Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 10:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 10: IT'S YOU!(1)

   Hồ Diệp Thao nhìn cái khăn tắm rồi lại nhìn qua Tỉnh Lung.

   "Tỉnh Lung, anh đánh người ta hả?"

   Tỉnh Lung có chút chột dạ:"Làm gì có chuyện đấy! Không tin em hỏi Trương..." . Tỉnh Lung quay qua định xin trợ giúp từ Trương Hân Nghiêu nhưng khi nhìn thấy người ta dường như nhớ lại điều gì lập tức quay người đi, chuyển hướng qua Cam Vọng Tinh. Bây giờ cứ nhìn thấy Trương Hân Nghiêu là Tỉnh Lung chỉ muốn tránh mặt, điều mà ban nãy họ mới làm thật sự thật sự đã vượt quá giới hạn mất rồi. Đáng trách là Tỉnh Lung không thể nào quên được cảm giác vui sướng khi môi hai người chạm nhau,đến tận bây giờ xúc cảm ấm nóng vẫn còn đọng lại trên môi.:
"...hỏi Cam Vọng Tinh xem!"

   Hồ Diệp Thao bán tín bán nghi quay qua hỏi Cam Vọng Tinh:"Có thật vậy không?"

   Trách cũng không thể trách, Cam Vọng Tinh vốn là một cậu bé thật thà mà.

   "Mình không chắc, Hân ca ở ngoài đó mà!!"

   Thấy Tỉnh Lung đang rơi vào thế bí Trương Hân Nghiêu cũng không đành lòng mà nói đỡ cho anh:" Không có, chỉ là hiểu lầm chút thôi!"

   "Hey". Hồ Diệp Thao thở nhẹ ra một hơi." Em còn tưởng anh đánh người ta thật!"

   Trương Hân Nghiệ đặt tay lên đầu Tỉnh Lung xoa xoa, vừa nói vừa cười:"Cậu ta trông hung như vậy Lung ca của mấy đứa nào dám động thủ, đúng không?"

   Cái chạm của Trương Hân Nghiêu như mang đến một luồng điện khiến Tỉnh Lung giật mình đứng dậy. Mọi người đều ngạc nhiên nhìn Tỉnh Lung, đặc biệt là Trương Hân Nghiêu .

   "Ch...chắc em đói rồi để anh đi lấy gì cho em ăn."

   Tỉnh Lung đang tính xoay người rời đi, Hồ Diệp Thao vội vàng ngăn lại:"Không cần đâu, em không đói." Nói rồi cậu xoay người định bước xuống giường thì chợt nhớ ra mình đâu có mặc quần, lại đành co chân lại." À, mọi người lấy cho em cái quần với!"

   "....."

   "....."

   "....."


———

   Dù hôm trước có phát sinh truyện gì thì ngày hôm sau họ vẫn phải dậy sớm để chuẩn bị ghi hình. Vì sự cố hôm qua của Santa cho nên hôm nay bọn họ phải đẩy nhanh tiến độ ghi hình để bắt kịp thời gian trong kế hoạch tránh gây phát sinh. Cho nên 7 giờ bắt đầu quay thì các thực tập sinh phải thức dậy từ lúc 4,5 giờ để chuẩn bị lại phục trang cũng như makeup.

   Oscar uể oải thức dậy tắt chuông báo thức, cơ thể truyền đến từng đợt đau nhức , anh thấy có chút đau đầu khó chịu nhưng nghĩ là do thay đổi thời tiết nên cũng không để ý gì nhiều . Vì là người đầu tiên thức dậy trong phòng cho nên Oscar cũng đảm đương luôn nhiệm vụ đánh thức mọi người dậy. Tào Tả là người dễ gọi nhất còn khó nhất chính là hai tên nhóc kia, đã thế tối qua còn vui đùa không ngớt với các thực tập sinh khác, xem ra có chút thử thách rồi đây. Oscar đi đến lay lay Trương Chương.

   "Tiểu Chương, mau dậy, đến giờ rồi!"

   Trương Chương "ưm" một tiếng khó chịu xoay người đẩy tay Oscar ra, lực đẩy không mạnh nhưng Oscar đang đứng khom người cộng thêm cơn choáng đột ngột đánh úp, trước mắt anh tối lại không báo trước mà ngã mạnh xuống sàn. Tiếng bịch rõ to khiến Trương Chương giật mình tỉnh giấc, thấy Oscar đang ngã dưới sàn liền hốt hoảng lao xuống giường đỡ anh dậy.

   "Oscar anh có làm sao không??!!!"

   Nghe thấy tiếng la của Trương Chương hai người kia cũng vội vàng tỉnh dậy, thấy Oscar ngồi trên giường xoa xoa đầu thì vô cùng lo lắng. Tào Tả bước đến sờ trán Oscar thấy hơi nóng:

   "Cậu bị sốt rồi đấy, tối qua cậu đã đi đâu vậy hả?"

   "Hả? Bị sốt á, để em đưa anh đến phòng t tế!"

   Oscar vội ngăn Trương Chương lại, tối hôm qua anh đã không có mặt rồi hôm nay không thể chậm trễ nữa, giờ ghi hình sắp bắt đầu rồi anh không thể nghỉ được!

   "Không sao, anh vẫn đi được."

   "Nhưng..."

   "Không sao đâu, mấy người cứ đi chuẩn bị trước, anh nghỉ một lát sẽ tới."

   Mọi người biết không thể thay đổi ý Oscar đành phải quay đi chuẩn bị trước để anh nghỉ ngơi một lát trong phòng. Một lúc sau khi cơn váng đầu qua đi, Oscar đi rửa mặt dán một miếng dán hạ sốt rồi ăn bữa sáng thì anh cảm thấy cơ thể đã tỉnh táo hơn dù còn hơi đau đầu. 6h30 Oscar đã hoàn thành xong mọi chuẩn bị và có mặt tại trường quay cùng mọi người, anh bước đến khu vực lớp A và ngồi lại vào vị trí hôm qua. Cho dù cơ thể có mệt mỏi thế nào thì gương mặt anh cũng không thể hiện ra điều ấy, Oscar muốn mỗi một khoảnh khắc mình xuất hiện trên màn hình đều phải là trạng thái tốt nhất.

   Khi Hồ Diệp Thao đến chỗ ngồi thì Oscar đã cũng đã đến rồi, cậu để ý Oscar hôm nay ánh mắt có hơi uể oải, anh ngồi trên nơi cao cao ấy tựa lưng vào ghế im lặng không nói gì, cảm giác thật cô độc.

   Một lát sau họ bắt đầu ghi hình, đầu tiên là hoàn thành việc đánh giá cho Santa và Rikimaru sau đó lần lượt gọi tên các nhóm thực tập sinh tiếp theo. Team Hồ Diệp Thao được gọi đi chuẩn bị cùng hai nhóm khác. Khi gọi đến nhóm mình Cam Vọng Tinh bắt đầu rơi vào trạng thái căng thẳng , miệng cứ lặp đi lặp lại câu hát của mình :"Hello, nhìn anh, em đang sợ hãi điều gì?". Không chỉ Cam Vọng Tinh mà ba người còn lại cũng vô cùng căng thẳng. Hồ Diệp Thao đã luôn tự nhủ với mình đây chính là cơ hội cuối cùng của mình, nếu như làm không tốt, không thể debut thì coi như mày đã hết thời, mày sẽ bị mọi người cho vào quên lãng.

   "Nhóm hotsearch chuẩn bị lên diễn..."

   Bốn người cùng hít sâu một hơi, cùng nhau bước ra sân khấu, phía dưới truyền đến không ít tiếng reo hò. Bốn người bọn họ đều là những con người nổi tiếng trên mạng xã hội, cả bốn người đều từng có mặt trên Hotsearch Weibo và có cả chục vạn fan nhưng hôm nay họ đến đây để tìm ra con đường riêng cho mình, để ghi dấu ấn mới trong lòng mọi người.

   "Xin chào mọi người. Bọn em là nhóm nổi rần rần sau một hotsearch, chàng trai hơn trăm triệu lượt follow."

    Trương Hân Nghiêu chính là  Kols đầu tiên của douyin mọi người đều biết anh qua những video ngắn 15s trên douyin nhưng mấy ai biết anh cũng có ước mơ được đứng trên sân khấu hát nhảy thể hiện tài năng của bản thân.

   "Em là Trương Hân Nghiêu nổi rần rần sau hotsearch "em có muốn làm bạn gái anh không"

    Tỉnh Lung lại khác, anh có giọng ca nội lực và cảm xúc nhưng đến với chương trình này thứ anh muốn chính là tìm hiểu xem rốt cuộc làm idol là thế nào?

   "Xin chào em là Tỉnh Lung nổi rần rần sau hotsearch ngồi hát ở hầm đi bộ."

   Với Hồ Diệp Thao thì đây không khác gì một trận chiến vậy, cậu giống với Trương Hân Nghiêu đây là ước mơ của cậu, cậu yêu vũ đạo và muốn được debut. Năm ấy làm ở quán trà sữa vô tình bị người qua đường quay lén đăng lên mạng xã hội mà Hồ Diệp Thao trong một đêm trở nên vô cùng nổi tiếng vì nhan sắc trời ban đánh bại cả nam lẫn nữ, cơn sốt ấy đem đến cho cậu vô số cơ hội mới, không ít công ty tìm đến cậu muốn cậu trở thành người mẫu, MC, diễn viên... nhưng Hồ Diệp Thao lại chọn kiên trì với vũ đạo! Hơn một năm qua miệt mài trong phòng tập, giờ ngủ còn ít hơn số giờ cậu tập nhảy chính là vì ngày hôm nay, tại nơi này cho mọi người biết đến một Hồ Diệp Thao toả sáng chứ không phải một Hồ Diệp Thao được nhớ tới chỉ vì khuôn mặt này

   "Chào mọi người, em là Hồ Diệp Thao nổi rần rần sau một hotsearch làm thêm ở một cửa hàng đồ uống."

   Không ít người phía dưới đã phải cất lên hai chữ xinh đẹp khi nhìn thấy Hồ Diệp Thao. Ngay từ lúc Hồ Diệp Thao bước lên sân khấu ánh mắt Oscar không thể nào di rời đi nơi khác, quá xinh đẹp! Đôi mắt nhỏ hơi cong lên khi cười, chiếc mũi cao, đôi môi nhỏ nhắn, vóc dáng mảnh khảnh, mới thoạt nhìn sẽ không ai nghĩ đây là một cậu con trai cả, cậu ấy xinh đẹp giống như một mỹ nữ vậy! Nụ cười ngọt ngào kia như đánh tỉnh đầu óc mụ mị của Oscar, anh quay qua cảm thán với Châu Kha Vũ:"Đây là người con trai xinh đẹp nhất mà anh từng thấy!"

   Đột nhiên Oscar để ý đến đồng đội của Hồ Diệp Thao, kia chẳng phải là mấy người hôm qua sao? Lại nhìn qua mái tóc dài của Hồ Diệp Thao Oscar như có một câu trả lời rõ ràng, Hồ Diệp Thao chính là người hôm qua anh bế đến khu vực y tế!!! Cuối cùng cũng tìm được rồi!

 
   Mà hôm qua ngất thành như vậy. Cậu ấy sẽ không sao chứ?

   Châu Kha Vũ cùng Lâm Mặc đâu có cớ gì mà phản bác, chỉ có thể không ngừng khen người nọ xinh đẹp! Không chỉ có bọn họ mà các thực tập sinh khác cũng đều bị nhan sắc của Hồ Diệp Thao đánh bại. Ngay lúc mọi người còn đang cảm thán gương mặt ấy thì một người cũng rất đẹp trai lập tức lên tiếng.

   "Chào mọi người, em là...à Cam Vọng Tinh n...nổi rần rần sau một hotsearch ...à... làm "quỷ" ở Trường Sa."

   Khẩu âm địa phương pha lẫn tiếng phổ thông, âm điệu ngắt quãng của Cam Vọng Tinh đã kéo mọi sự chú ý của mọi người về phía mình khiến mọi người từ cái hố nhan sắc này rơi vào một cái hố nhan sắc khác. Ngũ quan đặc biệt hài hoà, cái mũi rất cao giống như của người ngoại quốc, nét đẹp của Cam Vọng Tinh hoàn toàn đối lập với Hồ Diệp Thao, cậu mang đến cảm giác tươi trẻ của thiếu niên khiến người khác không thể không ngoái lại nhìn.

   Nhóm bọn họ biểu diễn bài "Không sợ không sợ", giai điệu sôi động vui tươi, mọi thứ đều rất mượt cho đến kho Cam Vọng Tinh cất tiếng hát:"Hello, nhìn anh, em còn đang sợ hãi điều gì?"

   Câu háy vừa cất lên mọi người đều đơ luôn rồi, có người không nhịn được mà cười thành tiếng. Phải nói Vocal của Cam Vọng Tinh đã trở thành điểm nhấn cho cả bài biểu diễn của bọn họ, dấy lên vô số bình luận trên mạng. Tuy vậy cách bọn họ biểu diễn rất vững vàng, động tác trôi chảy giọng hát lại ổn định, các HLV cũng đánh giá họ không hề kém.

   Khi kết thúc sân khấu, mentor Đặng Siêu đã phải lập tức nói:"Vọng Tinh, tôi quá thích cậu rồi!! Cậu vừa solo cái tôi liền cười cậu có biết không hả?"

   "A, em m...học nhảy được một tháng, nhảy cũng không tốt lắm... anh ấy học một tuần là biết...em phải một tháng."

   Ninh Tịnh:"Cam Vọng Tinh trong bốn người tôi thấy cậu là thú vị nhất, nhưng cậu cũng là kém nhất"

   Chàng trai thật thà này cũng không vì lời nói của Ninh Tịnh đả thương vì cậu biết rõ năng lực của mình:"Đ...đúng vậy ạ"

   "Cho nên tôi muốn cậu nhảy một đoạn, có được không?"

   "Được ạ."

   Và Cam Vọng Tinh không ngoài kỳ vọng của mọi người đã đem đến một bài nhảy vô cùng "thu hút" khiến mọi người giảm đi không ít lo âu. Dù nhảy kém thế nào thì cậu vẫn khiến mọi người vỗ tay cổ vũ cho mình.

   Khi Cam Vọng Tinh được gọi lên biểu diễn cá nhân Hồ Diệp Thao cũng rất muốn được có cơ hội ấy, cậu căng thẳng đứng ở phía rìa sân khấu hai tay đan chặt vào nhau, việc biểu diễn tiết mục cá nhân chính là cơ hội để thể hiện thêm tài năng cũng là cách tăng sceentime, nếu biểu diễn đủ hấp dẫn thì màn cá nhân sẽ không bị cắt. Lúc này Châu Thâm đột nhiên nói:"Tôi rất tò mò muốn xem màn trình diễn của Hồ Diệp Thao"

   Câu nói này cũng chính là nói lên tiếng lòng của thiếu gia họ Vương ngồi dưới kia, Oscar vô cùng tò mò về cậu con trai tóc dài này, một là vì người bạn cùng phòng bí ẩn trước kia của anh cũng là tóc dài và hai là vì Hồ Diệp Thao cho anh cảm giác vô cùng xinh đẹp cuốn hút.

   Hồ Diệp Thao đương nhiên là mừng thầm trong lòng, tiết mục cá nhân này cậu đã đặt hết tâm tư vài để biên đạo, chắc chắn sẽ khiến người khác kinh ngạc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#dammei