Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

KHÔNG ĐỀ 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ Huyền đói. Hắn nhìn chằm chằm gương mặt Sư Thanh Huyền không chớp mắt rồi nuốt nước bọt.

Sư Thanh Huyền: "?"

À, có thể tưởng tượng rằng hình ảnh Sư Thanh Huyền trong đầu Hạ Huyền ngay bây giờ giống như nửa con gà thịt chắc, béo ngậy, thơm mập đặt trên đĩa. Không hiểu hắn nghĩ kiểu gì liền đưa hai tay đặt mạnh lên bả vai người kia.

Sư Thanh Huyền giật mình mở to mắt, qua một hồi lâu mới phát hiện Hạ Huyền bất bình thường, liền cầm chiết phiến đập mạnh vào đầu Hạ Huyền vài cái. Lúc này hắn mới tỉnh lại, một tay ôm đầu một tay giữ chắc cổ tay Sư Thanh Huyền, phòng ngừa hậu quả bị lủng đầu.

Bị chặn lại, Sư Thanh Huyền giả vờ giận dỗi, hai tay chống hông, y nói: "Ngươi làm cái gì thế hả?"

Hạ Huyền chẹp miệng một cái, "Đói."

Nghe được câu trả lời đúng như dự đoán, Sư Thanh Huyền cười haha, hai tay vỗ bẹp bẹp, "Được."

Hạ Huyền khó hiểu nhăn mày nhìn y. Hắn đói thì không sao, nhưng không có đồ ăn thì phải có sao chứ? Được là thế quái nào?

Bấy giờ Sư Thanh Huyền mới ngồi lên đùi Hạ Huyền, y cầm chiết phiến đặt lên môi, mắt ngước nhìn lên bầu trời rồi giả vờ bâng quơ nói:

"Có vài thứ khác cũng ăn được mà."

Hạ Huyền nghe không hiểu, về cơ bản bị đói làm cho lu mờ rồi. Tai hắn ù ù không nghe ra, không nghe hiểu, cũng không muốn nghe hiểu. Hắn thốt ra câu "Hả?" một cái, rồi lại chẹp miệng nhiều cái.

Đói thì làm sao trách được, Sư Thanh Huyền nhỉ? Vậy nên, y chủ động áp sát môi mình vào môi Hạ Huyền rồi nhanh chóng tách ra.

Ngốc.

Trong nhà có nuôi một người phàm và tên một quỷ đói. Hai người họ sống với nhau hạnh phúc tuy hơi nghèo. Rồi sẽ sung túc thôi, nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top