Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không gian tĩnh lặng, đen tuyền, vang vọng tiếng hít thở mập mờ. Vẫn là căn phòng quen thuộc của anh, nhưng tình cảnh này không khỏi khiến anh lạ lẫm.

Anh cố kìm nén xung động muốn giật phăng dải lụa đen, nếu có thể, thì bước hẳn ra khỏi đây. Nhưng đây là cái giá phải trả khi anh đánh cược với tên khốn ở Đội Kỵ Sĩ, và thua. Anh vẫn cảm thấy cần nghiền ngẫm thêm về kết quả đó, nhưng anh chưa tìm ra manh mối, còn thực tế đã ấn định như vậy rồi.

Anh đành phải thực hiện lời hứa, như một người đàn ông.

Một bước.

Hai bước.

Không có tiếng chỉ dẫn, tiềm thức anh vẫn nhớ mang máng căn phòng anh đã đi lại bao năm. Anh dựa vào nguồn sáng mập mờ, bên phải là cửa sổ, bên trái là ánh sáng vàng, hẳn là đèn bàn và nến, vậy sofa đang ở đó. Lắng tai nghe, có tiếng hít thở rất nhẹ và đều. Hắn, ở đó.

Diluc khẽ nuốt một lần, siết nhẹ tay, tiến lên vài bước. Ánh sáng vàng ngày càng gần. Dải lụa đen không cản trở quá nhiều đến óc phán đoán và tư duy của anh, nhưng không nhìn thấy gì khiến anh tỉnh táo hơn, và, kích thích hơn.
Một bước nữa...
Anh bất ngờ cảm giác được bàn tay thon dài nắm lấy, giật mạnh về phía trước. Trọng tâm thay đổi sẽ khiến người ta bất an trong một thoáng, mà với Diluc bình thường, có hàng tá động tác theo phản xạ để anh giật lại và tung đòn hạ gục đối phương, trước khi hắn kịp định hình. Nhưng khoảnh khắc này, bởi vì hơi ấm vẫn luôn quấn lấy cổ tay, anh hoàn toàn tín nhiệm ngã lên đùi chủ nhân của nó.

Để rồi hối hận.

Chỉ một khắc, đôi tay vẫn nhẹ nhàng kéo lấy cổ tay anh bỗng dưng áp lực, siết chặt hai tay đến ngang lưng. Một tay còn lại, nhanh chóng kéo lớp quần ngủ đen tuyền mềm mại xuống, tận đầu gối.

- Cái-!!

Chát!

Hai tiếng đồng thời vang lên. Một cái tát bất ngờ lên đỉnh mông, không nặng cũng không quá nhẹ, đủ để lưu lại cơn một cơn đau tê dại, có phần ngứa ngáy, và một vệt ửng hồng. Diluc giật nảy mình không dám tin. Đôi đồng tử ruby co rụt, trừng lớn, long lanh như có nước. Tiếc là cảnh xuân tươi đẹp này đã bị dải lụa đen che khuất, nhưng viền mi cong dài rung động liên hồi bên dưới dải khăn ấy, lại là một sự kích thích mê người khác.

CHÁT! CHÁT!

Bất ngờ lớn hơn nằm ở phía sau. Hai cái tát liền kề, mạnh, thật sự đau, đánh tan mọi thứ hoang mang còn sót lại. Ngay lập tức, điều đầu tiên trỗi dậy khi tâm trí trở về, Diluc nổi điên. Anh ấn mạnh đầu gối xuống sofa, chuẩn bị cho một cú huých người, nếu đủ lực có thể đánh gãy răng tên khốn kiếp dám đối xử với anh như vậy. Toàn bộ năng lượng như sóng cuốn, dồn dập ùa vào các thớ cơ, sẵn sàng cho sự bùng nổ, rồi... rút đi như thủy triều. Diluc bỗng như một cái pháo xịt, bởi anh nhận ra mình không nhúc nhích được. Tên khốn kia đã đoán trước, áp cả tấm lưng mét tám của hắn lên người anh, đôi môi kề sát vào vành tai, phà một luồng hơi nóng bỏng. Thế là anh mềm nhũn.

Tên chết tiệt này còn hiểu rõ cơ thể anh hơn cả chính anh.

Cũng không đến nỗi nào. Gã không vội đánh tiếp, mà nhẹ nhàng hôn lên viền tai anh, hơi thở nóng rực phả vào thái dương, khiến anh chợt nhận ra gã có thể chỉ tỏ ra điềm tĩnh, thực tế còn hứng hơn anh nữa, nhưng phải cực khổ dằn xuống, chỉ để giữ lại cái tôn nghiêm chẳng biết ném vào đâu. Suy nghĩ này tự nhiên khiến anh bớt giận nhiều.

Anh nghe gã nói, rất dịu dàng:

- Bình tĩnh.

- Một cuộc chơi, được chứ? Vì anh đã thua cược.

- Nghe lời tôi. Nếu anh tức giận, anh sẽ chẳng cảm nhận được gì, và mọi thứ sẽ tan tành hết.

- Chỉ là một cuộc chơi. Diluc, tôi yêu anh mà.

   Tôi sẽ làm anh, nhưng không làm nhục anh.

Đến đây thì Diluc vẫn giận, nhưng cũng bật cười. Anh khó chấp nhận được chuyện này, có điều cái miệng của Kaeya luôn đánh trúng điểm mềm của anh, để dù gã có làm ra bất cứ chuyện tày đình gì, anh vẫn sẽ nghe gã nói. Một cách nói khác, thực sự, đúng là anh muốn tin tưởng gã. Vấn đề là, cứ đơn giản cho qua như vậy thì còn lâu.

- Cậu... mm!!

Một nụ hôn bất ngờ, nuốt hết những tiếng mắng người sắp tuôn ra. Diluc hơi nghẹn, đến cả lúc anh nghiêng người định mắng cũng bị gã bắt bài. Nhưng, gã hôn rất nhiệt tình, điêu luyện, và thoải mái, anh sẽ tạm thời cho qua.

Diluc đã xuôi, nhưng Kaeya không cao hơn anh bao nhiêu, gã rướn người sắp gãy cả lưng. Phải tốc chiến tốc thắng, nếu không gã mới là người chịu thiệt. Kaeya chẹp miệng nghĩ, tham lam mút thêm một cái, rồi mới thỏa mãn buông ra.

Lại chiêu cũ, gã áp môi vào tai anh, thì thầm:

- Coi như đây là một kiểu tình thú mới đi. Tôi sẽ hướng dẫn anh.

- Đừng cự tuyệt. Đau có thể kêu, hoặc là, nếu anh thích, tôi thì thích lắm, có thể rên. Tôi muốn anh hoàn toàn thả lỏng. Bao năm trên chiến trường, một chút đau đớn có là gì, đúng không? Chơi theo cách này sẽ không chỉ có đau, tin tôi, không phải trừng phạt anh. Một lát nữa nhanh thôi, anh sẽ cảm thấy sướng.

Gã cố ý luyến âm tiết cuống cùng một cách nhẹ nhàng, thành công khiến vành tay anh đỏ bừng, và nóng rực, cả vầng má cao đã bị che phân nửa. Kaeya giỏi nhất là nói những thứ tục tĩu một cách đương nhiên, tệ hơn là, như thế rất gợi tình, khiến người ta vừa yêu vừa hận. Dưới đáy lòng Diluc có một chút rạo rực, thậm chí chờ mong. Có lẽ do tên chết tiệt này ám thị, anh lờ mờ cảm nhận được nơi nào đó rất đau vì hai cái tát mạnh, hiện tại chỉ hơi tê tê, ngứa ngáy, anh sẽ không đời nào thừa nhận, nó... không muốn chỉ dừng lại như vậy.

Ý thức được điều này, Diluc chính thức đỏ bừng.

Kaeya âm thầm quan sát mọi thứ, tấm lưng ban nãy gồng mình phát điên, hiện tại đã rút sạch sự kháng cự, cả người mềm xuống trên đùi gã. Thật là đáng yêu chết mất. Kaeya nhăn răng cười sung sướng, nhưng rất ăn ý không phát ra một âm thanh nào. Diluc mà phát hiện thì gã sẽ chết đầu tiên. Chỉ còn một chút nữa thôi, cây sẽ đổ.

- Lý do cuối cùng. Ngài Diluc sẽ thực hiện lời hứa, khi ngài thua cược, đúng không? Một yêu cầu của tôi.

- Tôi biết cậu là một tên khốn, nhưng lần này đúng là mở mang tầm mắt.

Diluc vẫn gầm gừ, nhưng giọng đã nhẹ hẳn đi. Anh ấy đồng ý rồi. tim Kaeya mềm nhũn. Gã thật muốn lao đến ôm anh hôn anh, lột sạch và cắn đến khi cả cơ thể cường tráng xinh đẹp này phủ đầy dấu ấn của gã. Nhưng mà, phải nhịn. Gã khó khăn lắm mới sắp xếp được cơ hội này.

Bởi vì sự giáo dục rất quý tộc từ nhỏ, Diluc không phải người sẽ dễ dàng chấp nhận những hành vi anh ta cho là không chuẩn mực, đặc biệt là những kiểu đối xử bạo lực, kể cả tình thú, với người thân cận, dẫu cho thú thật là lần nào hai người nện nhau xong cũng không phải chỉ mình anh ta xụi lơ, lực tay ngài Đại Kiếm siết lấy lưng gã không thể nói chơi. Cái chính là, Kaeya muốn cuộc tình có thể nhiều gia vị hơn một chút, có thể... bạo lực hơn chút. Diluc cũng biết Kaeya không phải kiểu thích hiền lành, gã vẫn phát tiết sự thèm khát đó trong những dấu hôn như muốn ăn anh đến tận xương. Anh có vẻ chấp nhận, và thú thật thì, đều là đàn ông mà, mạnh bạo một chút chơi mới thích. Diluc có thể chơi được, nhưng vẫn cổ hủ muốn chết. Đối với anh ta, đâm vào mông là làm tình, nhưng đánh vào mông là làm nhục. Đi xa hơn như trói, nến, roi da... thì càng nằm mơ. Nếu gã dám làm như vậy không lý do, điều đó chẳng khác nào thư tuyên chiến! Thật ra, gã đã có lén thử một lần. Kết quả? Diluc theo phản xạ lập tức đạp vào bụng gã, gã đo đất ngay và luôn. May thay, thứ nhất, gã không phải phụ nữ, cũng không phải một tên vô dụng, nếu không lần ấy có án mạng là chắc. Thứ hai, gã rất tâm lý, gã lảng sang mình chỉ vô tình quơ trúng, khiến Diluc nghi ngờ nhưng cũng không bắt tội, sau đó còn săn sóc gã một đêm. Một đêm xuân đổi lấy một vết bầm 3 ngày chưa tan, và một Kaeya nghiêm túc tìm cách khác.

Cho đến hôm nay. Một lần cá cược về hướng đi của Đội Kỵ Sĩ đối với nhóm hàng lậu mới của Đạo Bảo Đoàn là đúng hay sai.

Kaeya cho rằng có thể thả cửa một lần, sản phẩm lần này sẽ kích cầu sự quan tâm của dân chúng, và nó cũng không có hoàn toàn có hại, chỉ là một loại xì gà mới từ Sumeru. So với rượu thì thứ đó đã được nghiên cứu, còn ít hại hơn gấp trăm lần, dễ dùng, khá ngon. Diluc lại rất cứng đầu không chấp nhận, cho rằng vì đây là hàng lậu. Mondstadt vẫn khá căng thẳng về mặt chất kích thích, dù rượu tràn lan nhưng đều là hàng đã qua kiểm định kỹ lưỡng với mức gây hại thấp nhất, những thứ như thuốc lá hầu như không nhiều. Căn bản, không có ai dám qua mặt ông chủ Tửu Trang, nhưng cuộc sống mà, nếu không có những đường dây ngầm vận hành trước, ai sẽ dám thử để mở đường chứ?

Cuộc chiến giữa họ ngầm nổ ra từ đó. Kaeya tiếp tay đưa loại hàng này ra công chúng, Diluc dùng hết sức ngăn cản. Khi anh ta nhận ra kẻ sau màn là Kaeya, họ đã đánh nhau một trận, và cá cược. Thực ra Kaeya khá bực vì Diluc không tin mình, nhưng biết sao được, họ đối nghịch không chỉ lần một lần hai. Thuận nước đẩy thuyền cho nhu cầu thầm kín của gã nữa, một mũi tên trúng hai con chim.

Trận cá cược kết thúc với nghiên cứu của Lisa về tác hại của sản phẩm mới nằm trong mức chấp nhận được, kèm theo xác nhận thông quan có con dấu của Jean. Cuối cùng là, một Diluc nghiến răng nằm trên đùi Kaeya bây giờ.

Những thứ như một số điều chỉnh nhỏ trong công văn báo cáo đến tay Diluc, để tăng mức độ tác hại so với thực tế, hoặc một số thư từ đánh tráo để lô hàng kiểm định ở tầng ngầm phòng rượu có chất lượng thấp hơn lô hàng kiểm định gốc, thứ đến tay kiểm duyệt công khai của tửu trang Dawn và Tổng đội Kỵ sĩ, tiện thể, đổ vấy cho một nhánh nhỏ dân buôn khác dám buôn lậu hàng chất lượng kém, và đưa nhóm hàng chất lượng tốt qua khỏi vòng kiểm định nghiêm ngặt của Mondstadt, những thứ này Kaeya sẽ không đời nhắc đến.

Ai quan tâm quá trình chứ? Gã là người cười, và sung sướng nằm đây nhấm nháp con mồi sa vào lưới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top