Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Sức mạnh của vương quốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa xuân, tuyết tan sạch nhưng vẫn còn se lạnh, trên chín nhánh sông nhỏ vẫn còn băng chưa tan hết tạo thành lớp màn băng mỏng dính, ánh nắng nhè nhẹ làm băng tan chảy tạo nên màn sương mờ mờ che phủ tầm nhìn. Nhưng dân chúng có thể thông thương buôn bán và đi đốn củi đốt 

Vừa qua mùa đông, Mitamun đã vui mừng hét to, có thể ra ngoài nhìn ngắm một chút rồi! Quốc Vương không ngăn cản những đứa con mình đi học hỏi và chơi đùa bên ngoài, lão tin tưởng trị an của vương quốc hay tự phụ không ai hiểu được lòng dạ đế vương. Nàng kéo Talia cùng với hai thị vệ được Quốc sư đề bạt đến bảo vệ hai người.

Vương phi Uria càng quấy hậu cung, vương hậu ẩn dật chờ cơ hội lật nước cờ của bà ta. Không ai chú ý đến Mitamun đang dần dần thu phục lòng người, cũng vì nghĩ nàng chỉ là một hài tử sáu tuổi có thể làm nên chuyện lớn gì kia?

- Chúng ta hôm nay đi tìm vài nguyên liệu tốt, kế hoạch chính của ta là đến thành trì Adana tìm người thợ rèn của thành chủ rèn một cặp kiếm tốt!

- Quá nguy hiểm thưa chủ nhân!

- Mong công chúa suy xét lại, mặc dù thời tiết đã không còn lạnh nữa nhưng đường quá xa và chúng tôi không đủ kinh nghiệm để bảo vệ người..

Mitamun bỏ ngoài tai những lời dư thừa, bàn tay nàng thoăng thoắt gom than và áo ấm cho vào túi, nàng nháy mắt cho thị nữ thân cận Ailana đi lấy thức ăn ở phòng bếp.

- Lưu ý, chỉ lấy lương khô thôi, chúng ta có thể ăn dọc đường, nhưng muối và bình da phải mang nhiều! Còn về thuốc men, ngươi có thể mang theo vài miếng gừng tươi. Rất có ích!

- Công chúa à..

- Telia ngươi không tin tưởng vào bản thân sao? với lại chúng ta cải trang một chút hẳn không ai để ý!

-...

Mệnh lệnh công chúa không ai dám không nghe, nhưng bộ tộc kia nghe phụ thân nói đang có kế hoạch tạo phản, vẫn nên viết thư tín về cho phụ thân cử người hỗ trợ họ.

Telia thông suốt thì không dài dòng, quay lưng trùm kín mặt cầm theo thẻ bài phủ Quốc sư dùng để thông hành đi đến kho thuốc lĩnh lượng lớn thuốc cảm mạo và trị thương. Ám vệ canh chừng bên ngoài tỏ vẻ khó hiểu với hành động của tiểu thư này. Lặng lẽ về báo cáo với chủ nhân.

*********************************************************************************

- Mẫu phi! Hình như con nhóc Mitamun trốn khỏi hoàng cung!

- Ta biết, mẫu phi đã chuẩn bị món quà lớn cho nó, con đừng mãi mê vũ khí quá, còn phải thân cận với các đại thần- biết không?

- Ưm, biết!

Bị xoa đầu, mái tóc quăn của hắn càng rối, Jidantashu càng hung hăn, nhưng đây là mẫu phi của hắn. Nhớ đến con nhóc trắng trắng cướp lấy chú ý của bệ hạ với hắn, Jidantashu chỉ hận không thể giết nó lập tức. Sau này nó an phận ở hậu cung hắn không làm được gì. Hơn hết nó là em gái của tên mặt trắng kia.. Kẻ ngáng chân!

Âm mưu được ủ trong trứng, không biết có thành công hay không, nhưng chúng ta đã rõ một đường này của nhóm tiểu tiểu muội không hề đơn giản như họ nghĩ.

Cửa kinh thành Hattusan mở ra cho thương nhân giao thương, chợ kinh đô đông đúc người đủ quốc gia đến mở gian hàng giới thiệu. Độc đáo vô cùng, Mitamun lần đầu coi như mở rộng kiến thức về những thứ ở cổ đại hoàn toàn thủ công, so với hiện đại tuy thiếu đa dạng nhưng lại đặc sắc hơn nhiều.

Nàng nhìn qua một lượt hàng hóa, thấy có người đang bán  hoa, bó hoa hồng kia thu hút tầm mắt nàng vô cùng

- Đây là hoa gì?

- Tiểu thư quả là tinh mắt, đây là hoa vượt biển trời Tây đến đây, hiếm có vô cùng..

Cái giá cũng bằng cả gia tài một người đấy! Nhưng nàng vẫn kêu thị vệ trả tiền! Không phải vì phá sản như những kẻ xung quanh nghĩ. mà nàng có thể trồng được nó nha! Nghĩ đến tương lai không phải ngắm mấy bông hoa nhạt nhẽo trắng xóa kia, tâm tình nàng tốt hơn nhiều

Trên đường ra ngoài thành qua trạm soát lính, họ mua một chiếc xe lạc đà kéo vì ngựa chỉ có binh lính mới được dùng. Tốc độ lại càng kém hơn dự tính nhiều, cưỡi lạc đà đơn... Mitamun nhìn nhìn đôi chân ngắn ngủn ai oán...

Trên đường rời khỏi kinh thành, nàng trông thấy nườm nượp thương nhân các nước đang rong ruổi đi thành nhiều hướng, nhiều nhất là về phía Mitanni hướng đường của nàng đang đến, Mitamun cuối cùng khó thắng nổi tánh tò mò, lú đầu ra hỏi vị thương nhân đang dắt lạc đà đi

- Các vị đang đến nơi nào giao thương ah?

Sao lại bỏ chạy khỏi kinh thành Hattusan?

- Tiểu thư cũng nên bỏ chạy nhanh chút đi, chúng tôi đang hướng đến Syria tránh nạn, nghe nói bạo dân ở Liban đã ngấp nghé muốn đánh xuống, chiến tranh ah...ai dám nói trước điều gì..

Mitamun cúi đầu cảm tạ xong nàng rủ màn xuống che lại bụi đất bên ngoài cũng che luôn ánh mắt lạnh lẽo không hợp tuổi. Lúc này đã có chiến tranh nội bộ xảy ra ư? ca ca phải dẫn binh đánh thắng trận này mới chân chính thay đổi cục diện đang phân tranh trong cung.

Ca ca mới mười một tuổi, y sẽ làm được sao?

Mitamun vò tóc thở dài, ngồi cạnh nàng vị tiểu thư Telia cũng lâm vào suy nghĩ, phụ thân đoán không sai- kinh đô sẽ loạn trong một thời gian. Hướng họ đi ngược lại với vùng chiến nên phụ thân không can ngăn họ. Vài thương nhân giấu vũ khí bên dưới bụng lạc đà kia..rõ ràng là người của phủ Tể tướng.. cái...

viu viu..

Tiếng gió mạnh quật đến, Telia phản xạ rút kiếm bên hông ra kéo Mitamun vào trong, nàng bị chấn động va vào sàn gỗ đau điếng, sau đó tiếng binh khí chạm nhau keng keng vang dội

Người xung quanh sớm đã chạy biến hết, họ không biết vì sao đoàn người toàn gia quyến nữ lại bị tấn công. Sợ vạ lây chạy nhanh hơn cả.Nhóm tì nữ của Mitamun đi theo được năm người, có người tình nguyện cải trang làm Mitamun, vì y phục Hitaito đều dài và rộng, họ co người lại trùm lên chiếc áo choàng màu xám của công chúa bay khỏi xe lạc đà một đường chạy không nghỉ ngơi, nhóm người kia có kẻ đuổi theo có kẻ nghi ngờ nên ở lại chiến với Telia.

Lạc đà bị tiếng đánh nhau làm kinh sợ, co giò chạy so với ngựa còn nhanh hơn, vì vậy cứu nguy Mitamun được một kiếp đao thương đầy trời, nhưng sao đó? Nó dĩ nhiên phát điên làm sao nghe lời dừng lại?

Mitamun không sợ hãi,  từng chết qua rồi có gì phải sợ nữa? nàng nhìn qua Telia vừa bị chém một đao vào cánh tay, máu tươi còn thấm ra ngoài, giọng nói hơi rung do chấn động của lạc đà vang lên

- Ta gom vài tay nảy, cùng nhảy xuống!

- Nhưng bên dưới toàn đá...

- Nhìn thấy cây cầu nhỏ trước mặt không? nhảy chuẩn vào nhé, sư phụ!

-ha!

Telia ôm tay cũng vơ lấy một gói hành lí khá nặng ở gần mình ôm vào bụng

- Nhảy!!!

Telia hô lên, hai người phóng qua hai bên xe, thành công văng bùm xuống nước, áp lực khá lớn làm Mitamun chìm nhanh xuống sông lạnh ngắt, nàng nhìn thấy vài bóng đen nhảy xuống theo nhưng không đủ sức phân biệt địch ta nữa, túi hành lí nặng kéo nàng trầm xuống đáy sông...

******************************************************************************

Cũng không phải thực sự là trung tâm của câu chuyện nên nếu gặp nạn hoặc là tử vong hoặc là chỉ như ngươi gặp ác mộng một chút thôi, huống chi ngươi còn chưa hoàn thành nhiệm vụ pháo hôi. Mitamun được cứu lên bởi những người đang giặt giũ ở hạ lưu sông, nhìn đứa trẻ trắng trắng tròn tròn mái tóc dài màu nâu bạch kim biểu trưng của hoàng tộc. Chỉ có những kẻ dốt nát mới bỏ qua không cứu.

Một nông phụ thông minh nhanh nhẹn dùng vải áo choàng đã giặt qua còn ướt nhẹp trùm kín Mitamun lại, mấy người xung quanh lại nhao nhao lên

- Cô làm sao lại vớt kẻ xui xẻo từ đáy sông lên? Những kẻ tội đồ bị nhấn chìm để thần linh thanh lọc tội lỗi cô dám làm trái mệnh?

- Phải đó, thời buổi này không sợ cứu phải người xấu gì sao? không nói dối các cô nha, phu quân ta ở trong bộ binh nghe được phía trên có lệnh truy nã một đứa trẻ sáu bảy tuổi, nghe nói nó vào cung ăn trộm bị bắt ah.

- Có phải không? đây cũng là ...

- Hay là thả nó lại xuống sông đi, kẻo mang họa vào người ah..

- Mấy người đủ chưa? nó chỉ là một đứa trẻ rơi xuống sông lại nguyền rủa nó đủ chuyện, cẩn thận cái miệng mấy người đó! 

Nông phụ kia vén tay áo cầm cây giặt giũ tư thế hung thần ác sát, nhóm người cùng làm việc kia sợ hãi cô ta nổi điên bèn né qua một bên tạo thành hai khu vực riêng biệt, hay nói, nông phụ này bị tẩy chay rồi. Suốt quá trình tẩy nhanh quần áo nhanh nhất có thể, Mitamun được cô nông phụ và một bà lớn tuổi kè về. Căn nhà, không, phải nói là căn lều tạm ở cách rừng không xa, hẻo lánh và hoang vu vô cùng, nếu không phải người ở đây sẽ khó tìm nơi này.

Củi lửa ném vào chiếc lò đất được đắp nặn đơn sơ, hơi ấm tỏa ra, họ cởi y phục mitamun ra đề phòng nàng bị cảm lạnh, nhìn từng thớ vải mượt mà, lòng họ chết lặng bởi có thể mấy người kia đã nói đúng. Bốn mắt nhìn nhau kinh hoàng sợ hãi có, nhưng họ không thể bỏ mặc một đứa bé đến chết.

- Canh gừng đây, ủa đứa nhỏ nắm chặt thứ gì trong tay thế kia?- phụ nhân lớn tuổi cầm bát bằng đất nung đến, chiếc muỗng cũng không phải hàng quý giá gì..

- Mau thổi nguội đút cho nó,bà nên im lặng không biết chuyện này! Chờ Naru về rồi tính tiếp..

-Dạ..

Mở bàn tay nhỏ của nàng ra, bên trong lộ ra chiếc vòng tay bằng vàng cẩn ngọc màu tím long lanh chói mắt. nữ nông phụ thở dài nhìn lên bầu trời thông qua cửa sổ tan hoang kia.Đoạn lấy cây còi dài bằng gỗ quý giá đặt trong hộp gỗ màu đỏ giấu trong cơ quan nhỏ gần giường nằm thổi vài hơi.

 - Cuối cùng người cũng đến..

Trong bóng đêm vô tận, Mitamun giật bắn người tỉnh dậy từ cơn ác mộng bị đè chết ở kiếp trước, mồ hôi ướt vầng trán nhỏ. Căn nhà chật chội làm bằng đất sét và vải mùng thu hút chú ý của Mitamun, còn dám đốt củi trong này cơ đấy.. không sợ bị  cháy nhà hay sao?

-Tiểu thư người đã hôn mê hai ngày, giờ này cũng không còn gì ăn được, người uống đỡ bát cháo loãng..

Giọng người phụ nhân vang lên, người này tầm ba mươi tuổi, bàn tay chai sần nứt nẻ cầm bát nước có vài hạt gạo trong đó đưa cho nàng. Mitamun cầm lấy thổi nguội rồi đổ vào bụng chống lại cơn choáng váng ù tai..Quả nhiên hồi phục được một chút ít, nàng nhìn chăm chú phụ nhân kia, bỗng nhiên người này quỳ sụp xuống.

Đồng loạt bên ngoài căn nhà đều có tiếng đầu gối va xuống đất bộp bộp giữa đêm tối càng tăng thêm phần hùng hậu rợn người. Mitamun lần đầu tiên bị dọa đến xanh mặt, mặc dù đóng  phim nhiều, cảnh tượng "binh lính" quỳ dưới chân cũng không phải không có, nhưng chỉ là diễn thôi. Khí thế hùng hậu này làm nàng đắng đo, vô sự thì không cầu đến. Nhóm binh lính cải trang thành nông dân vùng xa này có phải phản quân bọn người ở rừng Liban phái đến không?

- Các ngươi là ai? sao đưa ta đến đây? có mục đích gì nói rõ ràng!

Tiếng nói uy nghiêm vang lên, hơi giật mình một chút nhưng họ lại đồng loạt dập đầu không ngừng, rõ ràng chỉ một câu nói lại khiến những chiến binh này rung động mạnh mẽ. có người còn không tin vào tai mình, màn trướn bằng vải mùng rách được kéo lên, Mitamun loạng choạng bước ra ngoài dưới bàn tay dìu của phụ nhân kia. Nàng nhìn xung quanh chỉ có tiếng côn trùng kêu, nhóm người này không có áo giáp mũ sắt, không binh khí bằng sắt bén nhọn. Nhưng ánh mắt ngập tràn huyết tinh mà trong mơ nàng từng thấy (do chính chủ cho phép "nhìn", giống như xem phim 5D ấy). Không nhờ kỹ thuật diễn cao siêu nàng đã sợ đi không nổi nữa rồi

Chỉ chừng trăm người bao quanh đây, chưa kể họ ẩn náo trên cây hay nấp dưới đất, tất cả đều hướng về tiểu chủ mới sáu bảy tuổi 

- Chúng ta là những người phục vụ cho Tawananna, nguyện trung thành đến chết! 

Tiếng hô vang dội, họ lại không sợ kinh động những người thường hoặc binh lính canh gác ở thành trì gần đây mà hô to. Mitamun vội la lên

- Các ngươi đừng hô nữa! Kẻ thù của ta còn lãng vãng ở gần đây, ta không muốn lại thêm kẻ nào lùng bắt ta nữa! Nhưng trước hết, vị cô cô này, nói cho ta biết, Tawananna không phải vương hậu sao? Ta làm sao có thể là Tawananna?

- Người đừng khinh nhờn bản thân, bây giờ thực lực bên trong của người đang dần tăng lên thưa chủ nhân của tôi, chúng tôi có thể cảm nhận được năng lực đó sẽ mạnh mẽ cỡ nào. vương hậu hiện tại không phải dòng máu chính thống của Tawananna. Đó là lý do chúng tôi ẩn náo ở địa phương này chờ đợi!

- Ta chỉ là một đứa nhỏ thôi, các ngươi dựa vào đâu mà khẳng định ta mang huyết thống Hitaito vĩ đại?

- Người nhìn xem, chỉ có Tawananna mới tìm được thứ này.

Vòng tay lóe sáng trong mảnh vải trắng nâng lên ngang đầu một vị binh sĩ, họ còn quỳ gối nhưng thành kính khó mà che dấu đi..Mitamun trợn mắt, cái này lúc bị rơi xuống nước, nàng vơ tay túm lấy cột trụ của cây cầu gỗ, nhưng lại vơ trúng nó, trơn tuột tay trôi theo dòng sông...

Cái thứ chứng minh "tôi là Tawananna" nằm ở một nơi mà ai cũng vớt được á? khó mà tin! Có nên đả kích họ một chút không?

- Mời người nhìn kỹ viên ngọc ở giữa, màu tím đã hóa thành đỏ, chỉ có máu của hoàng tộc mới làm được!

-....

Người hoàng tộc thì đúng rồi, nhưng bảo pháo hôi nữ là nữ thần của Hitaito, niềm tin sức mạnh phía sau lưng Quốc Vương thì có hơi quá, nhất là Mitamun đã định sẵn sẽ là người gả đi mua sức mạnh cho Hitaito.

Nếu cô ấy không trọng sinh thì sẽ không bao giờ đi đến nơi này, càng không có tawananna tồn tại. Gánh trên vay cái trọng trách này thì làm sao tự do?

Nàng nhìn ánh mắt lập lòe của mấy kẻ xung quanh, họ lột mặt nạ da người xuống lộ ra nét thanh xuân vĩnh cữu..ah...cuối cùng cũng có lý do hợp lí ngất xỉu đi?







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top