Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hài đồng quê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đồng nhân Tân Sóc, thể loại hài kịch đồng quê dân dã =))))))))

Quăng não khi đọc nha, đừng cố tìm tính logic của nó=))))

Tác giả: 老喂

Artist: 灵总总总

Edit: Cy

Beta: Gió <3

Thôn gia trang

Thôn trưởng Triệu có đứa con trai vô cùng xinh đẹp, nhưng tiếc thay lại bị thiểu năng, bệnh tình chưa từng chuyển biến tốt. Vì xung hỉ đành phải gả cho tên Lê Sóc góa vợ mang tiếng sát thê đầu làng. Lê Sóc nhìn cậu nhóc đáng yêu đến cực điểm nhưng lại kém thông minh này mà vô cùng thương xót, không nỡ làm gì, chỉ sợ sẽ tổn hại đến thân thể hắn. Tân Tân thì chẳng hiểu chuyện nên hai người chưa từng làm chuyện vợ chồng. Lê Sóc cũng có thăm dò ý của Triệu Cẩm Tân nhưng cậu nhỏ được trưởng thôn dạy rằng cứ dùng chỗ cứng nhất trên người mà đâm vào nơi đi nặng của Lê Sóc là xong. Thế là một sáng nọ Lê Sóc phát hiện Triệu Cẩm Tân đầu bê bết máu nằm ngã cạnh bồn cầu.

Từ đó về sau, Lê Sóc cực kỳ tin vào chỉ số thông minh chạm đáy của Triệu Cẩm Tân, chẳng còn lấy một tia nghi ngờ. Buổi tối Triệu Cẩm Tân ôm anh ngủ, dù tay hắn không được thành thật, Lê Sóc cũng chỉ coi như thú cưng làm nũng. Triệu Cẩm Tân than chỗ bị thương trên trán vẫn còn đau, Lê Sóc nghiêng người ngồi dậy định đi lấy thuốc cao lại bị Triệu Cẩm Tân ôm chặt không cho đi, nói rằng muốn được thúc thúc thơm nhẹ. Hỏi hắn thơm nhẹ thì được ích gì? Hắn nói thơm nhẹ sẽ không còn đau nữa. Thế là Lê Sóc đành thơm hắn một cái. Sau đó, hắn nắm tay anh kéo xuống chạm vào hạ thân, nũng nịu nói cả nơi này cũng đang đau.

Nếu không biết Tân Tân là một đứa ngốc thì trong mắt Lê Sóc hắn chẳng khác gì một tay lưu manh. Nhìn sống mũi cao thẳng ửng hồng lấm tấm mồ hôi của hắn, Lê Sóc đành dốc hết tấm lòng nhân hậu mà giúp thôi, anh còn kiên nhẫn chỉ dạy hắn chút kinh nghiệm. Nhưng cậu bé này vốn là một tên ngốc, mấy chuyện này chỉ cần dựa theo bản năng là được nên hắn nào có chịu học, may thay Lê Sóc ở trong thôn nổi tiếng là người vừa tốt tính vừa kiên nhẫn, Triệu Cẩm Tân dù sao cũng còn ở nhà anh rất lâu, anh sẽ từ từ mà dạy cho hắn vậy.

Thời gian cứ thế trôi đi, Triệu Cẩm Tân ngày càng quấn lấy Lê Sóc, so với dê con chưa dứt sữa còn dính người hơn. Quá trớn đến độ, có lần Lê Sóc không ngủ trưa, bất chấp trời nắng chói chang đi tưới nước bón phân cho cây ngoài mảnh ruộng cách nhà chưa đến trăm bước chân. Anh chưa kịp tưới xong hai gáo nước đã nghe tiếng Cẩm Tân trong phòng lớn tiếng gọi Lê thúc thúc, giọng nói nghe có chút sợ. Lê Sóc đáp lại hai tiếng, thoáng cái đã thấy Triệu Cẩm Tân chạy đến cửa, ánh mắt đầy mong chờ mà nhìn anh. Lê Sóc nói mình đang bón phân, đừng có lại đây kẻo bẩn, Triệu Cẩm Tân lại bất chấp chạy đến bên anh, miệng không ngừng gọi Lê thúc thúc. Tóc tai hắn bị gió thổi tơi bời, cứ thế mà nhào vào trong lòng ngực Lê Sóc. Lê Sóc biết trên người đang bốc mùi nên khi thấy Triệu Cẩm Tân nhào về phía mình, anh vội theo bản năng né ra, thế là Triệu Cẩm Tân ù té cái bạch, "hôn" ruộng một cái rõ kêu.

Nhìn đứa bé ngốc nghếch té lăn cù trên đất, Lê Sóc tuy đau lòng nhưng vẫn thấy vô cùng mắc cười. Anh nghĩ bé ngốc thế nào cũng sẽ òa khóc kêu đau, đòi ôm ôm xoa xoa, nhưng Triệu Cẩm Tân chỉ dùng đôi mắt to tròn ngập nước nhìn anh, đáng thương vô cùng hỏi có phải anh không thương hắn nữa không, tại sao lại né tránh hắn như vậy? Bộ dáng hắn y hệt con mèo nhỏ mà trước đây Lê Sóc từng nuôi.

Lê Sóc dịu dàng kéo hắn đứng dậy, nói rằng trên người anh hôi lắm, sợ làm bẩn hắn. Triệu Cẩm Tân trừng mắt, ôm lấy cổ anh nói: "Không hôi, không hôi tẹo nào, Lê thúc thúc trên người thơm cực~" làm lòng anh lập tức tan chảy, không nhịn được hôn lên mặt hắn một cái. Anh không ngờ rằng Triệu Cẩm Tân lại nghiêng mặt qua để môi hai người chạm nhau. Một Triệu Cẩm Tân bình thường chẳng có tí kinh nghiệm giường chiếu nào nhưng hôn môi lại rất có thiên phú. Lê Sóc bị hắn cuốn lấy đầu lưỡi, não bộ nhanh chóng choáng váng, mụ mị không biết phải làm sao. Triệu Cẩm Tân ôm anh, thân thể hắn nóng hừng hực, dưới thân nổi lên một túp lều nhỏ không ngừng cọ vào người anh. Trực giác Lê Sóc nghĩ phải dạy cho hắn cẩm nang 'tự an ủi', anh mở miệng bảo hắn cùng mình vào nhà, không nghĩ tới cô vợ nhỏ ngốc nghếch này lại manh động đem đầu cụng đầu ấn hai người ngã xuống mặt đất vừa mới bón đầy phân xong......

Chạng vạng hôm ấy, Lê Sóc ngồi ở sau sân nhà giặt quần áo cho Cẩm Tân, tự thấy bản thân mình cũng đến là tội nghiệp, đành lặng lẽ thở dài mấy hơi. Đứa nhỏ này phải dạy lại rồi. Tuy rằng rất thương yêu Triệu Cẩm Tân nhưng anh cũng hiểu trẻ nhỏ làm sai là phải chịu phạt. Đang lúc rối rắm nghĩ có nên phạt hắn bằng cách không cho.... mấy cái hônnhẹ an ủi nữa không thì ba của Triệu Cẩm Tân cử người đến đưa tin, đó là anh họ hắn, thiếu gia Thiệu Quần làng bên cạnh. Cái tên này Lê Sóc đã từng gặp qua, là tay nhà giàu mới nổi, vòng vàng đeo đầy người, gã qua đây báo nhà đang mở tiệc rượu, mời Lê Sóc qua đó tham dự.

Lê Sóc chẳng hề muốn chung đụng với Thiệu Quần, Thiệu Quần cũng thấy ngứa mắt Lê Sóc. Hai người ngồi chung một chỗ, chính giữa là Triệu Cẩm Tân. Thiệu Quần mặt cau mày có, tư thế Lê Sóc ngồi cũng vô cùng cứng nhắc, chỉ có tên ngốc ở giữa là tươi cười phớ lớ, ăn uống no phình. Ngốc nghếch cũng có cái tốt của nó, tự nhiên Lê Sóc ước mình cũng được như vậy. Anh nhìn dáng vẻ hồn nhiên xinh đẹp rực rỡ của người kia, trong đầu bỗng thả lỏng không ít, dịu giọng bảo hắn nhai chậm lại một chút. Bộ dáng chăm sóc dịu dàng này lọt vào mắt hai vợ chồng Triệu trưởng thôn, khiến hai vị trưởng bối vô cùng phấn chấn, lại càng yêu quý Lê Sóc hơn. Sau khi tan tiệc, Triệu trưởng thôn kéo Lê Sóc ở lại chơi cờ, chơi đến lúc mặt trời sắp lặn mới thôi. Đợi đến lúc Lê Sóc vất vả lắm mới thoát được thì Triệu Cẩm Tân đã chạy đi đâu chơi từ lúc nào chẳng biết.

Mọi người nháo nhác tìm hắn khắp mọi ngóc ngách đều không thấy đâu, trong lòng Lê Sóc rất lo lắng, anh đang tính ra ngoài tìm, không ngờ vừa đi được hai bước liền đụng phải lòng ngực của một người. Lúc anh định thần lại, nhìn lên đã thấy đúng là người nãy giờ đang tìm, Triệu Cẩm Tân. Thiệu Quần đi cùng với hắn, gã nói vài câu chào với trưởng thôn rồi đi mất, Lê Sóc cũng chẳng buồn để ý. Anh trách mắng Triệu Cẩm Tân vài câu, nói tạm biệt với vợ chồng trưởng thôn, rồi dắt bé ngốc về nhà. Trên đường về Triệu Cẩm Tân trông rất khác thường, không nói câu nào, lòng bàn tay nóng hầm hập, hai má cũng phớt hồng. Thấy dáng vẻ này của hắn, trong lòng Lê Sóc cũng tự nhiên sinh ra chút cảm giác xốn xao kỳ lạ chẳng biết diễn tả thế nào, cứ mặc cho hắn nắm tay mình chặt đến độ lòng bàn tay đều nhuộm một lớp mồ hôi mỏng.

Bầu không khí mờ ám này kéo dài đến tận khi lên giường, Lê Sóc vừa mới nằm xuống đã thấy Triệu Cẩm Tân dính lấy phía sau, vụng về hôn lên tai anh, hơi thở nóng bỏng phả vào tai anh. Hạ thân hắn đã cứng ngắc, thiết côn thô nóng như lửa, đỉnh đầu cách lớp quần mà hướng lên chọt chọt lên eo Lê Sóc, khiến miệng lưỡi anh khô nóng, ham muốn không thể kìm chế được. Lê Sóc xoay người hôn lên môi Triệu Cẩm Tân, tay tiến vào quần sờ Tiểu Triệu của hắn. Triệu Cẩm Tân như cởi tấm lòng, vui sướng đến ngất ngây hồn phách, hắn mút lấy đầu lưỡi Lê Sóc, cởi quần anh ra chỉ bằng hai ba động tác, đem hai cây gậy ở chung một chỗ, ẩm ướt trơn trượt mà tuốt lên nhau. Lê Sóc dù đã có vài đời vợ, cũng chưa ai từng thân mật với anh đến vậy. Cậu bé ngốc nghếch tay chân vụng về này, mới động vài cái đã làm anh thấy hoa mắt, run rẩy một chút rồi phóng thích ra ngoài.

"Em học ai vậy hả....." Lê Sóc nhũn người mà dựa vào hắn, tâm trí vẫn còn trong dư âm của cơn cực khoái vừa rồi. Triệu Cẩm Tân phía dưới vẫn chưa xong, hai má đỏ ửng. Hắn nghe thắc mắc của Lê Sóc, suy nghĩ nữa ngày rồi ngượng ngùng kéo anh sát lại nhẹ nhàng nói lời âu yếm, mặt Lê Sóc cũng nhanh chóng đỏ lên giống Triệu Cẩm Tân, anh nhẹ nhàng đẩy đối phương ra, quát khẽ: "Chỉ học xấu là nhanh!"

Triệu Cẩm Tân bướng bĩnh như trẻ con, nhìn bộ dáng đã nghiện còn ngại của Lê Sóc khiến dục hỏa trong hắn càng cháy mãnh liệt hơn. Hắn không thèm quan tâm lời trách móc kia, vẫn cứ quấn quýt lấy anh, miệng lặp đi lặp lại: "Anh trai tốt, Lê thúc thúc...", Ngón tay không an phận sờ xuống nơi riêng tư của anh, ấn ấn vào cái miệng nho nhỏ kia. Lê Sóc bị hắn sờ soạng đến choáng váng cả đầu, vợ chồng dù sao vẫn phải làm chuyện chăn gối, anh cũng muốn vậy, dù cho "chuyện chăn gối" này khác quá xa so với tưởng tượng ban đầu của anh......

Lê Sóc cũng không giãy giụa nữa, nơi ấy của anh nhanh chóng truyền đến tiếng nước. Lê Sóc quỳ gối trên tấm nệm, hai cánh mông trắng tuyết bị kẻ kia nắm trong tay, chính giữa là một cây gậy thô to đỏ tía ra ra vào vào mang theo chất lỏng trong suốt kèm chút máu. Triệu Cẩm Tân tuy rằng không có kinh nghiệm, cũng chẳng được nhẹ nhàng, nhưng tư chất của hắn ở mảng này cũng được trời phú cho, gậy thịt thô to tấn công liên tục làm Lê Sóc sung sướng đến dục tiên dục tử. Theo động tác ra vào côn thịt, mông Lê Sóc chảy đầm đìa dâm thủy, những tơ máu đỏ lúc đầu cũng không còn nữa, anh mở rộng hai chân, đong đưa vòng eo, vẻ mặt mê đắm ngập tràn, cắn lấy chăn mà rên rỉ. Trận đưa đẩy điên cuồng khiến thanh âm anh nghẹn ngào, như thể muốn chết dưới thân Triệu Cẩm Tân vậy.

"Chuyện vợ chồng" thế này cũng xem như hợp lý đi, trong lúc thần trí mơ hồ anh thầm nghĩ vậy. Chẳng rõ bao lâu trôi qua, Triệu Cẩm Tân ở sau áp chế mông anh phun ra nuốt vào hung khí thô to của hắn, ấn chặt thắt lưng, từ dưới xỏ xuyên lên, tốc độ càng lúc càng nhanh, đến khi đâm vào chỗ sâu nhất cơ bắp trên người hắn căng ra thúc thật mạnh thêm vài cái rồi bắt đầu bắn tinh.

"A........." Bị bắn bên trong khiến Lê Sóc vô cùng mẫn cảm, anh rên rỉ kẹp chặt hai chân, tinh dịch phun đến nơi rất sâu, làm anh có ảo giác tiến vào cả dạ dày. Vách ruột bị kích thích mạnh, anh giãn chân ra một chút, phía trước run rẩy hệt núi lửa phun trào, cả người vô lực nhũn ra mà ngã xuống giường.

Đã tiến triển đến bước này khiến cuộc sống hai người càng thêm khắng khít, trừ việc tên quỷ nhỏ ngọt ngào này hầu như ngày ngày đều bám dính lấy anh cả ở bên ngoài, thì mọi việc có thể nói vô cùng mỹ mãn.

Thẳng đến ngày phu phu hai người cùng nhau ra đồng cày cuốc.

Triệu Cẩm Tân tuy rằng ngốc nghếch nhưng bù lại thể lực vô cùng tốt, còn biết nghe lời, chỉ đâu thì đánh đó. Da dẻ hắn trắng nõn nhợt nhạt làm Lê Sóc sợ hắn phơi nắng sẽ gặp chuyện không hay, nên còn trang bị "võ trang hạng nặng" gồm mũ rơm, áo khoác cho hắn để ra "trận". Giữa trưa thời tiết rất nóng, Triệu Cảm Tân kêu la quần áo dày khó chịu quá, không chịu mặc nữa. Lê Sóc đành cầm áo khoác giúp hắn, để hắn làm việc dưới một gốc cây to có bóng râm che.

Đến khi Lê Sóc thấm mệt, muốn ra tán cây hóng mát cùng Triệu Cẩm Tân, anh thấy tên trọc phú Thiệu Quần, thân đeo đầy vòng vàng óng a óng ánh, hình như bọn họ đang nói cái gì đó, biểu cảm trên mặt Triệu Cẩm Tân lúc này anh chưa bao giờ thấy qua, vô cùng lãnh khốc.

"Sao em vẫn còn giả bộ thiểu năng thế, sắp chẳng phân biệt được rồi đấy, mau chóng ly hôn rồi đem cửa tiệm của hắn về đi." giọng nói thiếu kiên nhẫn của Thiệu Quần vọng ra.

"Anh thì biết cái gì, Lê Sóc quả nhiên là báu vật hiếm có, cái gì cũng chiều chuộng em hết, em còn chưa chơi đủ đâu."

"Keng." Âm thanh cái cuốc trên tay Lê Sóc rơi xuống đất.

Khúc truy thê nè:

Truy được hay không mời chư vị phát huy trí tưởng tượng ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#ttt