Chap 2
Nó đứng ở sân bay chờ Khải ca của nó mà mõi cả chân .
_Sao lâu thế nhỉ - nó đứng nói mà gặp không biết gì nhiều về tiếng Trung nên nói tiếng Anh luôn .
_Gọi điện mới được - nó bèn lấy đt ra gọi cho ông anh họ .
.....
<Nǐ hǎo! > ( xin chào)
_Please speak English ( hãy nói tiếng Anh )
<Khai busy, you away taxi go> ( Khải bận việc , bạn đi xe taxi đi )
_What ( cái gì )
_Please ( làm ơn )
Nó vừa qua thì gặp ngay anh họ có tâm không gửi địa chỉ KTX cho nó làm nó bây giờ lang thang không biết kiếm chổ nào để đi .
_Hay là mình đi kiếm gì ăn đi , đói quá . Còn về KTX tính sau đi - nói rồi nó đi gặp ngay quán nào bay vào ăn quán đó .
Suốt nguyên một buổi nó đi chơi đến mệt rã ngời . Hên mà ba mẹ nó đổi tiền Mỹ cho nó mấy không nó không có tiền để mà rồi chơi nữa .
Bỗng tiếng điện thoại nó vang lên . Nhìn vào màn hình điện thoại hiện lên chữ "Khải đao" thì nó mới sợt nhớ mình chưa về kí túc xá . Lấy cái máy phiên dịch ra gắn lên rồi gắm vào đt y như tai nghe (Au chế đấy )
_Alo
<Này em có biết là bây giờ chiều rồi không mà chưa về KTX vậy hả > - Khải la nó một luôn . Nó giật thót mình giựt tai phiên dịch ra khỏi tai mình mắc công lát lủng màng nhĩ nữa
_Anh quá đáng anh có gửi địa chỉ qua cho em đâu mà em về . Hên mà ba mẹ đổi tiền cho em nên em kiếm đại quán nào vô ăn á nha mấy không là chết đói rồi
Nó nói lại , đầu dây bên kia được dịch từ đt nó ra nên hiểu . Liền cười .
<Hì hì anh xin lỗi , địa chỉ lát anh nhắn qua . Mật khẩu có luôn nhé . Bớt giận bớt giận>
_Xí - nó xí một cái rồi cúp một cái "rụp" không để đầu dây bên kia trả lời .
Nó nhận được tin nhắn , mở ra xem , nó khá là ngạc nhiên vì cái cửa mật khẩu " TFBoys đẹp trai nhất" nó cười thầm trong miệng . Mấy người này lớn mà y như con nít .
___________________________
Tại KTX ...
Nó bước tới cửa đọc câu mật khẩu được nó cho là bá đạo . Khi nhập mật khẩu nó bước vào trong . Đập vào mắt là căn nhà khá gọn gàng . Đồ trang trí đẹp mắt . Nó xuống bếp lấy mấy thứ đồ ăn vặt ra ngồi trên ghế sofa ăn ngon lành .
*cạch* tiếng mở cửa vang lên . Nó xoay qua nhìn người ngoài cửa , người ngoài cửa cũng nhìn nó . 4 con mắt nhìn nhau chớp chớp .
_Thiên ... T... - nó vui mừng vì được gặp thần tượng đến nỗi nói không thành tiếng .
_Nhóc .. nhóc là ai mà vô được đây hả ? Fan sao ? Hay là ăn trộm - người ngoài cửa không ai khác là Thiên Tỉ
_What !!
_Còn what cái gì ! Mau đi ra khỏi đây - Thiên Tỉ phũ phàng .
_ Please speak English
_ Ok , go out of here ( đi ra khỏi đây )
_Why ! This is the dormitory of my brother !! ( tại sao , đây là KTX của anh tôi đấy )
_ I don't care
_You ...
Nó tức vì không cãi lại , lúc này Khải mới về . Nó xoay qua thì thấy Khải , còn Khải thì thấy nó liền chạy lại . Đeo cái tai nghe lên
_Sao em không đi nghỉ ngơi đi còn đứng đây làm gì
_Thì bị .. / anh Khải ai đây - nó đang nói thì Thiên Tỉ đi ra chen vào nói
_À là em họ anh mới vừa từ Mỹ về ấy mà . Tên là Trâm đó - Khải giới thiệu
_À thì ra nhóc là em họ Khải ca sao !! Xin lỗi vụ hồi nãy nha tại anh nghĩ nhóc là fan lẽn vào đây - Thiên Tỷ tuôn một lèo, còn nó thì ngu ngơ . Thấy vậy Khải liền phiên dịch ra cho nó .
_You're welcome - nó mĩm cười . Thiên Tỉ cũng cười lại với nó . Bỗng đâu có tiếng la lên
_Trâm ơi ! Nguyên về rồi đây !! - Vương Nguyên từ đâu chạy vào
_Please speak English
_Anh Khải đưa tai nghe cho em - cậu chưa đợi Khải lấy ra nữa thì giựt lấy gắn vào tai mình .
_Cậu về sao không kêu mình ra đón
_Mình sợ cậu bận thôi - nó bĩu môi
_Thôi bỏ qua đi , để mình đi dẹp đồ đã - Vương Nguyên dẹp đồ xong chạy ra phòng khách lại thì thấy đồ ăn vặt đã bị ăn gần hết
_Thiên Tỉ , Khải ca hai người ăn hết đồ ăn của em phải không ? - Vương Nguyên hét lên .
_Không có à nha . Bọn này mới về - hai người kia phản kháng .
_Nguyên à số bánh kẹo đó là của cậu sao - nó có chút giật mình.
_Ừ nhưng không biết ai đã ăn hết nữa - giọng cậu thoáng buồn
_Xin lỗi mình không biết số bánh kẹo đó của cậu . Mình sẽ mua lại cho cậu mà , đừng giận tớ nha , nha , nha - mắt nó long lanh chớp chớp nhình cậu .
_ Không sao ! Vì mình biết cậu giữ lời hứa mà nên không giận đâu - Vương Nguyên cười một cái . Còn 3 người kia há hốc mồm 😲😲
_Ừ .. ừ .. - nó ấp úng .
_Này sai em ấy ăn được mà anh và Thiên Tỉ ăn không được - Tuấn Khải chu mõ hỏi
_Anh và Tỉ khác cậu ấy khác . Lêu lêu - Vương Nguyên chọc Khải . Nó nhìn thấy vậy liền bật người cả Thiên Tỉ cũng vậy .
Còn Tuấn Khải bèn giơ tay thành nắm đấm dọa Vương Nguyên nhưng cậu không sợ với lại còn ra trò chọc thêm tức Khải . Những ngày tháng nó sống ở đây chắc khổ lắm đêy 😁😁
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top