Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[3-4]Diary


4. Hôm nay Jimin không phải đến trường, đáng ra anh có thể ngủ nướng đến tận trưa nhưng anh muốn dậy sớm một chút để chuẩn bị đồ ăn cho cậu nhóc kia, anh biết là thực tập sinh rất khó khăn và mệt mỏi khi phải luyện tập quần quật cả ngày. Mở mắt nhìn sang giường đối diện lại chẳng thấy ai cả, chăn gối gọn gàng như ban đầu, ngó ra ngoài ghế sofa thì chiếc balo to sụ cũng biến mất hút. Không có một dấu hiệu nào cho thấy đã có một ai khác ngoài anh ở trong căn phòng này từ tối qua cả. Jimin bắt đầu nghi ngờ trí nhớ của bản thân mình.

"Rõ ràng có một cậu trai tên Jungkook đã ở đây mà. Hôm qua mình không uống rượu nên không nhầm lẫn được."

"Hay là mơ ngủ nhỉ?"

"Không đúng mọi thứ đều rõ ràng... Hay mình bị ma hù? Người ta thường nói ngày mưa ma hay trú ở hiên nhà..."

Nghĩ tới đây anh bất giác rùng mình một cái.

"Nếu mà là con người thì sao cậu ta lại chuyển đi nhanh thế được, đã nói rằng ở đây tới khi sửa xong nhà mà, phòng mình có gì không ổn khiến cậu ta phải chuyển đi ngay à?"

Bò xuống giường một cách nặng nhọc nhất có thể với vô vàn giả thuyết đặt ra trong đầu. Cuối cùng thì cũng có một thứ cắt đứt mạch suy nghĩ vẩn vơ của anh. Một tờ ghi chú dán trên tủ lạnh.

Nhẹ nhàng gỡ tờ giấy xuống, anh nheo mắt, đọc thành tiếng:

"Jimin hyung, em phải đến công ty sớm. Đồ ăn em đã nấu sẵn rồi, anh muốn ăn chỉ cần hâm nóng lại thôi. À mà, quần áo của em đều bị ngấm nước mưa, sáng nay đã đem giặt hết rồi, không có quần áo nên em đã mượn tạm quần áo trong tủ hyung. Em tính nói trực tiếp với hyung nhưng hyung ngủ say quá nên em không gọi được. Thật ra em không muốn mặc chung đồ đâu nhưng bất đắc dĩ quá, nếu hyung không thích thì cho em xin lỗi nhiều nhiều nhé, về nhà em sẽ có quà bù đắp cho hyung. JK"

Thì ra Jungkook dậy sớm giặt hết quần áo, còn dọn dẹp nhà cửa giúp Jimin luôn rồi. Khi tống khứ được những dòng suy nghĩ kì dị kia đi, xác định mọi thứ đều là thực, Jimin mới nhẹ nhàng mà đi đánh răng rửa mặt và ăn sáng, xuýt xoa mà khen rằng Jungkook là một đứa bé ngoan và chăm chỉ hơn hầu hết những người mà anh quen biết từ trước đến nay, lại còn nấu ăn rất ngon nữa. Anh còn muốn mua quần áo cho em ấy mặc, mua đồ ăn cho em ấy ăn, nuôi em ấy luôn chứ tiếc gì cho mượn chiếc áo chiếc quần.

Ăn xong Jimin cũng không còn gì để làm, anh nằm oài ra chiếc giường mềm mại, áp mặt vào chiếc gối ngập hương đào thơm, mọi thứ xung quanh anh đều mang theo mùi hương đào từ cơ thể anh và đến anh còn thích ngửi hương thơm của chính cơ thể mình. Đảo mắt một vòng rồi dừng lại trên cuốn sổ màu hồng phấn cũ kĩ đang mở ra đặt trên chiếc bàn nhỏ cạnh giường, à, là cuốn sổ hôm qua, Jungkook đã đem phơi nó ở đây, vô tình trùng hợp với nửa căn phòng toàn màu hồng. Anh đã định mặc kệ nó ở đấy thôi, dù gì nó cũng không liên quan đến anh. Nhưng mà cuốn sổ có gì đó đặc biệt thu hút Jimin, nó nói với anh rằng: "Jimin à, em ở đây, lại gần và chạm vào em đi." Anh vô thức nhổm dậy lại gần nó, mắt anh dán chặt vào cuốn sổ và anh chạm tay vào nó toan cầm lên nhưng rồi lại giật mình rụt tay về.

"Là đồ cá nhân của người ta mà, không được tùy tiện động vào."

Anh biết tò mò như vậy là tính xấu. Sau một vài phút giây đấu tranh tư tưởng như quyết liệt lắm, Jimin quyết định không động vào nó, nhưng anh-sẽ-đọc-nó. Trong tội lỗi. Chỉ 2 trang thôi, cái trang đang mở sẵn ra và mời gọi anh. 

"Jungkook-ah anh xin lỗi, anh chỉ đọc vì nó mở ra từ đầu..."

******************

5. [ Cuốn sổ của Jungkook]

"Hôm nay đã tròn 4 năm ngày anh đột nhiên biến mất, thật là cực hình với em."

-xx/xx/201x-

"Em  chỉ muốn khoe với anh rằng hôm nay em đã được tận 7 công ty mời làm thực tập sinh đó, em đã rất rất cố gắng, anh có thất tự hào về đứa em này không? Điều này giống như mơ vậy, nghĩa là em đã có cơ hội gặp lại anh dù nó chỉ thật mong manh. Em sẽ lên Seoul sớm thôi, anh hứa phải chờ em đó."

 -xx/xx/201x-

"Em thắc mắc không biết bây giờ trông anh như thế nào nhỉ? Hmm, chắc chắn sẽ rất đẹp trai rồi, và cao lớn. Như vậy thì sẽ có rất nhiều người theo đuổi rồi. Chắc hơi kì lạ nhưng em lại cảm thấy khó chịu khi nghĩ tới điều đó. Em và anh đã từng là bạn thân nhất của nhau và mãi mãi là như vậy, nếu như anh có ai, lỡ như anh sẽ quên đi em, em sẽ khó chịu chết mất.

Nhưng mà biết làm sao được anh nhỉ, khi mà anh không ở bên cạnh em, chúng ta đã quá xa cách."

                                                                                                                                           -xx/xx/201x-

"Em đang dần héo mòn khi không có anh bên cạnh, chúng ta không bên cạnh nhau đã quá lâu rồi, em sợ rằng em không tìm được anh, ta sẽ lạc nhau cả một đời."

-xx/xx/201x-

"Em nghĩ lại rồi, điều khiến em sợ hơn cả không bao giờ gặp được anh, là khi chúng ta có thể đã lướt qua nhau mà không nhận ra, hoặc có thể đang ở ngay bên cạnh nhau rồi nhưng lại không hề biết. Vì vậy em sẽ không bỏ qua một cơ hội mỏng manh nào để tìm anh, chỉ mong anh không chối bỏ em mà thôi."

 -xx/xx/201x-

Hóa ra Jungkook đã có người thương của cậu ấy rồi, chỉ là vì một lí do nào đó mà phải xa cách và cậu ấy đang muốn tìm lại người đó. Kể ra cũng thật tội, Jimin cảm nhận được sự giày vò mỗi ngày mong muốn tìm lại người kia của Jungkook, điều đó đã hóa thành một sự ám ảnh nối nhau mà cậu tự giãi bày với bản thân qua dòng bút miên man trong cuốn nhật kí này, không, là những lá thư không bao giờ gửi. Gặp nhau mới đây thôi và những gì mà Jimin biết về Jungkook lúc này chỉ là một cậu bé điển trai, ngoan ngoãn lại chăm chỉ. Anh sẽ không biết được, có lẽ là cả sau này anh cũng sẽ không biết Jungkook lại là chàng trai nặng tình, có những nỗi cô đơn tự chịu đựng một mình nếu như anh không đọc trộm cuốn sổ. Jimin nghĩ rằng mình sẽ giành một cái ôm cho Jungkook để chúc cậu ngủ ngon mỗi buổi tối trước khi đi ngủ và coi như một cách an ủi bí mật.

Chưa kịp đọc sang trang thứ hai, Jimin bị làm cho giật mình một phen vì tiếng thông báo tin nhắn từ chiếc điện thoại bên cạnh.

"Là Taehyung."

Taehyung là bạn thân cùng lớp cùng trường của Jimin, cũng thuê cùng dãy trọ ở đây. Hai người có cùng sở thích và đam mê, làm gì cũng có nhau, Taehyung còn tình nguyện lăn lộn khắp phòng của Jimin để làm trò cho anh đỡ buồn chán khi Jin hyung không còn ở đây, còn định chuyển luôn vào phòng Jimin ở. Nhưng đấy là trước khi cậu quen được anh nhạc sĩ Min Yoongi hơn cậu 2 tuổi, và rồi trở thành bạn trai của anh ấy nhanh đến mức Jimin không nghĩ tới. Từ đó cậu ấy luôn bận rộn hẹn hò với bạn trai của mình, thật ra thì Taehyung vẫn quan tâm và yêu thương Jimin đong đầy, chỉ là thời gian chơi cùng Jimin thì đã bị san sẻ bớt cho chuyện yêu đương.

Hôm nay không hiểu sao lại rảnh rỗi rủ Jimin đi dạo nữa, Jimin thì vẫn luôn có thời gian rảnh , chỉ cần nhắn tin báo một tiếng là anh sẽ đi luôn. Gần như ngay lập tức sau khi Jimin nhắn tin hồi âm, Taehyung đã có mặt trước cửa nhà Jimin với chiếc xe đạp, vẫy tay cười gọi:

- Cục bông xù, tớ đây. Vẫn như mọi lần, lượt đi tớ đạp, lượt về cậu đạp.

Jimin vừa cười vừa chun mũi chạy ra vỗ vào đầu Taehyung một cái vì đã gọi anh là cục bông xù. Ngồi ngược trên yên sau để dễ dàng ngắm cảnh xung quanh, anh vẫn luôn chán ghét sự tấp nập với những ngôi nhà cao tầng ở Seoul này nhưng cũng không thể phủ nhận được một vài nét đáng yêu khi chú ý tới những điều nhỏ nhặt hơn. Giống như những góc phố lặng yên tưởng chừng bị quên lãng, như sự yên bình trong công viên này hiện giờ với chiếc xe đạp thong dong lướt đi.

-------------------------------------------------------------------------------

Hình cuốn sổ trên không phải sổ của JK trong truyện nha, chỉ là vô tình trùng hợp =))))))))



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top