Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 19+20

"A? Đây là người nào?" Mỹ Mỹ tò mò quay đầu nhìn lại, lúc này còn có ai đến tìm mình sao? hay là chuyện gì đã xảy ra?

Ngô Ánh Khiết nghi ngờ quay đầu nhìn lại, khi thấy người trong xe đi ra, cô cũng hít sâu một luồng ko khí, Ngô Á Luân?! Trời ạ, thế nào lại là hắn?

"A..............Hắn thế nào lại tới?" Ngô Ánh Khiết kêu lên, cơ thể ko khỏi run rẩy, đột ngột cảm thấy trời lạnh hơn rất nhiều, toàn bộ lông tơ trên người cô đều dựng thẳng, cô cảnh giác nhìn người đàn ông đang đi về phía mình"Cậu biết hắn?" Mỹ Mỹ nghi hoặc nhìn Ánh Khiết, trong cái khu dân cư nhỏ này, có người của nó sao?! Sao mình ko biết?!

"Lên xe!" Á Luân đi lên phía trước, lạnh lùng nhìn cô chăm chăm, cô nhất định sẽ vì hành động của mình mà trả giá gấp đôi, nếu như cô biết mình đang làm gì!

"Ko muốn!" Cảm giác được luồng hàn khí, nhưng Ngô Ánh Khiết vẫn ko thể nhẫn nhịn, từ chối lời yêu cầu vô lý của anh, cô có quyền trở về hoặc ko trở về, có quyền ko nghe anh định đoạt

Ngô Á Luân lạnh lùng nhìn cô chằm chằm, sau đó đột ngột nâng một tay , ôm cô từ trên mặt đất dắt lên vai, ko nói lời nào ném cô vào trong xe, lạnh lùng đóng cửa lại!

"Này...........anh làm gì vậy?!" Mỹ Mỹ nhìn thấy người đàn ông này đối xử với bạn tốt của mình thật dã man, định ra tay giúp đỡ, lại bị ánh mắt lạnh lẽo của Á Luân hù dọa, hắn............thật đẹp trai, nhưng mà.............lạnh quá! Hắn là ai? Tại sao lại đối xử với Ánh Khiết như vậy?

"Cút ngay!" Á Luân lạnh lùng nhìn Mỹ Mỹ

"Anh ko được thương tổn đến bạn tôi! Tôi với anh trở về............" Ngô Ánh Khiết nhìn chằm chằm anh, sau đó lại quay đầu nhìn Mỹ Mỹ "Mỹ Mỹ, hắn là anh trai mình, sẽ ko thương tổn mình, cậu cứ yên tâm!"

"Nhưng mà hắn.............." Mỹ Mỹ có chút ko yên lòng nhìn cô, muốn giúp cô , nhưng mà ý thì có lực chưa đủ, hơn nữa............. người đàn ông này thật sự là anh trai của cậu ta sao? Nếu như là anh trai, tại sao lại đối xử với Ánh Khiết như vậy? Thật thô bạo, thật dã man.

"Mình về nhà trước, ngày mai chúng ta gặp lại ở trường!" Xe khởi động, Ngô Ánh Khiết nhanh chóng kéo cửa sổ xe xuống, quay về Mỹ Mỹ tạm biệt

Ko đợi cho Mỹ Mỹ phát sinh thêm nghi vấn, chiếc xe đã mất hút khỏi khu dân cư

Dọc đường đi, Ngô Ánh Khiết cơ hồ có thể nghe tiếng tim mình đập "thình thịch..........thình thịch............" Nhưng cô ko dám quay đầu nhìn người ngồi như tượng đá kia, cũng ko dám mở miệng nói chuyện

Không khí loảng muốn chết, Ngô Ánh Khiết cảm giác mình sắp hít thở ko thông, cô phải mau rời khỏi chiếc xe này, rời khỏi con người này

Nhưng mà.................

"Ko phải về nhà sao?" Ngô Ánh Khiết cảm nhận con đường về nhà càng lúc càng ko đúng, cuối cùng vẫn ko nhịn được thừ mở miệng dò xét hỏi anh, nếu.............nếu như ko phải về nhà, vậy rốt cuộc hắn muốn đi đâu?! càng lúc càng đáng sợ!!

Ngô Á Luân một cước đạp thắng xe, xe lập tức thắng ngay tại chỗ , Ngô Ánh Khiết ko cẩn thận lao người về phía trước, thật may, cô đã lấy tay đỡ mặt, ko thì dập đầu


Nhìn vẻ mặt tức giận của Á Luân, Ngô Ánh Khiết che ngực, hòa hoãn tâm tình vừa bị kinh sợ của mình, người anh trai âm tàng khó đoán này, ko biết hắn rốt cuộc muốn làm gì đây?!Mình nợ hắn mấy trăm vạn sao?! Hay là vì mình ko nghe lời, ko ngoan ngoãn về nha?!

"Nhớ kỹ cho tôi, sau này ko có lệnh của tôi, cô ko có quyền làm bất cứ chuyện gì!" Ngô Á Luân cũng ko nói ra điểm ko vui của mình, mà thật ra thì anh cũng ko biết tại sao mình ko vui, chẳng lẽ là vì anh thấy cô xuất hiện trên TV, chẳng lẽ bởi vì cô tham gia cái tiết mục buồn nôn đó, hay bởi vì cô cũng giống như mẹ của mình, chỉ khiến người ta cảm thấy chán ghét?!

"Tại sao?!" Ngô Ánh Khiết kiên quyết ko chấp nhận, cho dù hắn có là anh trai mình, cũng ko thể hạn chế quyền tự chủ bản thân của mình, huống chi , mình đã làm cái gì mà hắn tức giận như thế?!

"Bởi vì tôi ko thích!" Ngô Á Luân quay đầu lạnh lùng nhìn cô chằm chằm, anh ko thể nào cho phép thú cưng của mình làm ra những chuyện mình ko thích, nhưng trong ánh mắt của cô, rõ ràng chỉ có phản kháng, mà loại phản kháng này lại nghiêm trọng gây ra cơn tức giận của anh

Đột ngột, hai gò má của cô bị người thật chặc bóp lại..............một đôi cánh tay kéo khuôn mặt cô nghiêng về phía trước, Ngô Á Luân lạnh lùng nhìn cô chằm chằm "Bởi vì cô là sủng vật (*sủng vật đồng nghĩa với thú cưng) của tôi, khi chưa có sự cho phép của chủ nhân, thì cô đừng mơ tưởng làm bất cứ chuyện gì, nếu ko................."

"Nếu ko thì thế nào?!" Ngô Ánh Khiết phản kháng, nhưng lại ko cách nào thoát khỏi bàn tay anh, cô chỉ có thể dùng vẻ mặt lạnh như băng đáp trả , sủng vật?! A...............hắn cho hắn là ai?!

"Nếu ko thì cuộc sống kiếp này của cô sẽ trở nên nát bét! Còn về phần nó nát bét như thế nào thì......còn phải xem biểu hiện của cô đã!" Ngô Á Luân một tay đẩy cô ra, Ngô Ánh Khiết ko đề phòng ngã vào kính thủy tinh phía sau lưng

"Anh?! Tại sao anh lại ghét tôi như vậy?! Tại sao lại đối xử với tôi như vậy?! Tôi ko gây bất kì thương tổn gì cho anh, tôi càng ko thể nào giành tài sản với anh, tôi....................."

"Câm miệng!" Ngô Á Luân gầm nhẹ, nói quá nhiều, hơn nữa mấy lời nói này càng nghiêm trọng kích thích kí ức của anh, những kí ức làm tổn thương nội tâm của anh nghiêm trọng

Ngô Ánh Khiết bị cơn giận của Á Luân hù dọa, lập tức ngậm miệng

Nhất định phải rời khỏi hắn, nhất định phải rời khỏi nhà họ Ngô, nội tâm của cô mãnh liệt nhắc nhở, nếu như cô còn tiếp tục sống ở chỗ này, cô nhất định sẽ bị dọa chết, nếu ko cũng sẽ bị hành hạ đến chết

"Xuống xe!" Ngô Á Luân nhìn cũng ko nhìn cô, chỉ nhìn phía trước, vào giờ phút này, tâm tình của anh rất tệ, khuôn mặt của người mẹ đã qua đời lại đột nhiên hiện lên trước mặt, Ngô Ánh Khiết, mọi chuyện mẹ cô đã gây ra, cô phải bồi thường tất cả!

"Nhưng mà..............." Ngô Ánh Khiết do dự, bên ngoài một mảng đen nhánh, ko một bóng người, ko có ánh đèn, ở nơi hoang vu cô quạnh này, muốn mình xuống xe sao? Rốt cuộc hắn muốn làm gì?!

Ngô Á Luân quay đầu lạnh lùng nhìn cô, tức giận trong ánh mắt của anh khiến cho Ánh Khiết biết khó mà lui, cô thà lựa chọn xuống xe, còn hơn phải đối mặt với ánh mắt muốn giết người đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: