Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3: Marathon cuối tuần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng chủ nhật đẹp trời


"Alooooo"-Lan Ngọc mắt nhắm mắt mở ngáy ngủ bắt máy


"Cháu yêu của nội còn ngủ hã?"



"Có chuyện gì không nội?"


"Nội định lát nữa sẽ đến thăm cháu dâu,cháu cho nội cái địa chỉ nhà của cháu dâu đi"


"HẢ?? N...nội...nội đến....đến đó làm gì?"-Lan Ngọc đá tung chăn bật dậy


"Ta nhớ cháu dâu quá muốn đi thăm thôi"


"Cô...cô ấy...cô ấy nói lát nữa sẽ đến nhà cháu rồi hai đứa đi ăn,bà nội hôm khác thăm đi nhé?"


"Thế à?Thế nội qua nhà cháu rồi ba chúng ta cùng đi ăn"


"What??OMG..."


"Thôi chờ bà 1 lát bà qua ngay"


Tút...tút...tút


"Alo nội à alo"- Lan Ngọc bất lực thét lên


"Chết... chết thật rồi"-Lan Ngọc vội lục tung tìm điện thoại


"Bắt máy đi mà,bắt máy đi"-Lan Ngọc bấn loạn cắn móng tay đi qua đi lại vòng vòng


"Alo. Mới sáng sớm hà"-đầu dây bên kia Vỹ Dạ bực mình trả lời


"Em đang ở đâu?"


"Cô hỏi làm gì?"


"Em đang ở đâu cũng được,đến nhanh chung cư Paradise lầu 6 phòng 609 cho tôi"


"Tôi tới đó làm gì?"-*ngơ ngác*


"Aishhh bà nội định đến nhà em mà đến đó nhỡ gặp ba mẹ em thì sao,nên tôi nói là em sẽ đến ăn cùng tôi"


"CÁI GÌ? Bà... Bà nội đến á?Được rồi,biết rồi tôi tới ngay"


Nói xong Vỹ Dạ vội phóng ngay xuống chiếc ghế sofa êm ái với bộ phim yêu thích của mình phi ngay đến chung cư của Lan Ngọc.Còn người kia cũng không thoải mái gì,vội vơ lấy quần áo phi nhanh vào phòng tắm


20 phút sau


"Dạ ơi ở đây này"-Lan Ngọc gọi khi thấy Vỹ Dạ đang hối hã chạy tới.Vì nóng lòng quá nên sau khi tắm xong,cô phi một mạch xuống chung cư đứng đợi


"Nội.....nội đâu?"-Vỹ Dạ vừa nói vừa thở hổn hển


"Nội chưa đến"


"Ôi trời ơi...tôi chết mất"


"Em xem em kìa mồ hôi không hà"-*lấy khăn giấy ra lau dùm*


"À...ờ tôi làm được"-*giật lấy khăn giấy*


"Cảm ơn em nhé vì đã đồng ý giúp tôi"


"Không cần cảm ơn tôi,vì tôi thương bà nội cô thôi"

Vừa lúc đó,1 chiếc xe hơi sang trọng vừa đỗ xuống,Vỹ Dạ nhanh chóng ổn định nhịp thở vội vã ôm chặt lấy Lan Ngọc.Bàn tay nhỏ nhắn thoan thoát ôm ngang eo làm Lan Ngọc như có một dòng điện chạy qua người


"Ôi cháu dâu à"-bà nội hớn hở bước xuống xe


"Dạ cháu chào nội"-Vỹ Dạ lễ phép cúi gập người


"Ta nhớ cháu quá"


"Dạ cháu cũng nhớ nội và bác lắm ạ"


"Nội quên mất cháu rồi à?"-Lan Ngọc phụng phịu


"Cháu lớn rồi mà cứ như con nít ấy.Cháu dâu à cái tên này tính tình y hệt con nít chắc nó làm nũng với cháu lắm phải không?"


"Dạ không đâu ạ.Nhưng cháu thấy...Lan Ngọc làm nũng rất dễ thương ạ hơ hơ"-Vỹ Dạ cười như mếu


"Chỉ có cháu dâu mới chịu được cháu thôi Ngọc à"-bà nội chỉ vào mặt Lan Ngọc mắng yêu


"Tất nhiên rồi,vì thế nên tụi cháu mới hạnh phúc vậy nè.Em nhĩ?"-Lan Ngọc ôm chầm lấy Vỹ Dạ rồi dùng chiếc mũi xinh xắn của cô cọ cọ vào mái tóc người bên cạnh


"Ờ ờ...đúng đúng hê hê"- Vỹ Dạ cười tươi nhưng trong lòng như có ngàn đốm lửa giận ... Đúng là tên lợi dụng mà


"Nè đừng có mà lợi dụng nghe chưa?"- Vỹ Dạ cắn răng thì thầm trong khi gương mặt rất ư là dễ cưng đang cười


"Nội nhìn kìa"-Lan Ngọc thì thầm lại


"Hơ hơ nội à nội có mệt không ạ?Hay lên nhà ngồi nhé"


"Cháu dâu đi siêu thị với nội mua ít đồ về nấu được không?Nội muốn ăn thử món cháu dâu nấu"


"Dạ tất nhiên là được rồi"


Siêu thị


"Nè sao em lại lôi cái này ra hoài vậy?"-Lan Ngọc mếu máo hét lên


"Mua đồ ăn đi,sao mà mua toàn kẹo vậy?"- Vỹ Dạ miệng vừa nói tay thì vừa lôi ra


"Kẹo này ngon mà.Đừng mà...em đừng lôi ra nữa"-Lan Ngọc mếu máu nắm tay Vỹ Dạ lại


"Bỏ tay ra cắn cho phát bây giờ,ăn kẹo cho sún hết răng đi"


"Đừng mà em.....đừng lôi ra"


Cả hai người thì cứ lôi ra,người thì cứ bê vào làm bà nội đứng từ xa nhìn cũng thấy chóng mặt.Nhưng đâu đó 1 nụ cười hạnh phúc hiện lên trên gương mặt già nua theo năm tháng


"Hai cháu của ta dễ thương thật"


Chung cư Paradise 12h30 P.M


"Ôi cháu dâu nấu ăn ngon quá"-bà nội nói khi đã no căng bụng


"Nội thích không ạ?"-Vỹ Dạ cười nói


"Thích lắm luôn ấy,cháu dâu nấu ăn rất ngon"


"Nội thích thì khi nào có dịp cháu lại nấu cho nội ăn"


"Cháu dâu ngoan quá,thôi bà về đây chủ nhật phải cho hai cháu tự do chút chứ hehehe"


"Bà nội này..."-Lan Ngọc ngượng ngùng bĩu môi


"Thôi bà về nhé,không cần tiễn đâu"


"Dạ tụi cháu chào nội.Nội về cẩn thận ạ"-và khi cánh cửa kia khép lại...


"Trời ơi trời ơi... căng thẳng chết mất"-Vỹ Dạ ngồi phịch xuống ghế sofa


"Em làm tốt lắm"-Lan Ngọc cười cười


"Tôi có ca làm buổi chiều thôi tôi về đây"


"Để tôi đưa em về"


"Không sao tôi về một mình được mà"


"Mà này..."-Lan Ngọc gọi


"Hửm??"


"Em...dọn sang đây ở được không?"


"Cái gì???"


"Bên cạnh còn 1 căn chưa có ai ở"


"Đột nhiên cô kêu tôi dọn qua đây làm gì?Ba mẹ tôi chưa chắc đã cho đâu"


"Bà nội sẽ còn có ý định muốn đến nhà thăm em như hôm nay,không lẽ cứ mỗi lần như thế tôi đều nói lý do như sáng nay rồi cái tình trạng em phi như bay đến đây nữa"- nhớ đến hình ảnh Vỹ Dạ lúc sáng chợt Lan Ngọc thấy xót trong lòng


"Tôi biết nhưng..."


"Cứ để tôi lo được không?"


"Haizzz thôi từ từ tính đi,tôi phải về đây còn đi làm nữa"


Một chiếc xe hơi bóng loáng đang đậu trước cửa hàng gà rán quen thuộc,một dáng người cao gầy và phong độ từ trên chiếc xe hơi sang trọng bước xuống


"Xin chào quý khách"-ông bà chủ niềm nở chào hỏi


"Dạ quý khách dùng gì ạ?"


"Xin hỏi...đây có phải là nhà của Vỹ Dạ không ạ?"


"Đúng rồi,nhưng con bé đi làm rồi,xin hỏi cô đây là..."


"Dạ chào bác,con xin tự giới thiệu con là Ninh Dương Lan Ngọc người yêu của Vỹ Dạ ạ"


"Hả??? Người... Người yêu á???Ơ mời...mời ngồi"


"Con và con bé nhà bác...quen nhau khi nào sao bác chẳng nghe nó nói gì cả?"


"Dạ cũng lâu rồi ạ,chắc là Vỹ Dạ ngượng nên không nói ạ.Hôm nay con đến đây để thưa với hai bác một chuyện ạ"


"Chuyện gì thế con?"- ông bà Lâm có vẻ bối rối nhìn nhau


"Dạ con còn một căn hộ ở chung cư Paradise ạ.Vì thấy Vỹ Dạ đi làm quãng đường khá là xa mà con lại bận quá nhiều việc của công ty nên không thể đưa dón em ấy.Nên con mong hai bác chấp nhận để Vỹ Dạ dọn qua căn hộ đó ạ"


Ông bà Lâm cứ thế nhìn nhau chẳng biết nên nói gì


22h30 khi Vỹ Dạ tan làm


"Ôi một ngày mệt mỏi"-Vỹ Dạ vừa bước xuống xe buýt,đang đi bộ gần tới nhà thì thấy một chiếc xe hơi quen thuộc đang đỗ gần đó


"Cái xe này nhìn quen thế nhĩ?*5 giây load lại bộ nhớ* Ninh Dương Lan Ngọc???A~~~không phải chứ?"-Vỹ Dạ  lật đật chạy một mạch về nhà,sau ngày hôm nay chắc cô thành vận động viên điền kinh mất


"Trời... cái gì thế này?"-Vỹ Dạ vừa bước vào nhà đã thấy 1 cảnh tượng hãi hùng

"Con rễ Ninh uống nữa đi nào,cạn ly"-tiếng ông Lâm oang oang cả quán


"Ba, ba đang làm gì vậy?"-Vỹ Dạ giật lấy ly rượu từ tay ông Lâm


"Con gái về rồi đó hã?Hahah trả đây cho ba coi"-ông Lâm lảo đảo giật lại ly rượu tên tay Vỹ Dạ


"Ba vợ à uống tiếp nào. Con mời ba vợ một ly"- Lan Ngọc giọng lè nhè hét to


"Trời ơi đứng lên đi về nhà coi.Ây dza nặng quá"-Vỹ Dạ vội kéo Lan Ngọc đứng dậy


"Chưa uống xong mà hức,nào ba vợ hức cạn ly"


"Con rễ hức cạn ly"


"Ôi hai cái người này.Mẹ à"-Vỹ Dạ vất vả gọi to


"Gì thế gái???Mẹ đang bận chiên gà cho khách có gì nói lẹ lên"


"Chuyện này là sao?"-Vỹ Dạ chỉ vào hai người đang say bí tỉ nằm la liệt trên bàn


"Haizz để sau hẳn nói đi,bận quá nè"


"Con đưa cô ta về,mẹ trông ba nhe"


"Được rồi đi nhanh còn về nhe gái"


"Uống đi hức cạn ly nào ba vợ"-Lan Ngọc hét toáng lên khi đã ra tới đầu ngõ


"Uống uống cái gì?Nặng chết đi được. Ai là vợ mấy người mà kiu ba tui bằng ba vợ.Đi cho đàng hoàng dzùm cái coi"

"Vỹ Dạ..Lâm Vỹ Dạ à hức là em đó hã?Sao mà dễ thương quá vậy nè? Heheh uống với Ngọc nha hức" - Lan Ngọc vừa nựng nựng cái mặt Vỹ Dạ vừa nói


"Ơi là trời...say quá rồi bớt nói nhảm coi"


"Em là đẹp nhất luôn đó hức giận mà sao em đẹp quá hức vậy hã?"


"Im cái miệng cô lại coi"

"Lâm Vỹ Dạ là đồ dễ thương hức đồ dễ thương chỉ riêng của Ngọc"


"Im ngay cho tôi, đứng cho đàng hoàng. Nặng chết đi được"


Chung cư Paradise 24h


"Hôm trước có vào rồi mà mật khẩu là gì ấy nhĩ?"-*ngơ ngác*


"À sinh nhật cô ta"-Vỹ Dạ vội bấm bấm


"Cho thêm hức 1 chay rượu đi"-Lan Ngọc lại hét lên, hai tay cứ hươ đi hươ lại trong khi Vỹ Dạ thì chật vật vì phải đỡ Lan Ngọc vào nhà


"Im miệng coi về nhà rồi nè.Ui da cái vai tôi"-*quăng xuống sofa*


Sau khi lấy khăn lau mặt và lấy chăn đắp cho Lan Ngọc xong,Vỹ Dạ định rời đi thì bị một bàn tay ai đó nắm lại


"Xin lỗi em...xin lỗi em Vỹ Dạ "-Lan Ngọc nói trong cơn say


"Sao cô ta lại xin lỗi mình?"- Vỹ Dạ nghe nói đến tên mình nên đành nán lại lắng tai nghe


"Xin lỗi!!!vì đã kéo em vào những chuyện rắc rồi của gia đình tôi,đã cho em phải khó xử vì tôi.Tôi luôn trốn tránh vấn đề kết hôn nhưng tôi không muốn bà tôi phải buồn vì đứa cháu duy nhất này,nên tôi đã nói em là bạn gái của tôi.Thật sự xin lỗi em.Tôi không muốn làm ai phải tổn thương,tôi không muốn đi theo vết xe đỗ của ông ấy,tôi sợ tôi là con gái của ông ấy nên tôi sẽ giống ông ấy.Tôi....không muốn"-bàn tay Lan Ngọc trượt khỏi tay Vỹ Dạ rồi ngủ say.Như hiểu được phần nào những gì Lan Ngọc nói,Vỹ Dạ nhẹ ngồi xuống đặt bàn tay đó vào trong chăn rồi vuốt những lọn tóc lòa xòa ra khỏi mặt Lan Ngọc


"Tôi đã không biết cô có nhiều tâm sự đến như vậy.Ngủ ngon nhé,tôi sẽ giúp cô mà"


Khi Vỹ Dạ rời đi mà không hay biết rằng đằng sau cánh cửa đó...một giọng nói khẽ thốt lên trong màn đêm tĩnh lặng


"Tôi yêu em Lâm Vỹ Dạ,tôi xóa bỏ quy luật vì em....có được không?"






Tobe Continue

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top