Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

8. Đèn lồng

Sáng sớm, ở phủ của Seokjin đã có bao nhiêu gia nhân lại qua: chân chạy ngược xuôi, tay thì cầm hai ba cái đèn lồng được trang trí khác nhau, khuôn mặt thoáng chút mệt mỏi. Lúc này các đệ của anh đến phủ thấy khung cảnh nô nức này đôi phần choáng ngợp.
- Từ bao giờ huynh lại hứng thú với mấy cái thứ này vậy? - Yoongi mở lời.
- Phải, huynh nhìn xem, đến đệ cũng chẳng còn thích thú mấy cái đèn lồng này. - Jungkook quả quyết.
- Các đệ thì làm sao mà hiểu được ta? - Seokjin vừa nói vừa đi lựa đèn trên tay gia nhân.
- Đến giờ phút này, bọn đệ đúng thật chẳng hiểu huynh đang nghĩ gì nữa. - Namjoon gãi đầu băn khoăn.
- Aigoo, huynh thì hiểu được cái gì ngoài mấy cái lá khô khan biết chữa bệnh không cơ chứ? - Taehyung cười khẩy vỗ vai Namjoon.
- Thằng bé này, ngươi nói ai cơ?- Namjoon tức giận ghì đầu thằng em xuống kéo ra ngoài sân.

Hoseok và Jungkook vốn rất thích xem đánh nhau liền reo lên:
- Đánh nhau đi! - Jungkook cười lớn.
- Jungkook, huynh cá một chầu rượu là Namjoon sẽ thắng, còn đệ thì sao?- Hoseok khoác vai cậu em.
- Vậy đệ cá hai bình rượu của phủ đệ là Taehyung huynh sẽ thắng, bây giờ ta cùng ra xem hai huynh đó phân thắng bại nào.

Ở ngoài sân, Namjoon phi Taehyung xuống đất khiến anh ngã dúi dụi, quần áo dính hết bùn đất.
- Namjoon, huynh đừng tưởng huynh cậy lớn hơn đệ mà làm càn.- Taehyung cười một cái, khoé miệng vương chút bụi.
- Được, hôm nay ta bỏ quên thứ bậc, đệ thử xông lên hết sức xem sao? - Namjoon hiên ngang hất cằm.

Taehyung thấy vậy liền phi cả cái đầu của anh vào bụng Namjoon, hai tay ôm chặt eo, định quật ngã ông anh m81 này.

Bọn họ chính là như thế: 7 vị hoàng tử thân thiết, vui vẻ, là những người bạn rất thân, cùng nhau khóc, cùng nhau cười, cùng nhau vui đùa với những hành động trẻ con nhất có thể. Và tự bao giờ, họ đã là một gia đình.

Bỗng ngựa của Eun Ji dừng lại ở phủ của Seokjin. Ra là cô đến để thăm anh. Ai ngờ ngay khi bước vào phủ, cô đã thấy khung cảnh đánh nhau của những vị hoàng tử gia giáo hôm nào.
- Ae Young tỷ tỷ! Tỷ mau đến đây xem đánh nhau này! - Jungkook vẫy tay chào đón cô.

Bỗng lúc đó Seokjin bước từ trong nhà, khuôn mặt thoáng chút nhăn lại:
- Các đệ có thể ngừng đánh nhau và vào đây cùng ta lựa đèn lồng được không?

Bỗng lúc đó Taehyung, người đang ẩu đả với Namjoon liền núp ra sau lưng Seokjin, trốn tránh người anh kia.
- Đệ hèn nhát đến vậy sao? Thật đáng khinh. - Namjoon cười cười xông đến chỗ Taehyung, lấy hết sức bình sinh để ẩn ngã cả anh và Seokjin.

Seokjin bị ẩn liền chao đảo, mất phương hướng, chóng mặt quay vòng vòng vài cái rồi ngã lên người Eun Ji, cô gái đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Bóng lưng to lớn đè lên người Eun Ji trong vô ý. Cô bị ngã xuống đất, trên người là một nam nhân, hai mặt cách nhau chỉ vài cm:
- Hoàng tử làm gì vậy?

Seokjin liền cuống cuồng đứng dậy rồi kéo Eun Ji dậy:
- Ta xin lỗi, ta không cố ý đè lên người cô, ta bị mất phương hướng.
- Có lẽ nào hoàng tử... - Eun Ji hoảng loạn lấy tay che ngực.
- Không, không hề, ta không phải người như thế, cô đừng hiểu lầm.

' huhu nhục chết ta mất, liêm sỉ của một hoàng tử giờ đây còn đâu?'

--------------------------------------------

Buổi tối, các hoàng tử thường cùng ngồi với nhau uống rượu. Và tối nay cũng không phải là ngoại lệ. Có điều...
- Các đệ có định ăn cơm không? - Seokjin tức giận.

Thì ra việc sáng nay đã khiến các đệ của anh cười không ngớt. Bây giờ bọn đang ngồi cạnh nhau, nhớ về câu chuyện hồi sáng.
- Haha, cứ nghĩ đến là đệ lại thấy buồn cười. - Jungkook cười lớn, làm lộ hàm răng thỏ dễ thương - đường đường là hoàng tử, ấy vậy mà lại đè lên người một tiểu thư chân yếu tay mềm.
- Đấy chẳng phải là do mấy tên quỷ các ngươi? Nếu Taehyung và Namjoon không gây gổ đánh nhau thì bây giờ ta cũng không thảm như thế này. - Seokjin ủ rũ.

Yoongi gắp một miếng thịt bỏ vào bát anh, ân cần mỉm cười:
- Hôm nay chuyện cũng đã xảy ra rồi, cười cũng cười rồi, bây giờ cùng ngồi ăn nào.

Rồi anh nâng chén rượu lên cười:
- Nào, ta cùng ăn uống thật no say nào, đêm cũng không còn sớm nữa.

Uống xong một chén cùng các đệ của mình, Seokjin lại chống cằm băn khoăn.

' làm thế nào bây giờ? Có khi ngày mai nên lên thử thư phòng, có thể sẽ có giải pháp cho những vấn đề này'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top