Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Đại hôn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Trọng Chi Viên người qua kẻ lại không ngớt, khắp Trọng gia phủ kín màu đỏ của hỉ sự.

Đối với thế gia vọng tộc mà nói vị trí chủ mẫu tương lai đặc biệt quan trọng, không phải khuê nữ hào môn cũng là dòng dõi danh gia. Nhưng chẳng ai nghĩ đến đương gia chủ mẫu Trọng gia lại là người đã có một đời chồng, hơn hết lại là vợ cũ của đại gia.

Hôn lễ này có thể xem là được nhiều người tới chúc mừng nhất, nhưng cũng là hôn lễ nhiều thị phi nhất.

Hoa Thiển ngồi trên giường cẩn thận mở khăn trùm đầu, đèn trong phòng đều được đốt sáng trưng. Nàng nhìn bình huân hương đặt trên bàn lại nhìn căn phòng rộng bố trí toàn màu đỏ khẽ hít một hơi sâu. Rõ ràng không phải lần đầu thành thân, hồi hộp thế làm gì.

Bỗng tiếng bước chân xen lẫn cười nói ồn ào vọng vào từ bên ngoài, Hoa Thiển lo lắng chỉnh trang lại tư thái ngồi nghiêm chỉnh trông mong nhìn về phía cánh cửa.

Nhưng nàng thấp thỏm một hồi cũng không thấy cửa phòng mở ra. Tim nàng đập thình thịch trong ngực, một mảnh ống áo hỉ phục bị nàng vò cho nhàu nát. Tiếng bước chân bên ngoài vơi đi, lát sau khung cảnh yên tĩnh tiếp tục tái diễn.

Lúc nàng nghĩ rằng có lẽ do mình nhìn nhầm thì cửa phòng đột ngột được ai đó mở ra. Lang quân mặc hỷ phục đỏ thắm, hắn xoay người khép cửa sau đó quay đầu nhìn tân nương đang ngồi trên giường.

Hoa Thiển trong bộ lễ phục đỏ thắm lộng lẫy xinh đẹp, là dáng vẻ hắn đã tưởng tượng vô sô lần. Ánh mắt nàng long lanh khẽ lay động, làn da trắng trên nền y phục đỏ lại càng nổi bật. Bộ hỉ phục của chủ mẫu được thiết kế vô cùng tinh xảo, bên trên gắn không ít ngọc trai lẫn đá quý làm Hoa Thiển cứng hết người.

Trọng Khê Ngọ ngồi xuống bên cạnh nàng, hắn đã uống một chút rượu nên tâm tình có chút phức tạp. Rõ đây là ngày hắn mong chờ rất lâu nhưng không dám tin đây là sự thật.

Hoa Thiển cảm nhận có người ngồi xuống bên cạnh mình, không bao lâu khăn trùm đầu được cởi ra làm nàng nhìn rõ người trước mặt. Ánh mắt Trọng Khê Ngọ là vẻ vui mừng khó nói, "Nàng đợi có lâu không?".

Hai người bọn họ sững sờ một hồi, kế đó Hoa Thiển liền đưa tay lên che miệng cười khẽ: "Không lâu."

Gia chủ cúi người nhẹ đặt lên trán Hoa Thiển một nụ hôn, ngoài sự mát lạnh trên trán nàng còn cảm nhận được mùi rượu nhàn nhạt tỏa ra từ người hắn. Nàng ngẩng đầu nhìn Trọng Khê Ngọ, chỉ tay vào đống phục sức trên đầu hơi ngượng ngùng nói: "Chàng giúp ta gỡ chúng được không?"

"Được."

Hoa Thiển ngồi trước gương đồng, phía sau là phu quân đang giúp nàng tháo từng món từng món phục sức nặng nề. Tóc của nàng rất đẹp, mềm mượt óng ả như tơ lụa. Từng lọn tóc lọt qua tay của hắn khiến hắn lưu luyến khó rời.

Đột nhiên Hoa Thiển cảm thấy cổ mình hơi ngứa, lại cảm nhận hơi thở nam nhân nặng nề phả xuống cần cổ trắng nõn. Trọng Khê Ngọ kéo xuống hỉ phục của nàng, khẽ hôn lên đầu vai mảnh khảnh...

...

Hoa Thiển ngủ rất say, cả người mềm nhũn nằm trong lòng Trọng Khê Ngọ. Tư thế ôm chặt của hắn khiến nàng đặc biệt cảm thấy an toàn, vậy là cả đêm gối lên tay hắn ngủ một giấc đến sáng.

Mặt trời nhô cao ánh nắng theo đó xuyên qua cửa phòng, Hoa Thiển đã từ trong lòng Trọng Khê Ngọ nằm ngoài lên người hắn. Vạt áo nàng khẽ mở rộng, để lộ làn da trước ngực trắng nõn rải rác những vết hôn phiếm hồng.

Trọng Khê Ngọ khẽ lật nàng qua, hắn vừa xoay người nàng cũng lờ mờ tỉnh dậy theo. Hắn vốn muốn xuống giường nhưng lại lười biếng chống tay ngay bên cạnh, giọng nói mang theo ý tứ đùa giỡn trên đỉnh đầu khiến Hoa Thiển bừng tỉnh, cơn buồn ngủ cũng lập tức bay biến.
"Ngày đầu tiên nàng chính thức trở thành chủ mẫu, có cảm giác thế nào?"

Hoa Thiển bật dậy, xương cốt cả người rã rời như bị tháo từng mảnh. Nàng nhăn mặt khẽ xoa khớp vai, quay sang nhìn hắn có phần hơi lo lắng: "Nếu như hôm nay ta đến trễ thì phải làm sao?"

Trọng Khê Ngọ vuốt lọn tóc dính trên mặt nàng, giọng điệu ung dung lạ thường: "Bây giờ vẫn còn sớm, không sợ muộn."

Cao thúc bên ngoài gọi cửa, theo sau là hai tì nữ thân cận của Hoa Thiển cùng với các nữ tì trong phủ. Trên tay bọn họ là phục sức cho chủ mẫu, cùng với một bộ lễ phục cho nàng.

Trọng Khê Ngọ thay xong y phục ngồi bên ngoài chờ sẵn, Hoa Thiển ngồi ở phía trong trang điểm búi tóc tỉ mỉ. Hoa Thiển được tì nữ Linh Nguyệt đeo hoa tai, Ngọc Văn giúp nàng chải tóc.

"Ta muốn xem y phục." Nàng hướng mắt về người bê khay gỗ được phủ vải gấm đứng cuối.

Ngọc Văn ngừng lại động tác đem khay đồ đến trước bàn trang điểm cho nàng. Hoa Thiển khẽ dở khăn gấm ra, bên dưới là y phục chủ mẫu màu trắng thêu hoa mẫu đơn chỉ vàng. Nhìn qua đã thấy vô cùng cao quý, so với những y phục trước đây nàng mặc xa hoa gấp bội phần.

Hoa Thiển mặc lên y phục chủ mẫu, tai đeo khuyên ngọc trai, đầu cài trâm ngọc cao quý. Vòng tay làm bằng phỉ thúy hồng, đến cả vòng cổ cũng vô cùng chi tiết.

Lúc nàng ra ngoài Trọng Khê Ngọ đang đọc sách, thấy nàng hắn liền đứng dậy, quan sát từ trên xuống dưới một lúc mới mỉm cười nói: "Ta đã nói nếu nàng mặc lên nhất định sẽ rất đẹp."

Hoa Thiển khẽ cắn răng, một ngàn lượng còn có thể không đẹp sao.

Nàng nhìn y phục của Trọng Khê Ngọ, là cùng một kiểu dáng với bộ đồ nàng đang mặc, đến cả hoa văn lẫn màu sắc đều tương tự như nhau.

"Đi thôi, chúng ta đi bái kiến mẫu thân."

Trọng phủ vẫn còn vương lại không khí của hỉ sự, bình thường Hoa Thiển sống trong Trọng Chi Viên cũng chẳng thấy khác lạ, hôm nay lại có cảm giác như vừa mới dọn đến. Nàng ngửi mùi nắng sớm lẫn hoa cỏ trong không khí, tâm trạng khá tốt. Nói là ở Trọng Chi Viên một năm nhưng số lần nàng gặp Trưởng công chúa không quá nhiều, trước đây bà ấy với nàng vốn đã không ưa, thế nên nàng cũng không quá hi vọng.

Mặc dù bề ngoài nói là đã chấp nhận, thế nhưng định kiến vẫn còn đó, không phải một hay hai năm là từ ghét bỏ chuyển sang tình cảm thắm thiết.

Ở sảnh chính Trọng gia, trưởng công chúa ngồi trên ghế chủ đợi con trai và con dâu. Lúc hai người đến sắc mặt trưởng công chúa vẫn lạnh lùng như mọi khi, nhìn đến chén trà của Hoa Thiển mặc dù ánh mắt lộ rõ vẻ không ưa nhưng vì thể diện nên vẫn phải nhận lấy.

Cô cô đi theo trưởng công chúa đem đến trước mặt nàng một khay gấm, bên trong là chiếc kiềng làm bằng vàng ròng có khảm ngọc. Tì nữ Linh Nguyệt tiến đến vui mừng nhận lấy lễ vật được ban thưởng, kế đó gia chủ cùng chủ mẫu cũng ngồi xuống.

"Khê Ngọ, sau đại hôn các con đến nhà thờ chính Trọng gia bái gia tiên. Kế đó tổ chức tiệc ra mắt chủ mẫu." Trưởng công chúa nhìn gia chủ, sau lại nhìn sang Hoa Thiển.

"Mẫu thân yên tâm, đều đã lo liệu xong xuôi." Trọng Khê Ngọ gật đầu, chuyện khó khăn như cưới nàng hắn còn làm trót lọt, mấy thứ lễ nghi đơn giản đó vốn chẳng là gì.

Trưởng công chúa lần tràng hạt trên tay, ánh mắt nhìn Hoa Thiển vốn dĩ đã lạnh lùng nay giọng điệu lại có phần cứng ngắc: "Từ hôm nay con đã là chủ mẫu của Trọng gia, làm việc gì cũng cần có trước có sau, có trên có dưới. Trước đây con tùy hứng phóng túng thế nào cũng đều là chuyện của quá khứ, nhưng hiện tại đã là chủ mẫu Trọng gia thì phải làm tròn bổn phận. Chủ mẫu cai quản hậu viện, công việc không ít, trách nhiệm nặng nề..."

Còn không kịp để trưởng công chúa nói hết Trọng Khê Ngọ liền khẽ ho vài cái. Thấy vậy sắc mặt bà ấy liền đổi, quay sang nhìn con trai lo lắng hỏi: "Con không sao chứ?"

"Mẫu thân, hay là chúng ta ăn cơm trước rồi nói tiếp." Trọng Khê Ngọ ngẩng đầu, trên mặt tựa như có ý cười nhàn nhạt.

Trưởng công chúa nhìn sang Hoa Thiển trên mặt vẫn nét cười như cũ, lại nhìn sang con trai mình nén tiếng thở dài.

"Được rồi, mau đi dùng bữa đi. Hôm nay ta phải đọc kinh ở phật đường, không cần để ý tới ta."

Phòng ăn được bày biện đủ món, xung quanh người hầu bố trí đứng nghiêm chỉnh đợi sai bảo của chủ nhân. Thấy thê tử sắc mặt không được tốt Trọng Khê Ngọ liền múc một bát canh đặt xuống trước mặt nàng.

"Mẫu thân trong ấm ngoài lạnh, nếu không chấp nhận nàng đã chẳng nhận chén trà vừa nãy. Nàng không cần phải vì chuyện đó mà lưu tâm, ngày tháng còn dài, chúng ta không cần vội vã."

Hoa Thiển buông đũa lại bưng chén canh gà lên, nàng không suy nghĩ về chuyện của trưởng công chúa, nàng là đang nghĩ xem đám người hầu bên ngoài tại sao cứ nhìn mình cười trộm. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top