Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1. Quay về sau 3 năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*ai cũng biết tui bị mù dấu "hỏi"và "ngã" nên đừng để ý hai dấu đó nhá 🤭*
<><><><><><><><><><><><><><><><><><>
Từ sau khi nói lới chia tay Leon đến nay cũng đã 3 năm rồi và hôm nay Pob đã trở về, về nơi cậu được sinh ra, nơi có biết bao nỗi nhớ mong và cũng là nơi có Leon của cậu. "Leon của cậu"... bây giờ có lẽ đã không phải nữa rồi mà đúng hơn là đã không phải từ 3 năm trước, từ ngày cậu nói lời yêu cậu ấy và cũng chính là ngày nói lời chia xa.
Rời sân bay với mớ hỗn độn trong đầu, nhưng cậu cũng phải cố gắn bình ổn tâm trạng để sắp xếp ổn thoả mọi thứ cần thiết trước rồi mọi chuyện hẵn tính sau. Quay về lần này Pob dự định sẻ ở lại Thái tiếp tục làm việc cho trại trẻ mà cậu vẫn luôn chăm nom trước đây, dù là không được gặp gỡ Leon của cậu như trước đây nhưng ít ra cậu vẫn biết được rằng họ đang thở chung một bầu khí quyển. Đối với cậu giờ đây có lẽ như thế là quá đủ rồi.
Ngồi trước màng hình vi tính Pob mở email ngập ngừng đánh từng chữ " pi quay về rồi nhé" địa chỉ gửi chính là Leon, nhưng cậu ngập ngừng thật lâu, thật lâu cuối cùng cũng xoá đi không gữi vì email gửi đi từ 3 năm trước cậu vẫn chưa được đáp lại dù một lời. Tay xoá đi từng chữ trong thư lòng thầm nhủ " thư 3 năm trước còn chưa được đáp, thôi đừng làm phiền thì hơn".
~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bên này Leon đang nằm thì nhận được điện thoại của Tho, bạn thân của Fiat
-Leon, tao gửi mail cho mày về kế hoạch bắt cóc Leo với Fiat đi du lịch mày đọc chưa vây ? Không thấy mày trả lời gì hết vậy ?
- email nào pi ?
- ơ, thì email của mày chứ email nào, mày chưa đọc à ?
- email đó em quên mật khẩu rồi pi nên lâu rồi không có dùng. Pi gửi lại đi nhá, xin lỗi ná pi.
- ờ ờ, mày đúng là
Leon giờ đây khá nổi tiếng, cậu tham gia chụp các ảnh bìa tạp chí lớn nhỏ trong nước, có cả fanclub nửa, hôm nay cậu cũng có hẹn chụp ảnh bìa tạp chí nên vừa nghe điện thoại vừa chuẩn bị ra ngoài. Tắt điện thoại xong Leon lái xe đến chổ hẹn vừa khớp giờ. Nhưng cậu đâu biết rằng khi mình vừa lái xe đi thì người cậu luôn mong nhớ suốt 3 năm qua cũng vừa đến, và họ đã không gặp được nhau. Chiều nay vừa thu xếp xong công việc thì Pob đến nhà Leon, anh đứng ngoài cửa ngập ngừng nhìn vào bên trong, có vẻ như không có người trong nhà, cậu lăng lẽ ra về và thầm nghĩ có lẽ họ đã hết duyên.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Một tuần sau khi về Thái Pob gần như quen với thời tiết và nhịp sống ở đây, công việc cũng đã đâu vào đó mọi thứ ổn thoả chỉ có một thứ không ổn đó là trái tim Pob, nó không thể nào đập đều nhịp vì luôn thấy thiếu thứ gì đó và luôn nhói đau khi nghĩ về ai đó. Dù là đã nhủ lòng là hãy chết tâm đi nhưng con tim không thể nào ngừng nhớ về người con trai đó, người mà luôn lẻo đẻo theo anh nhưng không dám quá phận khi anh không đồng ý, không dám vào phòng khi anh chưa cho phép và .... không dám hôn anh khi anh không chủ động. Nhớ ! Thật sự rất nhớ nhưng giờ đây khoảng cách của hai người là quá lớn và mọi chuyện đã không còn như xưa. Đang miên mang suy nghĩ vừa bước ra khỏi quán cà phê thì Pob nhìn thấy bìa tạp chí cho hình Leon trên đó. Tim anh hẩng một nhịp khi nhìn thẳng vào Leon trên bìa ảnh, đẹp trai quá, vẫn đẹp trai như ngày nào nhưng có vẻ chững chạc hơn, quyến rủ hơn. Anh đưa tay lấy một cuốn nhìn ngắm thật kỹ như là sẽ không bao giờ được thấy nữa vậy rồi định bỏ xuống nhưng nghĩ nghĩ rồi lại cầm đi theo vừa bước ra đường anh nghe được một giọng nói khá quen thuộc "cho tao 15'" vừa định quay lại thì vô tình một chiếc xe đi ngang qua làm bóng người đi mất hút vào trong quán. Pob quay đầu lại bước đi tiếp
Ở trong này Leon thì phải ngồi nghe bạn càu nhàu vì đến muộn. Hẹn với bạn 10h nhưng gần 11h cậu mới đến vì quên quần áo ở nhà nên phải quay về lấy. Có lẽ định mệnh vẫn chưa cho họ gặp nhau nên mới tạo ra những cuộc gặp gỡ dỡ dang thế này, có lẽ ông trời đang muốn thử độ kiên nhẫn của họ chăng ? Hay thật sự là họ có duyên không nợ ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top