Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 5: Yukino thích Sting?

=> Chap này tớ bắn hint linh tinh và nhiều lắm các cậu ạ. Cẩn thận nhé =))))
- - -

- Cuộc hẹn hôm qua... Vui chứ em. 

Sting xoa đầu Lector, đem vẻ mặt không mấy là vui hỏi Lucy.  

- Vui anh ạ! Natsu và em... bla bla... Sao mặt anh trông buồn vậy? Có chuyện gì sao? 

- Anh ổn. Anh ra ngoài chút. 

Sting đứng dậy, đút hai tay vào túi quần rồi đẩy cửa ra ngoài. Ban đầu anh tính rủ Yukino đi mua chút thức ăn mà cô lại đâu mất tiêu. Anh đành phải lang thang đi đây đó ngoài đường rồi. Cái nóng của mùa hè lan tỏa xuống cả một thành phố Magnolia, bao phủ người dân nơi đây. Cái nóng nực làm anh khát đến ran cổ họng, đường phố thì như sa mạc, kiểu như anh sắp chết khát đến nơi. À phải, mình sẽ vào quán bar gần đây. Nói rồi, anh lượn lờ cùng Lector vào quán bar phục vụ bậc nhất - Sadness. Tên quán nghe có vẻ buồn và mang một ý nghĩa sâu xa gì đó nhưng không phải như vậy mà nó không thu hút khách. Ngược lại, quán này được lòng rất nhiều khách hàng.

Sting đẩy nhẹ cửa, tiếng chuông " tinh tong " khẽ reng. Vẫn là cảnh của một quán bar thường ngày nhưng nơi đây nhộn nhịp hơn hẳn. Có những chàng trai, có những cô gái đang quấn quýt, có những người vào đây với vẻ mặt buồn bã như vừa có chuyện gì đó. Họ muốn uống rượu để giải quyết vấn đề ấy. Và trong đó có anh. Anh cùng Lector ngồi vào một chiếc ghế cao, đối diện với người đang rót cốc rượu ngọt để phục vụ. " Cho tôi một ly Grenache. Cậu mèo này thì cho một cốc sữa, làm ơn. " Người phục vụ nhanh chóng làm ly sữa ấm cho Lector và đặt ra ly đá, đổ rượu vào. " Mời anh ". Sting gật đầu cảm ơn, anh uống ực một cái như để thỏa mãn cơn khát và nỗi buồn trong mình. Một ly nữa, anh đề nghị. Người phục vụ vui vẻ, tay rót rượu vào ly miễn kia. Lần này anh uống từ tốn chứ không như ban nãy. Mỗi lần uống, anh lại thở dài và nói một chút chuyện với Lector.

Vị rượu vang Grenache ngọt chua, rất dễ uống, nồng độ vừa, nó là loại rượu ưa thích của anh. Thích thì thích chứ anh cũng không chịu nổi loại rượu vang này. Nếu uống quá, Sting sẽ đâm ra choáng váng và xỉu. Nhưng hôm nay có vẻ hơi đặc biệt tí nên anh sẽ uống hết nốt. " Đủ rồi, chẳng phải là cậu không chịu được nếu uống quá lâu sau! " - " Lector... Tớ cần uống một chút... " Anh lại nâng ly uống hết và một ngụm rượu nữa được rót vào từ tay người phục vụ. Hôm qua, hôm kia và hôm nay là ngày quái đản gì thế không biết. Anh liên tục nhìn thấy những cặp đôi trạc tuổi anh đang âu yếm, và hơn cả, anh thấy Natsu và Lucy đang hạnh phúc bên nhau. Đúng là mấy ngày quái quỷ. Anh chẳng bao giờ tìm được nổi một hạnh phúc cho mình. Kể cả người con gái anh yêu quý, anh cũng không nắm giữ cho nổi.

- Sting! Cậu có nghe tớ nói không? 

Lector đập mạnh vào bàn làm anh đổ rượu ra ngoài. Cốc sữa uống dở cũng đổ ra.  

- Tớ đang nghe. - Sting lắc trên tay ly rượu, anh không quan tâm lắm.

- Tớ đã bảo đi về mà! Cậu xem thường tớ à?

- Cậu về trước đi. - Anh càu nhàu. Tâm trạng anh đang không ổn, dù có là Lector hay Yukino hay Rouge, anh cũng thấy rất phiền.

- Tùy, tớ về lại Fairy Tail. Mau mà về cho sớm! 

Lector giận dữ đẩy cánh cửa bước về hội. Anh quay sang cười nhẹ, và tiếp tục thưởng thức thức uống trên tay. Đã một ly, hai ly, ba ly, bốn ly và năm ly. Năm ly rượu rồi, nhưng không làm gì được anh. Xế chiều, người người dần dần tan rời quán bar. Tiếng dỗ ngọt của các chàng trai dành cho cô gái giảm hẳn. Tiếng các cô gái nũng nịu cũng dịu dần. Chỉ còn lại vài ba người trong quán, không khí yên tĩnh trở lại. Tay phục vụ vẫn đang làm cốc milkshake cho một cậu trai trẻ. Giờ cậu có thể yên tĩnh một chút suy nghĩ vài chuyện trước đây.

- - -

Yukino ở hội đang lo cho Sting. Cô định trưa nay rủ Sting đi làm nhiệm vụ chung thì anh lại biến mất. Cô đành phải nhận nhiệm vụ chung cùng nhóm Lucy. Nhóm Lucy làm nhiệm vụ khá nhanh, gọn, lẹ. Họ còn không kịp để cô triệu hồi tinh linh của mình. Natsu, Gray, Erza, Lucy, bốn người ấy bảo cô đứng yên một chỗ và quan sát từng chuyển động, sau này còn có thể học lại để phòng thủ cho bản thân. Yukino lắc đầu, cô vẫn muốn tham gia giúp mọi người dù gây sát thương ít đến mục tiêu đi nữa. Natsu nhăn răng cười, cậu bảo: nếu thế thì em hỗ trợ cho anh từ phía sau nhé. Cô vui vẻ nhận lời, nhưng vẫn lo ngại sẽ không giúp được gì cho Natsu và đồng đội của anh.

- Em giỏi lắm, Yukino. Giỏi hơn cả anh. 

 Natsu đưa tay xoa đầu Yukino đang khóc như mưa vì bị Gray mắng sử dụng nhiều MP sẽ dẫn đến mất mạng. - Mày cũng kì lắm đấy, Gray. Sao lại la em ấy!  

- Ờ thì... Anh xin lỗi. Là vì anh lo cho em thôi, nếu như em mà mất mạng thì đừng có mà ở đó khóc la. Cái tội không nghe lời anh. - Gray kí nhẹ lên đầu Yukino. - Ta về. Đứng dậy nào, Yukino. 

- Ôi trời, cậu cũng biết lo lắng à Gray? - Erza phì cười.

- Tớ đó giờ đã vậy. 

- Hay cậu đang lấy lòng Yukino đấy? - Lucy và Happy đồng thanh. Cả hai lại thể hiện bộ mặt nhan hiểm.

- Xàm. Về nhanh lên, tôi mệt rồi. 

- Vâng. - Yukino ngưng sụt sùi, Gray nắm lấy tay cô kéo dậy và cả bọn lại cùng nhau đi về.

Họ về hội bằng tàu lửa. Vừa ngồi trên toa tàu, họ vừa vui vẻ trò chuyện vừa bàn về con quái vật hung tợn lúc nãy. Sẵn, Erza kêu phần ăn cho tất cả mọi người và bánh kem cho phần tráng miệng. Chỉ trừ Natsu, cậu đang muốn nôn mửa ngay tại chỗ của mình. Gray cáu gắt, đạp vào mặt Natsu ý muốn: mày đừng có mà nhìn mặt tao rồi ói đấy. Lucy cười mỉm, cảnh này lần nào mà chẳng xảy ra, cô đành chống cằm bó tay. A, đồ ăn ở đây ngon thật. Cô múc một ít thức ăn cho vào miệng. Hương vị thơm ngon, ăn rất vừa miệng. Nhà bếp trên toa tàu này đúng là một tay đầu bếp chuyên nghiệp. Cách ông trang trí thức ăn rất đẹp, đến cả bánh kem cũng rất bắt mắt. Nếu cuối tuần này rảnh, cô chắc sẽ nấu thử món ăn này cho Sting và mọi người. Cô nghĩ, anh sẽ thích món này lắm đây.

Anh ấy vẫn chưa về. Yukino bồn chồn lo lắng cho Sting. Khi đã về, Sting sẽ qua kí túc xá nữ báo là anh đã về hoặc vào hội nói cho cô, nhưng cả ngày rồi anh không có mặt, cũng chẳng nói với cô câu nào. Tám giờ rồi mà anh còn ở đâu cho được? Có khi, anh gặp phải chuyện gì? Yukino cười khẽ, quơ tay gạt đi ý nghĩ đó. Anh là một Bạch Long, sao lại dễ dàng gặp chuyện như thế chứ? Cô ngồi xuống chiếc giường bên cạnh, lòng hơi nhẹ nhõm nhưng pha chút lo lắng: Hay là anh ấy đã qua kí túc xá nam với anh Natsu rồi? Nếu thế thì yên tâm được rồi, sáng giờ cũng chưa ngủ. Mình nên chợp mắt... Nhẩm nhẩm trong đầu những lời nói rồi cô cũng ngủ thiếp đi.

Mười giờ tối.

Yukino giật bắn mình dậy, người toát mồ hôi và mắt sửng sốt nhìn chằm chằm cánh cửa phòng và ngó nghiêng mọi thứ. Cô đưa hai bàn tay ra trước mặt, vẫn còn. Tay rờ vào mặt mình và nhéo má xem đây là thật hay giả. Đau. May quá, cô đang sống thật. Giấc mơ hồi nãy làm cô đau tim, cảnh Sting gặp nạn, Lector bị bọn nào đó bắt đi. Lúc đó, cô ngơ người và chẳng giúp được gì cho họ. Đến chìa khóa mang bên cạnh mình, cũng đâu biệt tích. Cô không làm được gì, là con bé yếu đuối, và cô bị Sting giận dữ lắm. Đến đây, cô chợt rơi nước mắt. Ngẫm đã có chuyện không hay xảy ra với Sting và Lector. Yukino vội dậy, khoác áo khoác ngoài và trốn khỏi kí túc xá nữ.

- Mười giờ rồi. Khuya quá đấy. - Người phục vụ lau chùi bàn ghế và sắp xếp những thứ cần thiết vào kệ. 

- Tôi... say lắm rồi... Lết.. về... nhà còn không nổi đây...  

- Bó tay. Ở lại chút đi, tí có người tới đón. - Người phục vụ vẫn tiếp tục lau chùi bàn ghế. Sting nằm dài ra bàn, anh nhìn vẫn còn tỉnh lắm nhưng bên trong đã say quắc cần câu. Nói có người tới là sao nhỉ? Là Lucy sao, hay Yukino? Mặt anh tươi tỉnh trở lại, dù không trông mong lắm nhưng anh mong ai đó sẽ tới.

- Cho tôi hỏi... 

?

- Kia kìa - Người phục vụ chỉ tay vào Sting. - Người cô đang tìm đấy. Anh ta say dữ lắm đấy. Bữa nay miễn phí đấy nhé. 

- Nhưng... 

- Không sao, chăm sóc anh ta cho tốt. 

- Sting-sama, về thôi. 

Yukino dìu Sting đi về. Anh đi đứng loạng choạng, xém tí thì ngã, không nhờ Yukino, chắc anh đã ở trong quán đó cả đêm rồi. Cô lấy áo khoác mình trùm cho Sting. Buổi tối lạnh lắm, không khoác vào anh ấy cảm mất. Sting khép hờ mắt, anh đang muốn đánh một giấc. Người mà đang dìu anh đi nãy giờ là Yukino sao... Cảm ơn em. Sting không nói nên lời được, anh cười mỉm và với tay xoa đầu Yukino. Cô nhận được hơi ấm từ tay anh thì đột nhiên mọi lo âu trong cô biến mất. Cô gật đầu, đáp lại bằng nụ cười tươi.

Sáng hôm sau...

Sting vươn vai, ngáp dài rồi thức dậy. Anh ôm đầu, hơi nghiêng mình một tí, tối qua anh uống quá nhiều... Sting vẫn còn nhức đầu, hơi chóng mặt nhưng anh vẫn bám theo tường và mở cửa phòng ra ngoài. Yukino và Lector đang nói chuyện, Mira phục vụ thức uống, Juvia thì đang theo sát Gray, Natsu và Lucy đang cười vui vẻ với nhau. Hừm... Bực bội quá.

Anh quay vào nhà vệ sinh, làm vệ sinh cá nhân và vuốt tóc tai cho chỉnh chu, lấy lại vẻ đẹp trai của mình chứ không để mọi người thấy cái vẻ say rượu, đờ đẫn của mình hôm qua. Sting bước ra nơi Mira đang phục vụ, kêu chị cho anh một cốc milkshake và một cốc sữa. Có lẽ như Lector đang giận anh hay sao nên cậu mèo đó chẳng lại nói chuyện, chẳng thân thiết như mọi ngày. Haiz, tí phải dụ cậu ta mới được. Giận hoài cũng chẳng tốt lành gì. Anh đến đứng cạnh Lector, tay đặt cốc sữa ấm trước bàn như muốn xin lỗi vì hôm qua anh có hơi cứng đầu. Lector im lặng, nhận lấy cốc sữa thơm ngon trước mặt mình và bảo: Tha cho đấy. Còn ngoan cố nữa là tớ nghỉ chơi. Sting phì cười, Lector khác gì con nít chứ.

- Anh Sting... - Yukino khẽ lên tiếng.

- Cảm ơn em vì hôm qua. 

Sting vén mái tóc xanh nhạt của Yukino, anh đặt nhẹ lên trán cô một nụ hôn. Xong, anh cười một tiếng rồi bỏ đi đến chỗ Mira.

- Ơ.. - Yukino sờ lên trán mình. Cô sờ khắp mặt... Mặt mình nóng quá.

Yukino hoa mắt, mặt cô đỏ bừng, cô đi đến hỏi Lector, Lily, Carla và Happy.

- Lector à, tớ thấy người nóng lắm. Lúc nãy anh Sting còn hôn trán tớ và cười nữa. 

- Xời ạ. Thích rồi. - Cả bọn đồng thanh.

- Thích? Là gì? " Yukino thắc mắc.

- Để Carla tôi giải thích cho cậu. Thích và yêu là tình cảm mà người con trai dành cho người con gái, người con gái dành cho người con trai đó. 

- Ngày mai xong nhiệm vụ đi đã. Tớ và mọi người sẽ tổ chức cho hai người cuộc đi chơi. Tớ đảm bảo là nó tuyệt lắm. - Happy cười.

- Ư..ừm...

























=> Hint nhiều nhỉ hihi =))))))

Hiện giờ mình sẽ đổi lại là mỗi lần nói về Sting thì dùng " anh " nhé các cậu. Mình mới sửa lại chap 1 thôi. Sang chap 2, 3, 4 thì các cậu đừng thắc mắc nhé :(( Mai mình sẽ sửa lại, không phải mình muốn dùng " anh " thì " anh ", " cậu " là " cậu " đêu :(( Và lần này mình đang thật sự bí ý nên trong lúc viết sẽ dùng từ không đúng hoặc miêu tả không tốt cho lắm. Có gì các cậu cứ cmt ở dưới cho mình biết nhé. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top