Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Hôm nay, 7 củ khoai có show quay của công ty nên đã xuất phát từ sớm và đư nhiên là có Joyce đi cùng rồi! Hai người này luôn bí mật yêu nhau chỉ có 6 củ khoai với ba mẹ hai bên biết thôi, tin đồn cũng nguội lâu rồi! Joyce đi theo lần này với danh nghĩa cổ đông công ty đi xem thôi!
Staff:
Hôm nay chúng ta sẽ quay ở ngoại ô.
🐻:
Đi sớm thế! Em muốn ngủ!
🐰:
Cho tớ nằm(HTL kéo tay Trương ca ra nằm như đúng rồi. Thường như vậy thì rất bình thường rồi nhưng hôm nay có người không vui đó)
🐿:
Con thỏ nhà em này!(anh đẩy HJL qua gấu nhỏ)
🐰:
Anh bị gì vậy? Em muốn ngủ mà(quay qua khóc với gấu nhỏ)
🐻:
Hảo hảo! Qua đây !
Tường ca rén cam đâu rồi ấy nhỉ
🐿:
Anh say xe lên trên ngồi!
(Staff kiểu: ủa bth nó là đứa ngủ nhiều nhất í say chỗ nào)
Anh nhảy tọt lên chỗ Joyce ngồi!
🐿:
Anh ngồi đây được không nhỉ?
Joyce:
Ừm
(Staff: wtffffff cứu! Cái gì vậy???? )
🦊:
Ayooooo! Mã ca em ngồi đây được không nhỉ?
🐴:
Ừm
🐟🐺🐰🐻:
Em cũng muốn!!!!!
TCN:
Mọi người kì ghê!
Staff:
Hai đứa quen nhau đúng không?
🐿:
Da...dạ
Staff:
Shhhh chỉ có chúng ta biết thôi nhá! Truyền ra không hay đâu!
🐿:
Dạ!
Staff:
Cứ thoải mái anh set up góc quay cho!
Joyce:
Cảm ơn anh ạ
Staff:
Vâng thưa tiểu thư!
Joyce:
Anh đừng gọi em vậy! Gọi em Joyce đi ạ!
Staff:
Vâng!
TCN:
Anh nói chuyện với VỢ em hơi lâu rồi đó!
Staff:
Anh mà em cũng ghen!
TCN:
Sớ!
2 tiếng sau!
Staff:
Tới nơi rồi!
Chúng ta chia phòng nha!
🦊:
Anh chung phòng với em nha thỏ nhỏ?
🐻:
Ơ?
🐴:
Ơ?
🐰:
Hảo!
🐻;
Thế em chung phòng với Trương ca với Mã ca!
🐴🐿:
Hảo!
🐟🐺:
Hảo!
Staff:
Vậy được rồi! Mai 9h sáng tập hợp tại đây!
All:
Hảo!
Staff:
Tiểu thư!
Joyce:
Anh lại nữa rồi!
Staff:
Anh xin lỗi! Hehe phòng em ở kế phòng ba người đó nha!
Joyce:
Dạ!
TCN:
Anh đói bé ơi!
🦊:
Còn quay mà!
🐿:
Em quên!
Joyce:
Anh chuyển cảnh hộ em!
Staff:
Hảo!
Joyce:
(Khí chất bá tổng của cô gái 17 tuổi phá tang khi ở kế anh người yêu. Bây giờ Joyce đang là chủ tịch tập đoàn Giang thị do là cômg ty gia đình nên cô nắm 80% cổ phần còn lại là của ba mẹ cô. Tuy mới 17 tuổi nhưng cô đã lãnh đạo công ty đi lên theo từng ngày, cô rất có tiếng nói trong thời đại phong tuấn)
Hảo! Bảo bối em nấu cho anh ăn chịu không(cô ôm cổ anh lắc lắc đầu cười tươi nói. Anh thì ôm eo cô gương mặt sủng hơn gì í)
TCN:
Anh muốn ăn cơm em nấu!
Joyce:
Hảo! Anh mệt rồi đúng không? Đi ngủ đi! Lát em gọi!
TCN:
Hog anh muốn nấu với em!
Joyce:
Không nghe đúng không?(cô nhìn anh với vẻ mặt bá tổng )
TCN:
Bé hết thương anh rồi! Huhu
Joyce:
Hết nói nổi! Lại đây phụ em!
TCN:
Hehe bảo bối!
Staff:
Ngày nào cũng phải ăn cơm chó à?
Quay qua thì thấy 3 nhà kia tay trong tay ôm nhau coi phim! Không thèm trả lời!
Staff:
Haizzzz vẫn là tôi ăn cơm chó!
🐴:
Anh mau kiếm người yêu đi!
Staff:
Kệ anh!
Trong bếp cũng 30p rồi! Cá nhỏ nói muốn ăn màn thầu liền kêu Văn ca
🐟:
Văn Ca! Anh muốn ăn màn thầu! Làm cho anh!
🐺:
Hảo!
Sói chạy xuống bếp chả thấy Trương ca làm gì chỉ đứng ôm Joyce từ sau rồi nhìn Joyce làm! Hèn gì lâu muốn chết nãy giờ.
🐺:
Xin lỗi! Nhưng mà bé nhà em muốn ăn màn thầu!
Joyce:
Anh cứ làm đi ạ!
Anh đi ra(nhìn TCN)
TCN:
Anh muốn ở với bé thôi à!
Joyce:
Đi ra đi(anh bĩu môi chạy ra ngoài)
TCN:
Đinh ca!
🐴:
Vợ anh đang tắm!
TCN:
Sớ!
1 tiếng sau màn thầu cũng xong, cơm cũng xong! Nhưng đang định ngồi ăn cơm thì có cuộc họp gắp nên Joyce ở phòng khách họp!
Joyce:
Mọi người ăn trước đi khỏi đợi em!
Tống Á Hiên:
Vậy lát chị dâu qua ăn nha!
Joyce:
Dạ!
Cuộc họp nói về mai Joyce phải đi công tác! Họp chỉ có 10p, đa phần là báo cáo tình hình công ty thôi
Joyce:
Mai em phải đi công tác á! Mọi người ở lại quay thuận lợi!
All:
Hả!
Thỏ:
Chị dâu đi hết vui rồi! Không ai tâm sự với em hết!
Đinh ca:
Đúng vậy! Hong ai cho anh tâm sự rồi!
Mã ca:
Em đi bao lâu?
Joyce:
Chắc tầm 3-4 ngày ạ!
TCN:
Bé đi rồi! Hong muốn!
Joyce:
Ngoan đi mà!
Sáng mai mới 7h tài xế đã tới đón Joyce

Trương ca ca!
7:05

Anh dậy rồi ăn đồ ăn sáng nha! Em có làm để ở trong bếp á!

8:00

Anh mới dậy! Cảm ơn bé! Bé đi sớm thế!

Em vừa đáp máy bay nè! Mệt chết luôn á

Ăn sáng chưa đó?

Trợ lí có mua cho em rồi!

Cẩn thận đó!

Em có cuộc họp! Có ông chủ các anh này!

Hèn gì lần này Phi ca không đi quay chung! Em họp đi!

Yêu anh!

Yêu em!

12:00

*reng**reng*

Joyce:
Anh yêu!
Đinh ca:
Trương Chân Nguyên bị té rồi em! Đang đi bệnh viện xem!
Joyce:
HẢ? CÁI GÌ EM VỀ LIỀN!
Đinh ca:
Chuyện nhỏ thôi! Có gì anh báo em lo việc của em đi!
Joyce:
Hức...hu...hức
Đinh ca:
Sao lại khóc?
Joyce:
Em về không được! Mai có cuộc họp quan trọng!
Đinh ca:
Anh chăm sóc cho anh ấy hộ em mà!
Joyce:
Em cảm ơn ạ!

14:00
Trương ca ca!

Anh sao rồi!

Anh chỉ bị trật tay thôi à!

Em lo chết đi được! Khi nào mới khỏi!

Anh hết đau lâu rồi! Mà tại ngủ quên!

Ăn uống đầy đủ vào!

Ừm! Nhớ em chết mất! Em xong chưa!

Em đang ăn cơm với ba mẹ!

Có cô chú nữa hả?

Cuộc hợp cổ đông nên có á!

Nhớ em quá à

*reng*(facetime)

Joyce:
Anh có sao không
TCN:
Anh không sao!
Joyce:
Ba mẹ em nè!
TCN:
Con chào cô chú!
Ba Joyce:
Sao lại để bị thương thế con rể tương lai?
Vì đang ở phòng khách nên có đủ 6 người còn lại!
🦊🐻🐟🐺🐴🐰:
CON RỂ TƯƠNG LAI
TCN:
SHHHH! Ba Joyce đó!
Dạ con không cẩn thận í!
Mẹ Joyce:
Tụi con chơi vui không? Cô chú cố tình sắp xếp cho tụi con đó
🦊:
Tụi con vui lắm luôn! Nhưng Trương ca nhớ ai đó thúi ruột òi!
Ba Joyce:
Người ta nhớ con mà ngồi đó lo ăn hoài!
Joyce:
Hảo hảo!
Bảo bối! Còn đau hong?
TCN:
Hog bé! Em ăn nhiều chút!
All:
Ọeeee!!
Joyce:
Anh ăn cơm chưa?
TCN:
Anh chưa!
Joyce:
Sao chưa ăn nữa? Anh không quan tâm bản thân được một xíu nào hả?
(Joyce giận vì TCN đã bị thương còn không chịu ăn cơm. Nên cô cúp máy luôn rồi! Không phải giận rồi nhõng nhẽo đâu, cô đang gọi đầu bếp qua chỗ mấy anh quay nấu đồ ăn thôi)
*reng*
TCN:
Anh xin lỗi mà! Bé giận hả?
Joyce:
Không có!(hai chữ đúng hai chữ)
TCN:
Thế là giận rồi!
Joyce:
Em nói không!
TCN:
Thế sao nãy bé cúp máy anh!
Joyce:
Em nói không!
Mẹ Joyce:
Được rồi! Hai cái đứa này!
Ba Joyce:
Nó kêu đầu bếp qua nấu ăn cho con đó! Chứ không giận đâu!
TCN:
Dạ
Bảo bối thật tốt!
Khi nào em về á! Nhớ em sắp chết rồi!
Joyce:
Chắc mai xong em về sớm!
TCN:
Anh phải tập vũ đạo rồi!
Joyce:
Đi đi! Cẩn thận đó!
TCN:
Anh không muốn cúp máy!
Staff:
Làm như không gọi được nữa không bằng! Đi tập đi ông tướng. Thầy vũ đạo đợi em kìa!
Joyce:
Đi tập đi! Tập xong gọi em!
TCN:
Yêu em!
Cúp máy thì Trương Chân Nguyên đi tập vũ đạo. Sau đó thì có gọi Joyce nhưng cô không bắt, anh lo sầu não nhưng nghĩ vì công việc nên thôi!
Lúc cô ở với anh là một cô người yêu bé bỏng được anh sủng nịnh hết mức. Nhưng khi ở ngoài lại là nữ tổng tài bá đạo. Lạnh lùng sát khí. Chỉ có trợ lí cô biết bên trong cô như nào thôi vì trợ lí là bạn thân của Joyce. Bình thường như vậy thôi chứ thật ra cô có rất nhiều bảo vệ đi bên cô, họ đều là những sát thủ nối tiếng! Vì lúc nhỏ cô đã bị bắt cóc nên từ đó đên giờ luôn có người đi theo.  Việc này rất bị mật không có ai biết, kể cả TCN.
Trợ lí:
Bạn trai yêu dấu của m gọi này!
Joyce:
Chết! Nãy họp quên bắt máy!
Trợ lí:
Gì z gái?
Có người gõ cửa bước vào cô trợ lí liền đổi giọng.
Thưa chủ tịch! Cuộc họp ngày mai đã dời lại theo lời chủ tịch dặn bà 10p nữa sẽ bắt đầu!
Joyce:
(Cô phủi tay kêu người mới bước vào)
Lấy tôi một ly cà phê!
Ng kia:
Vâng! Thưa chủ tịch!
Cuộc họp kết thúc thì cũng 11h khuya rồi! Cô quyết định bay qua Trương Chân Nguyên luôn. Coi như bất ngờ nho nhỏ cho anh. Đáp máy bay thì cũng đã 1h sáng rồi. Sợ mọi người tỉnh nên cô nhẹ nhàng vào nhà thì thấy Trương Chân Nguyên đang ngồi coi phim!
Joyce:
Sao anh chưa ngủ nữa?
TCN:
Anh nhớ em quá bảo bối! Anh ngủ không được(anh chạy tới ôm Joyce vào lòng)
Joyce:
Thế đi ngủ nhá?
TCN:
Hảo(anh bế cô vào giường )
Joyce:
Đừng bế em! Anh đang đau lưng mà!
TCN:
Không sao!
Joyce:
Nhìn em nè( cô xoay mặt TCN qua)
Làm ơn đừng hiểu chuyện trước mặt em! Em muốn anh là Trương Chân Nguyên ca ca của em thôi. Em biết anh đau lưng lắm rồi! Nhưng sao không nói em nghe? Anh coi em là cả thế giới! Em cũng vậy anh là cả thế giới của em. Nên em xin anh nói thật cho em biết đi đừng chịu đựng một mình! Anh đau lắm đúng không? Nhìn anh như vậy em còn đau hơn! Xin anh đừng quan tâm em trước! Mà hãy quan tâm bản thân mình đi! Em biết anh yêu em và em cũng vậy! Bảo bối!(TCN sắp khóc rồi!)
TCN:
Bảo bối anh xin lỗi!
Joyce:
Có anh thật tốt!
TCN:
Yêu em lắm luôn í bảo bối!
Joyce:
Em biết anh chịu khổ nhiều rồi! Nhưng anh yên tâm! Em sẽ không để ai bất công với anh đâu!
TCN:
Sao anh có cảm giác em là bá đạo tổng tài thế nhờ
Joyce:
Đâu có!
Joyce:
Em muốn ôm ôm
TCN:
Tiểu bảo bối(anh ôm cô vào lòng như đang ôm cả thế giới vậy đó)
Joyce:
Mệt chết em rồi!
TCN:
Bảo bối lợi hại nhất!
Joyce:
Tay anh hết đau chưa?
TCN:
Anh hết rồi!
Nhớ em quá bảo bối!
Joyce:
Em cũng vậy!!!!!
Cứ ôm nhau rồi ngủ tới tận trưa! Hôm nay kết thúc chương trình rồi nhưng mà Joyce kêu là để mấy anh ở lại chơi, lời Joyce nói ai dám cãi nên ở lại thôi.
HJL:
Chị dâu ơi!
Joyce:
Ơi! Em đây!
HJL:
Nhớ chị lắm luôn!
🦊🐴🐺🐟🐻:
Anh cũng vậy!
🐿:
Bồ em mọi người ơi!
All:
Giữ vợ quá hen!
Joyce:
Mấy anh muốn  đi chơi đâu hong?
🐟🐰:
Em muốn đi Quảng Tây!
Joyce:
Hảo! Sắp tới mọi người có Chương trình mới á!
🦊:
Ctr gì á!
Joyce:
Du lịch Quảng Tây cùng TNT
All:
Wow
______
Viết xong thấy nó nhảm quá mng. Chắc mình viết trà xanh hay gì đó cho nó kịch tính nhỉ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top