Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[28]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con người ta sau khi đã trải qua loại chuyện đáng nhớ nào đó mới quay về cuộc sống thường ngày, đa số đều phải ngay lập tức chạy đua với thời gian, Jimin không phải ngoại lệ.


Hai tháng trôi qua, chớp mắt mùa đông đã ập đến, hoàn thành xong đống bài tập dồn dập trên trường, vừa phải thuyết trình đủ mọi vấn đề lại còn có giảng viên giao chuyên đề khó nhằn cho cậu, test rồi lại học khiến cậu mất cả sức sống, quầng mắt thì thâm mà ăn uống cũng không đầy đủ.Đương nhiên Jungkook sẽ không cho cậu sinh hoạt theo cái lối đó, nhưng mà Jungkook thì cũng chẳng kém cạnh gì, vừa rồi hết đi du lịch lại cứu Jimin, chưa kể dành ra hai ba tuần gì đó ở nhà với cậu, JJ bị dồn nén công việc trầm trọng, ngoài các loại hợp đồng chằng chịt thì hắn còn phải đi công tác dài ngày, hai tháng này là hai tháng xa cách của bọn họ, Jimin không nói đi, nhưng mà hắn nhiều lúc chỉ muốn mọc cánh bay luôn về nhà với vợ.



Thì, Jeon tổng do muốn gặp người thương lắm rồi nên hiện tại đã vứt lịch họp của mình cho Jaewon, lấy lí do ngớ ngẩn gì đấy và vọt thẳng về Hàn, khuya khoắt đứng trước cánh cửa màu trắng quen thuộc.




Hồi chuông dài ngân lên.

Tiếng bước chân dồn dập dần rõ hơn trong màn đêm lạnh buốt người.


Một Jimin còn đang ngái ngủ, cổ áo xộc xệch, đầu tóc bù xù với đôi môi hơi chu chu ra , tay dụi dụi mắt để nhìn rõ hơn xuất hiện trước mặt hắn. Jungkook bị vẻ dễ thương của vợ mình bắn một phát xuyên tim, vừa gặp đã khom người hôn hôn người ta.



- Jungkookie ?? Sao anh lại ở đây ? Anh phải ở bên kia..


Cục bông lơ mơ nói, không rõ đầu đuôi gì cả làm hắn phì cười. Kéo vali vào đến kệ giày, hắn nhào đến ôm chặt cậu vào người, tha hồ mà siết, mà dụi.

Jimin đương nhiên bất ngờ, nhưng mà cậu cũng nhớ hắn lắm rồi, vừa thấy chồng mình làm nũng đã cười cười để lộ hai cái má bánh bao, vòng tay ôm lại thân thể còn vương chút tuyết của hắn, nhẹ giọng :


- Mừng anh về nhà


Ôi, nội tâm hắn gào thét, nếu không phải bây giờ đang hơi mệt thì Jimin qua đêm không yên với hắn đâu. Xoa xoa đầu cậu, hắn hỏi nhẹ nhàng hết mức :


- Bảo bối, ở nhà ngoan chứ ?


Jimin híp mắt gật gật, thật ra là đang đấu tranh tư tưởng nên làm sao để che giấu. Cậu hầu như ăn toàn đồ hộp, thức khuya dậy sớm, nhà cửa đâm ra bừa bộn theo, chung quy là không có thời gian nên bây giờ nhìn mọi thứ hỗn loạn chẳng ra làm sao cả. Với mức độ khác biệt như thế này thì nói chi đến một người như Jungkook, ai cũng có thể nhìn ra.

Jimin còn chưa cần phải suy nghĩ lâu la, Jungkook ban nãy đi vào phòng khách giờ đã đứng nhìn cậu chằm chằm, bỗng nhiên thấy chột dạ ghê...


Nhìn thấy hắn chậm rãi ngồi xuống nhưng ánh mắt vẫn không di dời khỏi người mình, Jimin biết là hắn nhìn ra điểm nào đó rồi, đành bước đến trong lo sợ. 

Jungkook mà nổi giận thì sẽ như thế nào ?! Rất kinh khủng đó !!!


Nhắm tịt mắt trước mặt hắn, cậu sẵn sàng nghe chửi mắng thậm tệ rồi đấy. Nhưng mà chờ 2 giây, 3 giây, rồi cả 1 phút, vẫn không nghe gì cả. Chẳng có cơn thịnh nộ nào giáng xuống đầu Jimin hết.

Jimin khe khẽ mở một bên mắt ra, ôi Jungkook vẫn đang nhìn cậu.


/chồng ơi đừng nhìn nữa, nói gì đi/



- Em không thành thật


Ngón tay nhỏ níu níu vạt áo pijama, Jimin mím môi thừa nhận, không có lời nào bào chữa cả. 

Jungkook chắc sẽ phạt mình nhỉ ? Phạt như thế nào đây, đánh sao, ghét bỏ sao...


Không, không được, nếu như vậy cậu sẽ buồn chết mất !!!



- Em xin lỗi...Anh muốn, phạt như thế nào cũng được.


Jimin lí nhí, cậu đường cùng rồi. 


- Phạt như nào cũng được ?


Jungkook nghe xong đành phải kìm nén khóe môi cong lên, hỏi lại cho có, thật ra trong đầu hắn hiện ra phạt như thế nào từ nãy giờ rồi, cái này không cần Jimin quyết, hắn tự ý hết !


- Vâng....


________


Hai tháng rồi không gặp nhau, loại chuyện nhẫn nhịn sinh lí của Jeon tổng thì bình thường thôi, xưa giờ vẫn thế, chỉ có điều bây giờ nó khác, vợ hắn vừa ngoan vừa nhỏ nhỏ, trắng mềm thơm thơm, không đè ra được đúng là điên tiết mà, vậy nên phạt kiểu gì tôi nghĩ là các bạn biết.


Ngoài ra, Jimin còn được chồng tẩm bổ cho đủ loại thuốc thang đồ ăn, chẳng mấy chốc da dẻ lại hồng hào, tiểu khả ái trong mắt hắn bây giờ vạn phần xinh đẹp hơn.


Chương này chẳng có gì đặc biệt cả, chỉ để mọi người biết là cuộc sống của hai vợ chồng nhà này thở thôi cũng thấy cẩu lương ngập tràn rồi.

Thế đấy, biết đến nhau là ép buộc, nhưng nảy sinh tình cảm cho nhau là trong vô thức, cảm nhận được trái tim của đối phương thì bỗng dưng trái tim của mình cũng lung lay theo.


Jimin và Jungkook có xuất phát điểm đều không phải gay, nhưng theo một cách nào đó, họ sinh ra là để gặp nhau, dành cho nhau, hi vọng tương lai sau này gia đình nhỏ sẽ càng hạnh phúc hơn.




                                                                           29.7.20

                                                                        [THE END]



Đây là một câu chuyện có cốt khá phổ biến, lời văn mình viết thì bình thường thôi, không quá cầu kì hoa mĩ đâu nhưng mình không ngờ lại có người yêu thích và đọc nó, rất cảm ơn các readers đã đồng hành cùng mình đến tận chương cuối cùng này, hi vọng sau này mình vẫn sẽ được ủng hộ như vậy.


Bộ fic đầu tay đã kết thúc rồi, tương lai sẽ cố gắng hoàn thiện hơn về câu chữ và lối hành văn để không làm mọi người cảm thấy nhàm chán và thất vọng.


I purple you <3


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top