Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 05


Hiện tại, thế kỉ 21.................


- Anh Raian, vẫn chưa có tin tức gì à? – Jimi – cậu bạn cùng lớp có tình cảm với Carol – thở dài khi thấy Raian.



- Ừ, chỉ còn cách trông vào cái này thôi – Nói rồi, Raian đặt tấm phù điêu bằng đất sét lên bàn. Thật không may, do không cẩn thận, Raian đã làm rơi nó xuống đất. Tấm phù điêu giờ chỉ còn là những mảnh đấ vụn.



- Thôi chết. Làm thế nào bây giờ - Jimi lo lắng.



- Nhờ thậy Brown xem sao. Thầy ấy đã chữa được một lần ắt phải chữa được lần thứ hai – Raian cùng Jimi thu dọn chỗ đất vào một cái túi, rồi chạy ra xe đến trường.



Đại học Cairo, phòng khảo cổ....................



- Thầy Brown, giúp bọn em với – Từ xa, Jimi nói lớn.



- Có chuyện gì mà hớt hải vậy?



- Phù điêu......... tấm phù điêu............... - Jimi vừa nói vừa thở.



- Tấm phù điêu bị vỡ rồi – Raian quả là một giám đốc, dù có mệt vẫn cố gắng nói cho hết câu.



- Cái gì – Hốt hoảng mở cái túi ra – làn trước ta phải mất một tháng. Lần này ít nhất cũng phải một năm nếu có chữa được. Cứ để lại đây, ta sẽ xem.



Hai chàng trai khẽ chào rồi ra về. Mặt ai cũng hiện rõ vẻ buồn bã. Cả hai không để ý mình đã đi ngang qua một bà lão làm nghề bói toán ven đường.



- Con trai, lại đây – Bà chỉ về phía Raian – Đưa tay cho ta, ta sẽ giúp con bói một quẻ - Trước giờ, Raian chưa bao giờ tin vào bói toán, ma quỉ, nhưng lần này, chàng chần chừ một chút rồi đưa tay cho bà lão – con vừa gặp chuyện gì đó con cho là xui xẻo và đó là lỗi của con? – gật – đừng lo, đó không phải là chuyện xui xẻo gì cả, chỉ là khởi đầu cho một tương lai mới, một tương lai tươi sáng hơn.


- Tương lai?


- Một nửa của con – bà lão mỉm cười – Bây giờ, hãy về nhà, nghỉ ngơi, ngủ một giấc thật sâu, giữ cho tâm hồn sản khoái. Mọi điều con cần sẽ tự đến với con.



o0o



Ai Cập cổ, 3000 năm trước.............



- Carol à, nàng dậy chưa? – Menfuisư hét lớn đủ để cả cung điện nghe thấy.



- Em dậy rồi, chàng đi đâu sớm thế?



- Đi săn – Đoạn, Menfuisư ném hai con thú vừa bắt được.



- Sao lại là hai con? Tội nghiệp chúng – Carol buồn bã nhìn vào hai con hươu đã chết.



- Một để kính dâng cho nữ thần sông Nile vì người đã sinh ra nàng – Menfuisư bước đến ôm Carol vào lòng – Nàng có biết ta đợi ngày này lâu lắm rồi không?



- Ơ, làm sao em biết được. Đừng ôm em, mọi người đang nhìn đấy – Và lẽ dĩ nhiên, Menfuisư mặc kệ Carol nói, thậm chí còn ôm chặt hơn.



- Chà..... cô dâu chú rể tình cảm quá – Xya đi đến - Việc đó là rất tốt. Nhưng nếu để lỡ giờ thì đừng có oán trách ai nhé. Chị Carol, đi trang điểm nào – Xya kéo Carol từ vòng tay Menfuisư và đi mất. Để lại chàng hoàng đế vẫn đang đứng như tượng suy nghĩ xem chuyện gì đã xảy ra.



Để miêu tả Carol hôm nay, người ta chỉ có hai từ : hoàn mĩ. Mái tóc vàng như ánh nắng mặt trời để xõa tự nhiên. Hàng lông mi dài và cong che đi phần nào đôi mắt xanh biển cuốn hút. Cái mũi thon nhỏ. Đôi môi mang màu của loài hoa chúa tể - đóa hồng xinh đẹp nhưng lắm gai nhọn. Bộ đồ cưới màu đỏ may mắn làm nỗi bật làn dã trắng nõn như mặt trăng. Trên đầu nàng, chiếc vương miện bằng vàng đính những viên hồng ngọc xếp thành hình bông sen nhỏ tôn lên vẻ trang trọng, quí phái của một vị hoàng phi.



- Chị gái em có khác – Xya cười.



- Công nương đẹp quá – Mấy cô hầu cũng thốt lên khi thấy Carol – Bình thường đã đẹp rồi bây giờ lại còn mặc lễ phục nữa thì quá hoàn hảo.



- Carol à, thay đồ xong chưa – Menfuisư bước tới.



- Giao chị em cho anh đấy – Xya đưa tay Carol cho Menfuisư – Nhớ chăm sóc và dạy dỗ cẩn thận nhé.



- Cám ơn em – Menfuisư ôm nhẹ Xya.



- Em có làm gì đâu mà cám ơn.



- Em làm nhiều chứ, anh biết mà – Menfuisư cười.



- Đến giờ làm lễ rồi, đi đi – Xya đẩy anh rể và chị đi.



- Em không đến luôn cùng anh chị à – Carol quay lại hỏi.



- Lát nữa, em còn có chút việc - Xya cười nhẹ "Anh nói đúng Menfuisư.Em sẽ cố gắng bảo vệ chị ấy. Anh chị phải thật hạnh phúc đấy. Haizzzzzzzz. Mình cũng phải chuẩn bị thôi. Còn nhiều việc để làm lắm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: