Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần Không Tên 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

OPN: Anh à, em thấy thằng Hun nó không yêu con bé Irene, em nghĩ nó yêu Hayoung
Ông Oh:Hayoung....sao có thể

OPN: Hayoung tuy là đứa mồ côi, giúp việc cho nhà mình, nhưng con bé ngoan ngoãn, em xem nó như con gái của em vậy. Em cũng không biết làm sao?

Ông Oh: Anh nghĩ chúng ta phải hủy hợp đồng thôi. Vì nó là con trai duy nhất của chúng ta, anh muốn nó được hạnh phúc.

OPN: Nhưng.....chúng hợp đồng này rất có lợi cho chúng ta....vả lại nếu rút hợp đồng thì chúng ta phải bồi thường 1 khoảng khá lớn.

Ông Oh: Đành vậy. Thôi ngủ đi khuya rồi đó

OPN: Dạ....

Sehun đứng bên ngoài nghe hết những gì ba mẹ nói, cậu thương ba mẹ nên lặng lẽ trở về phòng. Đôi mắt đăm chiêu hiện rõ nỗi buồn, cả đêm cậu không ngủ. Nhớ Hayoung nhưng lại không thể làm ba mẹ mất tất cả vì mình.

Sáng hôm sau....

Sehun: Alo...Bae Irene....

Irene: Wao....hôm nay ngày gì đây *giọng đanh đá*

Sehun: Mình...mình cưới nhau đi....

Irene: Mwo....* vui mừng mún nhảy dựng lên* nhưng sao anh lại thay đổi ý định vậy

Sehun: Không cần biết lý do.

Sehun: Vậy khi nào mình cưới

Sehun: Tùy

Irene: Nae...vậy em báo tin cho gia đình em đây. Gặp anh sau, ông xã....moazzz

Sehun thở dài một tiếng, chợt cậu nghe tiếng khóc phía sau..quay lại thấy Hyoung lau nhanh nước mắt. Sehun xót nhưng đành cam chịu bỏ mặc Hayoung đứng đấy với hai dòng lệ lăn trên đôi gò má nhỏ. Hayoung cũng lặng lẽ quay đi.

Hayoung: Phu nhân...con xin phép cho con được nghĩ việc

OPN: Sao vậy? Ta có chổ nào tệ với con sao?

Hayoung: Dạ không....phu nhân và mọi người đều tốt với con...nhưng con...

OPN: Ta hiểu, con ngại việc Irene phải không? Rồi con đã có chổ ở chưa....

Hayoung: Dạ, con sẽ tìm ạk

OPN: Con cầm lấy số tiền này..

Hayoyng: Dạ không ạ....con có tiền rồi..con không dám nhận

OPN: Ta không muốn để con đi..nhưng...

Hayoung: Dạ con hiểu mà. Con xin phép lên phòng dọn đồ

OPN: Ừm...ta sẽ đến thăm con.

Hayoung: Cảm ơn phu nhân.

Hayoung lặng lẽ rời khỏi căn nhà cô đã sống 12 năm...mọi thứ cô điều yêu mến. Ra ngoài, một nơi xa lạ liệu Hayoung có quen không? Dù sao cô cũng là con gái....
Trên đường đi Kris thấy Hayoung đang đi với vẻ mặt thất thần, cậu cảm thấy lo nên chạy lại hỏi.

Kris: Hayoung.....Hayoung....

Hayoung: *giật mình* Nae~ Kris thiếu gia

Kris: Em đi đâu sao lại mang theo hành lí

Hayoung: Dạ.........em......em ra ngoài ở ạk. Chan thiếu gia đừng nói cho Hun thiếu gia biết được không? Em xin cậu

Kris: Được rồi, em muốn đi đâu, lên xe anh đưa em đi

Hayoung: Dạ thôi ạ

Kris: *nắm tay Hayoung kéo lên xe* Đi nào....

Hayoung: Kris thiếu gia.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top