Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 5: Vượt qua ranh giới giữa hận và yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 14: Tôi yêu em

Từ khi xác định được tình cảm của bản thân,Lam Tư mặc nhiên thể hiện tình cảm,nhưng lo lắng,những thương nhớ,những cử chỉ hắn muốn Tùy Tâm cảm nhận được .Hắn giờ đây coi phòng Tùy Tâm là phòng mình,làm việc rồi nghỉ ngơi ở trong phòng cô.Tối nào hắn cũng ôm lấy Tùy Tâm ngủ mặc cô muốn thoát ra khỏi hắn thì đến sáng thức dậy cô vẫn nằm trong vòng tay đó.Tùy Tâm đành chấp nhận,dù sao đây cũng là nhà của hắn,muốn làm gì cô cũng kệ

Tối nào Lam Tư về cũng làm việc đến tận khuya chờ đợi cô xem hết một loạt phim.Nhưng hôm nay hắn để ý Tùy Tâm xem phim không giống bình thường.Hắn bước tới nhìn tập phim trên bàn: Tuyển tập Đam mỹ hay nhất mọi thời đai,bìa đĩa là ảnh hai người đàn ông bán khỏa thân đang hôn nhau.

Lam Tư cau mày.Giật phắt lấy điều khiển tắt.Mạch phim đang đến đoạn cao trào những người đó đang chuẩn bị..Tùy Tâm thích thú chờ đợi nhưng màn hình tivi tối om. Cô tìm điều khiển nhưng sao nó lại trên tay Lam Tư.Hắn đang làm việc mà.

"Em xem cái gì đây?"-Lam Tư khó chịu ra mặt.Hắn ngủ cạnh cô,cơ thể hắn như này mà tối đến cô còn đẩy hắn ra,không thèm đếm xỉa đến mà giờ đây đối với thể loại thẳng không ra thẳng, cong không ra cong mà cô hứng thú như vậy làm hắn vô cùng khó chịu.Trong khi bản thân hắn khi ngủ với cô luôn kìm nén dục vọng chiến hữu.Lam Tư chờ đợi để cô có thể yêu hắn

"Tôi xem gì kệ tôi".Con người này đã tự ý bước vào phòng cô giờ đây lại muốn quản tất cả mọi thứ xung quanh cô làm để cô chú ý đến hắn.

Tình cảm Tùy Tâm dành cho hắn ngày càng lớn,những cử chỉ, những quan tâm,những lo lắng ngày một nhiều đối với hắn.Cô cần áp chế lại.Lòng rối bời,cô tìm xem bộ phim nam-nam này để thay đổi tâm tình,để học cách coi hắn là cong để dằn lòng không rung động trước hắn.

Tùy Tâm càng ngày càng cảm nhận được Lam Tư đã yêu cô.Những điều Lam Tư làm cho cô là trái tim cô ngày càng yêu hắn.Tùy Tâm không muốn thừa nhận điều đó.Nhưng làm sao đây khi Lam Tư luôn hiện diện mọi thứ xung quanh cô và hơn hết trái tim cô đã có hình bóng của hắn.

Để thay đổi tâm tình Tùy Tâm rủ quản gia Trương dạo phố mua sắm để tạm quên đi những vấn vương trong lòng.Lam Tư biết Tùy Tâm đi ra ngoài nên đã cử vệ sĩ bảo vệ cô.Dù dạo gần đây tình hình buôn bán có vẻ yên ắng nhưng không vì thế lơ là cảnh giác,nên đối với việc đi ra ngoài như thế này của Tùy Tâm cũng cần phải để ý.Hắn không muốn cô bị vấn đề gì.

Như chim xổ lồng,Tùy Tâm tâm trạng rất vui vẻ.Tùy Tâm lựa chọn những bộ quần áo thoải mái mà không quá hở hang,cô còn chọn được cho quản giá Trương vài chiếc áo vì từ ngày ở nhà Lam Tư đến giờ,bà quan tâm đến cô,giúp đỡ cô rất nhiều.Mua sắm xong Tùy Tâm và quản gia Trương tính tìm quán ăn thì vô tình đi qua một gian hàng đồ nam.

Chiếc áo sơ mi màu trắng nổi bật đập vào mắt người đi đường.Đường cắt may tài tình,chiếc áo toát lên vẻ mê hoặc người nhìn.Ai cũng mê đắm vào nó nhưng không ai đến hỏi.

"Tôi lấy cái áo này"-Tùy Tâm nói với nhân viên bán hàng để gói lại cho cô.Nhưng có vẻ nhân viên này rất ngạc nhiên vì chiếc áo này là hàng có số lượng giới hạn,mà cô gái này không cần nhìn giá mà đã muốn mua.

Tùy Tâm đã đi mua sắm là ăn mặc tuềnh toàng vì để thử đồ cho dễ lại đi thêm với quản gia Trương ăn mặc giản dị bước vào nên người nào cũng nhìn.

Tùy Tâm không nói gì,bước vào quầy tính tiền.Trước khi đi mua sắm, Lam Tư đã đưa cho Tùy Tâm thẻ kim cương dành cho khách hàng VVIP.Chiếc thẻ này không giới hạn cô thoải mái mua sắm.Số tiền cô mua cũng không nhấc nổi dấu phẩy trong chiếc thẻ này.

"Tôi muốn thanh toán bằng tiền mặt". Khi ra tính tiền chiếc áo,cô không lấy thẻ ra mà muốn mua cho Lam Tư chiếc áo này.Dù có thù hận hắn đến đâu nhưng kể từ ngày Tùy Tâm bước vào hắn cũng không đối xử tệ bạc với cô.

Cơn đói ập đến,Tùy Tâm và quản gia Trương bước vào nhà hàng mà Lam Tư giới thiệu.Nhà hàng mang vẻ đơn giản nhưng cảm giác ấm cúng.Những món ăn lần lượt được mang lên trong đó có món sườn xào.Tùy Tâm tò mò món ăn này nếu người khác nấu thì có mùi vị gì. Cô thưởng thức miếng sườn nhưng nó không mang vị mà cô muốn-đó là vị mà Lam Tư thích-vị của mẹ. 

Ăn uống xong xuôi,Tùy Tâm vào nhà vệ sinh một lúc quay ra không thấy quản gia Trương đâu. Điện thoại đổ chuông,giờ Tùy Tâm mới để ý cuộc gọi nhỡ của Lam Tư rất nhiều.Cô nhấc máy

"Alo.."- còn chưa nói được gì Lam Tư đã cắt ngang: " Em đang ở đâu?"


Giọng nói mang vẻ gấp gáp từ đầu dây bên kia.Tùy Tâm biết có chuyện gì liền nói địa chỉ cho Lam Tư.Cô đi mua sắm mà Lam Tư còn sai người bảo vệ thì chứng tỏ dạo gần đây thế giới ngầm đang có biến động

"Em ngồi yên đấy.Chờ anh đến đón"- Câu nói Lam Tư là Tùy Tâm bình tâm lại như thể khẳng định chỉ cần chờ Lam Tư đến thì cô sẽ được an toàn.

Nhưng Tùy Tâm vừa cúp máy nhớ ra không thấy quản gia Trương đâu.Bà là người luôn biết chờ đợi và kiên nhẫn nhưng giờ lại không thấy bà đâu.Tùy Tâm lo lắng đi tìm.

Nhà hàng từ khi nào giờ không còn người khách nào,có chuyện gì xảy ra rồi. Tùy Tâm chạy đi tìm quản gia Trương thì thấy bà bị ngất ở chân cầu thang,cô gọi xe cứu thương rồi dìu bà ra bên ngoài. Cô vừa bước ra được vài bước thì bỗng

Đoàng!-Tiếng súng vang lên.Tùy Tâm dung hết sức bình sinh rìu quản gia Trương nằm tạm tại một góc khuất.Rồi Tùy Tâm men theo những vật chắn trên đường để nhìn rõ chuyện gì xảy ra.Cô toan tìm một nơi an toàn khác để nấp thì phụt!

Máu loang hết mặt cô,làm cô không mở được mắt.Tùy Tâm cảm nhận được mùi hương của người này,mùi của Lam Tư.Hắn đang ôm trọn cô,hơi ấm của hắn đang trấn an cô.Nhưng máu trên mặt cô.

Tùy Tâm bừng tỉnh,mở mắt.Máu đang tuôn ra từ ngực của Lam Tư.Nhìn người Lam Tư đang đầy những vết thương thì cô mới biết được có chuyện chẳng lành đang xảy ra.

Lam Tư vừa nhìn người con gái trong lòng hắn bình yên không bị thương tích gì an tâm phần nào. Khi Tùy Tâm đang đi mua sắm thì đội vệ sĩ của hắn báo cáo đến.Bị mất tích hai người vệ sĩ,mà Tùy Tâm lại vào một nhà hàng mà theo báo cáo có vẻ khả nghi.

Lam Tư liền nghĩ đến bọn lang sói dạo gần đây mới nổi lên xưng bá vừa rồi vừa đến quấy rối.Hắn đã ra tay diệt sạch gần trăm người, nhưng hắn không ngờ đến bọn chúng lại liều mạng đến vậy.

Vừa bước xuống xe hắn đã thấy tiếng súng vang lên,hắn điều chỉnh ánh nhìn về phía phát ra tiếng súng và rồi nhìn về phía Tùy Tâm.Hắn bàng hoàng phát hiện,súng đang nhằm vào cô.Giờ đây Lam Tư chẳng quản đến việc nòng súng đang hướng về đâu,người đang đầy thương tích vì trước khi đến đây hắn đã giao đấu với một tốp bọn lang sói khi nãy giờ đây bọn này còn dám nhằm đến người con gái của hắn.

Tiếng súng vang lên nhưng không nhanh bằng phản xạ của Lam Tư.Hắn ôm trọn Tùy Tâm,bảo vệ cô bằng thân thể hắn.Vì Lam Tư bảo cô chờ hắn đến vì biết rằng chờ đợi đồng nghĩa với việc hắn sẽ bảo vệ cô.

Lam Đàn bắn hạ kẻ bắn tỉa kia: "Ảnh! Bảo vệ Lam gia".Nói xong hắn như ngựa đứt cương lái xe đuổi theo chiếc ô tô bắn tỉa kia

Do thương tích và thêm vết thương mới ở lồng ngực,cơ thể Lam Tư dường như không thể chống đỡ nổi.Hắn đổ gục trên người Tùy Tâm.

Tùy Tâm lo lắng,hoảng loạng ngồi xuống đất.Tay ra sức bịp chặt vết thương,bàn tay nhỏ bé của Tùy Tâm không thể che nổi,máu càng ngày càng tuôn ra.Cô luống cuống lấy chiếc áo để trong túi sách bịp chặt vết thương.Chiếc áo màu trắng giới hạn đó giờ đây hóa đỏ của màu máu.

Tùy Tâm bắt đầu khóc.Nước mắt hòa với máu.Giờ đây cô chẳng còn muốn điều gì,hận thù giờ chẳng còn tồn tại nữa.Trái tim Tùy Tâm giờ đây còn phủ nhận tình cảm dành cho Lam Tư nữa.

Tùy Tâm sợ khi bản thân cô đã nhận ra tình cảm thì cũng là lúc Lam Tư rời bỏ cô.Vết thương ngày càng chảy nhiều máu nhưng mãi mà cô không thấy xe cứu thương đến.Cô lo lắng người run lên từng cơn.

"Tôi không sao,em đừng quá lo lắng"-Lam Tư biết vết thương này không nhằm nhò gì đối với những vết thương thập tử nhất sinh trước kia hắn đã trải qua.

Nhưng đối với người con gái này vết thương làm cô run sợ đến vậy.Lam Tư cảm nhận được cô đang lo lắng cho hắn.Đã có người lo lắng mạng sống của hắn.Hắn cười mỉa.

Nụ cười như thấu được lòng của Lam Tư.Giờ đây mạng sống của Lam Tư không phải của riêng hắn còn là mạng sống của cô.Không chết nghĩa là sẽ bảo vệ và bên cạnh Tùy Tâm.

Máu chảy càng nhiều,người Lam Tư bắt đầu tái nhợt đi.Chiếc áo sơ mi giờ đây khó có thể kiềm được.Tùy Tâm càng cuống hơn.Lam Tư mệt nhọc nhắm mắt

"Không được ngủ"-Tùy Tâm ra sức đánh Lam Tư để hắn không ngất đi.Cô sợ.

"Anh không được ngủ.Nếu anh ngủ thì sẽ không được nghe tôi nói điều này".Tùy Tâm cố làm Lam Tư không ngất

"Em nói đi".Lam Tư muốn nghe điều Tùy Tâm nói,cố gắng hết sức để mở mắt.

"Em yêu anh"-Tùy Tâm nói ra lòng mình,cô muốn hắn biết tình cảm của mình.Chẳng còn kế hoạch gì,giờ đây thứ mà luôn làm Tùy Tâm muốn che đậy nhất cuối cùng cũng được cô chấp nhận.

Lam Tư nghe tiếng yêu từ Tùy Tâm,hắn mỉm cười vươn tay áp mặt cô xuống trao cho cô nụ hôn đầy nhu mị và tình cảm.Tùy Tâm đón lấy nụ hôn đấy.

Nụ hôn không tính toán,không giả dối mà chứa đầy vị sót sa,mặt chát.Tại sao để đến lúc này bản thân mới chấp nhận điều đó.Tại sao giờ đây tình cảnh của họ éo le đến vậy

"Tôi yêu em"-Lam Tư dứt nụ hôn và trao cho Tùy Tâm những đời đường mật đó rồi ngất lịm đi

"Lam Tư,Lam Tư"-Tiếng Tùy Tâm xé toang bầu trời.Tùy Tâm ôm lấy Lam Tư truyền cho hắn hơi ấm và nước mắt cô đã ngừng chảy

Tiếng xe cứu thương vang vọng đâu đây....

Chương 15 : Hạnh phúc mong manh

Tùy Tâm ngày bé khi chứng kiến cảnh cha mẹ chết trước mặt.Nước mắt chảy thành sông,chẳng biết làm gì,đứng chôn chân và lưu giữ ánh mắt ấy.

Cái ánh mắt chết chóc mà cô hận đến tận bây giờ.Nhưng giờ đây ánh mắt đó sẽ chẳng còn lưu lại chút nào mà thay vào đó là ánh mắt sót thương,lo lắng không cân tâm của Lam Tư khi nhắm mắt trước mặt Tùy Tâm.

 Yêu chỉ bắt đầu khi vì một ai đó mà làm những điều mà mình chưa từng.Yêu là khi tất thảy những gì về người đó đều ghi nhớ.Yêu là khi chỉ cần hơi ấm của ai đó mà an yên.Yêu là hận

Giờ đây trái tim gần như chết lặng đứng trước cửa phòng cấp cứu.Thời gian như muốn trêu ngươi,dù hắn có độc ác đến đâu,dù hắn là người đã hại chết gia định cô,dù...

Tất thảy những điều đó giờ đây như gió cuốn đi,Tùy Tâm chỉ muốn hắn ở bên cô.Cái người luôn âm thầm chịu đựng những điều quái gở,những chiêu trò mà cô bày gia.

Dù Tùy Tâm biết sẽ đến một ngày hắn phát hiện ra kế hoạch này nhưng tình cảm cô luôn phủ nhận đã dành cho hắn đều là thật.Đến khi này giữa sự sống và cái chết cô cân tâm chết thay hắn.Dù sao thà là người ra đi cũng không muốn bản thân là người ở lại.Sống mà ai đó đã ra đi là một sự mất mát lớn.

Tùy Tâm bần thần ngồi nhìn,xung quanh là người của Lam Bang.Chẳng ai nói gì chỉ chăm chăm nhìn vào cánh cửa đó với hi vọng mong manh

"Chị,chị"-giọng Ly Tâm vang lên sau những bóng người chắn ngang.

Ly Tâm nghe tin tức từ hội Hồng Ưng biết rằng Lam Tư đang gặp nguy hiểm.Dù sắp đến ngày đẻ nên Tề Mặc không muốn cô bị ảnh hưởng nên dấu nhưng không ngờ cô lại biết được nên một mực đòi đi.Tề Mặc biết rằng Tùy Tâm là một người mà hắn không bao giờ có thể so bì được nên đành cho Ly Tâm đi.

"Ly Tâm"- Tùy Tâm nhìn thấy Ly Tâm người như mềm nhũn bám lấy cô.Từ khi cho Lam Tư vào viện đến giờ Tùy Tâm không khóc thêm lần nào nữa.Nhưng giờ đây Tùy Tâm khóc như một đứa trẻ,cô run rẩy.

Ly Tâm thấy Tùy Tâm khóc sót thương ,cô ra sức vỗ về an ủi.

"Chú không chết được đâu,cô đừng lo quá.Chẳng mấy khi chú ngủ để chú ngủ chút"-giọng Tề Thiên Vũ vang lên đi kèm là hành động nắm chặt tay Tùy Tâm như muốn trao cho cô sự bình tĩnh đáng ngưỡng mộ đối với đứa trẻ còn chưa biết nhiều sự đời nhưng ra vẻ như này

Tùy Tâm cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay nhỏ bé trao cho cô sự tin tưởng tuyệt đối đến như vậy.Đúng là con của Tề Mặc bình tâm như nước hồ.

Tề Mặc nhận ra ánh mặt ngưỡng mộ của Tùy Tâm dành cho mình,hắn chỉ biết cười trừ.Bản tính trời sinh và do được đào tạo từ ngày bé nên Tề Thiên Vũ biết cách giữ bình tĩnh giải quyết vấn đề,đó mới đáng mặt nam nhi.

Lam Đàn xuất hiện,không nói gì nhưng nhìn hắn cỏ vẻ mệt mỏi.Xử lý lũ lang sói đó cũng không phải dễ.Do giờ đây Lam Bang và Tề gia cũng không tranh chấp nhau nữa nên trong giới cũng yên ổn,không ngờ cỏ dại không diệt thì nó vươn lên sống rất nhanh.

Tề Mặc nhìn Lam Đàn không nói gì.Nghe tin tức hắn cũng biết bọn lang sói này nhưng không ngờ bọn này không sợ đụng đến người Lam Bang.Một khi đã đụng đến Lam Bang thì cũng có thể đụng đến Tề gia.Dù đó là cỏ dại hay là gì thì cũng phải diệt vì thế hắn đã trợ giúp cho Lam Bang diệt sạch lũ này.

Sau ngần ấy sự chờ đợi cuối cùng cánh cửa cũng mở.Một thân hình cường tráng giờ đây bị quấn  chặt bằng băng trắng,người tái nhợt đi vì mất máu.

"Đã qua cơn nguy kịch nhưng phải chờ bệnh nhân tỉnh được trong tối nay.Giờ đây anh cần phải tự lực"-Người bác sĩ già nhìn đám người mặt quần áo đen ngòm,mặc đằng đằng sát khi biết rằng thân phận của người này không đơn giản.Ông lướt qua nhìn thấy Tùy Tâm.

Cô người này thật phi thường một cách bất thường làm ông rất ấn tượng.Từ khi đi cùng Lam Tư đến đây cô trình bày rõ ràng sự việc xảy ra,ở đâu có những vết thương gì,cự ly của viên đạn bắn đến.

Cô gần như bình tĩnh đến đáng sợ.Nhưng giờ đây cô lại như một người con gái bình thường trìu mến vuốt ve nhẹ nhàng  nhưng vẫn sợ làm đau người đang nằm bất động kia

Lam Tư được chuyển đến phòng bệnh VVIP. Tất thảy đã được chuẩn bị.Không ai nói gì để cho Tùy Tâm chăm sóc Lam Tư.Mọi người từ lúc tham gia Lam Bang đến giờ thì đây là lần đầu tiên có người phụ nữ ở bên Lam Tư lâu như vậy nên ai cũng mặc nhiên coi cô là người quan trọng trong Lam Bang

Tùy Tâm nhẹ nhàng điều chỉnh tư thế giường,nhẹ nhàng lau người cho hắn.Lau đến đâu cô lại thấy những vết thương cả cũ đến mới của hắn.Cuộc sống của hắn đã trải qua mưa bom bão đạn,trả thù truyền kiếp trả thù,máu tươi đầy người.

Nhưng giờ đây trước mặt cô,hắn vẫn chỉ là người thường.Vì Tùy Tâm mà hắn hi sinh bản thân đến vậy.Cô có can tâm gạt bọ hận thù để đến bên hắn một cách chọn vẹn.Cô miên man suy nghĩ không biết rằng Lam Tư đã tỉnh.

Lam Tư ngắm nhìn người con gái này.Người con gái mà hắn trước nguy hiểm chẳng biết làm gì ngoài lao ra lấy thân thể mình để bảo vệ cô.Chưa từng ai mà hắn có thể liều lĩnh hi sinh đến như vậy,chưa một ai trong một khoảnh khắc nhìn thấy cô nguy hiểm trái tim hắn như bọn nghẹt.

Giờ đây trước khi hắn ngất đi thì hắn đã nghe được tiếng yêu của cô.Tiếng yêu của người mà hắn đáng ra phải đề phòng nhưng sự phòng bị đó giờ đây đã đổi lại là yêu thương ngày một lớn và đến hôm này nó đã được bộc phát ra.

Do lo lắng và thân kinh căng thẳng quá độ mà Tùy Tâm buồn ngủ hết sức.Chiếc giường quá to đối với hắn mà giờ cơ thể cô đình công nên ngựa quen đường cũ cô leo lên giường nằm cạnh hắn.Hơi ấm của hắn là nơi cô an yên nhất,nơi cô có  thể ngủ một cách trọn vẹn.

Tùy Tâm vòng tay qua người Lam Tư để chắc chắn rằng cô vẫn cảm nhận được nhịp tim của hắn.Lam Tư giả vờ như không tỉnh nhưng hắn muôn ôm cô vào lòng vỗ về để cô yên tâm nhưng do cơ thể bị thương có vẻ nặng nên hắn không làm gì được nên đành để cô nằm yên bên cạnh.

Giấc ngủ lại đến với hắn một lần nữa.

Ánh mắt đó lại xuất hiện mờ ảo nhìn Lam Tư.Ánh mắt của đứa bé nhìn hắn khi hắn đứng trước ngôi nhà của gia đình đó.Đó là việc đầu tiên hắn được giao phó.Tìm kiếm người và giết sạch những ai có liên quan.

Là lần đầu tiên làm việc này,hắn đấu tranh nhưng để khẳng định mình là người tiếp quản Lam Bang này nên không được mềm lòng.Lòng căn dặn như vậy nhưng đối với cặp vợ chồng này.

Lòng tốt không đặt đúng chỗ nên giờ đây lại bị liên lụy. Đang phân vân nên xử lý thế nào thì kẻ giám sát hắn trực tiếp bắn chết ngay trước mắt  khi hắn đang nhấc khẩu súng của hắn lên.

Sự việc sẽ là bình thường nếu là khi hắn không bắt gặp ánh mắt của đứa bé đó.Là ánh mắt hận thù,không một giọt nước mắt nào nhưng hắn cảm thấy sự đau lòng chứa đầy hận thù đó.Đứa bé đó đến giờ hắn cũng không thể quên được.

"Lam Tư"- Tùy Tâm đứng đó,cô đứng giữa những áng mây,nhẹ nhàng mỉm cười thật tươi và rồi nước mắt cô bắt đầu rơi.Những giọt nước mắt ấy rơi ngày càng nhiều.

Lam Tư định bước tới muốn ôm cô vào vỗ về.Nhưng có gì đó giữ chân hắn lại.Hắn cúi người nhìn.

Là máu,sao lại nhiều thế này.Nó như chất keo bám chặt chân hắn không cho hắn bước tới.Là ánh nhìn của đứa bé đó đang hiện trước mặt níu chân hắn lại.Mọi thứ giờ đây đã không còn thấy Tùy Tâm nữa.Mà tất cả xung quanh hắn là máu xen kẽ ánh mắt căm thù đó...

Chương 16: Tiếp và tiếp nữa-Em yêu anh như vậy

Giấc mơ đó thật kỳ lạ.Nó như ăn sâu vào tim gan Lam Tư,làm hắn sợ.Cái sợ đó chưa bao giờ hắn cảm nhận được.Hắn tỉnh giấc,nhìn Tùy Tâm đang say giấc bên cạnh.Hắn nhẹ nhàng vuốt ve.Nỗi sợ ấy có là gì thì hắn cũng sẽ đương đầu vì có cô bên cạnh

"Anh dậy rồi hả?"-Tùy Tâm thấy Lam Tư động đậy liền tỉnh giấc.Tùy Tâm sót sa nhìn hắn.Muốn nhấn chuông gọi bác sĩ đến nhưng Lam Tư bắt kịp tay giữ lấy rồi hôn nhẹ lên.

"Uhm.em ngủ ngon thế này làm anh nghi ngờ ai mới là người cân nghỉ ngơi"-Lam Tư tỏ vẻ nghi hoặc nhìn cô.

Tùy Tâm không nói gì vươn người hôn hắn một cái nhẹ nhàng như tơ:" Thưởng cho anh vì đã sống"

Nhìn thấy hắn có thể đùa vui trong tình trạng này nên cô phần nào có thể yên tâm.

"Về nhà đi"- Lam Tư không muốn ở đây nữa.Mùi thuốc sát trùng làm hắn cẳm thấy cơ thể yếu đi.Hắn muốn gửi thấy mùi của đồ ăn,nghe tiếng phim và hơn hết là chiêc giường này quá cứng chẳng làm ăn được gì

Tùy Tâm không nói gì.Thực sự là nằm ở bệnh viện thế này cũng không tiền vì giới vũ khí khi nghe tin Lam Tư bị bắn thì đã lục đục đến hỏi thăm.Có quá nhiều người muốn vào nhưng tất cả đều chờ đợi cô quyết định.

Tùy Tâm không muốn Lam Tư đang bệnh mà còn phải tiếp những người này.Tùy Tâm muốn hắn về để cô tiện đường chăm sóc vì dù sao giờ đây sức khỏe của hắn là quan trọng nhất

Lam Tư được sự đồng ý của Tùy Tâm.Giờ đây hắn chưa bao giờ muốn bệnh lâu vậy.Tùy Tâm chăm sóc cho hắn còn kỹ càng hơn là việc bản thân hắn chăm sóc cho mình.Cũng vì thế vết thương cũng vì thế cũng lành nhanh hơn.Chắc có lẽ giờ đây nhờ tình yêu hắn có thể khỏe nhanh như vậy,hoặc có lẽ vì lý do khác..

Sau thời gian chăm sóc cho Lam Tư,Tùy Tâm cũng biết rằng trong con người này có chứa một đứa trẻ con.Chẳng biết là hắn có đau như cô nhìn thấy hay không,nhưng khi cô thấy vết thương của hắn lành lại nhưng hắn không ngừng rên rỉ bắt cô chăm sóc

.Đi đâu hắn cũng lút cút theo,không cho cô dời nửa bước.Ăn uống cũng bắt cô phải dâng đến tận mồm.Cơ mà cái khó chịu nhất đó chính là hắn lấy lý do này mà toàn làm cô xấu hổ

Hôm nay sau khi ăn uống xong,hắn bắt cô lau miệng.Giữa thanh thiên bạch nhật hắn làm cái hành động nũng nịu buồn nôn mà không xấu hổ làm cô rất cảm phục.

"Hết giấy rồi,chờ chút em đi lấy"-Tùy Tâm toan đi lấy thì bị kéo lại.Cơ thể mất trọng tâm liền đổ nhào vào lòng Lam Tư.Hắn chẳng nói gì,cười một cách quỷ dị,với tay áp sát lên môi cô.Nụ hôn làm Tùy Tâm say sẩm rồi là xấu hổ

"Cần gì giấy,chỉ em là đủ"-Lam Tư nhìn bộ dạng Tùy Tâm ngày càng đỏ hắn không kìm được lòng trực tiếp bế cô vào phòng để lại sau là những ánh mắt ngưỡng mộ

"Anh làm gì đấy,thả em xuống"-Tùy Tâm vùng vằng muốn thoát khỏi,nhưng càng cựa,cơ thể cô càng bị áp sát vào người hắn hơn

Lam Tư đặt cô lên giường,trực tiếp dùng cơ thể hắn kẹp chặt Tùy Tâm.

"Em có biết là em đang giết anh chứ không phải chăm sóc không"-Lam Tư dùng ánh mắt mờ đục vì ý trí của hắn đang dần mất đi,cơ thể đang dần nóng lên và cái đó...

"Gì,em chăm sóc anh tốt thế còn gì nữa,vết thương cũng lành,anh muốn gì em cũng chiều.Em mà có ý định đó thì anh cũng chẳng có cơ hội bắt nạt em như thế này"-

Tùy Tâm nói một hơi.Cái đồ không biết cám ơn.Vì hắn mà cô phải nhún nhường,vì hắn mà những cái lần đầu của cô lại dài thêm.Tất cả tại hắn vì cô mà dẫn đến những điều này.

"Cái gì em cũng chiều hả"-Lam Tư bắt được câu nói của Tùy Tâm.Câu nói mà từ miệng Tùy Tâm chẳng có nghĩ lý gì mà nói từ miệng hắn lại mang đầy ám muội thế này.

Cái gì đến thì cũng đến.Bản lĩnh đàn ông của Lam Tư trỗi dậy.Cơ thể hai người lâu nay chỉ vì quần áo mà vương vấn giờ đây đã được chút bỏ.

Tùy Tâm nhìn cơ  thể mình giờ đây chẳng còn mảnh vải che thân sau hạnh động xé toạt nhưng như cắt của Lam Tu,cô hận không đánh cho hắn một cái.Nhưng vì thương sót vết thương mình dày công chăm sóc mà cô không nỡ đánh hắn

Cơ thể hai người giờ đây như hòa làm một,giao thoa giữa tiết trời se lạnh.Hơi ấm của hai con người xa lạ đến với nhau bằng toan tính nhưng yêu bằng cả con tim.Gạt bỏ đi thù hận,nghi ngờ họ đến với nhau như chưa hề có điểm dừng

Tiếp rồi tiếp nữa,gần như mọi thứ cứ lao vút,không chạm đến đích,hai người giờ đây cơ thể đầy hương vị của sự ngọt ngào họ ôm chặt lấy nhau lao lên đến đỉnh của cuộc tình...



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top