Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 2: Môi trường mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sự dễ thương vốn có,con người thực của nó đã bị che lấp bởi những nỗi đau.Nó hôm nay phải đi làm thủ tục nhập học,đương nhiên là chỉ có mình nó.Bố nó rất xấu hổ vì trong học bạ có chữ "đuổi học".Đường đường chính chính là một cổ đông lớn trong công ty tạp chí thời trang Supro lại có một đứa con hư hỏng như vậy.Nhưng may là cái tin này chưa được tung lên các trang mạng xã hội hay những bài báo.

* Tùng tùng tùng* Nó theo cô giáo chủ nhiệm vào lớp.Biển ghi lớp "9A3",bước vào thì cả lớp "Ồ" lên một tiếng rõ to,nhưng nó không hề cảm thấy hưng phấn.Cả lớp đứng lên chào cô.Cô giáo nói:

- Ngồi xuống đi.Cô xin giới thiệu đây là bạn mới chuyển từ trường chuyên nhưng với học lực rất kém,nhưng ít ra cũng bằng học sinh trung bình ở lớp mình.Các bạn trong lớp giúp đỡ bạn ấy nha.Em tự giới thiệu đi

Nó lạnh lùng,giơ tấm thẻ học sinh đang đeo trên cổ ra.Cô giáo ngạc nhiên hỏi:

- Em làm gì vậy?

- Em giới thiệu đó thôi

- Vậy em giơ thẻ học sinh ra làm gì?

Nó nhìn cô giáo như một sinh vật thiểu năng trí tuệ vậy,nhưng nó không nói như vậy,ít ra ngày đầu tiên đi học không nên đắc tội với cô giáo chủ nhiệm như thế.Đối với nó,nó khinh bỉ tất cả loại giáo viên,vì nó có 1 bà cô chủ nhiệm thật ác quái.

- Các bạn và cô không có mù thừa biết rằng tên em viết trên thẻ học sinh

Nó sử dụng từ ngữ thật khác người mà,nó đã gây sự chú ý đặc biệt với cô giáo và một số người khác,có thể đó sẽ là sự yêu mến đặc biệt cho con người đặc biệt.Hay là ghét sự quái của nó,không coi ai ra gì đến cả cố giáo cũng nói từ "mù".Cô giáo cũng không biết trả lời sao cho đúng nữa,chả nhẽ lại nói nó "hỗn" đành chuyển chủ đề:

- Em ngồi bàn cuối dãy thứ 3 gần hành lang cùng bạn Nguyên đó

Nó bước xuống,cái người tên Nguyên đó theo như suy luận của nó cũng thuộc loại học không ra gì vì dựa vào những yếu tố sau:gục xuống bàn suốt cả giờ,đeo phone mới oách.Đủ điều kiện để quy hắn ta vào loại "không ra gì".Nó đã xóa bỏ mọi ý nghĩ,cả buổi học nghe nó rất nghiêm túc trong việc học,nhưng sao các con chữ cứ tuôn ra ngoài.Cuối cùng là cả buổi học nó chỉ hiểu có 1/5 bài,căn bản là kiến thức gốc từ đầu năm nó không còn tí gì đọng lại,nếu có chắc cũng chỉ chút ít.Đến giờ ra chơi,bạn nữ bàn trên quay xuống bắt chuyện với nó:

- Chào bạn mới,mình là Hạnh,Lê Dương Bích Hạnh.

Nó chỉ ngẩng mặt lên nhìn chốc lát rồi lại cúi mặt xuống.Hạnh cứ tưởng rằng nó sẽ trả lời dạng như "Chào bạn" hay "Rất vui được làm quen với bạn".Bích Hạnh lại tươi cười nói tiếp:

- Bạn đang đọc sách sao?Chăm nhỉ,sao lại bị đuổi học cơ chứ.

Vừa nói xong Hạnh bịt miệng mình lại vì đã lỡ lời nói ra.Trước khi nó vào học thì cái tin có học sinh bị đuổi học chuẩn bị vào trường học nên ai cũng biết.Nó nghe vậy cũng không phản ứng gì,Hạnh lại rối rít:

- Xin lỗi bạn,đáng lẽ ra mình không nên nói điều ấy.À mà tính cách của bạn thật khác,lạnh lùng quá.Nhưng mà mình thích _Nói đến đây thì Bích Hạnh cười híp cả mắt,Hạnh lại có mắt một mí nữa

Nó thấy câu "Nhưng mà mình thích ",nó cảm thấy mát lòng thật,rồi nó đang cảm thấy khó khó ở chỗ mình đang xem,nó liền ngẩng lên cười,có lẽ điệu cười này không được tự nhiên cho lắm,vì dạo gần đây nó chưa cười lần nào cả.

- Trước kia mình cũng không đến mức này.Bạn này,mình không hiểu đoạn này cho lắm bạn chỉ giúp mình được không?

- À..à...thật ngại quá,mình cũng chả cao siêu gì.À bạn có thể hỏi Nguyên-Quay ra nhìn Nguyên thấy đang gục xuống bàn Hạnh xị mặt xuống nói tiếp - Vậy chắc không được rồi.

- Vậy thôi,cảm ơn

Thấy nó có vẻ khinh bỉ cậu ấy,Hạnh cố biện minh cho mình

- Cậu ấy không tồi tệ đến mức đấy.Nguyên đứng hạng 2 trong lớp và hạng 3 của khối chứ không vừa.Tuy cậu ấy không học nhưng vẫn học giỏi thế mới tài, IQ cao ngất ngưởng.À còn Khải,cậu ấy đứng hạng nhất luôn.

Hạnh chỉ tay về phía bàn bên,nó nhìn theo.ÔI MỌE,soái ca.Bạn ấy có một nụ cười đẹp mê ly,nó đang say nắng.Có một vóc dáng tuyệt vời,chàng trai 1m8,làn da trắng,đặc biệt có 2 cái răng khểnh dễ thương.Khải nghe thấy Hạnh nhắc tên mình liền quay sang hỏi:

- Có chuyện gì cần mình giúp hả?Mà bạn học sinh mới tên gì vậy?Thẻ học sinh của bạn bé quá mình không nhìn thấy,lại còn ngồi bàn cuối nữa.Bạn nên làm cái mới to bằng cái bảng trên kia mới thấy rõ

Lại 1 nụ cười chết người nữa,nó cũng cười,nụ cười này thì hết sức tự nhiên.Khải là người đầu tiên trong thời gian này khiến cho nó có 1 nụ cười tự nhiên.Nó giơ tấm thẻ học sinh trước mặt Khải.Khải hỏi:

- Tuệ Nhi?

Nó gật đầu.Hạnh nói:

- Nam thần Karry,bạn Nhi không hiểu bài giảng của cô giáo cho lắm,Khải giúp bạn ấy được không?

- OK.

Khải kéo ghế ra ngồi chỉ bài cho nó.Nó vừa nghe giảng vừa ngắm vẻ đẹp trai của Nam thần.Đang yên đang lành có một tên điên nổi điên điên khùng khùng.

*Bụp* Tiếng đập bàn của thằng ngồi cạnh nó.giận dữ quát lên:

- Mấy người đang làm cái quái gì ở bàn tôi?Không thấy tôi đang ngủ sao?Mà cô là ai sao lại ngồi đây?

Nó bắt đầu thấy hứng thú với bạn trai này.Ngay sau lúc đó Khải lên tiếng:

-Ngồi xuống đi.Đây là nơi học chứ không phải ngủ.Đây là bạn mới chuyển được xếp vào ngồi chỗ em- Khải chỉ tay vào nó,nó không hề phản ứng gì.

-Em đâu hỏi anh,hỏi cô ta kia cơ,điếc hay không hiểu tiếng người

Hắn quay ra nói với nó đầy sự khiêu khích,nó cũng không phải dạng vừa

- Có chuyện gì à?

- Biến ra khỏi chỗ đó ngay,đây là bàn của tôi_Hắn càng giận dữ hơn khi nó có thái độ như vậy,vì ai cũng biết hắn là người lạnh lùng,nóng tính,càng không xem ai ra gì,mà cũng không nể ai cứ thẳng thừng,nên ai cũng tôn trọng hắn,thực ra là không ai dám đến gần 1 con người như thế cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top