Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 13


- Tìm thấy hoàng tử chưa – Người đội trưởng quân đội Hitaito, cận vệ của Izumin hỏi những binh sĩ của mình - thử tìm ở cái hang kia xem sao. Nói rồi, ông cùng một toán lính. Lạy trời, ông đã tìm thấy chủ nhân của mình.



- Ông đội trưởng, tôi biết ông sẽ sơm tìm được chúng tôi mà – Izumin nói, mắt chàng ánh lên sự hài lòng. Người này người mà chàng tin tưởng nhất từ khi còn nhỏ. Ông luôn ở bên chàng mọi lúc mọi nơi. Thế nên, ông là một trong số ít người hiểu chàng nhất.



Izumin vừa định đi lại gọi Xya – hiện tại vẫn ôm cú hổ con và cả hai cùng ngủ ngon lành, chẳng biết chuyện gì đang xảy ra bên mình. Chợt Unasu đi đến.



- Công chúa, công chúa – Unasu vừa gọi vừa lay nhẹ chủ nhân – Người dậy đi.



- Ư.......... Unasu.......... – Xya còn ngái ngủ. Khi xác định rõ người trước mặt mình la ai thì mở to mắt, bắt đầu mếu máo – Unasu đến muộn vậy, ta đợi người mãi.



- Ơ, thần........thần.......... – Unasu lúng túng. Hoàng phi Carol đúng là có trẻ con thật nhưng đối với bộ dạng đáng yêu như vậy chàng chưa thấy bao giờ, mà chàng cũng ít khi tiếp xúc với con gái nên cũng chưa từng hi vọng sẽ có người yêu. Vì hai lí do trên, chàng nhất thời chưa biết xử lí ra sao, đành vuốt tóc Xya và bảo nàng nín. Còn đâu hình tượng chàng lính oai phong, dù trong bất cứ tình huống nào cũng biết cách đối phó. "Thật sự đây có phải chủ nhân mình không vậy?"



Cả hai cứ như vậy không thể ý có người đang nhìn ra phía khác khi thấy câu chuyện trên.



- Ta tiếp tục xuất phát thôi – Izumin nói với giọng lạnh như băng tuyết vậy. Xya thấy vậy thì giật mình, bĩu môi. Hành động của nàng bất giác làm cho một người cười và một người càng tức hơn.



o0o



Chẳng mấy chốc, đoàn người đã đến kinh thành Hitaito. Kinh thành Hitaito cao, vững chãi. Những người lính đi lại canh phòng vô cùng ngiêm ngặt. Tuy nhiên, vì kinh thành này được xây trên một sườn núi, cửa hướng ra biển nên dân chúng ở đây không được đông đúc như thủ phủ Tê Bê của Ai Cập. Nếu không quen đi lại trên những ngọn núi thì thật dễ dàng để bị ngã.


- Ối............ - Cũng vì lý do ấy, Xya vấp phải một hòn sỏi dù nàng đã rất cẩn thận.


Thật may, Izumin đã đỡ được nàng. Nếu đây là một bộ phim thì chàng trai sẽ đỡ cô gái. Cả hai bay vài vòng trên không, mắt nhìn vào sâu trong ánh mắt của đối phương. Những cánh hoa thi nhau rơi xuống đất như muốn tô đẹp cho khung cảnh. Rồi cả hai từ từ đáp xuống đất, e thẹn không dám nhìn thẳng vào đối phương. Những cánh hoa vẫn cứ tiếp tục rơi................... Quả là lãng mạn biết bao. Tuy nhiên, chàng trai của chúng ta lại ý thức là mình đang ở gần chính điện, xung quanh là biết bao kẻ hầu người hạ nên không thể hành động như vậy. Chàng chỉ nói nhỏ "Cẩn thận chứ" vào tai nàng rồi bước đi trước với bộ mặt lạnh lùng như thường lệ. Phía sau chàng, một cô gái với đôi tai đỏ bừng.



- Hoàng nhi, con đã về rồi. – Hoàng hậu Hitaito – người mẹ kính yêu của Izumin khẽ thì thầm với bản thân khi thấy con trai.



- Nhi thần bái kiến phụ vương, mẫu hậu – Izumin bước tới gần nơi cha mẹ chàng đang ngồi.



- Miễn lễ, miễn lễ - Hoàng đế Hitaito cười vang – Cô gái này là.............. – Ông chỉ vào Xya.



- Là công chúa Ai Cập, thưa phụ vương – Chàng cười nhẹ, đáp lại, mắt hướng về phía Xya. Tất cả mọi người trong điện cũng có chung một hành động tương tự. Một cô gái có mái tóc màu tím hồng đặc biệt, đôi mắt tím nhạt sâu thẳm, trong vắt, đôi môi mang màu đỏ tươi của trái dâu. Bộ lễ phục màu trắng với hình bông hoa sen – một trong những biểu tượng của Ai Cập, ánh đèn trong điện làm làn da trắng hồng hiện lên một cách mờ ảo. Nhìn vào người ta chỉ biết thốt lên.



- Thật là đẹp. Ai Cập có những con người đẹp tuyệt vời – Ông đi đến, đưa tay vuốt lấy bộ râu, tay còn lại định sờ vào má Xya. Có một người siết chặt bàn tay của mình.



- Dừng nghĩ ông có thể thích làm gì thì làm với tôi – Bằng một động tác đơn giản, nàng đã khóa được tay hoàng đế Hitaito. Cả điện sững sờ. Lần trước thì cô chị tát quốc vương, lần này đến cô em có thể dễ dàng chặn lại bàn tay đã từng nhiều lần cầm đao kiếm chinh chiến ngang dọc.



- Hoa hồng có gai, hoa hồng có gai – Sau một hồi sững sờ, ông lại cười lớn, quay về phía Izumin – Con giỏi lắm.



- Không có gì thưa phụ vương.



- Thôi, ta vào vấn đề chính – Quay sang viên tổng quản – Cho mời công chúa Kami vào.



Tổng quản nói lớn.



- Cho vời công chúa Kami vào điện – Ông vừa dứt lời, một cô gái có mái tóc màu nâu hạt dẻ, đôi mắt màu cà phê sữa trong vắt, đôi môi đỏ hồng, nước da trắng mịn. Tất cả ánh lên vẻ đẹp cao sang, kiêu kì.



- Phụ vương, đây là.............. – Izumin ngỡ ngàng.



- Con nghĩ sao nếu đây là vị hôn thê của con................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: