Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 4: Sanay Chan (1)

WARNING:

Chap có chứa nội dung nhạy cảm, cân nhắc trước khi đọc!

Mình không quen dịch nội dung nhạy cảm nên có thể dịch hơi lủng củng, mong mọi người góp ý.

Bản gốc chị tác giả viết liền luôn hơn 10000 từ nhưng vì vừa dài vừa có cảnh hơi hot nên mình tự chia thành nhiều phần.

Summary:

Gulf nhắm mắt lại. Lại nữa? Nó mệt mỏi với việc cứ phải nói đi nói lại về cùng một thứ, liên tục cãi nhau về cùng một vấn đề. Và có lẽ nó cũng chẳng cần anh phải hiểu Type làm gì. Có lẽ họ chỉ cần giả vờ như yêu nhau là được chứ gì.

===============================================

Đầu tiên là họ bảo Gulf để mở cổ áo. Giờ thì nó còn chả được mặc quần nữa. Dạo gần đây trang phục của Type càng ngày càng thú vị nhỉ. Gulf nhìn bản thân trong gương, cái áo sơ mi to đùng. Họ không thể tìm được chiếc áo sơ mi nào đủ dài, thế nên P'Pee phải tự may nó, và với một cái áo thế này thì, tất cả cần phải vừa đủ mới được. Vừa đủ to để giúp nó trông đáng yêu, nhưng không được quá to khiến nó trông khôi hài. Nó phải trông khêu gợi.

P'Pee nói trong lúc kiểm tra đường viền áo. "Thấy cưng thế này P'Mew lại chảy máu mũi nữa cho xem."

Chảy máu mũi thì Gulf không chắc, nhưng mong là đủ để tạo ấn tượng. Nó muốn P'Mew phải về nhà trong tình trạng không thể ngừng nghĩ về cái áo này.

"Anh ơi có chắc cái này nhìn ổn không ạ?" Gulf kéo hai tay áo xuống đến nửa bàn tay. Nó đọc yaoi đủ nhiều để biết top thì phải sắn tay áo lên còn bottom thì thả tay áo xuống. Không phải là nó xem BL để...xem BL đâu. Nó chỉ biết vậy thôi, okay?

Thôi được, đúng là nó có xem BL. Sotus hay thế mà. Ai lại không thích Krist với Singto cơ chứ? Và rằng thì là mà nó vẫn chưa xem Puppy Honey, nhưng nó có xem OffGun Fun Night. Hai người đó hài chết đi được. À còn Love By Chance thì nó xem để tham khảo thôi. Trong bộ phim đấy cũng có nhân vật Type, và nó muốn xem thử xem thế nào. P'Earth trông siêu lực lưỡng, đến nỗi nó khó mà tưởng tượng được anh ấy nằm dưới. Nhưng nó cũng rất thích cách thể hiện nhân vật của P'Earth, anh diễn tả một Type trưởng thành, già dặn hơn. Rồi thì từ đó tất nhiên nó xem các show khác có P'Earth tham gia cũng là hợp tình hợp lý mà, như Waterboy hay Theory of love nè. Thái Lan làm nhiều bộ BL chất lượng thế có phải lỗi của nó đâu?

Nó tự gầm gừ với bản thân. "Fangirl được thích BL thì mình cũng thế."

"Đúng vậy đó cưng." P'Pee nói

Nó thật sự phải dừng ngay việc tự nói với bản thân thôi. Nhất là khi mọi người xung quanh có thể nghe nó nói gì. Nó cũng muốn nói đây là tật xấu nó mắc của Type lắm, nhưng đây là thói quen của nó từ trước rồi. Lại một điểm chung giữa nó và nhân vật này. Lời nói của P'Mild cứ ám ảnh nó mãi, Nong không có diễn gì trong phim này đâu, ẻm cứ việc đi loăng quăng trên set mà không cần kịch bản thôi.

P'Mew đến muộn. Có vẻ có một vụ tai nạn trên đường cao tốc nên anh bị kẹt trên đó. Gulf loẹt quẹt khắp set với cái áo. Khá thoải mái đó chứ, nó tự hỏi không biết họ có thể cho nó giữ luôn không. Vài người trong dàn cast và staff nhờ nó chụp ảnh cùng, nó pose, cố hết sức để trông nhập vai nhất có thể. Ngại ngùng. Ngây ngô. Quyến rũ. Đây là những điều Gulf đang cố học.

Nó chắt chiu mãi một chút can đảm để thì thầm với P'Pee. "Phi ơi," nó nhìn quanh để đảm bảo không ai nghe thấy. "Dạy em cách để trở nên quyến rũ được không ạ?"

Không phải Gulf chưa từng thử. Nó đã cố tập từ hồi workshop rồi ấy chứ. Nhưng nghệ thuật quyến rũ không nằm trong phạm vi khả năng của Gulf. Nó từng thử xem thật nhiều movie với tv show để copy những gì cả đàn ông và phụ nữ thường làm. Nhưng kết quả cứ làm nó thấy sai sai. Chẳng có cái nào giống Type cả.

Hai mắt P'Pee sáng bừng. "Ôi, cưng à..." Pee nhìn nó từ trên xuống dưới. "Đừng lo, P'Pee sẽ dạy cưng biết phải làm thế nào."

Nó không chỉ dừng lại ở khêu gợi, P'Pee nói với nó, mà phải là quyến rũ. Và Gulf cần dùng toàn bộ cơ thể để có thể thành công.

Nó nghiền ngẫm cách mà Type cử động. Gulf thường dùng những hành động ngắn, gọn, nhanh như chính Type: cái phát mạnh vào đầu, cú huých chuẩn xác vào ngực, tát Techno như đánh trống. Cử động của Type cũng giống hệt như cách nói chuyện của cậu ta vậy - đột ngột, hung hăng, và cố tình.

Đặc biệt là, Type thích cử động đầu. Ở buổi workshop, Gulf quyết định chọn đó làm trung ương điều khiển của Type. Đó là điều khiến cậu ta đâm sầm vào bất cứ tình huống nào. Không phải vì cậu ta dùng đầu để nghĩ, mà là vì cậu ta nóng đầu. Đầu là nơi tất cả cảm xúc của Type được sản sinh. Type ít khi dùng các cử chỉ tay; cách cậu ấy lắc, hất, gật hay nghiêng đầu giúp cậu ấy nhấn mạnh lời nói của mình. Và muốn biết cảm xúc hiện tại của cậu ấy thì chỉ cần nhìn nét mặt là ra hết, đó là lý do vì sao khi cười Type phải ngoảnh mặt sang chỗ khác để tránh Tharn. Cậu ấy như đứa nhóc không biết điều khiển nét mặt mình vậy.

Gulf không muốn thay đổi Type chỉ để trở nên sexy, như thế không chân thật chút nào và Type sẽ không bao giờ làm thế. Thay vào đó, nó cố gắng làm mềm các cử động của Type, làm chúng chậm lại, không hẳn là một Type slo-mo, mà giống như Type cho Tharn thấy một phiên bản mở rộng, bản director's cut của bộ phim mà bạn trai cậu ta thích nhất - Type. Sau cùng thì, đáp án ở ngay đó: Vẫn cứ là Type, nhưng cho Tharn thêm chút thời gian để cảm nhận và thưởng thức.

Mười phút sau, Gulf thấy có vẻ mình cũng hơi nắm bắt được rồi. "Okay, thử đi anh xem nào," P'Pee nói.

Gulf đi qua từng chỗ được đánh dấu, bắt đầu từ xuất hiện ở góc phòng, trông mong mỏi một cách ngạo kiều, rồi bước đến giữa phòng, nó đọc lời thoại, thả chậm tốc độ nói để từng chữ như kéo dãn ra, và làm giọng mình nhẹ và mượt mà nhất có thể.

P'Pee gần như quên mất phải thở luôn rồi. "Và nhớ cả ánh mắt nữa nha, thiên thần. Mở mắt chậm thôi."

Gulf gật đầu. Đây là skill khó nhất mà nó học được. Thường nó làm gì cũng khá nhanh, nhất là chớp mắt, đối với nó đây là một việc không đáng phí thời gian. Nó nhắm mắt lại và mở mắt một cách chậm rãi, vẫn cố giữ ánh mắt thật mềm, hay như P'Pee diễn tả thì, đầy gợi cảm.

"Chậmmmmmmmm thôi, đúng rồi, cục cưng. Gợi cảm vào, mèo con ạ, gợi cảm." Pee nhướng một bên mày. "Nhớ kỹ, cưng đang rù quyến P'Mew. Loại hình lãng mạn như anh ấy thường thích thể hiện ra vẻ người bảo hộ mạnh mẽ, nhưng sâu trong lòng họ đều muốn được bắt phải quỳ gối khụyu chân, bị ép phải cầu xin hết."

"Phi!"

P'Pee xùy nó. "Cưng biết anh nói đúng mà. Đáng yêu chỉ là một phần để khiến họ chú ý thôi. Mấy người như vậy thích được thách thức, họ muốn một ai đó kìm kẹp để họ được đấu tranh lại gông cùm ấy. Hiểu chưa?"

"Vâng." Nó rụt người lại trong chiếc áo to oành, "Phi ơi?"

"Kha?"

"Cảm ơn anh ạ. Nhưng em hỏi cái này để phục vụ cảnh quay thôi nha."

"Kha." P'Pee nháy mắt, vỗ vỗ mặt nó. "Anh sẽ để cưng tập luyện cho cảnh quay của mình nha."

Khi Mew đến phim trường, họ không còn đủ thì giờ để tập lần cuối nữa. Gulf đã chuẩn bị xong từ lâu, nên họ quyết định sẽ bắt đầu quay ngay khi P'Mew make up và làm tóc xong, nghĩa là lần đầu tiên hai đứa gặp nhau hôm nay sẽ là lúc quay take đầu tiên.

Gulf bồn chồn đứng sau cánh cửa nhà tắm, nó cứ bứt rứt suốt từ khi nhờ P'Pee giúp rồi. Nó phải làm gì bây giờ? Nó phải quyến rũ P'Mew...err, Tharn thế nào bây giờ? Type phải quyến rũ Tharn thế nào bây giờ?

Well, cái đó thì dễ. Vụ rù quyến bỗng dưng trở nên hợp lý hẳn khi nó nhìn từ góc nhìn của Type. Gulf và Type có rất nhiều điểm tương đồng, nhưng có cho thêm cả triệu năm nữa thì nó cũng không thể nào tự tin như nhân vật của mình được. Tharn khen cậu ta sexy và nóng bỏng, thế là cậu ta đi tìm mua cái áo sơ mi to nhất Thái Lan để quyến rũ chồng mình. Type rất biết cách khiêu khích, kiềm chế bản thân và bắt Tharn phải cố gắng đạt được sự chú ý của mình, điều khiến Tharn thích thú đến phát điên.

Sâu trong lòng họ đều muốn được bắt phải quỳ gối khụyu chân, bị ép phải cầu xin hết.

Gulf hít một hơi thật sâu, và Type thở ra thật nhẹ nhàng. Trò vui sắp đến rồi đây.

====================

P'Pee hô action, Type bước ra khỏi phòng tắm và tiến vào phòng khách. Được ăn cả ngã về không, nhỉ? Tharn bước vào nhà đúng lúc đó, và cả người hắn đông cứng. Hắn nhìn chằm chằm vào Type, ánh mắt như ngấu nghiến hình ảnh trước mắt, một nụ cười dần hé bên khóe miệng hắn. Tất cả chỉ là diễn, đương nhiên rồi. P'Mew diễn y hệt như hồi workshop. Từ xa, Type chậm rãi bước đến chỗ sô-pha, về phía Tharn.

Chỉ là lần này, P'Mew không cử động gì cả. Anh tiếp tục đứng như trời trồng ở đó, nhìn nó không rời mắt, khóe miệng chùng xuống. Chẳng lẽ chiếc áo ấn tượng thế à?

"Mew, vào vị trí đi chứ," P'Tee nói

Mew lắc lắc đầu, chớp mắt. "Em xin lỗi." Anh nhìn xung quanh như thể mới gặp cả crew lần đầu. "Chắc em vẫn hơi ngây ngây vì tắc đường." Anh bước lại về vị trí được đánh dấu để chuẩn bị quay take 2.

Và 3.

Gulf thấy P'Tee nghiêng người về phía trợ lý đạo diễn. "Okay, cậu nói đúng." P'Tee với lấy bộ đàm. "P'Pee, đem hộ bọn em một cái quần đùi với? Vâng, em biết là anh có cảnh báo em rồi. Không, đem loại dài ấy. Yep, tệ đến vậy luôn đó."

P'Pee đem cho Gulf chiếc quần đùi để mặc dưới cái áo. Mặc ra ngoài lớp quần lót bó ngắn dạng tứ giác họ cho Gulf mặc để không lộ dưới lớp áo nên Gulf thấy cái quần đùi có vẻ hơi lỏng.

P'Pee lắc đầu với Gulf. "Anh có đi qua chồng cưng lúc vào, cưng làm gì anh chàng đáng thương đó vậy?"

Gì cơ? "Em có làm gì đâu! Em mới kịp đi đến chỗ đánh dấu thôi, bọn em còn chưa kịp đọc câu thoại nào."

P'Pee nhìn xuống trang phục của nó. "Chẳng lẽ mình may ra một cái Áo Sơ Mi Gợi Tình hay gì?" Pee búng tay. "Anh sẽ ở lại xem xem Mew phản ứng thế nào với chiêu mở mắt anh dạy cậu." Anh chàng lắc lư ngón tay với Gulf như thể vẫy tạm biệt.

Nhờ công cái quần đùi, lần này họ cũng qua được khoản tiến vào đúng vị trí. Gulf cũng không chắc việc che đậy kín đáo thêm một tấc thế thì có tác dụng gì, nhưng thôi cũng được. Cuối cùng Tharn cũng gặp Type bên chiếc ghế. "Mày về muộn," Type lên tiếng trước. Chuẩn chỉnh từng con chữ.

Màn đối thoại trôi quá khá thuận lợi. P'Mew nhìn nó như thể nó là một bữa ăn thịnh soạn vậy, nhưng ít ra anh cũng hoàn thành được phần thoại của mình. Tharn và Type không gặp nhau suốt một tháng lận, đương nhiên là họ sẽ...Kaprao gọi là gì í nhỉ? Lột trần nhau bằng ánh mắt. Gulf cảm nhận một dòng điện chạy dọc sống lưng và tỏa ra khắp cả người nó. Đó chính xác là điều họ đang làm.

Tharn chạm vào chiếc áo. "Mày đang mặc gì thế này?"

Type hơi ngả người về phía trước, chậm rãi chớp mắt. "Well...quà mừng về nhà của mày đấy."

Tharn trông như thể đang bị tra tấn vậy. May là họ đang quay cận cảnh Gulf trước. Hắn kéo cả người Type về phía mình và họ hôn nhau. Đầu tiên là nhẹ nhàng, như thể đang nói xin chào, tao nhớ mày. Nhưng lạy chúa, họ đã mong ngóng nhau nhiều thế nào chứ. Nụ hôn vẫn tiếp tục, và Gulf có thể cảm nhận được nỗ lực kiềm chế của đàn anh, cho phép nó được tùy ý tiếp tục cảnh quay. Mọi thứ diễn ra thật tự nhiên, khi họ tách nhau ra, Gulf còn chẳng cần nhớ đến kỹ thuật mà P'Pee dạy mình. Gulf giữ đôi mắt mình đóng chặt, tận hưởng khoảnh khắc này, để tự đánh lừa bản thân rằng P'Mew là người đang nóng lòng gặp nó, và đến lúc ấy nó mới từ từ mở mắt ra, nhìn anh qua hàng mi.

Gulf nghe rõ mồn một tiếng thở nặng nhọc của P'Mew, tiếng thở khiến dạ dày nó bắt đầu nhộn nhạo. Kể cả P'Mew chỉ đang diễn, nó vẫn sẽ mù quáng tự lừa dối bản thân mình. Cứ coi như những thứ cảm xúc đang sôi sục mạnh mẽ như muốn nổ tung thoát ra ngoài và bao phủ lấy P'Mew trong nó là tình yêu Type dành cho Tharn đi, và để camera bắt trọn những cảm xúc ấy.

Biểu cảm đau đớn ẩn hiện trên gương mặt Mew, cùng với một thứ Gulf đã quá quen thuộc dạo này. Đói khát.

Họ quay lại một vài lần ở một vài góc khác nhau trước khi chuyển sang cảnh khác. Cuối cùng thì Mew cũng có vẻ đã định thần lại và có thể đọc thoại với biểu cảm nhẹ nhàng hơn nhiều. Gulf cũng thả lỏng hơn khi bạn diễn trông có vẻ đã bình tĩnh lại.

Nào, giờ thì ngã lên giường và chén nhau.

Họ cùng ngã lên giường. Ôi đệt, P'Mew đang cứng. Well, hơi cứng. Đang cứng dần. Chuyện này diễn ra bao lâu rồi chứ? Họ còn chưa hôn nhau nữa mà. Gulf có cảm giác mình sẽ thả trôi bản thân trong cảnh này mất. Nó có thể cảm nhận Ấm Áp bập bùng bơm khắp mạch máu nó, càng ngày càng mạnh.

Tharn vuốt tóc nó và họ cười với nhau. Gulf có thể ngắm nụ cười ấy mãi mãi, đôi mắt nửa vầng trăng hoàn hảo nhìn nó chăm chú, nhắm lại khi Tharn ngả đầu xuống cho một nụ hôn. Ngay cả trong khoảnh khắc này, nụ hôn ấy cũng thật dịu dàng. Một nụ hôn đong đầy tình yêu. Và ngay khi những nụ hôn khác rơi xuống, Tharn bao trùm lấy cả cơ thể nó. Hắn tấn công phần cổ hoàn toàn lộ ra, Type nhắm chặt mắt, lưng ưỡn lên, nhịp thờ ngày càng gấp gáp. Nó cũng cứng mất. Đây cũng không phải lần đầu tiên hai người họ gần như dry hump* trong lúc quay.

(*dry hump: í ì ì nhau nhưng giữ nguyên quần áo. Từ này chắc ai cũng biết nhưng thôi cứ chú thích cho chắc.)

Thứ Gulf cảm nhận được trên da mình là răng đấy à? P'Mew vừa cắn nó ư? Gulf đã không biết mình thích điều đó cho đến khoảnh khắc này, và giờ thì cảm giác ấy đã in một dấu đậm nét vào trí nhớ nó rồi. Tharn trở lại với đôi môi nó và lần này, cảm xúc có chút khác biệt. Gulf cảm nhận được thứ gì đó đang lôi kéo nó trong nụ hôn này, một ham muốn chưa từng xuất hiện trước đây. Nó cảm nhận được ham muốn ấy qua cách những nụ hôn của Tharn dày vò môi nó, và cả qua sự cứng rắn đang đè lên đùi nó nữa.

"Cut" P'Pee hô. "Giảm đô xuống một chút nha hai đứa? Nhớ đến rating đấy. Đội ánh sáng chỉnh lại một chút chỗ góc giường nào, có một chỗ bị bóng."

P'Mew nhìn xuống Gulf, có chút hụt hơi. "Xin lỗi nha," anh thầm thì, anh tựa sang một bên để lau mấy giọt mồ hôi trên lông mày. May mà phim trường có điều hòa không phát ra tiếng.

Gulf lẩn tránh ánh mắt ấy. "Em cũng thế. Em hơi nhập vai quá."

Đàn anh của nó cười, quạt quạt với vạt áo của nó, anh có mùi như một loại dầu gội thể thao khử mùi vị hoa quả. "Anh thì nhập vai quá sâu luôn ấy chứ." Anh kéo kéo chiếc áo trắng. "P'Pee biết cách lên đồ cho một cậu bé quyến rũ đấy chứ."

Huh. P'Mew vừa lỡ lời ư? Rằng anh biết cách quyến rũ người đàn ông khác? Gulf tự hỏi bao nhiêu phần của buổi chiều hôm nay là diễn. Nó nhìn lại về phía Mew, đón lấy ánh mắt anh và bỗng dưng, nó thấy ngại. Đôi mắt bán nguyệt. Chúng khiến cả cơ thể nó nhộn nhạo.

"Okay, bắt đầu lại từ đầu nhé, từ đoạn ngã lên giường." Mew và Gulf cùng đứng lên để chuẩn bị ngã xuống lần nữa. Họ bắt đầu take quay mới.

"Cuuuuut. Gulf, đừng rên nữa em."

Mắt Gulf trợn tròn, nó nhìn lên P'Mew. "Em vừa rên á?" Đàn anh nó cười cười, gật đầu.

P'Tee thở dài. "Được rồi, anh biết hai đứa đang phải tập hợp nhiều cảm xúc mãnh liệt lắm để diễn và cần một chỗ giải tỏa, cho nên là hãy quay một cảnh sạch sẽ xinh xẻo không vượt rating trước đã, rồi anh sẽ để chúng mày hôn thỏa thích cho đến khi chán mới thôi, được chưa?"

Tai và hai má Gulf nóng bừng, Chúa ơi, đến mức ấy luôn hả? Nó và P'Mew trao nhau một ánh nhìn bẽn lẽn, gật nhẹ đầu.

Không lưỡi. Không rên. Không cắn. Gulf và Mew diễn rất đúng mực.

"Cut. Rồi, giờ hai đứa...làm gì làm đi."

Chẳng cần đợi nhắc nhở lần hai, nó choàng hai tay quanh cổ P'Mew, kéo anh xuống gần hơn, hôn anh sâu hơn. Đàn anh đáp lại nó với một tiếng gầm như có như không trong cổ họng, vừa đủ rõ để khiến cậu nhỏ của Gulf giật nảy. Chúa ơi, quả này xong thật rồi. Nó phải dừng lại ngay trước khi mọi chuyện vượt quá tầm kiểm soát, trước khi P'Mew vói lưỡi vào...

...trong miệng nó. Giờ phút này, chẳng còn mối lo về rating, chẳng còn đạo diễn để nhắc nhở họ nữa. Gulf đáp lại lời mời gọi ấy, đầu lưỡi nó vươn ra để mơn trớn lưỡi P'Mew. Chỉ nếm thử thôi. Chỉ để cho anh thấy thứ có thể là của anh nếu anh muốn. Cái nắm của P'Mew siết chặt bên hông nó. Lạy Chúa, nó không kiềm chế được mất.

P'Mew dứt ra trước. Đôi mắt anh tối sầm, nhưng ánh mắt anh trao nó vẫn rất đỗi dịu dàng. "Mình nên dừng lại thôi." Giọng anh vang lên như tiếng thì thầm, gần như một lời xin lỗi.

Gulf gật đầu, cảm nhận sự Ấm Áp trong lồng ngực nó gào thét để được tiếp tục, nhưng nó biết họ phải dừng lại thôi. Không thể tiếp tục với cả đoàn phim đang vây quanh họ thế này. Không thể khi sự chuyên nghiệp của họ đang trên bờ vực của sự tan vỡ thế này. Chuyện này ngày càng tệ.

P'Mew nở một nụ cười nó chưa từng thấy trước đây, một hỗn hợp của nỗi buồn, bối rối, khó chịu, và có lẽ...khao khát. Gulf không chắc nữa. Có lẽ nó đang bị hoang tưởng. Có lẽ đó chỉ là khao khát của riêng nó. Có lẽ họ đều đang hứng tình.

P'Mew trèo khỏi người nó và đứng cạnh giường. Anh quay người và rời đi mà không nhìn lại, hơi ấm từ cơ thể anh dần dần rời khỏi nó.

TBC.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top