Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau lần thứ bao nhiêu không biết nữa Nanon hôn cậu trước camera, Ohm bỗng thấy hơi bất lực. Đến nỗi mà khi có người hỏi: thế này cũng được chứ hả? Thì cậu đã bật thốt theo bản năng: được ạ.

Tựa như không biết phải làm sao, nhưng lại không thể ngăn nổi nỗi khấp khởi mừng thầm đang cuộn trào trong lòng, cậu cũng bất lực với cả bản thân mình nữa.

Chỉ cần mình giả ngốc đủ giỏi thì sẽ có thể vờ như ngốc thật, Ohm chỉ đành tin như thế.

Cậu đỡ Nanon đã uống quá nhiều vào ghế lái phụ, đối phương vẫn vươn tay ôm chặt cổ cậu, mượn rượu làm càn, không ngừng gọi: Pat, Pat. Ohm mở nửa chừng cửa xe, vươn người lặng lẽ ôm Nanon một lát, nhẹ nhàng vuốt xuôi theo sống lưng đối phương. Khoảng cách giữa hai người gần đến mức cậu có thể nhìn rõ cả sợi lông tơ bên vành tai đỏ bừng của Nanon: "Khó chịu không? Phải một lúc nữa mới về đến nhà cơ, mày buồn nôn không?"

Nanon lắc lắc đầu, vừa định buông đối phương ra để ngồi ngay ngắn lại thì tiếng chuông điện thoại của Ohm vang lên. Ohm móc điện thoại ra một cách khó khăn rồi nhấn nút nhận, Nanon vẫn đang ôm chặt lấy cậu, khiến cả hai người đều nghe thấy từ đầu dây bên kia truyền tới một giọng nữ dịu dàng, hỏi Ohm đã tụ tập bạn bè xong chưa, đã về đến nhà an toàn chưa.

Nanon chợt ôm lấy Ohm càng chặt hơn, thiếu điều làm đối phương ch.ết ngạt. Ohm đáp lại vài tiếng rồi nhanh chóng cúp điện thoại, Nanon vẫn không buông tay ra, tận đến khi Ohm cảm nhận được có giọt nước nóng hổi rơi xuống bên cổ, là nước mắt của Nanon.

Đúng là đòi mạng người ta mà.

"Non, mày say rồi." Ohm vỗ nhẹ lên đầu đối phương: "Ngoan nào, buông ra rồi tao đưa mày về."

Nanon lẩm bẩm gọi Pat, tiếng thút thít làm âm mũi nặng trịch, nghe vừa tủi vừa đáng thương, cậu ngẩng khuôn mặt ướt nhèm lên muốn hôn Ohm. Ohm tránh né, khiến đôi môi nóng ấm lướt qua bên má mới được chính đối phương hôn gần đây.

Nanon ngước đôi mắt lóng lánh nước nhìn chằm chằm Ohm, sau đó buông tay, ngồi lại về chỗ.

Mày không phải là cậu ấy.
Ohm nghe thấy Nanon khẽ nói.

Cậu đóng cửa xe giúp đối phương, lại nhìn thấy chiếc băng đô thể thao trước ghế lái phụ, Ohm nhận ra đó là của Nanon, bèn đeo lại vào tay giúp cậu: "Tao không phải Pat, mày cũng không phải Pran, lại quên nữa rồi."

Ohm day day mũi đối phương, vỗ nhẹ một cái như cưng nựng lên mặt.

Cậu ngồi lại về ghế lái, Nanon gục đầu sang bên tựa như đã ngủ mất. Ohm chỉnh lại tóc mái giúp người bên cạnh xong, đau đầu khởi động xe.

Nanon là kiểu người vừa thích nhập vai lại vừa thích đâm đầu vào chỗ bế tắc, cậu vẫn luôn không hiểu rằng, thực ra có một vài chuyện vốn chẳng cần phải đào sâu đến thế.

Chẳng hạn như liệu đó có phải là yêu không, là kiểu yêu thế nào, hay rốt cuộc là ai yêu ai.
Chẳng hạn như tại sao khi được tự do phát huy cảnh yêu đương thì Ohm có thể diễn một cách tự nhiên trôi chảy đến thế, nhưng ở cảnh khác thì lại không thể nào diễn ra được ánh mắt nhìn Pran mà không hề có chút tình cảm nào.

Ohm chưa từng đi suy xét về vấn đề này, tất cả chỉ dừng lại ở "à, thì ra em yêu Nanon" là đã có thể cho bản thân mọi lời giải thích.

Cậu chưa từng suy xét, hoặc có lẽ là bởi, từ đầu đến cuối người mà cậu thấy vẫn luôn chỉ là Nanon. Trong bộ phim này, cậu vốn chưa hề nhập vai, nên tất nhiên cũng chẳng thể gọi là đã thoát vai được.

Ohm chỉnh điều hòa trong xe nhỏ lại, quay qua nhìn khuôn mặt say ngủ của Nanon.
Cậu nhớ tới mình từng hỏi P'Aof rằng: "Pí thấy em có giống Pat không?"
Đó là khi cậu bị NG đến bảy tám lần, sự tự tin xuống dốc nghiêm trọng, cả đoàn phim đều đang đợi cậu có thể có được khí thế như đi tẩn Nanon.

P'Aof đã đáp thế nào nhỉ?

Khi đang dừng đèn đỏ, đột nhiên Nanon ngồi thẳng người lại, hơi nghẹn ngào: "Ohm, tao nhớ Pat lắm."

À phải rồi, P'Aof bảo, dù cho Ohm và Pat có những phác thảo tính cách khác nhau, thì cả hai vẫn có một điều này chắc chắn sẽ giống.

"Ohm, tao muốn tới sân thượng." Nanon nói.

Trước khi nhận ra thì đã yêu mất rồi, đây là điều mà Ohm và Pat hoàn toàn giống nhau.
Khi đó Ohm đã nghẹn lời bởi câu này.

Ohm vươn tay nắm lấy tay Nanon, mười ngón đan cài: "Non, tao nhất định phải nói rõ ràng với mày chuyện này. Tao có thể yêu đương với phụ nữ, thậm chí có thể thử yêu đương với đàn ông, nhưng chỉ có mày, tao không thể yêu đương với mày được."

Cậu muốn có được Nanon thật lâu thật lâu, chỉ có Nanon mới từng khiến cậu có cảm giác này, nhưng Ohm không thể lúc nào cũng sắm vai Pat được, so ra, cậu còn là người mong Nanon có thể thoát vai hơn cả đối phương.

Ngoại trừ điều mà Nanon muốn, Ohm có thể cho cậu bất cứ thứ gì.

"Ohm, tao muốn tới sân thượng." Nanon nhắc lại lần nữa, cậu siết chặt năm ngón, nắm tay Ohm càng chặt hơn.

Đúng thế, Nanon từng bước từng bước ép Ohm phải thừa nhận, rằng cậu yêu Nanon, là kiểu yêu như Pat yêu Pran vậy.

Ohm nhìn chằm chằm đèn giao thông, nghe giọng Nanon đang vô cớ gây sự bên tai, cảm thấy người nên khóc là mình mới phải.

Đèn chuyển xanh, cuối cùng Ohm nghe thấy mình đáp lại, ừ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#ohmnanon