhếch môi mỉm cười.

"Yoo Jeongyeon, muốn ăn gì sao!?" Mina cũng mỉm cười nhưng nụ cười lại có vài phần suy tính.

"Không phải, là cho một tiểu thư."

Mina vừa nghe xong, liền cảm giác trong lòng có một ngọn lửa cháy hừng hực, nãy giờ bâng khuâng chỉ suy nghĩ nên đem đồ ăn cho vị tiểu thư gì đó thôi sao?

Nhưng đồng thời, không biết vì sao trong lòng Mina lại có chút chua xót, cảm giác này nàng không thể miêu tả thành lời.

"Hứ!" Mina cao ngạo, lấy vài món liền nhanh chóng rời đi, để lại Jeongyeon chặc miệng một cái.

Bên này, Jeongyeon tiếp tục việc nên cân nhắc lấy thức ăn nào cho Sana.

Bên kia, Mina lại khó chịu cực kỳ! Đồ chết tiệt! Dám đem đồ ăn cho người khác! Đồ thúi tha, sao lại không đem cho nàng!!

Lúc này, Mina hoàn toàn không biết bản thân mình vì cái gì sẽ tức giận đến như vậy, trong lòng chỉ thầm mắng cái tên Jeongyeon.

Bên còn lại, Jiro đang rất đắc ý kheo chiến tích chuyện mình như thế bán Jeongyeon đi cho anh em nhà mình nghe.

========

Lấy xong thức ăn, Jeongyeon đi tới trước mặt Sana, nhẹ nhàng đem đồ để lên bàn. Vừa quay đầu qua lại thấy, người kia không chớp mắt nhìn mình. Bỗng nhiên, cô cảm giác ánh mắt này có chút không đúng!?

Trong lòng không khỏi băn khoăn, nãy giờ cô không hề có việc làm phật lòng vị tiểu thư nhà Minatozaki này, vì thế sao lại dùng ánh mắt có chút kỳ quái đó nhìn mình?

Lúc Jeongyeon đang suy nghĩ ánh mắt kỳ lạ kia, thì chính chủ đã phất tay, ý bảo cô lại gần một chút. Jeongyeon từ từ lại gần thì phát hiện khuôn mặt Sana có chút ửng hồng.

Thấy người kia cách xa mình như vậy, Sana cũng không chần chừ vươn tay vòng qua cổ Jeongyeon dùng sức kéo xuống.

Jeongyeon bị kéo đến đối diện khuôn mặt Sana, ánh mắt mông lung cứ nhìn chằm chằm Jeongyeon, môi nhẹ mấp máy nói.

"Ưm...Yoo...Jeongyeon..." Giọng nói ngọt ngào này làm Jeongyeon nghe xong liền nhíu mày, vị tiểu thư lạnh lùng này là đang làm nũng hay sao?

Mặt ửng hồng như vậy, chắc hẳn là uống không ít rượu?

Lúc này, đầu Sana đã có chút choáng váng, nàng thật không nghĩ tới nồng độ rượu như vậy lại làm say nàng!

Từ trước đến nay, Sana cũng đã xã giao không ít người, uống rượu vang cũng không đếm xuể, không nghĩ tới hôm nay lại vì nó mà khiến mình say thật. Đúng là đi bên bờ biển, sao có thể không ướt giày...

"Sao không nói chuyện?" Giọng nói của Sana đã có chút tức giận, nàng gọi Jeongyeon nãy giờ, sao tên này vẫn luôn không nói gì.

Không nói nhiều, Sana chậm rãi vươn tay, nắm lấy cằm Jeongyeon dùng sức vừa nâng lên, khóe miệng lộ ra một nụ cười đắc ý, ngón tay trỏ nhẹ nhàng vuốt ve chiếc cằm.

Trong đầu Sana đột nhiên hiện lên một hình ảnh, là khi Jeongyeon nắm lấy tay nàng, khi đó cặp mắt kia, làm nàng chỉ cảm thấy có một loại cảm giác thật đặc biệt. Đôi mắt Jeongyeon rất đẹp, dịu dàng nhưng lại không kém phần u buồn khiến người khác vô cùng muốn tìm hiểu.

Tay Sana buông ra khỏi cằm Jeongyeon, rồi nhẹ nhàng chạm lên lông mày, vuốt nhẹ.

Lông mi Jeongyeon thật thanh tú kết hợp với khuôn mặt này, nhìn thôi cũng sẽ làm nàng cảm thấy thật hoàn mỹ.

Jeongyeon vẫn là lần đầu tiên bị người khác kéo cằm, hơn nữa còn vuốt ve và còn sờ lông mày của cô.

Ánh mắt Sana bây giờ chỉ là vẻ mông lung, khóe miệng hơi nhếch lên, mái tóc dài rối tung, hai má ửng hồng mang theo một loại quyến rũ khó nói.

Thở dài, Jeongyeon lạnh nhạt nói: "Tiểu thư Minatozaki, cô say rồi."

Một câu nói rất lạnh nhạt, nhưng lại phù hợp với Jeongyeon.

Jeongyeon nhẹ nhàng cầm tay Sana chuẩn bị đem nó ra khỏi khuôn mặt mình.

"Gọi Sana!!!"

Jeongyen nghe xong cũng chỉ biết thở dài. Vị tiểu thư đoan trang này thật sự say rồi!

Hơn nữa, vì sao lại uống nhiều đến như vậy?

Cô nhìn chai rượu đắt tiền trên bàn rồi lại nhìn Sana. Uống rượu này không say mới lạ.

Sana đợi từ nãy giờ cũng không nghe người kia nói, liền tức giận, hai tay vươn tới cầm lấy tay của Jeongyeon.

Cảm giác được sự ấm áp cùng từng khớp xương rõ ràng từ bàn tay người kia.

Sana cúi đầu nhìn bàn bị bản thân mình nắm lấy, hai tay đan vào nhau, thật vừa vặn và...Giống như sinh ra là dành cho nàng.

Jeongyeon có chút bất đắc dĩ, bởi vì cô hoàn toàn không thể tưởng được vị tiểu thư Sana này một khi say lên lại thành như vậy.

"Thất lễ rồi, tiểu thư."

Cô cẩn thận nắm lấy đôi tay người nọ, cúi người. Mắt liền mắt nhìn Sana, nhỏ giọng nói.

"Gọi Sana mau!!!"

Giọng nói Sana mang theo uy nghiêm nhưng cũng đầy vẻ tức giận.

Điều đó làm Jeongyeon khó hiểu. Vì sao một hai phải bắt cô kêu tên vị tiểu thư này.

Không phải rất lâu về trước, 'Jeongyeon' cũng từng gọi tên, sau đó làm Sana giận đến mức đỏ cả mặt rồi cho ăn bạt tay hay sao?

Lần này, muốn cô gọi tên rồi cho ăn thêm cái tát thật sao?

Khuôn mặt Sana ửng đỏ, tựa như một quả táo đỏ mộng nước chờ người khác đến nhắm nháp bản thân, quả thật rất mê người.

Đối với người ta là vậy, còn với Jeongyeon thì không.

Jeongyeon nhịn không được rút ra một bàn tay vỗ vỗ nhẹ lên mặt Sana.

Đang lúc Jeongyeon tính thu lại bàn tay. Thì Sana bỗng nhiên giống như không nghĩ làm bàn tay kia rời đi, chỉ nghĩ khiến bàn tay ấy áp lên má mình.

"S...Sa..na, c..cô uống say." Giọng nói Jeongyeon cẩn trọng lẫn có chút kiêng dè. Cô chính là sợ vị tiểu thư này cho mình một cái bạt tay như cái cách 'Jeongyeon' từng được hưởng trọn.

"Ai nói? Ai vậy?"

Sana buông lỏng hai tay mình ra, sau đó đặt lên hai má Jeongyeon, hơi ngẩng đầu.

Tức khắc khuôn mặt cả hai lại rất gần nhau, có thể như cảm nhận được nhịp tim đập của hai người.

Lúc này, cách đó không xa vẫn luôn âm thầm quan sát. Ba anh em nhà Naniko nhìn thấy cảnh này liền nhanh chóng lấy điện thoại chụp vài tấm. Rồi gửi cho lão Phật gia ở nhà.

"Ui cháu yêu, chuyện là thật sao~"

"Bẩm. Trăm phần trăm. Hình có đủ."

"Thật sự? Nói thật?"

Ông Naniko nghe xong, rồi trừng lớn đôi mắt nhìn bức ảnh, sau đó kích động muốn múa may.

Ông thật sự không thể tin được cháu ngoại của mình lại nghe lời như vậy? Rước cháu dâu về tới tay?

"Chúng con lúc này đều nhìn hết đây, em trai cùng Minatozaki tiểu thư đang gần gũi thân thiết với nhau! Thế, tụi con làm như vậy tốt chứ..."

Jiro nửa câu đầu còn vẻ hào hứng, nhưng tới nửa câu sau liền có chút băn khoăn, dù sao cũng là em trai mình...

"Đám nhóc tụi bây thì biết cái gì! Vì hạnh phúc của Jeongyeon! Ba đứa phải nhanh suy nghĩ biện pháp đem cháu dâu về cho ta!!"

Ông Naniko tất nhiên không muốn cháu dâu bị người khác cướp lấy. Một cô gái tài sắc như vậy nếu bỏ lỡ chắc chắn sẽ hối hận không kịp.

Hiện tại, có rất nhiều thiên kim nhà giàu mọc lên, hết được nuông chiều từ bé, thì tính tình thất thường, đầu óc bã đậu.

Ông cảm thấy đám con gái ấy thật sự không xứng với cháu ngoại mình.

Buông điện thoại, Jiro quay đầu dùng ánh mắt nói với hai người bên cạnh mình.

'Chúng ta nên làm gì bây giờ.'

Việc này ba người nên làm như thế nào...

"Cứ làm theo ông nội nói đi, Minatozaki tiểu thư xác thật rất đẹp lại còn có học vấn. Tính tình lại hòa nhã, ôn nhu."

"Anh cũng cảm thấy tiểu thư ấy rất xứng với Jeongyeon."

"Được rồi. Để xem tình hình rồi ứng biến cái đã."

Sau một hồi tính toán, ba người liền lập kế hoạch như thế nào đem Jeongyeon đóng gói đưa tận tay đến Sana tiểu thư.

Bên này, hai bàn tay Sana cứ tự nhiên nhéo nhéo chọt chọt má Jeongyeon.

Jeongyeon vẫn là nhịn không được, cầm lấy đôi tay làm loạn kia ra khỏi mặt mình.

Ánh mắt Sana có chút mơ hồ, nhìn hết khuôn mặt Jeongyeon, sau đó lại dừng lại ở đôi môi như cánh hoa đào kia.

Bất giác, trong lòng nàng giống như bốc cháy lên một cảm giác thúc giục. Rằng hãy hôn đôi môi ấy, hãy nhấm nháp lấy nó từng chút một.

Khuôn mặt xinh đẹp của Sana càng ngày càng gần. Làm tim Jeongyeon đập nhanh đến khó thở. Vẻ mặt cô khẩn trương đến mức không biết nên làm thế nào cho phải.

Và không ngờ, hoa khôi nổi tiếng dịu dàng nhất trường một khi đã uống say sức lực lớn đến kinh ngạc.

Mắt thấy khuôn mặt ấy càng ngày càng gần mình hơn, Jeongyeon liền nhanh chóng nghĩ cách thoát nạn khỏi bàn tay của Hồ Ly Tinh!!!!







========

Bonjour!! 

Sau bao nhiêu ngày vắng mặt, bây giờ comback nha mọi người( ̄▽ ̄)~ * 

Sorry mọi người vì việc chậm ra chương( ̄ε ̄;)

À mà, Au đang viết Fic mới, Fic đầu Au viết xuyên vào truyện (truyện đó Au đang edit với thay đổi cốt truyện cho hợp lý. Nên thôi bỏ qua ( ̄∀ ̄))

Fic mới đổi gió, làm nhân vật chính xuyên vào phim hoạt hình nha...

Nội dung chưa bật mí. Chắc mọi người tự mò thôi(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top