Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 7: Vợ~~ Ngọc muốn một "đội bóng"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

KHUYẾN CÁO:
1.CHUẨN BỊ VÀI BỤM MUỐI NẾU SỢ TIỂU ĐƯỜNG
2. CHUẨN BỊ KHĂN NHÉT MIỆNG LẠI NẾU SỢ PHÊ KHI ĐỌC TRUYỆN RỒI TỰ PHÁT RA TIẾNG... À NHẦM.. SỢ CƯỜI LỚN TIẾNG
THANH KIỀU SÔ MỚT~~~~~






Một tháng sau,đám cưới long trọng được diễn ra tại 1 bãi biển ngoài trời vùng ngoại ô Thành Phố. Một đám cưới đẹp như mơ được diễn ra dưới sự chứng kiến của gia đình 2 bên và các vị khách quý


"Em hạnh phúc không? - Lan Ngọc ghé vào tai Vỹ Dạ hỏi nhỏ khi cả 2 đang mời rượu quan khách


"Tất nhiên rồi,còn Ngọc thì sao?"


"Chỉ cần có em,Ngọc lúc nào cũng hạnh phúc"


"Đáng ghét"


"Nè!!Lát nữa á...Ngọc muốn....muốn có....1 đội bóng"- Lan Ngọc nhìn vợ cười nham hiểm


"Nè ai mà đẻ nổi chứ"-thì thầm


"Vì Ngọc em cố gắng nha vợ"


"Phụ đẻ đi"


"@@"


"Không được chứ gì?Vậy thì đừng ép em"-Vỹ Dạ nheo mũi Lan Ngọc cười đắc thắng


Tối hôm đó (Au:muhahahahah *cười nham hiểm*)


"Vợ đi tắm trước đi"


"Em biết rồi"


Trong thời gian Vỹ Dạ đang tắm,Lan Ngọc ở ngoài cứ hì hụt rãi đều những cánh hoa hồng khắp phòng,còn gọi thêm 1 chay rượu hạng sang


"Em tắm xong rồi Ngọc đi tắm đi"-Vỹ Dạ từ phòng tắm bước ra nói


"Tuân lệnh vợ,à mà...em không được ngủ trước đó nha"-nói xong Lan Ngọc chạy tọt vào phòng tắm,vừa tắm làm sao cho nhanh lại vừa nghĩ làm sao ra ngoài với 1 dáng vẻ thật cool


"Vợ à Ngọc tắm...ơ hix hix em ngủ rồi đó hã???Không chịu đâu"-Lan Ngọc dậm chân thùm thụp còn người kia thì mệt mỏi cả ngày nên ngủ say như chết


"Vợ à~~~~Lâm Vỹ Dạ"- Lan Ngọc nhẹ leo lên giường gọi khẽ


"Thức đi mà vợ"-*lay lay*


Vỹ Dạ thì nhẹ nhàng xoay người đối diện Lan Ngọc nhưng mắt vẫn nhắm nghiền không chịu thức


"Hix hix thức đi mà vợ à,đêm đầu tiên cơ mà,không chịu đâu không chịu đâu"-Lan Ngọc đạp đạp lên giường


"Ưm Ngọc làm gì vậy?"-Vỹ Dạ mắt nhắm mắt mở ngáy ngủ hỏi


"Ngọc nói em chờ Ngọc tắm xong mới được ngủ mà"-*bĩu môi*


"Xin lỗi nha,em buồn ngủ quá,thôi ngủ đi nha"-Vỹ Dạ xoa xoa lên mặt Lan Ngọc nhằm để đứa trẻ đó bớt giận


"Aishhh lại ngủ,được rồi tui phá cho coi nè"- Lan Ngọc gian tà suy nghĩ


*Chụt*-hôn trán


"..."


*Chụt*-hôn mũi


"..."


*Chụt*-hôn má


"..."


*Chụt*-hôn môi


"Chồng hư quá phá em hoài nha"-Vỹ Dạ ôm cổ Lan Ngọc kéo vào một nụ hôn thật sâu đến khi cả 2 đều sắp cạn hết oxy


"Cho chồng 1 đội bóng nhanh lên"-*kéo chăn phủ kính đầu"


WARNINGGGGGGGGGGG


Lan Ngọc nhẹ nhàng cởi bỏ chiếc váy ngủ mỏng manh rồi lần lượt đến chiếc áo ngực đang làm cản trở cô xuống đất,để lộ đôi vai trần cùng đôi gò bồng đào quyến rủ như đang mời gọi của Vỹ Dạ. Đồng thời Vỹ Dạ cũng nhẹ lướt bàn tay chơi đùa trên cơ thể Lan Ngọc rồi cởi bỏ từng cúc áo ngủ và chiếc quần vướng víu kia.Lan Ngọc vuốt nhẹ lên gương mặt xinh đẹp rồi hôn cuồng nhiệt lên đôi môi,lả lướt ra sau gáy Vỹ Dạ rồi đánh dấu chủ quyền tại cổ cô vợ bé nhỏ. Cười nhẹ mãn nguyện, chiếc môi Lan Ngọc không chịu yên phận, từ từ mút lấy mút để đôi gò bồng đào rồi xuống thẳng nơi ướt át kia trong những tiếng rên ngày một dài của Vỹ Dạ


"Ưm.... Ngọc.. em...đau quá... Ưm... "


"Ngọc sẽ nhẹ nhàng hơn em đừng lo"


Nói xong Lan Ngọc tiếp tục đưa bàn tay trêu ghẹo cơ thể Vỹ Dạ và mát xa dịu dàng lên nó.Cảm xúc thăng hoa,Lan Ngọc cho phép bàn tay mình từ từ đi xuống vùng ướt át của người nằm phía dưới một lần nữa




(Con Au chịu hết nỗi... Nhiu đó đủ rồi hén =.=" da gà cục cục hà :'( )


Sáng hôm sau


"Ngọc"-Vỹ Dạ ngồi dậy khẽ gọi


"Ơ sao em thức sớm thế?"


"Em muốn đi tắm nhưng..."- khuôn mặt cô ửng đỏ


"Em sao thế?Em mệt ở đâu?"-Lan Ngọc hoảng hốt ngồi bật dậy lấy tay ôm mặt vợ


"Tại Ngọc hết đó..."-Vỹ Dạ cúi gầm mặt trả lời


"Sao cơ??"-*mặt ngu*


"Em mún đi tắm cơ,nhưng mà...đau quá à,tối qua...Ngọc.... Ngọc cứ...đến những 3 lần 1 đêm..."-Vỹ Dạ chỉ vào vệt đỏ trên giường



"Ai cha vợ tôi,thương quá cơ Ngọc xin lỗi nha,thôi để Ngọc bế em vào phòng tắm"-Lan Ngọc nhẹ nhàng đứng lên bế Vỹ Dạ huống về phòng tắm


"Ngọc ra ngoài trước đi để em tắm"- Vỹ Dạ ngượng ngùng nói khi thấy Lan Ngọc cứ đứng ngay cửa phòng tắm không chịu đi ra


"Không,Ngọc không muốn ra đâu,đợi lát bế em ra nữa"


"Lát có gì em gọi sau,em tắm mà Ngọc đứng đây làm gì?"


"Ngọc mún "ăn"tiếp"-Lan Ngọc nhìn Vỹ Dạ cười gian tà


"NÈ... tối qua những 3 lần rồi mà,nói thương em mà thế đấy"- Vỹ Dạ bĩu môi giận dỗi


"Vậy để...Ngọc tắm cho em"


"Thôi không cần đâu"


"Đi mà vợ"-*đóng cửa phòng tắm lại tiến tới chỗ vợ*


"NÈ..... tên chồng xấu xaaaaaaaaaa"







Tobe Continue

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top