Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 4: Lời khó nói

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 4: Lời khó nói

Câu chuyện có thể nói là bắt đầu từ đây chăng?

Joe - một chàng thiếu gia lạnh lùng nhưng lại có tình cảm đặc biệt với nàng công chúa xinh đẹp. Mong muốn duy nhất của anh chỉ muốn Ahim quan tâm đến anh nhiều hơn thôi. Một điều cực đơn giản nhưng Ahim lại cứ chạy theo chuyện của Marvelous nên anh đành lặng yên và mong muốn đó đột nhiên lại trở lạnh lời khó nói của anh.

Ahim - một nàng công chúa vốn dịu dàng và rất vui vẻ muốn hoàng tử Marvelous xin lỗi cô về thái độ của ngày hôm nay nhưng là con gái thì sao mà mở miệng cho được khi chính mình lại là điểm khởi đầu của cuộc giận lẫy này. Cái cô muốn, cô không thể tùy tiện không làm, nhưng cũng không thể tùy tiện nói với kẻ mình giận và một lời khó nói được hình thành trong nàng công chúa này.

Marvelous - một anh chàng hoàng tử nổi danh là vô tư giờ lại suy nghĩ về cô gái mình mới gặp và muốn làm quen với cô ấy. Ý định ấy nhanh chóng bị dập tắt khi cô ta không muốn nói chuyện với anh. Hoàng tử vô tư giờ lại muốn làn quen, mà cô ấy lại lạnh lùng với anh, đó sẽ là một lời khó nói đối với anh chàng vốn vô tư mà quả quyết ấy.

Luka - một người có thể nói là thiên thần hay ác quỷ lại bị một cú sốc khá lớn khi anh chàng giống người yêu cũ xuất hiện. Bao kí ức trở lại trong cô và cô rất muốn được hỏi anh ta nhiều điều để xem anh ta có quen Keishi không. Nhưng song song với ý nghĩ đó là một ý nghĩ trái ngược. Vì khi làm quen cô sẽ làm mất đi nguyên tắc của mình.

Bốn người, với bốn lời khó nói, họ sẽ mở đầu cho câu chuyện tình yêu này sao!

1:

Sải chân đi trên nền gạch, Ahim bỏ tay Joe ra và đi lại ngồi vào ghế làm việc. Với hành động ấy, Joe chỉ im lặng đứng nhìn vì Joe biết hiện Ahim không có tâm trạng để quan tâm đến anh, lòng Ahim đang rối bời và tuyệt vọng.

Được Ahim ôm và chính mình vỗ về Ahim, đưa Ahim về công ty thì anh đã rất lấy làm vui rồi. Joe chẳng còn mong muốn nào khác cả.

Chẳng còn mong muốn nào cả?

Không, đó là gạt người và tự gạt chính bản thân mình.

Thật lòng Joe rất mong muốn được Ahim quan tâm anh giống như quan tâm Marvelous, hoặc một ít thôi cũng được. Điều ấy có gì khó đâu chứ. Nhưng để nói ra thì chắc không phải một chuyện dễ dàng.

Anh không muốn ép Ahim phải quan tâm mình, không muốn nhìn Ahim khóc, không muốn rất nhiều thứ có liên quan đến việc khiến Ahim không hài lòng. Giản đơn thế thôi. Trong giờ phút này, Joe vì không muốn Ahim phải phân tâm mà không hỏi câu: " Có phải cậu đã yêu Marvelous rồi không ? "

Câu hỏi ấy, anh đã cất giấu lâu thật lâu trong đáy tim mình. Nhiều lần vốn muốn hỏi nhưng anh lại sợ. Sợ rằng Ahim sẽ giận mình khi hỏi một câu hỏi riêng tư. Và càng sợ hơn nếu Ahim thừa nhận.

Nhìn người mình yêu vui vẻ bên một người khác không phải mình, mấy ai vui cho được. Nhưng tại Joe tự yêu đơn phương nên anh không trách Ahim hay Marvelous, mối tình đơn phương, mặc dù Joe muốn từ bỏ nhưng con tim anh không cho phép, nên anh đành chọn cách âm thầm chúc phúc cho Ahim và người Ahim yêu. Giờ, cô gái này lại giận vì cậu bạn nghĩ đến một người con gái khác, Joe đã biết chắc câu trả lời và tất nhiên anh đã không cần hỏi câu hỏi vô ích ấy, chỉ là, lòng anh muốn Ahim quan tâm anh nhưng anh lại không tiện để nói vào lúc này. E rằng, tình trạng như ngày hôm nay sẽ còn tiếp diễn. Câu nói ấy, chừng nào anh mới có thể nói cho Ahim biết được đây?

Ngồi vào chiếc ghế làm việc thân quen đến lạ, Ahim bất chợt nhớ đến hình bóng cậu ấy. Đáng ghét. Đến giờ mà vẫn không qua xem cô thế nào, anh ta không biết có phải là con trai không nữa, lúc trước, anh biết làm cho người ta vui lắm mà, hiện giờ lại mất tâm mất tích. Đúng thật là..............

Gió thoảng qua tai Ahim làm Ahim lại nhớ cách đây không lâu, cô, Marvelous, Joe còn đang rất vui vẻ, mà giờ đây căn phòng lại mất một người. Cô giận có thật đúng không đây?

" Không hề sai mà, tại Marvelous tự nhiên lại trút giận vào mình thôi. Ahim, cô không được siêu lòng. " Tự khẳng định như thế, Ahim lại nghĩ: " Nhưng mà mình phải xem thử Marvelous có hối hận gì về việc mình đã làm không cái đã, mình cũng đâu thù dai. Gió ơi, nếu đồng ý thì cho ta thêm một lần mát mẻ nữa được không? "

Lập tức, một luồng gió nữa thoảng qua làm Ahim biết ngay mình sắp phải làm gì.

Muốn tháo chuông thì phải tìm người buộc chuông.

Tuy nó hơi khác người nhưng cô cũng phải thử.

- Joe à, xem phòng giúp mình một lúc nha.

Rồi không để Joe trả lời, Ahim đã chạy ngay ra khỏi phòng mình và tiến đến phòng Marvelous. Bởi, ngoài việc thăm dò Marvelous ra cô còn phải hỏi anh một chuyện cực kì quan trọng.

Thấy cái cách nhanh nhẹn của nàng công chúa mình thầm yêu, Joe chỉ biết lắc đầu và cười nhẹ. Anh biết, cô đi tìm Marvelous. Cũng tốt, biết đâu cô ấy sẽ vui hơn, nếu vậy, Joe cũng sẽ vui. Cầu trời khấn phật cho Marvelous đừng làm gì khiến Ahim khóc nữa.

2:

Đứng trước cửa phòng làm việc của Marvelous, đôi chân Ahim tự dưng lại không dám bước vào. Bao ý nghĩ sôi nổi lúc nãy giờ bay đâu mất. Nào là sẽ kêu Marvelous xin lỗi mình, nào là hỏi anh có yêu Luka không, nào là tại sao cô chạy đi mà anh vẫn như không,........tất cả, đã không tồn tại trong đầu Ahim mà chính là nổi lòng của một người vừa mới giận bạn.

Ngại ngùng: từ ngữ này có lẽ rất hợp với tình hình của Ahim hiện nay. Trên đời này, ai đời lại là người làm lành khi mình là người " khởi đầu " cuộc giận nhau, đặc biệt, Ahim còn là con gái và lòng tự trọng rất cao. Mới giận Marvelous đây thì làm sao mà gõ cửa và " xem tình hình " được!

Hồi hộp: thử đặt tay lên ngực mình, Ahim đã nhanh chóng nghe được nhịp đập của nó. Ai đặt vào tình cảnh như Ahim có lẽ cũng vậy thôi. Một điều rất dễ hiểu. Ahim-người giận, Marvelous-người khiến Ahim giận, nên đáng lí ra Marvelous phải đến mà tìm Ahim để xin lỗi chứ.

Cạch.

Định xoay đi trở về phòng mình thì cánh cửa phòng Marvelous chợt mở ra và kẻ đi ra không ai khác chính là " mục đích chính " Ahim đến đây - Marvelous. Marvelous đi lại chỗ Ahim đứng với ánh mắt cực kì ngạc nhiên, sau đó cho ra một câu làm " thất vọng " người ta:

- Cậu đến đây tìm mình à?

" Chứ không lẽ tìm ma ". Tức giận với câu hỏi " mới lạ", Ahim quyết định không mở miệng trả lời để xem cậu ta sẽ làm gì. Ở đây là phòng làm việc của cậu ta, không tìm cậu ta thì tìm ai, có vậy mà cũng không hiểu. Marvelous đang đứng trước mặt cô là cậu bạn cô quen đây sao?

Hình như cũng biết được một phần hành động im lặng của Ahim nên Marvelous gãi đầu và im lặng.

Thứ nhất, anh không biết phải nói gì.

Thứ hai, anh không biết phải làm gì.

Và cuối cùng, vì anh đang thấy mình rất giống kẻ.........điên.

1'

2'

3'

4'

5'

Từng phút từng phút trôi qua mà cứ ngỡ như là vô tận. Hai con người vẫn ở tư thế như vậy.

Marvelous cứ cười và nhìn Ahim không nói gì như một bệnh nhân thật thụ.

Ahim thì im lặng và chú ý từng hành động của Marvelous.

Nếu như không nhờ điện thoại có lẽ họ sẽ mãi như vậy.

Reng............reng...........reng...

Đang với tư thế bệnh nhân nhưng vừa nghe được tiếng chuông điện thoại thì Marvelous mừng như với được vàng. Cười trừ với Ahim, anh lấy điện thoại ra và áp vào tai mình:

- A lô, tôi nghe, à được. - Để điện thoại vào túi, một lần nữa, Marvelous lại cười nhưng lần này là nụ cười rất tươi, sau đó thong thả bảo - Chủ tịch có chuyện tìm mình, thôi, có gì về nói nha!

Dứt câu, Marvelous đi lên phòng chủ tịch, Ahim định gọi nhưng lại thôi. Cô buồn bã đi về phòng mình mà như không biết là đi đâu.

3:

Đi theo sau chủ tịch, Marvelous rất hãnh diện khi được mọi người nhìn mình với ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ. Nói cũng đúng thôi, nơi đây là nhà hàng phải nói là lớn nhất, nhì Nhật Bản, còn chủ tịch của anh lại là một người cũng có danh tiếng trên thương trường, không ghen tỵ mới lạ.

Nghĩ vậy nên Marvelous rất vui, vui hơn khi được cùng chủ tịch bàn về một vụ làm ăn lớn. Nghe đâu đây là một nhân vật cũng rất nổi tiếng, công ty chuyên về bất động sản đứng đầu Nhật Bản ấy.

Một điều chợt bay đến làm Marvelous nhớ tới cô gái ấy. Cô gái mà anh và Ahim giận nhau - Luka. Bởi đây là quán ăn, nơi đầu tiên anh và cô gặp nhau. Anh thừa nhận là cô ấy là người mà Marvelous có ấn tượng sâu sắc nhất, là người Marvelous suy nghĩ nhiều nhất, là người khiến Marvelous không nghĩ đến là không được và là người đầu tiên mà Marvelous muốn làm quen.

Làm quen.

Vấn đề này sao lại khó khăn với anh đến thế. Lúc trước, toàn các cô gái đến làm quen với anh nên anh không biết cách để làm quen.

Là con trai, anh đâu thể õng ẹo như các cô gái, cũng không thể quá mạnh mẽ, lại càng không thể làm như những kẻ thiếu tình bạn để cô ấy tội nghiệp mà làm quen với anh. Phải chi có người giúp anh làm quen được với cô gái ất thì hay biết là bao. Nhưng, ước mơ cũng chỉ là mơ ước. Chỉ có thể ấp ủ mà không thể nổ ra được.

Xoảng.

Tiếng ly rơi xuống nền gạch kéo Marvelous khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn. Thì ra, do quá chăm chú suy diễn nên anh mới đụng phải một anh chàng phục vụ. Anh cúi đầu xin lỗi người ấy, chủ tịch cũng thay anh xin lỗi, người ấy xua tay, lắc đầu rồi đi.

Đợi người ấy đi khuất, chủ tịch nhìn Marvelous nghi ngờ:

- Sao hôm nay cậu bất cẩn thế? Để ý đến cô nào rồi hả?

- Không phải đâu chủ tịch, chỉ là tôi đang suy nghĩ về....về....à, về dự án hợp tác thôi ạ.

- Thật không? Khai thật đi, tôi sẽ làm ông mai cho, không lấy tiền đâu.

- Thật mà. Chủ tịch à, cho tôi đi rửa mặt một tí nha.

- Ừ. Rửa mặt cho tỉnh táo cũng được, tôi đợi cậu ở bàn đằng kia.

Chỉ vào một chiếc bàn có một người trung niên đang ngồi để Marvelous biết địa chỉ, chủ tịch đi lại chiếc bàn đó ngồi.

Về phía Marvelous, anh cười với chủ tịch rồi vào phòng vệ sinh để rửa mặt. Vừa rửa mặt xong thì có một người vào, chẳng hiểu vì lí do gì mà Marvelous lại nhìn ra và phát hiện, cô ấy là Luka. Bất giác, miệng anh tự nói:

- Luka.

Vẫn với gương mặt lạnh tanh mà Marvelous từng thấy, Luka không buồn trả lời Marvelous lấy một câu đã đi rửa mặt. Anh chàng ta chán nản bước khỏi phòng vệ sinh.

4:

Thành phố Tokyo tấp nập người qua kẻ lại. Và, ở đây, có một cô gái với bộ đầm màu kem đang rất được mọi người chú ý đến. Khen có, ghen tỵ có nhưng nó không làm cô gái ấy nhìn bọn người nói tốt hoặc nói xấu mình.

Luka- cô gái ấy đang suy nghĩ đến Marvelous và Basco.

Marvelous có phải thích cô hay không mà mỗi lần gặp cô gương mặt anh ta luôn ánh lên sự vui mừng chứ. Mỗi lần Luka không trả lời Marvelous là vì cô đang quan sát xem anh ta là người thế nào. Lần đầu, Luka tưởng Marvelous là dân chơi nhưng những lần còn lại cô đã có suy nghĩ khác về anh.

Còn Basco? Có lẽ không cần phải nói thì cũng biết được tâm điểm suy nghĩ của Luka là Basco. Anh ta quá giống Keishi. Từng nụ cười, ánh mắt, giọng nói và cả tính cách.

Ông trời cho Basco đi trễ để Luka để ý là có mục đích gì? Muốn gửi Keishi thứ hai đến? Muốn Luka hết buồn? Muốn Luka thôi nghĩ về quá khứ? Hay..........

- Luka.

Tiếng gọi cùng với một cây kem chìa ra trước mặt làm dòng suy nghĩ bị gián đoạn. Nhưng Luka không tức mà trong lòng hơi ngạc nhiên về người ấy. Lại là Basco. Mỗi lần đi đâu cô đều gặp người cô suy nghĩ. Sự trùng hợp đó là do tạo hóa của ông trời hay sao? Hoặc........nhíu mày với ý nghĩ của mình. Luka tự nhiên đứng bất động.

Basco thấy Luka như vậy liền đưa tay định đặt vào vai Luka thì Luka đã xô tay anh ra, lạnh lùng hỏi:

- Cậu theo dõi tôi.

- Oan quá, Luka à. Mình đâu phải kẻ bắt cóc tống tiền. Đâu phải là kẻ biến thái. Chỉ là thấy dáng người mình biết ngay là cậu, chúng ta có duyên đến như thế thì nên tặng quà cho cậu chứ. Nghĩ con gái thích nhất là ăn kem nên mình mời mua. Cậu đừng hiểu lầm nha. Mà thôi, đó đâu phải là lỗi của cậu, có thể mình sống ở nước ngoài quá lâu nên quen với tập tục bên ấy, cậu cũng biết người phương Tây rất tự nhiên mà.

Giải thích nguyên một tràn dài không biết mệt, để rồi khi dứt câu thì Basco lại thở hồng hộc. Thấy vì mình mà Basco như vậy nên Luka bảo:

- Mệt, thì ăn đi.

- À, không không, cậu ăn cho mình vui đi mà, con trai phải vậy mới đúng.

Không biết làm thế nào nên Luka nhận lấy cây kem và ăn. Khi ăn xong, Basco đề nghị Luka đi dạo cùng anh, lúc ấy, chẳng hiểu thế nào mà Luka đã gật đầu như một con rối nghe lời chủ.

__ END CHAP 4 __

~ Anmya Nguyễn ♥ ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top