Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

đổi hae từ cô sang em nha

còn lại bth thui

--------------------------

rki.nki->li.hehe

rki.nki

tí có trống lớp ko

rồi ra sảnh nha tui nhớ c quớ

li.hehe

có trống lớp

mà chả phải bạn đã từ chối gặp mình à

cút

rki.nki

ê ê đừng có vu khống

t có cử người đi cùng với m đấy thoi

có lòng mà k nhận

li.hehe

t k nhận cái lòng vịt lòng báo của m

ra sảnh r nè

dcm lại tới trễ à

rki.nki

ôi đừng nóng

đang cất đồ rồi ra liềnn

--------------------------------

Đã 5 phút kể từ khi em chạy ra sảnh gặp cậu bạn của mình,là ra liền dữ chưa,bắt em phải đứng đợi thế này.Trời dù mới sang thu nhưng mà rét kinh,thế mà em chỉ đơn giản lớp đầm caro và áo len tay dài trễ vai.Vã lại em chịu lạnh dở nữa,cả người run cầm cập nãy giờ,người hơi tím tái lại nhưng mà em không thể đi vào trong được,nhỡ cậu Riki ra mà cậu không thấy em thì sao? Nên là em vẫn đứng đó mặc dù gió cứ thi nhau luồn vào người.Thế rồi có tiếng bước chân đi đến,liền nghĩ đó là thằng bạn Riki,quay ra chửi thẳng như ngày thường.

"má niki m lâu vcl ấy? lạnh run hết rồi đây này"

Rồi em quay lại nhìn rõ hơn,nhận ra đây không phải là Niki.Đứng giữ khoảng cách hơn.

"ko tôi là jungwon"

"à xin lỗi,tôi tưởng là niki.."

"không sao"

Cậu cười khúc khích nhìn hae đang bối rối xin lỗi,đáng iu ghê á,cậu nghĩ vậy.Rồi tới gần cởi áo khoác ra rồi đưa trước mặt em.

"người cậu tím tái hết rồi,nay trời hạ nhiệt thấp lắm,lần sau cẩn thận thân nhiệt của mình vào"

"không, cảm ơn,tôi ổn"

"nhưng mà theo tôi thấy thì cậu vẫn đang run,chịu lạnh tệ thế mà,đừng cố,nhận lấy đi,cho tôi vui"

Cậu vừa nói vừa khoác áo vào người em,đúng là ấm hơn rất nhiều,nhưng mà như này thì người lạnh người ấm à? Với cả em ghét phải mắc nợ người khác lắm,áy náy chết đi được.

"đừng lo lắng,tôi còn áo dự phòng,tạm biệt"

Em ngơ ngác đứng đó,với chiếc áo giúp em đỡ lạnh hơn phần nào.Chưa kịp định hình thì giờ cậu bạn nó mới tới,định mắng mà nó cuối xuống xin lỗi.

"TAO XIN LỖI"

Rồi chả xả một tràng lí do lí trấu để khỏi bị chửi oan,ok coi như cho qua.Xong hai người đi đến căn tin để buôn chuyện sau một thời gian chưa gặp lại nhau.Tới nơi,ngồi vào chỗ rồi,em cởi chiếc áo của cậu ra để gọn gàng lên bàn,vô tình làm rớt gì đó ra,không để ý nên em đi lấy đồ ăn cho riki.Thấy thế chả riki nhặt hộ,ví? mà nhỏ này đâu có dùng ví loại này,mà cái ví cũng quen quen à nha.Thôi thì do tò mò thoai,mở ra xem thử có chết ai đâu nhờ.Mở ra rồi cậu thấy tiền thì ok không có gì,ủa nhưng mà gì đây,ảnh thẻ của anh jungwon này? Vậy đây là ví của ảnh,mà sao trong áo của nhỏ bạn mình? ủa áo này cũng quen.Xong em mang khay đồ ăn vặt đến cho 2 đứa,thấy mặt thằng bạn hầm hầm suy tư.

"ê tỉnh,ăn này"

"LEE HAE m giấu t cái j??"

"giấu gì ba"

Cậu chỉ vào cái ví có ảnh thẻ jungwon,lúc này em hết hồn,chả nhẽ từ cái áo.

"đây là cái gì??"

"m im chx,để t kể"

"dạ"

"chuyện là lúc mà m nhắn là t ra lớp r,xong đứng chờ ở sảnh trước luôn,mà m chậm vcl,trời đã lạnh r còn gặp m,xong t nghe có tiến bước chân tới gần r tưởng là m,quen mồm xả một tràng câu chửi....mà đó là jungwon,xong c ấy muốn t mặc áo của c,chắc hình như lúc đó t trong tím tái nhợt nhạt lắm hay s á,có chối mà không đáng kể,khoác vào người t rồi chạy mất tiu"

"ú òa như đôi tình nhân"

"mẹ thằng điên"

"mà ko ngờ ảnh bất cẩn v luôn á,bình thường anh jungwon ngăn nắp lắm"

"ảnh? ko ph bằng tuổi mình à"

"?"

Em ngơ ra cùng câu hỏi của mình,riki nó cười phụt ra nước đang uống ra ngoài,cười mà còn vỗ đùi,đang trêu ngươi em đấy à?

"clm k biết thật á,thế chúng m xưng hô kiểu j"

"cậu-tôi ấy.."

"má mắc cười ghê,ảnh chắc cx k biết m nhỏ tuổi hơn đấy"

"áy náy ghê á..tí trả áo rồi xin lỗi thui"

"r biết ảnh ở đâu ko mà gặp"

"k đc thì nhờ m"

"ấy ấy như thế là khum được,phải trả tận tay mới được nhá"

Chả xua tay từ chối,1 phần phải tự mình trả cho người khác chứ,1 phần để hai con người này gắn kết hơn,hehe.Cũng tới lúc phải đi rồi,em bỏ lại ví vào chiếc áo rồi khoác lên người,xong mỗi người một hướng,riki thì vào lớp của mình,em thì tiến thẳng vào thư viện,cần một không gian yên tĩnh trong thời gian tự học.

-----------------------------

top nhưng con người lòi lõm

rki.nki

ê

jay_park

m ê với ai ở đây?

sim.jy

láo nhờ

đi với anh heeseung miết cái hư theo

lee.hihi

j mắc gì nhắc tên t

nhột nách t nghe chx

s.hoon_prince

r m muốn nói chuyện j hả thằng báo

rki.nki

bình tõn

để e tag nhân vật chính vào đã

@yj.won

lee.hihi

theo suy luận của t thì

tag thak mèo vô là chuyện về em gái t ??

kim_deono

ờ cha nội ơi ai cx biết hết trơn á

yj.won

cái j đứa nào gọi e

rki.nki

dạ đứa này

r đầy đủ hết roài

ok mở bài thì ai cx biết r ha

jay_park

ko t ko biết

s.hoon_prince

m im 

đang nghe kể chuyện mà cứ thắc mắc

rki.nki

mở bài là cảnh 2 ng kia đi học cùng hồi sáng á anh jay hiong

r thân bài nè

hồi nãy e nhắn nó trống lớp thì ra gặp nhau buôn chuyện

xong hnhu e ra trễ 10-15p gì đó

cái lúc đó nó bảo nó chừo mà nó lạnh té đá,người trong nhợt nhạt với cả run hết cả lên

rồi cái nó nghe có người tới,tưởng e cái quay lại chửi vào mặt ng ấy

và ng ấy là anh jungwon đóo

cái 1 đứa có lòng cho mượn áo,1 đứa nằng nặc từ chối

omg í là tới đoạn nó kể là anh jungwon lại gần cái khoác áo vào vai nó

ối giồi ôi sâu răng tui

kim_deono

má t tưởng đang coi phim ngôn tình lãng mạn ko á

dữ v sao

sim.jy

coi bộ thak này đc

jay_park

bái sư phụ luôn

yj.won

=)))

chuyện thoi

mà thực sự lúc đó cậu ấy run cầm cập luôn ấy

dù mặc len nhưng mà em thấy hơi mỏng lên muốn giúp ấy mà

lee.hihi

j mà c ấy

nhỏ hae nó nhỏ hơn m mà thak kia

phải bằng tuổi đâu

s.hoon_prince

r tới nx r đó

hae bạn thân niki nên nhỏ hơn là đúng r

thak đần chả lẽ m ko biết

yj.won

juan r á a

jay_park

thôi k muốn bái sư phụ a này nx

rút

rki.nki

ê mắm hae cx v ấy

e nói nó ms biết

nói là 2 ng xưng cậu-tôi

ưtf toàn đần thối

yj.won

ơ vậy h s ae ơi

cú e

kim_deono

ko m ko cần làm gì hết

h để con bé chủ động gặp m đi

t nghĩ là nó sẽ tìm m để trả áo đó

sim.jy

đó nghe thần tình yêu nói kìa

thấy cx đúng đó

yj.won

vâng

e có lớp r bái bai

----------------------------



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top