Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 29: Lạc Tình Tình xuất hiện

Cậu nghi ngờ vì sao mình mang đứa bé của Vương Tuấn Khải!

Cậu tự hỏi mình có thích đứa bé này không?!

Trời cao đưa cho bọn họ một đứa bé, là có ý gì? Chẳng lẽ ông trời cũng cảm thấy bọn họ nên ở bên nhau sao?

Hạnh phúc, giống như cơn gió lớn thổi tới, tràn vào nội tâm Vương Nguyên, làm hạnh phúc ngập muôn lối.

Trên mặt cậu lộ ra nụ cười hạnh phúc, làm sao Vương Nguyên có thể nghi ngờ? Thời điểm bọn họ làm chuyện kia, cho tới bây giờ Vương Tuấn Khải đều không dùng biện pháp ngừa thai nào, mà cậu cũng không uống thuốc tránh thai, về phương diện này Vương Tuấn Khải rất mạnh mẽ, không muốn nghi ngờ gì nữa. . . . . .

Đứa bé, kết tinh của cậu và Vương Tuấn Khải, nhưng Vương Tuấn Khải sẽ thích đứa bé này sao?

Mắt đẹp thoáng qua chuyện anh kiên định cứu cậu, người đàn ông kia phân thân cứu cậu, có phải trong lòng anh đã có cậu không.

Nghĩ tới đây tâm cậu thở ra một tiếng, vì suy nghĩ lung tung của mình mà mặt mày đỏ bừng, cậu không thể đợi chờ muốn mang tin tức này báo cho Vương Tuấn Khải.

"Vương Nguyên, thế nào? Chẳng lẽ em không thích đứa bé này sao?" Quyền Hàn nhìn vẻ mặt phức tạp của Vương Nguyên, hiểu lầm tâm ý của cậu, có chút lo lắng mà hỏi.

"Không có, em... em thật sự rất vui mừng, em nghĩ muốn đi nói cho Vương Tuấn Khải, anh Quyền Hàn, Vương Tuấn Khải đang ở đâu vậy?" Vương Nguyên hỏi.

Quyền Hàn nhìn hai mắt tràn đầy hạnh phúc, vì chuyện mình mang thai của cậu, cái loại kêu ngạo khi lên thiêng chức làm mẹ, khiến tim anh đau nhói.

Anh nhìn hai mắt Vương Nguyên như đang đợi chờ đáp án của anh, Vương Nguyên thích Vương Tuấn Khải, cái tin tức này anh không thể tiêu hóa được, nhưng cũng chẳng dám biểu lộ ra ngoài.

"Vương Tuấn Khải, đang phẫu thuật?"

"Cái gì?" Vương Nguyên mãnh liệt đứng lên, ngực vì thế đau đớn kịch liệt, cậu khổ sở dùng ta che ngực: "Vương Tuấn Khải, anh ấy như thế nào?"

Trác Đan Tinh vội vàng đỡ Vương Nguyên trở lại giường, nhìn vẻ mặt Vương Nguyên , trong lòng không đành lòng, nhưng bệnh tình Vương Tuấn Khải không cách nào giấu giếm: "Vương Tuấn Khải, anh. . . . . . cánh tay anh ta bị bom nơ-tron, không xử lý tốt, lại lây gió rét, sốt cao không lùi, bây giờ đang cấp cứu."

Thân thể Vương Nguyên bỗng chấn động, khiếp sợ với chuỗi tin tức vừa nhận được, lòng của cậu giống như ngừng đập, bàn tay nắm chặt thành quả đấm, tin vui phút chốc chuyển biến thành ảm đảm.

"Đan Tinh, cậu nói cái gì?" Cậu khẩn trương nắm lấy cánh tay Trác Đan Tinh, không thể tự tin hỏi.

Quyền Hàn thấy bộ dáng khẩn trương của Vương Nguyên, anh vô cùng đau lòng, nhưng anh vẫn cố gắng nở một nụ cười, trấn an nói: "Vương Nguyên , em đừng khẩn trương như thế, bác sĩ bảo đây chỉ là một cuộc phẩu thuật đơn giản, chờ sốt cao giảm, Vương Tuấn Khải sẽ không có chuyện gì, Vương Tuấn Khải thân thể cường tráng, nghị lực kiên cường, không có chuyện gì."

Vương Nguyên mím môi, nói: "Vậy cũng tốt." Trong lòng khẩn trương dần được thả lỏng, vẫn không yên lòng về Vương Tuấn Khải: "Em nghĩ em nên đi thăm anh ấy một chút."

Quyền Hàn không biết đến nơi nào tìm được xe lăn? Đem Vương Nguyên thả vào xe lăn, mặt anh mang theo một tia mất mát, nhưng Vương Nguyên không chút phát hiện, mà Lưu Chí Hoành vẫn nhìn chằm chằm Quyền Hàn, trong lòng yên lặng than thở.

Lạc Tình Tình, không có sự đồng ý của Tổng giám đốc Vương, cô không có quyền được thăm anh ấy."

Từ khúc quanh Vương Nguyên chuẩn bị xuất hiện, nghe được lời Y Thiếu Thiên nói, giật mình, quay lại nhìn Y Thiếu Thiên và cô gái đứng bên cạnh cậu ta, họ đang nói chuyện căn bản không để ý đến cậu.

"Y Thiếu Thiên, anh cho tôi đi gặp Tuấn Khải đi, nhất định anh ấy sẽ đồng ý gặp tôi."

"Lạc Tình Tình, chẳng lẽ cô chưa hiểu sao? Từ khi cô chấp nhận rời bỏ bữa tiệc cầu hôn, tình cảm của hai người đã hết, Tổng giám đốc Vương đã tìm được tình yêu mới, hi vọng cậu đã quyết định đi rồi thì đừng quay lại."

"Y Thiếu Thiên, tại sao lại đối với tôi như thế? Trước kia chúng ta là bạn bè mà?"

Sắc mặt Vương Nguyên trở nên khó coi, Y Thiếu Thiên – người này cậu biết đó chính là thư ký đi bên cạnh Vương Tuấn Khải.

Mà người đối diện với cậu ta, lại khiến Vương Nguyên khiếp sợ - Lạc Tình Tình!

Cái tên này nhảy vào màng nhĩ của Vương Nguyên , khiến câuh hít thở không thông.

Lạc Tình Tình chính là người đã khiến Vương Tuấn Khải đau đớn, anh làm bữa tiệc trên du thuyền chính là vì cô gái này.

Vương Nguyên biết tâm ý của anh, nghe được ba chữ Lạc Khả Nhi, nó giống như Bom Nguyên Tử khiến trái tim Vương Nguyên nổ tung.

Cậu nên như thế nào đây, đúng vậy! Vương Nguyên biết Vương Tuấn Khải một lòng yêu cô gái kia?

Chính là cô gái trước mắt vô cùng xinh đẹp, phải nói là rất xinh đẹp, là một mỹ nhân khó gặp ở thế giới thực.

Cô ấy chính làLạc Tình Tình .

Vương Nguyên giống như hung hăng bị người dội một chậu nước lạnh, tâm từ vui mừng lại trở nên đau đớn.

Cô gái kia quá xinh đẹp, khiến tâm cậu trở nên đau đớn, đau nhói như có ai đó đâm vào ngực.

Cậu đau lòng không dám tiến lên phía trước, Vương Nguyên biết mình mềm yếu, cậu không muốn nghe thấy Vương Tuấn Khải nói lời yêu thương vớiLạc Tình Tình .

Nếu như cậu không cảm nhận được tim mình đập nhanh thế nào, cậu có thể tiếp nhận; nhưng giờ khắc này cậu không tiếp thu nổi, cậu sẽ điên mất.

Vương Nguyên đưa tay vuốt mi tâm của mình.

"Vương Nguyên, em sao thế?" Giọng nói của Quyền Hàn không lớn không nhỏ, đánh vỡ đoạn đối thoại của Y Thiếu Thiên vàLạc Tình Tình .

Y Thiếu Thiên nhìn thấy Vương Nguyên, giống như cố ý, hoặc cậu vốn chính là cố ý, dùng giọng nói lớn đến chói tai: "Bà Vương, bà đi thăm tổng giám đốc Vương sao, vừa mới tách ra mấy giây, liền bắt đầu nhớ tổng giám đốc rồi, thật là hai người ân ái quá mức."

"Tôi. . . . . ." Vương Nguyên kinh ngạc nhìn Y Thiếu Thiên, chống lại ánh mắt của Lạc Tình Tình, ánh mắt của cô ta rất đẹp, con ngươi tràn đầy nước mắt, xem ra là người điềm đạm và đáng yêu, làm cho người ta đều không nhẫn tâm nhìn thấy cô ta tổn thương.

Lạc Tình Tình liếc Vương Nguyên mấy lần, thấy vẻ bề ngoài vô cùng bình thường của cậu, trong lòng hừ lạnh, Y Thiếu Thiên muốn tìm một người để đuổi mình, cũng phải tìm một người đẹp hơn chứ.

Con người bình thường như thế, căn bản cũng không phải là đối thủ của cậu!

( đừng coá lôi ngừi khác ra so sanh với mình nha, xem lại đi khéo còn chưa bằng cái móng chân của ngừi ta ý ...lêu lêu)

Lạc Tình Tình cảm thấy hao tâm tổn sức mãi không phải là biện pháp: "Y Thiếu Thiên, hôm nay không tiện, hôm nào đó tôi lại đến, phiền toái chuyển lời đến Tuấn Khải, tôi đã trở về."

( xí ai thèm cô trở về, sao không đi luôn đi cho đỡ ngứa mắt a)

Tự tin, xinh đẹp, toàn thân phát ra phong cách đặc biệt, những thứ kia đặc biệt khiến Vương Nguyên vô cùng ngưỡng mộ, trong lòng cậu run lên, không dám nhìn tiếp rồi.

"Cậu Vương, cậu đừng để ý, tổng giám đốc Vương, sẽ không quay về đâu, cậu yên tâm đi, tôi xin đảm bảo, trong lòng tổng giám đốc Vương chỉ có mình cậu thôi, nếu không anh ấy sẽ không vì cậu mà ngay cả sinh mạng của mình cũng không quan tâm"

Y Thiếu Thiên không biết vì sao anh lại rất thích con người trước mắt; có lẽ bởi sự đơn thuần, đáng yêu của cậu, nếu là vợ của Tổng giám đốc Vương thì Vương Nguyên thì thích hợp nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #kaiyuan