Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hội thi tuyển phi đã gần đến hồi kết, qua các vòng cầm, kỳ, thi, họa đã loại ra hơn mấy trăm người, chỉ còn lại hơn mười người người, bao gồm Cự Giải – con gái Phong tể  tướng, Dương Lâm Mai – con gái Dương thượng thư bộ lại, Thiên Yết – con gái Thiên thượng thư bộ hình, Tịch Vấn - Thứ nữ Lại Bộ Thượng Thư,... cùng với một số tú nữ con các quan đại thần. Điều ngạc nhiên là có một tú nữ, tuy chỉ là ái nữ của một viên quan hàm lục phẩm, nhưng lại nổi trội về mọi mặt, xinh đẹp lạ thường, tên Chu Ngọc Tước, làm mọi người vừa ngạc nhiên vùa ngưỡng mộ. Nàng ta mang một vẻ nhu mì hiền lành, đôi mắt trong suốt, làm mọi người đều tán dương, khen ngợi. Nhưng không chỉ có một người chau mày: " Cô ta biết võ công, lại thuộc hàng cao thủ. Chu Ngọc Tước... Chu Tước. Khá lắm. Xà Phu... "
- Các vị tiểu thư, các vị đều xứng đáng làm phi tần của hoàng thượng, nhưng chúng ta phải trải qua thêm một vòng thi nữa mới quyết định được – Vị giám khảo ngừng nói – vòng thi cuối cùng là vòng thi ca, và người ra đề là Nhị vương gia, mong các vị cố gắng...
Vừa dứt lời, Nhị hoàng tử Sư tử bước lên:
- Như mọi người đã biết, hoàng huynh ta mở hội tuyển phi, nhằm chọn ra người suất sắc cho hậu cung, vì vậy, đòi hỏi người được tuyển phải tinh thông mọi thứ... Ta nói đúng không?
- Vâng – mười người nhẹ nhàng đáp
- Cho nên, đề bài ta ra là: Tề gia, trị quốc. Các nàng không có ý gì chứ?

- Vâng
- Rất tốt, bắt đầu làm bài...


Đại Điện

Ma Kết giờ đây rất bực mình, không hiểu sao dạo này chàng rất hay bực mình như thế, hễ thấy đám người Sư Tử, là chàng lại nổi giận đùng đùng. Chàng đâu có muốn nổi khùng như thế, nhưng cứ nghĩ đến việc cả đám người mấy hôm nay lặn mất tăm, để lại cho chàng một đống việc. Tuy là quân vương một nước, nhưng chàng mới lên ngôi, chưa thể đảm nhận hết mọi việc được, Phụ vương chàng tin tưởng, giao chàng đảm nhiệm ngôi vị hoàng đế, chàng tuy không muốn, nhưng không thể phụ lòng kì vọng của phụ vương cùng mọi người được, nên đành chấp nhận. Trước đây, chàng rất trầm tư, trấn tĩnh, có phần điền đạm, nhưng đối mặt với ngôi vị và cuộc sống của nhân dân như hiện nay, chàng không thể không quan tâm cho được, bởi có lẽ, tấm lòng yêu nước thương dân của chàng phải được đưa ra thể hiện hết lòng, không phụ lòng dân chúng tin tưởng được. Bực mình là thế, nhưng nếu không có đám người đó, chàng e là không đủ sức gắng gượng đến nay, tuy lòng phiền muộn nhưng không nói, ra lệnh tức tốc mời Sư Tử cùng Kim Ngưu đến, hi vọng có thể giúp chàng được ít nhiều . Nhưng bực mình ở chỗ, gọi mãi mà chả thấy ai đến, chàng định gọi thêm lần nữa thì cả ba tiến vào, vẻ mặt như lường trước được cơn thịnh nộ của Ma Kết vậy, nên chỉ mỉm cười giả lả, không nói gì. Thấy thái độ đó, Ma Kết muốn giận cũng không giận được nữa, giảm sát khí, chờ người bẩm báo. Quả thật thế, khi nhác thấy vẻ mặt Ma Kết trầm tĩnh và bình thường trở lại, Sư Tử khẽ mỉm cười bẩm báo, đã có kết quả cuộc thi tuyển phi, ba người xuất sắc nhất, là Cự Giải, Thiên Yết, Dương Lâm Mai, có một vị tú nữ tên Chu Ngọc Tước xuất sắc mọi phần, nhưng lại không qua ở vòng thi viết. Nhưng nàng ta lại muốn lưu lại hoàng cung ba ngày, Sư Tử cũng đã đồng ý. Nhưng khoan, Cự Giải sao? Ma Kết bất giác nhíu mày. Ký ức thơ bé ùa về, nhưng chỉ mờ nhạt thoáng qua, khiến Ma Kết không khỏi chau mày trầm tư, đã mười năm trôi qua rồi, chàng không gặp lại cô nhóc đó, những hôm sau, chàng lúc nào cũng quay trở lại ngọn đồi đó, chờ đợi cô nhóc sẽ leo lên đó một lần nữa, nhưng vô vọng. Cô bé đó như biến mất luôn khỏi cuộc sống vậy, không tin tức không có chút hồi âm. Ngay sau đó, chàng dò la khắp nơi về cô bé Cự Giải ngày đó, nhưng không có được bất cứ thông tin gì, làm chàng chán nản thất vọng vô cùng, đến hôm nay khi nghe lại cái tên Cự giải, lòng chàng lại hồi hộp đến nhường này, chàng hi vọng cô gái đó à Cự Giải biết bao, nghĩ là làm, chàng lên giọng truyền chỉ, bảo Kim công công nhanh chóng mời ba vị tú nữ bước vào.
Dứt lời, ba vị tú nữ bước vào, mỗi người một vẻ, Cự giải hiền lành, yếu ớt, Thiên yết lạnh lùng, đôi mắt buồn buồn ( Vô tình lọt vào mắt xanh của Sư Tử, " sao nàng ấy lại có vẻ buồn như vậy? "), chỉ có Dung Lâm Mai là vừa sắc sảo và tự tin. Ma kết nhìn chăm chú Cự Giải, trong lòng nghĩ: "Chắc chắn không phải rồi, muội ấy thoạt nhìn qua là biết tinh thông võ công, không yếu ớt như cô gái này, chắc ta linh tính nhầm rồi..."
- Rất tốt, bây giờ các nàng nghe ta sắc phong: Cự Giải được sắc phong Nguyệt Phi, ban cho Nguyệt Thu cung, Dung Lâm Mai được sắc phong Mai Phi, ban cho Hạ Mai Cung, Thiên Yết...
- Khoan đã, hoàng huynh... - Sư Tử vội lên tiếng, rồi đến bên tai Ma Kết, nói nhỏ, Ma Kết nghe xong, mỉm cười đáp...
- Còn Thiên Yết, được sắc phong Nhị Vương Phi, phu nhân của Nhị Hoàng tử Sư Tử, ta ban hôn, nhanh chóng cử hành...
Khẩu dụ của hoàng đế đã làm Thiên Yết cùng mọi người ngẩn ra, chỉ có kẻ mừng thầm: " Haha, loại đi được con nhóc Thiên Yết, chỉ còn con bé Cự Giải yếu ớt, phen này ngôi hoàng hậu nhất định thuộc về ta"...
- Đa tạ hoàng huynh – Sư Tử đáp, mặt lộ rõ vẻ vui mừng
- Đa tạ thánh ân của hoàng thượng – cả ba tú nữ cùng lên tiếng
Mọi người chìm trong sự vui vẻ của riêng mình, nhưng Kim Ngưu lại không chịu yên phận, ra sức trêu chọc Sư Tử, rồi cãi nhau um lên. Trong khi đó, lại có người trầm tư, nhớ về mảng quá khứ xa xôi

Tám năm trước, Bạch Dương mười hai tuổi...
Lúc này, Bạch Dương đang ở biên giới Nam Thiên quốc, chàng cùng phụ thân là Bạch Văn Tướng quân cùng trấn giữ biên cương, nhằm tạo cho chàng thói quen và khả năng quan sát của bản thân. Sau một hồi tập luyện vất vả với phụ thân, chàng xin phép phụ thân ra ngọn núi phía trước tập luyện thêm, Bạch tướng quân đồng ý.
Chàng vui mừng bước đi, trên đường có nhiều cảnh sắc đẹp đẽ, trăm hoa đua nở, tớ chân núi, chàng đang định leo lên thì nghe thấy tiếng cười đùa vui vẻ gần đó...
- Xử Tỷ, đố tỷ bắt được muội đó... Xử tỷ à...
- Mã nhi, muội đứng lại cho tỷ, có biết chạy nhảy nhiều nguy hiểm lắm không?
- Tỷ bắt được muội đi, rồi muội sẽ nghe lời tỷ
Nói rồi, đứa bé gái ra sức chạy, chẳng may, cô vấp vào hòn đá, loạng choạng ngã xuống, khuôn mặt đầy vẻ đau đớn... trông có vẻ rất đau, nhưng cô bé đó lại không la khóc, có thể là không đau lắm, nhưng cũng có thể là cô sợ tỷ tỷ mình sẽ lo lắng. Tỷ tỷ thương cô nhất, nếu biết cô bị ngã đau như thế, lần sau sẽ không dẫn cô ra ngoài, nghĩ là làm, vốn định khóc nhưng Nhân Mã cố gắng gượng, mỉm cười nhẹ với tỷ tỷ, bảo mình không sao. Nhưng tỷ tỷ cô – Xử Nữ thì làm sao có thể tin được chứ, cô lập tức muốn cõng Nhân Mã về cung, nhưng Nhân Mã quyết không làm khổ tỷ tỷ, cả hai giằng co một hồi, bỗng một tiếng nói vang lên
- Để ta giúp hai cô nhé – Bạch Dương lên tiếng
Hai tỷ muội cùng ngước mắt lên nhìn, trước mắt họ là chàng trai tuy nhỏ tuổi nhưng mang đầy vẻ phong sương, chính chắn... Xử Nữ ngước mắt nhìn nam nhân trước mặt mình thật lâu, trông chàng tuy nhỏ tuổi, nhưng mang trong mình sự ấm áp, gần gũi, vô cùng khôi ngô tuấn tú, khiến cô bé mười một tuổi như nàng không thể rời mắt, chàng lại có tướng con nhà võ, điềm tĩnh, tuy có chút ngang tàn, nhưng cảm giác rất thân thiết. Bạch Dương cũng ngẩn ngơ trước khuôn mặt non nớt của Xử Nữ đang nhìn mình chằm chằm, chàng biết cô còn nhỏ, nhưng đã ra dáng một tiểu mĩ nhân với đôi mắt to tròn, trong sáng, thánh thiện, ngây thơ bao giờ hết. Nhân Mã thấy hai người ngẩn ngơ như thế, liền lên tiếng trước
- Muội không sao đâu, chỉ cần nghỉ ngơi một chút là được thôi
- Đâu có được, để ta xem chân cho cô nương đây... - Bạch Dương thoát ra khỏi những suy nghĩ mông lung, dứt khoát trả lời - Cô ấy không sao, chỉ cần bôi thuốc và ít vận động là được
- Vâng, đa tạ huynh đây đã giúp đỡ, chẳng hay quý danh của huynh đây là...
- Tại hạ là Bạch Dương, xin hỏi quý tính đại danh của cô nương
- Ta là Xử Nữ, đây là muội muội ta, Nhân Mã
Màn chào hỏi diễn ra chóng vánh, nhưng để lại trong tâm khảm của những đứa trẻ những niềm vui vô hình. Cả ba cùng chơi đùa vui vẻ, cười nói không thôi.
Từ đó, ngày nào Bạch Dương cũng ra đó, ngóng trông từng ngày, nhưng chỉ chờ trong vô vọng, đến một ngày...

Hôm đó, Bạch Dương, đang thơ thẩn đi ven con đường lên núi, thì Xử Nữ cùng Nhân Mã hớn hở chạy đến, lại chơi đùa vui vẻ với nhau. Bạch Dương rất vui, liền chạy tới bên, hỏi han:
- Cuối cùng hai cô cũng đến, sao các cô không quay lại?
- Xin lỗi huynh, do ta bị đau chân nên phụ vươ... à, phụ thân không cho ta ra khỏi phủ, bây giờ mới được đi chơi đó
- À, ra thế. Thế chân của cô nương sao rồi.
- Ta không sao cảm tạ huynh... Chỉ có điều, tỷ tỷ ta...
- Nhân Mã, muội có tin là ta sẽ bẻ răng muội không
- Á, muội không dám
Bạch Dương thắc mắc nhưng không nói gì, rồi cả ba cùng chơi đùa vui vẻ. Chàng rất vui khi thấy Xử Nữ cùng Nhân Mã quay lại, lại còn rất vui vẻ, hòa đồng nữa, niềm vui càng lớn khi chàng luôn nhận được ánh mắt đầy ngưỡng mộ từ Xử Nữ, và cả nhân Mã nữa, có lẽ, đây là khoảng thời gian vui vẻ nhất của chàng, cũng như là niềm hạnh phúc nhỏ bé trong những ngày ở biên cương. Đến lúc chiều tối, sau khi chơi đùa thỏa thuê, Xử nữ lên tiếng tiếng cáo biệt trước, rồi dẫn Nhân Mã ra về, Bạch Dương cứ ngắm nhìn theo mãi, lòng tràn ngập vui vẻ, cất bước đi về doanh trại của phụ thân chàng.

Kể từ đó, ngày nào hai tỷ muội họ cũng đến chơi với Bạch Dương, làm chàng rất vui mừng, luôn tìm cách để làm họ vui, lúc thì hái những trái dại trong rừng, lúc dạy Nhân Mã học võ,... Mọi thứ cứ êm đềm trôi, cho đến một ngày...
- Cậu là Bạch Dương? – một người ăn vận kỳ lạ, có thể là cung nữ trong cung
- Vâng, là tại hạ
- Công chúa Xử Nữ gửi cho cậu cái này – Người đó đưa ra một bức thư và một miếng ngọc bội...

~~~Mây~~~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top