Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Nếu hắn hôn người con gái khác

 "Phó viện trưởng Ji, hiện tại tiếp thêm bệnh nhân được chưa ạ?"

Sun Woo đặt ly nước xuống bàn, trả lời: "Được, cho vào giúp tôi nhé."

Bệnh nhân kế tiếp là một người con gái rất xinh đẹp, mái tóc nàng dài mượt, óng ánh màu đỏ hung như mặt trời sắp sửa lặn xuống biển. Khi thấy cô, nàng cười thật tươi, đôi môi hồng được tô vẽ cẩn thận càng thể hiện rõ nét thanh tân của một thiếu nữ trạc tuổi hai mươi. Ở trên gương mặt ấy có một thứ mà cô không thể nào có được, đó chính là tuổi trẻ.

"Xin chào bác sĩ Ji, tôi là Yeo Da Kyung, con gái của Yeo phu nhân. Mẹ tôi có dặn là phải khám bác sĩ Ji, cho nên hôm nay tôi đến đây."

"Ồ, cô nhìn rất giống mẹ, rất đẹp đấy!" Ji Sun Woo hào phóng lời khen, vốn dĩ cuộc đời của cô cũng chẳng thiếu thốn thứ gì để cảm thấy ganh tị với người khác. Vừa nói cô vừa hoàn thành tiệp hồ sơ trên máy tính, nhập tên của bệnh nhân vào rồi mới bắt đầu hỏi xem bệnh nhân cảm thấy thế nào.

Yeo Da Kyung mải mê nhìn vị phó viện trưởng kia, trong nháy mắt nàng có thể biết được vì sao Lee Tae Oh lại chần chừ quyết định như vậy, thì ra vợ của anh là một người rất ưu tú, muốn học thức có học thức, muốn địa vị có địa vị, thậm chí là nhan sắc cũng không phải quá mức khó coi. Nếu thẳng thắn mà so bì, không có hậu thuẫn là ba mình, Yeo Da Kyung chạy hai mươi năm nữa chắc cũng chưa đuổi kịp được vợ anh, vậy nên nàng thua cũng phải, chẳng có gì đáng trách.

"Cô cảm thấy trong người thế nào?"

Thật ra Da Kyung cũng không bệnh, nàng chỉ muốn đến để xem chính thất của anh thế nào, nghe danh phó viện trưởng đã lâu nhưng nàng chưa hề gặp mặt. Vậy nên nàng nói dối: "Tôi thấy trong người rất uể oải, gần một tuần rồi."

Ngón tay của phó viện trưởng gõ nhẹ xuống bàn, y tá nhìn phó viện trưởng một lúc để đợi, Yeo Da Kyung cũng không biết gì nhìn hai người. Ji Sun Woo nhờ y tá rút dùm mình một ống máu rồi mang đi xét nghiệm, sau khi y tá ra khỏi phòng rồi cô mới hỏi: "Cô có bạn trai chưa? Đã quan hệ chưa?"

"Chưa? Tại sao cô hỏi vậy?"

Sun Woo vừa cười vừa gõ lốc cốc trên bàn phím máy tính, hoàn thành form mẫu khám bệnh của bệnh viện để xuất bệnh án cho bệnh nhân: "Nếu chưa có bạn trai thì không cần xét nghiệm nước tiểu xem có thai hay chưa, kết quả xét nghiệm máu sẽ có trong hai tiếng nữa, chúng tôi sẽ chuyển sang mail của cô."

"Bác sĩ Ji... Cô nghĩ gì về việc một người đàn ông có vợ nhưng vẫn hôn người phụ nữ khác?" Yeo Da Kyung ướm hỏi, mục đích của nàng đến đây ngày hôm nay cũng chỉ là thế.

"Hôn? Nếu hắn yêu vợ mình, hắn đã không hôn người khác."

Da Kyung như mở cờ trong lòng, cô hỏi thêm: "Vậy nếu hắn hôn người con gái khác tức là hắn cũng không còn yêu vợ mình quá nhiều đúng không? Hắn luôn dành thời gian để nhắn tin cho người khác, đưa đón, tặng hoa, tức là hắn cũng không còn tình cảm với vợ?"

"Ừm, chắc chắn. Nhưng mà... Da Kyung... Cô vẫn còn rất trẻ, nếu cô hỏi chuyện này cho một người bạn, thì cô nên khuyên người bạn đó đừng đi sai đường nữa. Nhé?"

Nhìn thái độ của Da Kyung, Sun Woo biết tổng rằng cô ấy hỏi chuyện cho chính mình, nhưng mà cô không vạch trần em ấy, em ấy còn quá nhỏ cho nên đôi khi cũng sẽ bị "săn" bởi những kẻ lão luyện tình trường. Cô chỉ muốn khuyên, vì gương mặt quá xinh đẹp của em ấy xứng đáng với những thứ tốt hơn.

Da Kyung mỉm cười chào cô rồi cầm hồ sơ ra về.

Tối đó lúc Sun Woo về nhà đã là kém mười lăm sáu giờ, cô vui vẻ đi vào trong bếp nhìn chồng mình tất bật nấu cơm, vùi mình vào hõm lưng của anh ngửi một ngụm mùi hương nước hoa còn vương lại sau một ngày dài. Anh mỉm cười bảo cô: "Lớn rồi mà như con nít."

"Em nhớ anh cả ngày hôm nay đấy!" Sun Woo giả vờ phụng phịu nói, cô biết mình nói như thế tức là làm khó bản thân mình, nhưng cô vẫn nói, kết quả cô gây ra ban đêm cô tự mình gánh chịu.

"Nhớ đấy..." Anh thì thầm vào tai cô, chứng minh rằng những gì cô nghĩ là đúng, tối nay lại là một đêm khó sống.

Lúc ba người một nhà cùng nhau ăn cơm, Sun Woo có lơ đễnh nói: "Hôm nay em có gặp con gái của Yeo phu nhân, công nhận là con của hoa hậu có khác, rất xinh đẹp!"

Bàn tay cầm đũa của Tae Oh hơi run, hắn cố gắng giữ giọng bình tĩnh hỏi lại: "Yeo phu nhân là ai?"

"Yeo phu nhân là người mà em kể anh hôm trước, một người có đam mê vẽ vời nhưng chưa thực hiện được. Yeo phu nhân lớn tuổi rồi mà nhìn cứ như vừa ba mươi, chả trách Yeo Da Kyung cũng xinh như vậy."

Lần này Tae Oh ho thật sự, hắn ho đến mức đỏ mặt, vợ hắn phải với tay lấy giúp hắn một ly nước lọc để làm dịu cơn ho.

"Ăn uống cho cẩn thận chứ, haiz." Vừa trách Sun Woo vừa vỗ vỗ nhẹ vào lưng Tae Oh để anh trôi qua cơn ho, đợi đến khi cơn ho dứt rồi cô mới quay về ghế của mình tiếp tục ăn.

Joon Young chậc lưỡi trêu: "Chậc chậc...Xem bố kìa..."

"Hôm nay Da Kyung hỏi em rằng nếu một người đàn ông hôn một người con gái khác không phải vợ mình có phải là do hắn không còn yêu vợ hắn không?"

Lần này Tae Oh cảm thấy như bản thân mình đang bị trói trên cột chuẩn bị nghe phán tội tử hình, chân hắn run rẩy mà hắn cũng không hay, phải khó khăn lắm mới điều chỉnh được biểu cảm trên mặt mình, run run môi hỏi: "Rồi... em trả lời như thế nào?"

"Em trả lời chắc chắn chứ, nếu hắn yêu vợ mình hắn đã không hôn người phụ nữ khác. Em biết đàn ông có thể hôn được người mình không yêu, nhưng nếu đàn ông trân trọng vợ mình thì sẽ không hôn người phụ nữ khác."

"Đúng đó mẹ, nếu con lấy vợ con cũng sẽ chung thủy với vợ."

"Đúng không?" Sun Woo hỏi lại một lần nữa để chắc chắn rằng tư tưởng của mình là đúng, Joon Young ngay lập tức giơ ngón tay cái lên đồng tình với cô, làm nụ cười trên môi cô càng rực rỡ hơn.

Tae Oh nở một nụ cười gượng gạo, ăn cho qua bữa cơm. Tối đó hắn ở trong phòng đọc sách nhìn điện thoại đến tận giữa đêm, nếu như là hắn của trước đây hắn sẽ vì lo lắng mà gọi cho Da Kyung, hạch sách, hỏi cho ra lẽ, nhưng hiện tại hắn không muốn làm như thế nữa, hắn chỉ muốn bỏ đi hết quá khứ để làm lại từ đầu. Vậy nên hắn dằn vặt mình cả một đêm như thế, nhất là khi Sun Woo còn nói bồi thêm một câu: "Nếu chồng em hôn người phụ nữ khác, em sẽ không khoan nhượng."

Hắn biết cô là một người con gái không sợ gì cả, ai cho cô một cái bánh cô sẽ tặng lại người đó một cái bánh, không dư cũng không thiếu, không cần nịnh nọt cũng không cần van xin. Ngày xưa khi cô biết hắn ngoại tình với Da Kyung, cô chọn trả thù hắn bằng cách đau đớn nhất, rồi bắt hắn phải ghi nhớ cảm giác bị phản bội giống hệt như cô đã từng. Mãi về sau mỗi khi nhìn vào mắt Da Kyung, nhớ lại đôi mắt thống khổ của cô, bảo rằng hắn phải nhớ rõ nỗi đau đó, hắn ám ảnh mãi không quên được.

Nếu biết trước gia đình sẽ ly tán, vợ chồng sẽ trở thành kẻ thù, hắn đã không trượt dài trong ngoại tình như thế. Hắn đã từng tưởng mình giỏi, mình sẽ làm chủ được mối quan hệ, mình sẽ như Je Hyuk vui chơi qua đường rồi lại về với vợ. Nhưng hắn đã lầm, hắn không phải một người giỏi làm chủ mối quan hệ.

Nhất là bây giờ đây hắn sợ hãi chuyện vợ hắn biết chuyện sẽ bỏ rơi mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top