Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 53

Đối với Ngô Ánh Khiết mà nói, hết thảy mọi chuyện đều thật mới mẻ, trước khi cô kịp làm quen với hoàn cảnh thì hình ảnh tuyên truyền, báo chí đã rầm rộ phát động

Chỉ trong một đêm ba chữ Ngô Ánh Khiết, đã xuất hiện trong mọi câu chuyện phiếm của mọi người, thân phận của cô ko còn là cô gái đoạt giải quán quân trong cuộc thi hát nữa mà đã trở thành một ca sĩ, một ca sĩ thực thụ

Một ngày kết thúc, cô cả người mệt mỏi đến sắp sụp đổ, một ngày mà đến mấy cái, thậm chí có ngày là mười mấy cái sự kiện khiến cô căn bản ko thể nào thích ứng, một ngày ngủ ko đến bốn giờ, làm cho sắc mặt của Ánh Khiết thoạt nhìn tiều tụy ko diễn tả nổi

Cảm ơn mỹ phẫm, cảm ơn người make up, nếu ko , nhìn diện mạo của cô hiện tại thì đã đủ mức để so sánh với quỷ rồi, đây chính là giấc mộng của cô sao? Đây chính là cái gọi là siêu sao sao?

Đi khắp nơi trên thế giới, gặp người phải nở nụ cười, vừa phát biểu ý kiến một chút đã bị người khác phán xét? Đây là điều cô muốn sao?!

Cô ko biết làm ngôi sao lại cực khổ như vậy , cô cho rằng mình lại một lần nữa bị Ngô Á Luân tính kế, tóm lại, ngoại trừ ca hát ra, thì việc gì cô cũng phải làm, nên hiện tại trong đầu cô chỉ có một chữ, mệt mỏi! Cô mệt mỏi sắp điên rồi?!

Lê thân thể mệt mỏi về nhà , về nhà sao?! Ngô Ánh Khiết ngẩng đầu nhìn bốn chữ "khách sạn Giai Long" trong lòng có chút có rút đau đớn, nếu ko thì phải xem nó là thứ gì đây? Tạm thời cứ coi là nhà vậy! Cô đã ko còn khả năng tìm chỗ ở mới, hơn nữa cũng ko muốn chọc giận Ngô Á Luân một lần nữa

Cô biết, tuần này anh xuất ngoại đi Mỹ, đây là một cơ hội hiếm khó.............ko bị anh quấy rầy

Mới vừa quẹt thẻ vào nhà, điện thoại di động liền vang lên, là Uông Đông Thành đi?! Anh ta luôn lo lắng cho mình mấy điều ko cần thiết

"A lô..............." Ngô Ánh khiết tùy tiện vứt hành lý , cả người ngã lên ghế salon, có chết cũng ko muốn đứng lên lần thứ hai

"Nha đầu thối, rốt cuộc cũng chịu nhận điện thoại của mình?!" Giọng nói trách cứ của Mỹ Mỹ truyền ra từ đầu dây bên kia, tuy Mỹ Mỹ là đang mắng mỏ cô, nhưng nghe qua , Mỹ Mỹ vẫn rất vui vẻ

"Mỹ Mỹ? Ha ha...........mình còn tưởng là ai!" Ngô Ánh Khiết nhẹ nhõm cả người cười một cái, đã bao nhiêu lâu cô ko được nghe giọng nói của người chị em tốt này rồi? "Sao cậu ko gọi điện thoại cho mình?" Ngô Ánh Khiết trách bạn

"Cậu nói mình ko gọi điện thoại cho cậu?! Hừ.............mình ko biết mình đã gọi cho cậu bao nhiêu cuộc rồi, nhưng lần nào cũng bị một tên đàn ông đáng ghê tởm từ chối! Nói cậu là đang bận rộn, ko thể làm phiền..........ai...............cậu bây giờ làm siêu sao, hơi sức đâu mà để ý bình dân bá tính chúng tôi nữa" Mỹ Mỹ giả vờ buốn chán

"Đồ điên!" Ngô Ánh Khiết mất kiên nhẫn mắng cô, đồng thời cũng hiểu rõ lý do tại sao mình đi cả ngày mà một cú điện thoại cũng ko, thì ra đều làm "chuyện tốt" của Uông Đông Thành ! "Đúng rồi, có tin tức tốt muốn nói cho cậu biết! Có muốn nghe hay ko?"

"Tin tức tốt gì? Có phải cậu đã kiếm được mấy ngàn vạn tệ một ngày, muốn nuôi mình hay ko?" Mỹ Mỹ trêu trọc

"Đúng vậy đó! Có muốn để mình nuôi hay ko?! Ha ha.........." Ngô Ánh Khiết vui vẻ cười, người bạn này của cô lúc này cũng ko nghiêm chỉnh như vậy . Ngừng lại một lúc, Ngô Ánh Khiết nói với ống nghe "Cậu qua đây đi! Lâu ko gặp cậu, thấy nhớ cậu lắm!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: