Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương VII - Phần 4: Oni, Succubus và bữa tối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Hả?! Lại nữa à?

Nghe Kurumi bỗng nhiên ầm ĩ khi đang nói chuyện điện thoại, Assassin và Saber thắc mắc xem lí do gì mà Kurumi có thể phản ứng như thế.

- Chuyện gì vậy? Sao tự dưng hét lớn thế? - Assassin hỏi.

- Chỉ là lại có trẻ con đi lạc thôi chứ không có gì to tát lắm đâu. - Kurumi đưa tay ôm trán vẻ chán nản.

- À... Cái này thì miễn bình luận.

- ??? - Saber không hiểu hai người kia đang nói về cái gì.

Đúng lúc đó, Sogetsu và Shirou cũng vừa xuống dưới nhà và vô tình nghe được lời nói của Kurumi. Tình trạng của Sogetsu trông đã khá hơn nhiều so với hồi sáng.

- Đùa chứ thế chắc phải lục cả thành phố để tìm bả à? - Sogetsu phàn nàn.

- Dù không biết chuện gì đang diễn ra nhưng có cần tớ giúp không hả Sogetsu? - Như một thói quen, Shirou chủ động đề nghị giúp đỡ.

- Chắc đành phải nhờ cậu. Thêm một người thì vẫn nhanh hơn...

Chưa nói hết câu, Sogetsu bỗng nghe thấy tiếng mở cửa từ bên ngoài cùng với giọng nói của người mà đáng lẽ mọi người ở đây đang định chia nhau đi tìm.

- Về đến nhà rồi! - Alisa tung tăng bước vào trong phòng khách với bộ dạng trông khá tả tơi và bụi bặm. - Hôm nay xui không sao tả nổi, hết ngã xuống cống rồi còn bị chó rượt. Cũng may là vô tình tìm được đường về... Ủa? Nhà ta đang có khách à?

Cả phòng bỗng gần như trở nên im re, chỉ còn để lại duy nhất mỗi tiếng 'rộp rộp' của một Saber nào đó vẫn đang vô tư nhai bánh gạo.

.

Màn đêm buông xuống, theo điểm hẹn mà Kurumi đã nói trước đó, Rin và Archer đã tới trước cổng trường Homurahara.

- Chuyện này là sao? Kazama-sensei bảo cùng mọi người hẹn ở trường mà không thấy họ đâu... HẢ?!

Rin vừa nói vừa quay mặt xem tình hình xung quanh. Bất chợt thay, cô lại đứng hình khi thấy nhóm của Sogetsu (gồm Sogetsu, Assassin, Kurumi, Shirou và Saber) đi tới trong bộ dạng cực kì thảm hại. Cụ thể hơn là hai Servant đang phải cõng Master của mình với tình trạng trông chả khác gì bị trúng độc.

- Có... có chuyện gì vậy? - Rin hỏi Kurumi, nhưng Kurumi không trả lời mà chỉ nhìn ra chỗ khác. Thấy Assassin cũng có hành động tương tự thế, cô chỉ còn cách hỏi mỗi Saber. - Sao mà Emiya-kun... và cả Shiba-kun nữa đều ra nông nỗi này thế?

- Hình như Assassin và Kazama Kurumi vừa chế ra loại độc dược gì đó và bọn tôi đều làm chuột bạch để thử thuốc. Servant như tôi thì không sao nhưng tôi không nghĩ con người bình thường có khả năng kháng độc... - Saber đang cố hồi tưởng lại.

- Chuột bạch cái con khỉ! Tụi tôi chỉ đơn giản là phụ bếp tí thôi. Ai ngờ... - Kurumi biện minh cho những tội lỗi của mình.

- WTF? Cô đã làm cái quái gì vậy, Kazama-sensei? Saber, cô mau kể hết sự tình đi xem nào.

- À được rồi, chuyện là thế này...

Quay trở lại vài tiếng trước theo lời kể của Saber, khi Rumi về tới nhà sau khi nghe tin là đã tìm thấy trẻ lạc, Alisa đã đề nghị Shirou và Saber ở lại ăn tối nhưng họ từ chối... Đúng hơn là đáng lẽ phải từ chối cho tới khi hai người họ nhìn thấy khuôn mặt rưng rưng nước mắt của một 'bé gái'. Dù là khách nhưng Shirou nói rằng muốn phụ Alisa và Rumi một tay, và do biết tay nghề của Shirou như thế nào nên Rumi cũng đã đồng ý.

- Mọi chuyện vốn dĩ đã êm xuôi... cho tới khi hai con mắm quỷ kia lẻn vào bếp và bỏ mấy thứ quái gở gì đó vào trong nồi canh... Ặc! Đống đồ ăn mà do hai má trẻ này nhúng tay vào thì chắc chỉ có vị giác trình cỡ Mai Natsume mới chịu nổi... - Sogetsu nói với vẻ mặt như đang sắp nôn, liền lấy tay che miệng lại.

- Không chỉ bọn tớ đâu... Rumi với cô Alisa giờ vẫn phải đang nằm viện cấp cứu kìa... - Shirou tiếp lời.

- Ôi trời ơi! Thế này thì đánh đấm gì nữa!

Cạn lời để nói trong tình huống này, Rin chỉ còn biết ôm đầu mà phàn nàn. Cùng lúc đó, Archer dần xuất hiện phía sau Rin từ dạng linh thể, có vẻ như anh cũng có chút tò mò về chuyện này nên thử tra hỏi thủ phạm.

- Rốt cuộc hai cô đã cho thứ gì vào thế?

- Natto, mayonnaise, dầu ăn, mực khô, xì dầu và... sầu riêng. - Kurumi lúng túng trả lời trong khi vẫn cố né tránh ánh nhìn từ hai con mắt của Sogetsu.

- Đùa nhau hả thím?! Nghĩ gì mà lại ném sầu riêng vào nồi vậy? Còn cô thì sao, Assassin? Hi vọng đó không phải là rượu độc.

- Ngươi cứ yên tâm đi, ta chỉ đổ mỗi chai mù tạt vào thôi.

- Nguyên cả chai à?

- Không hẳn, thấy không đủ nên ta tiện tay vắt thêm hai chai nữa để trong tủ.

- Vãi thật!

Không còn cách nào khác, cả nhóm buộc phải chờ 'dưỡng thương' một lúc rồi mới có thể bắt đầu hành động.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top