Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

| Chương 3 |

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đằng sau khu đền Kinkou là một khu rừng nhỏ, sâu trong khu rừng nhỏ là một hồ nước nhỏ. Nước nóng, khói xám mờ ảo. Zed ngâm mình trong nước, ẩn mặt sau làn hơi mỏng manh.

Nơi này là chốn duy nhất khiến hắn thanh tịnh, cõi lòng lặng yên. Nước gột rửa tất thảy mọi hỉ nộ ái ố của con người, theo sức nóng bay lên thành sương khói rồi tan biến. Chỉ tiếc là chỉ còn mình hắn, cô độc, trông thảm hại đến thương tâm.

Ngôi đền hắn ở trước sau không thay đổi, nhưng lại nhuốm màu u ám, chẳng còn âm thanh, chẳng còn tiếng cười, quạnh quẽ, tang thương.

Con bồ câu phủ bộ lông hồng phấn sà xuống, đậu vào tay Zed. Chân nó buộc một ống giấy nhỏ. Hắn từ tốn tháo cuộn giấy, chầm chậm đọc. " Thập niên tình ca phổ? ". Một thoáng im lặng, song hắn bật dậy, tấm lưng trần nhô lên khỏi mặt nước, dù rắn rỏi nhưng cũng chỉ có cảm giác gắng gượng mình mà mạnh mẽ, thật sự cần chở che. Khói vấn vít, rồi tan nhanh.

Hắn khoác áo choàng, đeo lại mặt nạ, một mạch đi tới khu đền phía Tây. Gian đền không lớn bằng đền chính, nhưng cũng không hẳn là nhỏ. Vòng qua pho tượng cao lớn đặt ở giữa. Zed sờ dọc bức tường ở cuối phòng, thấy một gờ nhỏ nhô lên liền ấn vào.

Một bức tranh nổi lên, hoa văn tinh tế, màu sắc hài hoà, nét vẽ phóng túng, giữa khuyết một lỗ hình lục giác. Hắn lấy trong nguời một mảnh ngọc, sáu cạnh sắc bén, sắc xanh nhàn nhạt, nhấp nháy vài tia tím sâu thẳm, rồi đẩy vào lỗ.

Là mảnh ngọc, chứ không phải viên ngọc, nó cũng bị khuyết chính giữa, mảnh còn lại chẳng biết ở đâu. Có một thời gian Zed đi tìm mãi nhưng không thấy. Hắn cũng không biết nó có gì quan trọng lắm hay không, tiềm thức cứ giữ khư khư bên mình như kỷ vật quý báu nhất.

Hắn đi sâu vào mật thất. Cuối đường là một căn phòng chứa đầy tài liệu mật và sách cổ, không theo một trật tự nào, quyển này chồng lên quyển kia chất cao như núi. Hắn ngồi hàng tiếng đồng hồ để lật từng quyển, song duờng như vẫn chưa đạt được mục đích của mình nên vẫn kiên trì, bới tung lên.

Zed mệt mỏi, dựa lưng vào tường, hắn thiếp đi mà không hay.

" Đến tìm hắn. Đến tìm hắn "
" Hắn giữ cuốn ca phổ, là hắn "
" Hắn hận ngươi, hắn có được cuốn ca phổ sẽ giết ngươi "
" Hắn chưa từng xem ngươi nhiều hơn là một đứa em, ngu ngốc "
" Giết hắn, giết hắn, giết hắn trước khi hắn giết ngươi "
" Trả thù, trả thù, Zed, giết chết Shen, ngươi sẽ có được cuốn ca phổ, mọi thứ sẽ là của ngươi "
" Giết hắn!!  "

Giật mình tỉnh giấc, Zed ôm cái đầu đau như búa bổ. Hàng vạn câu nói vang lên trong đầu hắn. Hắn phải đi tìm Shen, anh giữ cuốn ca phổ, giết anh, hắn sẽ có được nó, có tất cả.

Hắn loạng choạng đứng dậy ra khỏi mật thất. Con bồ câu từ đâu bay lên tầng không, cao mãi rồi mất hút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top