Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Final fantasy 8-nguyen ba viet

CHƯƠNG I : BALAM GRADEN.

Trong bất cứ nơi nào trên thế giới, việc bị thương là một điều không thể tránh khỏi. Và từ thành thị đến nông thôn, trạm y tế hay bệnh viện, hoặc bất-cứ-nơi-nào-có-thể-chữa-bệnh là một nơi thiết yếu nhất không-thể-không-có.

Hiện tại chúng ta đang ở một trạm xá của Balamb Garden, mà trạm xá thì có giường bệnh. Giường bệnh có thể có người hoặc không có người. Bác sỹ thì có lúc đi vắng và cũng có lúc đang ở lại đây. Nếu là một ngày thật đẹp thì giường bệnh sẽ không có người, bác sỹ sẽ không phải tất bật trong việc chữa bệnh. Nhưng hôm nay lại không may mắn như vậy khi trạm xá phải tiếp đến 2 bệnh nhân. Một đã đi còn một người vẫn còn nằm lại trên giường.

Trong bệnh xá của Balamb Garden chỉ có một bác sỹ, đó chính là DR Kadowaki. Môt bác sỹ với thân hình đẫy đà nhưng phúc hậu, một phụ nữ trung niên với cặp kính càng làm khuôn mặt bà thêm vẻ hiền từ. Cùng với một khả năng chữa bệnh của mình, có thể nói không một bệnh nhân nào trong cái học viện này, khi cần phải vào trạm xá đều cảm thấy yên tâm khi giao tính mạng, sức khoẻ và " nhan sắc " của mình cho bà " xử lý " cả. Hiện tại thì Dr.Kadowaki quay sang bệnh nhân của mình và ân cần hỏi : cậu cảm thấy thế nào ?

Bệnh nhân của chúng ta ôm mặt, lắc đầu vài cái để có thể bớt đi sự mệt mỏi đang chiếm giữ bản thân rồi từ từ trả lời : …………..ok !

Dr : mắt của cậu đã có thần rồi, cậu sẽ ổn thôi, nói tên của cậu cho tôi nghe nào

- Squall ! Anh ta mệt mỏi trả lời.

Bà bác sỹ quan sát lại một lần nữa bệnh nhân của mình rồi lật bệnh án ra xem xét. Rõ ràng là với một thanh niên thuộc nhóm máu AB, sinh ngày 23 tháng 8, 17 tuổi và cao 5'10" ( Một mét bảy mưoi bảy ), một khuôn mặt lạnh lùng mà nay thêm vào đó là môt vết sẹo dài gần 20 cm trên đó, có vẻ như “ chẳng là gì “ đối với cậu ta.Squall Leonhart tóc nâu, ngắn, có vết sẹo trước mặt, mặc áo jacket đen, đeo găng, áo sơ mi trắng, đeo một dợi dây chuyền , quần và ủng đen.Sử dụng khẩu gunblade. Với cái thứ vũ khí nửa súng nửa kiếm này thì việc nhận và trả một vết sẹo trên mặt cũng quá dễ dàng. Trong cái học viện này, có lẽ duy nhất anh ta là có một khuôn mặt lạnh lùng, không thích giao du với ai và cũng khó gần gũi. Có lẽ cách tốt nhất để diễn tả anh chàng này là " Đây là một người chỉ thích sống một mình ".

- Tạo sao cậu không luyện tập theo lối thông thường, lần sau cậu sẽ không may mắn như vậy nữa đâu. - Bà bác sỹ lên giọng hỏi

- Hãy nói điều đó với Seifer . - Squall mệt mỏi trả lời.

- Seifer , hắn chẳng bao giờ nghe ai cả, sao cậu không gạt hắn qua một bên ?

- Tôi không thể chỉ chạy trốn.

- Muốn làm người hùng, huh ? chỉ hy vọng cậu không bị thương khi thực hiện. Xem nào, người hướng dẫn cuả cậu, Quistis, tôi sẽ gọi cô ấy, hãy đợi một chút. Nói xong bà ngán ngẩm quay ra, với tay nhấn vào điện thoại và gọi điện :

- Quistis, đến nhận lại học sinh của cô, vâng, vâng, vết thương không nghiêm trọng, có thể để lại sẹo …..vâng, xin hãy sang bên này.

Squall nằm vắt tay lên trán, cố gắng nhớ lại những việc xảy ra trong 4 tiếng đồng hồ trước. Có lẽ hôm nay là một ngày không tệ chút nào nếu như không có lời khiêu khích của “ hắn “, và cuộc chiến nổ ra như là một điều tất yếu đối với một học viên của Balamb. Có thể lúc đầu chỉ là một cuộc đấu tập bình thường, nhưng một bước ngoặc của trận đấu mở ra. Khi một chiêu của hắn xuất ra, với một sức mạnh có thể gọi là mạnh hơn cái sức mạnh của đa số học viên Balamb vốn có, đã làm văng thanh kiếm của Squall lên không trung, xoay nhiều vòng trước khi rơi xuống và cắm phập vào nền đất. Với một thái độ ngạo mạn, hắn nở một nụ cười khinh miệt và kèm theo đó là một cử chỉ khiêu khích. Có thể cử chỉ đó khó có thể làm cho Squall nổi nóng. Nhưng với một học viên chuyên sử dụng thanh Gunblade, việc để nó văng ra khỏi tay là một điều khó có thể chấp nhận được. Squall lao tới nắm chặt thanh kiếm và tấn công tới tấp. Đối với một đối thủ khác, có thể với tốc độ tấn công và sức lực của mình thì có thể Squall đã hạ gục đối thủ rồi, nhưng đối thủ hôm nay của Squall lại là” Hắn”, và cũng không phải ngẫu nhiên mà hắn lại khiêu khích anh. Những đòn tấn công dồn dập của anh vẫn không thể nào chạm tới hắn được. Cuộc chiến diễn ra ngang sức và nếu như một trong hai người không " Ăn gian " trong một trận đấu không được sử dụng phép thuật thì có lẽ sẽ còn lâu mới kết thúc. Trận đấu không được sử dụng bất kỳ một phép thuật nào, nhưng khi thấy có lẽ phải kết thúc trận đấu thì hắn bỗng sử dụng “ Fire”, Một-Phép-Thuật. Đang trong đà lao tới tấn công, Squall lãnh ngay một chiêu có lẽ không quá nặng nhưng phản lực đã khiến anh bật ngửa. Và lúc ấy, có thể sẽ là một khoảng khắc khó quên trong cuộc đời mình khi anh thấy hắn tiến lại gần mình, thanh Gunblade của hắn vung lên... Một cảm giác đau đớn nổi lên, máu của anh đổ xuống đất từ khuôn mặt. Anh ngước nhìn hắn, hắn vẫn mỉm cười, một nụ cười khoái trá khi thấy máu cùa anh vẫn còn chảy trên tranh kiếm của hắn. Đến lúc này, Squall không kìm nổi bản thân mình nữa, mũi kiếm của anh kéo dài từ dưới nền đá vung lên, những tia lửa do ma sat tạo ra còn chưa kịp tắt thì chiêu thức Renzoukuken đã xuất hiện..... sau đo anh cũng không nhớ rõ mình và hắn đã làm gì để về tới Balamb, rồi còn kéo nhau vào trạm xá nữa......

Squall mãi suy nghĩ mông lung nên không nhận thấy có một cô gái đến cạnh giường của mình, cho đến khi một tiếng nói nhẹ nhàng cất lên :

- Squall … chúng ta lại gặp lại nhau.

Nghe tiếng nói, Squall quay lại nhưng cô ta đã đi rồi. Anh nằm nghĩ ngợi mãi mà khôg nhớ ra giọng nói của ai. Rõ ràng là một người ít giao tiếp, việc có người hỏi thăm ĩa là một chuyện không thường xảy ra, nhưng ý nghĩa của câu nói đó là gì, cô ta là ai, mình đã gặp hay chưa ? hàng đống câu hỏi lẩn quẩn quanh đầu làm cho cái đầu vốn đang đau trở nên khó chịu hơn nữa. Ngay lúc ấy, cánh cửa phòng bệnh bật mở, một cô gái độ chừng 18 tuổi, tóc kẹp thành dải, đeo găng, áo hồng, váy hồng, đi ủng, cầm một chain whip kèm theo một tập giáo án bước vào. Đây là một trong những người nổi tiếng nhất Balamb : Quistis Trepe. Với khả năng và dáng vẻ của mình, cô nàng đã khiến bao nhiêu nam giáo viên và cả những giám thị, học viên mơ mộng sẽ có một ngày lọt vào mắt xanh của nàng. Và dĩ nhiên là lý lịch của một giáo viên thì không bao giờ phải dấu cà, nên họ nắm được nhiều thông tin về nàng. Nếu bạn hỏi một người trong số họ về Quistis, câu trả lời sẽ là : 18 tuổi. cao 5’6” ( 172 cm), sinh ngày 4/10, nhóm máu A, chuyên sử dụng một thanh Chain Whip ( Roi ). Tuy mới chỉ 18 tuổi nhưng nàng lại là một thành viên tối cao của Seed và là giáo viên của lớp Seed dự bị ( Là cái lớp mà anh chàng Squall nhà ta cùng Seifer theo học ). Cô nàng gia nhập Seed từ năm 15 tuổi và giờ đây đã là một thành viên chính thức của Seed, một giáo viên ưu tú của Balamb. Ngoài ra nàng còn có một biệt hiệu là “ Instructor Trepe “... Và thế là hết J. Có thể họ cảm thấy chút ghen tị khi thấy cô nàng tỏ vẻ quan tâm đến Squall, nhưng cũng chẳng ai có thể moi được thông tin gì từ anh ta nên họ cũng chẳng buồn hỏi tới nữa. Về phần mình, Squall lại cảm thấy trái ngược với vẻ bề ngoài lạnh lùng và khá cứng cỏi ra, thì cô ta lại là một người dễ bị xao động bởi những vấn đề bình thường. Dĩ nhiên đây là một suy nghĩ riêng của Squall, và chưa từng có người nào, kể cả Quistis được biết những suy nghĩ của anh chàng.

Giờ đây, bằng những bước đi nhẹ nhàng nhưng đầy sức tự tin của mình, Quistis bước đến cạnh giường của Squall và khi nhình thấy cảnh học trò của mình như vậy, nàng chỉ nhún vai ngán ngẩm. Dù vậy trong đôi mắt nàng vẫn không dấu được vẻ quan tâm khi nhìn vào khuôn mặt Squall.

- Tôi biết sẽ là cậu hoặc Seifer ! Đi thôi, hôm nay có một bài kiểm tra rất quan trọng đối với các cậu đấy !

“ Với chuyện rủi ro xảy ra ngay vào cái ngày mà mình chuẩn bị tham dự kỳ thi của Seed, thì dù có rủi ro gì đi nữa thì cũng không thể bỏ qua cái kỳ thi mà mình chờ đợi bao lâu nay được.” Nghĩ thầm như vậy, Squall đành ngồi dậy và bước đi theo sau Quistis.

- Squall, cậu đang suy nghĩ chuyện gì vậy ? - Quistis chợt hỏi khi thấy Squall bước đi mệt mỏi.

- Không có gì. - Anh trả lời.

- Không có gì ? ha ha ha ! Cô nàng bật cười khi nghe anh chàng trả lời, “ vẫn bằng cái giọng nói bất cần như mọi khi.”

- Buồn cười lắm hay sao ? - Squall cảm thấy khó hiểu khi thấy thái độ của Quistis, anh hỏi lại.

- Buồn cười ? không, không phải vậy, chỉ vì tôi vui mừng thôi, tôi cảm thấy mình bắt đầu hiểu hơn về học sinh của mình, thế thôi.- Quistis trả lời, vẫn không kìm nổi nụ cười trên khuôn mặt.

- Tôi phức tạp hơn cô nghĩ. Squall trả lời ngay, có lẽ cậu ta không quen với việc để người khác tìm hiểu về mình như vậy.

- Vậy thì nói đi, kể cho tôi nghe về cậu. - Quistis lại tiếp tục với một nụ cười

Đến lúc này có vẻ như Squall cảm thấy khó chịu, anh gằn giọng :

- Đây không phải chuyện …

- Của cô. - Quistis tiếp lời. Câu nói của Squall chưa kịp hết, cô nàng đã nói giùm anh bằng một giọng nói vui vẻ. Dù sao, lời nói của nàng bây giờ đã kịp thời dập tắt cái bực bội trong lòng Squall. Hai người cùng băng qua hành lang trạm xá của Balamb đến lớp học.

Bên ngoài trạm xá, mọi việc vẫn diễn ra bình thường như mọi ngôi trường khác. Trên sân trường vẫn còn nhiều học viên thơ thẩn đi dạo hoặc tranh thủ ăn nốt cái Hotdog mua được từ căn tin của trường. Nhìn qua thì Balamb có vẻ như là một trường học bình thường như mọi ngôi trường khác. Nhưng thấy vậy mà không phải vậy đâu. Học viện Balamb Garden là nơi huấn luyện cho những học viên trong độ tuổi từ 14 đến 19 tuổi. Ở đây tất cà các học viên được học tất cả những kiến thức cần thiết về quân sự bao gồm Văn, Võ và cả Phép-Thuật nữa. Khi đến tuổi, các học viên phải trải qua một kỳ sát hạch cực kỳ khó khăn và chỉ có người nào thật sự có đủ khả năng mới có thể vượt qua kỳ sát hạch này. Tất nhiên học viên nào tốt nghiệp được qua kỳ kiểm tra này đều là những người có năng lực hết sức đặc biệt. Khi đó họ sẽ được tham gia vào một lực lượng đặc biệt có tên là SeeD. Đây là một lực lượng đánh thuê rất tinh nhuệ của Balamb Garden ( Garden nói chung là một hệ thống học viện nằm rải rác trên khắp thế giới, ngoài Balamb Garden ra còn có những học viện khac thuộc Garden như Trabia Garden, Galbadia Garden.)

Ta trờ lại Balamb Garden , ngay trong lớp học của Squall. Cả hai người dã đến nơi học và tách ra. Quistis đi về phía bục giảng còn Squall trở về góc cuối của lớp học. Đây là một nơi anh đã mài đũng quần biết bao lâu, nhờ nó mà anh có thể tránh xa được các cặp mắt của các học viên khác trong lớp. Tuy vậy, chung hàng cuối của lớp cón có một nhân vật đặc biệt nữa, đó la “ Hắn”. Squall lặng lẽ nhìn đối thủ của mình một cái, rồi mở cái PC lên, bỏ mặc thái độ thách thức của gã. Còn gã thì vẫn với cái thái độ xem thường mọi thứ, gác 2 chân lên mặt màn hình PC rồi duỗi người ra.

Thật tình mà nói, gã cũng có vẻ điển trai với cái đầu tóc vàng được cắt ngắn, luôn mang một chiếc áo khoác màu trắng dài tới cổ chân bên ngoài bộ đồ “ Hầm hố”. Gã có tên là Seifer Almasy, 18 tuổi, cao 6’1” ( 188 Cm ), sinh ngày 22 tháng 12, nhóm máu A và cũng sử dụng thanh Gunblade. Học viên trong trường luôn nhận thấy rằng Seifer chính là kỳ phùng địch thủ của Squall. Dù là một ứng viên như Squll nhưng anh ta luôn tỏ ra ganh tị với Squall. Là một người luôn thiếu sự điềm tĩnh và khả năng tuân theo mệnh lệnh mặc dù anh chàng này cũng là một chiến binh có năng lực “ Thiên phú “. Có lẽ Seifer và Squall cũng có nhiều điểm có thể gọi là “Tương đồng “. Do vậy Seifer vẫn đánh giá đúng khả năng của Squall và luôn lấy đó lm2 mục tiêu “ Cạnh tranh”, vì thế nên Seifer luôn xem Squall là người “ Không đội trời chung“ với mình.

Hiện thời thì Quistis đứng trên bục giảng và cất tiếng :

- Chào cả lớp, chúng ta bắt đầu với lịch học hôm nay. Đã có rất nhiều tin đồn ngay từ ngày hôm qua … đúng, kì thi tuyển chọn Seed sẽ bắt đầu chiều nay. Những người không tham dự và thi hỏng kì thi viết sẽ ở lại giảng đường chính, những người tham gia thi thực hành sẽ được nghỉ cho đến lúc thi, hãy cố giữ mình để đạt phong độ tốt nhất. Gặp nhau tại giảng đường chính lúc 16:00 giờ, tôi sẽ thông báo kết quả chia đội.

Rồi cô nàng quay về phía Seifer và cất giọng răn đe :

- Và Seifer ! KHÔNG được làm bị thương đồng đội khi luyện tập, hãy cẩn thận hơn kể từ bây giờ.

Seifer duỗi người ra trên ghế, vẻ mặt khinh khỉnh cùng với nụ cười khinh miệt luôn là thứ thường trực trên khuôn mặt của hắn. Có lẽ vì cùng tuổi mà lại là học trò của Quistis khiến hắn cảm thấy một ý thức chống đối luôn thường trực. Dĩ nhiên những lời của Quistis thì chẳng bao giờ hắn để tâm cả.

- Những bạn tham dự kì thi, hẹn gặp lại. - Quistis kết thúc buổi họp lớp rồi quay sang nói với Squall : - Squall, tôi cần nói chuyện với cậu.

Các học viên lần lượt rời khỏi chõ của mình và tản ra. Còn Squall thì đi đến chỗ của Quistis.

- Cậu chưa từng đến Fire Cave [hang lửa] đúng không ? cậu không thể dự kì thi nếu không đáp ứng đươc yêu cầu này.

- ( tôi đã định đi sáng nay nhưng Seifer … ) Squall nghĩ thầm khi nghe vậy, dù sao, anh ta cũng không có ý nói nó ra, vì đó có vẻ là một lời biện hộ dù chính đáng nhưng lại không thích hợp lúc này.

- hm ? cậu đã có một bài khởi động tốt ?

- không hẳn..

- Vậy thì đi thôi. nếu cậu chưa tin tưởng, hãy ôn lại bài, tôi chờ cậu ở cổng chính. - Nói rồi Quistis quay đi, còn Squall thì quay lại bàn học và tranh thủ xem lại hộp thư của mình.

Phải nói là hệ thống mạng của Balmb rất thân thiện và dễ sử dụng. Đối với một người như Squall, anh luôn cảm thấy việc gõ bàn phím nói chuyện thì dễ dàng hơn là các cuộc tán gẫu trực diện. Nhưng hôm nay trên hệ thống mạng có gì trục trặc thì phải, hòm thư của Squall “chỉ có” 2 lá thư. mà việc nhận thư từ lâu đã là việc xa lạ đối với anh chàng. Ngoài những Spam quảng cáo ra, thư riêng là một thứ không có ở đây mới đúng chứ. Vậy mà hôm nay có đến lá thư của 2 cái tên khác nhau. Squall mở ra và đọc nó. Nội dung của nó chỉ giới thiệu về Guardian Forces, kèm theo là một câu hơi ngớ ngẩn : “ Nếu bạn là người có duyên với GF, có thể bạn sẽ được họ hỗ trợ bằng năng lực của Guardian Forces. Những thứ bạn cần là đặt tay lên màn hình, nghĩ về 2 nguyên tố và tự so sánh với bản thân mình thì bạn sẽ có cơ hội gặp được GF”. Nghe cứ như là một trò đùa, nhưng với một ngày như thế này, thì có là trò đùa thì cũng đáng để chơi. Nghĩ vậy, Squall đặt tay lên màn hình, trong đầu anh chợt hiện lên 2 hình ảnh của Băng và Điện. Và tiếp theo đó là 2 giọng nói vang lên trong đầu : Anh sẽ là người có khả năng triệu tập chúng tôi. Chúng tôi là 2 GF mang tên Shiva và Quezacotl đại diện cho 2 nguyên tố Băng và Điện. Hãy kêu gọi sức của chúng tôi khi thật sự cần thiết mà thôi.

Một cảm giác khó tả dâng lên trong Squall, anh thực sự bất ngờ với việc này. Không còn tâm trí đọc những là thư quảng cáo khác, anh tắt máy và đi khỏi giảng đường.

- Tôi trễ rồi, tôi trễ rồi, trễ rồi !!! - Tiếng kêu của một cô gái vang lên sau lưng Squall, kèm theo đó là tiếng bước chạy rất vội vã. Squall vẫn không để tâm, đột nhiên anh cảm thấy người mất thăng bằng và bật ngã, thì ra có người đã húc vào Squall.

Squall quay người lại, nhận thấy đó chỉ là một cô bé chừng 16 tuổi, mặc đồng phục đang lồm cồm ngồi dậy và suýt xoa : waaa !

Squall nhận thấy chỉ là một cô bé thôi, chẳng cần phải bắt bẻ lỗi phải làm gì nên mở lời hỏi : cậu có sao không ?

- Tee hee, tôi hơi vội, cậu vừa ra khỏi lớp ? …. đến giờ về ? Cô gái trả lời

Squall gật đầu “ đúng “

- Ôi không, chỗ này rộng hơn trường cũ của tôi nhiều. ê, ê, tôi vừa chuyển đến đây. Cậu có nghĩ là sẽ dẫn tôi tham quan một vòng không ?

Chỉ với một câu nói đó thôi thì Squall biết được ngay rằng cô ta vừa từ Trabia sang đây để tham dự “ Đại Hội uỷ ban các trường trong hệ thống Garden “ [Garden School Festival Committee.].

- Được thôi Squall trả lời “Và dù sao thì cô ta cũng chẳng biết mình là ai, thôi thì hướng dẫn cho cô ta cũng được”. Nghĩ vậy anh dẫn cô nàng đến bên tấm bảng “Sơ Đồ Học Viện Balamb “ rồi bắt đầu “ Hướng dẫn “ :

| S o D o H o c V i e n B a l a m b G a r d e n |

Sơ đồ này thể hiện vị trí khu vực lầu 1 của Balamb. Nó bao gồm các kiến trúc được sắp theo hình lục giác với những con đường dẫn đến các khu vực khác nhau. Những màu sắc khác nhau trên sơ đồ cũng chính là màu sắc của nền khu vực đó

The Map

------------------------------------------------------------------------

Dormitory | Legend

[1] |------------

Cafteria [8] | [2] Parking Lot |[] Areas

\ | / |E Thang máy

Quad [7]- - - E - - -[3] Training Center |L Đại sảnh

/ L \ |

Infirmary [6] | [4] Library |

[5] |

Central Gate |

------------------------------------------------------------------------

[1] Dormitory: ( Ký túc xá )

Một nơi không thể thiếu tại các trường như Balamb. Sau các buổi học căng thẳng và “ Bầm dập” thì không gì bằng một chỗ ngả lưng tuyệt vời như vậy. Tất cà học viên của Balamb đều sống trong ký túc xá. Phòng ngủ của anh chàng Squall cũng ở đây. Và tất nhiên,khu nam và khu nữ thì không thể lẫn lộn rồi ( Nếu không sẽ có nhiều học viên mắc phải nguy cơ “ Ra trường sớm “ rồi >J)

[2] Parking Lot: Bãi đậu xe

Đây là bãi đậu xe của trường. Cũng chẳng có gì đáng nói cả, các học viên không được mang theo xe riêng nên chàng Squall nhà ta cũng chẳng thèm đến đó làm gì.

[3] Training Center: Khu huấn luyện

Đây là một khu rừng đồ sộ với những tảng đá to lớn và nhiều đường ống. Có thể nói đây là một đặc trưng của Balamb khi xây dựng một nơi tuyệt vời cho các học viên của mình rèn luyện sức khoẻ và pháp thuật của mình trước những đối thủ. Và đối thủ mạnh nhất, vua của khu này không phải là con T-Saurs mà chính là... bầy muỗi. Nếu như lạc vào đây mà không có sự chuẩn bị kỹ càng, nguy cơ đi gặp bác sỹ Kadowaki là điều hiển nhiên đó.

[4] Library: Thư viện

Thư viện là nơi những “ con mọt sách “ và cũng là nơi anh chàng Squall hay đến nghiên cứu. Thư viện này tuy không lớn lằm, nhưng số lượng sách thì “ Bao la”. Ở đây có nhiều loại sách quý mà nhiều người thèm muốn như : Occult Fan I, Timber thời báo và cả....sách dạy nấu ăn cho những nàng “Thục nữ” nữa chứ. Nhiều mối tình đã nảy nở ở đây. nhưng dù sao thì đối với Squall, nơi đây chỉ có cái thú vị nhất là tấm bảng “ Không được làm ồn” mà thôi à.

[5] Central Gate: Cổng vào

Bộ mặt của trường Balamb. Nói như vậy cũng không ngoa chút nào. Hàng lang rộng với những hang cây xanh mát, cùng với những hàng ghế đá, cái hồ phun nước... đủ khiến những người lần đầu đến đây phải trầm trồ khen ngợi kiến trúc tuyệt vời này. Trước cổng chính có những cây cổng chắn. Nếu muốn qua thì đẩy cần gạt, nhưng nhiêu đó thôi cũng đủ làm cho những con “ Mắt thần” đủ thời gian ghi nhớ bạn và Camera bảo vệ cũng không “Quên” bạn đâu.

[6] Infirmary: Bệnh xá.

Bệnh xá chính là nơi mở đầu câu chuyện của chúng ta. Những gì cần thiết phải nói là bác sỹ Kadowaki luôn thường trực ở đây ( Ngoài giờ cá nhân, dĩ nhiên >J).

[7] Quad: Quảng trường

Nơi này trông giống như một nơi thực tập dành riêng cho các học viên của Balamb. Hiện thời có một khán đài đang được sử dụng cho dịp Garden Festival Committee. Đây cũng là nơi diễn ra các buổi khai giảng, bế giảng và vũ hội trong trường.

[8] Cafeteria: Căn tin

Đây chính là căntin của Balamb. Món Hotdog ở đây ngon không chê vào đâu được, đến nỗi có người so sánh rằng Phép thuật và Hotdog có tầm quan trọng ngang nhau đấy. Dù sao với số lượng học viên đông đảo thường trực nơi đây, thì chỗ này luôn là một nơi thuộc loại nhộn nhịp nhất của Balamb đấy.

[E] Elevator: Thang máy

Thang máy này dẫn lên phòng học, tầng 2 , tầng 3 và tầng hầm. Dù sao cũng phải chú ý rằng thì tầng hầm và tầng 3 là nơi trọng địa. Là nơi đặc biệt không phải ai cũng có thể tới được

[L] Lobby: Hàng lang chính

Đây là hành lang nghị viện, từ hàng lang này có thể đi khắp các địa điểm khác của Balamb. Từ dây có thể quan sát được vẻ hối hả của các học viên, các giáo viên, cả những “ Cô nàng” nữa chứ...

Sau màn hướng dẫn cho cô gái, Squall kết thúc ngay cái công việc của một Hướng dẫn viên bất đăc dĩ. Bỏ lại cô gái trẻ, anh đi ra hàng lang chính và đi đến cổng. Từ xa anh đã thấy Quistis đứng đợi sẵn. Khi gặp anh, cô nàng cất tiếng hỏi với giọng quan tâm

- ”Mọi chuyện ổn cả chứ ?”.

Đáp lại chỉ là cái gật đầu của Squall, anh không muốn nói nhiều, chỉ suy nghĩ về việc GF vừa xảy ra. Hồi lâu, anh quyết định hỏi “Cô giáo” của mình về những GF.

- Cậu cũng biết về GF nữa à ? - Quistis hỏi với giọng ngạc nhiên.

- Chắc chắn rằng sẽ còn nhiều người biết nữa với cái cách “ Quảng cáo “ về họ như vậy thôi.

- Tôi đang định hướng dẫn cho cậu về việc này, nhưng giờ cậu đã biết rồi thì nào, chúng ta vừa đi vừa nói về vấn đền này vậy. Dù sao thì đi tới Fire Cave cũng mất một khoảng thời gian đấy.

Hai người vừa nói vừa rời khỏi khu vực Balamb. Khu vực Fire Cave nằm sau lưng ngôi trường Balamb. Muốn đến được đó, họ phải băng qua một khu rừng nhỏ. Tất nhiên là sẽ có nhiều sinh vật không thể dễ dàng bỏ qua “ 2 miếng mồi “ một cách đơn giản như vậy được. Nhưng bọn chúng không biết rằng với những đòn thế xuất phát từ ngọn roi của cô nàng Quistis nhất là tuyệt kỹ “Laser Eye”, cả học viên trong trường dù được đào tạo bài bản cũng phải ngán nữa là bọn sinh vật tầm thường. Nhiều lần anh chàng Squall nhà ta cũng phải thán phục sự nhanh gọn trong những đòn thế của cô nàng. Điều duy nhất anh ta cảm thấy chấp nhận được khi để một người phụ nữ song hành với mình, đó là sức chiến đấu. Và tất nhiên là điều đó thì Quistis có thừa rồi.

Sau khi băng qua khu rừng và tiến đến cánh đồng cỏ, Quistis mở lời.

- Tốt, bây giờ tôi sẽ cho cậu hiểu sơ qua về những GF. Điều đầu tiên cậu phải nhớ là không chỉ mình cậu có thể kêu gọi được họ đâu. Cả tôi, Seifer, Xu... cũng có thể kêu gọi được họ cơ đấy. Thật ra thì từ rất lâu rồi, từ khi lục địa Centra chưa xảy ra những tai hoạ dẫn đến sự biến mất của một số giống loài có khả năng suy nghĩ như con người và sự hình thành các lục địa như ngày nay. Thì sự đấu tranh giũa Thiện - Ác luôn xảy ra như một phần tất yếu, cùng với nó là cuộc đấu tranh giữa các loài để giành lấy những sức mạnh tối thượng. Nổi lên trong những cuộc chiến đó là những Summoner của loài người -Human- Dù thật sự không biết là những loài khác có khả năng như thế hay không, nhưng thường thấy nhất là những con ngưòi. Những Summoner có sức mạnh kêu gọi một lực lượng bào vệ bí ẩn để chiến đấu. Lực lượng này được gọi là Summon, Eidolon, Aeon.... tuỳ vào từng thời đại và từng nền văn hoá khác nhau. Nếu nói như tôn giáo thì đó gọi là các Thần. Ở thời đại chúng ta, họ được gọi là Guardian Forces hay GF. Họ có những hình dạng khác nhau, đại diện cho những nguyên tố khác nhau và cũng có một số GF không có khả năng chiến đấu hay đại diện cho yếu tố nào cả. Tuy vậy chưa ai có thể thống kê được hết những GF đã từng xuất hiện hoặc là những GF đó đang ở đâu. Tuy họ được coi là sống ở chiều không gian khác, nhưng hiện thời thì họ sống và hoạt động đôi lúc như những con người, hay những sinh vật... trong thế giới tự nhiên. Thậm chí một số nơi còn lập những đền thờ cho họ, và họ coi đó là nơi cư ngụ chính của mình. Nơi chúng ta đến là một trong những nơi có GF cư ngụ. Khi đến Fire cave là cậu sẽ hiểu thôi mà. Đặc biệt là các GF có khả năng học hỏi rất cao, nhưng họ cũng cần sự hợp tác với chúng ta để gia tăng sức mạnh của mình, đây là mối quan hệ tương hỗ lẫn nhau, vì thế nên các GF mới lựa chọn chúng ta. Bây giờ tôi sẽ giới thiệu sơ về 2 GF mà cậu đã nhận được.

+ Quezacolt : GF Quezacolt được lấy từ tên của vị thần của người Aztec và Maya cổ, thần Quezacolt. Vị thần cổ đại Quezacolt được coi là vị thần sáng tạo nên mọi thứ, bao gồm cả loài người. Đây là một trong những GF mang lại sức mạnh của điện (Lightning), ngoài ra, trong dòng GF mang yếu tố này, còn có các thần như Ramut, Ixion.... Nhưng hiện thời thì đây là lúc GF Quezacolt có năng lực cực thịnh nhất, số còn lại thì từ lâu đã “ Biệt tích giang hồ“ rồi. Tấn công bằng phép Thunder cấp cao là kỹ năng chính của GF này. Summon: Thunder Storm

+ Shiva : GF Shiva lấy tên của vị thần Shiva của người Ấn Độ, vị thần của sự huỷ diệt. Đáng ngạc nhiên , thần Shiva là nam, nhưng Shiva thực tế lại là nữ thần. Dù sao đi nữa, thần này đại diện cho nguyên tố băng ( Ice) và lịch sử hình như chưa nhắc đến một thần nào mang yếu tố này khác. Có thể nói nhắc tới băng là nghĩ ngay tới GF Shiva. Shiva tấn công bằng phép Blizzard cấp cao. Summon: Diamond Dust.

Ngưng một chút, sau đó Quistis tiếp lời :

- Bài kiểm tra hôm nay của cậu cũng có liên quan đến một GF đấy. Đó chính là Ifrit :Có rất nhiều truyện nói về Ifrit. Một trong số đó là Ifrit lấy tên từ một dạng của thần Djinn tên là Ifrit. Djinn là loại thần đặc biệt có thể thoả mãn mọi điều ước và không bị luật lệ nào trói buộc, không giống với thần đèn phải phục tùng chủ nhân, Djinn có thể làm theo ý mình. Ifrit là loại thần Djinn phá hoại rất thích gây tai hoạ cho con người. Trong thần thoại Ấn Độ. Ifrit là thần điều khiển lửa.Tấn công bằng phép Fire cấp cao.Summon: Hell Fire. Khi gặp GF này, cậu phải rất cẩn thận đấy.

- Và điều cưối cùng cậu phải nhớ là GF cũng có ác và thiện, tuỳ người hợp tác và năng lực của họ như thế nào, và khi lâm trận thì họ không nể nang ai cả đâu. Nếu thấy quá sức mình thì cậu nên ngưng cuộc kiểm tra này lại đi.

- Ngưng và phải đợi sang năm mới được thi lên Seed à, đó đâu phải là điều tôi chờ đợi. - Squall chợt nổi nóng.

- Nhưng câu nói của cậu mới chính là điều tôi mong đợi đấy. - Quistis khoanh tay lại và bật cười. Phải nói là cô nàng rất thích châm chọc anh chàng Squall và cảm thấy vui vẻ khi anh ta bộc lộ cảm xác của mình. Nhưng phải công nhận một điều là để Squall có thể bộc lộ cảm xúc là rát khó, nhất là đối với phụ nữ, và Quistis coi như là một biệt lệ từ trước đến giờ.

- Vậy à ! - Squall nhún vai và trở về với bộ mặt lãnh đạm vốn có của mình. - Tiện thể cho tôi hỏi, tại sao cô lại nhặt những thứ rớt ra từ những monters mà ta đánh bại vậy, còn những kiến thức cô biết từ đâu vậy.??

Quistis mỉm cười :

- Có lẽ cậu chưa nghe đến các tác giả Nogo,Critton, Squallrinoa, Delta96... và mới đây nhất là tác giả đang nổi tiếng NguyenBaViet thì phải. Tất cả các tác phẩm của các tác giả như vậy được tập hợp lại những kiến thức trong cuốn Bách khoa toàn thư do nhà xuất bản Square - Soft phát hành. Nếu không thì cậu cũng nên tìm đọc tạp chí Timber hay tạp chí Weapon Monthly cũng được vậy, chúng rất có ích cho chúng ta đấy. Còn những thứ mà tôi thu thập dùng để nâng cấp khí của mình và để học thêm các kỹ năng Blue Magic của tôi. Ví dụ như món Cural Fragment giúp tôi học được kỹ năng Electrocute có công dụng sát thương phụ thuộc yếu tố Thunder, món Spider Web giúp tôi học được kỹ năng Ultra Waves với công dụng Sát thương ko phụ thuộc yếu tố kèm theo trạng thái Slow hoặc Stop. Mà này, cậu có muốn thử không.?

- Để lần sau vậy, chúng ta đã tới Fire Cave rồi thì phải. - Squall trả lời, dường như anh muốn chấm dứt “ Bài giảng” của Quistis. Và cái cớ rất hợp lý. Fire Cave đã ở trước mặt họ.

CHƯƠNG II : FIRE CAVE.

Họ đã đi đến hang, từ trước của hang đã có thể cảm nhận được luồng hơi nóng bao trùm bầu không khí ở đây, Squall cảm thấy ngột ngạt hơn trong khi Quistis lại tỏ ra rất quen thuộc với nơi này. Khi họ bước đến cửa hang, 2 giám thị đứng chắn ngay cửa hang bước ra :

- Nhiệm vụ là thu phục GF cấp thấp, một Seed sẽ hỗ trợ, các người sẵn sàng chưa ?

- Tôi chuẩn bị xong ! Squall đáp lời ngay và đưa thẻ học viên của mình ra.

- Còn tôi là người hỗ trợ, giảng viên số 14, Quistis Trepe. Cô nàng trả lời và chào 2 giám thị bằng nghi lễ của Balamb.

Hai giám thị xem thẻ học viên của Squall xong rồi họ quay lại nói :

- Chọn thời gian giới hạn, hãy chọn phù hợp với khả năng của mình có thể thực hiện được. Thời gian có 4 mức : 40,30,20,10 phút. Nếu thấy thời gian nào hợp lý thì hãy lựa chọn, và lựa chọn này cũng ảnh hưởng đến kết quả điểm của cậu đấy.

Squall trả lời ngay không do dự : 10 phút.

- Tốt, chúc may mắn. Hai giám thị bước ra để Squall và Quistis bước vào, sau khi cả hai bước vào hang thì họ lại đứng chắn cửa hang lại, tiếp tục cái công việc của mình mặc dù người khác có đánh giá đó là công việc nhàm chán đi nữa.

“ Dù sao thì với Quistis là người chống lưng cho hắn, 10 phút cũng quá đủ rồi”

Fire Cave là một hang động có từ rất lâu trên vùng đất Balamb này, Các nhà sử học khẳng định rằng vùng đất Balamb là một phần của lục địa Centra tách ra, điều đó lý giải tại sao một hòn đảo rộng lớn như vậy lại có loài khủng long T-Sauxs và các monters như trên lục địa Centra, Esthar hay Galbadia..... Và ngay trong cái hang này, thực chất là một phần của ngọn núi lửa, lại có một GF thuộc loại lâu đời nhất cư ngụ.

Càng đi sâu vào trong hang thì nhiệt độ càng gia tăng. Quistis quệt nhẹ những giọt mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt nàng :

- Nhiệm vụ của tôi chỉ là hỗ trợ cho cậu, những công việc chính do cậu tự thực hiện

- Được thôi!

- Cậu biết không, những chàng trai thường nghẹt thở với nhiệm vụ này khi tôi đi với họ. chắc sự hấp dẫn của tôi khiến họ hồi hộp.

- ( Gì cũng được ) Squall im lặng trước câu nói này, anh chỉ tập trung bước đi thật nhanh.

Có lẽ như Quistis cảm thấy rằng dù mình chỉ đùa thôi, cố làm Squall được thoải mái cũng như không. Anh chàng này chẳng hề cảm thấy sợ hãi hay hồi hộp như những học viên khác lần đầu đến đây. Cô nàng chợt buông lời nhận xét :

- Tôi nghĩ tôi đã đúng, cả cậu lẫn Seifer đều cùng một tuýp người. Cả hai đều có sức mạnh đáng ngạc nhiên và tiềm năng lớn.

Phớt lờ cả câu nhận xét của Quistis. Squall tiến nhanh hơn. Trong hang chỉ có những con quái vật cấp thâp như Bat hay bọn Bomb, mặc dù hơi ngán bọn chúng môt chút, nhưng với công lực của những người có thể băng qua khu rừng Balamb mà đến được đây thì chũng cũng chẳng thể gây khó khăn gì. Ngược lại, bọn chúng còn là dịp để Quistis thử nghiệm những chiêu thức mới của mình. Và vì cô nàng là người hỗ trợ cho mình, nên Squall cũng không phản ứng gì trước cơn hưng phấn của Quistis. Anh lặng lẽ tiêu diệt chúng bằng những nhát chém lạnh lùng, đồng thời tranh thủ dưỡng sức và cố thích nghi với nhiệt độ trong hang.Có vẻ như con đường sắp hết. Cuối con đường là một cái lỗ khổng lồ. Nhiệt độ trong hang tăng cao, phải nói đây là khu vực nóng nhất của hang mới đúng. Squall lặng lẽ xem xét động tĩnh xung quanh với một tinh thần cảnh giác cao độ. Bất chợt ánh mắt anh dừng lại trên khuôn mặt lấm tấm những giọt mồ hôi của Quistis, một ý nghĩ thoáng qua trong đầu anh khi nhớ lại lời nói đùa lúc nãy của Quistis. Anh chợt buộc miệng :

- Có lẽ họ thật sự ngộp thở khi đi với cô......

- Cậu vừa mới nói gì vậy ? - Quistis hỏi khi vừa nghe thấy tiếng của Squall.

- Không có gì ! - Biết mình bị hớ, anh lấy lại ngay vẻ lạnh lùng và trả lời lại, đồng thời chỉ vào cái lỗ và nói : - Có phải nó không ??

Quistis dừng lại trước cái lỗ, nàng gật đầu và quay sang hỏi :

- Cậu sẵn sàng chưa ?

Đáp lại lời Quistis cũng là cái gật đầu của Squall, anh nắm chắc thanh Gunblade trong tay và đứng vào thế thủ. Quistis tiến tới gần cái lỗ và làm một động tác kỳ lạ: sử dụng Ice tạo thành một khối băng nhỏ và cho nó rơi tự do vào trong cái lỗ. Chắc đây là một trong những tín hiệu để liên lạc với GF Ifrit thì phải, vì chỉ trong chốc lát, 2 người đã cảm thấy một cơn rung động trong hang cùng với một luồng nhiệt độ vô cùng nóng từ trong cái lỗ phả ra. Hai người lùi lại một bước, đột ngột GF Ifrit từ trong cái lỗ vọt lên cao, rồi đáp xuống đất tạo nên một chấn động làm rung chuyển cả cái hang.

Sau một khoảng khắc chấn động vì cơn địa chấn, Squall nhanh chóng lấy lại thăng bằng và quan sát vị GF đang đứng trước mặt mình. Trước mặt anh là một GF với một hình dạng mà anh chưa hề thấy trước giờ : Một thân hình cao gấp 3 lần chiều cao một con người bình thường, Cặp giò lông lá nhưng rất rắn chắc làm người đối diện liên tưởng ngay đến cặp giò của giống Bò Bision. Nhắc đến Bò thì cũng công nhận Ifrit cũng khá giống với chúng khi trên đầu ông ta là một cặp sừng dài sắc nhọn, khuôn mặt lộ vẻ dữ tợn với những cái răng nanh nhọn hoắc cùng với đôi tai dài, vượt qua cả cái bờm trải dài đến tận lưng. Hai cánh tay Ifrit chắc nịch và gân guốc, hai cổ tay đeo 2 cái vòng kim loại dày cui, còn bàn tay thì với những cái móng nhọn hoắc làm cho Squall rùng mình khi nghĩ đến cảnh nó cắm sâu vào lồng ngực đối thủ. Squall đang tự hỏi là mình có nên tấn công trước hay không thì đã nghe một giọng nói vang như sấm rền :

- Lại là loài người nữa à, các người không để ta nghỉ ngơi thêm một chút nữa hay sao ? Còn kẻ nào dám đem cái thứ ướt át đó đến chỗ cư ngụ của ta hả ? Aiiiiiiiiiiiiiiiiii........................!!!!!!! !!!!!

Quistis bước lên phía trước :

- Bình tĩnh nào, đó chằng phải là quy ước của chúng ta sao !

Ifrit gục gặc cái đầu, có vẻ như ông ta cố nhớ lại cái quy ước đó. Mà cũng chỉ có thứ đó mới đến được nơi ông ta ngủ thôi mà.

- Được, kỳ này là kẻ nào, sức hắn tới đâu mà muốn mượn sức của ta, hãy cho ta xem hắn có xứng đáng hay không. Nhưng trước hết cô cũng phải trả giá cho cái việc đánh thức ta ngay lúc ta không muốn.

Vừa dứt lời, Ifirt lao ngay tới chỗ của Quistis với một tốc độ kinh hồn. bất ngờ trước hành động này, Quistis chỉ kịp đưa cán roi ra chắn trước mặt. Cánh tay của Ifrit chưa kịp tới đích, thì bỗng phát hiện ra một lưõi kiếm bén nhọn cùng với luồng kiếm khí hung hãn cũng đang đồng thời chém thẳng xuống cánh tay mình. Squall nãy giờ đang thủ thế theo dõi câu chuyện, chợt thấy Ifrit ra tay liền tiên hạ thủ vi cường chém ngay vào cánh tay ông ta. Nhưng anh không ngờ Ifrit lại biến chiêu cực nhanh khi ông ta rút ngay cánh tay về và sử dụng chính cái vòng kim loại trên cổ tay để đỡ lấy lưỡi Gunblade của Squall. Lưõi gươm của Squall chạm vào cái vòng toé lửa và liền bật ra ngay. Mặc dù với một chiêu không thủ thắng nhưng mục đích là cứu lấy Quistis cũng thực hiện được. Squall cảm thấy cổ tay mình tê rần, anh nắm chặt thanh kiếm và lại lao tới. Tuyệt chiêu đắc ý nhất của anh là Rough Divide đã tung ra, anh tấn công tới tấp nhưng không cách nào chạm vào thân thể của Ifrit được. Ông ta tuy có vẻ như rât nóng nảy nhưng lại rất linh hoạt, cộng với một sức lực của một GF đã dễ dàng phá được độc chiêu của chàng. Nếu không nhờ ngọn roi của Quistis yểm trợ thì có lẽ Squall cũng đã dính đòn, Hai người đánh với một mình Ifrit mà vẫn không chiếm được tiên cơ. Đột nhiên Ifrit gầm lên một tiếng, gạt mạnh lưỡi kiếm của Squall ra và lao lên không trung.

- Được, ta sẽ cho các ngươi nếm thử đòn này. Các ngươi cũng xứng đáng để ta ra tay đó. JUMPER CLAW DIVE !!!!!!.

Từ trên không trung, Ifrit lao xuống chỗ hai người với một tốc độ nhanh nhất từ lúc bắt đầu trận chiến tới giờ. Mộyt cú “cọp tát” xuất hiện ngay và cả hai dính đòn liền. Squall chỉ kịp chắn thanh gươm trước mặt mình, càm nhận một chấn động ghê gớm và thân thể anh va mạnh vào vách hang. Squall chống kiếm ngồi dậy và ngó sang bên cạnh, Quistis có vẻ chỉ khá hơn anh một chút thôi khi cô nàng cố đứng dậy trước mặt anh. Nhìn thế đứng của Quistis, anh đoán ngay rằng chân của nàng đã bị thương, và anh cũng chẳng khá hơn gì khi cánh tay trái gần như không còn chút sức lực nào.

Đột nhiên một giọng nói trầm ấm vang lên :

- Bầm dập rồi hả các nhóc !

Squall giật mình quay xung quanh, trong hang này ngoài anh và Quistis với Ifrit ra thì đâu còn ai nữa, mà với cái giọng trầm ầm như của một ông lão như vậy thì chắc hằn không phải của Ifrit rồi, lại càng không phải của ai trong số 2 giám thị đứng ngoài cửa hang.

“Không lẽ mình bị chấn thương quá nặng nên nghe lầm à” Squall quay sang Quistis với anh mắt ngạc nhiên. Đáp lại là một cử chỉ của Quistis như muốn nói rằng nàng cũng nghe thấy giọng đó. Anh đành lên tiếng hỏi :

- Ông là ai ?

Giọng nói lại vang lên lần nữa :

- Sao các ngươi không thực hiện nghi lễ kêu gọi ta.

Squall lại ngớ người ra không hiểu, một lần nữa anh lại quay sang Quistis. Lần này thì cô nàng có vẻ đã hiểu sự tình và tiến hành một hành động lạ lùng mà sau này anh lại thường xuyên sử dụng : Nghi lễ Summon.

Xung quan ghang đột nhiên tối sầm lại, những luồng hơi nóng toả ra từ thân thể của Ifrit và từ những dòng dung nham trong hang có vẻ như không làm cho Quistis và chàng bận tâm nữa khi một luồng gió mạnh thốc tới. Đột nhiên một tiếng sấm kèm một luồng sét xuất hiện làm phá tan mà bóng tối. Luồng sét tập hợp lại và đột nhiên, từ trong luồng ánh sáng chói loà của sấm sét, một sinh vật hiện ra. Những luồng ánh sáng tập hợp lại và từ từ hình thanh một thực thể, bắt đầu là một đôi cánh rộng xuất hiện, từ từ các bộ phận khác cũng xuất hiện và hoàn chỉnh. Khi luồng ánh sáng dần dần dịu lại, Squall mới có thể nhìn rõ thực thể ấy. Và anh nghĩ ngay tới một con chim khổng lồ đang ở trước mặt mình. Lần này anh không còn quá ngạc nhiên như khi gặp Ifrit, anh cất tiếng hỏi :

- Có phải ông là....

- Ta đại diện cho nguyên tố Lightning.

- Vậy ông chính là GF Quezacotl sao. - Squall nghĩ ngay tới bức thư mình nhận được lúc sáng và cái giọng nói này.

Quezacotl mỉm cười nhìn chàng:

- Không cần dài dòng thế đâu, cứ gọi ta là Quezacotl hay là “Ông” cũng được. Với cái tuổi của ta, thì hoạ chăng chỉ có Ramut là lớn hơn ta thôi. Tất nhiên là ngoại trừ....

Quezacotl bỏ lửng câu nói, quay sang nhìn Quistis :

- Cô thực hiện nghi lễ rất đúng đấy, mặc dù nghi lễ này cũng rất đơn giản, nhưng cô là người có thể Summon ta nhanh nhất đấy. Được rồi, giờ là lúc ta phải nói vài câu với ông bạn Ifrit rồi.

Gf Ifrit sau khi xuất ra tuyệt chiêu của mình, ông ta không tấn công tiếp những kẻ mà ông ta coi là đã thua về mọi mặt mà lặng lẽ quan sát. Khi nghe nhắc đến tên mình, ông ta lại gầm lên :

- CHẲNG CÓ GÌ ĐỂ NÓI CẢ. Người đời cứ coi ta là kẻ phá hoại, trong khi ông lại là kẻ đại diện cho trí tuệ, mà ta nhớ là hình dạng hiện thời của ông cũng mang màng giống con chim cú đấy, cái giống chim mà người đời xem là biểu tượng của sự thông thái đấy thôi. Đây là một cuộc kiểm tra của họ, ta đã có giao kèo với họ rồi. Nếu họ quá yếu thì chẳng đủ tư cách để cùng phối hợp với ta đâu.

Quezacotl lẳng lặng trả lời :

- Dù sao thì hành động của ông cũng quá khích lắm rồi, đáng lẽ tôi cũng không nên xuất hiện đâu. Bà ấy cũng chẳng muốn ra, nhưng chúng tôi lại sợ ông hứng chí làm những điều ngoài tầm kiểm soát thì hậu quả khôn lường thôi. Mà tôi cũng có cảm tình với cậu nhóc này đấy. Mặc dù chỉ mới gặp cậu ta nhưng tôi thấy tính tình của cậu ta cũng hợp với tôi lắm, và tôi không muốn ông gây hại cho tiền đồ của cậu ta.

- Ta sẽ coi đây là lời tuyên chiến đấy. Ta sẽ chứng minh cho lão thấy rằng những chiêu thức nãy giờ đối với chúng chỉ là “ Sự vuốt ve âu yếm của bà mẹ nhân từ mà thôi”. HELL FIRE !!!!!!!

Vừa dứt lời, một lần nữa Ifrit lại lao lên không trung, những ngọc lửa xung quanh ông ta bỗng bừng lên, Cả thân hình ông ta như chìm vào trong một quả cầu lửa khổng lồ và lao nhanh xuống. Bất ngờ trước hành động này, Quezacotl chỉ lẳng lặng tập trung sức lực : “ THUNDER STORM “ - Một cơn bão sấm sét xuất ra từ đôi cánh của ông và phóng thẳng đến quả cầu lửa.

Ầm một tiếng, hai luồng năng lượng như nhập lại thành một rồi đột ngột tách ra. Cả hai vị GF văng ra xa vị trí của mình. Ngay khi đáp xuống mặt đất, Ifrit nắm nắm đấm lại, đập mạnh xuống nền hang để triệt tiêu chấn lực rồi đứng dậy. Trong khi đó thì có vẻ như Quezacotl vẫn chưa hồi phục được năng lượng. Đôi cánh khổng lồ của ông đập chậm lại để cố giữ cho thân thể được thăng bằng.

Ngay lúc này, Quistis quay sang nói với Squall :

- Chúng ta phải giúp GF Quezacotl thôi, vả lại cậu cũng cần phải kết thúc bài kiểm tra của mình chứ.

- Nhưng những đường gươm của tôi hầu như không gây sát thương trên ông ta được. - Squall lưõng lự, và lại anh cũng không muốn tấn công ông ta vào lúc này.

- Balamb không chỉ dạy cậu cách đánh cận chiến thôi phải không. MAGIC của cậu đâu.

Như chợt bừng tỉnh, Squall liền nhanh nhẹn tung ra một pháp thuật mà cậu thành thạo nhất, đó chính là FIRA. Đây là một loại phép thuật cao cường hơn hơn loại phép thuật Fire cấp thấp mà các học viên khác thường sử dụng, và cũng là một trong những Magic mà Squall có thể xuất ra nhanh nhất vào lúc này. Luồng lửa lớn phóng thẳng từ tay của Squall bay ngay vào người của Ifrit trong tiếng kêu thất thanh của Quistis :

- Không, Sai lầm rồi Squall ơi !

Ngay trước khi Squall kịp hiểu chuyện gì khiến cho Quistis phải kêu lên như vậy, thì chuyện xảy ra trước mắt anh đã thể hiện : Luồng lửa Fira chạm vào thân thể của Ifrit nhanh chóng bị hoà tan vào trong những ngọn lửa bốc ra từ thân thể ông ta. Thân thể Ifrit hấp thụ nguồn năng lượng đó và làm cho ông ta hung hãn hơn.

- DÁM SỬ DỤNG FIRA ĐỂ CHỐNG LẠI TA, MỘT GF ĐẠI DIỆN CHO LỬA À. NÓ CHỈ ĐỦ GÃI NGỨA CHO TA THÔI ĐÁM NHÓC. TA SẼ CHO CÁC NGƯƠI BIẾT THẾ NÀO LÀ “LỬA”. FIRAGA !

Sau tiếng gầm là một ngọn lửa khổng lồ xuất hiện và chụp thẳng xuống người Squall, có thể nói là ngoại trừ đòn HELL FIRE ra, thì đây là ngọn lửa nóng và lớn nhất từ trước đến giờ của Ifrit. Squall phản xạ cựa nhanh, anh hiểu rằng đón ngón đòn này là một cách tự sát nên bật người xa ra tránh nó. Dù tránh được trong gang tấc nhưng hơi nóng của nó cũng làm cho Squall tối tăm mặt mũi. Chợt Quistis lên tiếng :

- Những phép thuật thuộc yếu tố nào sẽ không tác dụng đối với đối thủ cùng thuộc yếu tố đó. Điều này có nghĩa là nếu cậu sử dụng phép thuật yếu tố Lửa trên vị Thần lửa thì chỉ làm tăng sức lựccho ông ta thôi. Điều đó cũng là một trong những lý do tại sao ông ta lại cư ngụ nơi này đấy.

- Vậy chống lại Fire thì chỉ có Water hay Blizzard thôi à. - Squall hỏi.

- Đúng vậy, có lẽ cậu phải học thêm một bài về Phép thuật yếu tố quá. Sau kỳ kiểm tra này tôi sẽ dành một khoảng thời gian để hướng dẫn cậu. Còn bây giờ tôi sẽ chứng minh cho cậu thấy đây. BLIZZARA - Băng cấp độ 2.

Vừa nói xong, Quistis niệm phép làm xuất hiện ngay một khối băng lớn và phóng thẳng xuống Ifrit. Ông ta giơ thẳng cánh tay đấm mạnh vào khối băng đang lao vế phía mình và làm cho nó vỡ ra thành nhiều mảnh, mặc dù tan ra nhưng những mảnh băng nhỏ cũng làm cho ngọn lửa xung quanh thân thể ông ta dịu lại. Ifrit có vẻ như thấm đòn :

- Hmmm !!! Các ngươi không tồi chút nào !!! Nhưng dùng nó để đánh bại ta thì cũng không dễ đâu.

Squall quay sang thấy hình như Quistis đã tập trung hết sức vào chiêu vùa rồi, và nàng có vẻ như chưa kịp phục hồi. Squall cũng cố tạo ra thêm một tảng băng nữa nhưng phép thuật của anh không đủ, anh chỉ có thể tạo ra phép thuật Blizzard cấp thấp thôi.

Chợt một giọng nói của một phụ nữ lạnh lùng vang lên :

- Đó chưa phải là Ice đích thực đâu cậu nhóc.

Nghe thấy tiếng nói, GF Quezacotl lên tiếng :

- Cuối cùng bà cũng chịu ra mặt rồi hả, Shiva.

Nghe thấy vậy, Squall đoán ngay ra đấy chính là vị GF đại diện cho yếu tô băng mang tên Shiva. Anh bước lên trước một bước và lập lại cái nghi lễ Summon mà Quistis vừa thực hiện khi nãy. Anh cảm thấy thân thể mình đang nóng do nhiệt độ xung quanh thì chợt một luồng hàn khí như chạy khắp thân thể. Không chỉ mình anh mói cảm nhận được, mà toàn hang đã bị hàn khí bao trùm thành một hang động băng khổng lồ, nhiệt độ đột nhiên hạ thấp cực độ. Những tảng băng kết lại thành một khối khổng lồ. Đột ngột tảng băng vỡ tung ra, từ trong tảng băng xuất hiện bóng dáng của một người phụ nữ mà thân thể như một tảng băng với một khuôn mặt sắc lạnh, mái tóc vàng dài chấm lưng. Shiva quét mắt sang Ifrit bằng một cái nhìn băng giá. Chẳng nói chẳng rằng, Shiva chỉ hô nhẹ một tiếng :

- DIAMOND DUST.

Kèm theo đó là một luồng băng xuất hiện từ cánh tay bà phóng thẳng về phía Ifrit, luồng băng đi tới đâu, mọi vật xung quanh nó cũng bị đông cứng thành băng và càng lúc thì luồng băng càng lớn.

Ifrit chỉ kịp kêu lên một tiếng kinh ngạc :

- Các người kêu gọi được cả Shiva à ?

Lời nói chưa dứt thì kình chiêu đã tới, Ifrit chỉ kịp chắn hai tay trước người và gồng người đỡ lấy đòn của Shiva. Mọi ngọn lửa xung quanh ông ta chợt tắt ngấm, cả thân hình ông ta bị bao bọc trong một lớp băng. Ra xong chiêu, Shiva từ từ tan theo những tảng băng bao bọc mọi vật. Lạnh lùng như lúc xuất hiện, lạnh lùng như cách ra tay, lạnh lùng như cách biến mất. Có lẽ ở Shiva chỉ có một điểm không khiến người khác nghĩ tới băng, chính là thân hình “bốc lửa” của mình. Sự việc diễn ra quá nhanh, nó nằm ngoài dự tính của mọi người. Cả Quistis và Squall còn đang ngẩn ngơ thì ầm một tiếng, Ifrit đã phá vỡ tảng băng để thoát ra. Ông ta quay về hướng mọi người, không thấy Shiva đâu, ông ta lại gầm lên :

- SAO LẦN NÀO BÀ CŨNG KHÔNG ĐỂ TA NÓI ĐẾN CÂU THỨ BA VẬU HẢ. SHiiiiiiiiiiiiiii.......VAAAAAAAAAAAAAAAAAA....... ..................!!!!!

Rồi ông ta quay sang Quezacotl và hai người :

- Đựơc, nếu các ngươi có thể mượn được năng lực của cả hắn và Shiva, ta cũng sẽ gia nhập với các ngươi.

Bất ngờ trước quyết định của Ifrit, cả hai người quay lại nhìn nhau. Trong khí đó. Ifrit lao xuống cái lỗ nham thạch của mình, còn Quezacotl từ từ tan biến thành luống ánh sáng bay đi.

Hai người không còn gì để ở lại hang nữa nên chóng đi ra ngoài. Khi đến bên ngoài hang, một giám thị bước ra và thông báo kết quả :

- Hoàn thành nhiệm vụ trong 9 phút 56 giây, đây là một kết quả tốt nhất từ trước đến giờ đấy.

Squall ngạc nhiên :

- Tôi cảm thấy như là cả mười tiếng đồng hồ trôi qua vậy.

- Đây chính là khả nang nén thời gian cấp thấp của những GF. họ di chuyển qua nhiều chiều không gian khác nhau nên mới có khả năng này và những người xung quanh họ chẳng cảm nhận được liền đâu. Loài ngưòi chúng ta hình như cũng có một dòng tộc có khả năng này nhưng....

Vị giám thị chưa kịp nói hết câu, người còn lại đã lên tiếng :

- 98/100 điểm vì hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian tuyệt vời nhất. Cậu không thể có 100 điểm nếu có người hỗ trợ đi theo. Nhưng cậu yên tâm, đây là một kết quả tuyệt vời nhất đối với một học viên, cả những Seed chân chính cũng chưa chắc đạt được kết quả này đâu.

Quistis quay sang Squall :

- Vậy là cậu đã hoàn thành bài kiểm tra, bây giờ cậu có thể tự hào là hơn hẳn Seifer về mặt này rồi đấy.

- Đây không phải....

-.... là chuyện của cô! Quistis tiếp lời kèm theo một nụ cười. Cô nàng nhanh chóng bước đi. Squall thấy vậy cũng đành phải bước theo. Hai vị giám thị lại quay về chỗ gác của mình. Một trong họ lầm bầm :

- Lại cười với hắn à, ngoại trừ vết sẹo trên mặt ra thì hắn có hơn gì chúng ta đâu?

Người còn lại bật cười :

- Ít ra thì những người trong cái hội “ Những người ái mộ Trepe” như cậu mới có ý kiến như vậy. Chứ tôi thấy nhiều con bé trong Balamb cũng say cái dáng vẻ lạnh lùng của hắn lắm đấy.

...........................

Trong khí đó, Quistis và Squall vẫn đang băng qua cánh rừng để trở về Balamb.Sau cuộc chiến vừa rồi, tuy hai người cảm thấy đuối sức nhưng bạn quái vật trong khu rừng khi đánh hơi thấy mùi của cả hai đã vội vã tránh xa, cái gương của đồng loại chúng trước mắt làm cho cái bọn dù hung hãn, ngu ngốc nhất cũng không dám có động tĩnh gì.

Sau khi băng qua khu rừng, nhận thấy vẻ mặt trầm ngâm của Squall, Quistis chợt hỏi :

- Có gì không ổn với kết quả của cậu à ?

- Có phải Seifer cũng đã vượt qua đợt kiểm tra này không ?

- Tất cả những ai có quyền tham dự kỳ thi chiều nay đều vượt qua bài kiểm tra này rồi. Dù Thấy lạ trước sự quan tâm đột xuất của Squall đối với Seifer, Quitis vẫn trả lời - Kết quả của cậu ta không tồi chút nào đâu. 89/100. Cậu ta hạ Ifrit trong vòng 2 phút với tổng cộng 18 nhất chém mà không cần nhờ tới trợ giảng. Ít nhất đó là những gì tôi nghe báo cáo lại.

- Cô nhận thấy năng lực của hắn hiện thời như thế nào ? Sau một lúc ngẫm nghỉ, Squall lên tiếng hỏi làn nữa.

- Ít nhất thì trong thời điểm này, có thể nói anh ta mạnh hơn cậu đấy. Nhưng đừng lo lắng quá, sức mạnh của mỗi người đều có được qua một thời gian rèn luyện không ngừng nghỉ trong suốt cuộc đời.- Quistis nhìn Squall bằng cặp mắt ái ngại - Nhưng cậu đừng lo, một ngày nào đó cậu sẽ vượt qua hắn thôi, tôi dám khẳng định như vậy. Những GF mặt dù đã có một sức mạnh phi thường nhưng họ cũng không ngừng học tập thêm những kỹ năng và tự tăng cường sức mạnh cho bản thân. Đó chính là một trong những lý do để họ trở thành GF và hợp tác với chúng ta. Sau khi đánh bại được GF Ifrit, Seifer đã được Ifrit tăng cường sức mạnh và Magic liên quan đến yếu tố Fire của cậu ta cũng tăng lên rất nhiều.

“ Hèn chi mà Fire hắn phóng ra lúc ấy thật mạnh so với bình thường.” Squall thầm nghĩ vậy, nhưng anh chẳng nói gì vì cổng trường Balamb đã thấp thoáng đàng xa rồi.

Vậy là 2 người về tới Balamb một cách YÊN BÌNH.

CHƯƠNG III : XUNG ĐỘT TẠI DOLLET

Balamb Garden vẫn chẳng có gì thay đổi lớn. Cái không khí chuẩn bị thi của đám học viên vẫn không đủ lớn so với những ồn ào vốn có của nó. Điều khác lạ duy nhất trong Balamb ngày hôm nay là món Hot - Dog thực sự trở thành tâm điểm của câu chuyện khi nó được bán hết trước 4 tiếng đồng hồ so với ngày thường. Cả anh chàng Squall ngay trước khi đi đến Fire Cave cũng đã ghé qua định làm vài cái nhưng cũng chỉ nhận được cái lắc đầu “ Hết hàng” của bà bếp.

Trước cổng Balamb, Quistis dừng lại và nói với Squall :

- Cậu nên thay đổi đồng phục và đến Hành lang Nghị viện chờ tôi. Nhanh lên đấy, đừng để tôi phải chờ lâu.

- Được thôi, dù sao tôi cũng đang muốn bỏ cái đám bụi bặm trên người mình xuống. - Squall quay mặt bước đi thẳng vào trường.

- Tôi cũng chẳng muốn cậu nhìn tôi trong bộ dạng thế này. - Quistis thở dài. - Thôi được, Phòng tắm, ta tới đây.

Squall đã trở về ký túc xá của mình. Anh lặng lẽ thả người trong bồn tắm và dần lấy lại sức. Phòng tắm của Balamb rất đặc biệt, ngoại trừ Bệnh xá thì đây là nơi hồi phục rất tốt. Nó được kết cấu dựa trên một hệ thống thuỷ lực có tác dụng như một hình thức vật lý trị liệu. Còn nước tắm thì đã được ngầm pha sẵn một loại thuốc Remedy đặc chế không màu không mùi, không vị có tác dụng khử độc rất cao. Nếu sử dụng xong bồn tắm rồi đến giường ngủ thì hồi phục hoàn toàn sức lực chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Squall tắm xong, thay bộ đồng phục của mình rồi ngồi trên giường suy nghĩ. Rõ ràng hôm nay là một ngày đặc biệt nhất trong 4 năm học tại trường, nó có quá nhiều chuyện liên tiếp xảy ra và chưa chắc là những chuyện như thế có còn xảy ra nữa hay không. Anh với tay cầm lấy cái biểu tượng Lionhearth mà anh yêu thích. Nhìn nó anh có thể dịu lòng lại phần nào dù anh cũng chẳng biết tại sao. Đây chỉ là cái biểu tượng phóng lớn từ hình của mặt dây chuyền anh đeo. Mà cái dây chuyền lại là thứ làm anh nhớ tới mẹ mình. Mặc dù ký ức của anh chỉ còn là những mẩu vụn vặt, nhưng có một mối quan hệ vô hình nào đó anh không thể quên được với một tuổi ấu thơ với những hình ảnh liên quan đến một ngôi làng yên bình, một trại trẻ mồ côi, một ngôi trường hiện đại, một đêm mưa với những lời nói của một người đàn ông......................

Squall ngồi đấy, ngay trên cái giường trong căn phòng mà anh sống bao năm qua cùng với những ý nghĩ miên man. Có lẽ cái không khí tịch mịch, yên lắng của căn phòng làm anh chìm đắm vào thế giới riêng của mình, cái thế giới mà anh chỉ cảm thấy yên bình thật sự khi ở đó. Chẳng phải anh là người không thể chịu đựng nổi sừôn ào náo nhiệt của thế giới bên ngoài, nhưng anh lại thích một mình chìm đắm vào thế giới riêng, nơi mà anh có thể sống thật với con người của mình, có thể làm điều mình thích mà không sợ làm tổn hại đến người khác. Đã từ lâu, anh là một con người thà tự làm tổn thương mình chứ không muốn làm tổn thương đến người khác. Đã có lúc anh muốn tự thay đổi bản thân, nhưng nghĩ kỹ rằng mình chẳng cần thiết phải như vậy nên anh cũng không còn quan tâm đến nó nữa. Có thể khi đã là thành viên chính thức của Seed, anh sẽ có sự thay đổi nào đó, nhưng thay đổi như thế nào thì lúc đó hãy tính vậy.

Tiếng chuông của máy bộ đàm nội bộ bỗng vang lên cắt dứt dòng suy nghĩ của Squall. Anh chợt nhớ đến lời yêu cầu của Quistis. Bỏ mặc cái tiếng chuông ầm ỹ, Squall nhanh chóng thay đồng phục của học viên Balamb và đi đến Hàng lang nghị viện.

Ngay từ đàng xa, Squall đã thấy Quistis đứng đợi mình. Anh bước vội tới.

- Squall, bên này này, tôi sẽ công bố danh sách các nhóm tham dự kì thi. Quistis VẪY TAY GỌI Squall, cô nàng lật tập danh sách trên tay ra.

- Tin tốt lành đây, cậu sẽ đi với Zell Dincht. Một người bạn đường khá sôi nổi đấy.

- Sôi nổi? hắn ta chỉ to mồm, tôi có thể đổi người khác vào nhóm được không?

- Tôi e rằng không thể được, danh dách đã được lập và tôi chỉ là ngưòi công bố thôi. Mà cậu ta đã tới rồi đấy. - Quistis vẫy tay gọi - Zell, bên này !

Squall quay người nhìn theo hướng chỉ của Quistis. Đó là một người có tóc vàng hoe, mũi nhọn và một hình xăm trên mặt. Ai trong học viện này cũng có thể nhận ra anh ta ngay lập tức vì không có ai trong Balamb Garden xăm mặt cả. Hiện thời Zell đang làm một vài động tác chiến đấu và nhào lộn cho dãn gân cốt. Có thể nói đây là một thiên tài quyền thuật trong lịch sử Balamb với những kỹ năng về võ thuật bẩm sinh không ai sánh bằng. Tài năng của anh ta đã được mọi người trong học viện này thừa nhận. Hồ sơ của Zell trong hệ thống mạng của Balamb luôn nằm trong mục “Hot” với số lượng người truy cập vào không nhỏ chút nào. Squall cũng có lần liếc sơ qua cái hồ sơ đó và những gì anh nhớ rõ là anh chàng Zell năm nay 17 tuổi, cao 5’6” ( 167 cm), sinh ngày 17 tháng 3, nhóm máu B. Vũ khí thường dùng là cặp găng tay bọc sắt với kỹ năng cận chiến tuyệt vời nhất trong số các học viên ở đây. Zell được gia nhập vào Balamb khi mới chỉ 13 tuổi và điều duy nhất anh ta chưa làm được bây giờ là trở thành Seed chính thức. Squall biết về anh chàng này bằng cặp mắt riêng của mình. Mặc dù không thực sự thân thiết, nhưng anh cũng có chút thiện cảm với Zell vì anh nhận thấy ở Zell là một con người làm việc gì cũng hết sức hăng hái và nhiệt tình nhưng khi nói chuyện về mặt “Lý Lẽ” thì điểm yếu' chí mạng của anh chàng càng bộc lộ rõ. Tuy nhiên xét cho cùng thì Zell vẫn là một người hiền lành và có một nhân phẩm đúng đắn. Zell đẹp trai nhờ nụ cười đầy răng và vết xăm trên thái dương mình. Nếu có Zell là người đồng hành thì có lẽ đối với người khác là điềư tuyệt vời. Nhưng đối với Squall, một người lặng lẽ, thì cái tính ồn ào náo nhiệt của Zell gây ra làm cho anh không thật sự hài lòng cho lắm.

Nghe thấy tiếng gọi của Quistis, Zell liền chạy tới nơi hai người đang đứng. Gặp Quistis, anh liền chào giáo viên bằng nghi thức. Quay sang Squall, Zellgiơ tay ra một cách hồ hởi. Đáp lại cử chỉ thân thiện của Zell chỉ là một cái gật đầu lãnh đạm của Squall. Quê độ một chút nhưng anh chàng Zell không để tâm mà cất tiếng một cách nhiệt tình :

- Chung nhóm với cậu à, một chàng trai dám chống đối với cái gã Seifer mặc kệ cái thân phận quý tử của hắn ! Tuyệt thật, nghe nói hắn đã làm cho cậu có thẹo trên mặt sau một trận quyết đấu phải không ?

- Chúng tôi không đánh nhau, chúng tôi luyện tập. - Squall trả lời một cách thờ ơ.

- Tôi cá là đó không phải là ý định của hắn. Này, cậu có muốn nghe nhận xét của tôi về hắn không, một cái nhọt ở mông không hơn không kém. Tất cả những gì cậu nên làm là quên hắn đi. Hắn chỉ ganh ghét với cái xuất thân của hai người thôi. Mà này, cái tin đồn về cha cậu.....

- Đó không phải là chuyện.... - Squall ngắt lời Zell một cách giận dữ.

- Không phải chuyện của cậu. Quistis chen vào. Phải nói là cô nàng rất thích thú trong việc chặn đứng Squall bằng chính câu nói của anh chàng. dù sao với tư cách là một giáo viên thì phải kiểm soát tình hình chứ.

- Ahem … xin lỗi, nhưng … Seifer mà các cậu đang nói đến … cậu ta là trưởng nhóm của các cậu trong đợt này.

Bất ngờ trước câu nói của Quistis, Zell há hốc miệng “ CÁI Gì ??? “

- Điều này không thể thay đổi được. Chính Xu đã chọn danh sách này mà tôi lại thấy không cần thiết phải thay đổi gì. Điểm danh nào, Squall ?

- Có tôi. - Một câu nói lạnh lẽo vang lên từ Squall.

- Zell ?

- Có luôn ! - Zell đứng nghiêm lại và hô dõng dạc một cách hài hước.

Không nhịn được cười trước hành động của Zell, Quistis cười nhẹ :

- Được rồi, còn Seifer , cậu có ở đây luôn không ?

- Một nhân tài mà không đến thì bọn vô dụng sẽ lên mặt thôi. Tôi đây.

Một giọng nói hách dịch vang lên. Squall chẳng tỏ thái độ gì trong khi Zell lại phản ứng với cái giọng đó. Seifer đang từ từ bước tới chỗ bọn họ, đi cùng anh ta là Fujin và Raijin, một cặp bài trùng nổi tiếng nhất trong Balamb. Hai người này là thành viên của Hội đồng kỷ luật của Balamb, cộng với Seifer trở thành bộ ba nổi tiếng và tai tiếng nhất cái học viện này. Công bằng mà nói thì họ trở thành thành viên của Hội đồng kỷ luật không phải do may mắn hay do “Đi cửa sau”, mà chỉ có những người có tài thật sự mới được tồn tại ở đây, trong môi trường đào tạo nghiêm khắc và quy thuật đào thải khắc nghiệt sẽ không cho những kẻ bất tài tồn tại lâu. Fujin năm nay 20 tuổi và là một cô gái có cá tính trầm lặng đặc biệt, có thể nói nếu để cô ta đối mặt với Squall trong tình thế 1-chọi-một, có lẽ một hay hai tháng trôi qua thì cũng chẳng có ai cất tiếng trước cả. Về khoảng này thì ta có lẽ trao giải đồng hạng cho hai người vậy. Thật lòng mà nói, Fujin cũng là một cô gái rất xinh xắn với mái tóc màu xám tro. Nhưng điều duy nhất đánh bại cô ra khỏi vòng chung kết cuộc thi “Hoa hậu Balamb” chính là miếng che mắt trên mặt. Chưa ai thấy cô ta bỏ tấm che đó ra cả.Có người nói rằng đó là một tai nạn đã làm mất đi một con mắt của cô nàng, có nguồn tin khác lại nói là vì cô nàng thích như vậy. Có lẽ sự thật thì ngoài Raijin, Seifer và chính bản thân cô nàng ra, chẳng ai có thể biết được cả. Về năng lực thì phải nói biệt hiệu Phong thần của cô nàng chẳng phải hư danh khi cô ta có một mối liên hệ đặc biệt đối với yếu tố gió ( Wind, Phong). Có người đồn rằng dòng họ của cô ta có sự quan hệ mật thiết với Gf Pandemona, nhưng sự thật ra sao thì.... ?????. Với thanh Shuriken trong tay, nhờ năng lực đặc biệt về gió, thì mỗi khi phóng ra tộc độ của nó còn nhanh hơn cả gió nữa chứ (Nida đã làm một phép tính thử và thấy nó rất đúng. Đó là vận tốc của Shuriken khi rời khỏi tay cô nàng là trên 70km/giờ, trong khi đó gió thổi bình thường chỉ khoảng 60-65 km/giờ. Phép tính này, Nida đã kể lại cho Xu khi chỉ có hai người với nhau, và một khi nó đã rơi vào tay một “cô gái” thì việc phép tính của anh chàng được “công bố” khắp nơi là điều dễ hiểu quá mà. Một thời nó từng là chủ đề của nhiều cuộc nói chuyện, và đến cả Squall cũng biết tới thì đủ biết là danh tiếng của cô nàng Fujin nổi tiếng tới mức nào rồi). Dù sao thì trong mắt Squall, cô nàng này khá “Bộp chộp” khi luôn luôn đá vào mắt cá chân anh chàng Raijin khi anh ta nói sai một vấn đề gì đó, mặc kệ việc anh ta 22 tuổi rồi còn cô nàng mới chỉ 20. Nói về Raijin, anh ta năm nay 22 tuổi, một vóc dáng khá to con và khoẻ mạnh với những cơ bắp cuồn cuộn. Mặc dù là kẻ có sức mạnh đặc biệt đối với yếu tố Sét, nhưng théo Squall thì anh ta chỉ là kẻ “Hữu dũng vô mưu”. Luôn bật cười khi anh ta nhận thấy một điều gì đó tức cười và dĩ nhiên đó chính là cái tật mà anh ta không nhận ra đến khi bị cô nàng Fujin đá vào mắt cá chân. Raijin được mệnh danh là Lôi thần của Balamb, sánh vai với Fujin thành một cặp rấtăn ý. Chính nhờ cái vũ khí Pole đánh cận chiến, Shuriken tầm xa, cộng với hai yếu tố SÉt + Gió mà cặp đôi này chiến đấu cực kỳ ăn ý. Chắc để thể hiện điều đó nên trên vai mỗi người có một chữ, loại ký tự mà theo lịch sử ghi lại thì đó từng là chữ viết của một dân tộc thuộc loại đông dân nhất địa cầu xa xưa. Nếu dịch ra thì đó là hai chữ Phong và Lôi, cũng là biệt danh của họ. Một điều lạ ở họ nữa là họ luôn có thái độ phục tùng đối với Seifer, phục tùng một cách tuyệt đối.

Dù sao đi nữa thì đấy cũng là một bí mật của bọn họ, và chẳng ai trong Balamb này muốn biết (hay chẳng thèm biết) cái lý do đó cả. Họ chẳng muốn dây dưa với Seifer và 2 vị kia.

Nhìn vẻ hống hách của bộ 3, Quistis ngán ngẩm nói với Seifer :

- Anh là trưởng nhóm. chúc may mắn.

- Tôi rất ghét người ta chúc tôi may mắn. Hãy giành những lời đó cho những học sinh kém cỏi khác - Seifer nổi nóng, gã vung tay như muốn gạt hêt những lời của Quistis ra một bên.

- Cũng được, may mắn nhé Seifer. Quistis bật cười, không biết do cô hay theo thói quen mà câu nói của cô nàng vẫn bật ra như một lời thách thức trước lời nói của Seifer. Và điều này thực sự làm gã nổi giận, gã chỉ tay thẳng vào mặt Quistis và quay sang hạ lệnh cho 2 “đàn em “ của mình :

- Thêm giáo viên Quistis vào danh sách.

- ( danh sách ? nó là cái gì thế ? ) Squall nghĩ thầm khi thấy hành động của Seifer. Anh chẳng quan tâm lằm đến cuộc vui này trong khi Zell đang ôm bụng cười sằng sặc trước thái độ của Seifer.

- Cậu được sắp vào nhóm B, tôi sẽ là người hướng dẫn. Quistis chẳng màg đến cái danh sách “đen” ( nghĩa nào cũng được ) của Seifer, cô nàng thản nhiên như không.

- Tinh thần đồng đội là vấn đề quan trọng nhất. Chúng ta hãy cùng vượt qua kì thi này, mọi người.

- Nghe cho rõ đây, tinh thần đồng đội nghĩa là đừng ngáng đường tôi. - Seifer bật cười khi nghe nhắc đến điều này, có thể nói là câu giải thích của gã cũng rất là đặc biệt, nó thể hiện đúng bản tính mà chính Seifer cũng chẳng cần che dấu. - Đó là luật của nhóm B. Đừng quên điều đó.

Squall ngán ngẩm chẳng muốn nói gì thêm, Quistis thì chẳng tỏ thái độ gì rõ ràng ngoài nụ cười nhẹ phớt qua môi. Chỉ có Zell là thật sự nổi nóng trước cách nói của gã, ngay khi anh sửng cồ như muốn lao vào Seifer để dạy cho gã một bài học thì Người-mà-ai-cũng-biết-là ai-đấy tại Balamb đột ngột xuất hiện....

Có thể nói trong hệ thống bài học của Balamb rất đa dạng, từ võ nghệ, Magic, văn hoá nghệ thuật cũng là điều thiết yếu. Tóm lại trong giáo trình học tập của Balamb về văn hoá thì y hệt như các trường khác trên thế giới. Mà trong đó, lịch sử là một môn không thể thiếu được. Học viên Balamb được học lịch sử của Lũc địa Centra cũng như các lục địa khác, cuộc khởi nghĩa chống thế lực Adel, lịch sử Balamb Town. Deling City...... Và đặc biệt, một chương quan trọng nhất của môn lịch sử, một đề bài coi như là bắt buộc mà các học viên, giáo viên và giám thị... tóm lại là tất cả những người tại Balamb này phải học thuộc lòng và phải trả lời lưu loát khi được hỏi tới : Đó là chương “Lịch sử Balamb Garden”. Trong này nói rất rõ về hệ thống các Garden, đặc biệt là quá trình thành lập Balamb này. Đúng vậy, thật thiếu sót nếu như ta được học taị một trường đào tạo nỏi tiếng vào top 3 của Thế giới FF mà không nhớ tới người sáng lập, người đã đổ bao tâm huyết ra để thành lập nó, giữ vững và phát triển đên ngày hôm nay. Đó chính là hiệu trưởng của Balamb Garden - Cid Kramer.

Cid Kramer là một người rất vui tính và hay ra những câu nói rất quái dị nhưng đầy hóm hỉnh và đặc biệt là hay gãi đầu. Dù với một vẻ ngoài hiền lành và hai hước với cái bụng phệ, cặp mắt kiếng và mái tóc muối tiêu của mình, nhưng Cid là một người đàn ông có thế lực nhất Balamb này. Nói chính xác ra, Balamb có đến 2 Hiệu trưởng, hai người đồng sáng lập ra Balamb Garden là Cid và một người nữa thuộc tộc Shumi - Nox. Do không được tham khảo kỹ càng bài học đó đó nên nhiều học viên của Balamb đã bị rớt trong kỳ thi viết vừa qua, mà hậu quả của nó thì quá rõ rồi. Mặc dù không thích thú gì với nó lắm nhưng bài học này coi như là bắt buộc với tất cả mọi người. Mỗi khi nhắc đến Cid và quá trinh thành lập trường thì Seifer lại vênh mặt lên như chính hắn là người sáng lập vậy.Mà thực lòng mà nói thì cũng có chút liên quan với nhau ở chỗ này vậy......

Nói chung thì những ý chính trong chương “ Lịch sử Balamb Garden” chỉ tóm gọn trong vài dòng cũng được thôi :

“ Cid Kramer từng lập nên trại trẻ mồ côi cùng vợ và con trai tại một nơi nào đó. Nhưng sau đó theo ý tưởng của vợ mình, ông ta đã rời khỏi trại trẻ mồ côi để xây dựng Garden. Có ý định muốn xây dựng Garden nhưng lại không đủ vốn nên ông ta đã tới làng Shumi và tìm được Nox, một người có ý định góp vốn cùng ông ta với điều kiện sau khi xây dựng Garden phải cho hắn một chỗ ngang với Cid và hắn sẽ không làm việc gì cả ngoài việc... ăn tiền kiếm được từ các trận đánh thuê. Cid đồng ý và thế là học viện quân sự đầu tiên ra đời mang tên Balamb Garden. Balamb Garden được xây dựng trên nền một căn cứ bỏ hoang trên hòn đảo Balamb. Với mỹ danh là học viện đào tạo lính đánh thuê, Balmb Garden đã đào tạo hàng loạt SeeD tinh nhuệ nổi tiếng nhất trong hệ thống các Garden”

Lấy ý tưởng từ bài học, các tác giả “Critton” và “Squallrinoa” đã viết nên một tiểu thuyết về quá trình lang bạt và thành lập Balamb của Cid như một tiểu thuyết vậy.Còn tình tiết câu chuyện của họ thì rất dài dòng và còn khá mơ hồ. Nhưng những gì được đưa vào giáo trình học thì chỉ có nhiêu đó, cùng với những thành tích và kinh nghiệm của trường trong suốt quá trình tồn tại cộng lại mà thành một tiểu thuyết có thời trở thành “Best” nhất ở đây thì cũng phải khâm phục tài sáng tạo của họ. Những gì được hé mở chỉ có bấy nhiêu thôi, chủ yêu là từ quá trình Cid đến Shumi ra sao, quá trình hợp tác với Nox, tìm địa điểm thành lập trường...... còn những lý do đặc biệt và những tình tiết đặc biệt nhất thì do hai tác giả trên không công bố kỹ nên nhiều người vẫn còn mơ hồ cho lắm. ( Mà theo ý của một số học viên thì có lẽ hai tác giả này cố ý viết vậy để “Câu khách”, để dành cho phần 2 có lẽ sẽ xuất bản trong thời gian tới).

Quay lại Hành lang nghị viện nơi các thành viên nhóm B đang “Chào hỏi” nhau, vào đúng cái lúc mà Zell sắp sửa nhảy bổ vào Seifer thì vị Hiệu trưởng đáng kính của chúng ta, tháp tùng Ngài là một giám thị khác, đang từ tốn đi tới bằng những bước chân vững chắc( mà theo nhiều học viên, thì từ “Bước chân nhẹ nhàng” có lẽ sẽ không thể xuất hiện trong những bước chân của Ngài ). Bằng cặp mắt hiền hậu của mình, Cid quay về hướng các học trò và hồ hởi:

- Mọi người đều ở đây rồi à?

Zell thả nắm đấm xuống, Seifer lặng lẽ bỏ tay ra khỏi cái chuôi kiếm mà gã nắm chặt nãy giờ. Quistis thì đứng thẳng người lên, chào Ngài hiệu trưởng một cách rất trịnh trọng. Hài lòng vì thái độ của mọi người, Ngài Hiệu trưởng tươi cưòi nói :

- Lâu lắm mới có dịp gặp mặt. Công việc vẫn trôi chảy chứ ? Kì thi này bao gồm 12 người từ nhóm A đến D … các bạn sẽ tiến vào một chiến trường thực sự, đương nhiên cũng là chiến đấu thực sự. sự sống và cái chết, chiến thắng và thất bại, vinh quang và sỉ nhục … những thứ này sóng đôi với nhau, chỉ có thể là thứ này hoặc thứ còn lại. Thế nào ? Các bạn còn muốn nữa không ? các bạn sẽ được yểm trợ bằng một toán 9 Seed. Nếu các bạn thất bại, họ sẽ hoàn thành công việc. Họ luôn luôn như vậy. Điều đó sẽ làm các bạn đỡ gánh nặng tâm lý. Niềm kiêu hãnh của Balamb Garden ! Seed - lực lượng đánh thuê tinh nhuệ. Học hỏi từ họ, tuân lệnh họ và hoàn thành nhiệm vụ, chứng minh mình xứng đáng là một thành viên của Seed.....

Có lẽ bài phát biểu sẽ còn dài hơn nữa nếu như vị giám thị tháp tùng Cid không khẽ ngăn ông ta lại. Nói nhiều quá cũng là cái tật của Cid. Mỗi lần có người theo dõi bài phát biểu của Cid xong, đều ngán ngẩm vì dung lượng khổng lồ những điều mà ông phát ra và cũng phãi khâm phục lá phổi của Cid, nó phải khỏe lắm mới có thể giúp ông ta nói trong một thời gian dài như vậy. Có lẽ họ cũng phải hài lòng trước lý do chính đáng của Cid là “ Do tôi ít hút thuốc nên phổi mới khoẻ”. Thôi thì cứ coi như là điểm ưu việt hơn so với người khác của Vị-Hiệu-Trưởng-Đáng-Kính của chúng ta vậy.

Biết mình nói hơi nhiều, Ngài Hiệu trưởng quay lại động viên các học trò đồng thời kết thúc buổi diễn thuyết của mình :

- Chúc may mắn, Và đừng đưa ta vào danh sách nha Seifer.

Cid nháy mắt với Seifer rồi quay lưng đi. Về phần Seifer, gã chỉ thở dài

- Ôi, cụ Khốt. Có lẽ càng lúc ổng càng già rồi. Nếu ở đây có bà ấy thì đâu đến nỗi thế.......

Gã khoát tay ra hiệu rổi quay lưng đi, còn Fujin và Raijin thì đi thẳng ra hướng cổng chính của Balamb. Quistis nháy mắt ra hiệu cho Squall, Zell theo mình đến chỗ đậu xe. Cả 3 đến bãi đậu xe của trường thì đã có một chiếc xe chờ sẵn. Seifer đã vào xe trước rồi. Chỉ có duy nhất một chiếc xe nên cả 3 đành vào trong xe cùng với Seifer. Chiếc xe phóng thẳng từ bãi đậu xe ra khỏi Balamb bằng con đường cái lớn.

Không khí trên xe thật quá yên tĩnh, ngoài tiếng động cơ ra thì chẳng ai nói gì cả. Xe chạy khỏi trường được khoảng....30 giây, Chàng Zell lên tiếng :

- yo, Squall, cho mình xem khẩu gunblade của cậu được không ?

Squall ngước mặt lên nhìn Zell, rồi lại cúi xuống. Hành động của anh chàng làm Zell hụt hẫng, anh nài nỉ

- Coi nào

……..

- Chỉ xem một tí thôi mà

- … được thôi,sao mà ích kỉ thế %$#%# - Không chịu được thái độ lạnh lẽo của Squall, Zell lầm bầm

Cực kỳ ngán ngẫm, Zell lại lên tiếng. Giọng anh chàng lúc này đã to hơn mức bình thường :

- Nói một lời gì đi, cậu nghĩ gì trong đầu vậy hả ?

- không gì cả! - Đến lúc này. Squall mới mở lời.

- không gì cả - Gần như đồng thanh với Squall, một tiếng nói cũng bật ra từ phía Quistis. Squall quay lại nhìn nụ cười trên môi cô nàng rồi lại cuối mặt xuống. Nụ cười chợt tắt ngấm trên khuôn mặt Quistis, cô nàng lặng lẽ quay mặt đi. Chỉ có Zell là lạ lùng trước thái độ và hành động của hai người. Anh chàng cụt hứng, ngồi xuống.

Thời gian lặng lẽ trôi đi, im lặng được đến....giây thứ 28. Zell không chịu đựng được nữa. Anh đứng dậy và luyện vài đòn thế.

- Dừng đi, phiền nhiễu quá ! Giọng nói của Seifer vang lên. - Đồ chíp hôi!

- MÀY GỌI TAO LÀ GÌ ? Lần thứ hai trong vài giờ đồng hồ, Zell lại nổi xung lên trước những lời nói của Seifer. Còn Seifer hình như lại cảm thấy thích thú trước phản ứng của Zell, gã không nói thêm gì nữa mà gục gặc cười bằng một giọng cười hết sức đểu cáng. Zell nắm chặt tay lại, Serifer đứng bật dậy, tay cầm lấy chuôi kiếm. Có vẻ như hai người lại sắp sửa lao vào nhau thì Quistis nghiêm giọng :

- Dừng ngay !

Dù gì đi nữa, Quistis vẫn là một giáo viên, những chàng trai kia chỉ là học trò. Vì vậy cô nàng cố gắng dùng quyền uy của mình để lập lại trật tự. Và trật tự có vẻ như đã được lập lại khi Seifer lại buông người ngồi xuống chỗ ngồi của mình. Zell thả lỏng người, tiếp tục thực hiện những động tác nhanh gọn đấm vào không khí.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, bây giờ có chút khác so với lúc khởi hành. Ngoài tiếng động cơ xe, còn có tiếng phần phật phát ra do quyền phong của Zell tạo thành. Bất chợt Squall quay sang hỏi Quistis :

- Quistis, cô gái ở phòng bệnh sáng nay là ai vậy ?

Bất ngờ trước câu nói của Squall, Quistis lúng túng:

- Có người ở đó sao ? Tôi không chú ý, có vấn đề gì không ?

- Không … không có gì - Squall đáp lại. Anh tiếp tục chìm vào dòng suy nghĩ của mình mà không để ý thấy vẻ mặt đang thay đổi của Quistis. Bất ngờ trước câu hỏi của anh chàng, càng bất ngờ hơn nữa khi chủ đề lại là về một cô gái. Lòng của Quistis chợt thấy nhói lên. Một cảm giác tức ngực khó thở như khi con tim bị bóp nghẹt đang dần xâm chiếm lấy nàng. Quistis quay người khẽ lau mặt.

Những hành động của cô nàng không qua khỏi cặp mắt của Seifer, đơn giản là vì hắn ngồi hướng đối diện với cả 3 người. Hắn bật cưòi chế nhạo :

- Hay nhỉ, tôi có một con gà chọi không lông và một thằng nhóc vừa tới tuổi trưởng thành trong nhóm của mình ….

Zell thực sự nổi giận. Anh lao đến Seifer......

Đột ngột chiếc xe chao nhẹ và đánh một vòng cua. Zell cảm thấy mất thăng bằng nhưng anh nhanh chóng giữ vững trọng tâm. Chiếc xe đến Balamb Town và vào đến bến cảng. Cửa xe bật mở. Quistis bước ra ngoài, những người khác cũng lục đục bước ra.

......................

Trước mặt họ là bến cảng của Balamb Town. Chính vì Balamb là một hòn đảo lớn, nên bến cảng của thị trấn này là nơi thứ 3 để có thể giao du với thế giới bên ngoài. Đúng vậy, ngoài bến cảng, thị trấn này còn có một tuyến xe lửa xuyên đại dương và một sân bay nữa. Chỉ có điều xe lữa và tàu là hai phương tiện thông dụng nhất và đi theo hai hướng khác nhau.

- đó là chiến thuyền à… ? Squall thốt lên khí thấy một hàng những chiến thuyền đậu xếp lớp bên bến cảng. Có lẽ từ cái ngày anh tới Balamb cùng với một ký ức rời rạc, thì những phương tiện di chuyển trên thế giới này, ngoài chiếc xe hơi và tàu lửa chạy theo tuyến của thị trấn,anh chẳng nghĩ tới việc có ngày mình lại chui vào một chiếc tàu chiến như thế này.

Nghe thấy lời Squall, Seifer chế nhạo

- Không còn đường quay lại nữa đâu nhóc ? Một thằng nhóc vừa mới tới tuổi trưởng thành lại sợ chiếc tàu chiến này sao ?

Squall chẳng buốn đáp lại nhửng lời khiêu khícg của gã, anh lẳng lặng đi về phía chiến thuyền. Ngay lúc ấy, một giám thị của Balamb chạy tới

- Hey ! các cậu là những người cuối cùng đó ! nhanh lên và vào đi.

- đừng làm tôi phải thất vọng chứ con gà không lông kia ! Seifer đổi mục tiêu sang Zell trong sự hối thúc của Quistis : “ coi nào, đi đi, nhanh lên chứ “

Seifer bước tới chiến thuyền, làm như vô ý, gã húc mạnh vai vào Squall đang đứng trước mặt. Squall chỉ nhẹ nhàng lách người khỏi cú chơi bẩn đó. Anh lặng lẽ để Seifer bước qua, rồi khi mọi người đã vào hết trong thuyền, anh mới chầm chậm chui vào cái thuên nửa như tàu ngầm nửa như cái tàu hà mõm này.

Mà biết đâu nó biết há mõm thật............

Phía trong thuyền chiến, không khí vẫn không có gì thay đồi so với cái bầu không khí trên chiếc xe lúc nãy. Chỉ khác một điều là chiếc thuyền thì có chỗ rộng hơn, ngoài tiếng máy chạy không đến nổi ồn ào cho lắm thì chỉ còn nghe tiếng tàu rẽ nước chạy băng băng mà thôi.

Tàu rời cảng không biết được bao lâu, bất chợt một nhân tố mới xuất hệin phá tan bầu không khì ngột ngạt nãy giờ. Người xuất hiện là một cô gái với bộ váy xanh, đồng phục của những giáo viên nữ. Cô nàng bước tới và lên tiếng :

- Chào Quistis

- Chào Xu, đây là những thành viên thuộc nhóm B mà tôi đang rất hy vọng vào họ đấy. Quistis đáp lời cô gái- bây giờ là XU.

- Rất vui được gặp mặt. Zell hồ hởi chào đón cô nàng. Anh được đáp lại bằng cái nghiêng đầu chào kèm một nụ cười nhẹ của cô nàng “Á hậu của Balamb”. Quistis quay sang nhìn Squall với cái nhìn đầy ẩn ý. Squall gật đầu chào Xu :

- Vui mừng được gặp mặt

Xu cũng chào lại anh chàng bằng cung cách vừa mới thể hiện. Cô nàng nhìn sang chỗ Seifer. Gã gác chân lên cái bàn duy nhất và thả người làm như Xu không hề tồn tại trên cõi đời này vậy. Hơi nhíu mày vì thái độ của Seifer, Xu chỉ nhẹ nhàng hỏi :

- Seifer , đến giờ là bao nhiêu lần rồi nhỉ ?.

Kèm theo câu hỏi là một nụ cười đầy ẩn ý của nàng với Quistis. Cả hai nhìn nhau rồi lấy tay che nụ cười đã hiện rõ trên mặt mình. Seifer nghe thây và làm ra vẻ như không nghe gì, gã đứng thẳng dậy, giang hai cánh tay rộng ra và đi tới chỗ của Xu, làm một động tác có vẻnhư sắp ôm chầm lấy cô nàng :

- Ôi, tôi yêu những kì thi này lắm …

Lấy lại ngay vẻ nghiêm trang vồn phải có của một giáo viên Balamb. Xu nghiêm giọng :

-Tôi sẽ giải thích tình huống hiện nay và nhiệm vụ, ngồi xuống đi Seifer. - Không cần biết gả có tuân lệnh hay không, cô mở bản đồ và bắt đầu giải thích

- Khách hàng của chúng ta là nghị viện của Dollet , yêu cầu Seed chi viện được gửi đi được 12h rồi. Dollet bị tấn công bởi G-army khoảng 78h trước, sau 49h chiến đấu, quân Dollet đã bỏ vị trí ở trung tâm thành phố, hiện giờ họ đã rút chạy vào trong núi và tổ chức lại lực lượng. Đó là tình trạng hiện nay. Bây giờ là nhiệm vụ : theo tin tình báo, G-army đang dọn dẹp sạch quân Dollet trong núi. Chúng ta sẽ đổ bộ tại bãi biển Lapin, và sẽ tiêu diệt toàn bộ quân G còn lại trong thành phố càng nhanh càng tốt. Sau đó, thành viên Seed ngăn chặn lực lượng G quay trở về thành phố từ khu vực núi.

Sau bài thuyết trình cộng với những hình ảnh minh hoạ hiện ra trên màn hình, Xu dừng lại và nhìn các “ Học trò” của mình. Phải công nhận là với bài thuyết trình quá hay cộng với những tình tiết nảy lửa của nó, những thí sinh của chúng ta đã phần nào hiểu được tầm quan trọng của nhiệm vụ lần này. Không kìm được cơn hưng phấn, Seifer lên tiếng :

- Vậy chúng tôi phải làm gì ? Dẹp sạch tổng hành dinh của chúng hay là xử đẹp tên thống soái.

- Người dự thi Seed sẽ tiêu diệt quân trong thành phố. Xu đáp lại lời của Seifer.

- có vẻ quan trọng đấy! Zell khoái chí với viễn cảnh một mình tung hoành với bọn lính G-Army, anh chàng tung ra vài cú đấm trúng mặt gã địch thủ tưởng tượng trước mặt. NHưng trái với thái độ của Zell, Seifer tỏ vẻ thất vọng

- có vẻ đáng chán thì đúng hơn. Vậy tất cả những gì cô nói đó là chúng tôi phải làm tất cả những công việc nhỏ nhặt, dơ bẩn …

Xu không quan tâm đến thía độ của gã, cô điềm nhiên nhìn Squall và Zell: - Có một điều tôi cũng không muốn nói … nhưng lệnh rút lui cần được tuân thủ, đừng quên nhé.- Nhìn vào đồng hồ, Xu nói tiếp - Chúng ta sắp đến rồi. Sẽ tham gia chiến đấu ngay khi chúng ta đổ bộ,hãy chuẩn bị trước. Đó là tất cả. Có thắc mắc, hãy hỏi Quistis.

Dứt bài giảng của mình,Xu bước đi. Ngang qua Seifer, cô nàng nở một nụ cười bí hiểm, thái độ này khiến Seifer tức điên lên. Và nếu như Xu không phải là một “ Nữ giáo viên” thì có lẽ lời khiêu chiến hay một hành động tương tự vậy cũng sẽ được gã tung ra ngay. NhuưngXu đã đi qua cành cửa và nó tự động đóng lại rồi, gã bực tức thả mình xuống băng ghế mà gả coi như là của riêng mình. Và tất nhiên, chẳng ai trong số 3 người còn lại lại muốn chia sẻ cái băng ghế đó cả. Mỗi người như lại trở về với cái thế giới riêng của mình.

Sau một hồi im lặng, Squall quay qua Quistis. Anh khẽ ho một cái. Nghe tiếng Squall, Quistis quay sang anh chàng và hỏi :

- gì thế Squall ?

- giải thích lần nữa đi.

- giải thích ngắn gọn, mục tiêu của chúng ta là tiêu diệt toàn bộ G-army đã tiến vào Dollet. Lệnh rút lui giữ vị trí quan trọng nhất trong kỳ kiểm tra này, khi nhận được lệnh này thì phải rút về phía bờ biển ngay và kêt thúc kỳ kiểm tra. Cậu còn muốn hỏi gì nữa không.

Squall nhìn thẳng vào khuôn mặt Quistis, cô nàng có vẻ như đang háo hức chờ đợi một câu hỏi mới. Anh chỉ khẽ lắc đầu một cái và quay mặt đi mà không thấy được vẻ buồn trên khuôn mặt nàng. Anh quay mặt về hướng Seifer, cái hướng mà anh không thèm chú ý từ khi bước xuống chiếc tàu này.

Bắt gặp ánh mắt của Squall, gã huênh hoang :

- Nghe đây, nhiệm vụ của chúng ta kì này là tiêu diệt toàn bộ lực lượng đối nghịch còn lại trong Dollet. Đây là một cơ hội để ta thể hiện mình. tất cả việc mà các cậu nhóc phải làm là tuân lệnh tôi, nhóm trưởng. Nhớ đấy...

Squall ra ngoài. thời gian trên tàu trôi qua nhanh hơn là anh tưởng. Dưới làn nước biển có thể thấy được hình ảnh phản chiếu cũa bầu trời, thậm chí còn có thể quan sát rõ được mặt trăng tròn. Có lẽ cảnh biển phải rất êm đềm mới phải, NHƯNG-HÔM-NAY-LÀ-MỘT-NGÀY-ĐẶC-BIỆT-KHÁC-THƯỜNG nên không thể có cảnh êm đềm được lâu. Trên bầu trời đã xuất hiện 7 chiếc phi cơ vào loại tối tân nhất của quân lực Dollet đang phóng hết tốc lực về phía nó cần đến. TRên mặt biển bây giờ là hạm đội đặc biệt của Balamb với những chiếc chiến thuyền rẽ sóng lao đi. Squall đứng lên phía bục hoa tiêu, nơi đặt khẩu súng máy mạnh nhất của chiến thuyền. Gió biển lồng lộng không làm cho anh cảm thấy lạnh lẽo mà ngược lại càng làm anh sôi sục hơn. Squall cầm tấm hình chụp cảnh bến cảng Dollet, anh lồng tấm plastis có ghi chỉ dẫn và hướng tấn công lên tấm hình. Anh đọc sơ một lần nữa rồi cất vào túi. Dollet đã ở trước mặt rồi. Cảnh khói lửa chiến tranh đang diễn ra mồn một trước mặt anh. Đôi mắt Squall khẽ nhíu, khuôn mặt anh đanh lại. Hơn bao giờ hết, anh ý thức được rằng đây không những là một cuộc thi mà còn là cuộc chiến đấu cho độc lập của một lãnh thổ và anh hiểu hết những gì Xu và Cid đã nói.Anh nhanh chóng quay vào khoang tàu

Hạm đội Balamb đang tấn công thẳng vào bến cảng với một tốc độ kinh hồn. Những chiến thuyền rẽ sóng băng băng. Mặc kệ những ụ chắn sóng như lập thành một hàng rào muốn ngân cản nó, những chiến thuyền vẫn không giảm tốc độ. Chiếc thuyền chiến chở nhóm Squall đang giữ tốc độ cũ, đột nhiên nó tăng tốc và lao thẳng vào cái ụ. Bức tường chắn khộng thể cản nổi sức mạnh của chiến thuyền đã bị vỡ một mảng lớn. Trên bãi biển, cuộc chiến vẫn đang diễn ra hết sức khốc liệt, Quân lực của Dollet đã cố hết sức chiến đấu chống lại G-Army và học đã mở được một khoảng trống để những chiếc tàu có chỗ đáp vào. Những chiếc tàu của Balamb vượt qua bức tường chắn bến cảng và đã tiến vào bến cảng Dollet thành công.

Cuộc thử thách tại Dollet chính thức bắt đầu đối với những học viên Balamb.

-------------------------------------

---------------------------------

“ Ngay khi chiếc tàu lao tới bờ biển, miệng tàu há ra tạo thành một lối đi cho chúng tôi. Giờ tôi mới hiểu tại sao bà cô bán Hot-dog lại ví tôi ăn như “ tàu há mồm” rồi. Lúc đó không khí hết sức khẩn trương, gã Seifer vừa lao ra khỏi tàu là đã nằm chặt thanh kiếm mà lao tới trước. Tôi quay lại nhìn thì thấy Squall vẫn còn nói chuyện với Quistis, tôi chạy tới hối anh ta. Có lẽ Quistis đang dặn dó gì anh chàng thì phải,tôi chỉ kịp nghe cô ta nói “ ok, nhiệm vụ của các cậu là khống chế khu quảng trường chính, và nhớ trang bị GF đấy”. Tôi đang định trả lời với cô ta rằng tôi đã rất hợp với GF Ifrit rồi, và việc dặn dò là dư thừa thì gã Seifer lại quay lại và hối chúng tôi : ”đi thôi”

Công bằng mà nói thì tốc độ của cả 3 người chúng tôi cũng chẳng tệ, và việc gã Seifer chạy đầu thì cũng có lợi cho nhóm lắm. Với thanh Gunblade của mình, đi tới đâu là những tên G gục xuống đó. Tôi chạy giữa thì lo những tên còn lại. Chúng cũng yếu xìu vì chẳng tên nào chịu nổi đòn thứ hai của tôi cả đâu, hahaaaaaaa”

- Whoa, nhóm của anh thật tuyệt. Vậy nếu còn những tên sót lại thì sao, Zell?

“ Ôi, một câu hỏi tuyệt vời từ một giọng nói tuyệt vời, Shizuka à- Zell trả lời, trong cả cái vũ hội này, anh chàng chỉ thấy cái mái tóc đuôi gà của cô nàng là hấp dẫn nhất, cộng với cái ánh mắt long lanh và giọng nói nhỏ nhẹ ấy nữa chứ. Anh ưỡn ngực :

“ Những tên định đánh lén thì phía sau đã có Squall rồi, ccông nhận kỹ năng chiến đấu của anh ta cũng thật tuyệt vời, có điều anh ta không dùng lưỡi gươm nhiều mà chỉ tập trung dùng sống kiếm để triệt hạ sức chiến đấu của đối phương mà thôi. Tôi nhận thấy rõ ràng về mặt kiếm thuật thì Squall có vẻ nhỉnh hơn Seifer một chút thì phải. Dù sao thì Squall vẫn chiến đấu một cách lạnh lùng nhưng tình chính xác thì cực cao. Anh ta chú ý đánh gãy khớp tay chân bọn lính chứ không xả chúng liên hồi như Seifer. Dù vậy, với nhóm 3 người chúng tôi thì bọn lính này chỉ để làm kiểng thôi mà.

Chúng tôi băng qua được con lộ chính của Dollet và nhanh chóng chạy về phía quảng trường chính. Trên những con đường khác, những học viên khác cũng đang nhanh chóng hạ gục bọn G-Army. Tôi nhớ lúc chạy ngang cái quán Cafe lớn ở con đường trung tâm, thì nhóm C của Nida cũng đã chiếm được vị trì đó rồi. Nếu không phải nhanh chóng chiếm vị trí quảng trường và chạy theo Seifer thì tôi đã đề nghị ghé vô coi có cái Hot-dog nào không rồi. “

- Ồ, giởn chút thôi mà Shizuka, đừng xịu mặt vậy, thôi để tôi kể tiếp vậy!

“ Khi chạy gần tới nơi, thì số lượng quân G-army ít hẳn nhưng lại có vẻ nhanh nhẹn hơn bọn vòng ngoài. Có lẽ chúng còn sức lực nhiều hơn so với đám lính kiểng kia. Điều này không làm cho Seifer thích thú lắm, gã nói

- quảng trường trung tâm ở trước mặt chúng ta rồi. hey ! những tên Galbadia hèn nhát, hãy ra đây ! ra mặt đi ! đừng bắt ta chờ đợi. Hãy xuất hiện để lưỡi gươm của ta làm việc chứ

Nói rồi gã đột ngột tăng tốc và chạy đi. Tôi chĩ kịp lầm bầm mấy câu “: … đúng là đồ ngốc” thì đột nhiên hai tên lính G từ trên cái cầu vượt ngay trên đầu tôi nhảy bổ xuống. Tôi nhẹ nhàng lách người khỏi lưỡi gươm của tên đầu, thì lưỡi gươm của tên thứ hai đã chém thẳng xuống vai tôi. Ngay lúc đó, một thanh gươm từ phía sau lưng tôi xuất hiện và đỡ lấy nhát kiếm. Tôi đoán ngay là lưỡi gunblade của Squall, anh chàng này xuất hiện thật đúng lúc. Nếu không có anh ta thì có lẽ tôi bị thương không nhẹ rồi. Lưỡi gươm của Squall như nam châm hút lấy thanh kiếm của tên lính, Squall nhẹ nhàng xoay kiếm một vòng rồi đột ngột hất mạnh, thanh gươm của tên lính vuột khỏi tay gã. Gã còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì thanh Gunbalde của Squall đã vung lên. Ngay lúc gã đoán chắc là giờ tận của mình đã điểm thì Squall đột ngột trở lưỡi gươm và đập ngay sống gươm vào mặt gã. Gã gục ngay lập tức. Kể thì lâu nhưng sự việc xảy ra trong một tíctắc. Tôi chưa kịp nói lới cảm ơn anh chàng thì với cái ánh mắt lạnh lẽo mà tôi chẳng ưa cho lắm, nó làm cho tôi nhiều lúc thấy lạnh người, ra hiệu cho tôi như là muốn tôi xử lý tên còn lại. Và việc đơn giản đó đấu làm khó được Zell này chứ. Ngay lúc tên lính còn lại còn đang ngơ ngác, tôi ra hiệu cho hắn nhào vô đi. Hắn nắm chặt thanh kiếm và đâm thẳng tới. Tôi chỉ nhẹ nhàng bước qua bên phải hai bước, đồng thời giơ ngang đầu gối lên thốc mạnh vào phần bụng đang bỏ trống của gã. Với cú đó thì chỉ có nước nằm đợi người đưa đi chứ không thể đi nổi nửa rồi. Gã ôm bụng gục xuống quằn quại. Dù sao tôi cũng nhẹ... chân lắm rồi, chứ nếu tôi bối thêm một cái vào khuôn mặt gã thì bảo đảm nhẹ lắm cái khuôn mặt ấy cũng phải gãy chứ chẳng chơi. Ngay lúc tôi đang đắc thắng, quay lên nhìn thì thấy Squall đã chạy đi rồi. Cái anh chàng này thiệt chẳng biết thưởng thức tài nghệ của tôi chút nào cả. Ôi rầu rầu........! “

“ Thôi mà Zell, kể tiếp đi, có bọn tớ thưởng thức tài nghệ kể chuyện nãy giờ của cậu là được rồi, hahahaaaaa “

“ Đừng chọc quê tôi chứ Ben, sắp đến đoạn gây cấn rồi mà.

Khi tôi chạy đến quảng trường trung tâm thì Seifer đã ở đó và đang chiến đấu với một tiểu đội G-army. Nếu Squall không nhảy vào tham chiến thì tôi cũng đã mặt kệ gã, dù sao thì Seifer cũng đâu phải là kẻ bất tài. Và cái đám lính đó cũng chẳng có tài cán già cho cam ngoại trừ gã Tiểu đội trưởng thì khá hơn một chút. Gã chịu đựơc 2 cú đấm của tôi mà không gục, phải đợi đến lúc tôi đá gãy xương chân gã thì gã mới ngất đi. Sau trận chiến nhỏ đó, Squall chỉ lạnh lùng nhận xét :

- Có thể còn nữa ….

- được, tôi muốn các cậu thám thính khu vực này để tìm địch thủ.

Seifer ra lệnh như vậy, và dù tôi không muốn làm cái việc nghe lệnh gã chùt nào, nhưng lần này cái mệnh lệnh ấy lại hợp với tôi. Cái quảng trường trung tâm thật ra là một đài phun nước, nơi hội tụ của 3 con đường. Một là con đường mà chúng tôi đã đi qua, một con đường nữa thì bị những chiếc xe hơi chận lại. Có vẻ như lúc đó bọn G-Army đã dùng chúng làm công sự để chiến đấu thì phải. Còn con đường nữa có lẽ là dẫn lên núi. nhưng ở giữa là một cái cấu dài mà tôi thấy chẳng thể nào có kẻ ẩn nấp ở đó được. Vì vậy tôi và Squall đi về hướng con đường có những chiếc xe hơi chắn ngang. Khi tới gần, tôi thấy có một con chó- đúng vậy, một con chó đúng nghĩa đen của nó là biết sủa “gâu gâu” đấy- đang chạy vòng vòng trước những cái xe, có lẽ một trong những xe đó là của chủ nhân nó, và nó bị lạc chủ rồi thì phải. Tôi đang bước tới gần nó, tay vẫy vẫy thì đột nhiên con chó sủa lên một tiếng, đồng thời tiếng la của Squall bật lên “ Coi chửng”. Lúc đó tôi cũng giật mình và theo phản xạ của mình, tôi nhảy lộn người qua một bên, chỉ một- có lẽ chưa tới một- tíctắc trước khi một tràng liên thanh vãi như mưa vào ngay cái chỗ tôi vừa mới đứng. Tôi thực sự nóng máu trước hành động bắn lén của bọn G-army này lắm rồi. Tôi nép sát tường. tường đối diện Squall đang men theo như tôi vậy. Tôi gật đầu ra hiệu cho anh ta, đợi đến lúc tràng đạn vửa dứt, đồng thời từ hai hướng chúng tôi nhảy ngay vào chỗ bắn ra tràng đạn vừa rồi. Thực ra thì chỉ có 3 tên lính ở đó và việc hạ chúng cũng chẳng khó khăn gì, nhưng nếu tràng đạn nãy mà tôi không trành kịp thì có lẽ không ai kể chuyện nãy giờ rồi phải không”

“ Sau trận đánh, Squall cẩn thận xem xét xung quanh rồi chúng tôi quay về chỗ của Seifer. Squall nói :

- tôi nghĩ đó là tất cả bọn chúng rồi. Giờ chỉ còn trách nhiệm phòng thủ cái nơi này thôi.

- tốt, chúng ta sẽ cố thủ cho đến khi địch đến. Cố thủ, thật đáng chán ….

Seifer thở dài, và tôi cũng muốn thở dài theo hắn. Đúng là lời của hằn cũng có lý. Giờ mà tốn thời gian ngồi đợi thì cũng đáng chán thật. Tôi quay lại và thấy chú chó khi nãy giờ đã chạy tới chỗ chúng tôi. Tôi ngồi xuống và vuốt ve nó, công nhận nó cũng hiền lắm, chứ nếu không thì có lẽ gã Seifer bắt nó để “ Bổ sung Vitamin Gâu Gâu” rồi, mà dám gã làm thật đấy chứ........

Thời gian không biết đã qua bao lâu, Dột nhiên cả nhóm nghe thấy một âm thanh lạ lùng, Squall nhận xét:

- Hình như nó bắt đầu

- Nói tiếp đi. Seifer gật gù. Ngay lúc đo con chó lại chạy tới chỗ gã mà hít hít, có lẽ nó cần tìm một “ Cây cột đèn” chắc. Gã nổi khùng :

- cút khỏi đây ! rác rưởi ! Này bọn Galbadia ! còn chờ gì nữa, cho ta xem năng lực của các ngươi

Gã vừa gào vừa vung thanh gun blade. Không khí xung quanh vẫn trầm lắng và ngoài âm thanh đó ra, mọi thứ lại trở về như lúc đầu. Squall lẳng lặng cắt ngang cơn giận dữ của Seifer :

- …. vẫn không có gì đâu

Tôi thì không quan tâm đến Seifer, tôi đùa giỡn với con chó một lúc, cho nó chạy xung quanh cái đài phun nước. Mà công nhận chó là một loài vật luôn vui vẻ thì phải, chúng lúc nào cũng có thể đùa giỡn được. Tiếc cái là quy định của Balamb không cho học viên mang súc vật hay vật nuôi vô trường, chứ không thì tôi đem mấy con vật yêu vô rồi.

- vẫn bắt chúng ta chờ đợi sao ? Đủ rồi … tôi không thể chịu đựng thêm được nữa ! Đây là kiểu huấn luyện quái quỉ gì vậy ? huấn luyện cho chó cảnh ư ?

Seifer lại nổi khùng, gã lại vung thanh gunblade lên. Có lẽ hành động này làm con chó hoảng sợ, nó chạy xa ra khỏi gã. Đột nhiên nó dừng lại, vểnh tai nghe ngòng một hồi rồi đột nhột cất tiếng tru. Squall nhìn con chó đang tru, có lẽ anh ta đoán ra điều gì đó nên ra hiệu cho tôi và Seifer núp đàng sau bức tượng.

Một tên lính xuất hiện, hắn quan sát xung quanh một lúc rồi ra hiệu, tiếp sau đó một đội quân G-Army xuất hiện và tiến về phía con đường đi lên đỉnh núi.

- kẻ thù đến nữa rồi ! Squall nói. Có lẽ là nói với tôi thì phải. Tôi ngạc nhiên hỏi lại:

- bọn chúng làm gì vậy ? - Tôi nhìn lên ngọn núi và phát hiện thấy một công trìnhlạ trên đó. Tôi bật hỏi : cái gì ở đằng kia ?

- điểm đến của chúng ta ! Seifer cười gằn

- nhưng điều đó trái với mệnh lệnh mà ! Tôi phản đối

- không phải cậu vừa than vãn ở đây tẻ nhạt hay sao ?

Lời gã nói cũng có lý, nhưng còn mệnh lệnh của Quistis thì sao, tôi quay qua nhìn Squall. Và câu trả lời của anh ta làm tôi bất ngờ :

- tôi tuân theo chỉ thị của chỉ huy nhóm.

- chỉ thị của chỉ huy ….Seifer cười gằn rồi đặt tay lên vai Squall : Muốn lợi dụng cơ hội này trả thù đúng không ?

Squall gạt tay của Seifer ra, anh ta lạnh lùng trả lời

- đó là một dịp tốt để kiểm nghiệm tài năng của mình. Nhờ cậu tôi có cảm giác mình có thể đối mặt bất cứ ai. Dù người đó có chơi dơ bẩn như cậu!

- một lúc nào đó cậu sẽ còn phải cảm ơn tôi thôi ! Seifer nhún vai một cái rồi bật cười ngạo nghễ

- chuyện gì vậy ? tôi cứ tưởng các cậu không ưa nhau, nhưng bây giờ hai người nói chuyện cứ như hai người bạn thân vậy. - Không thể hiểu nổi thái độ của họ, tôi cắt ngang - Nghe này, đây không phải là một trận chiến bình thường, đây là một kì thi, mà lại là một kì thi rất quan trọng. Chúng ta phải tuân theo một cách chính xác những mệnh lệnh nhận được

- vậy thì ở lại đây đi, tôi không cần một con gà con đi dọ thám tình hình đâu

Một lần nữa sau những lần khiêu khích trước, tôi lại nổi giận :

- nói vậy nghĩa là gì đây ?

Đáp lại câu hỏi của tôi là cái vẻ măt đểu cáng của gã mà tôi đang rất muốn đấm thẳng vào. Ngya lúc đó, Squall lại làm thay cái công việc của Quistis:

- không cần nghiêm túc như vậy với những điều hắn nói, Zell.

Anh chàng quay sang Seifer

- nếu chúng ta chuẩn bị đi thì hãy nhanh lên.

- kẻ thù đang hướng đến Tháp Truyền thông, chúng ta, nhóm B, sẽ phong tỏa đỉnh núi. Tiến lên các thuộc hạ của ta.

Nói xong gã lao đi. Squall chỉ lẳng lặng buông một câu “ Được” rồi cất bước theo gã. Tôi chỉ còn cách chạytheo họ. Con chó lại định chạy theo tôi, tôi ra lệnh :

- Không, mà canh ở đây cho tao. Bây giờ mày là trưởng nhóm B’ với trách nhiệm thay thế nhóm B canh giữ Quảng trường trung tâm, nghe chưa !”

Tràng cười của cả nhóm vang lên khi thấy Zell miêu tả lại điệu bộ khi đó của mình. Trong cái không khí vui vẻ của buổi dạ hội này thì tràng cười của nhóm Zell không làm phiền đến ai cả. Shizuka vừa che miệng cười vừa hỏi :

- Vậy chắc “trưởng nhóm B’” hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình phải không Zell ?

- Ừ thì điều đó khó kiểm chứng lắm. Thôi tiếp tục vậy ha- Zell gãi đầu. Đây là lần đầu tiên anh chàng có thể trò chuyện với Shizuka một cách thoải mái nhất.

“ Chúng tôi đi tiếp lên phía đỉnh đồi. Sau khi chạy qua cái cầu và bắt đầu đi vào con đường lát đá dẫn lên định đồi, chúng tôi trông thấy vài người lính Dollet đang nằm trên mặt đất. Họ bị thương rất nặng. Có vẻ như đây là lực lượng phòng thủ Tháp truyền thông của Dollet thì phải.

- ahhhh! Các người là ai ?

Một người lính Dollet đang nằm trên mặt đất gượng hỏi chúng tôi. Có lẽ do bộ đồng phục của chúng ta khác xa so với bộ quân phục G-Army nên anh ta mới hỏi như vậy. Squall bước lại gần anh ta:

- đừng lo, chúng tôi là thực tập sinh của lực lượng Seed, Chúng tôi được gửi đến đây từ Balamb Garden để giải quyết xung đột ở đây.

- Có chuyện gì xảy ra trên kia ? Seifer, sau khi đi xung quanh để xem xét chiến trường, quay lại hỏi người lính.

- lính Galbadia đã vào đến tháp truyền thông và có vẻ như chúng đã chiếm được nó rồi. Đỉnh ngọn tháp này từ lâu đã là tổ của một con quái vật khủng khiếp. nếu các bạn định lên đó thì hãy cẩn thận.

Dứt lời, anh ta nằm vật ra thở gấp. Squall đứng dậy và bước lại gần tôi. Có bvẻ như anh ta đang định nói gì thì phải. Bất chợt, Chúng tôi nghe tiếng kêu cứu phát ra từ phía người lính Dollet.

Một cảnh tượng kinh hoàng diển ra trước mắt tôi, người lính xấu số nọ bị kéo bởi một con quái vật, và với sức lực của mình thì anh ta không thể làm gì được. Anh ta chỉ còn biết quay về hướng chúng tôi mà kêu cứu một cách tuyệt vọng. Ngay khi ấy, tôi nắm chặt tay lao vào và nện cho con quái vật trong bụi rậm ấy một đòn thật mãnh liệt. Nhưng thay vì cảm giác đấm trúng đối thủ, tôi chỉ cảm nhận được là mình đã đụng phải một cái gì đó trơn trượt và nhầy nhụa. Tôi đang phân vân không biết xử lý như thế nào thì cái đuôi của con quái vật. Vâng, cái đuôi, đâp thẳng vào mặt tôi. Tôi bật người và lộn ra đằng sau khoảng 3 bước chân, cũng vừa đủ để tránh được nó. Ngay khi tôi định lao vào tiếp thì.... Rắc một tiếng, phải nói đó là một âm thanh làm tôi thật sự thấy lạnh xương sống, một cảm giác chết chóc. Đúng vậy, một cảm giác chêt chóc vì tôi biết rõ đó không phải là âm thanh của một cành cây gãy, không phải là âm thanh của một tảng đá, mà đó chính là tiếng-gãy-xương-của-một-con-người. Ngay lúc đó, Seifer quát lên :

- Tránh ra.

Kém theo tiếng quát là một luồng lửa phòng thẳng tới lùm cây. Seifer đã quyết định rất nhanh và gã tung Fire ngay lúc này cũng là một điều hợp lý. Luồng lửa bao trùm bụi cây, cháy phừng lên rồi đột ngột tắt ngúm. Từ trong bụi cây cháy dở, con quái vật bỏ xác người lính xấu số lại rồi trườn ra trước mặt chúng tôi. Nó lộ nguyên hình là một con rắn khổng lồ, con quái vật đáng ghê tởm mang tên Anacondaur. Một con rắn độc khổng lồ chuyên sử dụng những đòn tấn công siết chặt.

Trận chiến diễn ra là một điều tất yếu. Mỗi khi nhìn thấy cái xác của người lính thì nỗi căm hận lũ quái vật trong tôi lại nâng lên. Mặc dù đợt kiểm tra này mục đích chính là kiểm tra thực lực của chúng ta khi chiến đấu với lực lượng G-Army, và Dollet chỉ đơn giản là thuê Seed tiếp viện cho họ. Nhưng hình ảnh người lính ấy chết dưới con quái vật ấy đã làm thổi bùng lên ngọn lửa trả thù trong tôi. Tôi rất muốn lao tới để dùng chính đôi bàn tay này đễ kết liễu nó, nhưng không hiểu sao với những cú đấm của tôi khi chạm vào da nó đều bị trượt đi cả. Ngay đến hai lưỡi gunblade sắc nhọn của Squall và Seifer cũng chung cảnh ngộ với nắm đấm của tôi khi chúng chạm vào da con quái vật là bị trượt đi. Sau một loạt những đòn tấn công không hiệu quả, tôi thực sự bực mình.

- Chết tiệt, Cái đống thịt bấy nhầy của mày làm tao khó chịu lắm rồi đấy. Fira. - Seifer gào lên. Có lẽ tâm trạng của hắn cũng giống như tôi lúc này khi khám phá ra rằng tấn công vật lý chẳng hiệu quả mấy so với bộ da đặc thù của giống quái vật này, vì vậy gã đã quyết định sử dụng Magic Fire.

Trái ngược với sự mong đợi của gã, và cũng là mong đợi của tôi nữa. Luồng lửa mạnh mẽ cuốn lấy cả thân hình con quái vật, nhưng cũng chẳng hề hấn gì với nó, mà càng làm cho nó hung dữ hơn. Nó bỗng chồm tới, sử dụng cái đuôi của nó để quất thẳng vào Seifer. Nhưng Seifer nhanh hơn nó, gã nhảy lui vài bước và thoát được. Con quái vật không cuốn được gã mà lại cuộn thân mình vào tảng đá lớn phía sau lưng Seifer. Bất chợt nó há cái miệng khổng lồ ra, đê lộ hàm răng lởm chởm sắc lạnh còn nhiễu nhão. Kèm theo đó là một luồng hơi đen thổi ra từ cái miệng nó trông như một làn sương mù cuốn lấy Seifer. Bất ngờ trúng chiêu, Seifer lảo đảo ôm lấy ngực. Nhìn sắc diện từ đỏ chuyển qua màu xanh xám của hắn, tôi rùng mình vì biết hắn đã trùng phải chất độc Poison rồi. Và điều nguy hiểm bây giờ là tôi không đem theo bất kỳ thuốc men nào và có vẻ như Seifer cũng vậy. Có lẽ với cái tính tự phụ của mình thì gã nghĩ là sẽ chẳng có gì tổn thương được gã hay sao ấy. Ngay lúc tường như Seifer phải bỏ cuộc chiến này thì Squall, vâng, tôi quên tính đến anh ta từ nãy giờ, bất ngờ quăng cho Seifer một thứ. Đó chính là một bình Antidote.

- Tao không cần sự hương hại của mày. - Như cảm thấy bị sỉ nhục, Seifer gầm lên. Có lẽ gã dùng sức quá nhiều nên luồng chất độc phát tán nhanh hơn. Gã giật nảy người kèm theo một cơn ho trông thật thảm hại. Gã vung tay lên, định ném vỡ bình thuốc.....

- Tốt, nếu cậu đã cầm lấy binh thuốc mà Quistis dặn tôi đưa cậu đúng lúc cần thiết thì coi như tôi đã xong việc của mình. Sử dụng hay không thì tuỳ, tôi không cần biết. Bây giờ cậu đã không còn sức chiến đấu nữa rồi. Nếu không sử dụng nó thì cậu sẽ không còn sức để tiếp tục cuộc chiến và phải quay về bãi biển là một sự thật hiển nhiên thôi. Nên nhớ là chất độc phát tán rât nhanh và Balamb không để bất kỳ học viên nào của mình chết khi đang dự kỳ thi này, nên....

- Có lẽ sẽ có một đội cứu thương sẽ đến và khiêng hắn về thôi. Chà, đi bằng 2 chân, khi về thì có đến 4 chân của người khác giúp di chuyển thì thật tuyệt, cứ nghĩ đến cảnh như vậy thì tớ không thể nào nhịn được cười rồi..... - Cắt ngang lời của Squall, tôi chen vào. Phải nói là đó cũng là cái cảnh mà tôi cũng muốn một lần được xem lắm chứ. Tôi quay lại nhìn Squall và gật đầu ra hiệu khi thấy có vẻ như anh ta chuẩn bị tấn công tiếp. Tôi và Squall lại lao tới tấn công con quái vật, hay thức chất là cầm chân nó cho đến lúc thích hợp thì đúng hơn.

Thời gian cứ trôi qua sau những đợy tấn công bất thành của tôi và Squall. Công bằng mà nói thì thực ra chúng tôi không tung hết sức mà chỉ là vờn nhẹ con quái vật. Sau 5 phút,10 phút... mà tôi không biết được, con quái vật có vẻ thấm mệt và sát ý của nó cũng nhẹ hơn. Nó không còn điên cuồng lao vào tấn công nữa mà lợi dụng bộ da trơn của nó để hoá giải các chiêu kiếm của Squll và nắm đấm của tôi. Bất ngờ, vâng, thật bất ngờ khi tôi và Squall nghe tiếng gào của Seifer :

- Tránh ra hết cho ta, No Mercy !

Kèm theo lời hắn là thanh gunblade vung lên, đến lúc đó tôi mới thấy được sự dũng mãnh của LimitBreak nổi tiếng của gã. Với tốc độ cực kỳ nhanh, gã lao tới cầm chắc thanh gunblade và bắt đầu giáng một đòn liên hoàn kiếm vào thân hình con quái vật. Có thể nói là những đòn cực kỳ hiểm ác của gã cũng có tác dụng trên thân hình con quái vật, những lớp vảy nhám nhúa của nó như bị bóc ra từng mảng sau mỗi chiêu kiếm của gã. Sau một loạt đòn, nhịp tấn công của Seifer chậm lại, gã nhảy ngược ra sau thở dốc. Cũng phải thôi, với sức lực nãy giờ cộng với sự hồi phục ngay sau khi trúng độc nặng như thế thì sức khoẻ đảm bảo là không hoàn hảo được rồi. Con quái vật có vẻ như nhận thấy rằng những đối thủ của nó không phải là những con mồi dễ xơi, nó bắt đầu bỏ trốn.

Ngay lúc nó trườn đi, Seifer đã đứng chặn đầu nó lại, gã ngạo nghễ cười :

- Đừng yên đó, tao còn chưa cho mày ăn tráng miệng mà !

Thật là bực mình với cái vẻ như thế, tôi lầm bầm :

- Lúc nào cũng chỉ có biết ra lệnh, nó chẳng phải tảng đá đâu mà đứng yên cho mình chém.

- Nếu nó không phải là tảng đá thì biến nó thành tảng nước đá cũng được vậy. Ta kêu gọi người, hỡi Shiva. - Hành động của Squall thật bất ngờ. Anh ta đã liên tưởng ngay đến khả năng sử dụng băng của GF Shiva để tấn công con quái vật và lập tức làm nghi thức triệu hồi.

Sau một khoảng khắc, bầu không khí đột ngột hạ thấp, Shiva xuất hiện và tung ngay chiêu Diamond Trust lừng danh. Ngay lập tức con quái vật bị luồng băng làm cho đông cứng lại. Tôi lao ngay đến đấm thẳng vào tảng băng đó. Lần này thì có thể nói là thật sự thấy “ đã” khi thấy hiệu quả tức thời của nắm đấm lừng danh của Zell D. này khi tảng băng vỡ ra từng mảng, thân xác con quái vật như cắt làm đôi kèm theo tảng băng vỡ. Nhưng nócố hết sức tàn để bỏ trốn bằng nửa thân hình trên của nó. Ngay lúc ấy, Seifer lao tới và cắm phập thanh gươm của gã vào giữa trán con quái vật, kết liễu sinh mạng của con quái vật ghê tởm này.

Squall bước tới xem xét xác nó một hồi, sau khi xác định chắc chắn là nó đã chết, anh đứng dậy : Quái vật, tệ thật !

Tôi quay sang Seifer : Công nhận bình Andiote công hiệu thật.

- Câm mồm, tao cũng có bình Potion dự trữ vậy. Gã quát lên. Quay sang xác con vật, gã cười : Bắt đầu lý thú rồi đây, Tiến lên.

- Lý thú à, mày không thấy sự chết chóc xảy ra hay sao mà còn tươi cười được hả ? - Nhìn thấy xác của người lính Dollet và trước lời nói của gã, tôi gào lên. Nhưng trước mặt tôi chỉ là một khuôn mặt đểu cáng, gã chẳng có chút phản ứng nào mà lại lao đi. Tôi quay sang Squall, anh ta đang cầm cái gì đó đưa cho tôi.

- 2 Venom Fang của con quái vật này đây, cậu giữ lấy một cái đi. Có lẽ nó cũng sẽ giúp ích cho việc nâng cấp vũ khí của chúng ta đấy. Bây giờ ta chỉ còn có thể tiến lên để giải quyết thật nhanh vụ này thôi.

Vậy là nhóm của chúng tôi lại bắt đầu đi tiếp. Nói thật lòng thì coi như là đang đi thành một nhóm với Squall mới đúng vì gã Seifer luôn muốn hành động một mình. Sau một lúc leo lên đồi, chúng tôi đã thấy được tháp truyền thông. Nó nằm phía dưới thung lũng, cạnh con đường chính. Đột ngột Seifer đứng lại, ngay lúc ấy tôi chạy tới. Gã khoát tay ra hiệu im lặng, tôi nhìn xuống dưới ngọn đồi phát hiện ra mấy tên lính G-army đang trao đổi gì đó.

- máy phát đã hoạt động - Tên thứ nhất nói

- không có vấn đề gì với máy tăng thế. Tên thứ hai đáp lời

Seifer ngạc nhiên:…. chúng làm cái quái gì vậy ? Lập cửa hàng điện tử à

Tử trong tháp, một tên nữa bước ra

- chỗ nối cáp xác nhận được tìn hiệu rồi ! bắt đầu truyền tín hiệu đi. Vô nhanh lên!

3 tên lính Galbadia hối hả chạy vào trong tháp truyền thông. Squall lên tiếng :

- sửa chữa à. Chúng gây hư hại gì cho cái tháp này mà phải sửa chữa chứ ?

Seifer quay người lại

- ai cần biết chuyện đó chứ. Đây là trận chiến đầu tiên của mày phải không? Sợ à ? Tao thích chiến đấu nên tao chả sợ gì cả. Mỗi lần sống sót qua một cuộc chiến, tao lại cảm thấy càng đến gần hơn giấc mơ của mình.

- hả ? giấc mơ của cậu ?

- Ai cũng có, đúng không ?

- xin lỗi, nhưng tôi không muốn nói về vấn đề đó nữa.

Có lẽ anh chàng Squall cũng có ước mơ riêng của mình, nhưng anh ta không muốn nhắc tới thôi.Tôi cũng muốn tham gia một chút cho vui nhưng gã Seifer lại tỏ ra khiêu khích bằng những từ ngữ mà tốt nhất là tôi không nên nhắc lại. Đến lúc gã lại chạy đi thì... tèn tén ten... một nhân vật mới của chúng ta xuất hiện với một phong cách thật sự ấn tượng bằng cách lao ngay từ trên đỉnh đồi xuống bằng những cú lăn người điệu nghệ. Các bạn biết ai đến rồi chứ “

- Ui da! Tớ chỉ giỡn chút thôi mà Selphie. - Zell làm điệu bộ van nài cô bạn Selphie của mình- Thôi đến khúc này thì cậu kể tiếp đi Selphie, tớ kiếm chút nước đây. Shizuka, cậu có muốn uống chút gì thêm nữa không.

- Cậu lấy giùm tớ một chút rượu trái cây nha.

- Ok, thưa tiểu thư. - Zell cúi người chào thật điệu nghệ rồi chạy đi. Mọi người quay sang Selphei :

- Giờ cậu kể tiếp đi chứ, nếu như theo lời Zell thì người đó chắc cú là cậu rồi, nhưng cậu ở nhóm A cơ mà.

- Anh chàng Zell thật là rộn chuyện, nhưng ngay từ lúc lần đầu gặp anh ta thì tớ cảm thấy anh ta là người vui vẻ rồi. - Selphei mỉm cười -

“ Lúc ấy tớ ở nhóm A, không cùng hội với họ, nhưng nhiệm vụ của nhóm tớ hoàn thành xong rồi, ngay khi cả nhóm được lệnh rút thì gặp Xu, cô ấy biệt phái tớ đến gặp Trưởng nhóm B để đưa tin. Ngay lúc tớ ngã xuống thì tớ nhận ra ngay anh chàng Squall- mà nhờ Zell kể nãy giờ tớ mới biết thêm về anh ta đấy, mặc dù anh ta đã chỉ đường cho tớ hồi gặp ở Balamb- tớ quay sang hỏi anh ta :

- các bạn là ….nhóm B phải không

Squall chỉ gật đầu “ đúng “ Chắc có lẽ anh ta không nhận ra tớ thì phải. Tớ thì nhận ra anh ta ngay

- tôi là … người đưa tin. Tên Selphie, từ nhóm A. Chúng ta đã gặp nhau hồi ở Balamb rồi, anh còn nhớ chứ.

Anh ta gật đầu lần nữa. Tớ bén đi ngay vào vấn đề chính, dù sao thì cũng phài hoàn thành nhiệm vụ của người liên lạc chứ

- Nhóm trưởng nhóm B các anh là Seifer đúng không ? Anh ta đâu rồi ?

Đáp lại tôi, Zell chỉ xuống thung lũng. Seifer đang vung gươm truy đuổi bọn G-army, bọn lính khốn khổ- Đúng vậy, tớ cho là bọn chúng sợ thì đúng hơn trước hành động của anh chàng Seifer- chạy thẳng vào trong tháp truyền thông. Ngay lúc ấy, anh ta ngước lên nhìn chúng tôi :

- Một ngày nào đó, tôi sẽ kể cho các vị nghe về giấc mơ LÃNG MẠN của tôi !

- Giấc mơ lãng mạn nào vậy ?- Tớ quay sang hỏi, nhưng đáp lại chỉ là cú nhún vai của Squall, còn anh chàng Zell nhà ta thì ôm bụng cười sằng sặc. Tớ chỉ kịp kêu lên

- …… nhóm trưởng nhóm B, chờ đã … ! Sau đó tớ chọn ngay một con dường nhanh nhất là nhảy khỏi vách núi. Nói chung thì cũng như một con dốc dứng bình thường thôi. Chỉ có điều là 2 anh chàng ấy lại không nhảy theo. Khi tớ đã xuống tới dưới mà không thấy họ, tớ cười - Các cậu còn chờ gì nữa !? đi thôi, đi thôi.

Squall và Zell không nhảy theo, họ chọn đường vòng để đi đến tháp. Nói chính xác hơn thì Squall chạy trước còn anh chàn Zell chỉ chạy theo sau thôi.

- sao các anh chậm chạp thế ? nếu nhảy xuống sẽ nhanh hơn nhiều chứ - Tơ cưòi hỏi.

Zell :gãi đầu

-… nhanh hơn nhiều ? Làm ơn … chúng ta không thể nhảy khỏi vách núi một cách bình thản như vậy được, đúng không Squall ?

- tôi không biết. Có thể ai cũng làm được ngoại trừ chicken wuss - Squall trả lời

- CẬU NÓI GÌ VẬY ?.

Sự kinh ngạc thể hiện rõ trên khuôn mặt Zell, tớ thật sự không hiểu chicken wuss là cái gì, nhưng có vẻ như anh chàng Squall luôn quyết định đúng và từ đó chắclà biệt danh của Zell, tớ mỉm cưòi

- suy từ sự tức giận, tôi đoán cậu là chicken wuss.

Tớ chỉ nói vậy thôi, không ngờ phản ứng của Zell trước biệt danh này lại quá gay gắt

- cái quái quỷ gì đây… !! ! TẠI SAO MỌI NGƯỜI … ? tôi không phải là GÀ !!!

- ừm … nếu cậu không thích gà, thế còn ….HEO thì sao ? nhưng dù sao đi nữa trông cậu vẫn giống gà hơn - Lúc đó tớ cũng chả biết vụ chicken wuss lại là những từ do Seifer chế nhạo Zell và anh chàng không thích bị gọi như vậy.

- gà, lợn, gì cũng được … hãy gọi bất cứ gì bạn muốn ! tôi không quan tâm tí nào nữa !!! -

Zell thả lõng hai tay như muốn đầu hàng, cử chỉ đó làm tớ phì cười. Ngay lùc ấy tiếng va chạm giữa vũ khí với nhau, đón là do Seifer gây ra, cả 3 chúng tôi chạy vội vào trong tháp.

Zell lại quay sang ra hiệu với Squall, có vẻ như anh chàng mặc nhiên coi Squall là người chỉ huy vào lúc này rồi. Nhưng Squall không có phản ứng gì cả, mà chính xác hơn thì anh ta có vẻ như đang lắng nghe cái gì đó. “

- Chính xác hơn thì đó là một tiếng hát, một giọng hát tuyệt vời nhưng nó có ma lực - Zell đã quay trở lại cùng với một chiếc mâm đựng đầy những ly nước trái cây.

Đặt nó lên bàn xong, Anh chàng cầm lấy một ly đưa cho Shizuka :

- Một ly nước trái cây đặc biệt dành cho nàng đây, thưa tiểu thư.

Shizuka mỉm cười nhận ly nước trái cây từ tay anh chàng, cô nàng thoáng đỏ mặt một chút.

- Anh nói đó là một tiếng hát à ?

- Chắc không phài đám lính G-Army nổi hứng nghệ sỹ bất chợt chứ Selphie?

Nida phá lên cười, cả nhóm cũng cười theo trước câu nói đùa này. Selphie thoáng bối rối, cô nàng hừ nhẹ:

- Tớ nghe thấy một giọng nữ rõ ràng mà. Zell, cậu kể tiếp cho tớ di, tớ không kể nữa!

- Được rồi - Zell hừm một tiếng lấy giọng rồi anh chàng lại gãi đầu

“ Chính xác hơn thì tớ cũng nghe thấy tiếng hát ấy trước khi nhảy vào cuộc chiến với Biggs và Wedge. Nhưng có một điều lạ hơn là tiếng hát ấy không như một tiếng hát bình thường. Nó cứ như là một luồng gió tự động thổi vào tai mình vậy, mà dù có thay đổi vị trí nào thì tiếng hát ấy cũng vang lên với cùng một âm điệu, không cho ta cái cảm giác rằng đang ở xa hay đã sát lại gần mình. Đến lúc nghe Seifer gầm lên thì tớ mới chợt tỉnh ra:

- Câm ngay, giờ này mà cô còn hát với hò nữa hả!

Có lẽ anh chàng chưa hề nói chuyện với cậu nên mới nhầm lẫn tiếng hát của cậu với tiếng hát bí ẩn đó, Selphie à. Nhưng tớ dám chắc một điều rằng cậu mà hát thì chưa chắc hay bằng giọng hát đó đâu. Nhưng ngay khi thấy có vẻ như Seifer sắp giết chết bọn chúng thì tớ phải lao ra. Nếu nói giúp gã thì không đúng, vì chính xác hơn là tớ giúp hai kẻ xấu số đó gục nhanh hơn trước khi bị Seifer chém chết.

Dù Wedge có được phép thuật Cura, nhưng sức con ngườicó hạn, thi triển hoài chắc chắn sẽ làm tiêu hao thể lực, với lại sức của Biggs cũng chả cầm cự được lạu. Tớ lao ngay vào trận chiến đang diễn ra, tập trung đánh thẳng vào Wedge. chỉ trong chốc lát, tớ đã chiếm thế thượng phong đối với gã. Một đòn chỏ, một đòn gối cùng với hai cú đấm thẳng vào cánh tay đang cầm kiếm của gã làm cho gã cảm thấy đau đớn mà buông kiếm, đó mới là cách tốt nhất để “bắt sống” hai người này. Kể lại thì lâu, chứ sự việc diễn ra rất nhanh chóng. Gã liên tục dính đòn, còn bên kia Biggs cũng chẳng khá hơn khi liên tục bị trung chiêu của Seifer. Cho dù không trúng vào chỗ hiểm, nhưng khả năng chiến đấu của hắn giảm đi rõ rệt. Ngay khi tớ đánh văng thanh kiếm củaWedge thì bên này, thanh kiếm của Biggs cũng văng ra, cắm phập vào vách tường. Biggs có vẻ như chấp nhận điều tồi tệ nhất xảy ra, gã đứng thẳng dậy ngó Seifer như đợi nhát gươm kết liễu. Seifer chẳng nề hà gì chuyện này, gã nở một nụ cười ngạo nghễ rồi vung thanh gươm lên. Tớ liếc ngang qua hướng Squall xem anh ta có can thiệp không, bất ngờ tớ thấy anh ta và Selphie đã rút vũ khí ra và chắn trước người như đang chống đỡ ai đó. Squall chỉ kịp quát lên một tiếng

- Coi chừng...

Ngay khi ấy, một luồng gió cực mạnh cuốn thẳng tới. Tớ chỉ kịp xuống tấn, hoành tay trước ngực và che mặt lại để trụ vững trước cơn gió đột ngột này. Seifer thì đâm thẳng thanh gunblade xuống sàn, dùng thanh gươm như một điểm tựa để giữ thăng bằng. Còn Biggs và Wedge thì thê thảm hơn nhiều. Biggs chỉ kịp gào lên

- Cái quái gì nữa…

kèm theo là tiếng la của Wedge. Cả hai bị luồng gió cực mạnh thổi văng vô tường. Có lẻ cú va đập quá lớn nên cả hai ngất ngay tại chổ.

Và điều kỳ lạ nhất là trong cơn gió ấy, tiếng hát đầy ma lực lại văng vẳng bên tai :

“ Lời ca thiết tha nhẹ theo gió mãi ngân nga........”

Một cái bóng khổng lồ xuất hiện kém theo tiếng đập cánh thật mạnh, một con quái vật khổng lồ đã lơ lửng trước mặt chúng tôi. Không nghi ngờ gì nữa, nó chính là con quái vật Elvoret, một con quái vật đặc trưng của vùng đất Esthar huyền thoại. Vậy là cái tin “có một con quái vật không ai biết nó xuất hiện hiện từ đâu đã chiếm cứ cái tháp truyền thông này” là có thật và có lẽ nó chính là một trong những lý do khiến cho cái tháp truyền thông này bị bỏ hoang.

----

Ai cũng có thể nhận thấy rằng, hình dáng của con người không ảnh hưởng gì đến giọng ca của người đó cho lắm, và cái việc người ca sĩ có thể cất lên một giọng hát tuyệt vời thì caàng chẳng lệ thuộc gì đến ngoại hình của họ. Có những ca sĩ có ngoại hình tuyệt vời, như là một khuôn mẫu, một thước đo, một ”chuẩn” của cái đẹp. Nhưng cũng không ai có thể phủ nhận một điều rằng, có những ca sĩ có ngoại hình rất bình thường, thậm chí đến mức mà có người ví von như: “Giọng hát của họ có thể làm người nghe có cảm giác là đã đến cộng vườn địa đàng, nhưng khi gặp-hoặc-nhìn-thấy dung nhan họ thì lập tức hiểu rằng mình đã bị kéo trở lại trần gian rồi” ( Mạn phép trích lời ký giả Kép-fà, cộng tác viên đắc lực của tờ Tim-Bơ-Dâu Ma-ni-ặ******). Dù sao thì điều đó cũng không thể chối cãi được. Mà theo tớ thấy thì áp dụng với trường hợp Không-phải-là-con-người cũng chính xác vô cùng. Theo Bách khoa toàn thư thì cũng có những sinh vật ngoài-loài-người cũng có khả năng giao tiếp bằng ngôn ngữ và nếu nói được thì việc hát cũng là có khả năng rồi”

- Vậy theo ý cậu thì tiếng hát đó phát ra từ con quái vật đó à?

Kèm theo câu hỏi của Nida là một tràng cười của cả nhóm, cũng phải công nhận rằng đây là một câu hỏi khó trả lời. Shizuka quay sang hỏi Zell:

- Nhưng theo tài liệu ghi lại thì Elvoret là một loài sinh vật không có khả năng giao tiếp ngôn ngữ, vì vậy chưa ai nói rằng nó biết hát cả, vậy tiếng hát ấy cũng không phải từ nó phát ra chứ?

Zell lại bật cười, lần này câu trả lời của anh chàng lại khiến mọi người không thể cười nổi:

- Nhưng lúc ấy, tớ dám chắc rằng, tiếng hát ấy phát ra từ bên trong con quái vật ấy!

- Không thể nào! - Cả nhóm đều đồng thanh phản đối, chính xác hơn là những người đang nghe câu chuyện này, trừ người kể là Zell và Selphie, đều lên tiếng phản đối.

Ngay lúc này, Selphie lên tiếng:

- Không những cậu ấy nghĩ vậy, mà tớ cũng nghĩ như vậy, chắc chắn cả Squall và Seifer, thậm chí nếu Biggs và Wedge không ngất xỉu thì tớ cũng dám chắc chắn rằng họ cũng sẽ nghĩ như vậy.

Một thoáng im lặng bao trùm lấy cả nhóm bạn, câu chuyện của Zell, của Selphie đều rất chân thực cho đến giờ phút này, nhưng cái tình tiết này lại không thể như vậy được, ai cũng cảm thấy vô lý nhưng lại không thể phản bác lời của họ được. Shizuka ngẩn đầu lên nhìn thẳng vao Zell, anh chàng bất giác lúng túng khi nhìn thẳng vào ánh mắt của nàng, Zell đưa tay lên gãi đầu rồi quay đầu sang hướng Selphie. Nhưng chỉ trong một thoáng ầy, Shizuka cũng nhận thấy nụ cười bí ẩn trên khuôn mặt của Zell. Và nàng chợt hiểu:

- Thôi mọi người đừng nghĩ tiếp nữa mà hãy nghe hết câu chuyện của họ thì mới có thể biết được chân tướng chứ!

Selphie mỉm cười nói:

- Để tớ kể tiếp vậy, chứ để cậu ta kể như vậy hoài thì hết buổi tiệc mất

“ Chính xác là sau khi trở về cái khu vực mà nò đã chiếm cứ bao lâu nay, nó đã nhận thấy rằng sự bình yên vốn có đã biến mất mà thay vào đó là một đám người đang đánh nhau quyết liệt, con quái vật thực sự nổi điên lên, nó liên tiếp dùng đôi cánh của mình tạo ra những luồng gió để có thể thổi bay chúng tớ ra khỏi cái tháp. Nhưng những luồn gió ấy cũng chỉ làm những kẻ như Biggs và Wedge, những kẻ không kịp đề phòng mới có thể lâm vào thế hạ phong. Còn một khi ta đã có tư thế chiến đầu ổn định và vững chắc thì chẳng có ảnh hưởng gì. Sau một lúc đập cành, nó đột ngột đổi thế tấn công, dùng hai-cánh-tay-đầy-móng-vuốt của nó chụp lấy Seifer. Seifer chỉ cười nhạt một cái rồi vung khẩu gunblade chém thẳng xuống cổ tay nó, đồng thời bật người qua phải để tránh đòn, nhưng con quái vật cũng nhanh không kém khi nó rụt cánh tay về với một tốc độ còn nhnah hơn khi nó vung ra. Sau đòn tấn công nhằm vào Seifer không được như ý muốn, nó quạt ngang cánh tay còn lại vào thẳng vị trícủa Squall. Anh chàng chỉ bật người tránh đòn chứ không đánh trả lại như Seifer, có lẽ sau khi nhận thấy được tốc độ của nó, Squall chỉ nhẹ nhàng tránh né chứ không tần công trực diện.

Ngay khi con quái vật ra đòn nhằm vào Seifer và Squall, thì tiếng ca vẵn cứ vang lên đều đặn nhưng lạ một điều rằng, chính xác là nó phát ra từ vị trí của con Elvoret nhưng không phải là con quái vật ấy hát được mà là giọng hát phát ra từ nó. Và không chỉ có tớ nhận thấy như vậy, Zell cũng phát hiện ra điều đó nên định quay sang tớ để hỏi, tớ đành lắc đầu thôi chứ chưa thể giải thích được gì cả.

Ngay lúc tớ và Zell đứng ngẩn ra trước sự phát hiện đó, thì Squall và Seifer vẫn đang chống đỡ với con quái vật. Mặc dù họ không thể chiếm được ưu thề trước con quái vật vì nó luôn tần công một cách chớp nhoáng, sau đó lại bay lên ngoài tầm tấn công của họ, nhưng tớ dám chắc một điều rằng muốn tấn công một người trong cả hai là quá khó rồi, chứ nói gì đến chuyện tấn công cả Seifer và Squall một lúc được. Sau một lúc tấn công không thành, con Elvoret vỗ cánh bay thẳng lên, sau đó một luồng điện phóng ra từ đôi cánh của nó thẳng xuống phía bọn tớ.

Con quái vật ấy biết sử dụng phép thuật, và nó đã sử dụng phép Thunder.

Do đòn tấn công quá bất ngờ, mặc dù tránh được nhưng hình như mọi người ai cũng bị thương nhẹ do tầm ảnh hưởng. Seifer tức giận vô cùng, anh ta tuy muốn chém làm đôi con quái vật ấy, nhưng lại biết rằng chỉ cần anh ta phòng người lên thì nó sẽ lại bay cao hơn để tránh đòn. Ngay lúc ấy, Elvoret lại làm mọi người thêm một phen khốn đốn khi từ miệng nó, một luồng lửa phóng thẳng xuống.

Vậy là ngoài phép Thunder ra, nó còn biết sử dụng Fire.

Và ngoài phép thuật ra, nó còn có những đòn tấn công vật lý hết sức nguy hiểm bằng bộ vuốt cùng với tốc độ của nó.

Lạ một điều rằng, tiếng ca vẫn cứ vang lên, dù bây giờ tâm trí của tớ tập trung hết vào con quái vật để tìm ra cách đánh nó, nhưng không thể phủ nhận rằng, giọng ca ấy vẫn cứ vang lên.

Nếu như đòn tấn công vật lý ngoài tầm tấn công, thì phép thuật có thể vượt xa hơn. Đó là một trong những bài học của Trabia, và tớ vận dụng ngay.

Nhưng lại thêm một điều ký quái nửa xảy ra, tớ biết chắc rằng phương pháp để sử dụng phép thuật tớ làm không sai, mọi quá trình để sử dụng phép thuật đều không có vấn đề gì, chỉ có điều, một điều ký lạ là... tớ không thể thi triển phép thuật được.”

- Và không chỉ có Selphie mới lâm vào tình trạng như thế, ngay cả tớ cũng không thể thi triển được bất kỳ phép thuật nào. - Zell xen vào.

Nida ngớ người ra trước lời của Zell:

- Nếu như tớ không lầm thì kết quả bài kiểm tra phép thuật của cậu luôn đạt điểm trung bình mà?

- Không có điểm khá à? - Shizuka bật cười, nàng hỏi tiếp :

- Vậy chẳng lẽ chỉ có điểm trung bình trở xuống trong suốt môn phép thuật hay sao?

- Ngay cả điểm thấp hơn trung bình tớ cũng không thấy cậu ta có được. đây hẳn là một kỷ lục của Zell Dicht mà chưa chắc có người phá được kỷ lục này: “Đạt cùng một điểm trung bình trong tất cả các bài kiểm tra môn Thực hành phép thuật”, nhưng không lẽ cậu không thể thi triển cả một phép thuật cơ bản nào sao Zell? - Nida tỏ vẻ như mình không thể nào hiểu được nữa rồi.

Selphie nói :

- Nếu như không thể thi triển được phép thuật thì chỉ có một câu lý giải thôi, chúng tớ đã bị dính phải phép thuật ”Silence”!

“ Ngay khi tớ không thể thi triển được phép thuật và nhìn điệu bộ của Zell, tớ đoán được anh ta cũng dính phải “Silence”. Nếu nói vậy thì phải có kẻ sử dụng phép thuật này lên người chúng tớ, mà Squall và Seifer thì không thể, Biggs và Wedge lại càng không. Vậy thì chỉ còn lại con Elvoret, nhưng chẳng có dấu hiệu gì cho thấy rằng nó đã sử dụng phép thuật đó cả.

Đây quả là một nghi vấn lớn. Ngay lúc ấy, một giọng nói trầm ấm vang lên:

- Tại sao không kêu gọi chúng tôi vậy cô bé?

Zell giật nảy người lên:

- Quezacotl, là ông sao? Nhưng làm sao có thể triệu hồi các vị được khi....

- Chẳng sao cả, nếu ta muốn ra thì ta sẽ ra, chỉ có điều là chúng ta thực hiện theo đúng nghi thức và thỏa hiệp với loài người thôi. - Giọng nói của Quezacotl vang lên lần nữa, và lần này thì cả Squall, Seifer cũng bắt đầu chú ý đến.

- Cái con bé Siren kia, câm ngay lại cho ta!

Đội ngột, một tiếng quát vang lên như sấm rền, tớ nhận ra ngay là giọng của GF Ifrit, chỉ có ông ta mới có được cái giọng mạnh mẽ như vậy. Nhớ lại ngày đầu khi tớ đến Balamb, Xu cũng đã dẫn tớ đến Fire Cave để thử sức với vị GF nổi tiếng của vùng này và may mắn tớ đã không bị ông ta hù đến chết giấc với ngoại hình và giọng nói nên tớ rất có ấn tượng với ông ta.

Giọng của Ifrit khi đã phát ra thì khó ai quên được, vậy là ông ta cũng quyết định ra mặt như lời của Quezacotl. Nhưng quan trọng hơn nữa, theo lời của ông ta thì còn có một “Con bé Siren” nào đó nữa ở đây, và tớ khẳng định rằng tiếng hát đang cất lên là chính từ nhân vật đó.

Thật vậy, tiếng hát bỗng nhiên ngưng lại khi nghe thấy giọng của Ifrit. Thay vào đó, một giọng nói ngọt ngào vang lên:

- Ngài Ifrit đây sao, sau hàng trăm năm tìm kiếm, em lại có cơ hội gặp Ngài nữa rồi. Ngài nghĩ sao về bài hát của em, phải nói là lâu lắm rồi em mới có cơ hội để phục vụ cho Ngài bằng giọng hát của mình.

Ngay khi tớ còn ngớ người ra trước cuộc đối đáp của các vị Gf, thì Zell đã thực hiện xong nghi lễ triệu hồi. Và GF Ifrit đã xuất hiện, vẫn cái vẻ mạnh mẽ như thường lệ, nhưng lần này có vẻ như cộng vào đó là một sự ngập ngừng. Ngay khi vừa xuất hiện, Ifrit vung tay tạo ra một quả cầu lửa nhỏ, sau đó ném thẳng vào con Elvoret. Chính ngay khi quả cầu lửa lao thẳng vào con quái vật, và cũng ngay lúc tớ nghĩ rằng con quái vật phải trúng đòn thì đột ngột nó lách mình thoát được. Các cậu không thể tưởng tượng được cái cảnh một con Elvoret khổng lồ đang bay lơ lửng, lại có thể thực hiện một động tác nhào lộn tuyệt vời để thoát hiểm như vậy.

Nhưng cho dù nó có thoát được, thì sức nóng của quả cầu lửa cũng làm cháy xém một bên cánh của nó. Nó rống lên một tiếng rồi từ từ đáp xuống.

Một lần nữa, giọng nói của Siren lại vang lên:

- Ngài đừng quá nóng giận như vậy chứ, nếu Ngài giết chết nó thì mối liên hệ giữa em và thế giới này sẽ bị gián đoạn, và có lẽ lâu lắm em mới có thể tiếp kiến Ngài đấy!

Khi con Elvoret đáp xuống, thì các đòn tấn công của nó ngưng lại. Squall di chuyển về phía tớ và Zell, anh ta quay đầu lại nhìn Ifrit rồi hỏi:

- Không lẽ con Elvoret này chính là “Con bé Siren” mà ông vừa nói sao, Ifrit? Vậy bà ta cũng là một Gf à?

Ifrit không trả lời câu hỏi của Squall, có lẽ ông ta còn đang phân vân trước lời cảnh báo của Siren. Nếu ông ta khôngtrả lời, có lẽ chẳng ai có thể trả lời được lúc này.

Nhưng mọi câu hỏi đều có câu trả lời. Nếu Ifrit không trả lời, Siren không nói thì tớ,Zell, Squall và cả Seifer cũng đành bó tay. Dù vậy vẫn còn có một Gf nữa mà, giọng nói ấm áp của Quezacotl lại vang lên:

- Có lẽ cô ta nói đúng đấy. Đó cũng là một trong những lý do tại sao sau “Thất bại” đó mà lực lượng của chúng ta phân rã và phải ở tình trạng như vậy?

Ifrit tỏ vẻ trầm ngâm một chút, sau đó ông ta hỏi:

- Ý của lão là con bé ấy không thể tự điều khiển năng lực một cách bình thường nữa à?

- Và trở thành một con quái vật Elvoret muốn làm ca sỹ ở đây à? - Một giọng nói cất lên kèm theo một tiếng cười đầy vẻ khinh miệt từ Seifer.

Ngay khi tiếng cười còn đang vang lên, trong tíc tắc một luồng điện từ con Elvoret phóng thẳng xuống vị trí của Seifer. Và ngay lúc ấy, một quả cầu lửa từ Ifrit cũng phóng thẳng ra, và phóng thẳng về hướng Seifer.

Tiếng cười còn chưa dứt khỏi miệng, mặt Seifer tái ngắt trước hai đòn tấn công này. Nhanh như cắt, Seifer lao thẳng về phía luồng lửa, đột ngột lăn xuống nền sắt để tránh đòn. Phải nói là tư thế của nh ta lúc này không đẹp đẽ gì lắm, nhưng rất hiệu quả khi vửa có thể tránh được luồng lửa từ Ifrit, vừa có thể tránh được luồng điện đang phóng thẳng tới mình. Mặt cắt không còn hột máu, Seifer quy người sang hướng Ifrit:

- Ông điên à, đừng quên ta đã là chủ nhân của....

- Chúng ta không phải là nô lệ của bất kỳ ai-hay-thứ-gì cả, và nếu ngươi còn có lời lẽ xúc phạm đến một-trong-chúng-ta thì không những Ifrit mà ta còn có thể cho ngươi nếm đòn đấy! - Giọng nói của Quezacotl lại vang lên, nhưng lần này ai nghe cũng có thể cảm nhận được trong âm tiết còn kèm theo một sự giận dữ, một điều đặc biệt khác lạ so với tính cách của vị Gf này.

- Dù ngươi đã thực hiện đúng giao kèo khi có thể vượt qua bài kiểm tra để có thể sử dụng năng lực của ta, nhưng đừng quên ta không phải là nô lệ của bất kỳ ai-hay-thứ-gì cả.- Ifrit lại gầm lên.

Ngay lúc này, tình thế bỗng nhiên biến thành rắc rối vô cùng. Nếu Seifer trở mặt với các vị GF thì không thể tránh khỏi đối đầu, nhưng nếu cậu ta làm vậy thì bắt buộc chúng tớ phải giúp sức nếu muốn cậu ta còn toàn mạng trở về, và không ai quên được rằng còn có một Siren-Elvoret đang ở đó cả. Lúc này Squall lại lên tiếng:

- Quezacotl, có phải con Elvoret đàng kia chính là một trong các ông, Siren à?

- Không phải đâu cậu bé, một vị thần dù có trở thành ma thần đi nữa, hoặc biến thành hình dạng khác thì cũng không thể nào biến ra hình dạng của một loại sinh vật đang-còn-tồn-tại được. Cách giải thích duy nhất là chính bản thân cô ta đã hòa nhập vào nó, sử dụng một phần sức mạnh và thân xác của nó để tồn tại trong thế giới này. - Quezacotl trả lời với Squall, trong âm điệu của ông ta có vẻ như lấy lại sự khoan thai mọi khi.

Giọng nói của Siren lại cất lên:

- Cái sự thông thái của ông chẳng mất đi chút nào sau “Thất bại” đó cả. Thậm chí nếu lúc đó “Phương án” của ông được “The King” nghe theo thì chúng ta cũng không đến nỗi như vậy đâu. Nếu ông đã biết nguồn gốc nguyên nhân tại sao ông không giúp em giải thoát khỏi cái cơ thể này, để em có thể ra mặt trước Ngài Ifrit chứ?

Kèm theo lời nói của Siren là một tràng cười khúc khích. Nếu như các cậu không nghe bọn tớ kể nãy giờ, mà đột nhiên nhận thấy có một giọng cười như thế, thì cũng không tin là lại có một giọng cười như thế ở trên đời. Một giọng cười nhẹ nhàng nhưng cuốn hút vô cùng.

Squall trầm giọng hỏi:

- Vậy cách để giải thoát cho bà ta như thế nào vậy Quezacotl?

- Dùng năng lực đậc biệt gọi là “Hấp thụ”, Draw! Có nghĩa là sử dụng chính thân thể mình làm đường dẫn, hấp thụ năng lực đặc biệt của đối phương để dùng làm năng lực cho bản thân. Dĩ nhiên là năng lực của đối phương mất đi nhưng chưa chắc đã chuyển hết qua người hấp thụ nó, và chưa chắc người hấp thụ nó lại có thể hấp thụ hết được!”

- Tớ không hiểu cho lắm về việc này, đây không phải là một trong những điều tớ đã được nghe tại Balamb này! - Nida xen vào với vẻ ngạc nhiên.

Shizuaka cũng thêm vào:

- Phải đấy, chắc chắn là tớ chưa nghe thấy việc “Draw” từ lời một giáo viên nào trong trường nói ra cả!

Selphie bật cười:

- Ngay cả ở Trabial tớ cũng chưa được nghe qua. Nhưng dù sao thì việc thực hiện nó cũng không phải quá khó trước lời chỉ bào tận tình của vị thần thông thái này.

Zell bật cười:

- Nhưng không phải lần nào cậu cũng thành công đâu nha! Để tớ kể tiếp vậy!

Không đợi câu trả lời từ Selphie, Zell tiếp tục ngay câu chuyện:

“ Ngay khi nghe được những lời của GF Quezacotl, tớ đã phần nào hiểu được chút đỉnh cái vụ này. Trong một cuốn sách thuộc dạng tiểu thuyết rất xưa mà trong thư viện trường còn lưu trữ, cũng có một phương pháp như vậy đấy. Đại khái trong cuốn sách nó miêu tả cảnh một người dùng năng lực của mình hấp thụ tất cả năng lực của đối phương dùng làm năng lực của mình, sau khi hấp thụ thì năng lực của mình được tăng cao còn năng lực của đối phương thì biến mất hết. Trong cuốn sách đó nêu tên phương pháp này là “Hấp tinh đại pháp” thì phải, mặc dù không nhớ rõ lắm nhưng tớ nghĩ tên của nó cũng mang máng như vậy đấy. Theo lời chỉ dẫn cua Quezacotl, tớ đưa tay lên hướng vế phía con quái vật Elvoret rồi kết hợp sức mạnh của GF để hấp thụ. Nói ra thì rắc rối, thôi thì tớ miêu tả như vậy cho các cậu dễ hiểu nha. Nếu như cậu dùng phép thuật thì sẽ gọi là phát ra phép thuật từ tay mình. Nếu muốn hấp thụ, cậu chỉ cần làm ngược lại, có nghĩa là cậu nghĩ đến một nguyên tố nào đó hoặc một năng lực nào đó, sử dụng ngược lại quá trình sử dụng phép thuật thì cậu sẽ thực hiện thành công phép Draw này.

Thật vậy, sau khi làm như vậy, tớ bỗng cảm thấy một luồng điện nhẹ nhàng từ thân thể con Elvoret chui thẳng vào lòng bàn tay của mình, và cảm giác của tớ lúc đó có thể nói là rất đặc biệt. Giống như cậu đã học được phép thuật Thunder cấp cao và co thể sử dụng Thunder một cách dễ dàng và mạnh mẽ hơn vậy.

Tớ khoái chí quay qua phía Squall định nói câu thành công thì giọng nói của Quezacotl vang lên:

- Thất bại rồi cậu bé!

Tớ ngớ người:

- Rõ ràng tớ đã thực hiện đựơc phép Draw rồi mà!

- Nhưng có lẽ cậu chỉ Draw được phép thuật Thunder mà con Elvoret đã sử dụng thôi, tôi nghĩ là việc giải thoát cho bà ấy vẫn chưa thực hiện được đâu. - Squall cắt ngang lời tớ - ĐỂ tôi thử vậy.

Sau đó, anh ta cũng thực hiện lại như tớ, nhưng với một tốc độ nhanh hơn và thời gian hoàn thành cũng lẹ hơn nhiều. Sau khi anh ta hoàn thành quá trình Draw, Selphie lên tiếng:

- Anh chắc cũng thất bại rồi phải không? Vậy thứ mà anh hấp thu là phép thuật gì vậy.

Squall lắc đầu:

- Tôi cũng không biết nữa! Tôi chỉ cảm thấy có một thứ phép thuật kỳ lạ mà tôi chưa từng sử dụng qua đang tồn tại mà thôi, nhưng tôi không hiểu công dụng của nó cho lắm.

- Vậy để ta cho ngươi biết, Squall! -Giọng nói của Seifer đột ngột cât lên, kèm theo đó là một luồng ánh sáng màu tím nhạt phóng thẳng từ bàn tay của Seifer. Luồng ánh sáng bao trùm lấy thân thể của Squall rồi từ từ nhập vào người anh ta.

Quá bất ngờ trước đòn phản phé bất thình lình của Seifer nên chẳng ai kịp có bất kỳ hành động gì cả. Sau khi luồng ánh sáng biến mất hoàn toàn, Selphie lo lắng hỏi:

- Anh cảm thấy thế nào rồi?

- Chẳng sao cả, đây có lẽ không phải là một phép thuật yếu tố, tôi đột ngột cảm thấy mình có thể sử dụng phép thuật một cách nhanh hơn thì phải. -Squall ngần ngừ một chút. Anh ta quay sang phía Seifer - Được, Tôi sẽ thử với hắn vậy. Fire!

Một luồng lửa xuất hiện từ tay Sqaull và phóng thẳng về hướng Seifer. Seifer chỉ cười nhạt một tiếng rồi lách người qua để tránh. Bất ngờ một luồng Fire nữa xuất hiện và phóng thẳng đến Seifer. Đây là lần thứ hai trong vòng một buổi mà tớ thấy được vẻ mặt hoảng hốt của gã. Gã chỉ kịp đưa thanh Gunblade lên chắn lấy ngọn lửa. May cho gã là Squall có lẽ chỉ muốn thử công hiệu của phép thuật mới nên ra đòn không mạnh cho lắm, ngọn lửa va phải thanh Gunblade rồi vỡ tung thành nhiều ngọn lửa nhỏ, lóe sáng lên rồi tan biến.

Ngay khi cả Squall, Seifer lẫn tớ còn đang ngơ ngác trước sự việc vừa rồi, giọng của Quezacotl lại vang lên:

- Tốt lắm, phép thuật Double. Không ngờ con Elvoret này lại tích trữ được phép thuật mạnh này. Xem ra không phải vô cớ mà cô ta lại chọn nó làm nơi trú ngụ.

- Lão thường xem thường em quá đấy nên mới thấy lạ. Khi em đã chọn nó thì nó cũng có thể chia xẻ phép thuật với em, em cũng giúp nó tồn tại suốt 17 năm nay rồi còn gì. Này cô bé dễ thương, xem ra hai cậu trai này không có khả năng phép thuật cao bằng cô bé đâu, và khả năng cảm thụ âm nhạc của cô bé hơn hẳn bọn chúng đấy. - Giọng cười của Siren lại vang lên.

Selphie hơi đỏ mặt, tớ còn nghe rõ tiếng lầm bầm của cổ nữa đấy :

- Ít nhất mình cũng hơn 16 tuổi rồi mà, vả lại bị gọi là “Cô bé” thì không dễ chịu chút nào!

- Tớ cảm thấy bà ta gọi như vậy cũng đúng chứ. Dù sao bà ta cũng là một vị thần mà! - Nida lại chen vào. Anh chàng này có vẻ rất khoái chen vào.

Selphie bối rối:

- Dù sao nếu cậu là tớ khi ấy, trước mặt mình là một con Elvoret khổng lồ có một giọng nói hết sức hấp dẫn, mà lại kêu mình là một “cô bé” trước mặt......

Selphie bỏ lửng câu nói, có vẻ như cô nàng cảm thấy mình lỡ lời nên vội im bặt. Shizuka tiếp:

- Mấy cậu thì chỉ thích xem người khác lúc nào cũng nhỏ hơn mình cả.

Nòi xong, cô nàng kín đáo liếc qua Zell mốt cái, Zell bắt gặp ánh mắt ấy và đưa tay gãi đầu.

“- Sau đó thì Selphie cũng thực hiện Draw, và lần này có vẻ như cậu ta đã thành công thì phải. Sau khi cậu ấy thực hiện xong, con quái vật Elvoret bỗng trở nên điên cuồng. Nó liên tiếp sử dụng phép Thunder xuống cả nhóm. Nhưng trước khi những luồng Thunder ấy đi tới đích thì đều bị Ifrit dùng Fira để chặn lại. Và ngay sau đó Selphie đã thực hiện nghi thức triệu hồi vị thần Siren.

Các cậu cứ tưởng tượng là giọng hát của bà ta cực kỳ hấp dẫn và mê ly, nhưng khi lần đầu bọn tớ nghe thấy thì dính phải trạng thái Silence. Nhưng lần triệu hồi này, cũng vẫn giọng hát ấy cất lên, kèm theo đó là một đợt sóng biển cuốn về phía con Elvoret. Ngay giữa đợt sóng ấy là một mỏm đá nhô lên như một mỏm đá bình thường khác mà ta thường gặp giữa biển. Không gian như không còn ở cái đỉnh ngọn tháp truyền thông nhỏ hẹp ở Dollet nữa mà thành đại dương mênh mông. Siren ngổi trên mỏm đá ấy, tay cầm một cây đàn và cất tiếng hát. Nếu tớ miêu tả dung mạo của bà ấy thì thú thật tớ cũng chỉ có thể nói là “Đẹp mê hồn”. Nếu các cậu muốn so sánh thì các cậu cứ đến thư viện Balamd này, tìm cuốn sách về lịch sử và thần thoại Hy lạp mà coi thì thấy nữ thần sắc đẹp cũng chỉ ở mức đó là cùng”

- Cuốn sách đó tớ đã coi qua rồi Zell ạ, tớ xin lỗi vì cắt ngang. Nhưng nghe cậu nói tớ mới nhớ ra rằng cái tên Siren ấy cũng nằm trong quyển sách đó - Nida lại chen vào : - Trong thần thoại Hy Lạp, Siren là những sinh vật có mình chim và đầu của phụ nữ, chúng hát những bài hát tuyệt vời để ru những thuỷ thủ đến chỗ của chúng vốn là những bãi đá ngầm khiến họ bị đắm tàu và chết. Khi Orpheus đi ngang qua, đã chơi một bài hát còn tuyệt vời hơn khiến Siren phải ghen tỵ mà nhảy xuống biển tự sát.

Zell bật cười :

- Nhưng vị thần Siren này lại có một thân hình của một nàng tiên cá, chỉ có điều là thay vào cái đuôi cá vốn có là một cặp chân dài mà thôi. Và quả nhiên đó là một thân hình cực kỳ ‘bốc lửa”. Đến bây giờ tớ mới hiểu tại sao các nữ thần lại được nhiều người ca tụng đến như vậy. Và tớ may mắn được diện kiến cả Nữ thần Shiva lẫn nữ thần Siren, quá may mắn!.

Nida vỗ vai Zell:

- Đúng là cậu may mắn thật, tớ ước gì sẽ có lúc gặp được họ!

Zell nháy mắt với Nida, cả hai cùng cười lớn. Đột ngột, Selphie đá chân Nida một cái, cô nàng có vẻ cáu lên rồi:

- Nếu cậu cứ chen ngang vào như thế này, thì để cậu kể luôn vậy!

- Không nên như vậy, tớ đang kể cơ mà - Zell “giải vây” cho Nida

“ Ngay khi xuất hiện từ trên mỏm đá, Siren đã cuốn hút anh măt của mọi người. Và như một ca sĩ đã bước lên sân khấu, vơi cây đàn trong tay, Siren cất tiếng hát:

- Lời ca thiết tha nhẹ theo gió mãi ngân nga.....

Nếu như lần đầu nghe bài hat này là lúc con elvoret xuất hiện và bà ta còn cư ngụ trong thân thể nó, lời ca đã hết sức tuyệt vời. Nhuưng sau khi bà ta hiện thân và cất tiếng hát, lời ca như là một cơn sóng tràn đến chỗ con Elvoret. Đột ngột, con quái vật như bị trúng đòn, nó rống lên một tiếng rồi lao tới phía Siren. Nhưng ngay khi nó lao lên, Ifrit đã lao tới chắn đường con quái vật. Con Elvoret khựng lại, nó vẩy đôi cánh như sắp sửa tung ra một phép thuật nữa.

Nhưng chẳng có gì xảy ra cả. Và điệu bộ của nó bây giờ cũng co phần giống như bọn tớ khi bị Silence vậy.

Và quả nhiên ngoài sát thương đem lại, đòn tấn công của Siren còn mang lại trạng thái Silence trên mình con quái vật. Sau một thoáng bất lực, con Elvoret quyết định dùng bộ móng vuốt của nó để tấn công Ifrit. Nhưng có lẽ sau khi Siren rời khỏi thân thể nó, thì nó đã trở lại là một con quai vật Elvoret bình thường như họ hàng của nó, vì vậy nó không biết rằng tấn công GF Ifrit là một điều sai lầm, và tấn công vật lý đối với ông ta lại là một sai lầm lớn hơn nữa. Chỉ sau hai đòn, một cánh tay đầy móng vuốt của nó đã lìa khỏi thân nó. Con Elvoret rống lên một tiếng thảm thương rổi đột ngột vỗ cánh bay lên, nó đang tìm đường chạy trốn. Nhưng khi nó vừa bay lên khỏi đỉnh tháp, thì tuyệt chiêu Hell Fire của Ifrit đã tung ra. Quả cầu lửa khổng lồ đập mạnh vào con quái vật và nổ tung. Vậy là con Elvoret, con uái vật cư ngụ trên đỉnh tháp truyền thông của Dollet suốt 17 năm nay, là nguyên nhân khiến cái tháp này bỏ hoang nay đã nát thây.

Siren nhìn cảnh này, bà ta thở dài:

- Ngài vẫn ra tay dứt khoát và mạnh mẽ như xưa. Nhưng dù sao nó cũng là “nhà” của em suốt 17 năm qua, em cũng có chút cảm tình với nó.

- Dù bây giờ ta đã là một GF, nhưng ta vẫn là ta. Cô đừng hy vọng gì ở ta cả.

Ifrit lại quát lên, sau đó, ông ta biến mất. Siren lại thở dài.

Lúc này, Quezacotl lại lên tiếng;

- Có lẽ cô cũng nên gia nhập lực lượng GF này thôi, dù sao đây cũng là một trong những “Phương án” của “The King” mà. - Giọng của ông ta càng lúc càng nhỏ dần, sau đó tắt ngấm.

Siren lại thở dài:

- Nếu vậy, ta cũng nên gia nhập như lời ông ta nói thôi!. - Rồi bà ta quay sang phía Selphie: - Xem ra ta cũng có duyên với cô bé lắm, hãy triệu hồi ta khi cần thiết. Và đừng gọi ta là bà, hãy coi ta như người chị gái vậy. Chỉ có một người các ngươi phải luôn gọi là “bà” khi thấy bà ta thôi!

Đột ngột ngay sau lời nói của Gf Siren - Bây giờ có lẽ đã chính thức là một GF rồi-, một luồng hơi lạnh giá bỗng bao trùm. một tiếng hừ nhẹ, nhẹ nhưng làm tớ cảm thấy người như bị bao phủ bởi một bức tường băng giá. Tớ nghĩ ngay đến Gf Shiva.

Siren lại bật cười khúc khích:

- Bà vẫn như thế sao.....

Rồi bà ta từ từ, từ từ tan vào hư vô. Cảnh vật bỗng trở lại bình thường và ngọn tháp truyền thông này lại như xưa. Trận chiến thực sự kết thúc.

Một thoáng im lặng bao trùm bầu không khí ở đây. Đột nhiên Seifer bước tới chỗ của Biggs và Wedge, hắn đá mạnh vào hông 2 kẻ tội nghiệp. Wedge hự lên một tiếng rồi lại bất tỉnh, trong khi đó Biggs đã tỉnh lại sau cú đá. Ông ta ngước mặt lên nhìn gã. Seifer vung thanh Gunblede lên như muốn kết liễu Biggs, Biggs có lẽ như không còn sức chống trả, ông ta nhắm mắt lại chờ đường gươm kết liễu.

Chịu không nổi trước hành động trả đũa hèn hạ này của gã, tớ nổi nóng lên:

- Đủ rồi! Nếu mày xuống tay trước những kẻ không còn sức chống trả thì chẳng khác gì một kẻ đốn mạt!

Những lời của tớ chẳng làm cho gã bận tâm lắm, gã chỉ cười gằn một tiếng rồi lại vung thanh gươm lên. Lúc này, Selphie lên tiếng:

- Nhóm trưởng nhóm B! Tôi có lệnh mới ! Tất cả thành viên Seed và thực tập sinh Seed phải rút lui lúc 19:00. Tập họp tại bãi biển.

Khi Selphie gọi gã là “Nhóm trưởng”, sự tự đắc lại hiện lên trên khuôn mặt gã. Gã hạ thanh gươm xuống và quay về phía cô nàng:

- Rút lui à ? Có thể vẫn còn kẻ địch quanh đây !

- Tôi biết, nhưng tôi chỉ là người đưa tin thôi ! - Selphie trả lời.

Squall ngẫm nghĩ một lúc rồi lên tiếng:

- Lệnh rút lui đã được báo trước và tôi không muốn bị lỡ tàu.

Có lẽ lý do này thực sự hiệu quả, Seifer hỏi lại:

- Cô nói mấy giờ ?

- Tôi nói là … “tất cả thành viên Seed và thực tập sinh Seed phải rút lui lúc 19:00. Tập họp tại bãi biển”. - Selphie trả lời lần nữa.

- 19:00 à ! Chúng ta chỉ còn 30 phút ! 30 phút để đến được bãi biển, chạy thôi mấy con rùa đau bại!

Ra lệnh xong, gã bước tới cái thang máy rồi nhấn nút. Chiếc thang hạ xuống.

Vì đây là chiếc thang máy duy nhất của cái tháp này, nên khi gã dùng nó rồi thì bọn tớ chỉ có cách đợi nó chạy lên mà thôi. Selphie còn gọi với theo gã:

- hey, chờ bọn tôi với chứ.

Đáp lại chỉ là một tràng cười hòa lẫn với tiếng động cơ do chiếc thang máy gây ra. Tớ thất chẳng hiểu tại sao hắn còn cười nổi với cái giọng đó chứ. Thật bực mình với cái giọng cười ấy, tớ lẩm bẩm:

- Hắn nghĩ hắn là ai chứ ?

- Sao cậu không tực tiếp hỏi hắn ta ? Đi thôi! - Squall nhún vai rồi bước về phía Biggs.

Biggs ngước mặt lên nhìn Squall, có lẽ ông ta tưởng mình sắp gặp phải một tên “Seifer” thứ hai nên im lặng chẳng nói gì. Squall lặng lẽ bước qua và tiến đến cái tổ của con Elvoret. Anh chàng cúi người xem xet một lúc rồi nhặt vài thứ lên:

- Hai bình Elixir, hai cái Cottage, còn 3 cái này là cái gì đây?

Anh ta thảy cho tớ 3 cục đá nhỏ màu tím than. Sau khi xem xét một lúc, tớ đành lắc đầu chịu thua không đoán được cái gì. Nhưng một khi nó ở trong tổ của Elvoret-Siren thì tất nhiên chẳng phải là thứ tầm thường rồi nên tớ cất vào túi. Squall ngó qua một lượt rồi nói:

- Không tìm thấy vết tích của con người ở đây. Có lẽ nó không ăn chay nhưng con người chắc cũng không phải món ăn chính của nó. Ở đây chỉ toàn xương động vật thôi.

Anh ta nói xong liền bước về phía thang máy, lúc này đã tự động quay trở lên. Tớ liền bước theo anh ta. Ngang qua chỗ Biggs, ông ta đột ngột thảy cho tớ một thứ. Các cậu có biết đó là thứ gì không, đó là một quyển tạp chí Weapon Mon Mar.

- Coi như ta trả ơn ngươi. Chúng ta không nợ nần gì nhau nữa!

Tớ gật đầu, sau đó bước vào thang máy đi xuống. Khi thang máy đi được nửa đọan đường, tiếng cười của Biggs vang lên

- Ta mãi mãi vẫn là kẻ địch! Bọn nhóc ngu ngốc chúng bay vẫn là mục tiêu của G-Army! Đi đi, tiêu diệt chúng đi ! Hahahaaaaaaaaa.....!

Nghe tiếng cười của ông ta, lúc đó tớ cũng chẳng quan tâmlắm, có lẽ ông ta chỉ lấy oai mà thôi vì cho dù có đầy đủ sức chiến đấu, ông ta vẫn không là đối thủ của chúng tớ mà. Nhưng ngay khi bước chân ra khỏi tháp truyền thông, tớ biêt mình đã lầm.

Ông ta không còn sức chiến đấu, không có nghĩa là lực lượng G-Army trở thành vô dụng.

Ông ta không còn sức chiến đấu, nhưng những kẻ khác thì còn. Và quân lực của G-Army không chỉ có những tên lình bình thường, chúng còn sở hữu những cỗ máy chiến tranh khác ngoài tàu chiến, phi cơ và tên lửa.

Và một trong những cỗ máy chiến tranh ấy lại xuất hiện ngay trước mặt bọn tớ một cách đột ngột. Đột ngột như từ-trên-trời-rơi-xuống vậy.

Mà nói là “tử trên trời rơi xuống” cũng đúng. Vì ngay khi bước ra khỏi tháp, thì một tấm lưới thép tứ trên cao rớt xuống trước sân tháp. Tớ ngước lên nhìn thì thấy một cỗ máy khổng lồ đang bám vào tóa tháp. Lúc này, nó thả những cái mấu ra và thả rơi tự do xuống. Ngay khi nó chạm đất và tạo ra một cơn chấn động mạnh, những cái mấu dùng để bám vào vách tháp khi nãy giờ đã chống xuống đất và nâng cả thân hình cỗ máy lên. Nếu nói đó là những cái chân cũng không sai, vì khi cỗ máy được nâng lên, nó trông như một con cua khổng lồ. Và qua cái số hiệu sơn trên thân nó, nó mang tên X-ATM092.

Từ cỗ máy vang lên một giọng đều đều đặc trưng của bọn Robot:

- BLACK WIDOW ĐÃ KHỞI ĐỘNG! MỤC TIÊU ĐÃ NHẬN DẠNG! CHẾ ĐỘ TỰ ĐỘNG TIÊU DIỆT TOÀN BỘ! CHẾ ĐỘ NGƯNG HOẠT ĐỘNG KHI TOÀN BỘ MỤC TIÊU ĐÃ BỊ DIỆT!

- Nó nghĩ là nó sẽ diệt được hết chúng ta ư! - Tớ thật sự buồn cười khi nghe một cỗ máy nói như vậy, mà nếu các cậu nghe một cỗ máy đòi giết mình thì cũng có cảm nghĩ như vậy thôi.

Squall rút thanh gunblade ra và thủ thế, anh ta trầm giọng nói:

- Nếu bọn chúng xem nó là con bài tẩy đem ra sử dụng vào lúc cuối cùng, thì chắc hẳn nó có nguyên nhân của nó!

Squall chưa kịp nói hết câu, con cua máy đã phóng tới. Trông nó to lớn và chậm chạp khi di chuyển, nhưng khi nó phóng tới thì nhanh hẳn lên. Nó vung hai cái càng trước khổng lồ bổ về hướng anh ta. Squall không trực tiếp đỡ đòn mà nhảy tránh qua một bên. Đột ngột cái càng của nó đang hướng từ trên bổ xuống, ngay khi Squall tránh qua một bên thì nó quạt ngang cái càng. Khối thép khổng lồ quất trúng vào người Squall, anh ta chỉ kịp đưa thanh gunblade chắn ngang trước ngực chịu va chạm với cái càng, rồi mượn lực búng người ra phía sau. Nhưng dù sao lực phản chấn vẫn ảnh hưởng đến Squall, vẻ đau đớn lộ rõ trên mặt anh ta.

Con cua máy nhận thấy mục tiêu vẫn chưa bị hạ, nó quay sang Squall và lại vung càng lên. Khi nó vung càng lên là lộ ra mảng bụng dưới, tớ nhào người tới phịa dưới bụng của nó và đấm thẳng vào chỗ tiếp giáp với cái yếm của nó rồi phóng người tránh ra. Thường thì đó chính là khu vực trọng yếu nhất của một cỗ máy, nếu không phải là khu chứa nhiên liệu thì đó cũng là đoạn mạch điều khiển. Nhưng cấu tạo của con cua máy này đặc biệt khác, và lớp vỏ của nó cũng được chăm chút cẩn thận bằng những lớp kim loại dày. Cú đấm của tớ xem ra chẳng ảnh hưởng gì đến nó cả mà chỉ để lại một chỗ lõm vào trên thân nó, còn bàn tay tớ thì tê rần sau cú va chạm. Nó chỉ tập trung tấn công vào Squall bằng 2 cái càng khổng lồ. Tuy Squall có thể tránh được phần lớn những đòn tấn công, nhưng với thân hình khổng lồ và độ chính xác của máy tính, anh ta vẫn bị trúng đòn. Tốc độ của Squall dần chậm lại.

Ngay lúc đó, một luồng Thunder từ Selphie phóng về phía cỗ máy. Con cua máy khựng lại trong một lúc rồi lại tiếp tục di chuyển về phía Selphie, có lẽ nó quyết định thay đổi mục tiêu từ Squall sang Selphie. Cô nàng liên tiếp phóng ra những luồng điện. Nhưng phép thuật đâu phải lúc nào cũng có thể thi triển được liên tiếp mà cũng cần thời gian niệm phép. Và những luổng Thunder có lẽ chỉ làm nó khựng lại trong một chút chứ không ảnh hưởng lớn đến hoạt động của nó. Càng lúc nó càng tiến lại gần Selphie hơn, trong khi đó cô nàng lộ vẻ mệt mỏi với những hạt mồ hôi to như hạt đậu.

ớ rất muốn giúp cô nàng nhưng chỉ với cú đấm thì không thể được, chỉ có thề sừ dụng phép thuật là tốt nhất trong trường hợp này thôi. Và Thunder là một giải pháp tốt nhất hiện thời, vì vậy tớ vận lực phóng ra một luồng thunder. Ngay khi con cua trúng đòn, nó chuyển hướng tấn công sang tớ. Và khi nó sắp lao tới thì một luồng thunder khác từ phía Squall phóng tới và nó lại chuyển hướng tấn công sang Squall. Cứ như vậy, khi nó sắp lao tới ai thì hai người còn lại tấn công nó. Thực chất đây không phải là một chiến thuật tốt nhất hiện thời, nhưng nó lại có tác dụng cầm chân cái cỗ máy quỷ quái này. Sau một lúc, có lẽ những luồng hunder củng ảnh hưởng ít nhiều đến cỗ máy này, nó đột ngột dừng lại rồi đổ sụp xuống

- Tôi nghĩ mình đã diệt cái quái đó rồi! - Tớ nói to.

- Quên nó đi, đi thôi cho kịp chuyến tàu! - Squall nói xong, anh ta quay người đi.

Ngay khi cả 3 người bọn tớ vừa leo lên con dốc, thì bỗng nhiên từ cỗ máy lại phát ra những tiếng động lạ. Độ ngột từ trạng thái im lặng như không còn hoạt đông nữa, nó bật dậy và lao lên phía trước với một tốc độ điên cuồng.

- RAY-BOMB ĐƯỢC KÍCH HOẠT, RAY-BOMB ĐƯỢC KÍCH HOẠT, RAY-BOMB ĐƯỢC KÍCH HOẠT......

Âm thanh phát ra từ con cua máy cú lặp đi lặp lại, rồi từ hai cái càng của nó phóng ra một luồng hồ quang cùng với những quả bom nhỏ. Chúng chui xuống đất rồi nổ tung.

Dưới ảnh hưởng của vụ nổ này, cả bọn bị hất văng vào vách đá. Còn con cua máy tiếp tục đuổi tới, khoảng cách giũa nó và bọn tớ ngày càng ngắn lại. Squall la lớn:

- Chạy!

Có lẽ đó cũng là cách tốt nhất bây giờ. Cả bọn tớ hợp lực cũng không giết nổi nó, mà thời gian tập kết cũng không còn nhiều để dây dưa với nó, vì thế chạy là thượng sách hôi.

Cả bọn dốc hết sức để chạy, từ con đường đá dưới chân đỉnh tháp, chạy ngược lại đỉnh đồi, chạy, chạy như điên để có thể thoát khỏi nó. Ngay khi lên đến đỉnh đồi thì con cua cũng sắp rượt tới nơi. Khi nó nhảy lên, Squall la lên:

- Dùng Thunder tập trung đánh xuống đất!

Cả 3 cùng đánh xuống ngay vị trí mà Squall chỉ và tạo ra một cái hố hỏ. Tớ còn chưa hiểu gì thì con cua máy đã lao tới. Ngay khi nó đáp xuống, một cái chân của nó đã bước vào cái hố nhỏ đó. Mặc dù nó chỉ là một cái hố nhỏ, nhưng cũng đủ làm nó mất thăng bằng và ngã qua một bên. Ngay khi nó đang cố gắng lật người lại thì bọn tớ tranh thủ thời gian đó để.. chạy tiếp. Cho dù chỉ tranh thủ được một chút thời gian nhưng trong tình hình đó, một giây cũng là quý lắm rồi. Bọn tớ chạy tiếp, chạy như điên, chạy còn nhanh hơn các cậu thi đấu môn điền kinh nhiều. Có lẽ trong đời tớ, lần này là lần chạy nhanh nhất có thể.

Cuối cùng, bọn tớ cũng dần dần bỏ rơi được con cua máy. Có lẽ khi chạy từ trên dốc xuống thì nó khó giữ được thăng bằng nên chạy chậm lại, sau vài khúc ngoặt là khoảng cách càng xa hơn. Và bọn tớ đã quay về tới quảng trường Dollet. Bằng sự rối rắm của những con đường và sau vài khúc ngoặt bất ngờ thì bọn tớ không thấy nó đuổi theo phía sau nữa.

Các cậu còn nhớ “Nhóm trưởng nhóm B phẩy” chứ, khi bọn tớ chạy đến đó thì nó vẫn “đang làm nhiệm vụ” mà tớ giao cho. Khi thấy tớ chạy đến, nó lao lại và vẫy đuôi rối rít. Cả bọn dừng lại mà thở dốc.

- Có lẽ chúng ta thoát được cỗ máy đó rồi! - Tớ thở phào và xoa đầu con chó: - Nếu có dịp, tao sẽ mời mày một cái Hotdog đặc sản của Balamb Garden.

- Nếu cậu còn về được Balamb, nó tới kìa!

Selphie la lên, con cua máy đã đuổi tới nơi này rồi, cả bọn lại chạy tiếp. Mà khi đã vào sâu trong thành phố rồi thì bất lợi lại thuộc về bọn tớ. Những chiếc xe hơi mà quân hai bên dùng làm công sự vẫn nằm đó, mà chúng có nhiệm vụ cản trở con người nên bọn tớ càng vất vả hơn. Đối với con cua máy thì chẳng nhằm nhò gì cả, nó đạp lên tất cả những gì cản đường của nó và những chiếc xe sau cú đạp của nó chỉ còn là những đống sắt bẹp dúm.

Bọn tớ tiếp tục chạy qua một con đường nữa, và ngay lúc đó, cánh cửa quán bar gần đó bật mở.....”

......

- Lúc đó chính tớ mở cánh cửa ấy! - Nida bật cười. - Và tớ cũng hoảng hồn khi thấy nó. Vá các cậu cũng chẳng chịu chạy vào đó mà tránh.

Zell gãi gãi đầu rồi cười.

- Tớ cũng có ý đó, nhưng nếu chạy vào đó rồi con quái vật cũng xông vào thì liệu cái quán Bar nhỏ đó có chịu nổi không chứ. Với lại lúc đó thì qua khúc ngoặt nữa là tới bãi biển Lupin rồi. Thôi còn khúc cuối để tớ kể luôn vậy.

“ Sau khi vượt qua khúc ngoặt, bãi biển đã ở trước mặt bọn tớ rồi. Selphie và tớ nhảy qua những bậc thang đá bên bờ kè rồi chạy đến chiến hạm đang mở sẵn. Khi gần tới nơi thì bọn tớ thấy Squall bị rớt lại một đoạn và vẫn đang chạy trên đường. Ngay lúc đó con cua máy phóng tới. Anh ta vội đưa thanh Gunblade ra đỡ cái càng cua đang phóng tới. Sau cú va chạm dữ dội, Squall bị hất văng ra rồi bay người xuống bãi cát còn con cua máy khựng lại một chút. Tớ vội quay lại ra hiệu cho Squall chạy tới chỗ của tớ và Selphie. Anh ta khập khẽnh chạy lai, có lẽ khi đó anh ta đã bị thương nặng sau cú va chạm vừa rồi, từng bước chạy lại thấy máu từ lưng nhỏ xuống mặt cát. Và lúc này, con cua máy lại phóng tới lần nữa. Tớ hét lên:

- Phóng thẳng xuống đây luôn Squall!

Squall dùng hết sức mình phóng người tới cánh cửa chiến hạm. Ngay khi đó, một tràng súng liên thanh nổ lên. “

Ngya khi nghe đến đoàn này, anh chàng Nida lại chen vào:

- Khúc này tớ cũng biết, và không chỉ tớ mà có lẽ cả Balamb này cũng biết rồi. Xu có quay được đoạn video cảnh Quistis bắn Assault Gun để tiêu diệt nó. Đoạn video này đã được phát đi phát lại mấy lần trong chương trình “ Thời sự Balamb”, trông cổ thật tuyệt vời khi bắn hạ con cua đó. Giá mà tớ được chính tay bắn nó mới tuyệt làm sao, chỉ xem đoạn video này thôi cũng có cảm giác bắn sướng tay rồi.

Zell bật cười:

- Nhưng nếu cậu ở đó, chưa chắc được sử dụng súng đâu. Balamb không có môn tập bắn Assault gun và may ra trong game thì cậu mới rờ tới nó được. Loại vũ khí hạng nặng đó chỉ có SEED và lực lượng quân đội chính quy mới được phép sử dụng thôi. Cỡ cậu thì... chậc chậc....

Nida nổi xung lên trước thái độ của Zell, anh chàng la lớn:

- Lúc đó tớ mà có khẩu Assault thì tớ bắn vào cậu còn đỡ phí đạn hơn là bắn con cua đó!

Thấy Nida nổi xung, mọi người vội lái câu chuyện đi hướng khác. Selphie vội nói:

- Này tớ có ý muốn thành lập một Hội riêng tại Balamb này, các cậu giúp tớ nha!...

Và với cả những cái miệng của họ, thì câu chuyện nhanh chóng được dàn xếp và lại rôm rả.....

Và vũ hội của Balamb vẫn tiếp tục diễn ra với sự náo nhiệt và những bản nhạc du dương.

Có lẽ cả nhóm Zell và mọi người khác chẳng ai chú ý tới mội góc của Hội trường có một ngưòi đang đứng.

Có lẽ chẳng ai quan tâm hay không ai thấy vì anh chàng này đã khéo chọn một góc khuất, vừa đủ để quan sát khắp nơi, vừa kín đáo để tránh mọi cặp mắt tò mò của những người khác.

CHƯƠNG 4 : MỘT BUỔI TỐI TUYỆT VỜI TẠI BALAM GRADEN.

Câu chuyện của nhóm Zell, anh ta đã nghe đầy đủ, và khi Zell ngưng câu chuyện, thì Squall, đúng vậy, chỉ có Squall mới có cái thói quen đứng tách biệt ra khỏi đám đông, mới tiếp tục nhớ lại những chuyện đã xảy ra.

Đối với anh, thì câu chuyện xảy ra tiếp nối câu chuyện của Zell lại vô cùng đơn giản, có lẽ do anh không có khiếu kể chuyện - mà anh cũng chưa hề nói chuyện lâu vớiai, nói gì đến kể chuyện chứ- hay do dòng hồi tưởng trong đầu mình. Có lẽ do cả hai.

Và có những chuyện mà Zell và Seilphie đều không biết.

Sau khi lên được con tàu và chứng kiến cảnh con cua máy bị bắn hạ, anh được Selphie chữa thương và băng sơ vết thương. Sau đó đoàn tàu trở về cảng Balamb an toàn. Sau khi lên bờ , Quistis chỉ nói

- Làm rất tốt, Seifer đâu ? - Cô nàng quay đầu nhìn một lúc rồi tiếp -Nhớ trở về Garden trước khi trời tối, mọi người được nghỉ đến lúc đó. ok, giải tán !

Và ngay lúc đó, một chiếc xe chạy ngang qua, cái đầu của Seifer lò ra khỏi khung cửa xe, hắn nở một nụ cưòi ngạo mạn rồi buông một câu:

- Chiếc xe cuối cùng ở đây rồi!

Chiếc xe cuối cùng, có lẽ vậy, và do Seifer cầm lái chạy ra khỏi thị trấn. Cả nhóm quyết định đi bộ về Balamb Garden và sau khi về đến, 3 người tách ra. Khi anh đi vào sảnh đường và ở đây anh ta nghe thấy hiệu trưởng Cid, Xu và Quistis đang bàn luận:

- Nhiệm vụ hoàn thành ! tôi nghĩ chúng ta làm rất tốt. thực tập sinh quay về an toàn, đúng không ? mặc dù chúng ta không nhận ra mục đích của bọn Galbadia là tháp truyền thông bỏ hoang …

Hiệu trưởng Cid tiếp lời:

- Chúng ta vừa nhận được điện từ Dollet Dukedom. Lực lượng Galbadia đã chấp nhận rút lui, đổi lại, tháp truyền thông cần được sửa chữa và tiếp tục duy trì hoạt động. Có lẽ đây là thiệt hại chính của Dollet.

- Tốt, dù sao đi nữa, Galbadia đã rút. Chúng ta có thể kiếm thêm nếu bọn chúng ở lại và gây thêm nhiều thiệt hại.

Ngay lúc ấy, có một bàn tay vỗ lên vai Squall, anh quay đầu lại nhìn và thấy Seifer cùng Fujin và Rajin sau lưng. Seifer buông tiếng cười nhạo:

- Mày nghe chuyện ở tháp truyền thông chứ, nếu không có cái lệnh rút lui đó, chúng ta đã là những vị anh hùng.

- Và lỡ mất chuyến tàu cuối, rồi cả nhóm bơi về Balamb à? Có lẽ vậy cũng hay khi thấy bộ dạng của cậu khi đó! - Squall đáp.

Nghe câu nói mỉa maicủa Squall, Seifer nổi nóng, hắn định vỗ mạnh vào vai của Squall nhưng anh đã chùng người xuống và lách ra ngoài. Ngya lúc ấy, Quistis và Xu quay lại. Nhìn hai người đang gườm gườm nhau, Quistis thở dài:

- Các cậu chỉ luôn kiếm chuyện đánh nhau.

Seifer làm ra vẻ như đang đau thương tột độ, hắn rên rỉ:

- Cô giáo yêu quí của tôi. Thật đau lòng. Đó là những lời lẽ khá tàn bạo với một học viên đầy nhiệt huyết. Một giáo viên xoàng xĩnh sẽ chẳng bao giờ nhận ra điều đó.

Quistis thoáng nhăn mặt trước lời của gã, Xu mỉm cười nói:

- Đừng hí hửng như vậy Seifer . Cậu sẽ chịu mọi trách nhiệm vì đã rời khỏi vị trí được giao.

- Vậy không phải nhiệm vụ của chỉ huy là chọn lựa hành động khôn ngoan nhất có thể sao ?

- Seifer, cậu sẽ chẳng bao giờ là một Seed, tự gọi mình là thủ lãnh chỉ là một chuyện đùa. - Sau câu nói, Xu quay mình bước đi. - Có lẽ khi cậu là Seed thì mọi chuyện sẽ tồi tệ hơn nữa kìa....

Theo dõi câu chuyện nãy giờ, Hiệu trưởng Cid đặt tay lên vai của Seifer và thở dài:

- Seifer, con sẽ bị trừng phạt vì hành động thiếu trách nhiệm của mình. Phải luôn tuân theo chính xác những mệnh lệnh khi chiến đấu là đúng. Nhưng ta không hoàn toàn không thông cảm với con. Ta không muốn mọi người đều trở thành những cái máy chỉ biết tuân theo mệnh lệnh. Ta muốn tất cả có thể tự suy nghĩ và hành động hợp lý. Ta muốn …

Có lẽ Ngài Cid sẽ bắt đầu bài diễn thuyết và còn nói tiếp nếu người phụ tá của ông không chặn lại:

- Hiệu trưởng, ngài còn có nhiều công việc tại văn phòng …

Cid thở dài, ông buông tay ra và bước lên cầu thang máy. Chẳng quan tâm đến nhóm Seifer, Squall quay đi và ngay lúc ấy một thông báo từ hệ thống loa vang lên:

“ Tất cả những sinh viên tham gia kì thực chiến hôm nay, tập hợp tại hành lang tầng 2. Tôi lập lại. Tất cả những sinh viên tham gia kì thực chiến hôm nay, tập hợp tại hành lang tầng 2“

- Tầng 2 đó, có lẽ là thông báo trao bằng đấy.

Seifer quay người lại chỗ cuầ thang máy, Raijin và Fujin bước theo. Đợi cho cả ba lên thang máy rồi, Squall lên tầng 2.

Balamb là một học viện, tất nhiên phải có những bài học và những kỳ thi. Có những ai đã từng học và thi mới có thể cảm nhận được cảm giác bồn chồn lo lắng khi đợi kết quả thi. Cho dù bạn là kẻ đệ nhất thông mình, thủ khoa hay là một kẻ chẳng màng tới chuyện học hành... thì lúc chờ đợi kết quả là khoảng thời gian khó quên nhất. Trong lòng Squall cũng tràn đầy sự lo lắng về kết quả buổi thi hôm nay. Khi anh bước lên tầng hai thì hầu như tất cả những thí sinh tham dự trận chiến ở Dollet đều có mặt rồi và Seifer dang huênh hoang với những người khác về thành tích và quá trình chiến đấu của gã. Squall không muốn đứng gần gã nên anh lặng lẽ tìm một vị trí có thể dựa lưng vào tường và quan sát hết chung quanh mình.

Squall lặng lẽ quan sát thái độ của mọi người xung quanh mình. Có nhóm đang tụ tập lại và oang oang về thành tích của mình như đám đông xung quanh Seifer, lại có những khuôn mặt mệt mỏi, có lẽ do đã bị thương khi làm nhiệm vụ. Zell thì vẻ lo lắng về kết quả hiện rõ khi anh chàng cứ đi tới đi lui trong khi chờ đợi. Selphie không có mặt ở đây nên Squall không quan sát được.

Tựu chung, một bầu không khí hồi hộp và căng thẳng bao trùm tất cả.

Những tiếng ồn ào dần dần lắng cuống và thay thế vào nó là một bầu không khí nặng nề. Seifer cũng không còn gì để nói nữa khi nhận thấy giọng của mình như lạc lõng giữa mọi người, gã cũng dựa lưng vào tường và quan sát xung quanh.

Vô tình luồng ánh mắtcũa Squall và gã lại gặp nhau. Squall nhận thấy rõ vẻ lo lắng và hồi hộp trên khuôn mặt gã, và trong ánh mắt của gã lại có vẻ ngạc nhiên. Ánh mắt ấy nhìn vào Squall và tựa như muốn hỏi rằng “Không lẽ mày chẳng lo lắng một chút gì sao Squall?”

Lo lắng hay hồi hội hay bất kỳ cảm xúc nào, ngoài Squall ra có lẽ chẳng ai nhận thấy được. Khuôn mặt chàng như có một lớp sương mỏng bao quanh, nó luôn lạnh giá và nhìn vào đó, chẳng ai biết được cảm xúc gì đang xảy ra nơi Squall.

Bắt gặp luồng ánh mắt của Seifer và thái độ đó, Squall thầm thấy buồn cười. Nhưng anh nhận ra rằng trong lòng mình cũng tràn đầy sự hồi hộp về kết quả bài thi. Bởi lẽ kết quả là thứ để đánh giá chung một cách tổng quát nhất những gì mành đã làm và trải qua. Squall thầm nghĩ:

- Có lẽ nào mày lại không lo lắng đến kết quả sao Squall? Nhưng có lẽ Seifer chẳng bao giờ biết được trong tâm tư của Squall cũng tràn đầy những cảm xúc như những ngưòi xung quanh. Gã chỉ bắt gặp được ánh mắt của Squall khi vô tình lướt qua, và ngoài ra chẳng thể nhận xét được trên khuôn mặt của Squall có sự thay đổi, dù sự thay dổi đó chỉ là một cử động nhỏ nhất đi nữa.

Chờ đợi ….

Chờ đợi......

Đột ngột một giám thị của Garden xuất hiện và phá tan bầu không khí. Trên tay ông ta cầm một tờ thông báo. Mọi ánh mắt đều dồn vào nó và chờ đợi, nhiều tiếng xầm xì bắt đầu nổi lên và như một bệnh dịch, nó bắt đầu lây lan khắp căn phòng.

Chẳng chú ý gì đến sự thay đổi đó, vị giám thị chm65 rãi đưa tờ giấy lên và đọc :

- Dincth … Zell Dincth!

- OHHHHH YEAHHHHHHH ! see ya !

Zell gào lên một cách vui sướng, anh chàng bay người lộn santo vài vòng rồi đứng lên làm một động tác ăn mừng với những người xung quanh. Như một cái bong bóng văng phồng, không khí xung quanh phòng đột ngột vỡ oà lên và những tiếng xầm xì biến thành những tiếng la ó, chúc mừng có, thất vọng có và cả những tiếng hét để mà hét nữa.

Như chẳng buồn quan tâm đến không khí xung quanh, vị giám thị lại tiếp tục cất tiếng chậm rãi:

- Squall … Squall Leonhearth của nhóm B. Hãy bước lên phía trước. hết, Giải tán!

Squall giật mình khi nghge đến tên mình, có lẽ đây là giờ phút anh chờ đợi nãy giờ, thậm chí từ rất lâu trước khi tiến hành cuộc kiểm tra. Nhưng anh cũng không khỏi bồi hồi khi nghe mình đã đậu. Anh chậm rãi đứng thẳng người lên để trấn áp những cảm xúc đang trào dâng lên trong lòng mình. Anh lặng lẽ bước theo chân vị giám thị và Zell.

Những người còn lại tỏ ra thất vọng, bầu không khi ảm đạm bao trùm lấy họ. Đột ngột Seifer nhảy ra cản đường, gã hét:

- Có sự nhầm lẫn ở đây, không lẽ chỉ có hai người là đậu trong kỳ thi này à?

Có lẽ đây cũng là thắc mắc chung của nhiều người nên tiếng nhao nhao vang lên, mọi người lập tức tùm lại xung quanh vị giám thị để hỏi. Hỏi để tìm lấy một hy vọng rằng đây chỉ là một sự nhầm lẫn, một hy vọng dù nhỏ nhưng đã là hy vọng thì ai cũng muốn bàm vào.

Nhìn mọi người xung quanh, vị giám thị chậm rãi thốt:

- Chỉ có 4 người được đậu trong kỳ thi này. Tôi nhắc lại, giải tán.

Sau câu nói ấy, ông ta vẹt đám đông ra và từ từ bước tới thang máy, nơi Zell và Squall đợi nãy giờ. Bầu không khí u ám lại bao trùm căn phòng. Và trước khi cánh cửa thang máy đóng lại, Squall lại nhìn thấy ánh mắt của Seifer.

Một ánh mắt chất chứa một nỗi đố kỵ và oán độc. Một sát khi bốc mạnh nơi mắt gã, nơi mặt gã. Có lẽ khi biết nhau đến bây giờ, Squall mới phát hiện ra đôi mắt của gã thật đáng khiếp.

Cnhá cửa thang máy đóng sầm lại và cắt ngang luồng ánh mắt của hai người. Squall thầm hiểu rằng giữ hai người từ giờ đã có thêm một khoảng cách không gì san lấp nổi, và trong tương lai mối quan hệ này diễn biến ra sao, có lẽ chẳng ai biết được.

.........................

Sau một lúc, cánh cửa thang máy bật mở, cả 3 người bước vào trong phòng Hiệu trưởng, Phòng của Ngài Cid …

Squall nhận thấy ngoài anh và Zell ra, còn có hai người đang đứng tại đó. Họ là Selphie và Nida.

Vị giám thị cất tiếng báo cáo:

- Có 4 học sinh đã vượt qua kì thi hôm nay, và tất cả đã tập trung đông đủ. Xin chờ lệnh của Ngài.

Cid quay người lại và ra lệnh:

- Một hàng ngang tập hợp!

Nida bước tới trước, sau đó là Selphie, Squall và Zell. Họ đứng nghiêm trước là cờ của Balamb Garden và tiến hành chào cờ theo đúng nghi lễ đã định.

Sau khi chào cờ, Ngài Hiệu trưởng đằng hắng một tiếng rồi phát biểu:

- Đầu tiên, xin chúc mừng các bạn vì những thanh tích đã đạt được trong kỳ thi vừa rồi. Tuy nhiên … từ giờ trở đi, là thành viên của Seed thì mọi chuyện sẽ có biến chuyển khác. Các bạn sẽ được gửi đi khắp thế giới chứ không gói gọn trong khuôn khổ Balamb nữa. Chúng ta tự hào đã cung cấp Seed, lực lượng đánh thuê tinh nhuệ nhất của Balamb Garden, những chiến binh chuyên nghiệp. Nhưng đó chỉ là một chức năng của Seed, khi thời gian đến ….

Cid phát biểu một tràng dài trong sự chịu đựng của mọi người, và ngay lúc ông ta ngưng để lấy hơi, một phụ tá của ông chen vào:

- Hiệu trưởng, đã đến giờ họp. Xin hãy ngắn gọn thôi, Seed là tài sản quí giá của Garden. Danh tiếng của nó dựa trên cá nhân các bạn. Hãy thi hành nhiệm vụ một cách cẩn trọng.

Nói xong, ông ta quay sang nói với Ngài Hiệu trưởng:

- Đó có phải là những điều ngài muốn nói không ? Còn đây là báo cáo về cấp bậc Seed, chúng sẽ được gửi tới từng người sau khi buổi lễ kết thúc. Còn giấy chứng nhận Tốt nghiệp và huy hiệu Seed đây, mời Ngài đích thân trao tặng cho họ!

Nhếch nụ cười khổ vì bị cắt ngang, Hiệu trưởng Cid nói với từng người khi trao Bằng. Do Nida đứng cách xa Squall, nen anh không nghe được gì, với Selphie thì :

- ptss.. ptss, ( tôi chờ đợi Garden Festiva).

Sau đó Cid quay sang nói với Squall:

- ptss … ptss ( cuối cùng thì cậu vẫn là một chiến binh cự phách với khẩu Gunblade. Mọi chuyện xảy ra giữa cậu và nó, tôi rất lấy làm tiếc).

Cid vỗ vai Squall một cách trìu mến rồi quay sang Zell:

- ptss … ptss, ( hãy cố kiềm chế cảm xúc một chút nữa).

Sau khi trao bằng xong, Hiệu trưởng Cid tuyên bố:

- Lễ công nhận Seed kết thúc, giải tán.

Mọi người lục tục giải tán, Cid ra hiệu chi Squall lại gần ông. Đợi cho Zell, Selphie và Nida xuống cầu thang rồi, Squall tiến lại gần Cid. Sau khi nói một vài câu với người phụ tá của mình rồi, Cid quay sang Squall:

- Rốt cuộc thì cậu cũng chứng minh được bản thân mình. Gia nhập Seed là một trong những bước khởi đầu thôi, cậu sẽ dần tìm hiểu được nhiều điều về bản thân mình và thế giới này. Tiện thể ....

Cid vừa nói vừa đưa cho Squall một vật lấy từ ngăn bàn ra, một vật bụi bặm bám nhiều đến nỗi không ai có thể tưởng tượng được nó nằm ở đây, tại văn phòng của Ngài Hiệu trưởng Balamb Garden này, chứ không phải ở một xó xỉnh nào trong cái nhà kho bụi bặm khác.

Squall đón nhận món quà của Cid, anh định lau sơ nó để nhìn rõ hơn thì Cid ngăn lại:

- Đây chẳng phải là món đồ bình thường đâu, nó là một Magical Lamb, một cây đèn thần chính hiệu đấy, và cậu đừng vội vã mà khởi động nó. Đây là món quà của Matron gửi tôi để chuyển cho cậu khi cậu đã bước chân vào Balamb này. Và tôi có trách nhiệm chuyển cho cậu khi cậu đã là một Seed. Giờ thì tôi đã hoàn thành nhiệm vụ rồi.

- Matron....? - Squall ngớ người trước những lời nói của Cid.

Nhìn vẻ mặt của Squall, Cid nơ một nụ cười bí ẩn:

- Tôi nói là mọi thứ chỉ mới bắt đầu thôi, việc cậu gia nhập Seed chỉ là bước đầu tiên thôi. Thôi, cậu hãy về và chuẩn bị cho buổi dạ tiệc tối nay đi.

Nòi xong, Cid bước lại bàn làm việc và ngồi xuống. Squall thở dài, tuy anh còn nhiều điều muốn hỏi nhưng đành kìm lại. Anh đứng thẳng người chào Hiệu trưởng rồi bước chân về phía cầu thang.

- Có lẽ nên quay về phòng học một chút!

Cánh cửa thng máy bật mở, Squall bước ra ngoài. Anh thấy mọi người đang vây quanh Nida, Zell và Selphie. Khi trông thấy anh, Seifer bước tới:

- Thêm một nữa là đủ 4 rồi!

Vừa nói, Seifer vừa đưa hai tay lên và vỗ mạnh:

- Một tràng pháo tay chúc mừng các Seed nào!

Mọi người trong phòng cung hưởng ứng lời của Seifer, một tràng pháo tay nổ ra chúc mừng. Squall và Selphie thoáng bối rối trước hành động này trong khi đó Zellc vồn vã cảm ơn khắp nơi. Và không chỉ những người dự thi mới chúc mừng họ, hầu như cả Balamb này đều đã biết tin và trên quãng đường từ phòng học về đến ký túc xá, mỗi khi gặp ai họ cũng đều nhận được những nụ cười và tràng pháo tay hoặc một cái huýt sáo chúc mừng. Một bầu không khí tưng bừng đang tràn khắp Balmab này. Có lẽ để mừng cho những Seed mới, cũng có thể do không khí náo nức trước buổi dạ tiệc tối nay....

-----

Squall bước về căn phòng quen thuộc trong ký túc xá. Anh mệt mỏi thả ngưòi xuống chiếc giường quen thuộc. Dù sao đi nữa, những biến động vừa xảy qua trong những ngày qua có thể nói đã vắt kiệt sức của anh, cộng với vết thương nơi vai trái khi con cua máy tấn công anh tại bãi biển Lupin không ngừng hành hạ anh. Mặc dù đã được Quistis niệm phép Cure để cầm máu và được bác sĩ Kadowaki phục hồi sức khoẻ, nhưng chỉ đỡ được phần nào chứ không hoàn toàn trở lại như khi chưa bị thương được. Thấy toàn thân rã rời, Squall ngồi lên giường và cởi đai lưng, mang thanh Gunblade ra lau chùi. Qua những trận đụng độ vừa rồi, thanh Gunblade của anh xuất hiện nhiều vết nứt và sau cú va chạm với con cua máy, vết nứt đã nhiều hơn và lưõi kiếm đã xuất hiện nhiều vết mẻ. Squall cẩn thận lau chùi thanh Gunblade rồi cất nó vào hộc tủ. Anh với tay nhấn vào cái đồng hồ hẹn giờ rồi nằm lăn ra giường. Squall cảm thấy toàn thân rã rời, mắt díu lại rồi từ từ đi vào giấc ngủ.

.............

Sau hai ngày chiến đấu cật lực cùng với bao nhiêu nguy hiểm, tính ra thì đây mới là giấc ngủ ngon nhất của anh từ khi cùng Quistis đến Fire Cave. Anh ngủ một giấc thoải mái, không mơ mộng gì, một giấc ngủ dài đến khi tiếng nhạc báo thức vang lên. Squall uể oải ngồi dậy rồi bước tới tủ đồ lấy quần áo. Tronhg tủ quần áo của anh ngoài những bộ quần áo quen thuộc, nay xuất hiện thêm một bộ lễ phục và một bộ đồng phục mới. Có lẽ khi anh ngủ, hệ thống chuyển phát tự động của Balamb đã gửi nó đến cho anh. Squall bước vào phòng tắm, trong lòng anh cảm thấy thư thái nhẹ nhàng, có lẽ giấc ngủ vừa rồi đã giúp anh hồi phục sức lực hoàn toàn cùng với hệ thống điều trị trong căn phong này nữa . Anh thay bộ lễ phục rồi quay sang cái biểu tượng LionHeart. Một niềm tự hào dâng lên trong anh khi cái cảnh mà anh luôn suy nghĩ trong 4 năm học, cái cảnh anh mặc bộ lễ phục tốt nghiệp, mặc bộ quân phục Seed đứng trước cái biểu tượng Lionheart này. Giờ thì nó đã trở thành sự thật và có lẽ sẽ tiếp tục diễn ra dài dài.

Trong khi Squall đang tận hưởng cái cảm giác lần đầu tiên mặc bộ lễ phục này thì tiếng chuông cửa vang lên, tiếp theo đó là tiếng gọi cửa của Selphie. Anh mở cửa và thoáng ngạc nhiên. Selphie hôm nay diện một bộ váy dạ tiệc trông thật xinh xắn, có lẽ cô nàng có vẻ trở nên cao hơn nhờ đôi giày cao gót lóng lánh hạt cườm. Selphie nhìn Squall và thích thú trước sự ngạc nhiên của anh chàng, cô nàng quay minh một vòng rồi mỉm cười:

- Ha haaa ! Tìm được rồi, cậu nghĩ thế nào về bộ đồng phục Seed của mình?

Squall nhẹ nhàng gật đầu, có lẽ đây là cách tán thưởng duy nhất của anh. Biết vậy, Selphie giục

- Hey, trông cậu cũng được lắm, đi tiệc thôi …

Vừa nói cô nàng vừa nắm tay Squall và không chờ phản ứng của chàng, Selphie lôi anh đến buổi dạ tiệc.

............

“Dạ tiệc”, đối với nhiều người, có thể đó là hai tiếng xa xỉ. Xa xỉ vì họ thấy tốn nhiều thứ vào một buổi tối, tiền bạc, công sức, thời gian.... là không đáng, đối với họ đây chẳng là điều đáng quan tâm. Vì vậy, hai tiếng “dạ tiệc” là hai từ xa xỉ và xa lạ nhất trong từ điển của họ.

“Dạ tiệc”, đối với một nhóm người khác, lại là một điều không thể thiếu. Nó giống như khi một đầu bếp làm món ăn, không thể không chế biến hoặc chothêm gia vị vào. Đối với họ, “Dạ tiệc” là một từ rất bình thường, họ đến với buổi tiệc là để gặp gỡ, phục vụ cho những nhu cầu hưởng thụ, để tăng mối quan hệ, để bàn bạc những việc hệ trọng nhất hoặcchỉ để nói những chuyện tầm phào một cách quý phái nhất mà họ có thể tỏ ra hoặc cố để biểu lộ ra. Đối với họ, đây là nơi để họ phô trương những gì mình có hoặc cố tỏ ra minh đã sở hữu nó. Họ trưng bày những món trang sức đắt tiền, mặc những bộ trang phục quý phái nhất, cư xử như những người đã được sự giáo dục chặt chẽ và cố tỏ ra bộ mặt lịch thiệp nhất của mình. Đối với họ, chung quy thì “Dạ tiệc” cũng chỉ là một công cụ để chứng tỏ giai cấp và sự giàu có của mình.

Nhưng đáng mừng thay là ngoài hai nhóm người đáng được liệt vào hàng thiểu số kia, thì trong thế giới này còn có một thành phần thứ ba nữa, một thành phần mà về số lượng, họ dư sức áp đảo bất kỳ thành phần khác; về chất lượng, có lẽ không ai phủ nhận được năng lực, sự nhiệt thành và lòng hăng hái của họ. Đây là một thành phần chỉ được xếp sau “ Nhất quỷ, nhì ma....” Và tại Balamb Garden này, họ là thành phần chủ yếu nhất, đông nhất và hào hứng nhất khi nhắc đến hai từ “Dạ tiệc” này.

Thật ra mà nói, ở các Học viện Garden, chỉ có vài ngày để tổ chức các buổi dạ tiệc lớn. Ngoài ngày thành lập trường, ngày khai giảng và ngày Tốt nghiệp ra, trong lịch sử Hệ thống Garden chỉ có Garden Festiva, một lễ hội tổ chức 5 năm một lần là trọng thể hơn cả. Và hôm nay, Garden Festiva lần thứ hai được tổ chức chung với Lễ tốt nghiệp nên quy mô của nó càng được mở rộng hơn nữa khi kết hợp với 2 trường còn lại của Hệ thống Garden mà cô nàng Selphie nằm trong thành phần chính của Ban Tổ chức nữa chứ.

Squall và Selphie bước vào sảnh đường, và nhân lúc cô nàng Selphie tíu tít chào hỏi mọi người, Squall lặng lẽ cầm một ly Cocktail rồi rút vào một nơi khác. Anh lặng lẽ quan sát các nhóm học sinh ồn ào, các cặp khiêu vũ và cả câu chuyện của nhóm Zell. Đối với anh lúc này, mọi chuyện xảy ra xung quanh như chẳng liên quan mảy may đến mình, một chút cũng không. Anh chỉ lặng lẽ nhấm nháp ly nước, và khi cảm thấy không còn gì nữa, anh đợi người phục vụ đi ngàng và với tay lấy một ly khác. Lúc này, câu chuyện của nhóm Zell đã chuyển hướng và anh thấy Zell đang đi về phía mình. Thấy Squall, Zell cất tiếng:

- Xin chào, Squall, chúng ta đều đã là Seed rồi nè!

Zell chìa tay ra, Squall lặng lẽ nhìn xuống bàn tay đang chìa ra của Zell rồi từ từ nâng ly lên nhấm nháp. Zell rút tay lại rồi gãi gãi đầu:

- Hừm, ngay cả như vậy cậu vẫn y như cũ, đúng là phong cách riêng! - Anh chàng quay người lại và thấy Selphie đang tiến đến, Zell giật mình và bước đi gấp

- Chào nhé, tớ cần phải đi ngay.....

Ngay khi Zell định rời khỏi thì Selphie đã tiến đến:

- hey Zell, có muốn tham gia Hội đồng Garden festival không và cậu sẽ giữ chức…

Zell cắt ngang:

- Hừm, xin lỗi, tôi … ah.. vừa nhớ ra có chuyện phải làm và phải đi gấp thôi, chào nhé.

Vừa nói anh chàng vừa bước đi, Selphie thở dài và quay sang Squall:

- hmmm… Squall ! hi, cậu có muốn tham gia hội đồng Garden Festival không, cậu có thể giúp chúng tôi bất cứ khi nào có thời gian rảnh. Được không?

Squall lặng lẽ nhìn Selphie rồi lại từ từ nhấm nháp ly Cocktail, có lẽ đây là hành động từ chối thiết thực nhất mà anh đưa ra vào lúc này. Selphie thoáng xịu mặt xuống nhưng rồi cô nàng lấy lại vẻ mặt tươi tỉnh ngay. Selphie chào Squall và chạy đi. Có lẽ qua những gì trao đổi với Zell, Nida và những học viên Balamb khác, thì Selphie cũng biết được là khi nào cần phải để anh chàng này một mình trong cái thế giới riêng. Và chẳng ai có thể khám phá được thế giới riêng ấy của Squall cả, vì vậy cách tốt nhất là nên đi là hơn.

Thấy Selphie đi khỏi, Squall lại lặng lẽ rút vào khoảng không gian yên tĩnh của mình rồi lại tiếp tục quan sát xung quanh. Tiếng nhạc rộn ràng khắp cả khán phòng, sân khấu sáng loá với những ánh đèn trùm rực rỡ màu vàng, còn ở những góc tối thì màu bạch kim nhàn nhạt như đồng lõa với những đôi tình nhân đang say sưa trong góc. Những cửa sổ và cánh cửa thông ra những khoảng trống như ban công điều được mở để những đợt gió ùa vào từ tầng cao nhất ở Quad, mát và dĩ nhiên dễ chịu, nên chúng cứ tha hồ ập vào mặt mũi của chàng Squall. Những bản nhạc lãng mạn chiếm đa số, khi nhịp nhàng, khi rộn ràng. Những cô gái diện những chiếc đầm dạ hội thướt tha tuyệt đẹp, bới tóc cao, đeo những trang sức lóng lánh nãy giờ cứ lướt qua lướt lại theo những bước nhảy cùng với bạn nhảy của mình!

Squall ngước lên nhìn mái trần của Hội trường. Hôm nay thay vì để những cái đèn chùm lấp lánh, Ban tổ chức lại quyết định thay bằng mái kiếng trong suốt. Và hoá ra như thế lại tuyệt vời khi hôm nay trời đầy sao và ánh trăng sáng dịu càng làm cho khung cảnh trở nên lãng mạn. Bất chợt Squall thấy một ngôi sao băng vụt ngang bầu trời. Trong lòng anh thoáng bâng khuâng. Người ta nói mỗi khi gặp ngôi sao băng, hãy khuấn lên điều ước của mình và nó sẽ trở thành hiện thực.

- “Nhưng sao băng trước giờ chỉ thoáng qua giây lát và chẳng thể biết được khi nào lại có một ngôi sao băng khác thì làm sao có thể kịp cầu nguyện, có lẽ vì vậy mà những điều mong ước của con người mấy khi thực hiện được.” - Squall thầm nghĩ như vậy và đột nhiên anh thở dài trước ý nghĩ của mình.

Ngay khi đó, Squall chợt nghe tiếng một người con gái thở dài một tiếng. Toàn thân Squall rung động, tim đập thình thình nghĩ thầm: “ Sao có ai chỉ thở dài mà nghe hay quá, trên đời này không lẽ có âm thanh nghe ngọt đến thế sao?”

Anh quay đầu nhìn lại và chợt cảm thấy rúng động mạnh. Trước mắt anh là một cô gái đang ngước nhìn bầu trời đầy sao, nàng có thân hình mảnh dẻ, mặc chiếc váy trắng ôm lấy cổ để lộ bờ vai, mái tóc đen dài để xoã xuống lưng. Squall nhìn nàng, cảm thấy như mờ mờ có một làn sương khói bao quanh đôi mắt mình. Anh định thần nhìn lại và thấy nàng quay mặt lại phía mình. Ngay khi bắt gặp ánh mắt nàng, Squall cảm thấy tai ù đi, mắt hoa lên, hai chân mềm nhũn. Nếu không phải đang dựa lưng vào tường, có lẽ anh phải khuỵ xuống rồi. Squall thu hết can đảm nhìn thẳng vào đôi mắt nàng và bắt gặp một đôi mắt trong veo như mặt hồ, sáng như những ngôi sao, thần thái linh hoạt đang nhìn mình. Nàng đã trông thấy anh và chắc là bộ dạng anh lúc này có lẽ rất ngố nên môi nàng thoáng nở nụ cười. Nàng khẽ nhấc cánh tay và chỉ lên bầu trời.

- “Có lẽ nàng cũng thấy ngôi sao băng đó chăng?” - Nghĩ vậy, Squall gật đầu một cách vô thức - “ Và chắc chắn rằng nàng chính là người vừa cất tiếng thở dài vừa rồi!”

Cô gái lại nở nụ cười và bước về phía Squall như để khẳng định những vấn đề anh đang nghĩ. Anh nhìn lại nàng một lần nữa và thấy dáng đi của nàng vừa uyển chuyển vừa nhẹ nhàng, cánh tay trần vung theo những bước chân một cách nhịp nhàng. Nơi cổ nàng mang một sợi dây chuyền bạc nhỏ nhắn, cánh tay phải đeo một các lắc nhỏ và nàng đi từng bước tới gần chỗ anh bằng đôi giày trằng trong như phalê. Dù những món trang sức của nàng chỉ đơn giản nhưng lại hợp với bộ váy trắng, cùng những bước chân nhịp nhàng càng làm thể hiện một phong thái tuyệt trần.

Giờ nàng đã đứng trước mặt anh và đang chăm chú nhìn anh. Squall cảm thấy bối rối trước cái nhìn của nàng, anh vội tránh ánh mắt của nàng vì anh biết, nếu nhìn vào nó thì có lẽ anh sẽ không thể nào dứt ra được nữa. Bối rối, anh im lặng trong khi cô nàng chắp tay sau lưng, nhìn anh rồi cất tiếng:

- Anh là người đẹp trai nhất ở đây đấy! Nhảy một bản với tôi nhé?

Squall mới nghe tiếng thở dài của nàng đã cảm thấy choáng váng, đến khi nghe được tiếng nàng, trong người bao nhiêu máu nóng dường như dồn cả lên. Anh nắm chặt ly nước và cố gắng không để nó run rẩy. Trong lòng anh xốn xang và dâng lên một cảm giác khó tả mà anh chưa bao giờ gặp phải, anh cố gắng trấn tĩnh và lấy lại vẻ lạnh lùng trên khuôn mặt của mình. Hơi bất ngờ trước thái độ im lặng của anh, nàng lại lên tiếng:

- Hừm … để tôi đoán xem …… anh chỉ nhảy với những người mình thích thôi, phải không? - Vừa nói vừa mỉm cười trước ý nghĩ của mình, nàng nhìn thẳng vào mắt của Squall:

- Vậy thì …… hãy nhìn vào mắt tôi nào!

Khi một cô gái đang nhìn mình, mà mình quay mặt đi thì là một hành động khiếm nhã vô cùng , vả lại Squall có cảm giác như mình không muốn rời khỏi ánh mắt ấy. Có vẻ vui trước sự “ ngoan ngoãn” của chàng, nàng vừa dùng tay vẽ những vòng tròn trong không khí vừa thì thầm như những nhà thôi miên:

- …. Anh-sẽ-thích-tôi … anh-sẽ-thích-tôi …. Được chưa?

Bất ngờ trước hành động của nàng, Squall cố nở nụ cười nhưng hình như khuôn mặt anh không chịu tuân theo. Anh gượng gạo:

- … Nhưng tôi không biết nhảy …

- Sẽ ổn cả thôi, tôi đang tìm một người và tôi không thể ở trên sàn nhảy một mình.

Vừa nói, nàng vừa nắm lấy tay Squall và kéo đi.

Khi bàn tay phải của nàng chạm vào Squall, anh chợt rùng mình khi nhận thấy bàn tay nhỏ nhắn ấy ấm áp vô cùng. Nàng cứ nắm lấy tay anh lôi đi mà không hề chú ý đến thái độ luống cuống của anh. Mặc dù trong lòng cố gắng tìm cách để thoát ra, nhưng bản thân Squall lại có cảm giác lạ lùng là không bao giờ muốn có một cử chỉ nào kháng cự lại cô gái này. Khi tay anh chạm vào tay nàng, anh cảm thấy như có một luồng điện ấm áp chạy từ tay nàng truyền vào anh, một cảm giác trước giờ chưa hề xảy ra. Anh thật sự bối rối trước nàng và cứ như một phản xạ tự nhiên, chân anh cứ bước theo nàng ra trung tâm Đại sảnh.

Trung tâm Đại sảnh, nơi khiêu vũ và cũng chính là trung tâm của buổi dạ hôi hôm nay, tất nhiên phải đầy ắp người như cái lẽ tự nhiên vậy. Nhưng đối với Squall, nơi này lại tạo cho anh một cảm giác xa lạ vô cùng. Thật ra từ chỗ anh đứng tời chỗ này khoảng cách chỉ có mấy bước chân, nhưng đối với anh lại như hai thế giới khác biệt. Anh chỉ có thói quen đứng từ xa, hoặc chọn một vị trí thích hợp nhất để có thể quan sát mọi nơi và là nơi ít bị chú ý nhất. Ở nơi đó, anh như một thợ săn có thể quan sát hết mọi động tĩnh chung quanh, sẵn sàng có những hành động thích hợp và có lợi nhất. Còn ở đây, ngay giữa cái trung tâm đại sảnh này, mặc dù xung quanh có rất nhiều người nhưng bản thân anh lại cảm thấy lạc lõng vô cùng.

Và nàng rốt cuộc cũng kéo được anh tới nơi đó. Khi anh còn đang ngo ngác, nàng đã nắm lấy tay trái của anh, rồi kéo tay phải anh lại và đặ lên hông mình. Rồi nàng đặt tay lên vai anh và bắt đầu bước theo điệu Valse khi tếng nhạc vang lên. Squall càng lúc càng thấy khó chịu trong người, cái cảm giác không thoải mái này thật chẳng dễ chịu chút nào, anh cứ phải bước theo tiếng nhạc, rồi phải chú ý bước chân của nàng. Trong khi ấy, anh lại phải hết sức chú ý để không dẫm lên đôi chân nhỏ nhắn xin xinh của nàng nên càng lúc càng trật nhịp. Bước chân cảu anh bây giờ chẳng ra một điệu gì, nó cứ phải bước trái, rồi kéo về sau, rồi nhấc chân phải theo.... làm anh bối rối hết sức. Rồi đột ngột, nàng lại bước ngang và lách ra xa. Theo đúng điệu nhảy thì hai người sẽ phải tách ra, rồi xoay vòng, sau đó lại trở lại tư thế cũ. Nói thì như vậy, nhưng Squall lại cảm thấy khi xoay ra, anh cảm thấy như cả sảnh đường đang xoay như chong chóng trước mắt. Mắt anh hoa lên rồi trượt chân ngã nhào vào người bạn nhảy của mình.

Khi nhận thấy nàng hấp tấp gỡ tay anh ra, trong đầu Squall chợt nghĩ:

-“ Mày đang làm gì ở đây vậy Squall, nơi của mày không phải là chỗ này đâu!”.

Và cáí ý nghĩ đó càng làm anh điên tiết lên và anh muốn quay trở lại chỗ cũ, nơi góc khuất sảnh đường quen thuộc chứ không phải cái chỗ ồn ào này. Nhưng khi anh vừa bước đi được vài bước thì một bàn tay nhỏ nhắn đã kéo anh lại.

Anh nhận ra ngay đó là bàn tay của nàng và cũng như bao lần trước, lòng anh chợt mềm nhũn ra khi nàng cất tiếng:

- Anh sắp bắt nhịp được rồi!

Hứng khởi trước lời động viên của mình và bằng thái độ lạc quan nhất, nàng lại bắt đầu nắm tay anh và nhảy theo bản nhạc. Lần này, có vẻ như Squall đã chú tâm hơn một chút nhưng khi vừa bắt kịp cái nhịp điệu thì cả hai va sầm vào một cặp đang bước tới. Trong lúc cô gái kia đang suýt xoa ìi đau, anh bạn nhảy lại định sửng cồ lên với những kẻ “Amateur” làm hỏng mất điệu vũ của họ. Nhưng khi chợt nhìn kỹ lại và phát hiện ra người đã va vào mình là Squall, một “Tảng băng” nổi tiếng nhất của Balamb, thì gã không còn tin vào mắt mình nữa, gã nhìn Squall bằng một ánh mắt ngạc nhiên tột cùng cộng với chút hoảng sợ.

Squall cảm thấy kho chịu vô cùng khi nhìn gã, anh nghĩ thầm:

- “Hắn nghĩ mình là Seifer sao mà nhìn với án mắt đó chứ!”

Công bằng mà nói, chính anh mới là người có lỗi trong vụ này cơ mà. Ngay lúc ấy, nàng lại cất tiếng:

- Mình nhảy tiếp thôi!

Rồi nàng quay mặt về phía họ, làm một cử động nhăn mặt như trêu trẻ vậy.

- Mình bắt đầu lại từ đầu chứ, nhạc đã chuyển sang điệu “ Waltz For The Moon” rồi! - Nàng lại quay sang phía Squall và mỉm cười - Đây là bản nhạc do mẹ tôi viết đấy!

- Và cô không muốn bỏ lỡ nó à! - Squall buộc miệng.

Không trả lời anh, nàng chỉ nheo mắt và mỉm cười. Nhìn nàng, Squall lại cảm thấy trong lòng xao xuyến vô cùng và anh như cảm thấy niềm hân hoan, nhịp điệu trầm bổng của điệu nhạc như xuyên suốt con người mình. Anh chủ động nắm tay nàng và bước theo điệu nhạc.

Công bằng mà nói, không phải Squall chưa hề học nhảy. Nhưng anh chỉ học trên lý thuyết qua những đoạn video, qua sách và thú thực là chưa ai cùng anh thực tập cả. Ngay như Quistis cũng đã có lần muốn cùng anh khiêu vũ, anh cũng chỉ lắc đầu từ chối. Nhưng hôm nay, không biết tại vì nàng xuất hiện hay là vì điệu nhạc này mà anh lại muốn nhảy, muốn khiêu vũ với nàng. Anh và nàng say sưa trong tiếng nhạc, bước theo những điệu nhảy một cách say mê cùng mọi người. Cả Sảnh đường củng như hoà nhập lại với nhau theo điệu nhạc và những bước nhảy tuyệt vời. Và khi điệu nhảy bước vào giai đoạn gay cấn nhất, một chùm pháo hoa nở rộ trên bầu trời Balamb. Điệu nhạc từ từ chậm lại và nhỏ dần, các cặp khiêu vũ dần đứng lại và ngắm nhìn bầu trời tuyệt đẹp.

Squall ngước nhìn lên bầu trời đầy pháo hoa rồi buộc miệng hỏi:

- Cô thấy so với pháo hoa, thì ngôi sao băng khi này như thế nào?

Không nghe tiếng trả lời, Squall quay mặt lại nhìn nàng. Và anh thấy nàng như đang nhìn ai đó. Anh khẽ đằng hắng một tiếng.

Giật mình khi nghe tiếng đằng hắng của anh, nàng khẽ buông tay anh ra:

- Có lẽ tôi đã thấy người cần tìm rồi! Tôi xin lỗi nhé!

Vừa nói nàng vừa chắp tay ra vẻ xin lỗi rồi bước nhanh về phía cửa chính. Squall ngơ ngẩn nhìn theo và chợt nghĩ:

-“Chẳng lẽ mình đã......”

Và anh chợt nhớ ra, mình vẫn chưa biết tên nàng.

--------------------------------------------

Nhìn theo bóng dáng của nàng dần khuất sau đám đông, Squall chán nản bước về phía ban công. Đi ngang qua người phục vụ, anh với tay lấy một ly cocktail rồi thả người dựa vào ban công và nhấm nháp ly nước. Với nó, anh sẽ lấy lại được bình tĩnh và đè nén được những cảm xúc đang dâng trào mạnh mẽ trong lòng mình. Anh quan sát thật kỹ những người trong Đại sảnh với một hy vọng nhỏ là sẽ gặp lại bóng dáng người con gái bí ẩn ấy. Đột nhiên một giọng nói vang lên cạnh anh:

- Cậu đúng là một học sinh xuất sắc, ngay cả điệu nhảy ấy cũng rất hoàn hảo!!!

Squall quay người lại và thấy Quistis đã đứng cạnh anh từ khi nào.

- Cám ơn! - Squall trả lời và chờ đợi Quistis nói tiếp. Anh đưa ly nước lên và tiếp tục nhấm nháp nó.

- Vậy là cậu nhảy với bất cứ người không quen biết nào nhưng lại không thể chịu đựng được khi ở gần tôi?

Giọng của Quistis có vẻ rất gay gắt. Squall ngước mặt lên và nhìn thẳng vào Quistis, ngay lúc này đây, anh cảm thấy thực sự phiền hà khi bị quấy rầy. Anh chán nản trả lời:

- … gì cũng được. Cô là người hướng dẫn, tôi là học viên, và thật kì lạ khi cô không nói một thứ gì !

- Chính xác, tôi là như vậy đấy …….. - Giọng của Quistis càng trở nên lớn hơn.

Squall chẳng nói gì, anh từ từ uống hết ly Cocktail rồi đặt cái ly không lên thành ban công, nơi những người phục vụ sẽ đưa nó về chỗ đáng ra nó phải ở. Anh quay lưng bước đi như một câu trả lời là muốn kết thúc câu chuyện này. Như nhận ra sự nóng giận không đáng có của mình, Quistis nhẹ giọng nói:

- Ồ, quên mất. không biết có chuyện gì xảy ra cho tôi nữa? Tôi đến trao cho cậu một mệnh lệnh. Cậu và tôi sẽ đến khu vực bí mật. Đó là nơi học sinh lén gặp gỡ và nói chuyện sau giờ giới nghiêm, nó ở trong trung tâm huấn luyện.

- Một mệnh lệnh.... - Squall ngừng bước và quay người lại - ....từ một Giáo Viên?

- Đúng vậy, hãy đi thay đồng phục và gặp tôi ở trước trung tâm huấn luyện, đây sẽ là mệnh lệnh cuối cùng của tôi.

Squall gật đầu và bước về hướng cửa ra vào. Quistis khẽ thở dài rồi ngước nhìn lên bầu trời đầy sao.

- “Thay đồng phục và gặp tôi ở trước trung tâm huấn luyện”, tất cả những chuyện này nghĩa là sao …? - Squall vừa ngẫm nghĩ vừa bước về khu ký túc xá. Câu hỏi bám theo anh từ khi ở Đại sảnh trở về đến tận đây mà anh vẫn chưa thể có lời giải thích thoả đáng được. Squall thay bộ đổ quen thuộc của mình rồi mở tủ lấy thanh Gunblade ra.

- Tại sao Quistis lại bảo mình làm chuyện này vào lúc này?

- “ Đây sẽ là mệnh lệnh cuối cùng của tôi”, không thể hiểu được cô ta muốn gì!.

Trên đường từ ký túc xá đến Trung tâm huấn luyện, trong đầu anh lại xuất hiện thêm một nghi vấn nữa và anh biết chắc rằng, mình khó có thể biết được câu trả lời trừ khi chính Quistis trả lời cho anh.

Khi Squall đến trung tâm huấn luyện, anh thấy Quistis đang đứng cạnh một chậu cây kiểng đợi mình và trên tay cô là cái roi da quen thuộc. Thấy anh đến, Quistis mở lời:

- Squall, cậu đã bao giờ chiến đấu với T_rexaur trong trung tâm huấn luyện chưa?

- Có lẽ chưa …!!! - Squall trả lời - Trước giờ tôi chỉ gặp bọn Grat và chúng càng lúc cùng yếu đi nên tôi không hứng thú lắm với chỗ này!.

Quistis mỉm cười trước câu trả lời của Squall:

- Phải nói là cậu mạnh lên mới đúng! Nhưng trong đây không chỉ có Grat, còn có T-rexaur, một loài khủng long bạo chúa nổi tiếng dữ dằn nhất trong số các loài thuộc họ Khủng long và thậm chí còn có cả những con Granaldo cùng biến thể chưa tiến hoá của chúng là Raldo nữa. Nhưng thú thật ngoài T-rexaur ra, tôi còn chưa gặp hai loài kia!

Cảm thấy hứng thú với những lời của Quistis về Trung tâm huấn luyện này, Squall hỏi:

- Vậy là cô thường xuyên gặp được bọn T-rexaur lắm à?

- Thỉnh thoảng thôi - Quistis trả lời Squall. - Thật ra trước giờ nó vẫn là một đối thủ khó khăn của tôi. Nhưng dạo gần đây khi tập trung nghiên cứu về các khả năng tiềm ẩn của các GF, tôi phát hiện ra một chiến thuật tấn công dựa trên khả năng kết nối phép thuật trạng thái (ST-Atk/Def -J). Tôi đã mượn năng lực này từ GF mới mà cậu đã nhận được sau kỳ kiểm tra tại đảo Dollet và cũng đạt được một số kêt quả nhất định.

- Ý cô nói là GF Siren à? Thật sự mà nói tôi cũng không biết nhiều về bà ta. Nhưng cô đã muốn tôi vào khu vực này thì chúng ta sẽ đi chứ?

Nghe Squall hỏi, Quistis gật đầu rồi bước đi lên phía trước. Khi đến trước cửa trung tâm, Quistis nhập một dãy số đăng ký vào tấm bảng điện tử rồi lẩm bẩm:

- Vậy là đã có nhiều người đến đây tối nay à? Vậy không chỉ có chúng ta mới có nhu cầu “luyện tập”! - Quistis thở dài rồi quay sang Squall - Có lẽ tôi sẽ kể cho cậu đôi chút về Siren.

Cành cửa trung tâm bật mở, Quistis bước vào và Squall theo sau cô. Sau khi họ đi qua cửa, cánh cửa đóng sập lại và họ chính thức bước vào Training Center, một khu vực trọng yếu nhất của Balamb.

Quistis vừa bước đi vừa nói:

- Trong thần thoại Hy Lạp, Siren là những sinh vật có mình chim và đầu của phụ nữ, chúng hát những bài hát tuyệt vời để ru những thuỷ thủ đến chỗ của chúng vốn là những bãi đá ngầm khiến họ bị đắm tàu và chết. Khi Orpheus đi ngang qua, đã chơi một bài hát còn tuyệt vời hơn khiến Siren phải ghen tỵ mà nhảy xuống biển tự sát.

- Tuy nhiên, với thực tế cho thấy thì có lẽ bà ta không có cái mình chim đâu! - Squall cắt ngang - Nhưng phải công nhận bà ta có giọng hát tuyệt vời!

Quistis gật đầu hường ứng lời Squall. Đối với nàng thì điều đó không thể sai được dù chưa hề nghe thấy tiếng hát của Siren, nhưng muốn cho một người như Squall tán thưởng giọng hát của ai đó là điều không tưởng từ trước đến giờ. Vì vậy nghe lời Squall nhận xét về Siren như vậy, Quistis đồng ý ngay.

Cả hai cứ bước đi và cuộc nói chuyện đột ngột bị cắt ngang bởi một tiếng gầm khủng khiếp. Quistis khẽ mỉm cười và rút ngọn roi ra, Squall rút thanh Gunbalde của mình lên rồi quan sát xung quanh mình. Anh hỏi:

- Tại sao tôi không hể nghe thấy tiếng gầm của con vật nào ở đây lúc trước?

- Đơn giản vì cậu đã bước qua khu vực hai và đang ở sâu trong trung tâm huấn luyện rồi. Vả lại hệ thống cách âm cũng làm việc hiệu quả lắm chứ. - Quistis đáp - Nhưng có lẽ mọi việc đang rắc rối đây!

Quistis ngưng lại và quan sát xung quanh một lần nữa và cô cảm thấy có chút bất ổn khi những hàng rào điện xung quanh bị những cây bao báp khổng lồ ngã đè lên. Với sức nặng của những loại cây này thì hàng rào bêtông không có nghĩa lý gì cả nói chi đến những hàng rào điện. Quistis trầm ngâm:

- Có lẽ chúng đang nổi giận cực độ! “Họ” đến và quấy nhiễu chúng và gây nên cảnh này đây.

- “Họ” là ai? - Squall ngạc nhiên, anh đã phát hiện ra những dấu tích của cuộc chiến ở trên thân cây. Rõ ràng vết chém sắc lẹm này là của những thanh Gunblade và dấu cháy xém trên vỏ cây không phải là do mấy con Grat buồn đời mà mở lửa trại.

Như muốn đáp lời Squall, một tiếng gầm lại vang lên lần nữa và với thanh âm đó, có vẻ như “nó” đã đến rất gần. KÈm theo tiếng gầm là những cơn chấn động mạnh và tiếng bước chân của một con thú khổng lồ mới có thể gây ra được. Quistis vung cái roi lên rồi hỏi Squall:

- Cậu có kết nối với GF nào không?

- Xem như tôi có một cảm giác rất tốt với Quezacolt! - Squall trả lời -Còn Siren thì có lẽ Selphie đang tiến hành kết nối, Ifrit thì hợp với Zell hơn tôi!

Quistis mỉm cưòi lắc đầu:

- Không nên nghĩ như vậy, có một điều cậu nên nhớ "Tất cả các GF vào cuộc". GF không phải là một " Vật" hay một "Cái gì" sở hữu riêng mà họ có khả năng kết nối với bất kỳ ai, bất kỳ lúc nào. Vì vậy cậu luôn được sự hỗ trợ của tất cả các GF mà cậu biết. Chúng ta chỉ việc nghĩ đến GF, để một phần tâm trí nghĩ về họ và các khả năng của họ là được. Đơn giản như là việc tích trữ các Magic trong mỗi người chúng ta vậy. Và điều này là điều không thể thiếu đấy.....

Đột ngột một tiếng gầm lớn hơn cắt ngang lời cô nàng, và kèm theo đó là một con vật khổng lồ xuất hiện trước mặt họ. Và chúa tể của loài khủng long, con T-Rexaus nổi tiếng nhất đã xuất hiện. Trái với sự tưởng tượng của cả Squall và Quistis, con khủng long xuất hiện trong một tình trạng rất thảm hại. Khắp thân thể nó là những vết thương do phép thuật và do những thanh Gunblade gây ra - mà Squall có thể dễ dàng nhận biết được do anh cũng là người chuyên sử dụng Gunblade. Và cũng dễ nhận thấy được con khủng long đang ở trong một tình trạng vô-cùng-bất-ổn, nó liên tục gầm lên một cách giận dữ khi thấy trước mặt là 2 trong số những sinh vật đã làm phiền nó quá nhiều vào tối nay. Nó lao thẳng tới phía họ và dùng cái đầu húc thẳng vào Squall, nhưng với cách tấn công quá đơn giản này thì Squall dể dàng tránh được. Đồng thời nương theo đà nhảy, anh chém trả lại nó một nhát và lập tức cảm nhận được lớp da dày cui của con khủng long đã phản chấn lại cú chém cả mình. Con khủng long theo đà lao tới với ý định dùng đầu húc thẳng vào con mồi nhưng bất thành, nó gầm lên một tiếng rồi quất cái đuôi của mình về phía đối thủ. Nhưng lần này cũng như lần trước, nó lại phí công khi cả Squall lẫn Quistis đều tránh được.

Squall nhận thấy rằng nếu nó muốn hạ mình thì chẳng dể dàng gì, nhưng ngược lại muốn hạ được con khủng long này thì cũng là một điều khó khắn khi lớp da dày của nó cũng chính là một tấm khiên bảo vệ hữu hiệu. Squall chợt nhớ lời của Quistis rằng cô đã khám phá ra một chiến thuật mới để đối phó với chúng. Anh quay sang hỏi:

- Chừng nào cô mới định cho tôi biết cách thức hạ nó mà cô mới khám phá vậy??

Quistis mỉm cười đáp lại:

- Nãy giờ tôi đang sử dụng nó đấy chứ. Tôi đang kết nối phép thuật Sleep mà tôi đã draw từ bọn Grat, sử dụng khả năng Status - Attack của GF Siren vào chính cây roi này đây.

Vừa nói Quistis vừa vung ngọn roi lên và đánh thẳng vào con khủng long. Bất ngờ trúng đòn, con khủng long gầm lên một tiếng dữ dội. Nhưng càng bất ngờ hơn đối với Squall, con khủng long chợt hoạt động chậm lại, nó lừ đừ rồi lim dim đôi mắt. Cuối cùng đôi mắt nó cũng khép lại và thay vì tiếng gầm rống, cổ họng của nó lại phát ra những tiếng rù rù giống tiếng ngáy.

Squall ngạc nhiên cực độ trước diễn biến này, anh lẩm bẩm:

- Nó ngủ rồi à, một-con-khủng-long-ngủ-gật-ngay-trong-trận-chiến ư?

Quistis khẽ mỉm cười trước thái độ ngạc nhiên của Squall, cô nàng trả lời:

- Tôi đã mất không ít thời gian mới có thể hấp thụ đến mức tối đa phép Slepp từ bọn Grat đấy, và cũng rất tình cờ tôi khám phá ra rằng bọn khủng long này bị chứng mất ngủ thường xuyên nên rất yếu đối với phép Sleep. Bây giờ chiến thuật để hạ chúng trở thành rất đơn giản, chúng ta chỉ cẩn sử dụng khả năng Doom của GF Shiva để kêu gọi tử thần hạ nó, hoặc là tấn công nó bằng phép thuật để giết nó!.

- Tại sao lại dùng phép thuật mà không dùng vũ khí khác chứ ? - Squall thắc mắc.

- Đon giản vì nếu cậu đang ngủ mà có con muỗi đốt cậu thì cậu sẽ tỉnh dậy ngay thôi. Và mặc dù nó đang ngủ nhưng nó cũng sẽ thức dậy bất cứ lúc nào, ngay khi nó cảm thấy đã không còn muốn ngủ nữa. Và vì đây là một con trong họ Dragon nên chúng rất yếu đối với yếu tố băng, nếu muốn hạ nó thì tốt nhất là kết nối khả năng Elem - Attack với pháp thuật Bizza, Bizzara hay Bizzaga, hoặc niệm phép trực tiếp lên bọn chúng cũng là một cách giải quyết.

Ngẫm nghĩ lại chiến thuật mà Quistis đưa ra, Squall cảm thấy nó quá đơn giản, nhưng với kinh nghiệm thực tiễn của mình, anh nhận thấy rằng khó khăn nhất trong kế hoạch là khâu chuẩn bị. Chẳng thể nói đơn giản là chỉ cần hấp thu đủ số lượng phép thuật Sleep từ bọn Grat quá mất thời gian, chưa kể đến việc ở khu vực Balamb này thì việc hấp thu những phép thuật cấp cao của Bizza là Bizzara và Bizzaga là điều không tưởng được. Squall thở dài rồi nói:

- Có lẽ cứ để nó ngủ ở đây đi, mục đích chính của cô chắc cũng không phải là dẫn tôi đến đây để hạ bọn T-Xaus này chứ, nó quá dễ dàng với cô mà ???

Quistis nhún vai trước câu nói của Squall, cô lặng im không trả lời mà bước đi. Squall quay lại nhìn con-khủng-long-ngủ-gật lần nữa rồi bước theo Quistis.

Chiến trường chỉ còn lại con T-Xaus đang say giấc điệp cùng với đống đổ nát do nó gây ra.

Và không chỉ có nó, còn có một cặp mắt đã qua n sát hết hành động của hai người bọn họ.

Đường đi có thể là vô tận. Nhưng nếu con trên con đường mà mình đi, đã xác định được dích đến thì việc mình tời đích chỉ còn là vấn đề thời gian.

Mà thời gian thì không bao giờ ngừng lại. Đôi chân của những người đang đi trên đường cũng không dừng lại.

Vì vậy, cuối cùng rồi thì họ cũng đến đích.

Tại khu vực bí mật. Nói là bí mật là theo cách nói văn hoa, chứ thực chất bí mật mà có quá nhiều người biết thì chẳng là bí mật nữa.

Khu vực bí mật mà có nhiều nhóm khác nhau đang ở đó, suy cho cùng thì cũng chẳng là một địa phương bí mật nữa rồi. Nếu suy xét kỹ hai chữ "bí mật", có lẽ bí mật được giữ kín khi những nhóm người đang có mặt tại đó xem như những nhóm khác -ngoài-mình-ra - là không tồn tại, và nếu chẳng tồn tại thì chẳng có gì là "bí mật", mà không có "bí mật" thì sẽ không có chuyện " lộ bí mật". Đây có lẽ cũng là một nguyên tắc chung, một thứ "luật im lặng" giữa những người có mặt tại đây. Vì họ biết rằng hành động của mình có thể sẽ là hành động của những người sẽ tới đây, và họ cũng biết rõ rằng hành động hiện thời của họ cũng là quá khứ của những người đã tới nơi này. Vì vậy chẳng ai muốn lộ ra địa phương này. Vì thế nó vĩnh viễn là một nơi "Bí mật", một địa phương bí mật hấp dẫn nhất Balamb Garden.

Khi bước chân vào đây, Squall đã nhanh chóng hiểu ra cái đạo lý giản đơn ấy, vì anh biết rằng, mình đã đặt chân lên "Thiên đường của những cặp tình nhân tại Balamb Garden" mặc dù muốn bước tới cái " thiên đường" này không phải là một chuyện dễ dàng mặc dù đây thực chất cũng chỉ là một cái sân thượng trong hệ thống Training Canter. Squall lẳng lặng bước theo Quistis và quan sát xung quanh, anh dễ dàng nhận ra anh chàng Tom ở cửa hàng cho thuê xe tại thị trấn Balamb đang đứng cạnh một cô nàng mặc lễ phục Balamb. Và góc xa xa còn có một anh chàng với bộ lễ phục bảnh bao đang ngồi cạnh một cô bé. Và còn nhiều cặp khác, đang lẩn trong bóng tối hoặc đang thể hiện những tình cảm nồng cháy nhất có thể mà chẳng quan tâm đến xung quanh.

Quistis bước tới góc lan can rồi thở dài:

- Lâu lắm rồi tôi không đến đây, kể từ khi khám phá ra nơi này.

Squall lẳng lặng đứng cạnh cô, anh giữ một khoảng cách nhất định để tránh mọi sự hiểu lầm có thể xảy ra. Quistis im lặng nhìn Squall, cô cũng đoán được ý nghĩa của hành động này. Cả hai lặng lẽ ngắm nhìn Balamb mà chẳng nói tiếng nào. Thực ra mà nói, khung cảnh xung quanh sân thượng cũng rất thơ mộng, từ phía họ có thể nhìn thấy được cánh rừng phía dưới và phía xa xa là Balamb Garden tràn ngập ánh sáng lễ hội, thậm chí nếu cố lắng nghe, thì có thể sẽ nghe được cả những âm thanh ồn ào náo nhiệt của buổi lễ hội vang vọng lại. Nó làm cho bầu không khí ở đây trầm lắng nhưng thơ mộng, không bị vướng vào cái âm u tịch mịch của những cánh rừng phía dưói.

Squall ngắm nhìn Balamb và nhận thấy rằng, anh chưa bao giờ quan sát được nơi mình gắn bó suốt bấy nhiêu năm trời từ một góc độ này. Và anh cũng nhận ra rằng, có quá nhiều góc độ khác nhau trong cuộc sống mà bản thân anh không thể quan sát được. Suy nghĩ vẩn vơ một hồi, Squall lại nghĩ đến nàng.

Nàng đến, cùng anh khiêu vũ, cùng với anh thực hiện một việc mà anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ làm. Ánh mắt của nàng, dáng đi và lời nói ngọt ngào của nàng đã in đậm trong tâm trí anh mà mỗi khi nhớ lại, anh lại thấy trong lòng dâng lên một cảm giác êm đềm kỳ lạ. Vậy mà anh lại không biết được tên nàng và đây là một sai sót đối với anh là không thể chấp nhận được.Anh trầm ngâm nhìn lên những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời và chợt nhớ ra một chuyện nữa. Đó là cô gái đã hỏi thăm anh trong khi anh đang nằm trong trạm xá.

" Rõ ràng cô ấy biết mình".

"Nhưng mình lại không nhận ra cô ấy!"

"Và không lẽ cô ta đến thăm mình à ???"

Đột nhiên tiếng của Quistis vang lên cắt ngang luồng suy nghĩ của anh:

- đã mấy giờ rồi?

Squall giật mình nhìn đồng hồ rồi đáp lại:

- quá nửa đêm rồi!

Anh biết đây chỉ là một câu nói để phá tan cái không khí im lặng của Quistis, vì vậy câu trả lời của anh cũng mang tính chiếu lệ. Quistis cũng biết như vậy, cô nàng khẽ thở dài:

- Ôi! Tôi, Quistis Trepe, hiện thời không còn là một giáo viên nữa ! Tôi chỉ còn là một thành viên của Seed, giống như cậu. Ai biết được, cũng có thể chúng ta sẽ làm việc với nhau!

Tuy hơi bất ngờ trước lời của Quistis, nhưng Squall chẳng tỏ ra một thái độ nào rõ ràng. Anh thờ ơ đáp lại:

- Thật không …?

- Đó là tất cả những gì mà cậu muốn nói sao? - Quistis hỏi, có lẽ cô nàng thất vọng vì không được một câu trả lời phù hợp.

Squall cảm thấy bực mình, thật sự mà nói anh không phải là người biết nói những lời an ủi người khác, mà thực ra trong trường hợp này thì lời của Quistis cũng chẳng tỏ ra thái độ gì để anh đáp lại.

- Nếu việc đó đã được quyết định, cô cần học cách chấp nhận nó! - Squall nói.

" Cô ta muốn mình tới đây chỉ để nói những điều đó sao". - Anh nghĩ.

Quistis thở dài, trong tối nay, không biết bao nhiêu lần cô phải làm vậy để tự ổn định lý trí của mình và đè nén những cảm xúc bất thường. Nhưng cô không thể nào nén được nữa:

- Họ nói với tôi rằng tôi đã thất bại trong việc giảng dạy. Điều cơ bản là tôi thiếu khả năng lãnh đạo. Tôi đã trở thành Seed năm 15 tuổi, lấy được bằng chứng nhận giảng dạy năm 17 tuổi… - Quistis ngừng lại một chút, ánh mắt cô trở nên mơ màng như nhớ lại thời điểm ấy - Vậy mà, chỉ mới có một năm sau sự kiện ấy … tôi không biết mình đã làm sai chuyện gì ….. Tôi đã cố hết sức …

Quistis lại thở dài lần nữa rồi nhìn Squall. Đáp lại cô chỉ là một thái độ lạnh lẽo của anh. Một thái độ cô đã quá quen thuộc nhưng không biết tại sao, trong lúc này cô lại thấy thái độ ấy làm cô nổi xung lên. Cô nói to:

- Cậu có nghe không đấy?

- Cô nói hết chưa? Tôi không muốn bàn luận về nó nữa. Tôi sẽ phải nói gì về vấn đề của một ai đó??? - Squall đáp lại, giọng của anh càng lúc càng to hơn và mang một âm điệu giận dữ.

Bất ngờ trước thái độ của anh, nhưng Quistis lại thấy trong lòng như ấm lại. Anh to tiếng với cô, đây là lần đầu tiên từ khi họ gặp nhau và điều này cũng thể hiện rằng anh đã nghe được những lời cô nói. Cô nhìn thẳng vào mắt Squall rồi nhẹ nhàng nói:

- Tôi không yêu cầu cậu phải nói gì cả. - Quistis nhích lại gần Squall hơn: - Chỉ muốn Squall nghe thôi.

- Vậy thì hãy tìm một bức tường đi! - Squall nói bằng một giọng điệu không-thể-lạnh-hơn được nữa.

Như một gáo nước lạnh tạt vào người, câu nói của Squall làm Quistis ngỡ ngàng:

- Cậu không có những thời điểm muốn chia sẻ cảm xúc cho một ai đó sao?

Rõ ràng cô đã chuẩn bị rất lâu cho cuộc gặp tối nay, kể cả thời gian và địa điểm đều rất thích hợp để thổ lộ cảm xúc của mình.

- Mỗi người đều phải tự lo cho bản thân mình. Tôi không thích vác gánh nặng của người khác.

Squall nhún vai rồi bước đi. Anh quyết định không để cuộc nói chuyện này đi quá xa khỏi cái giới hạn cần có của nó. Anh bước thẳng, đầu ngẩng cao và không cần quan tâm đến những ánh mắt ngạc nhiên xung quanh mình.

- ……thiếu khả năng lãnh đạo ….. một giảng viên thất bại ….. có thể họ đã đúng ……!

Quistis thở dài, trong lòng cô hiện lên một nỗi chua chát cựa độ. Cô hiểu rằng thái độ của anh chính là câu trả lời tốt nhất. Cô cảm thấy mình thật cô đơn, cô đơn như một vì sao trên trời sao.

Trên cao rất lạnh.

Lòng người càng lạnh.

Quistis lặng lẽ ngắm nhìn xung quanh một lần nữa.

Cô nhìn như thể lần cuối cùng được nhìn khung cảnh này.

Vì cô đã tự hứa với lòng mình rằng đây là lần cuối cùng cô bước chân đến đây.

+++++++++++++++++++++++

Squall bước ra khỏi khu vực rồi đi chậm lại. Anh biết Quistis không thể ở mãi nơi đo được và anh cũng không cẩn phải chạy trốn. Anh vừa đi vừa suy nghĩ về những cô gái mà anh đã gặp.

-- Nàng đã nhìn anh, cùng khiêu vũ với anh. Anh có thể đoán được tính cách của nàng là một cô gái vui vẻ, hoạt bát, và trên hết là một cô gái xinh đẹp, bí ẩn.

" Chính những sự bí ẩn làm nên một người phụ nữ" - một cuốn sách đã nóinhư vậy. Anh chẳng cần quan tâm đến nội dung và tựa đề của nó, đối với anh chỉ một câu đó thôi cũng làm anh nhớ mãi rồi.

-- Nói đến vui vẻ hoạt bát, còn có cô gái Selphie của Trabia. Một cô gái nhỏ nhắn đện độ khó làm cho người ta tin rằng cô ta cũng là một học viên của" Học viện quân sự"

-- Mà Quistis thì - Anh nhớ đến những lời của cô khi nãy - Một cô gí luôn dễ bị xao động bởi những vấn đề bình thường. Rõ ràng như thế, nếu không cô ta đã chẳng kéo anh đến chỗ này và nói những lời như thế.

- Toàn là những lời khó hiểu - Squall cảm thấy đầu óc như quay cuồng, anh chỉ muốn đi thẳng về ký túc xá mà nghỉ. Vết thẹo trên mặt anh bỗng cảm thấy đau nhói hơn - Có lẽ chỉ Seifer sẽ hiểu rõ cảm giác này!

Squall khẽ xoa lên vết thẹo, đột nhiên anh lại nghĩ về cô gái mà anh đã gặp trong trạm xá.

Rõ ràng là cô ta biết anh và anh cũng có thể khẳng định cô ta không phải là học viên của Balamb.

Lẽ nào cô ta cũng là một học viên Trabia như Selphie??

Đang chìm trong suy nghĩ, Squall chợt nghe có tiếng bước chân đang tiến lại gần anh.

Squall quay lại và thấy Quistis đang bươc lại gần mình.

- Cậu không đi về bằng lối cũ à ? - Vừa nói Quistis vừa sửa mái tóc.

Squall nhìn cô rồi nhìn xung quanh. Rõ ràng những suy nghĩ vừa rồi đã làm anh phân tâm. Chân anh cứ bước mà không quan sát xung quanh. Anh hiện đang ở gần một hào nước có những tấm ván bắt ngang.

Mà khi đi vào khu vực Training Center, họ không hề băng ngang cái hào nước này.

Quistis nhìn Squall, khẽ mỉm cười rồi nói:

- Cũng may khu vực này tôi cũng đã qua lại mấy lần, cậu cứ theo tôi.

Vừa nói, Quistis vừa bước nhanh hơn và băng qua Squall. Khi cô băng qua, anh có thể cảm nhận được đôi vai cô khẽ run lên.

Quistis cứ bước phía trước, Squall lặng lẽ theo sau. Cả hai không nói một tiếng nào. Đến khi họ gặp một cánh cổng, Quistis nhập mã số vào tấm bảng rồi tiếp tục bước tới.

Đột nhiên một tiếng kêu thất thanh vang lên

- Giúp tôi với!

Giọng một cô gái vang lên giữa cánh rừng tịch mịch phía sau bức tường. Quistis quay lại nhìn Squall, an hkhẽ gật đầu rồi cùng cô chạy về phía tiếng kêu cứu.

Trước mắt họ là một cô gái mặc bộ váy màu xanh, Squall nhanh chóng nhận ra người thiếu nữ này chính là người anh đã gặp trong trạm xá. Xung quanh cô đang bị 4 con quái vật bao quanh. Squall rút thanh Gunblade lao vào giữa bọn chúng và bucộ chúng phải phá vòng vây mà tránh khỏi cô gái.

Gặp được hai người, cô gái mừng rỡ kêu lên:

- Squall ! Squall ! Quisty !

Lúc này Quistis cũng đã chạy đến, cô dùng roi quay thành một vòng chắn bảo vệ mọi người và tạo một khoảng cách an toàn đối với bọn quái vật.

- Một con Granaldo và 3 con Raldo, chưa kể đến con T-Xaus khi nãy, có lẽ "Dạ hội Balamb" không thể sánh với " Dạ hội Training Center" được rồi!

- Granaldo và Raldo mà cô đã nói khi nãy à! - Squall thốt lên.

- Đúng vậy, Granaldo là một loài côn trùng khổng lồ còn sống sót từ một giống côn trùng cổ, nó sử dụng những cái gai khổng lồ và đuôi để tấn công đối thủ. Cai đuôi của nó có thể có chất độc, mọi người hãy cẩn thận. - Quistis trả lời. Tay cô nắm chặt cán roi : - Còn những con Raldo kia, nhìn bề ngoài bằng đá của nó hẳn cậu sẽ nghĩ rằng nó chậm chạp lắm. Nhưng không, nó nhanh nhẹn lắm đấy và chúng có tới 3 con lận. Chúng ta nên tấn công một cách cẩn thận.

- May mắn là con Granaldo là côn trùng bay nên sẽ yếu đối với phép thuật hệ Phong (Wind) - Cô gái lạ mặt mỉm cười - Nhưng tin xấu là xem ra không ai ở đây tích trữ được phép thuật đó cả.

Quistis và Squall ngạc nhiên nhìn cô ta, họ không những ngạc nhiên về việc cô ta biết về phép thuật, mà họ nhạc nhiên vì cô ta biết họ không tích trữ phép Wind trong người.

Khẽ mỉm cười trước thái độ của hai người, cô gái nhẹ nhàng giơ tay lên, một luồng ánh sáng trắng hồng từ thân thể con Granaldo bay ra và nhập vào cánh tay cô ta. Rồi bằng một động tác nhẹ nhàng nhưng nhanh nhẹn, cô niệm :

- Shell!

3 luồng ánh sáng màu hồng xuất hiện rồi bay đến trươc mặt 3 người, sau đó ngưng tụ lại thành 3 tấm khiên màu hồng trong suốt chắn trước mặt họ.

Quistis thốt lên:

- Chúng có Shell cơ à. Vậy thì chắc chắn bọn Raldo sẽ có Protect!.

Vừa nói, Quistis vừa giơ tay và hút từ bọn Raldo những quả cầu màu trăng xanh. Sau đó cô niệm nó lên cả 3 người. Lần này cũng có một tấm khiên trước mặt họ, nhưng khoông phải màu hồng mà là một màu xanh nhạt.

Cô gái lạ mỉm cười nhìn Quistis như tán thưởng, cô nói:

- Cả hai cứ tấn công chúng, tôi sẽ duy trì hai cái này. Shell sẽ làm giảm sát thương từ phép thuật trong khi Protect sẽ giảm sát thương do vật lý gây ra. Đó là cách để tôi chống đỡ nãy giờ đấy !

Quistis nhìn Squall rồi cả hai bước lên phía trước. Quisti vung cái roi của mình lên và bắt đầu tấn công vào con Granaldo, Squall lao tới và chém vào bọn Raldo. Bất ngờ trước sự tấn công của họ, bọn quái vật lùi dần. Tuy chiếm được ưu thế tạm thời, nhưng cả Squall lẫn Quistis đều biết rằng phép thuật hỗ trợ họ có thể tan biến bất cứ lúc nào, vì vậy phải nhanh chóng xử lý cúng trước khi chúng kịp phản công. Squall tấn công dữ dội bọn Raldo nhưng đúng như lời của Quistis, ngoài bộ giáp cứng như đá, bọn chúng còn rất nhanh nhẹn. Đôi lúc chúng còn cuộn mình lại rồi dùng chính thân mình như một quả cầu đá để tấn công anh và có những lúc anh phải rút thanh gunblede về thế thủ trước đòn tấn công liên hoàn của 3 con Raldo.

Bên này, tuy Quistis tấn công dữ dội, nhưng dù sao tầm roi của cô cũng có giới hạn và đôi cánh chính lại là ưu thế tuyệt đối của Granaldo. Mỗi khi cô vung roi lên là nó lại nhanh nhẹn bay lên cao, một lần đà roi đi hết nó mới lao xuống tấn công cô. May mắn là có sự trợ giúp của Protect nên tuy có bị dính đòn, nhưng cũng không phải là vết thương nặng. Nhưng Quistis nhận thấy rằng, chiến thuật tấn công như thế này không ổn chút nào, với lại cô có cảm giác tấm khiên chắn của mình càng lúc càng mờ dần. Cô quất mạnh một roi rồi nhảy về phía Squall:

- Cậu dùng sức đánh vào cái đuôi của nó khi nó lao xuống - Cô chỉ vào cái đuôi của con Granaldo đang bay lơ lửng trên đầu họ. - Còn tôi sẽ "ru ngủ" bọn Raldo này!

Squall gật đầu đồng ý với chiến thuật của Quistis, anh vung thanh Gunbade chém mạnh vào một con Raldo, nó vội co thân mình lại để đỡ đòn. Ngay khi nó co thân lại, Squall đạp lên mình nó rồi mượn thế phóng người lên. Bất ngờ trước hành động của anh, con Granaldo lao xuống như một mũi tên, nó dùng cái vũ khí hữu hiệu nhất của mình là cái nọc ngay đuôi như một đầu mũi tên bắn vào Squall. Trên đà lao lên so với lao từ trên xuống là một bất lợi. Squall nhanh chóng nhận ra điều đó, anh gồng người dồn sức vào hông rồi xoay người tránh được cú lao xuống của nó. Ngay khi đáp xuống đất, Squall vung ngược thanh gunblade lên sử dụng tuyệt kỹ Renzoukuken của mình. Anh vung thnh Revolver lên và xuất chiêu Thought Driver đâm thẳng vào cái thân hình của nó. Đòn đâm của anh tỏ ra rất hiệu quả, con Granaldo phát ra một tiếng kêu thảm rồi gục xuống. Squall nhanh chóng kết liễu nó bằng một cú chém đứt đôi cái đầu của con quái vật.

Sau khi hạ được con Granaldo, Squall quay về hướng Quistis và nhận thấy cô nàng đã "ru ngủ" được một trong số 3 con Raldo. Nhưng cô không kịp nhận ra một con đang lao tới phía sau lưng mình. Nhanh như chớp, Squall lao tới sau lưng Quistis và giơ thanh Gunblade lên.

Choang một tiếng, thanh gunblade va chạm mạnh với tấm thân cứng như đá của con Raldo. Squall cảm thấy cổ tay tê rần, toàn thân chấn động. Hiệu lực của Protect đã mất hẳn, vì vậy cú va chạm vừa rồi là một đòn mạnh nhất mà anh nhận đựoc khi đấu với lũ quái vật này. Và hậu quả của nó không chỉ có vậy, thanh gunblade của anh lại mẻ thêm một miếng và vết nứt trên mình nó đã lan ra rất xa.

- "Cả hai cứ tấn công chúng, tôi sẽ duy trì hai cái này."

Rõ ràng là cô gái đã nói như vậy.

Nếu như nó không được duy trì, chỉ có hai khả năng.

Một là hiệu lực vốn có của nó đã hết.

Hai là người sử dụng nó đã không thể duy trì được nó.

Mà trong trường hợp thứ hai này lại rõ ràng hơn, vì Squall đã nhìn thấy cô ta đang gục xuống, hơi thở trở nên dồn dập hơn và sắc mặc trở nên trắng bệch.

Đột nhiên tiếng của Quezacolt vang lên:

- Cô ta cần được đưa ra khỏi nơi đây ngay, Squall à!

Nhìn hiện trạng của cô nàng, Squall quyết định kết thúc trận đánh càng nhanh càng tốt. Anh cùng Quistis rồi ra khỏi vòng chiến rồi anh tiến hành nghi thức kêu gọi GF Quezacolt. Một luồng gió mạnh thốc tới rồi một tiếng sấm kèm một luồng sét xuất hiện làm phá tan bóng tối. Luồng sét tập hợp và ngay sau đó GF Quezacolt xuất hiện. Từ miệng của Quezacolt, một luồng điện phóng ra và bao trùm lấy 3 con Raldo. Rõ ràng với những lớp da rắn như đá của chúng thì luồng điện của Quezaclot là một mũi khoan khoan thủng đá. Nhanh chóng, cà 3 chìm trong luồng lửa điện và sau khi Quezacolt tan biến, cả 3 con Raldo đã trở thành 3 đống than.

Không có thời gian để lạ lùng trước sự việc ra đi một cách quá nhanh của Quezacolt, Squall và Quistis bước tới chỗ cô gái.

Đột nhiên ba người mặc bộ đồng phục trắng xuất hiện chắn ngang họ. Người đứng chắn trước Quitis và Squall là một thanh niên cao lớn trong khi hai người còn lại - mà Squall nhận ngay ra rằng đó là những cô gái - tiến hành chữa trị cho cô gái áo xanh.

Rõ ràng họ không có thái độ thù nghịch, vì vậy Squall và Quistis cất vũ khí vào. Người thanh niên nhìn họ rồi nói

- Ở đây không an toàn, chúng ta nên đi thôi!

Có vẻ như anh ta là người chỉ huy của bọn họ, hai cô gai kia dìu cô gái mặc áo xanh bước đi.

Khi cả ba đi ngang qua Squall, Cô gái áo xanh dừng lại. Cô nàng dùng ngón tay vuốt nhẹ lên vết sẹo của Squall, anh bỗng cảm thấy người mình lâng lâng khi ngón tay thon dài của cô chạm vào da mình:

- Tôi sẽ ổn thôi! Kiếm pháp của cậu khá lắm nhưng thanh kiếm này có lẽ sẽ không dùng để hạ bà ta được. Cậu hãy cố tìm những nguyên liệu cần thiết và tham khảo tạp chí Weapon Moonthly để nâng cấp vũ khí của mình.

Cô mỉm cười rồi ghé sát vào tai Squall thì thầm:

- Nó cũng là một trong những kết quả nghiên cứu của dòng họ Leonhart đấy. Nếu cậu đến thành phố Delling, hãy tìm một người tên là Shadow và ông ta sẽ giao cho cậu một di vật!

- Shadow? - Squall mấp máy môi nhắc lại cái tên này, đầu óc của anh đột nhiên quay cuồng. Anh cảm thấy một cơn đau đầu đang âm ỉ xấu hiện.

Cô gái nhẹ nhàng hôn lênmái tóc của Squall rồi bước đi. Những người mặc bộ đồ trắng cũng bước đi theo cô, để lại Quistis và Squall đứng đấy.

- Ai vậy nhỉ? - Quistis hỏi, giọng cô gay gắt vô cùng. Cô bổng nhận thấy mình đang có một cảm giác vừa thân quen với cô ta, vừa có một cảm giác đố kỵ.

- Mà chính bọn họ đã không bảo vệ được cô ta, vậy còn nói nơi này không an toàn.

Quistis lẩm bẩm, cô quay sang Squall và thấy anh vẫn đang đứng như trời trồng. Cô dấm dẳng:

- Cậu không thoát ra được cái mê hồn trận đó à?

Đột nhiên, Squall sụm xuống và bắt đầu co giật.

Sau khi ra khỏi Training Center là sảnh đường của Balamb, điều đó bất cứ ai cũng có thể biết. Vì đấy vốn là một con đường độc đạo.

Vào trong Training Center, khi ra thì có thể có người hân hoan, có người mệt mỏi. Hân hoan vì đã luyện thành một chiêu thức, một phép thuật nào đó. Mệt mỏi vì vốn nơi này không phải là nơi cắm trại để mà nằm nghỉ một cách thành thơi.

Hoặc có thể có người sẽ nằm nghỉ tại nơi này, vĩnh viễn nằm lại nơi này.

May mắn thay từ khi Balamb Garden được thành lập đến nay, chưa hề có trường hợp đó xảy ra. Vì trong khu vực này có một hệ thống báo động khi phát hiện ra thân nhiệt của con người đã biến đổi đột ngột mà không phải di sử dụng phép thuật. Nó sẽ báo động tới lực lượng cứu hộ và đến bác sỹ Kadowaki khi phát hiện ra một trường hợp có người bị thương nặng.

Nhưng trong trường hợp này, hệ thống tuy nhận được sự thay đổi thân nhiệt của người nam nhưng không phát hiện ra vết thương của hắn.

Vì vậy nó không thể làm chức năng báo động của mình.

Đó có thể gọi là không may mắn hay không????

Nhưng đối với người nữ kế bên hắn, có thể đó là một may mắn.

Chỉ vì vậy Quisti mới có thể tận tay chăm sóc Squall và dìu anh ra được đến sảnh đường.

Sau đó, tại sảnh đường …

Hơi thở của Squall đã ổn định dần, anh có thể tự hoạt động lại được và hành động đầu tiên của anh là gỡ tay Quistis ra rồi dựa mình vào tường.

Quistis mỉm cười chua chát:

- Squall, không phải ai cũng có khả năng tự lo cho bản thân mình !

Quistis đi khỏi, thí độ của anh đã làm cô phải chịu đựng quá sức mình. Sự đả kích đó đã được dồn nén một cách quá sức chịu đựng của cô. Cô biết đến được đây thì không ai có thể làm tổn hại được đến anh nữa.

Nhưng nếu cô còn tiếp tục ở bên anh, cô sẽ không còn sức chịu đựng nữa rồi.

Vì vậy cô phải đi.

Nhìn theo bòng Quistis khuất dần sau dãy hàng lang, Squall tự hỏi mình rằng, cô ta nói đến người nào đây??

Squall đi về ký túc xá, trên con đường yên tĩnh quen thuộc này làm anh cảm thấy thoải mái hơn. Sau khi qua một đoạn hành lang, anh thấy Zell.

Zell cũng nhìn thấy anh, anh chàng hồ hởi

- Cậu ở chỗ quái quỉ nào thế? tôi đã tìm cậu khắp nơi. Cả hai chúng ta đã là Seed, đúng không?

Bỏ mặt Zell, Squll cứ bước tới, chỉ cần qua khỏi hàng lang này là đến phòng của anh rồi. Chợt Zell chạy theo và níu anh lại:

- Đoán đi, babe ! Chúng ta đều có phòng riêng ! Phòng mới của cậu đối diện với phòng cũ qua đại sảnh. Đó là tất cả những gì tôi muốn nói với cậu.

Squall dừng lại nhìn theo hướng chỉ của Zell rồi gật đầu bước tiếp.

Anh mở cửa căn phòng mới của mình, mọi thứ đều chưa được dọn dẹp và sắp xếp lại, nhưng được cái là giường thì vẫn luôn là giường.

Và giường dùng để nằm.

Khi Squall nằm lên, giấc ngủ mau chóng đến với anh. giống như luật bùtrừ của tạo hoá, sau khi bắt anh hứng chịu nỗi đau như vừa rồi, thì sẽ có một giấc ngủ để xoa dịu thần kinh của anh.

- Ta đã cảm nhận được rõ ràng!

- Chỉ trong cái khoảnh khắc ấy hả, lão vừa ra đòn vừa quan sát sao???

- Ifrit, ông cứ để ông ta nói hết đã.

- Bà thì lúc nào cũng chặn ta lại ngay lúc ta nói cả - Ifrit làu bàu. - Shiva à!

- Ngài nên mừng mới phải chứ - Một giọng cười khúc khích vang lên - Ngài luôn muốn được bà ta để ý tới mà.

- Siren, đừng đùa nữa!

- Quezacolt nói đúng đấy, đừng đùa nữa! - Ifrit quát lên.

- Ta đã quan sát rõ ràng, cô ta chính là người cần thiết trong kế hoạch. Rõ ràng với khả năng của mình, cô ta xứng đáng là hậu duệ của "The King" - Giọng Quezacolt trầm trầm.

- Nhưng cô ta có thể ngăn chặn được mụ ta hay không! - Giọng của Shiva vẫn lạnh lẽo.

- Khả năng nén thời gian cấp độ yếu, nhưng nó sẽ mạnh hơn trong thời gian tới, nếu như cô ta ở gần "The Moon" - Quezacolt trả lời.

- Vẫn là cái kế hoạch chết tiệt ấy sao ????? - Ifrit hỏi.

- Ngài đã không phản đối nên em cũng không phản đối đấy! Hi hihi... -Siren cười. - Em gia nhập Liên minh cũng vì Ngài mà!.

Ifrit quát lên:

- Siren, ta đã bảo là để Quezacolt nói!

- Có lẽ ta sẽ giúp đám trẻ này mạnh lên - Giọng của Shiva cất lên - đồng thời cũng phải giúp chúng tìm thấy "Họ".

- "Họ" hay là " Hắn" - Tiếng của Ifrit mang đầy vẻ giận dữ. - Đừng quên có thể hắn không được như chúng ta đâu!

- Quezacolt, ông nghĩ sao. - Siren chen vào - Chúng ta có họp tiếp không, hay là giải lao vậy. tôi sẽ hát cho mọingười nghe một khúc hát mới sáng tác!.

Quezacolt đằng hắng:

- Để dành cho cô bé Selphie thưởng thức đi. Còn Ifrit này, Shiva nói không sai, điều ta cần làm là giúp bọn trẻ này mạnh lên, đặc biệt là tên nhóc mang dòng mau Leonhart này. Nó sẽ là ...

Ifrit cắt ngang:

- Nó không mang dòng máu thuần chủng! Sự pha tạp với dòng máu của ......

- Kệ hắn đi - Shiva nói - Ông có đồng ý với tôi là phỉa tìm "Họ" không!

Quezacolt trả lời:

- Cứ để mọi việc diễn ra bình thường, chúng ta đã gặp nhau, thì Liên Minh sẽ tiếp tục tồn tại. Giải tán!

Giấc ngủ đến với Squall một cách nhẹ nhàng, và khi anh thức dậy thì trởi bên ngoài đã sáng hẳn. Kể từ khi hoàn thành bài thi viết và đến lúc thử thách tại Dollet, anh không phải lệ thuộc vào thời gian biểu và các môn học nữa. Bây giờ anh đã là Seed, sẽ được tiếp nhận các nhiệm vụ và sẽ thử sức mình trong cái thế giới rộng lớn hơn.

Nhưng anh dù sao cũng chỉ là một Seed mới, mới tốt nghiệp, mới nhận bằng và chưa thể tự lựa chọn nhiệm vụ phù hợp được. Và những người mới như anh sẽ còn phải đợi đến khi có nhiệm vụ thích hợp.

Squall uể oải ngồi dậy. Hôm qua anh về khuya quá nên không kịp dọn dẹp căn phòng mới. Bây giờ là khoảng thời gian anh bắt đầu "Đi làm", nhưng có lẽ phải gọi là giai đoạn "Thất nghiệp" mới đúng. Và một kẻ chưa có việc để làm này đành phải làm những công việc không tên thôi.

Việc đầu tiên anh làm là sắp xếp lại căn phòng mới của mình.

Trước khi thành Seed, phòng ở của anh thuộc khu vực Ký túc xá học viên. Mỗi phòng đựoc chia thành 3 với 2 phòng ngủ và một nơi sinh hoạt chung. Nhưng từ khi anh đến ở, hầu như chỉ có một mình anh. Có lẽ do sự xếp đặt trước nên không ai đến ở cùng anh cả, và đó cũng chẳng là điều làm anh bận tâm lắm. Còn bây giờ khi chuyển tới một căn phòng mới, một phòng đơn cùa Seed thì cũng chẳng khác hơn là bao.

Anh bắt đầu thu dọn chỗ nằm của mình, sắp xếp lại tủ đồ và đặt lại cái biểu tượng Lionheart ngay ngắn. Sau khi hoàn thành, Squall lấy thanh Gunblade ra lau chùi lần nữa và cũng như hôm qua, anh nhận thấy càng lúc thanh Gnblade của mình càng trở nên hư hỏng nặng. Squall đứng dậy và vung thanh Gubnlade lên, tiếng cắt gió của nó không còn ngọt như trước và Squall bắt đầu nghĩ đến việc phải tìm một nơi để sữa chữa nó.

- Mà Balamb Garden lại không có người làm công việc này - Squall nghĩ - Có lẽ phải đến Thị trấn thôi.

Squall bỏ thanh Gunblade xuống, lúc này anh thấy tờ tạp chí Weapon Mon Mar. Đây là thứ mà Biggs đã đưa cho anh khi còn ở Tháp truyền thông tại Dollet. Sau đó là cuộc rượt đuổi với con quái vật máy, rồi khi trở về Balamb, anh hầu như là quên hẳn nó và bỏ lại trong đống đồ của mình. Giờ may mắn là nó không bị thất lạc sau khi anh chuyển phòng, coi như "món nợ ân tình của Biggs" đã không mất vậy.

Squall mở tờ tạp chí ra và bắt đầu đọc nó. Đúng như cái tên gọi, đây là một tạp chí chuyên về vũ khí, và ngay trang đầu đã có hình thanh Gunblade và đặc biệt hơn nữa, nó có cả cái biểu tượng Lionheart.

Squall như không tin vào mắt mình nữa, đây quả thật là biểu tượng Lionheart. Nó nằm ngay trước mắt anh, trong tờ tạp chí này. Squall vội lật tiếp mấy trang nữa và nhận thấy mỗi trang đều có hình ảnh của nó, đây rõ ràng không phải chỉ là một hình ảnh ngẫu nhiên mà là một sự sắp xếp có chủ ý, mà chủ ý của nó là gì, anh lại chưa nhận ra được.

Squall lật lại trang đầu của tờ tạp chí và coi mục lục. Tạp chí này chia làm 4 phần. Phần đầu tiên là về Gunblade, sau đó là các loại vũ khí khác. Chủ yếu là nói về các tính năng, ưu và nhược của mỗi loại, sau đó là các nguyên liệu cần thiết để chế tạo nó. Trong phần Gunblade này, hình ảnh của thanh Revolver được đặt ngay đầu tiên. Những thứ cần để chế tạo nó ngoài kim loại ra còn phài có thêm 6 M-Stone Piece và - 2 Screw....

Vậy là ngoài cái biểu tượng ra, tờ tạp chí chẳng tiết lộ thêm về thông tin cần thiết khác ngoài chuyên môn về vũ khí. Và thông tin thêm về nó mà anh thấy ở cuối tạp chí, là thông tin về nơi xuất bản với một địa danh "Esthar"

Và thời gian phát hành của nó là 23 năm trước.

Mà một tờ tạp chí thì không chỉ có một số rồi ngưng. Nhưng cái khó bây giờ là thời gian phát hành tạp chí này đã qua lâu, mà trong thời gian qua anh chưa hề nghe hay biết về nó, vậy là nó cũng đã ngưng phát hành từ rất lâu.

Dù vậy, rất có thể nó cũng sẽ được lưu giữ lại vì những thông tin đầy giá trị của nó. Nhưng ai lưu trữ và lưu trữ ở đâu mới là vấn đề nan giải.

May mắn thay Balamb Garden có một hệ thống thư viện đồ sộ.

Vì vậy Squall đi đến thư viện.

--------------------------------------------

Thư viện của Balamb vốn có một vị trí dặc biệt quan trọng tại Garden, không chỉ vì những loại sách chuyên đề đặc biệt mà mỗi Seed đều phải biết. Mà thư viện còn là một nơi duy nhất tại Balamb mà người ta có một đặc quyền - Quyền được yên tĩnh - Vốn là một trong những điều Squall cần.

Và bất cứ nơi nào cũng đều phải có những luật lệ riêng biệt của từng địa phương đó.

Thư viện Balamb cũng có những quy định như vậy.

Ai mới bước chân vào thư viện cũng được Shizuka, một cô gái cột tóc theo kiểu “Pigtail” nhắc nhở về những luật ở đây.

“ Những việc không được phép thực hiện:

1. Nói lớn tiếng.>>> Nếu bạn muốn thử giọng, xin mời đến Trainning Center mà thử giọng với T-Xaus hoặc Grat vậy.

2. Ăn và uống. >>> Cafeteria đảm đương rất tốt nhiệm vụ này, vì vậy bạn không nên biến Thư viện thành một bản sao của nó.

3. Chạy loanh quanh khu vực. >>> Hành lang và đại sảnh của Balamb Garden không cấm, nhưng rất tiếc ở đây là Thư viện.

4. Tránh việc trả sách trễ.

5. Nghiêm cấm việc đập bàn, đập ghế hoặc đánh nhau trong Thư viện.”

Luật lệ ở đây áp dụng cho cả trẻ em, người đã thành niên và cả những trẻ-em-sống-lâu-năm nữa.

Nếu như bạn là người của địa phương nào đó hoặc bạn sinh sống ở đó một thời gian, chắc chắn bạn sẽ rất quen thuộc với nó.

Nếu như bạn là thủ kho, bạn sẽ biết được trong kho hàng còn có những món gì.

Nếu bạn là một Quản thư trong thư viện, chắc chắn bản sẽ biết được Thư viện có những loại sách gì.

Mà tại Balamb này, Shizuka cũng là một trong những Quản thư như vậy. Vì thế Squall dự định sẽ yếu cầu cô ta tra cứu danh mục tạp chí để tìm thấy loại tạp chí Werapon Moonthly mà mình cần.

Nhưng khi Squall bước vào thư viện, anh không thấy cô ta mà thay vào đó là hai cô gái đang noí chuyện rất sôi nổi:

- Cậu có nghe gì không? – Cô gái thư nhất nói - Họ dự định cắt giảm ngân sách của Thư viện nữa đấy!

- Tại sao họ lại làm vậy? – Cô nàng kế bên la lên. Tiếng la của cô nàng gây nên sự chú ý của nhiêu người xung quanh và nhiều ánh mắt khó chịu bắt đầu xuất hiện. Nhưng có vẻ các cô nàng không bận tâm về họ. - Bộ bọn họ có ác cảm hay thâm thù gì với chúng ta hả?

- Trong tất cả mọi Hội đồng, chúng ta - Hội đồng quản thư – là có ích cho việc học nhất mà!

- Mình biết, nghiêm trọng thật! Số lượng thành viên của chúng ta ngang ngửa với lượng thành viên của Hội đồng Kỷ luật cơ mà. Không hiểu họ muốn gì cơ chứ?

- Mình cũng không biết nữa. Nếu như chuyện đó xảy ra thì mình đành phải điều chỉnh lại dự toán ngân sách dùng để mua sách mới vậy!

- Vậy thì ảnh hưởng đến số ngân sách chia cho việc mua bánh snacks rồi, cậu không định loại nó ra chứ.

- Chắc chắn là không rồi!

Cả hai kết thúc câu chuyện của mình trong tiếng cười khúc khích, Squall cảm thấy khó chịu về thái độ của họ nhưng anh cũng chẳng muốn xen vào. Squall lẳng lặng tiến hành công việc tìm thông tin về thứ mình cần.

Anh bắt đầu tìm tất cả những thông tin về Weapon Moonthly nhưng kết quả chỉ làm anh thất vọng. Thu viện Balamb tuy lớn nhưng như lịch sử tồn tại 10 năm của nó, những tài liệu thuộc về thời gian 23 năm trước tuy có nhưng lại không có thứ anh cần. Trong tất cả các danh mục tài liệu, không có cái tên của Weapon Moonthly.

thất vọng vì không tìm được, Squall chuyển sang tìm hiểu về Nhà xuất bản của tạp chí. Nhưng lần này anh cũng không tìm hiểu được gì nhiều ngoài một phụ san chuyên đề độc nhất của Nhà xuất bản về Occus fan I, một chuyên đề về những chuyện siêu nhiên mà trong thư viện còn lưu trữ, ngoài ra chỉ là những tài liệu thông thường khác.

Thất vọng nối tiếp thất vọng, Squall thở dài rồi dọn dẹp lại những thứ mình đang tra cứu. Anh nhìn đồng hồ và nhận thấy mình đã quá chú tâm vào việc tra cứu nên quên cả thời gian. Bây giờ đang là giờ ăn tối nên Thư viện vắng lặng, mọi người đã rời khỏi và chỉ còn mình anh ở đây. Squall nhét cuốn Occus Fan I vào kệ và cảm nhận cái đói bắt đầu lan tỏa khắp người.

- Vậy là mất một ngày mà chẳng có thu nhập gì hết!

Squall bước về hướng Cafeteria.

Squall lặng lẽ quan sát thái độ của những người xung quanh anh đối với vấn đề ăn uống. Có nhiều người ăn một cách vội vã, nhiều người lại thích nhấm nháp một cách từ tốn. Có người ngồi một mình, có người cùng ăn tối với người khác, hoặc chỉ đơn giản là ngồi chung.

Bửa tối của Squall rất đơn giản, anh gần như kết thúc bữa ăn của mình khi đĩa thức ăn chỉ còn lại vài cái Hotdog đang bốc khói trước mặt. Có thể nói Squall là người may mắn khi đĩa Hotdog cuối cùng trong ngày thuộc về anh. Nhưng món đặc sản nổi tiếng nhất của Balamb hôm nay có vẻ như mất đi vẻ hấp dẫn vốn có của nó. Squall lau miệng và cầm lấy ly Cocktail.

- Mất một ngày trời – Anh lẩm bẩm - Vậy mà kết quả chẳng được gì nhiều.

- “ĂN ĐỂ SỐNG CHỨ KHÔNG PHẢI SỐNG ĐỂ ĂN”

- “ Trong bao tử, con gà bằng con kiến”

Squall đột nhiên nhớ lại lời của Quistis:

“Có lẽ cậu chưa nghe đến các tác giả Nogo,Critton, SquallRinoa, Delta96... và mới đây nhất là tác giả đang nổi tiếng NguyenBaViet thì phải. Tất cả các tác phẩm của các tác giả như vậy được tập hợp lại những kiến thức trong cuốn Bách khoa toàn thư do nhà xuất bản Square - Soft phát hành”

Anh đã đọc nó tại thư viện lúc nãy, và 2 câu nói trên hình như là của NguyenBaViet thì phải. Anh cũng không nhớ rõ gã viết gì, nhưng anh lại có ấn tượng với quan điểm ăn uống của hắn.

Đột nhiên một tiếng kêu thất thanh từ phía quầy thức ăn vang lên cắt đứt luồng suy nghĩ của anh:

- Không, quá phũ phàng! Không lẽ chẳng còn cái Hotdog nào nữa sao!

Tiếng kêu làm mọi người chú ý, mọi cặp mắt đổ dồn về hướng quầy thức ăn. Vị trí mà Squall đang ngồi cũng gần đấy nên khi anh ngước mặt lên thì thấy ngay bộ dạng ủ rủ của Zell.:

- Quá bất công, lúc nào cũng hết sớm hơn gìơ ăn của tui.

Nhìn anh chàng rên rỉ, nhiều tiếng cười nổi lên. Khắp phòng vang lên những tiếng cười, tiếng huýt sáo kèm theo nhiều tiếng la lớn:

- Goose Mother phải đặt hàng riêng cho anh ta đấy.

- Đáng lẽ phải có khảu phần đặc biệt cho “ Cây xúc xích hấp dẫn nhất Balamb Garden” này đấy.

- ……….

Goose mother - biệt danh của bà bếp trưởng mà mọi người trong Balamb đặt cho bà và có vẻ như bà cũng chẳng có ý phản đối cái biệt danh này. Bà mỉm cười nhìn Zell:

- Rất tiếc Zell à, đĩa cuối cùng đã được bán cho một anh chàng may mắn rồi. Thôi cầm lấu phần ăn của mình đi!

- Vậy rốt cuộc…. – Zell vừa rên rỉ vừa cầm lấy khay thức ăn của mình - … gã may mắn hôm nay là ai?

- Bàn số 12bis trong cùng!

Nhìn theo hướng chỉ, Zell thất thểu cầm khay thức ăn bước tới bàn số 12bis. Và khi nhìn thấy Squall, mặt Zell tươi tình hẳn lên.

- Tớ ngồi được chứ!

Không đợi câu trả lời của Squall, Zell đặt khay thức ăn xuống và bắt đầu “chiến đấu” ttheo cách của mình. Bàn này là một cái bàn đặc biệt khi nó có một vị trí nhìn bao quát khắp phòng ăn, và cũng là một vị trí quen thuộc của Squall nên mặc nhiên chỉ có mình anh ngồi.

Mỗi cái tên đều có một sự tích của nó.

Bàn số 12bis này cũng không ngoại lệ.

Nó nổi tiếng không chỉ vì người ta tránh con số 13 mà đặt tên nó là 12bis, mà vì vị trí của nó hết sức đặc biệt. Hai mặt của nó giáp với tường còn đối diện với nó là bàn số 7, nơi mà Seifer và nhóm của gã thường ngồi. Và ai ở Balamb này cũng biết đến nọ nên mặc nhiên nó trở thành vị trí “đặc biệt” đối với mọi người. Và càng đặc biệt hơn khi đó lại là chỗ ngồi quen thuộc của Hoàng-tử-băng.

Squall ngồi tại đó mà lặng lẽ quan sát, lặng lẽ nhâm nhi một ly cocktail hoặc có khi là một ly Café bốc khói với vẻ mặt lạnh lùng cố hữu của mình.

Seifer thì hay ngồi với tư thế gác chân lên bàn, ngước mặt nhìn qua ô cửa sổ với vẻ mặt khinh khỉnh ngạo đời.

Có thể nói đó là hai hình ảnh trái ngược nhau hoàn toàn.

Nhưng hình tượng đó của họ lại được các học viên nữ và cả các giáo viên, qua một cuộc bầu chọn không chính thức tại BaLamb Network System lại có số phiếu ngang bằng nhau về” Mức độ lãng mạn, hấp dẫn và nam tính”

Công bằng mà nói thì nếu không có họ hoặc khi “bình thường” thì nó cũng được xem là một cái bàn và được sừ dụng bình thường, nhưng khi Seifer xuất hiện hoặc khi có Squall thì bàn số 12bis sẽ tự-nhiên-mà-trống.

Trống vì sẽ có người chuyển đi bàn kTttt

Họ chuyển không chỉ vì không muốn ngồi cùng bàn, mà chuyển đi để có thể quan sát được cảnh Seifer gây chuyện với Squall và thái độ lạnh lùng của Squall sẽ càng làm cho gã tức điên lên.

Thích xem một cảnh náo nhiệt…

…. Chung quy cũng là một thói quen của loài người.

Và hôm nay tuy không thấy Seifer xuất hiện, nhưng việc Zell chủ động ngồi chung bàn với Squall cũng làm nhiều người quan tâm.

Mặc kệ ánh mắt hiếu kỳcủa mọi người, Squall vẫn lặng lẽ nhâm nhi ly Cocktail còn Zell thì cắm cúi “chiến đấu” với khay thức ăn của mình. Sau một khoảng thời gian đủ làm cho những kẻ hiếu kỳ ngầm hiểu là sẽ không có chuyện gì xảy ra và khi khay thức ăn của Zell đã gần hết, Zell nhuồm nhàm:

- Này Squall, cậu đi đâu từ sáng tới giờ vậy!

Squall quay mặt lại nhìn Zell, một thoáng ngạc nhiên hiện lên rồi lại quay mặt về hướng khác.

- Thôi nào! - Zell càu nhàu - Tớ chỉ hỏi vậy thôi, chứ thật sự tớ biết là cậu đang tra cứu tài liệu trong thư viện.

Lời nói của Zell lần này thực sự làm Squall chú ý. Nhìn vẻ mặt của Squall, Zell mỉm cười rồi tiếp tục:

- Thực sự thì sáng nay Shizuka có ghé qua thư viện và thấy cậu đang tra cứu những tài liệu trong khoảng 20 năm về trước về một loại tạp chí tên là Weapon Moonthly. Vì vậy tớ đoán là cậu cần nó đấy.

Zell lôi từ túi quần ra một cuốn tạp chí cũ và đặt lên bàn. Đó là cuốn tạp chí mang số báo Tháng tư “Weapon moonthly Apirl"

Squall liếc nhìn tờ tạp chí được đặt trên bàn, và cũng như số tháng ba, biểu tượng Lionheart nằm ngay bìa báo.

“ Một lần là ngẫu nhiên, lần thứ hai là nhiều! Có nghĩa là biểu tượng này được sắp đặt một-cách-có-chủ-ý” – Squall trầm ngâm suy nghĩ.

Zell chăm chú nhìn vẻ mặt Squall rồi hào hứng kể:

- Nghe Shizuka nói vậy, tớ chợt nhớ là mình cũng có đọc qua một cuốn tạp chí cũ ở nhà nên tớ về nhà tìm nó. Và tớ tìm thấy nó trong đống đồ cũ của ông nội tớ đấy. Nếu nó là thứ cậu cần tìm, cậu cứ cầm lấy!

Squall nhíu mày nhìn Zell, anh không nói gì mà lẳng lặng đặt ly nước xuống bàn rồi đứng dậy.

Zell nhăn mặt vì biết mình đã lỡ lời, với tính cách của Squall mà nói vậy thì anh ta càng không chịu nhận, Zell hạ giọng:

- Thôi thì tớ với cậu trao đổi vậy. Cậu cầm tờ tạp chí này, tớ thì …. – Zell liếc mắt về đĩa Hotdog đặt trên bàn - ….. “dọn dẹp” món đó vậy! Ok chứ?

Squall nhìn Zell, khuôn mặt anh trầm ngâm trong giây lát rồi dãn ra. Nhìn vẻ mặt hí hửng của Zell, Squall cầm lấy cuốn tạp chí và đi thẳng.

Anh biết Zell sẽ “chiến đấu” với đĩa Hotdog rất tận tình.Khi anh ra tới cửa, tiếng huýt sáo và tiếng cười bắt đầu nở rộ trong phòng.

- “ Cây xúc xích hấp dẫn nhất Balamb Garden” - Squall thầm nghĩ – xem ra cũng có lý!

Đã 2 tuần trôi qua, Squall vẫn đang trong tình trạng “Thất nghiệp” – dù chính xác mà nói thì Seed cũng đã là một “Nghề nghiệp”. Tận dụng thời gian này, Squall đã cố hết sức để tìm hiểu những gì liên quan đến thứ mà anh cần. Tiếc thay tất cả công sức của anh đều không đem lại những thứ anh cần, măặcdù anh không phủ nhận có nhiều thông tin bổ ích đạt được!

Tối nay là tròn hai tuần từ khi bài kiểm tra thăng hạng Seed đã được anh thực hiện một cách tốt nhất có thể và mang lại cho anh danh hiệu “Seed chính thức”. Dù vậy cuộc sống của anh cũng chỉ quanh quẩn trong Balamb như thường lệ. Chỉ có một vài thay đổi nho nhỏ trong cách sinh hoạt hàng ngày. Squall nằm xoài ra giường và bắt đầu kiểm lại những việc mình đã làm trong hai tuần:

- Seed – Squall lẩm bẩm – sao cuộc sống của Seed chính thức và học viên Balamb cũng không khác nhau mấy! Chính xác thì có sự khác biệt, nhưng tại sao những vấn đề liên quan đến nghiệp vụ và công việc chính thức của Sedd thì chẳng ai thông báo cho mình!

Zell đã về nhà của anh ta trong Thị trấn, từ sau lần gặp cuối cùng ở Cafeteria có vẻ như Zell vẫn chưa quay lại Balamb. Còn Selphie thì mải mê với những hệ thống mạng Balamb Network, với Hội - đồng – gì – gì đấy của cô ta. Còn Quistis nữa chứ, Squall thoáng rùng mình khi nhớ lại sáng nay, khi anh vào Training Center. Anh đã gặp Quistis, đang dùng chiếc roi của mình vụt một cách không thương tiếc vào bạn Grat, mặc dù trước nay chẳng ai thương tiếc bọn chúng cả. Nhưng những ngọn roi của cô ta không giống như bình thường, mà như là muốn trút giận lên đầu bọn chúng!

- MÀ cũng có thể cô ta trút giận thật – Squall nghĩ - Việc bị cách chức giáo viên có vẻ như đã tác động mạnh đến cô ta!

Những suy nghĩ mông lung của anh lại dẫn đến việc anh và Quistis gặp cô gái áo xanh tại Training Center và những lời cô ta nói :

- Kiếm pháp của cậu khá lắm nhưng thanh kiếm này có lẽ sẽ không dùng để hạ bà ta được. Cậu hãy cố tìm những nguyên liệu cần thiết và tham khảo tạp chí Weapon Moonthly để nâng cấp vũ khí của mình.

- Nó cũng là một trong những kết quả nghiên cứu của dòng họ Leonhart đấy. Nếu cậu đến thành phố Delling, hãy tìm một người tên là Shadow và ông ta sẽ giao cho cậu một di vật!

Những lời nói của cô ta cứ vang lên trong đầu anh và thôi thúc anh phải tìm hiểu. Nhưng những gì anh tìm được ở Balamb này chỉ là 2 cuốn Wepon Moonthly và nó càng làm tăng thêm sự bí ẩn liên quan đến “Leonheart”. Có lẽ anh phải đến Delling và tìm người mang tên Shadow như lời cô ta nói thôi.

Nhưng chuyến đi nào cũng phải cần tới lộ phí.

Squall đã quen với cảnh sống mà không liên quan tới vấn đề tiền bạc như bao học viên ở Balamb này, vì mọi thứ đã được bao cấp một cách đầy đủ nhất.

Nhưng thế giới bên ngoài không như vậy. Và chừng nào mối quan hệ Hàng - Tiền – Hàng chưa thực sự chấm dứt thì con người vẫn phải dùng đến tiền.

Squall đã là một thành viên chính thức của Seed, và anh cũng đã được nhận tuần lương của mình theo đúng chế độ. Tuy vậy với đồng lương ít ỏi đó, một chiếc vé tàu đến Delling cũng là một điều ngoài tầm với.

Chưa kể đến việc anh không thể tự ý rời Balamb nếu chưa có sự phân công công tác và nếu có nhận công tác, chưa chắc anh có thể đến được Delling!

Squall thở dài khi nghĩ đến cảnh thất nghiệp của mình, và chợt hình ảnh của nàng lại xuất hiện trong anh. Đã hai tuần nay kể từ sau cái đêm dạ tiệc ấy, những kỷ niệm đẹp đẽ cứ quay về và hình ảnh nàng xuất hiện liên tục trong lòng anh dù anh đang ở bất cứ nơi đâu hay đang làm việc gì.

Nhưng đến cả tên nàng mà anh lại không biết, thì cơ hội gặp lại nàng lại quá xa vời trong anh! Nhưng trong lòng anh lại luôn nghĩ về nàng và điều này luôn làm anh thao thức.

REEEEEEEEENNNNNNNNGGGGGG …

Squall bật dậy khi nghe tiếng chuông báo hiệu giờ học vang lên. Anh vội vàng bật dậy khỏi giường rồi nhảy xuống, và anh chợt nhớ ra mình không còn phải lo lắng chuyện sách vở được hai tuần rồi. Squall uể oải dọn dẹp lại giường rồi tiến về phía phòng tắm.

Khi đang thay đồ, Squall chợt sửng sốt khi nghe tiếng chuông cửa vang lên! Thực sự thì mỗi phòng đều có một chuông cửa nhưng đây là lần đầu tiên có người tìm đến tận phòng anh và đây cũng là lần đầu tiên cái chưông cửa được thực hiện nhiệm vụ của nó!

- Squall, đây là nhiệm vụ Seed đầu tiên của chúng ta! - Tiếng của một cô gái vang lên, mà anh nhận ra ngay đấy là của cô nàng Selphie : - Có lẽ chúng ta sẽ đi Timber, gặp lại ở cổng chính nhé. Nhanh lên, chúng ta có 15 phút để tập hợp và thu dọn hành trang. Tớ đi trước đây!

Tiếng cô nàng xa dần, có lẽ cô nàng thực sự rất gấp. Squall nhanh chóng thay bộ đồ thường nhật của mình – Anh lưỡng lự trước bộ quân phục của Seed và thoáng thắc mắc không biết có phải mang quân phục hay không. Nhưng anh quyết định dùng bộ đồ của mình, đeo sợi dây chuyền và mở tủ lấy thanh Gunblade ra, quơ vội những gì có thể mang đi được và chạy vội ra cửa. Nhưng anh dừng lại và quay đầu lại nhìn vào cái biểu tượng Lionheart, một cảm giác xốn xang trong lòng anh khi sau bao nhiêu năm sống tại Balamb, lần đầu tiên anh đi mà chưa biết bao lâu mới nhìn lại nó. Quay đầu lại và đóng sấm cánh cửa, Squall chạy vội ra phía cổng Balamb.

---------

Squall chạy vội qua Hành lang Đại Sảnh và chạy đến khu vực Cổng chính. Từ xa anh đã thấy cô nàng Selphie trong bộ váy màu vàng, và đứng gần đấy là một Giám Thị đang đứng cạnh Ngài Hiệu Trưởng Cid.

Squall chạy lại gần rồi đứng thẳng người giơ tay chào Hiệu trưởng, Ngài Cid khẽ gật đầu đáp lại rồi nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay của mình.

Viên giám thị cũng nhìn vào đồng hồ rồi rói :

- … một phút cuối cùng ….

Selphie quay sang nhìn Squall và nháy mắt như chúc mừng vì đã không tới trễ. Bất chợt nhiều tiếng la ó từ phía Đại Sảnh vang lên, Squall quay lại và nhìn thấy Zell đang trượt trên một chiếc đệm khí T_board. Cậu ta lướt ngang qua những nhóm học sinh đi ngược chiều và rõ ràng những tiếng la phát ra từ họ!

Zell lướt nhanh tới chỗ mọi người rồi nhảy xuống, một chân đạp lên phía đuôi T-Boar rồi dựng đứng nó lên. Anh chàng quay lại vẫy tay chào những nhóm học viên mình đã lướt qua khi nãy rồi quay lại chào mọi người:

- Kịp lúc nha!

Cid thoáng mỉm cười trước thái độ của Zell, nhưng viên Giám thị thì tiến lại gần Zell:

- T-board bị cấm sử dụng trong trường học, cậu quên rồi à?

Zell tái mặt:

- Xin thứ lỗi! Nhưng nó thực sự thú vị, chúng ta có thể dùng đến nó trong nhiệm vụ Seed này.

Zell nhìn viên giám thị với anh mắt hy vọng, nhưng câu trả lời của ông ta làm tắt ngấm tia hy vọng đó

- Chúng tôi mới là người quyết định điều đó ! – Ông ta quay người ra hiệu cho hai viên giám thị đang đứng gần đó - Tịch thu vô thời hạn!

Hai viên giám thị lấy cái T_board từ Zell rồi mang nó đi. Mặt anh chàng xịu lại khi nghe ông ta nói tiếp:

- Tất cả các bạn đều đã là Seed … tuy nhiên, vẫn là học viên của trường này. Hơn nữa, với tư cách là Seed thì càng phải gương mẫu tuân thủ luật lệ của Garden! Rõ chưa?

Hiệu trưởng Cid nhìn đồng hồ lần nữa rồi quay sang cả 3 người:

- về nhiệm vụ đầu tiên, các em sẽ đến Timber. Ở đó, các em sẽ hỗ trợ một phong trào kháng chiến. Đó là nhiệm vụ của các em, một thành viên của phong trào sẽ liên lạc khi các bạn đến nhà ga.

- Một phong trào kháng chiến! – Selphie và Zell cùng đồng thanh.

Viên giám thị quắc mắt nhìn 2 người rồi nói:

- Người này sẽ nói với các bạn: “ Rừng của Timber đã thay đổi nhiều “, các bạn sẽ trả lời: “ Nhưng những con cú vẫn tồn tại”. Đó là mật mã để nhận biết nhau.

- Rừng của Timber đã thay đổi nhiều! – Zell lẩm bẩm - họ phá hết rừng rồi hả?

- Nhưng những con cú vẫn tồn tại! – Selphie phụ họa - chắc ở trong lồng quá.

Zell và Selphie quay lại nhìn nhau rồi cùng bụm miệng cười.

Thấy vậy, Hiệu trưởng Cid hnắg giọng:

- Nó là hãy tuân theo những chỉ thị của phong trào!

Zell và Selphie cùng đứng thẳng người:

- Yes sir!

- Nhưng, uh … chỉ có chúng tôi thôi à? – Zell hỏi sau khi nhìn quanh .

Viên giám thị khẽ đằng hắng:

- Chính xác, chúng ta đã chấp nhận nhiệm vụ này với thù lao rất rẻ. Thông thường chúng ta không thuận những trường hợp như vậy, nhưng ….

Cid liếc mắt về phía viên giám thị, ông ta im bặt. Cid tiến về phía Squall:

- Nói vậy là đủ, Squall, cậu sẽ là trưởng nhóm, hãy lựa chọn quyết định phù hợp tình huống, Selphie và Zell hãy hỗ trợ Squall thực hiện tốt nhiệm vụ này. giải tán!

Cả ba người đứng thẳng người và chào theo ngài Hiệu trưởng. Khi họ đi khỏi, Zell và Selphie quay sang Squall:

- Vậy Trưởng nhóm à, chúng ta có kế hoạch gì không! – Zell hỏi – chúng ta đi ngay bây giờ hay sao!

Selphie ngắt lời Zell:

- Tất nhiên là đi ngay bây giờ rồi, giờ mình tới Thị trấn rồi mua vé tàu tốc hành đi Timber!

Squall nhìn Selphie rồi gật đầu đồng ý với ý kiến của cô nàng.

Đơn giản vì ngoài bến tàu thủy đi Dollet, Ga tàu điện là nơi thứ hai có thể từ Balamb đi đến lục địa Galbadia.

Một tổ gồm 03 người như vậy chính thức được thành lập!

Và có vẻ như họ đã hợp tác tốt trong kỳ thi vừa rồi, chắc chắn đội hình này là ý kiến của Xu.

Hoặc là ý kiến của Quistis, mặc dù cô ta không còn là một Giáo viên nhưng với tư cách là một Seed thì lời nói của cô ta càng có trọng lượng.

Nhưng những vấn đề đó không làm anh bận tâm, ngay khi mọi người chuẩn bị ra đến cổng thì anh thấy Cid đang hối hả chạy lại!

Tiếng bước chân của Ngài hiệu trưởng làm Zell và Selphie ngừng lại. Khi họ thấy Hiệu trưởng Cid và chuẩn bị chào theo nghi thức thì ông khẽ phẩy tay ra hiệu rồi tiến lại gần Squall.

- Tôi còn một việc cần bàn riêng với cậu! - Vừa nói Cid vừa nắm vai Squall, và không hạ giọng xuống, Cid nói tiếp - Kế hoạch có chút thay đổi, các cậu có 12 tiếng đồng hổ để đến Thị trấn. Hãy tranh thủ thời gian để sắp xếp mọi thứ ở đây!

- Đó là tất cả những gì cần nói sao! – Squall nhún vai - Nếu vậy Hiệu trưởng chỉ cần thông báo qua hệ thống truyền tin là được rồi!

- Tất nhiên là không chỉ như vậy! – Cid hạ giọng rồi thì thầm với Squall – Tôi thấy cậu không mang theo món quà tôi đã đưa cho cậu!

- Cây đèn à ??? – Squall ngạc nhiên khi thấy Hiệu trưởng Cid quay lại chỉ để nói về nó!

Cid nhìn anh rồi lắc đầu:

- Cậu chưa hiểu hết tầm quan trọng của nó! Nhưng thôi! Tôi cố ý để cáccậu có thời gian trống để làm những việc chưa kịp làm, và tốt nhất cậu nên làm trước khi rời khỏi đây!

Cid quay sang Zell và Selphie:

- Tôi thông báo luôn cho các cậu biết! Hiện thời các cậu đã là thành viên của Seed, mang trên người danh dự và sứ mạng cao cả của một Seed tại Balamb Garden. Hiện thời thứ hạng của các cậu là Level 1! Seed có tất cả 31 thứ hạng và cấp cao nhất là Rank A với mức lương cao nhất là 30.000 Gil. Thứ hạng Seed không tùy tiện mà xếp đâu, nó dựa trên những hành động trực tiếp của các cậu, dựa trên những kỳ sát hạch và trên cả cách mà các cậu thực hiện nhiệm vụ. Hãy nhớ rằng những hành động đúng lễ tiết tác phong luôn được hoan nghênh, và những vi phạm sẽ bị xử lý. Rõ chứ!

- Rõ! – Zell và Selphie cùng đồng thanh.

Cid gật đầu hài lòng:

- Được lắm! Zell, cậu hãy đến thư viện, có người cần gặp cậu!

- Ai vậy? – Zell ngạc nhiên!

Không trả lời Zell, Cid quay sang Selphie:

- Selphie, hãy đến Trạm xá tìm bác sỹ Kadowaki nhận những thức cần thiết cho chuyến đi, nhân tiện hãy lấy luôn Battle Metter từ Xu. Công tác phí, công lệnh và tuần lương này cũng lấy từ cô ta luôn.

Cid nhìn đồng hồ rồi đột ngột hạ giọng:

- Một điều tối quan trọng mà tôi muốn nói tới! Seifer đã bị phạt phải làm vệ sinh Parking Lot và hoàn toàn không biết gì về nhiệm vụ của các Seed, cụ thể là của các cậu. Vì vậy tôi yêu cầu từ ngay bây giờ đến khi nhiệm vụ hoàn thành, không ai được tiết lộ bất kỳ điều gì cho nó cả! Thôi, tất cả giải tán!

Nhìn cảnh Cid tất tả chạy đi, Selphie và Zell quya sang nhìn Squall như muốn hỏi điều gì. Nhưng đáp lại họ vẫn là thái độ lạnh băng như thường thấy.

Squall không nói gì, anh bước ngược về phía hành lang, theo sau anh là Selphie và Zell.

Ngay ngã rẽ đầu tiên, cả 3 chia ra và đến những nơi cần đến.

Hoặc là những nơi mà Cid muốn họ đến.

Squall quay lại phòng của mình và nhanh chóng tìm thấy thứ cần tìm. Sáng nay có thể quá gấp nên anh đã bỏ sót vài thứ, nhưng giờ thì tốt nhất là nên mang hết những gì có thể mang đi được.

- Một phong trào kháng chiến! – Squall thầm nghĩ – một tổ ba người và mình thì với khẩu Gunblade sứt mẻ này.

Squall chợt nhớ tới cái cảm giác ban sáng khi anh nhìn vào biểu tượng Lionheart, một cảm giác “Chẳng biết bao giờ mới trở về” và một lần nữa nó lại dâng lên trong anh. Nhưng Squall nhanh chóng dẹp yên cảm xúc và bước về phía cửa.

Khi anh đi ngang qua Trạm xá thì đã thấy cô nàng Selphie đứng đợi ở đó với vẻ bồn chồn và một túi đồ trên tay.

- Hey, Squall. – Cô nàng vẫy tay khi thấy anh bước tới - Cuối cùng thì cậu cũng tới, và Zell thì lại chẳng thấy đâu!

Squall nhìn Selphie rồi bước về hướng Thư viện, anh đã đi ngang Cafeteria và nhận thấy những Hotdog cuối cùng đã được bán ra từ một giờ đồng hồ trước, vì vậy Zell chỉ có thể la cà nơi mà Cid muốn Zell tới.

Squall bước đi, và Selphie cố gắng bước theo sau anh. và khi Squall sắp sửa bước qua cánh cửa Thư viện, đột nhiên Selphie kéo anh lại làm anh ngạc nhiên pha lẫn khó chịu. Selphie không đế ý đến thái độ của Squall mà chỉ khẽ đằng hắng một tiếng rồi chỉ tay về phía góc bên trái của Thư viện. Nhìn theo hướng chỉ của cô nàng, Squall thấy Zell đang đứng cạnh một cô gái!

- Đó là Shizuka! - Selphie nói nhỏ - Tớ muốn biết Zell sẽ nói gì với cổ!

Không để ý đến câu trả lời của Squall, Selphie nhẹ nhàng bước đến gần nơi Zell đứng, đó là một góc của Thư viện và không biết vô tình hay cố ý, vài chậu cây kiểng cao qua đầu người được đặt kế đó tạo nên một góc nhỏ tuyệt vời cho cuộc nói chuyện. Selphie nhẹ nhàng nhón gót và dỏng tai lên.

- Vậy các cậu đi mà không cho tớ biết là đi đâu à! - Tiếng Shizuka hỏi.

- Rất tiếc.... Tớ cũng không muốn cậu lo lắng về nơi đó, và tớ cũng không biết bao giờ về nữa ! - Zell đáp, giọng cậu ta nhỏ dần... - Còn cuốn sách Goodbey Popuyo gì đó .....

Shizuka cúi mặt xuống và vân vê tà áo, cô nàng lí nhí:

- Có lẽ ..... Fujin đã mượn....! Nhưng ..... không lẽ cậu chỉ ....

Giọng cô càng lúc càng nhỏ dần đến độ như tiếng vo ve của một con muỗi! Selphie cảm thấy nóng ruột và bắt đầu rướn hết người qua bên hàng chậu. Bất chợt..

- Rầm!

KÈm theo đó là một loạt tiếng động mà người nghe có thể liên tưởng đến ngay sự đổ vỡ.

Thư viện vốn dĩ là một nơi yên tĩnh, vì vậy tiếng động lớn đột nhiên phát ra làm mọi con mắt đổ dồn về hướng đó.

Zell là người đứng gần đó nhất, và dĩ nhiên cậu ta đã nhận ra thủ phạm gây ra vụ ồn ào này. Zell tái mặt:

- Selphie... Cậu...

Không đợi Zell nói hết câu, Selphie vừa chống tay đứng dậy vừa nói luôn miệng:

- A! Câậuđây rồi Zell, tớ vừa nhận được những thứ cần thiết cho chuyến đi cuủachúng ta và tớ nghĩ nên đưa ngay cho cậu! À mà nãy giờ tớ không nghe gì hết đâu, kể cả việc tớ cụng chưa nghe gì đến cuốn Goodbey gì đó nữa....! Á!

Cô nàng chợt phát hiện ra mình dã lỡ lời nên vội vàng đưa cánh tay lên bịt chặt miệng! Khuôn mặt của Zell càng lúc càng tái dần đi, đôi vai cậu ta run lên chứng tỏ việc kiềm nén cảm xúc qúa độ. Selphie nhắm nghiền mắt lại và chờ đợi một cơn thịnh nộ từ Zell.

Ngay lúc đó, Squall đã bước tới.

Như không để ý đến mọi người, Squall cứ bước tới. Và khi anh dừng lại, đã ở ngay khoảng trống ngăn cách giữ Zell và Selphie. Và bỏ mặc những ánh mắt khác, Squall cúi xuống như đang tìm kiếm vậy gì đó. Ngay khi Selphie định lên tiếng thì Squall chợt chỉ tay :

- Nhìn này!

Zell nhìn theo hướng chỉ của Squall và nhìn thấy một luồng ánh sáng nhàn nhạt tỏa lên từ chính cái nơi mà chậu cây kiểng bị đổ.

- Cái đó là gì vậy?? - Selphie lên tiếng hỏi, có lẽ cô cũng đã nhìn thấy luồng ánh sáng đang lan tỏa. Selphie đưa tay ra và chạm vào luồng ánh sáng.

Đột nhiên luồng ánh sáng tỏa lên mạnh mẽ rồi hòa vào cánh tay của Selphie, nó tỏa ánh sáng mạnh hơn rồi chợt tắt!

- Tớ thấy một cảm giác dễ chịu! - Selphie mơ màng - Nó giống như là có một phép thuật đã bị tớ Draw đi vậy.

Ngay từ nơi luồng ánh sáng tỏa lên và tuôn chảy vào cánh tay Selphie, một luồng ánh sáng nhàn nhạt khác lại bắt đầu tỏa lên một cách yếu ớt! cả Zell, Squall lẫn Selphie đều ngây người trước điều kỳ lạ này!

- Một Draw point! - Tiếng Shizuka cất lên - Nhưng không ngờ nó lại nằm ngay thư viện này! Nếu vậy thì còn có 2 điểm Draw point khác trong Balamb nữa!

Zell ngạc nhiên hỏi:

- Vậy thực sự nó là cái gì - ý tớ là Draw ponit đấy!

Shizuka cúi mặt xuống và mân mê tà áo, cô nàng thoáng đỏ mặt:

- Đây là một trong những điều bí ẩn của Balamb Garden mà các khóa trước đã truyền nhau! Có tất cả 3 điểm Draw point và nó chứa đựng các phép thuật khác nhau tương ứng với những câu văn sau " Nơi tập hợp mọi ánh sáng của nhân loại trong các kho tàng, ẩn nấp dưới một vỏ bọc thiên nhiên nhân tạo, Esuna - phép thuật được sử dụng để bảo vệ nhân loại khỏi những tác nhân gây ảnh hưởng trạng thái đến con người"; " Nơi những gọt mồ hôi hòa quyện cùng máu, sự nỗ lực lúc nào cũng được đền đáp bởi sức mạnh băng giá khuất phục những sinh vật thù địch xung quanh nó - Blizzard - phép thuật băng giá" và cuối cùng là "Nơi ánh sáng và nước gặp nhau, ngọn nguồn của sức mạnh cũng chính là sự khởi đầu, Cure - phép thuật mang trong nó ánh sáng xóa tan đi mọi sự đau đớn cùng với nguồn nước sinh mệnh hồi phục sinh lực cho người". Ban đầu tớ cũng nghĩ chắc đây chỉ là một trò nghịch ngợm hoặc do tác giả tưởng tượng ra nó vì chẳng giải đáp nổi câu văn đó, không ngờ giờ tớ lại thấy nó một cách hết sức tình cờ ở đây!

Nói đến đây, Shizuka càng đỏ mặt vì nhớ đến hoàn cảnh "phát hiện" ra nó.

Selphie chợt reo lên:

- Tớ nhớ ra rồi! "Tất cả các ngôi trường đều chứa đựng những điều bí ẩn" và ở Trabial của tớ cũng có những câu đại loại như vậy! Và Draw Point chính là những nơi - tập - hợp - những - phép thuật - ngoài - sinh - vật mà "Thuyết ODINE" đã nói tới! May là tớ thử chạm vào nó, nếu không thì chẳng bao giờ lchúng ta giải đáp nổi câu đố của Balamb rồi!

Zell giơ tay lên gãi đầu:

- Nhưng câu đố nào cơ? 3 câu lận mà, ý các cậu nói đến câu nào!

Selphie chụm miệng cười:

- Cậu quên là chúng ta đã học về Blizzard và Cure rồi à, vậy thì dùng phương pháp loại trừ ra là biết đây chính là Esuna rồi! Phải vậy không Squall ??

Nhắc đến Squall, Zell và Shizuka đều quay về hướng Squall. Nhưng Squall không trả lời họ.

Thực ra họ thấy anh không còn đứng đó nữa mà đã bước lại gần cái kệ sách.

Từ trong kệ sách, Squall rút ra một cuốn sách mỏng, gáy ố vàng chứng tỏ nó đã được xuất bản từ rất lâu trước đấy. Cả 3 người bọn Zell bước lại gần Squall. Shizuka hỏi:

- Cậu muốn mượn nó à!

Squall khẽ gật đầu, trong lúc bọn Zell sắp xếp lại những chậu cây bị đổ, anh bước về phía quản thư.

Những ánh mắt khi nãy đổ dồn về hướng Selphie cũng đã dời đi chỗ khác từ lâu.

Anh nhanh chóng làm thủ tục mượn sách rồi bước ra khỏi cửa, bỏ lại tiếng kêu í ới của Zell và Selphie.

Anh muốn nhanh chóng khởi hành và muốn có một khoảng không gian yên tĩnh để đọc nó.

Chính vì thời điểm xuất bản của nó, 20 năm về trước.

Và cũng chính cái dấu hiệu được trang trí trên gáy sách đã thôi thúc anh - Cái Dấu hiệu mà anh đã gặp ở tờ tạp chí Weapon Moônthly

Từ Balamb Garden đến Balamb Town này xa thì cũng không phải là xa, nói gần cũng không thể là gần. Nếu như không có bọn Big Bug phiền nhiễu, đoạn đường này đích thực chính là một "chuyến du lịch" rất tuyệt vời với thảo nguyên xanh ngát. Chính giữa đây, một con đường rộng rãi cỡ 4 làn xe đã được Hội đồng chủ tịch Garden cùng với ngài Thị trưởng của Balamb Town đặt bút phê duyệt dự án xây dựng từ 10 năm trước. Kết hợp nhân lực, vật lực của hai bên chỉ trong vòng 1 năm ngắn ngủi, con đường đã hoàn thành. Tuy nhiên, do sự can thiệp của họ, lãnh địa của bọn monters tự nhiên bị chia cắt làm hai nửa. Điều này khiến bọn chúng trở nên tức giận với sự có mặt của các chuyến xe trên con đường. Sau ba tháng với 15 vụ tấn công của Big Bug, 6 sự xuất hiện của Caterchipplar và việc 1 con T-Saux quyết định chặn đường 1 xe bus để "xin ăn" thì tình trạng an ninh của tuyến đường được đặt vào vùng "Báo động đỏ" và tuýên đường bắt buộc ngưng hoạt động vô thời hạn.

Sau đó, theo các tài liệu không chính thống khác được lưu trữ trong Thư Viện Balamb, nhằm tăng cường an ninh cho tuyến đường, tránh sự xâm nhập của các monters như bọn T-saux, Big bug.... đích thân Hiệu trưởng Cid đã mời một nhân-vật-quan-trọng mà không-ai-biết-là-ai-đấy tiến hành bố trí "các biện pháp an ninh" cho tuyến đường huyết mạch này. Sự việc xảy ra chỉ trong vòng 1 đêm, vào cái đêm duy nhất trong lịch sử Balamb Garden và Balamb Town, một "lệnh giới nghiêm" được ban bố cấm tất cả mọi người không được ra ngoài. Kể cả một số cao điểm có thể dùng để quan sát tuyến đường cũng có một tiểu đội Seed A canh gác, khiến cho những ai muốn tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra cũng phải chấp nhận bỏ cuộc. Và đến sáng ngày hôm sau, đồng thời cả trong "Nhật báo Balamb", "Bản tin Balamb Garden" cùng tờ "Timber Maniac" đều đăng tải thông tin về việc tái hoạt động của tuyến đường. Tuyến đường này giờ đây đã được sử dụng "các biện pháp an ninh" đặc biệt khiến khu vực xung quanh con đường trong vòng 100 mét tính từ tim đường đều khiến công kích vật lý giảm 95%, magic tuyệt đối không được sử dụng ở đây. Nhờ vậy, tuýên đường hoạt động trở lại với những chuyến xe vận chuyển, những chiếc xe moto cá nhân, những chiếc Land, Migel's... tấp nập.

Và sự kiện trên dần chìm vào quên lãng.

Mọi người đều coi sự có mặt của con đường này cùng với các "biện pháp an ninh" của nó như một điều hiển nhiên, và hầu như không ai còn muốn tìm hiểu chuyện xảy ra đêm hôm đó nữa.

Tất nhiên....

.... trừ những nhân vật cấp cao có liên quan.

Từ B-Garden đến B-Town có một chuýên xe bus dành riêng cho các học viên của Balamb, chuyến xe đặc biệt chỉ sử dụng vào các ngày nghỉ khi các học viên được đến Thị trấn để nghỉ xả hơi sau một tuần huấn luyện. Tất nhiên nếu muốn, họ có thể dùng xe thuê hoặc xe cá nhân để di chuyển.

Hầu hết các Giảng viên của học viện cũng đều có xe riên, các Seed cũng không ngoại lệ, nếu như tiền lương của họ đủ dư để mua nó.

Tất cả các Seed khi được giao nhiệm vụ đều được đặc quyền sử dụng một chuyến "xe công vụ" từ Balamb Garden đến Balamb Town. Và ngày hôm nay chỉ có một chuyến xe đi đến Balamb Town do nhóm Squall sử dụng.

- Này mọi người, xem chúng ta được cấp gì này! - Tiếng Selphie vang lên cắt ngang luồng suy nghĩ của Squall, đồng thời phá tan không khí trầm mặc của cả nhóm.

Trước ánh mắt hiếu kỳ của mọi người, Selphie trút từ túi đồ mang theo trên người 3 chiếc máy tính cá nhân. Kèm theo đó là 3 phong bì mà chỉ cần liếc sơ cũng biết trong đó chứa thứ tối quan trong cho cuộc hành trình của họ - Công tác phí.

Zell chụp ngay lấy 1 chiếc máy, anh chàng đặt ngón tay lên màn hình cảm ứng, chờ cho nó khởi động xong liền nhập ngay mã số học viên của mình vào.

1 phut trôi qua..... màn hình vẫn không thay đổi.

3 phút trôi qua....

5 phút trôi qua...

....!s

.... - Không thể tin được! Nó không cho tớ vào! - Zell giận dữ la lên. Anh chàng quay sang nhìn Squall và Selphie, khi thấy họ đang chăm chú nhìn vào màn hình máy của mình mà mặt méo xệch.

Selphie ngẩn mặt lên nhìn Zell rồi hỏi

- Cậu nhập đúng mã chứ?

- Không sai được! - Zell rên rỉ - Cái mã số học viên này tớ dùng không biết bao nhiêu lần ở học viện rồi!

Selphie giương mắt lên nhìn Zell làm anh chàng chột dạ.

- Này Squall, không lẽ tớ làm gì sai à! - Zell cầu cứu Squall.

Squall quay sang nhìn Selphie, rồi họ quay sang nhìn Zell bằng một ánh mắt không - thể - ngao - ngán - hơn.

Squall thở dài:

- Bây giờ cậu là một Seed!

Nghe Tiếng cười rúc rích của Selphie, mặt Zell từ từ đỏ lên....

- Chết tiệt, không ngờ làm Seed rồi còn phải thi nữa sao??? - Zell rên rỉ.

Squall trầm ngâm không màng tới lời rên rỉ của Zell. Đối với anh, việc thực hiện các bài kiểm tra viết chưa bao giờ là một vấn đề quá khó.

Nhưng có một vấn đề thực sự khó khăn khi đọc tới phần ghi chú đặc biệt.

Hình như.......... Tất cả các quy định đều có phần ghi chú đặc biệt.

Mà nó có hữu dụng cho người phụ thuộc vào nó hay không....

...... Lại là một vấn đề khác nữa.,

"+ Căn cứ xếp hạng của các Seed trong một tổ phụ thuộc vào thứ hạng của người cao nhất.

+ Căn cứ trừ điểm tính theo tất cả mọi người.

+ Sau nhiệm vụ, thứ hạng của mọi người đều tính theo thứ hạng cao nhất đạt được *hoặc thấp hơn nếu như nhóm bị trừ điểm quá nhiều."

- Một cách làm để nâng cao tinh thần đồng đội phải không Squall ??? - Selphie nói, cô nàng liếc mắt nhìn Squall với vẻ chờ đợi.

Squall không trả lời Selphie, căn bản là vì cô nàng đã dời ánh mắt sang Zell.

"Căn cứ trừ điểm tính theo tất cà mọi người"

- Cái này .....! - Zell đưa tay vuốt vuốt mái tóc của mình. - Tớ thi lại môn "khảo sát bản đồ" có 4 lần à!

- Giờ chúng ta đang ở đẳng cấp bao nhiêu đây? - Zell vội vàng hỏi Selphie, rõ ràng anh chàng đang muốn lái câu chuyện sang hướng khác - Tớ đang thắc mắc không hiểu chúng ta được tính điểm như thế nào trong kỳ thi vừa rồi

- Cậu có Seed LV14, Squall có Seed lv là 15, tớ và Nida chỉ có LV12 thôi! - Selphie trả lời - Nếu như tính theo quy định trên, nhóm chúng ta sẽ có Seed LV15.

- Thật sao? - Zell kinh ngạc thốt lên - Không thể vậy được. Cậu và Nida ở nhóm A thì có LV như nhau, trong khi đó tớ và Squall, Seifer cùng một nhóm mà, vậy sao lại có phân biệt chứ??

Họ tính điểm kiểu gì vậy?

Selphie hướng chiếc máy tính của mình về phía chiếc màn hình lớn đặt trong xe rồi bật nút kết nối. Chiếc màn hình khởi động rồi hiện lên các thông tin mà Zell đang quan tâm

==== TRA CỨU ĐIỂM KIỂM TRA THĂNG HẠNG SEED

KỲ THI THỨ 10 - NHIỆM VỤ TẠI DOLLET ====

1. Điểm Conduct - Tính theo thời gian còn lại từ khi phát lệnh rút quân đến lúc thí sinh đến điểm tập kết.

Từ 29 đến 21 phút: 100 điểm.

Từ 20 đến 16 phút: 70 điểm.

Từ 15 đến 11 phút: 40 điểm.

Từ 10 đến 6 phút: 30 điểm.

Từ 5 trở lại: 10 điểm.

2. Điểm Judgment - Phụ thuộc vào thời gian còn lại sau khi hoàn thành nhiệm vụ tại Fire Cave

Còn 10 giây: 100 điểm.

Còn 1 phút đến 11 giây: 70 điểm.

Còn 2 phút đến 1 phút 01 giây: 60 điểm.

Còn 5 phút đến 2 phút 01 giây: 50 điểm.

Còn 10 phút đến 5 phút 01 giây: 40 điểm.

Ngoài ra từ 15 phút đến 10 phút 01 giây là 0 điểm.

3. Điểm Attack - Dựa vào số lượng kẻ thù giết được ở Dollet

Từ 75 trở lên: 100 điểm.

Từ 25-74: 80 điểm.

Từ 15-24: 50 điểm.

Từ 10-14: 20 điểm

Từ 0-9: 0 điểm.

4.Điểm Spirit - Tính theo số lần đào thoát không theo mệnh lệnh trong khi đang chiến đấu.

Trong kỳ thi lần này, do có sự cố đặc biệt về con Robot X-ATM092 nên tính điểm dựa trên các hành vi đào thoát khỏi nó ngoài trừ lần đầu.

(Thêm: Không chạy khỏi các trận đấu bình thường (trừ 30 điểm).

1 escape: 100 pts

2: 70

3-4 : 50

5-9 : 30

10+: 0

5. Điểm Attitude - Không nói chuyện với bất cứ ai ngoài nhóm của bạn. tính theo số lần vi phạm:

Từ 1-8 lần : 80 điểm

Từ 9-13 lần: 70 điểm

Từ 14-17 lần: 50 điểm

Từ 18-24 lần: 30 điểm

Từ 25 lần trở lên+: 10

===============

=== BẢNG TÍNH ĐIỂM CÁC THÍ SINH THAM GIA KỲ THI ====

=== THỦ KHOA : SQUALL LEONHART ===

* Trợ Giảng: Quistis Trepe.

* Tổ đội tại Dollet: Nhóm B - Seifer Almalsy - Squall Leonhart - Zell Ditch.

1-Tại Fire Cavern chọn Time Limit 10 phút. Hoàn thành nhiệm vụ trong 9 phút 56 giây. Điểm Judgment là 98 điểm.

2- Nghe theo mọi mệnh lệnh của Seifer, trưởng nhóm. Ngoài ra có thể hiện tốt trong việc giúp đỡ quân lính Dollet. Đạt 100 điểm Attitude.

3-Trước khi vào tháp, cùng đồng đội đánh thắng 25 trận đánh mà không bỏ chạy. Toàn nhóm hạ được 45 kẻ địch. Đặc biệt nhóm B hạ được các kẻ địch đặc biệt là 2 con quái vật Anacondaur, Elvoret. 100 điểm Attack.

4-Không chạy khỏi X-ATM092 lần nào ngoài lần đầu tiên khi phải chạy. Và đã trực tiếp chạy đến khu tập kết chứ không trốn vào nhà dân hoặc trốn vào quán bar như nhiều thành viên khác. Được 100 điểm Spirit.

5-Chạy ra đến bãi biển ở Dollet khi thời gian quy định còn lại là 25 phút 03 giây. Được điểm Conduct 100.

* Xếp loại tốt nghiệp: Xuất sắc.

* Đẳng cấp Seed: LV15.

=== Hạng 2: Zell Ditch =====

-----------------------------

------------------------------

- Thì ra là vậy! - Zell thở dài. Nhưng anh chàng mau chóng tươi tỉnh lại - Tớ tuy cũng hoàn thành nhiệm vụ tại Fire Cavern, nhưng do tớ chọn gói nhiệm vụ 15 phút.

- Tớ cũng chọn 15 phút - Selphie vừa nói vừa ngắt kết nối khỏi cái màn hình lớn trong xe - Nhưng có một vấn đề đến giờ tới mới phát hiện ra, thời gian ở đó trôi cực kỳ chậm. Cứ như ở đó cả mười mấy tiếng đồng hồ dù có chọn thời gian chỉ 10, 15 hay 20 phút đi nữa!

- "Đây chính là khả năng nén thời gian cấp thấp của những GF" - Squall bất giác lập lại lời của Quistis đã từng nói một cách máy móc - "họ di chuyển qua nhiều chiều không gian khác nhau nên mới có khả năng này và những người xung quanh họ chẳng cảm nhận được liền đâu!."

Zell và Selphie ngẩn lên nhìn Squall với ánh mắt nghi hoặc.

- Chỉ là lời nói của một người từng là giáo viên đã nói với tôi thôi. - Squall nói. Rồi khi cả hai người kia chụm đầu lại bàn luận, Squall lại chìm vào những suy nghĩ riêng của mình.

Chỉ có một điều mà anh không nói cho họ biết....

... Quistis từng nói "Loài người chúng ta hình như cũng có một dòng tộc có khả năng này nhưng. . . . "

----------------------

......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #asddsa