Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tương truyền rằng, mọi sinh linh khi từ tục sẽ đi qua một nơi mang tên Nại Hà để đến được Quỷ Môn Quan, đầu thai chuyển kiếp. Người nói, cát nơi Nại Hà đen như màn đêm, được bao phủ bởi những luống hoa Bỉ Ngạn đỏ thẳm kiêu sa. Loài hoa xinh đẹp muôn vẻ, từ nhiều khổ ải nhân gian mà kết thành.

Con sông ở Nại Hà cũng mang trên mình sắc đỏ tươi, bên dưới sông chính là những linh hồn nặng tình với kiếp trước, bởi.. nếu muốn đi qua cầu thì phải uống chén canh hoà từ 7 giọt nước mắt của người khi còn sống .. là canh do Mạnh Bà nấu, khiến người quên đi mọi thứ và bắt đầu một kiếp sống mới..

Những linh hồn vì không muốn quên đi những huy hoàng một đời của quá khứ, không muốn từ bỏ phần ký ức đẹp đẽ dùng cả kiếp sống để giành lấy.. nên đành gieo mình xuống dòng sông đỏ tựa máu kia, mãi mãi không thể siêu thoát, mãi mãi cũng không thể đầu thai..

Hôm nay là ngày đầu tiên sau khi em chết đi..

Nhìn cái xác lạnh lẽo trước mắt, em cảm thấy có chút đau lòng, tiếc thương cho bản thân.. nhưng.. cũng thấy nhẹ nhõm, cảm thấy bản thân cuối cùng cũng nhàn rỗi một chút..

Em không biết phải làm gì cả, chỉ đi lanh quanh cái xác của mình..

Khi nhìn vào gương mặt vô hồn kia, em thấy hơi sợ.. em không nghĩ vẻ mặt của mình lại trông thế kia..

Gương mặt em nổi bật trong dòng máu đỏ thẳm..

Trước khi chết, em dùng sức lực cuối cùng của mình để nhắm mắt lại, em nghĩ rằng, nếu khi chết đi mà không thể nhắm mắt thì cũng có nghĩa là em không thể siêu thoát..

Em cảm thấy mình đã quyết định rất đúng, bởi mặt em bây giờ trông như đang ngủ ấy.. chỉ là hơi gầy gò, hơi ảm đạm một chút.. nhưng nó cũng gần giống với ước mơ của em rồi..

Em cảm thấy rất mới lạ, em có thể đi xuyên tường và đập phá đồ trong nhà mà không bị bố mắng

Em không cần giả bộ nữa, tuy đã chết nhưng em được làm chính mình, em vui lắm

Em nhìn ngắm cái xác vẫn còn vương lại chút hơi ấm ở giữa căn nhà, sau đó lại nhìn bố yêu cái xác của em..

Rồi sau đó lại nhìn bố say xỉn, nhìn bố đau khổ..

Mái tóc vàng chói loà tựa nắng dương của em không hợp với em chút nào.. em tự cảm thấy vậy

Em đã nhìn rất kĩ vào cái xác và biết được điều này, nhìn chẳng hợp tí nào cả..

Mái tóc ấy đáng lẽ phải dành cho một cậu bé năng động, vui vẻ nào đó chứ không dành cho kẻ ảm đạm, thầm lặng như em..

...

Dường như.. em đã quên mất mình cũng đã từng là một đứa trẻ vui vẻ..

Em từng có đôi mắt rất đẹp, mẹ em lúc nào cũng nói vậy cả. Em vui lắm, em rất yêu đôi mắt của mình vì mẹ lúc nào cũng cười rất tươi khi nhìn vào mắt em, mẹ luôn khen đôi mắt em..

Đôi lúc.. em có hơi ganh tị với đôi mắt ấy, bởi nó lúc nào cũng được mẹ yêu quý..

Không phải mẹ không yêu em, chỉ là do đôi mắt của em rất đặc biệt với mẹ.. mẹ nói với em như thế..

Nhưng em không cảm thấy vậy, mẹ đã không còn yêu đôi mắt của em nữa!

Mẹ bỏ em lại cùng với bố, mọi thứ như sụp đổ vậy, đôi mắt luôn được mẹ khen là đẹp như pha lê của em cũng không còn.

Em buồn lắm.. em biết..

Bố rất yêu mẹ và em, em chắc chắn với điều đó, gia đình em rất hạnh phúc, em luôn được mọi người khen rằng rất xinh đẹp và đáng yêu, rất giống với mẹ em..

Có lẽ gương mặt của em giống mẹ, như một bản sao, nên em mới chết thế này..

Vì trừ gương mặt ra thì không nơi nào trên cơ thể em lành lặng cả, như loài hoa úa tàn với những cánh hoa tả tơi, như một chiếc giẻ rách vô giá trị..

Bố em luôn nói xin lỗi rất nhiều khi nhìn vào em, em phải để tóc dài, học theo ngữ điệu cử chỉ của mẹ, để an ủi bố..

Em cũng không ghét điều đó, em biết mẹ rất quan trọng với bố nên em đã rất cố gắng để giống mẹ.. nhưng em không phải mẹ..?

Em là em mà.. sao em có thể là mẹ được chứ? Nên đôi khi, em trở nên không giống mẹ và bị bố phạt rất nặng...

Bố đánh em rất đau, nhưng em cũng không ghét bố, bởi em làm sai mà.. em đã trở nên không giống mẹ khiến bố tức giận..

Đôi khi.... bố sẽ đè em xuống và làm những chuyện mà bố gọi là yêu..

Bởi vì bố yêu em, nên bố mới làm như vậy..

Em không thích nó... nhưng em không dám nói, em không dám chống lại bố, không dám cự tuyệt bố..

Nằm trên vũng máu tanh hoà cùng mùi tinh dịch trắng đục xuất ra từ bố, nếu có thể, em ước mình sẽ thầm lặng vỡ vụn, thầm lặng ngủ say..

Nằm trên một chiếc giường lớn, êm ái một chút..đắp lớp chăn dày dặn, thoải mái một chút để sưởi ấm cho mình..

Mặc một bộ pijama đáng yêu, sau đó nhắm mắt và chìm vào giấc mộng ngàn hạ của mình, giấc mộng tươi mới và đẹp đẽ..

Nhưng em biết, bây giờ điều đó đã trở nên quá xa vời với em..

Em bây giờ trông rất thảm hại, rất bẩn thỉu, rất kinh tởm,.. em.. đã chết trong đòn roi, chết trong tiếng quát tháo, chết trong sự sĩ nhục lớn nhất đời mình..

Em đã chết một cách tức tưởi.. nhưng em không biết..

Một đứa trẻ như em nào có biết gì đâu mà phải chết chứ?

____

Vì là ngày đầu tiên chết, nên em rất tận hưởng cảm giác vô hình này.

Em đã làm rất nhiều trò để trêu chọc bố, nhưng vì bố đang say nên cũng không để tâm đến em lắm..

Em thấy hơi thất vọng nhưng rồi cũng quên nhanh, em đứng ở ban công hít thở không khí, đã lâu rồi em mới sảng khoái thế này.!

Em đã vui vẻ chào hỏi người qua đường, nhưng họ có vẻ sợ hãi rồi chạy mất tăm.. em hơi buồn một chút nhưng lại quên đi.. trẻ con như em vốn quên rất nhanh mà..

Em không biết rằng bây giờ, trong mắt người khác em chính là một cái bóng đen ghê rợn đang vẫy tay chào.. chắc phải là một người gan dạ lắm người ta mới dám đáp lại em..

Chơi cả một ngày dài khiến em rất mệt, lâu rồi em mới tự do như vậy.

Em trở lại vào nhà, tìm kiếm căn phòng thân yêu của mình.

Dù em gọi là phòng nhưng nơi này không thể gọi là một căn phòng được, cơ bản thì nó chỉ là một cái hộc tủ với những chiếc áo, quần bẩn thiểu rách rưới được lót bên trong mà thôi..

Em nằm cuộn tròn bên trong đó, đánh một giấc ngon lành cho tới hôm sau..
_________________________

Chớm mắt 1 cái, đã gần 1 tuần sau ngày em chết

Thật sự rất chán, mọi thứ làm được em đều đã làm, mọi thứ chơi được đều đã chơi, linh hồn em không biết vì điều gì mà bị gò bó trong căn hộ bốc mùi này

Mỗi ngày em chỉ có thể nhìn đi nhìn lại 1 cảnh, đó là hình ảnh bố đi làm, sau đó uống rượu, sau đó đi ngủ.. rất nhàm chán

Cũng may có chiếc ti vi nhỏ ở phòng khách, giúp em bớt chán nản

Linh hồn là thế, còn thân xác em bây giờ chắc chỉ còn 2/3 so với lúc ban đầu

Em đã chết rồi nên không thể tránh khỏi việc 2-3 ngày sau cơ thể sẽ có dấu hiệu bốc mùi, em và bố đều không chịu nổi

Bởi vậy, cha em đã phân nhỏ những bộ phận trên cơ thể em, sau đó chia ra từng túi rồi bỏ vào tủ lạnh để bảo quản.

Mỗi buổi cha em đều sẽ lấy 1 bịch ra, sau đó chế biến thành những món ngon và thưởng thức chúng với bia

Em ngồi trên ghế đối diện với cha, nhìn ông ăn một cách ngon lành, vừa nhìn em vừa kể lại những câu chuyện hồi còn sống không có cơ hội kể

Em vừa cười vừa nói, ngồi đối diện cha thế này em có cảm giác như ông ấy thật sự đang lắng nghe câu chuyện của mình vậy

Đây chính là khung cảnh ấm áp em ước mơ ngày hồn và xác vẫn là 1

Mẹ từng nói cha nấu ăn rất ngon, bây giờ em đã thực sự tin rồi, đống thịt tưởng chừng sắp thối nát được cha em chế biến sạch sẽ

Lúc cha làm em đều đứng cạnh để xem, thật sự ông ấy trông rất thuần thục, thành thạo trong việc bếp núc này, em vui lắm, em cảm giác như mình vừa tìm hiểu được 1 khía cạnh tuyệt vời của cha

Mỗi món ăn ông làm ra đều rất hấp dẫn và thơm ngon

Tiếc rằng em không có phước đức để thưởng thức..

---------

* cạch

- Bố về!!

Em vui vẻ la lớn, bay nhanh từ trong hộc tủ ra đến cửa nhà, nhưng người em thấy không phải bố..

Đây là 1 chị gái, trông chừng chắc lớn hơn em 4-5 tuổi gì đấy

Chị ấy ăn mặc khá kín nhưng chẳng tài nào che nổi mái tóc bạch kim chói mắt của mình..

- Tóc chị đẹp quá!! Nhưng chị ăn mặc kín thế này thì chắc là trộm rồi.

Em bất ngờ nói, vì nghĩ chị ấy chẳng thể nghe được giọng nói của mình như những người khác nên dm nói rất tự nhiên

Em rất tò mò, bay xung quanh chị ấy, xem xét từ đầu đến chân vài lần liền

- Chị vào đây bằng cách nào thế?

- Cơ mà nhà em chẳng có gì đáng giá để trộm đâu!

- Bố em sắp về rồi, ông ấy rất dữ đấy, chị mau chạy đi!

- Mà chị ơi, tóc chị đẹp quá, em nghĩ chị cũng rất xinh, sao chị lại đi ăn trộm ạ?

- Chị ơi, chị cao quá

Lâu rồi em chẳng thấy ai ngoài bố ra vào căn nhà này nên ít nhiều em cũng rất tò mò cũng rất phấn kích, vì vậy đã hỏi rất nhiều..

- Chị ơi, nếu bố em về mà bắt gặp thì sẽ nguy to đấy, giờ này bố em thật sự sắp về đến rồi!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top