Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sư Tử~Xin anh hãy luôn vui vẻ như thế nhé
Súng có mê lực rất lớn. Súng vừa là thứ bảo vệ, vừa là thứ tấn công, nhưng nó là thứ tàn nhẫn, nó ràng buộc ta phải giết kẻ khác để bảo vệ chính ta. Liệu.......có bao giờ súng bảo vệ được người nhưng không phải giết hại kẻ khác không.
......................................................................
Tại trường bắn súng Nadian
"Pằng Pằng Pằng" 3 tiếng súng chói tai vang lên lần lượt đua nhau bay đi với tốc độ kinh hồn theo 1 quỹ đạo và cắm phập vào hồng tâm của tấm bia phía trước cách đó gần 100m. Nếu như bạn đã từng thấy những xạ thủ bắn cung, khi bắn ra 3 mũi tên thì phải là những cao thủ mới may mắn có 2 mũi tên trúng hồng tâm tấm bia. Nhưng người này có thể coi là thiện xạ vì súng ống vốn có tầm ngấm nhỏ, đan bắn ra cũng không thể lường trước được tốc độ và đường bay của nó vậy mà người này có thể bắn cả 3 phát đạn trúng hồng tâm của tấm bia.
Người bắn là 1 chàng trai có mái tóc vàng bờm sư tử khá dài dính bệt vào vầng thái dương, trán và cổ vì mồ hôi. Đôi mắt của anh khẽ nhắm lại rồi mở ra như cố xua tan cơn mệt mỏi ập đến, đôi tay lúc nãy thận trọng cầm khẩu súng ống mỏi nhừ buông thõng xuống. Khuôn mặt của anh như được thượng đế thiên vị chăm chút uốn nắn nên từng đường nét hài hòa tạo nên khuôn mặt rất xinh đẹp với vầng trán rộng, sống mũi cao, đôi môi cong như hình chữ M khẽ nở nụ cười, 1 nụ cười rất xinh đẹp. cậu thả người xuống chiếc ghế dựa gần đó nhẹ nhàng tháo chiếc kính mắt bảo vệ mày trắng to đùng che gần nửa khuôn mặt cuống làm lộ đôi mắt mà cam tinh ranh xinh đẹp hớp hồn.

Khẩu súng lúc nãy cậu cầm cũng để lại trên bàn, 1 khẩu súng ngắn màu trắng, ánh nắng chiếu vào khẩu súng làm khẩu súng như phát sáng lên càng tăng thêm vẻ đẹp huyễn hoặc của nó như nắng muốn chơi đùa cùng nó vậy. Trên thân khẩu súng có hình 1 đóa hồng đỏ như máu không rõ là nét vẽ hay in nhưng nhìn nó sống động như thật vậy, cứ như có 1 đóa hồng đỏ với từng cánh hoa mềm mại dùng cái thân đầy gai của nó cuốn lấy thân khẩu súng. tên khẩu súng đó là: BLOODY ROSE (tạm dịch là Hoa Hồng Đẫm Máu)
Bỗng có chàng trai co mái tóc đỏ táo đến ngồi xuống kế bên cậu, cả 2 không nhìn nhau mà chăm chăm con mắt vào tấm bia tập bắn. chàng trai có mái tóc đỏ kia chính là Bạch Dương, hồi Bạch Dương lên tiếng

" Này, sao ngày nào cậu cũng ra đây tập bắn thế "
" ..................... " im lặng, chàng trai kia không trả lời cũng chả buồn nhìn qua anh
"Haizzzz, không trả lời cũng được nhưng ít nhất cậu cũng phải quay sang nhìn tớ chứ" Bạch Dương thở dài ngao ngán tiếp tục nói
"................." lại im lặng, đôi mắt cam cảu chàng trai ngồi phía bên kia vẫn không hề dao động, tiếp tục nhìn vào tấm bia
"Gì vậy thằng này, tớ nhớ cậu đâu có bị câm." Bạch Dương nhăn nhó như ông cụ non, dường như anh đang dần mất kiên nhẫn.
".............." 1 lần nữa, không gian im lặng lại bao trùm tất cả Trán Bạch Dương xuất hiện dấu hiệu giận dữ (cái nì tớ không biết tả sao nữa nhưng bạn nào có coi Manga hay Anime thì chắc biết) lần này anh thật sự mất kiên nhẫn đập tay lên bàn la to
"NÈK, SƯ TỬ (Leo)" tiếng dập bàn cùng tiếng la của Bạch Dương tạo nên tiếng động vô cùng lớn và chói tai lúc này mới kinh động được chàng trai tên sư Tử ngồi phía bên kia. sư Tử giật nảy ngườinhìn sang bên cạnh thấy Bạch dương mặt hầm hần tức giận, khóe môi khẽ nhếch lên tỏ vẻ không vừa ý, 2 tay anh chống lên bàn thiếu điều chiếc bàn mém gãy vì cú đập vô cùng "nhẹ nhàng" của anh (nhẹ gê hồn ==!) cái bàn không có tội mà lại
"Ý, Bạch dương cậu mới tới àk, làm gì mà la to dữ zậy, làm hết cả hồn." Sư Tử ta trả lời hết sức................shock óc Bạch Dương
Ngay lập tức Bạch dương lao vào túm cổ áo Sư Tử hét lớn
"YA, Sư Tử cậu đang giỡn mặt với tôi đấy à, tôi đến nãy đến giờ đã hơn 30ph và đã gọi cậu hơn 30 lần rồi đấy cậu có biết không hả" (cái này Tiểu Bạch chém kinh thật đấy, từ nãy đến giờ mới đến đc có 3ph và gọi sư Tử củng có 3 lần, chém đâu nhân lên gấp 10 thế k pk ==!)
Lúc này sư Tử tỏ vẻ khó hiểu, anh đưa tay kéo chiếc bịt bảo bảo vệ tai xuống (what the Sư @.@) nhíu mày trả lời "Cậu mới vừa nói gì thế tớ nghe không rõ, làm gì mà túm cổ áo người ta vậy hả, sàm sỡ à." (lạy hồn, ai thèm sàm sỡ anh chứ)
Bạch Dương như hóa đá khi thấy Sư Tử kéo chiếc bịt tai xuống, thì ra nãy giờ anh đang độc thoại, nói chuyện 1 mình sao? Anh giận run người nhưng cũng cố kiềm nén cơn giận lại vì chính anh cũng không để ý đến chiếc bịt tai của Sư Tử mà, thế thì tính ra Tiểu Sư rất vô tội ấy chứ^^
"Thôi bỏ đi, cậu đi với tớ."
Bạch Dương thở dài nói với Sư Tử
"Hớ, đi đâu?" Sư Tử ngu ngơ hỏi lại, trông anh lúc này cực kì đáng yêu như 1 đứa trẻ lần đầu đến công viên vậy
"Đi khám bệnh, tớ nghĩ cậu cần phải khám lại tai và mắt đây" Bạch Dương giở giọng trêu chọc rồi giả vờ lắc đầu thở dài "Cái gì, cậu đùa à, sao tớ phải khám lại chứ, tai và mắt của tớ rất bình thường." Sư Tử nhăn mặt phản bác
"Tớ chỉ là vì tương lai con em chúng ta thôi (câu nì wen nhở), nghĩ thử xem nếu như con cậu có 1 ông bố vừa mắt kém vừa lãng tai nữa thì, aizzz, đúng là tôi biết mấy"
"Này Bạch Dương, cậu muốn tớ đánh chết cậu không hả."
"Ủa, sao lại là đánh chết mà không phải là bắn chết?" Vừa nói Bạch Dương vừa chỉ vào khẩu Bloody Rose trên bàn, trời ạ Tiểu Bạch hứng thú với cách thức anh ấy chết hơn là cái mạng của anh ấy (nhà Bạch có bạn nèo như thế ko giơ tay xem nào ==)
"Tớ thích nhìn cậu quằn quại chết từ từ cơ, zậy zui hơn." (hớ, sở thík man rợ của Tiểu sư ><)
" Thôi dẹp đi, cậu hẹn tớ ra đây đi ăn cơm cùng mà quên rồi àk đồ đãng trí." Bạch Dương bỗng dưng đổi chủ đề
"Ờ ha, đợi chút." Sư Tử bỏ ngoài tai câu nói xéo của bạch dương gom đồ vào chiếc túi rồi chạy đến đi cùng Bạch Dương
Ngoài đường, các cô gái được 1 phen ngắm đến mãn nhãn (nghĩa là ngắm cho thỏa mãn con mắt ấy mà) với 2 chàng trai đẹp như tiên trên đường phố. 1 người có mái tóc đỏ và đôi mắt vàng ngạo nghễ, 1 người thì có mái tóc khá dài màu vàng cùng đôi mắt cam hút hồn người, nụ cười trên môi Sư Tử đúng sát gái làm bao nhiêu cô gái đổ rạp trước nụ cười ấy xỉu lên xỉu xuống (nói quá đấy)
Cả 2 bước vào 1 nhà hàng lớn và nhanh chóng thu hút rất nhiều ánh mắt của các thực khách khác, lúc đi ngang qua dãy hành lang đang diễn ra tiệc cưới, cô dâu và các phù dâu khác đều với đầu ra để nhìn họ làm chú rể và các phụ rể khác tức nổ đom đóm mắt.
"He he, này Bạch Dương, c6ụ có thấy những ánh mắt nhìn chúng ta không, ha ha." Sư Tử cười nham nhở khoát vai Bạch Dương nói
"Nhìn cái đầu cậu ấy, ai cậu cũng muốn cua hết à tên này."
"Uầy, có chút nhan sắc thì cậu phải cho mình thể hiện chứ." Sư Tử phồng má nói rồi đi lên trước, Bạch Dương phì cười vì con mèo Tiểu Sư ấy vừa phùng má với cậu, đúng là trẻ con không ai bằng.
Bỗng có 1 cô gái ăn mặc rất ư là......thiếu vải chạy đến đụng phải Bạch Dương mém té nhưng vẫn cắm đầu cắm cổ mà chạy. Bạch dương loạng chọang mới đứng vững được khẽ càu nhàu
"Con gái con đứa gì mà ăn mặc thế nhỉ, chả bằng với chị." Nói rồi Bạch Dương rảo bước đến chổ Sư Tử thì thấy cô gái lúc nãy đang ôm lấy tay Sư Tử nũng nịu còn Sư Tử thì lại không như thường ngày mà mặt anh lạnh tanh. Cô gái ấy nũng nịu bấu víu lấy tay Sư Tử nói bằng giọng nhão nhẹt:
"Tiểu sư à, sao anh không gọi điện cho em chứ, em nhớ anh chết đi được anh biết không, cả đám con gái hay vây quanh anh em đã dẹp hết cả rồi, so với em chúng nó chẳng là gì cả, nào Tiểu sư, quay về với em đi nhar." (trời ơi mắc ói quá)
Bạch Dương nghe cô gái ấy nói xong không khỏi rùng mình mấy cái bởi cái chất giọng nhão nhẹt ra nước của cô ta, phía bên kia, Sư Tử cũng không khá hơn anh là ma6y1, rùng mình mấy cái Sư Tử mới nói lại được, anh dùng chất giọng không thể nào lạnh lùng hơn nói với cô gái kia
"Này Anna, tôi phải nói đến bao giờ cô mới hiểu hả? Thứ nhất: đừng gọi tôi là Tiểu Sư, thứ hai: tôi biết gia đình cô không phải thuộc diện nghèo rớt mồng tơi mà ăn mặc thiếu vải đến thế, làm ơn về nhà kiếm thêm mấy miếng đắp vào cái bộ quần không quần, áo không ra áo ấy của cô đi, thứ ba: tôi và cô chia tay rồi, từ nay cắt đứt, tôi chả còn gì với cô nữa nên làm ơn, ĐỪNG XUẤT HIỆN TRƯỚC MẶT TÔI NỮA." Câu cuối cùng Sư Tử gằn từng chữ thoát qua kẽ răng, anh lúc này không còn là 1 chàng trai tuấn tú lịch thiệp, lời nói như mật ngọt của ngày thường mà giờ đây anh chính là 1 con Sư Tử đúng nghĩa đang nổi giận.
Anna thóang lộ ra vẻ sợ sệt trên nét mặt nhưng cô vẫn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh của mình nói tiếp:
" Sư Tử, em không can tâm chúng ta chia tay như thế, em yêu anh, e thật sự rất yêu anh và em sẽ không bỏ đi dễ dàng như thế trừ phi anh cho em 1 lý do chính đáng."
Sư Tử mỉm cười khinh bỉ, đôi mắt cam kiêu kì của anh lướt qua nét mặt của Anna cất tiếng
"Cô muốn biết lý do, được, biết rồi thì đừng hối hận nhé."
Sư Tử bỗng cất bước tiếng về phía Bạch Dương nãy giờ im lặng đang chăm chú lắng cuộc đối của họ, anh bất giác lạnh sống vfà lùi về phía sau, trực giác của cừu đang mách bao anh sắp có chuyện không lành xảy ra (trực giác nhạy bén của cừu ák @-@) Bạch Dương toan bỏ chạy nhưng không kịp, Sư Tử nhanh như cắt kéo tay anh lại và đặt lên môi anh 1 nụ hôn nồng nàn đến.............kinh dị (trời ơi viết đến khúc này thì t/g ói thịt rùi) Bạch Dương ra sức vùng vẫy, giãy giụa nhưng vô ích (tội nghiệp Cừu của ta T-T)
Anna lúc này mắt chữ @ mồm chữ O cứ thế thất thần đứng nhìn họ kiss nhau (ọe ọe). Lúc sau Sư Tử buông tha cho Bạch Dương quay sang mỉm cười nhìn Anna
"Lý do cô đã được thấy, tôi là GAY đấy, thế nào" Sư Tử ác độc cố nhấn mạnh chữ Gay trước mặt Anna
"Bây giờ thì cô đi đượ........" Chưa đợi Sư Tử nói hết câu Anna đã nước mắt giàn giụa chạy thật nhanh. Sư Tử ác độc mỉm cười hài lòng rồi nhìn qua "nạn nhân" của anh là Bạch Dương đang nôn lấy nôn để, nhìn thấy cảnh đó Sư Tử đổ mồ hôi (sợ đấy ==!) hỏi han
"Hơ...Hơ...cậu....không sao chứ Bro"
Không trả lời, Bạch Dương vẫn tiếp tục nôn ra, cứ nhớ đến cái cảnh nồng nàn kinh dị lúc nãy là ruột gan anh lại cứ quặn lên ép anh nôn hết ra (Cừu của tui T^T)
"Bạch Dương à, cậu đâu còn gì để nôn nữa đâu cơ chứ, thôi nào." Sư Tử đang an ủi hay là đang cô chọc điên Bạch Dương ấy nhỉ? Đương nhiên là chọc điên rồi vì Bạch Dương đang nhìn Sư Tử với ánh mắt căm hận thấu trời. Trực giác của Sư Tử cho anh biết anh sắp gặp nguy hiểm, mà cũng chẳng cần đến trực giác mách bảo nữa, Bạch Dương khắp người đầy sát khí, lửa bùng lên dữ dội thế kia thì Sư Tử cũng đã biết chắc rằng anh đang gặp nguy hiểm rồi.
"Đây là cái giá phải trả cho việc đùa với lửa á." Sư Tử còn không lo chạy đi mà còn đứng đó suy nghĩ nữa chứ, bó tay thật.
"Sư Tử, hôm nay Bạch Dương tôi không ngiền cậu ra làm thịt sư tử viên để ăn thay cho thịt bò viên thì tôi không còn là con cừu điên nữa." bạch Dương tức giận gầm lên xông vào đánh sư Tử tới tấp. Sư Tử hỏang loạn vội né tránh, chạy hét thất thanh, cả 2 người này cứ y như là muốn phá sập cái nhà hàng của người ta ấy.
"bạch Dương, Bạch Dương bình tĩnh nào, lúc đó tớ có hôn cậu thật đâu chứ, tớ chỉ chạm có chút xíu vào phía bên mép của cậu thôi mà vả lại tớ cũng đã dán 1 miếng băng keo lên miệng cậu rồi mà, á á." sư Tử vừa chạy vừa hét lên thất thanh, hình tượng hòang tử lịch lãm lúc này đã biến mất rồi và thay vào đó là 1 tên điên cứ vừa chạy vừa hét. (Ai kí giấy ra viện cho bọn này giớ tay lên xem nào, ông bác sĩ nào ký chém chết ổng ák)
Quay lại cảnh tượng lúc nãy, lúc Sư Tử kéo Bạch dương lại tái diễn cảnh.........đã nhanh tay bịt vào miệng Tiểu Bạch 1 miếng băng keo (lấy từ đâu ra thì chỉ có Tiểu sư mới pk, t/g pk) với 2 công dụng, không cho Tiểu Bạch la và không hôn trúng, (đúng là chỉ có sư mới nghĩ ra ==!)
"Cậu....cậu..." Trận nôn lúc nãy đã rút kiệt sức của Bạch Dương, nhờ thế mà Sư Tử mới có cơ hội thoát thân
"Ok ok, tớ xin lỗi, lỗi của tớ, hôm nay tớ sẽ bao cậu ăn coi như đền bù cho đám thức ăn lúc nãy cậu nôn ra hết được chứ, tha lỗi cho tớ đi mà." chạy mãi cũng không được nên Sư Tử nhà ta mới lăm lăm lại gần Bạch Dương làm hòa. Bạch Dương liếc xéo Sư Tử nhưng nhận ra sức lực anh cũng chả còn bao nhiêu để ngiền nát Tiểu Sư (hở hở) trả lời
"Được, coi như kì này cậu may mắn vì đám thức ăn lúc nãy là chui ra khỏi người tôi, hôm nay tôi sẽ ăn cho cậu phá sản luôn."
"Xin mời, tiền của ông già tớ mà, phải của tớ đâu mà lo, đi ăn nào." Sư Tử cười cười để bảo tòan tính mạng, anh không muôn gây chuyện với vị thần nộ hỏa ày thêm 1 lần nào nữa đấu.
"Cho cậu đáng đời, từ này chừa cái tật gặp gái nào cũng cua, cua xong rồi bỏ." Bạch Dương nhân cơ hội nói xỉa xói Sư Tử
"Này, ai nói với cậu là con gái nào tớ cũng cua cơ chứ hả, tớ cũng phải chọn lựa lắm đấy." Sư Tử nhanh chóng biện minh cho cái thói Playboy của cậu, thật ra chỉ là tại vì thừa hưởng phải dòng máu của ông ta nên mới như thế thôi (hay nhở, pi h đổ thừa àk Tiểu Sư?)
"Chọn lựa cái đầu cậu ấy, quên rồi sao, lúc đầu gặp tôi và chị, cậu còn sấn sấn lại cua chị tôi, rốt cuộc, kết quả bị chị ấy dùng Judo vật ngã trước mặt bao nhiêu người, đáng cậu lắm." Bạch Dương đang cố lôi chuyện xưa ra để vừa xỉa xói, vừa đâm chọt nỗi đau của anh ấy đây mà ==! Nói xong bạch dương đi thẳng 1 mạch bỏ lại Sư Tử nhất thời cứng họng đứng phía sau.
Sư Tử biết mình không thể biện minh được nữa nên lòng ấm ức phồng má đi theo sau Bạch Dương (ôi yêu quá><)
Bỗng có 1 cô gái có mái tóc nâu xoăn uốn thành từng lọn dài đến thắt lưng chạy ngang qua Sư Tử, anh liền ngạc nhiên lập tức quay lại nhưng...cô gái đó đã biến mất tựa như bốc hơi vào không khí, chỉ còn lại phía sau anh là 1 không gian im lặng đến đáng sợ.
"Tiểu Sư, rốt cuộc là cậu đang đi hay đang ngủ đấy?" Bạch Dương to tiếng gọi vọng lại phía sau gọi Sư Tử. Sư Tử lúc này như vừa thoát khỏi cơn mê bèn chạy đến chỗ Bạch Dương bỏ lại cái không gian im lặng và nỗi hoài nghi lúc nãy.
Phía sau bức tường, 1 cô gái có mái tóc nâu xoăn uốn lọn dài đến thắt lưng mở đôi mắt nâu sáng mỉm cười hạnh phúc nhưng sâu thẳm trong sự hạnh phúc ấy là 1 nỗi đau thầm kín nói thầm:
"Anh phải luôn vui vẻ như thế nhé Tiểu Sư."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top