Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 29+30

"Ba..............." Lờ đi Ngô Á Luân, Ngô Ánh Khiết đi về phía Ngô Thiên Hành, lên tiếng chào hỏi, sau đó lại đến trước bàn ăn, ngoan ngoãn hỏi chị Lý đang chuẩn bị thức ăn "Chị Lý có cần em giúp gì ko?!"

"Ko cần, thức ăn sắp chuẩn bị xong rồi!" Chị Lý mỉm cười nhìn cô, trong nhà này, chỉ có mình cô là người đã từng yêu cầu được giúp đỡ cho chị, mặc dù chị ko để cô làm gì, nhưng cảm giác được quan tâm này, rất tốt, cô rất thích vị đại tiểu thư này, cô ko làm bộ làm tịch như mấy vị tiểu thư xấu tính khác

Ngô Ánh Khiết ko tìm được chuyện gì có thể làm, quay đầu chuẩn bị ly nước cho mình, lại đột nhiên phát hiện Á Luân tựa như một âm hồn ko tan, đứng sau lưng mình

"Anh hai..................." Ngô Ánh Khiết buộc miệng, ở nhà, cô ko có thói quen gọi thẳng tên anh

"Cô................."

"Tuấn Dương..................."Ngô Á Luân mới vừa mở miệng, thì sau lưng anh đã truyền đến tiếng gọi vừa thanh thúy lại ngọt ngào, một cô gái xinh đẹp từ trên lầu đi xuống, hướng về bọn họ

Á Luân lạnh lùng nhìn chằm chằm Ánh Khiết, tựa hồ như ko nghe qua tiếng gọi đó, chỉ có điều là.............những lời vừa rồi, anh phải nuốt trở vào bụng

"Chị.............chị họ?" Ngô Ánh Khiết trốn tránh ko nhìn Á Luân, lại nhắc đến người con gái phía sau lứng hắn, cô ta ko phải là chị họ của Khâu Thắng Dực sao?! Tại sao cô ấy lại..............ở nhà mình, a ko, ở Ngô gia?

"Chị họ?" Ngô Á Luân nghe hai từ chị họ, chân mày hơi nhíu lại, sau đó theo ánh mắt của Ánh Khiết, anh quay đầu nhìn về Tiểu Huân, Ánh Khiết sao quen biết với cô ta?!

"A? Ánh Khiết? Sao em lại ở chỗ này?" Tiểu Huân đi đến bên người Ngô Á Luân, kéo tay anh, tỏ vẻ rất thân mật, lúc này cô mới phát hiện, đứng đối diện Á Luân, còn có một cô gái, mà cô gái này chính là cô bé mà em họ của mình thích nhất, thật là trùng hợp

"Chị họ.................Sao chị lại ở chỗ này?" Ngô Ánh Khiết cũng tò mò, nhưng sau khi thấy hành động thân mật của cô và Á Luân , Ánh Khiết mới bừng tỉnh, thì ra......................người anh rể mà Khâu Thắng Dực nhắc đến, chính là Ngô Á Luân?!

Tim trong giây lát co thắt có chút đau đớn

"Hai người biết nhau?!" Ngô Á Luân càng thêm nghi hoặc, nhìn Tiểu Huân, vẻ mặt khó hiểu, thật ra, anh vốn tưởng Ánh Khiết nhận nhầm người, nhưng nếu như Tiểu Huân cũng biết cô mà nói thì, suy đoán kia của mình liền bị hủy bỏ

"A, xế chiều hôm nay vừa quen,cô ấy là?" Tiểu Huân nhìn Ngô Á Luân , vẻ mặt nghi ngờ, mặc dù biết anh chuyện gì cũng ko thích nói ới mình.
..........nhưng gia đình của anh có thêm một cô gái, chẳng lẽ anh ko thể cùng cô giải thích một chút sao

"Tiểu Huân, bác giúp cháu giới thiệu một chút!" Ngô Thiên Hành đi đến, vẻ mặt hạnh phúc, nhìn hai người họ hài hòa,tâm trạng của ông tương đối tốt

"Ánh Khiết là con gái của bác, em gái của Á Luân, hai người họ là anh em cùng cha khác mẹ...........những chuyện này đều do bác, hại nó ủy khuất nhiều năm như vậy, đến giờ mới trở về bên cạnh bác!" Ngô Thiên Hành đau lòng, ko biết đứa nhỏ này ở bên ngoài đã chịu đựng bao nhiêu khổ cực


"Ba............." Thấy luồng ánh sáng lóe lên trong mắt ông, cô biết ông lại đang tự trách mình, mặc dù cô ko biết giữa ba và mẹ đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà................cô chỉ cần biết là ba yêu mình, như vậy đủ rồi

"Bác trai, chuyện đã qua, hiện phải ko phải rất tốt sao?! Hơn nữa Ánh Khiết vừa xinh đẹp, đáng yêu lại còn biết điều như vậy, con tin rắng cô bé sẽ ko trách bác , có đúng ko?!" Tiểu Huân đi đến trước mặt Ánh Khiết, nhẹ nhàng kéo tay cô, tỏ vẻ thương yêu

Cô ấy là em gái của Á Luân?! Đúng là trùng hợp, nếu như cô ấy cũng là bạn gái của Khâu Thắng Dực thì chuyện này quá tuyệt rồi

"Ừ!" Ngô Ánh Khiết cũng gật đầu, đồng thời trong lòng đau ê ẩm, ngày đầu tiên cô vào cái nhà này, cảm xúc hiện tại cũng ko sâu như thế này

"Tại sao hai người lại biết nhau?" Ngô Á Luân căn bản ko nghe những lời ấm áp của hai người, càng ko bị lời nói cảm động, chân mày vẫn như cũ chau lại

"Bọn em là có duyên mới gặp ............." Tiểu Huân cướp lời, sau khi nhìn thấy vẻ mặt của Ngô Á Luân, liền nói ra sự thật "Thật ra thì..... cô ấy là bạn gái của em họ em, xế chiều hôm nay, em vừa được nhìn thấy diện mạo của cô ấy, lập tức liền cảm thấy thích cô bé! Ko ngờ cô ấy lại là em gái của anh, thật trùng hợp, haha............." Tiểu Huân cười vui vẻ

Ngô Á Luân lại lạnh lùng nhìn chằm chằm Ánh Khiết, trên khuôn mặt không hề có bất kì nét mặt vui sướng nào

"Bạn gái?!" Ngô Á Luân lạnh lùng phun ra ba chữ này, ánh mắt tràn đầy lạnh lùng nhìn chằm chằm Ánh Khiết, cô ta có tư cách gì để làm bạn gái người khác? Cô ta có quyền có bạn trai sao?!Ko có sự cho phép của mình, cô ta ko có quyền làm bất cứ chuyện gì cả, chẳng lẽ cô ấy ko nghe được mệnh lệnh của mình sao?!

"Ách............ko đúng! Em và Khâu Thắng Dực còn chưa là bạn bè nữa mà.............." Ngô Ánh Khiết vội vàng giải thích, cô ko muốn mình vướn vào phiền phức, càng không muốn vì chuyện phiền phức này mà chọc giận Á Luân, hơn nữa cũng ko muốn gây hiểu lầm cho bất kì kẻ nào, cô và Khâu Thắng Dực rất trong sạch

"Khâu Thắng Dực? Là chàng trai hôm nay đã nghe điện thoại sao?" Ngô Thiên Hành hơi cảm thấy có hứng thú nhìn Ngô Ánh Khiết, ông biết là chàng trai đó có quan hệ đặc biệt với con gái mà, nếu ko thì con bé làm sao lại đưa điện thoại cho cậu ta nghe dùm đây?

"Dạ!" Ngô Ánh Khiết ko muốn lừa dối người nào , thật thà nói

"A! Thì ra chàng trai đó là bạn trai con! Còn muốn gạt ba sao?! Như vậy đi.................nhà chúng ta hôm nay đoàn tụ, con gọi nó đến đây, mọi người cùng nhau ăn bữa cơm, rất náo nhiệt nha!" Ngô Thiên Hành nhiệt tình đề nghị, ông quả thật rất muốn nhìn thấy bạn trai của con gái rốt cuộc là một người như thế nào, có hay bắt nạt Ánh Khiết ko

"Ba...........con đã nói qua, cậu ấy ko phải là bạn trai của con............."Ngô Ánh Khiết ra sức giải thích, bởi vì , cô cảm giác được đôi mắt kia đang nhìn chằm chằm vào mình, cái loại cảm xúc sẽ bị người giết chết thật...............thật đáng sợ

"Bác trai, con gái thẹn thùng mà, ko sao, con sẽ gọi cho Thắng Dực , mới nó đến đây là được! Ánh Khiết............ko có vấn đề gì đi?!" Tiểu Huân gánh vác "trách nhiệm nặng nề" lên vai mình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: