Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

△ II. Cảnh 2 - Cười thật nhẹ, nhìn thật lâu, và tim đập lỗi một nhịp ▽

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

II. Cảnh 2 – Cười thật nhẹ, nhìn thật lâu, và tim đập lỗi một nhịp

- Xin chào.

Em mở cửa, bước vào phòng và hơi cúi đầu xuống theo thói quen. Đáp lại là những tiếng hét quái đản.

- Song Tử! Đây là “mĩ nhân” mày nói hả? – Một thằng cao to mặt ngu si gào lên. Sau đó nó liền hạ giọng thì thầm - Mẹ nó, sao nhìn giống sát thủ thế?

Cái thằng khiến tôi không ưa từ ánh nhìn đầu tiên ấy, chính là Bảo Bình – Hội trưởng Hội phụ nữ - với thành tích vẻ vang là ăn trang 42 sách giáo khoa Hóa học.

Đúng, Bảo Bình đã ăn giấy.

- Cự Giải tự kỉ đấy, tao quên chưa bảo mày. Nhưng mà, thân hình mảnh mai, tóc đen dài, mĩ nhân còn gì nữa~ - Nói rồi Song Tử che miệng cười gian – Hơn nữa, nó thực sự học rất giỏi Toán, cho dù môn Hóa thì dốt đặc! Có nó ngồi cạnh trong giờ kiểm tra Toán thì tuyệt nhất đấy.

Cái con phản bạn này... Không xinh thì sao? Chẳng cần làm to chuyện thế đâu. May cho Song Tử, nó đã khôn khéo nhắc đến ưu điểm của tôi. Ây, tôi căn bản rất có năng khiếu Toán nha~

- Hôm nay lớp mình có bạn mới. –Thầy giáo quay sang tôi – Cho anh xin một ít thông tin cá nhân của em.

Tình huống này tôi đã biết trước nhờ Song Tử, vì vậy nên dễ dàng trả lời một cách khá trôi chảy.

- Họ tên Nguyễn Cự Giải, mười bốn tuổi, học lớp tám. Số điện thoại xxxx-xxx-xxxx. Địa chỉ nhà là phòng MH370, nơ 69, khu đô thị Có Đi Mà Không Có Về, phường Tự Sát, quận Vong Quỷ. Ngoài ra không còn gì để giới thiệu.

Lớp học im phăng phắc. Có tiếng quạ kêu “quác quác”.

Đứa nào thả thú cưng bay lung tung đấy? Không biết quạ đen là điềm gở à? Sau khi tất cả mất mấy chục giây để xử lí toàn bộ dữ liệu, anh Thiên Yết liền vui vẻ:

- Anh là Nguyễn Thiên Yết, hai mươi ba tuổi, số điện thoại yyyy-yyy-yyyy. Sau đây anh sẽ phổ biến một vài nội quy chung…

- Thưa thầy, con biết rồi, thầy dạy luôn đi ạ. – Tôi mau chóng “phát biểu ý kiến”.

Lại có tiếng “quác quác”. Quạ đen là điềm gở, là điềm gở…

- Cái kiểu xưng hô...! Con này nó chê anh già đấy ạ! – Thằng Bảo Bình lên tiếng.

- Hô thầy xưng con là hành động thể hiện lễ nghĩa chuẩn mực của học sinh. Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy. Bạn yêu dấu à, chưa nghe câu này sao? – Tôi mỉm cười nhìn Bảo Bình. Chả hiểu sao nó lại im bặt, ngồi ngay ngắn, giở sách đọc vô cùng chăm chú.

- Mày muốn dọa mọi người hả? –Song Tử cấu tôi rõ đau.

- Nó gây sự trước. – Tôi thanh minh.

- Miễn bình luận! – Song Tử rít qua kẽ răng.

Buổi học trôi qua một cách yên bình, có thể tạm coi là thế.

Trời đêm rất đẹp, không thấy có ngôi sao nào, nhưng mặt trăng lại vô cùng dịu dàng tỏa ánh sáng bao phủ lên vạn vật. Những câu pha trò của đám bạn mới, tiếng thở dài của Song Tử, thật khó quên.

Chiều cao hơi khiêm tốn, dáng người có vẻ mũm mĩm như gấu bông, khuôn mặt tròn, đôi mắt lấp lánh ẩn sau cặp kính đen, và nụ cười dễ thương với chiếc răng khểnh…

Em…căn bản là muốn quên cũng không thể.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top