Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 13 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 13 (H)

Tate bị sốc đến mức không thể suy nghĩ được gì, tất cả là do Faye quá vội vàng không đợi mình trở lại. Giờ thì hay rồi, dù đã hồi sinh, nhưng lại mất trí nhớ.

"Chị là bác sĩ Tate, đây là bệnh viện của chị, cả hai người là bệnh nhân. Còn người nằm dưới đất này... ừm... bệnh nặng hơn em một chút."

Tate vừa giải thích với Yoko, vừa liên tục thay băng vết thương cho Faye. May mắn là phép thuật tự lành của Faye đã phá vỡ giới hạn, lớp da bị rách bắt đầu có dấu hiệu liền lại. Yoko cảm thấy toàn thân mềm nhũn, không còn sức lực để giữ mình ngồi lâu hơn. Nàng nằm xuống giường, hồi tưởng lại những ký ức trước đó.

"Tôi là... Yoko."

Ký ức về thuật giả kim, loài rồng và ngạ quỷ tràn về trong tâm trí. Nàng cảm thấy mình đã ngủ rất lâu, như thể vừa trải qua một giấc mơ dài, nhiều lần rơi vào một vực thẳm đen tối và trong đó toàn là ngạ quỷ. Ở lần rơi cuối cùng, khi tuyệt vọng, nàng như rơi vào một vòng tay ấm áp, tựa như ánh nắng chiếu rọi lên người. Nàng cố gắng nhìn rõ khuôn mặt của người đó, nhưng mọi nỗ lực đều vô vọng.

Phải chăng... mình đã quên điều gì đó?

"Yoko, em nghỉ ngơi đi, đừng rời khỏi phòng này cho đến khi chị quay lại."

Tate dìu Faye vào một căn phòng ở cuối hành lang. Faye mất máu quá nhiều, và phép thuật cũng bị cạn kiệt. Phần phép thuật còn lại chỉ đủ để chữa lành vết thương ở tim, giữ cô sống sót. Thậm chí Faye không thể duy trì hình dạng ban đầu, đuôi và sừng rồng đã lộ ra, trên cánh tay cùng cổ cô đang dần mọc lên lớp vảy dày đặc.

Tate đỡ Faye tựa vào tường, châm mày nhíu lại, trông cô như đang chịu đựng điều gì đó rất khủng khiếp. Tate lau đi mồ hôi lạnh trên trán Faye, nhẹ nhàng vỗ vai và gọi tên cô. Không thấy phản ứng, Tate quay lại bàn tìm kiếm trong cuốn cổ y thuật một phương thuốc có thể giúp Faye hồi phục.

"... Tinh huyết tận gốc, mất đi thì sẽ phát điên." Tate đọc từng chữ một từ đoạn chú thích trong trang sách. Cô bất ngờ ngẩng đầu lên, như thể nhận ra điều gì đó, rồi nhanh chóng quay lại nhìn về phía Faye.

Trước mắt là một con rồng, nhưng có vẻ nhỏ hơn một chút. Nó nằm cuộn mình trên sàn, móng vuốt quờ quạng lên đầu. Tate cầm ống tiêm thuốc an thần từ ngăn kéo và cẩn thận tiến lại gần. Một con rồng phát điên không phải thứ mà Tate hay ngôi nhà này có thể chịu đựng nổi.

Dường như con rồng cảm nhận được mối đe dọa, nó ngẩng đầu lên, lúc này Tate mới có thể nhìn rõ đôi mắt nó. Đôi mắt đỏ ngầu, không còn sự tỉnh táo. Nó lắc đầu, bước về phía Tate, răng nanh lộ ra khiến cô toát mồ hôi.

Tate đá văng chiếc xe lăn sang bên cạnh, làm con rồng chuyển hướng ánh nhìn. Cô chớp lấy thời cơ, lao tới quàng tay qua cổ Faye, tiêm liều thuốc an thần vào.

Ánh mắt của con rồng bắt đầu mờ dần, cho đến khi nó hoàn toàn gục xuống sàn. Tate tìm thấy chiếc rọ mõm mà cô từng chuẩn bị cho Faye hồi nuôi con chó ngao Caucasus ngày trước.

"Xin lỗi, Faye."

Tate mệt mỏi rời khỏi phòng, ngã phịch xuống ghế sofa, thậm chí còn chưa kịp rửa vết máu dính trên tay và quần áo.

Trong phòng, vì cơ bắp chưa hoàn toàn hồi phục, Yoko cố gắng xuống giường nhưng lại ngã xuống sàn. Sau một lúc, nàng mới vịn vào giường, đứng dậy từ từ. Khi đã có thể bước đi mà không cần bám vào đồ đạc, nàng lần mò đến cửa, cẩn thận mở chốt khóa, may mắn là không làm Tate đang ngồi trên sofa tỉnh dậy.

Đôi mắt trong veo của Yoko quan sát toàn bộ không gian, nàng tìm kiếm điều gì đó để lấp đầy khoảng trống trong ký ức. Nàng chậm rãi bước dọc hành lang, đến trước cánh cửa cuối cùng. Đặt tay lên ô cửa sổ trên cửa, Yoko nhìn vào bên trong, ánh mắt dừng lại ở hình bóng xanh lam nơi góc phòng.

Bàn tay của nàng tựa như bị khống chế, đẩy cánh cửa mở ra. Có vẻ con rồng kia có một loại năng lượng đặc biệt thu hút nàng đến gần. Sự hiện diện mới trong phòng đã đánh thức ý thức của con rồng. Theo bản năng hoang dã, Faye lao lên, đẩy Yoko ngã xuống đất. Tiếng rên nhỏ của cô gái khiến con thú to lớn dừng lại trong giây lát.

Yoko nhìn con rồng trước mặt, từ từ đưa tay lên vuốt nhẹ qua vết thương đáng sợ trên ngực nó, chạm vào phần cổ đang phập phồng theo từng hơi thở.

Một giọt nước mắt rơi từ khóe mắt Yoko, thấm vào mái tóc của nàng.

"Xin lỗi... tại sao trái tim lại đau như thế này?"

Bàn tay của Yoko nhẹ nhàng vòng ra sau gáy con rồng, tháo bỏ chiếc rọ mõm. Không còn bị gò bó, con rồng đưa một chân trước đè lên cánh tay Yoko, khiến nàng đau đớn, cô gái cố gắng dùng tay còn lại để chống đỡ. Nhưng con rồng không để nnagf có cơ hội, nó nghiêng đầu, cắn lấy cánh tay kia, những chiếc răng sắc nhọn để lại vài vết thương rỉ máu trên tay Yoko.

Nước mắt của Yoko chảy thành dòng theo vết lệ trước đó. Con rồng trước mặt nàng bị thu hút bởi mùi máu, nó rời chân khỏi người Yoko và cúi đầu xuống ngửi vết máu rỉ ra từ cánh tay nàng.

"Tôi biết bây giờ cậu rất đau đớn."

Yoko dùng cả hai tay ôm lấy cằm Faye, nhẹ nhàng hôn lên mũi của con rồng, rồi tựa trán mình lên đó, để mặc cho nước mắt làm ướt làn da con rồng.

"Nếu máu của tôi có thể làm giảm nỗi đau của cậu, tôi sẵn lòng."

Đôi mắt của con rồng dần dần sáng rõ, không còn màu đỏ rực như trước. Nó dùng chiếc lưỡi mỏng liếm đi những giọt nước mắt của Yoko, sau đó tiếp tục liếm vết thương trên cánh tay nàng, vết thương bắt đầu lành lại nhanh chóng.

Faye trở về hình dáng con người, khiến Yoko không khỏi ngạc nhiên. Faye ôm lấy nàng, kéo nàng vào vòng tay mình, những giọt nước mắt tuôn trào làm ướt tóc Yoko.

"Yo, cuối cùng em đã quay lại rồi. Chị nhớ em rất nhiều."

Dù Yoko không nhớ người đang ôm lấy mình, nhưng vòng tay ấy có một sức hút kỳ lạ, đó là sự ấm áp mà nàng khao khát.

Có phải đây là một giấc mơ?

Cơ thể họ ôm sát nhau, Faye cúi xuống chạm vào đôi môi hồng hào của Yoko, hít hà mùi hương riêng biệt của nàng. Suốt những tháng qua, chưa bao giờ Faye cảm thấy yên lòng đến vậy.

Hơi thở của Faye bắt đầu nóng bừng, những lời nói nghẹn ngào đã trở nên dư thừa. Faye áp môi mình lên đôi môi mỏng của người yêu, say đắm hôn, rồi cắn nhẹ.

Yoko không hề phản kháng hành động của người trước mặt, thậm chí còn có chút mê luyến. Kỹ năng hôn của Faye rất tốt, khiến eo hông nàng mềm nhũn.

Đôi mắt Yoko mờ mịt, trên gương mặt dần đỏ bừng. Đôi môi nàng khẽ mở, cố gắng lấy thêm không khí từ người trước mặt. Nàng cảm nhận được tình yêu qua từng cái chạm môi và trái tim vốn đang đau âm ỉ như được bàn tay ấm áp giữ chặt lấy, dần dần giãn ra.

Hàng mi dài của Yoko vẫn còn vương vài giọt nước mắt. Nàng để mặc cho Faye tiếp tục hành động, cơ thể nàng càng lúc càng run rẩy trong vòng tay người yêu.

Yoko vòng tay ra sau ôm lấy đầu Faye, ngửa cổ lên để Faye có thể khám phá vùng da mỏng manh trên cổ mình. Faye nhẹ nhàng mút lấy, rồi lại thả ra, cứ lặp lại động tác khiến Yoko thở dồn dập. Nhịp đập của trái tim nàng truyền qua lồng ngực đang áp sát vào người yêu, phát tín hiệu của tình yêu và khao khát.

Hai tay luồn xuống eo Yoko, rồi di chuyển lên xuống, mỗi lần chạm đều gần sát hơn với những nơi nhạy cảm. Faye cúi đầu cắn nhẹ vào xương quai xanh của nàng, khiến cảm giác tê dại dâng trào từ xương cụt lên tới não. Yoko không thể nhịn nổi nữa.

"Cắn em đi... mạnh vào."

Faye nở một nụ cười tinh quái, bế cô gái đặt lên giường, rồi từ từ cởi bỏ những lớp quần áo vướng víu. Hai cơ thể trần trụi ôm sát vào nhau. Yoko nghiêng người, trong khi Faye tiếp tục bận rộn hôn lên cổ và vai nàng, bàn tay chen vào giữa đôi chân nàng, cảm nhận hơi ấm từ nơi đó.

Faye từ từ tách hai chân Yoko ra, bàn tay lớn của cô thăm dò đến khu vườn bí mật, tiếng nước và hơi thở hòa quyện khắp căn phòng.

Tại sao người này lại hiểu rõ cơ thể mình như vậy, luôn biết cách chạm vào những điểm nhạy cảm nhất của mình?

"Không tập trung à? Đứa trẻ không nghiêm túc làm việc thì phải bị phạt."

Ngay khi Yoko sắp lên tới đỉnh cao khoái cảm, Faye đột ngột rút tay ra, rồi bắt đầu xoa nhẹ lên điểm nhạy cảm nhất của nàng.

"A... ưm... cho em..."

"Gọi tên chị đi."

Faye ghé sát vào tai nàng, hơi thở nóng bỏng phả vào da, ngay lập tức khiến làn da nổi lên một mảng đỏ.

"Xin lỗi... em... không thể."

Faye lại cắn lên đôi môi đang sưng lên của Yoko, hai ngón tay thâm nhập vào bên trong cơ thể Yoko, cảm nhận sự phóng thích của người yêu.

"Yo, chị muốn nghe em gọi tên chị."

Faye vòng tay ôm lấy Yoko từ phía sau, cằm cô cọ cọ lên mái tóc của nàng, chờ đợi tiếng gọi từ cô gái nhỏ.

"Xin lỗi... em thật sự... không thể..."

"Em không nên lừa gạt tình cảm của chị."

Yoko cảm thấy hối hận, nhưng nàng không thể phủ nhận rằng nàng đã bị mê hoặc bởi những cái vuốt ve của Faye. Dù trái tim nàng không muốn thừa nhận việc thân mật với một người xa lạ, nhưng cơ thể lại thành thật đáp trả.

"Em... nói gì vậy?"

Trái tim Faye bắt đầu đập nhanh hơn.

__________


Top những việc đầu tiên làm sau khi hồi sinh: Làm tình (˘・_・˘)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top