Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yoko vừa nghe vừa cúi đầu, bởi vì hốc mắt của cô đã đỏ cả, đáp án của con làm cô ấm lòng trở lại, chính là ba chữ ngắn ngủi ấy đối với cô cũng rất đủ.

Không khí ấm áp trong nhà đột nhiên bị Faye vừa trở lại đánh gãy, khi chị xuất hiện ở phòng ăn, nhiệt độ như giảm đi vài độ.

Ông trời ơi, thực sự là Faye? Không phải nằm mơ? Có như vậy trong nháy mắt, Yoko nghĩ đến đây là cảnh trong giấc mơ của mình. Cảm giác của cô đối với Faye vẫn còn rất mãnh liệt, nhịp tim cô đang bình thường bỗng trở nên vội vàng, giống như chạy một trăm mét vậy.

“Mommy, hoan nghênh mommy về nhà” Tawin buông bát đứng lên, thái độ cung kính giống như một binh sĩ gặp được vị tướng.
“Mấy người đang làm cái gì?” Faye sớm cũng đã ngửi được mùi của nồi chè, chỉ là hỏi một chút cho có.

Chị không thích ăn đồ ngọt, nên nghĩ con mình hẳn là cũng không thích, vừa rồi nhìn con ăn rất ngon. Đúng là đứa trẻ bày tuổi chỉ là đứa trẻ bảy tuổi.

YOKO đứng lên, hai tay chắp sau lưng “Em… em nấu bánh trôi đậu đỏ cho Tawin ăn”.

Nhưng mà cô bối rối rất nhiều, cô cũng đã liều mình nói với bản thân, hiện tại cô là một người phụ nữ độc lập tự chủ, không phải là cái cô gái nhỏ đáng thương, cô có quyền lợi đến thăm con trai mình, cô không nên cảm thấy chột dạ.

Sau ba tháng thời gian xa cách, ngoảnh lại vẫn thấy chị làm cô khẩn trương vạn phần, thậm chí muốn tìm một chỗ để trốn đi.
So với cô hai tay nắm chặt phía sau, chị vẫn trầm tĩnh vững vàng, giống như không chịu một ảnh hưởng nào cả. cô nghĩ thật sự là không công bằng mà, chị vĩnh viễn sẽ không có lúc nào bị xao động sao?

“Mấy người cứ từ từ ăn đi!” Faye đối với cái kiểu tụ họp gia đình này không có hứng thú, xoay người hướng về phía phòng làm việc.

Bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề nhỏ, một vấn đề mà đáng nhẽ phải được giải quyết từ lâu, lại chậm chạp tìm không ra biện pháp, bởi vậy chị quyết định xoay người, tốt nhất là đối mặt với vấn đê làm cho chị khó giải quyết này.

Yoko nhìn chồng cũ ngồi vào bàn ăn, cời bỏ cà vạt, mặt vẫn là không có một chút thay đổi, chị rốt cuộc là muốn thế nào? Bị Faye nhìn thẳng vào, tim trong lồng ngực cô đập rộn lên, đây là cảm giác bị người ta nhìn thấu, chị cũng biết tâm cô bị xáo động vì chị? Trái tim này thật là khờ mà.
“Ah… nếu không ngại để em múc cho chị một bát nhé?” Vì phép tắc xã giao, cô vẫn mở miệng hỏi chị một tiếng.

Faye im lặng trong ba mươi giây, thời gian là ngắn ngủi nhưng mà cảm giác lại thấy rất lâu, cô nghĩ là Faye sẽ nhíu mày một cái, nhưng Faye lại nhẹ nhàng gật đầu, cái này đúng là không thể đoán được!

Cô múc cho Faye một bát, chầm chậm đưa tời trước mặt anh “Chị ăn từ từ”.

Faye ăn được hai miếng, may mắn là không có ngọt quá, Faye ghét nhất vị ngọt đậm. Bỗng chị chợt nghĩ, chị từng cảm thấy môi vợ cũ thật ngọt, hơn nữa là chị rất thích liếm nó, chuyện gì đang xảy ra thế này?

Vấn đề phức tạp trước mắt chị bây giờ chính là, đã ba tháng trôi qua rồi, chị vẫn không tìm được người phụ nữ thay thế vợ cũ, điều này làm cho chị thực sự rất buồn bực.
Thực sự chị đã tận tâm hết sức, trợ lý đã cung cấp rất nhiều tư liệu về mỹ nữ, trên cơ bản chỉ cần chị nói một câu, thì giống như hoàng đế ngày xưa tuyển phi tần, muốn chọn ai cũng được.

Điều quỷ quái là cứ hé ra khuôn mặt khả ái nào trong ảnh chụp, chị một chút khẩu vị cũng không cảm thấy, ngay cả xắp xếp một buổi gặp mặt cũng không muốn.
Faye nghi ngờ mình có phải hay không đi vào nguy cơ của phụ nữ tuổi ba mươi, nhưng mỗi sáng thức dậy xuống giường, chị vẫn có phản ứng sinh lý bình thường, chẳng lẽ nói theo cách khác là chị không có cảm giác đối với phụ nữ?

Hiện tại chị lại có một cái vấn đề, tại sao khi nhìn thấy vợ cũ chị lại có cảm giác thú tính trỗi dậy?

Cô có vẻ gầy đi một chút, thần sắc có vẻ sáng sủa, mái tóc dài che phủ hai tai, mặc một bộ váy thanh lịch mầu lam, không có lấy nửa điểm diêm dúa hoặc gợi cảm, lại làm cho chị lửa nóng như đòi mạng, đây rốt cục là cái vấn đề gì?
Yoko không hiểu sao tầm mắt của chồng cũ lại sắc bén như vậy, trước đây chỉ cần hai người ngồi đối diện nhau là làm chị tức giận ngay, thật không hiểu cô đã làm gì trêu tức chị, thôi cô di chuyển tầm mắt sang con vậy!

“Tawin, miệng con dính bẩn kìa!” Yoko lấy khăn giấy lau mặt cho con, Tawin hơi giật mình một chút, tuy là không có thói quen này nhưng cũng không cự tuyệt.

Nhìn dáng vẻ hòa hợp của hai mẹ con, làm cho tâm tình Faye trở nên ác liệt, nặng nề buông bát xuống, giọng nói lạnh như băng ở dưới không độ “Tawin bài tập hôm nay đã làm hết chưa?”.

“Đã làm hết ạ” nghe hiểu ngữ khí của mommy, vui chơi là tội ác, học tập là tất cả.

“Vậy đi luyện đàn Violin, đừng lãng phí thời gian”.

“Có vẻ như em không nên quấy rầy nữa, em đi trước đây” Yoko cầm lấy áo khoác và túi xác, giống như con thỏ nhỏ đang muốn chạy trốn, tính uy hiếp của Faye quả thực rất mạnh, xem ra cô đã tôi luyện nhiều năm cũng không thể thong dong đối mặt được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top