Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3 : Khóc một mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ đầu ngõ , đã thấy Minseok đứng trước nhà tôi từ lúc nào ko hay 

- Mình đợi cậu từ rất lâu rồi đấy. Cậu đi đâu vậy hả ? 

Bước chân của tôi lướt qua cậu một cách lặng lẽ. Chậm rãi ,chậm rãi đi lên phòng ,  ngồi vào giường , cố quên hết những điều đã xảy ra trong chiều hn. Nhưng sao cứ nhắm mắt lại là hình ảnh của Chan và con nhỏ đó lại hiện lên . Tôi chỉ muốn khóc vùi đầu vào gối mà khóc thật nhiều , quên hết đi mọi thứ , nhưng sao lại khó khăn đến vậy chứ ? Phải làm sao bh ?

 Minseok ngồi  cạnh tôi từ lúc nào ko hay , cứ thế gần dần , gần dần rồi  nhẹ nhàng vén mái tóc bù xù của tôi và nở một nụ cười thật tươi :

-  Cậu đang buồn đấy à ? 

Tôi gật đầu, ko hiểu sao những giọt nước mắt từ bao giờ đã lăn đầy trên  gò má ?

- Không sao đâu, đã có mình ở đây rồi mà. Hãy dựa vào vai mình rồi khóc thoải mái đi nhé .Sau đó có thể kể cho mình mọi chuyện được ko vậy ?  

  Nghe đến đây bỗng nhiên tôi òa khóc rồi từ từ dựa vào vai Minseok , cậu nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của tôi . Đôi bàn tay Minseok thật ấm áp quá, giống hệt như con ngừơi cậu vậy !

  Từ trước đến giờ tôi ko hay kể chuyện buồn của mình cho ai khác ngoài Chan , đã thế Minseok lại còn ko chơi thân với tôi nữa chứ!

 Hình như Minseok thích tôi thật thì phải. 

Lúc cậu ấy ghé sát vào gần , tôi mới nhận ra rằng Minseok đẹp trai chẳng khác gì Chan cả , khuôn mặt thon gọn , đôi mắt sáng ngời và nước da mịn màng. Nhưng nụ cười của cậu khiến mọi người cảm thấy ấm áp . Riêng Chan thì khác , mỗi lần cậu cười luôn thu hút , quyến rũ và khiến mọi người cả thấy vui vẻ , thoải mái 

****************************************

Sáng hôm sau , tôi đến lớp với tâm trạng buồn bực , cứ tưởng rằng Chan sẽ đứng trước cửa lớp như mọi khi , chờ đợi và cười với tôi nhưng ko ...

Ngay khi bước vào lớp  , tôi đã thấy cậu và Chae Jin đang ngồi cùng bàn thân thiết làm bài với nhau , một lần nữa nỗi đau khổ tột cùng lại dày vò tôi . Tôi cứ thẫn thờ đứng nhìn họ cười đùa thì bỗng có một bàn tay nào đó lôi tôi đi :

- Ha Ra à ! Chúng ta cũng về bàn làm bài đi

Minseok cười tươi , như thay thế cho nụ cười của Chan vậy !

 Giờ ra chơi đến , những đứa bạn cùng lớp đứa thì ngồi cạnh nhau nói chuyện , đứa thì chạy nhảy cười đùa . Từ sáng đến giờ , Chan vẫn ko thèm nói chuyện với tôi , chắc cậu quên người bạn này thật rồi!  Cứ ngồi một mình một góc , tôi cảm thấy trống trải nên đi lên sân thượng ( mỗi khi buồn tôi hay lên đây) Tôi tự an ủi bản thân :

 " Có lẽ Chan ở bên Chae Jin sẽ vui vẻ , hạnh phúc hơn ở bên mình. Cô ấy vừa xinh đẹp lại học giỏi đã thế lại rất hòa đồng và thân thiện với mọi người nữa chứ! Người như cô ấy ai lại ko thích được chứ ? " 

- Buồn và tức giận lắm đúng ko ?

Trời , làChae Jin sao , tôi ngỡ ngàng quay ra 

- Cậu ở bên cậu ấy hơi lâu rồi đấy - Cô ta nhoẻn miệng cười

-Cậu nói vậy nghĩa là sao ? -Tôi ko hiểu chuyện gì đang diễn ra.

- Cậu giả ngu hay ngu thật vậy? Tôi tưởng cậu biết tôi thích Chan chứ ? Đã rất nhiều lần tôi  định tỏ tình với cậu ấy nhưng đều bị cậu cản mũi. Cậu ko biết xấu hổ hay sao ? Cậu xem lại mình đi , xem có xứng với  Chan ko ? Mặt mũi thì bình thường , học hành thì ngu dốt , đã thế lại còn nhát gan , chả giao tiếp với ai cả  -   Cô ta cười khẩy nói với tôi

-  S.. sao chứ ? - Bình thường , tôi ko cho phép ai nói về con người tôi như thế , nhưng hôm nay cổ họng tôi cứ nghẹn lại , ko thể nói rõ được điều gì.

- Hãy tránh xa Chanyeol ra , tôi sẽ ở bên và chiếm được tình cảm cậu ấy cho đến cùng. Liệu mà tránh xa cậu ấy ra , ko thì đừng có trách tôi . - Nói xong , cô ta quay ra lườm tôi và cười một cách nham hiểm rồi bỏ đi.

Tôi vẫn đứng đấy , sững sờ và ko tin vào những chuyện vừa xảy ra.

" Không thể nào, Chae Jin mà tôi biết là một người rất hiền lành cơ mà ! Sao lúc nãy cô ấy lại trở mặt nhanh như thế ? "

 Tối hôm đó , những câu nói của Chae Jin cứ văng vẳng trong đầu , khiến tôi ko sao ngủ được .

" Từ trước đến h  , tôi ích kỉ đến vậy sao ?Lúc nào tôi cũng chỉ nghĩ cho riêng mình tôi ư ?"

  Dù biết khóc ko thể giải quyết được gì nên cứ nín nhịn , nhưng sao những giọt nước trong vắt kia cứ chảy xuống gương mặt thon gọn này. Khóc một mình trong bóng tối là một điều tồi tệ đấy !

Hết chap 3 :))*











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top