Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm tại khu biệt thự chính của dòng tộc Kanaphan _

' Ting Tong '

Người hầu nhanh chóng xếp thành hai hàng , quản gia cũng không dám chậm trễ nhanh tay mở cửa _

" Mừng cậu chủ trở về "

Người bước vào không ai khác là First Kanaphan, anh mặc kệ người hầu bước chân thong thả tiến vào phòng ăn .

Bước vào phòng ăn , First đưa mắt nhìn người đàn ông tầm 50 đang ngồi ghế chính giữa bàn ăn , ngồi bên cạnh ông còn là một người phụ nữ cũng ngoài 50 . First thấy vậy cũng tuỳ tiện ngồi xuống một chổ rồi im lặng dùng bữa _

- " First đã lâu rồi con không về nhà nên hôm nay mẹ đặc biệt chuẩn bị mấy món mà con thích " - Đúng nguời phụ nữ đó không ai khác là mẹ của First - phu nhân cao quý của dòng tộc Kanaphan .

- " Món mẹ nấu vẫn rất ngon , cảm ơn mẹ " - First mỉm cười với bà , sau đó thì tiếp tục dùng bữa .

- " Từ khi nào mày trở nên bệnh hoạn vậy ? " - Bỗng một giọng nói vang lên khiến First khẽ nhíu mài khó chịu .

- " Bệnh hoạn ? Ý gì ? "
- First buông đũa muỗng trong tay mình xuống nhìn người đàn ông trước mặt hỏi .

- " Mày đừng tưởng tao không biết những gì mày làm , mày cư nhiên đem một thằng con trai về biệt thự riêng của mày mà làm chuyện kinh tởm . Mày nên nhớ mày là con trai trưởng của dòng tộc Kanaphan này , mày muốn cả dòng tộc này bị người ta chê cười sao ? " - Người đàn ông đang tức giận chỉ tay thẳng mặt First - chính là ba của First .

- " Chuyện của tôi liên quan gì đến ông , tôi có như thế nào thì ông cũng không có quyền phán xét . Nhìn ông xem , ông cứ luôn vì ba chữ ' gia tộc Kanaphan' mà khiến cho mẹ con tôi phải đau khổ suốt cả cuộc đời . Bây giờ ông còn có tư cách mà nói đến tôi sao ? " - First cũng không kiềm chế được bình tĩnh mà tức giận .

- " Tao không cần biết , mày đã sinh ra trong cái gia tộc này thì bổn phận của mày là cưới vợ sinh con để nối dỗi cho dòng tộc , nếu mày vẫn tiếp tục việc đồng tính bệnh hoạn đó , tao nhất định sẽ không để yên cho mày và thằng nhóc đó " .

- " Tôi cảnh cáo ông đừng gây ra sóng gió gì , nếu không tôi nhất định không nể tình thân . Ông nên nhớ First Kanaphan tôi hiện nay đủ khiến cho gia tộc Kanaphan sụp đổ , nhưng vì mẹ nên tôi mới không mất nhân tính như ông mà làm vậy "

- " Bữa ăn hôm nay ăn cũng không ngon miệng nữa , mẹ con xin phép " - First đứng dậy chắp tay chào bà rồi rời đi .

Bố First cũng tức giận xô đổ đồ ăn lên bàn quay qua lớn tiếng với bà :

- " Cũng do tiện nhân nhà bà không biết dạy con sinh ra một thằng nghịch tử như vậy " - nói xong ông ta giận dữ bỏ đi về phòng .

Mẹ First nhìn hai người bất hoà xem nhau như kẻ thù bà lẵng lặng rơi nước mắt _

Bước ra khỏi biệt thự chính , ngồi trên chiếc xe sang trọng trở về nhà mình First bỗng nhớ đến hai từ ' Bệnh hoạn '

Hai câu nói này , có lẽ là hai câu nói First dùng mắng Khaotung nhiều nhất vào năm năm trước . Nhớ lại khi ấy , anh luôn kì thị ghét bỏ cậu bởi vì cậu là gay , còn anh khi đó lại là trai thẳng _

Nhưng đến bây giờ anh lại yêu cậu , ông trời thật biết trêu người _

' Đồ bệnh hoạn ' hay ' đồ đồng tính ' là những từ anh luôn dùng để lăng mạ cậu , nhưng bây giờ thì anh lại bị người ta mắng những từ như vậy , anh thật sự cảm nhận được sự khó chịu của cậu khi ấy bị anh nói như vậy . Mà có lẽ cậu không chỉ khó chịu mà còn rất đau lòng nhỉ ? Bởi vì cậu bị chính người mình yêu ghét bỏ thì cảm giác sẽ như thế nào nhỉ ? Đau thấu tâm can nhỉ ?

First chợt nghĩ những gì anh tổn thương Khaotung ở năm năm trước , rồi lại nghĩ _

Khaotung của anh đang bị anh bỏ đói và nhốt trong kho _

Vì sự ghen tuông của anh , Khaotung lại bị anh tổn thương nữa rồi _

First ơi là First xem mày đang làm gì kìa _

- " Mau lái xe về nhà " - First thoát khỏi suy nghĩ .

- " Vâng cậu chủ "

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top