Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 9:Em Yêu Anh#Kimtaehyung

*Sáng hôm sau*

Ánh nắng dìu dịu buổi sớm của tiết trời mùa hạ len lói qua cửa chiếu rọi vào phòng.Tôi mở mắt thấy mình đang nằm trên giường.Uể oải ngồi dậy,ngơ ngác nhìn xung quanh.Nhớ lại hôm qua,tôi nhớ đến Taehyung.Vén chăn nhìn xuống dưới mọi thứ vẫn còn nguyên.(kaka)

"-Taehyung?"Tôi mở cửa chạy ra ngoài chẳng thấy bóng dáng cậu ấy đâu,chỉ còn thấy phảng phất hương thơm của trứng ốp.A,ra là cậu ấy đã chuẩn bị bữa sáng cho tôi.Ngồi xuống bàn,tôi nhìn thấy note nhỏ dán bên cạnh:"Dậy rồi à,bữa sáng của em đấy.Nước cam anh làm để trong tủ nhớ lấy ra uống!"

Một vài lát bánh mì,trứng ốp,nước cam."-A!Sangranghae V Oppa!" Ami vừa ăn vừa tủm tỉm cười.

Ăn xong,tôi mới vệ sinh cá nhân,tắm táp mặc quần áo rồi xách cặp đi học.Ra đến của nhà thì tôi nhìn thấy Namjoon,cậu ấy đã ngoảnh mặt bước đi.Tôi hiểu tại ao cậu ấy làm như vậy...

-Namjoon,chờ tôi với!

Ngoảnh lại,cậu ta chẳng nói chẳng cười chỉ mím môi rồi khẽ gật đầu.Trên đường đi,chúng tôi không nói chuyện nhiều như trước nữa.

-Hôm qua,tôi đã đọc hết tin nhắn cậu gửi rồi...cảm ơn cậu đã quan tâm!

-Ừ.(cậu ta thở dài)

-Sao thế?Sao cậu thở dài?

-Cậu đã thích ai chưa?(Namjoon không nhìn tôi)

-Rồi..!(tôi hít 1 hơi rồi trả lời)

-Cậu hiểu rồi chứ?Chắc người đó không phải là tôi..?

-Xin lỗi..hãy là người bạn tốt của Ami..á?(tôi cố gắng vui vẻ đáp lại cậu ấy)

Namjoon bật cười 1 tiếng,mắt đã đỏ lên.Mấy lần tôi nhìn,cậu ấy biết nhưng không hề liếc lại.Chúng tôi cứ im lặng như thế cho đến lúc bước vào lớp.Namjoon để cặp lên bàn rồi chạy đi đâu đó.Chỉ kịp với tay tính gọi mà đã biến mất rồi.Vào tiết vẫn chưa thấy cậu ấy quay lại,tôi bắt đầu cảm thấy áy náy.Cậu ấy đang ở đâu,chắc là buồn lắm.Nghĩ lại lúc từ chối,tôi chẳng biết mình có làm đúng không nữa nhưng tôi chỉ biết rằng nếu tôi rơi vào tình cảnh ấy thì chắc tôi đã chạy thẳng về nhà vùi đầu vào chăn khóc hết nước mắt rồi...Tôi đang suy nghĩ miên man thì cậu ấy bước vào lớp.Tôi chạy đến:

-Một tiết vừa rồi cậu ở đâu?

Nhìn vào mắt Namjoon,tôi biết cậu ấy cũng muốn tươi cười vui vẻ đáp lại nhưng chẳng hiểu tại sao: 

-Tôi đi đâu làm gì,không phiền cậu phải lo!

Lạnh lùng đáp như vậy rồi cũng lạnh lùng bước qua tôi.Chắc giờ cậu ấy muốn vậy,dù có chút khó chịu nhưng tôi cũng chẳng dám nói lại.Cũng đúng thôi,tôi có quyền gì đâu!

Tan học,chúng tôi không về cùng nhau.Namjoon đi về nhà còn tôi đến thư viện học.

Biết không,bụng tôi kêu lên tôi mới để ý đã gần 9h.Vội vàng thu gọn sách vào cặp và bước thật nhanh đi về.Đi gần đến nhà,tôi nhìn thấy Taehyung,anh ấy đang đứng trước cửa chờ tôi về,mặt mũi thì bịm kín chẳng thấy hở chỗ nào.Nhìn anh mà tôi không ghìm nổi.Tôi chưa hề nghĩ đến chuyện gặp người yêu mình mà lại phải kín mít như vậy,kiểu người yêu là thằng ở tù trốn ra ý.Mắt tôi giờ đã căng mọng nước chỉ cần chớp nhẹ là lăn xuống.Cuối cùng thì anh cũng đã nhìn thấy tôi,anh nở nụ cười thật tươi dang tay chờ đón.Tôi vừa cười vừa khóc nấc lên.Anh thấy khó hiểu,định bước tới gần thì tôi đã chạy như bay ôm lấy anh.Anh đưa tay vuốt tóc tôi,khẽ nói:

-Em sao đấy?Sao em lại khóc?

Trong lúc cảm xúc lấn át mất lý trí tôi đã trót nói:

-Em yêu anh..Taehyung à...

Dứt lời là mấy tiếng nấc nhẹ,anh cười lớn mãn nguyện rồi ôm tôi chặt hơn thì thầm vào tai:

-Anh biết mà...nhưng chả hợp hoàn cảnh tí nào?

Tôi lắc đầu:-Kệ!

Đúng là chả hợp tí nào nhưng anh đã vất vả rồi.

Trong nhà lúc này,anh đang lướt web còn tôi đang nằm trên đùi anh bóc gói bánh ăn ngon lành.Tôi lấy 1 miếng bỏ vào miệng rồi lại lấy 1 miếng cho anh.Lúc đầu,anh hợp tác sau đó lại lắc đầu sang 1 bên lảng tránh:

-Anh đang ăn kiêng,ăn đêm dễ béo lắm.

Tôi bĩu môi:-Người gầy nhơ xương ra kia đẹp cái nỗi gì...ăn đi anh!

Anh bất lực trước câu nói của tôi,bật cười để lộ hàm răng trắng đều thẳng tắp.Nụ cười của anh làm mặt tôi ngơ ngác,tim thì lỡ mấy nhịp.Sao nhìn ông góc nào cũng như thiên thần thế?Ôi,Tim tôi!

-Nhìn gì bae~~Ăn ít thôi không sắp thành lợn rồi.

Nghe xong mà bực mình,tôi lườm anh sau đó tôi cười gian xảo:-Luật bù trừ,bae à~~

Anh chẹp miệng khẽ lắc đầu rồi lại dán mắt vào cái điện thoại.Nhìn mới nhớ,tôi đưa tay tìm cái điện thoại cho mình.Vừa mở lên,tôi bật dậy như bị điện giật,hét toáng cả nhà làm cho Taehyung giật thảy mình còn điện thoại trên tay anh bay trong vô thức:)

-Fansign!!!Em trúng vé fansign này!

Tôi chạy với tốc độ ánh sáng vào phòng cầm bomb ra quẩy,hét ầm tên các ông(như kiểu trúng vé concert)Hét xong,ngồi độc thoại,tay chân múa loạn lên:

-Ô thế mình sắp được gặp mấy oppa rồi á!Daebakkk!Ngày mấy?Ba ngày nữa.Nhanh vậy!Từ hôm nay mình phải chăm sóc da dẻ mới được.A,mua gì cho họ đây? Các anh thích gì Mochi..Suga..cả Thỏ nữa...Chây Hốp~~~

-Thế còn anh?(Taehyung điềm tĩnh nói che dấu ngọn lửa đang sắp phun trào)

-Anh?Kệ Taehyung..! -.-

Tôi tỉnh bơ,lờ gạt anh sang 1 bên.Biết có giận có tức cũng không làm được gì,chẳng lẽ..anh đánh tôi chắc?Anh chu cái môi ra,mặt phụng phịu đầy vẻ oán trách:

-Không cho em đi đâu!

Tôi thoáng hồn bay phách lạc nhưng cố bình tĩnh nhìn anh:

-Wae?Wae?Wae?

-Không thích!Không thích!Không thích đấy!

Anh nhắm mắt,lắc đầu,miệng nói kiểu baby,cute cực.Chắc bực quá mà hóa dễ thương haha.Tôi đã đùa hơi quá rồi và tôi biết,Taehyung đang ghen.Tôi nhẹ nhàng choàng tay qua cổ,ghé đầu vào vai anh:

-Cho đi mà...hứa sẽ ngoan! 

Taehyung ngoảnh mặt đi không quan tâm,nâng mặt anh hướng về phía tôi.Tôi nhẹ nhàng hôn lên môi anh 1 cái thật sâu thật lâu.Taehyung có chút bất ngờ nhưng anh cũng chẳng có ý kháng cự,uyển chuyển tiếp cận.Tôi thầm nghĩ:thật sự thì...anh còn vui hơn cả em ý.

Rời môi nhau ra,anh thích thú nói:

-Hôm nay,em tuyệt thật đấy!

-Có muốn nữa không?(tôi ghé miệng thì thầm vào tai anh)

-Ưm..muốn!(khuôn mặt đáng yêu,ánh mắt tinh quái của anh nhìn tôi)

-Còn lâu! ~.~(tôi đẩy người anh ra rồi bước vào trong phòng tắm...một mình:)

Sau đó 2 bạn trẻ chẳng làm gì đâu á.Ami tắm xong là đi ngủ còn Taehyung thì về công ty à :)





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top