Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vòng đu quay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu đã muốn tận hưởng chuyến đi chơi biển ban đêm ấy cùng với anh Hoseok. Cậu thật sự rất muốn. Hai người đã bàn tán rôm rả về nó lúc đi ăn ở nhà hàng Thái, khi cả đám đoán già đoán non về kế hoạch của anh quản lý và đoàn làm phim sẽ bắt các thành viên chọn hoạt động nào tiếp theo để quay, một khi mọi người ăn xong.

Anh Hoseok đã nói rằng sẽ lãng mạn biết bao nếu như được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Hồng Kông vào buổi đêm với dòng sông chảy xiết cùng ánh đèn đô thị mờ ảo, và cậu hoàn toàn đồng tình. Cho dù đây không hẳn là một cuộc hẹn hò nghiêm chỉnh, đặc biệt với các thành viên vây quanh, nhưng cậu vẫn rất muốn ngắm nhìn cảnh đẹp thơ mộng ấy cùng với anh Hoseok.

Đương nhiên là các anh Mon còn lại, những người đều biết rõ về mối quan hệ của hai người, không khỏi chú ý đến cuộc hội thoại nho nhỏ của Changkyun và Hoseok. Chính vì vậy một số anh Mon đã nhanh nhảu tạo cơ hội bằng cách đề cử hai người cho chuyến hẹn hò đầy ngượng nghịu trên vòng đu quay - bởi chuyện này sẽ chẳng bao giờ xảy ra cả.

Và rồi, khi Changkyun bị đẩy vào tình thế bắt buộc khi phải chọn giữa anh Shownu và anh bạn trai sợ đến xanh mắt mèo của mình, cậu đã chọn anh Shownu làm đối tượng hẹn hò.

Quyết định của cậu đã rõ ràng từ lúc cậu thấy anh Hoseok nhắm chặt mắt lại, sợ rằng Changkyun sẽ chọn anh mà không phải Shownu, bởi vì anh hiểu rõ cậu, biết rằng cậu khao khát được dành thời gian riêng với anh đến thế nào; nhưng quả thật Changkyun chẳng nỡ làm vậy với bạn trai mình.

Dưới một góc nhìn khác, họ là một cặp đôi luôn đùa giỡn nhau - tỉ dụ như lần anh Hoseok xịt nước hoa vào miệng Changkyun với lời biện minh lãng nhách lọ xịt là loại chuyên dùng cho miệng và thứ mùi hương ấy mãi vương vấn trong miệng cậu suốt chương trình radio - nhưng Changkyun sẽ chẳng bao giờ đem nỗi ám ảnh của anh ra làm trò đùa.

Cậu biết anh sợ độ cao đến mức nào. Changkyun vẫn còn nhớ như in lần họ phải nhảy bungee và anh người yêu tội nghiệp của cậu không ngừng run rẩy và liên tục gọi mẹ, và cậu chẳng hề muốn điều này xảy ra một chút nào cả.

Khi cả đám đứng trước vòng đu quay một lần nữa để quay phân cảnh cuối, trong lúc mọi người không để ý, Hoseok ôm Changkyun từ đằng sau và thì thầm câu "Cảm ơn em" đầy ngọt ngào vào tai cậu.

Các anh Mon vẫy tay chào tạm biệt cậu và anh Shownu trước khi hai người dẫn nhau ra quán cà phê, bởi theo các thành viên đây chính là thủ tục tìm hiểu không thể thiếu trong buổi hẹn hò bên vòng đu quay được. Changkyun biết rằng các anh Mon cũng chỉ đùa thôi. Đến cuối ngày, sau toàn bộ khoảng thời gian ngại ngùng và những cuộc hội thoại sáo rỗng, cuối cùng cậu và anh Shownu cũng ngồi lên vòng đu quay để hoàn thành mấy cảnh quay cuối rồi quay về với phía các thành viên đang chờ họ cùng về khách sạn nghỉ ngơi.

Anh Hoseok với tốc độ ánh sáng nhanh chóng vòng tay qua vai Changkyun, đầy thân thiện mà kéo cậu lại gần anh hơn, thủ thỉ rằng anh nhớ cậu nhiều đến thế nào, giả bộ làm quá như mọi lần họ đùa giỡn nhau. Nhưng sau tất cả, Changkyun biết rằng những lời nói của anh đều là thật lòng.

Trên đường về khách sạn, anh và cậu cùng hướng đến hàng ghế cuối cùng trên xe ô tô, nơi camera không thể bắt được họ, cứ thế lặng lẽ nắm tay nhau.

Đến nơi, cặp đôi cùng Hyungwon chào tạm biệt bốn thành viên còn lại để về phòng, tuy rằng cả đám chỉ cách nhau có một bức tường. Khoá cửa lại, cả ba thở phào nhẹ nhõm bởi cuối cùng thì họ có thể hành động một cách thoải mái mà không bị camera quay lại từng lời ăn tiếng nói.

Hyungwon nhanh chân chiếm ngay một giường đôi, vẻ mặt đắc ý đầy thoả mãn nhanh chóng vụt tắt, thay thế bằng tiếng thở hắt khinh bỉ khi đôi chim cu kia cũng không kém phần, ngang nhiên trình diễn một màn hôn hít tình cảm lãng mạn trên giường đối diện. Hyungwon chẳng còn cách nào khác, phải bỏ cuộc mà lấy điện thoại ra nghịch giết thời gian.

"Lúc nãy anh cứ nghĩ em chắc chắn sẽ chọn anh mà không phải Shownu cơ. Anh thật sự đã rất sợ đấy." - Hoseok vừa nói vừa nghịch cặp má bầu bĩnh của em bạn trai mình

"Còn em thì không tin được rằng anh nghĩ em xấu tính đến thế."

"Em cũng phải thừa nhận rằng đôi khi mình cũng khá là xấu tính đi." - anh vừa cười vừa trêu chọc Changkyun.

Changkyun trừng mắt làm bộ giận dỗi, để rồi em phá lên cười khi anh người yêu véo má em.

"Em cũng phải công nhận rằng anh Kihyun cũng hơi ác khi anh ấy ôm anh từ phía sau như thể em chọn anh rồi ấy.

Changkyun mỉm cười rồi thoát khỏi vòng tay anh người yêu và chuẩn bị thay đồ. Cả bọn đã có một ngày dài, bắt đầu từ việc kết thúc tập luyện căng thẳng rồi chạy bằng tốc độ tên lửa ra sân bay. Cậu chẳng thể nghĩ đến việc gì khác ngoài bộ đồ ngủ và lớp chăn ấm áp thơm mùi xả vải ngay lúc này. Và có lẽ, chỉ có lẽ thôi, thêm việc ôm anh Hoseok ngủ nữa.

Anh người yêu của em lẳng lặng quan sát Changkyun thay đồ, ôm lấy em từ đằng sau và hôn nhẹ lên cổ Changkyun. "Cảm ơn bé yêu, vì đã không bắt anh leo lên cái nơi đáng sợ ấy."

"Anh đã nói điều này lúc trước rồi mà." – mặc dù Changkyun đã cố gắng hết sức, cậu chẳng thể nào giấu nhẹm được sự tủi thân thoát ra nơi cổ họng mình.

Hoseok biết, trong thâm tâm Changkyun, nơi cấm kị mà chẳng một thành viên nào chạm đến được ngoại trừ anh, em người yêu nhạy cảm của anh khao khát được ngắm nhìn thành phố bừng sáng cùng nhau. Thêm vào đây nữa, việc phải rời xa anh suốt hơn hai tiếng đồng hồ chẳng khác gì cú chốt hạ đánh tan ước muốn nhỏ nhoi của Changkyun vậy. Mặc dù họ dính với nhau gần như 24/7 nhưng Hoseok hiểu những thứ vụn vặt này có ý nghĩa như thế nào đối với bạn trai của mình. Changkyun cũng là một người rất lãng mạn, như bản thân anh vậy.

Anh siết chặt lấy vòng eo thanh mảnh của Changkyun và đẩy em người yêu xuống giường, hôn Changkyun thật sâu rồi nhanh chóng chuyển dần sang cổ Changkyun, khiến cậu thở ra những tiếng rên nhè nhẹ.

"Này, tao biết là hai người nhớ nhau đến phát điên và mày đang cảm tạ trời đất không phải đối mặt với nỗi sợ độ cao khỉ gió của mày, nhưng tao vẫn đang ở đây, và tao sẽ vô cùng cảm ơn nếu như tao không phải nhìn hai đứa bạn quan hệ ngay giường bên đâu." – Hyungwon cắt ngang cảnh tượng nóng bỏng, đặt điện thoại sang một bên và ném cho cặp đôi cái nhìn phản đối xen lẫn ngượng ngùng.

Hoseok đang nằm trên Changkyun bắt buộc phải bỏ em người yêu ra, vừa cười vừa xin lỗi Hyungwon. Sự thật thì anh đã bị cuốn vào nụ hôn lúc nãy mà quên mất sự tồn tại của người bạn cùng nhóm ngồi trên giường đối diện.

"Chúng ta nên đi ngủ sớm thôi. Tổ sản xuất chắc sẽ bắt đầu quay phim sớm cho sang mai đấy." – Hoseok nói và nhận được cái bĩu môi không hài lòng chút nào từ em người yêu cún con bên cạnh.

Mặt khác, Hyungwon dường như đồng ý với anh, tắt điện thoại và cắm sạc máy trên tủ đầu giường, nhanh chóng vào phòng tắm thay đồ. Hoseok cũng làm tương tự nhưng thay vì chọn một nơi nào đấy kín đáo hơn, anh lột trần ngay trước mặt Changkyun.

Changkyun không bỏ lỡ cơ hội len lén nhìn thân hình săn chắc của anh. Cậu nhanh chóng chui tọt vào chăn trốn tránh khi Hoseok quay người lại, quá xấu hổ khi bị anh bắt quả tang, mặc dù anh chắc cũng biết thừa hành động vụng trộm này của cậu. Cậu nhắm tịt mắt, lắc đầu xua tan hình ảnh quyến rũ lúc nãy đi, bởi dù có muốn đến cỡ nào họ cũng không thể làm tình ngay trước mặt các thành viên được.

Hoseok sau khi thay đồ xong liền chui vào chăn cùng em yêu, kéo Changkyun vào lòng âu yếm. Hyungwon ở giường bên, người đã kiệt sức vì chạy nhảy cả ngày, nhanh chóng ngáy khò khò ngay khi đầu anh chạm gối. Hoseok vẫn giữ nguyên Changkyun trong vòng tay, không ai nói câu nào, chỉ yên lặng nghe nhịp thở của đối phương mà biết người kia vẫn còn thức.

"Anh xin lỗi, chúng ta chẳng thể ngắm nhìn cảnh đêm Hongkong với nhau được." – Hoseok phá vỡ khoảng lặng giữa hai người, thì thầm vào tai Changkyun, giữ cho thành viên ở giường đối diện không tỉnh giấc.

Changkyun xoay người lại để nhìn anh rõ hơn, mỉm cười an ủi Hoseok – "Không sao đâu anh. Chúng ta cũng ở cùng nhau suốt ấy mà."

"Em biết anh muốn nói điều gì mà, bé yêu."

Hoseok lắc đầu và trái tim Changkyun hẫng đi một nhịp khi anh gọi cậu bằng biệt danh này. Họ chẳng được phép thể hiện tình cảm nơi công cộng, trước mặt các thành viên, khi có máy quay hay trong môi trường các nhân viên đi lại tấp nập. Changkyun vùi đầu vào ngực anh đầy xấu hổ.

"Không, không, thật sự đấy, em ổn mà. Em chỉ cần được ở bên cạnh anh thôi, vậy là đủ rồi. Lúc mới chính thức quen nhau cả em và anh đều đã lường trước tình huống này có thể xảy ra. Làm idol có dễ dàng gì đâu chứ."

Hoseok nghe em yêu thủ thỉ mà chỉ biết nở nụ bất lực, tuy biết rất rõ những gì họ đã cam kết với nhau nhưng anh vẫn buồn khi chẳng được dành thời gian riêng tư với cậu bé của anh.

"Cùng nhau trốn ra ngoài đi." – Hoseok phun ra ý tưởng bất chợt này khiến Changkyun tròn xoe mắt trước lời gợi ý của anh người yêu.

"Anh đùa phải không?"

"Ôi, thôi nào em yêu. Chúng ta có thể trốn ra ngoài vài tiếng, cùng nhau ngắm cảnh đêm mà không có các thành viên, hay cái chương trình "Right now" này, và rồi về trong bí mật. Không một ai cần biết về vụ này cả."

Changkyun thở dài, vẫn nhìn anh người yêu đầy kinh ngạc không tin vào những gì Hoseok đang thì thầm, nhưng, vẫn cân nhắc phạm tội cùng anh.

Changkyun phải thú nhận rằng, có chút thời gian riêng tư với anh người yêu, chỉ có hai bọn họ mà thôi – không máy quay, không các anh Mon ồn ào – nghe mới hấp dẫn, mời mọc làm sao nhưng cậu chẳng thể ngó lơ rủi ro xảy ra được. Nếu như hai người bị bắt gặp, họ sẽ gặp rắc rối lớn, hoặc giả dụ như nếu có ai vào phòng trong khi cậu cùng anh trốn ra ngoài và ngay cả anh Hyungwon cũng sẽ gặp rắc rối mất thôi.

Nhưng suy cho cùng thì Changkyun cũng chỉ là một cậu bé mới lớn, là em út của nhóm, sẽ chẳng ai yêu cầu cậu phải chịu trách nhiệm cả. Chính vì vậy Changkyun mới gật đầu đồng ý với anh người yêu.

Hai người nhanh chóng tròng vào người thứ gì đấy đơn giản, bao gồm quần jeans và áo len với hi vọng không ai có thể nhận ra họ, rồi lẳng lặng rời khỏi phòng, men theo hành lang rộng lớn mà chuồn ra ngoài.

Việc trốn ra ngoài khó hơn tưởng tượng nhiều, nhất là khi có vài anh vệ sĩ mới được thuê để đảm bảo an toàn cho nhóm và cả anh quản lý mắt sắc như diều hâu nữa, nhưng rồi đôi tình nhân vụng trộm cũng thành công.

Hoseok nắm lấy tay Changkyun, dắt em đến trạm xe buýt cách khách sạn vài phút đi bộ. Ý định ban đầu của họ là quay trở lại nơi quay phim lúc tối. Bỏ lại sau lưng máy quay và danh tiếng trĩu nặng trên vai, hai người cũng bỏ lại những đặc quyền sang trọng như xe hơi riêng đưa đón, tận hưởng cuộc sống như những cặp đôi hẹn hò bình thường vậy.

Ngồi phía cuối xe, Changkyun ngả đầu lên vai Hoseok, không ngừng lo lắng về việc chuyện này có thể bị phát hiện. Nhưng đồng thời, cậu cảm thấy đây quả là một quyết định đúng đắn. Họ đang thật sự được tự do, một cách chân chính từ khi debut, dù cho chỉ có vài tiếng ngắn ngủn khi không có Wonho hay I.M. nào hết. Chỉ có hai người họ, hai chàng trai, với hai trái tim yêu thương nhau, cùng ở một chỗ giữa dòng người hoàn toàn xa lạ.

Dừng chân ở trạm xe cuối, Hoseok và Changkyun lang thang trên phố đi bộ một lúc nữa cho đến khi họ tìm được đường dẫn đến dòng sông Châu Giang lãng mạn giữa ánh đèn đêm của Hongkong. Cũng chính tại giây phút này đây, hai người bọn họ cảm thấy tràn trề sức sống hơn bao giờ hết. Thật tuyệt khi bạn có thể theo đuổi ước mơ, trở thành một thành viên của Monsta X nhưng thi thoảng, cả anh và cậu, chỉ tham lam một chút thời gian hiếm hoi dành cho bản thân và mối quan hệ giấu diếm sau ánh đèn sân khấu này.

"Anh yêu em, Changkyun."

Hoseok thổ lộ, mắt không rời cảnh đẹp trước mắt họ. Changkyun không tự chủ được mà đỏ mặt, thêm một lần nữa bất ngờ trước sự bạo dạn của anh, nhưng rồi cũng nhanh chóng đáp lại người yêu.

"Em cũng yêu anh, Hoseokie."

Khoảng cách giữa anh và cậu thật gần. Chìm giữa màn đêm vắng lặng không một bóng người, cậu chủ động xích lại gần Hoseok, nghiêng người đặt lên môi anh một nụ hôn. Anh đáp lại nụ hôn của cậu trong tức khắc, vòng tay qua eo Changkyun, kéo cậu vào lòng mà tận hưởng.

"Anh nghĩ chúng ta nên về thôi." – Hoseok nói với cậu khi bờ môi hai người vừa rời nhau. Đồng hồ lúc này đã điểm hai giờ sáng.

"Vâng." – Changkyun trả lời anh, mỉm cười ngọt ngào, hoàn toàn thoả mãn với cuộc phiêu lưu nho nhỏ này của họ.

Hai người về đến khách sạn, với trái tim vẫn còn đập rộn ràng và nụ cười chưa rời khoé miệng, và cứ như thế, trong vòng tay của nhau mà chìm vào giấc ngủ.


Fin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top